Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng
Quyển 2 - Chương 89: Yến Ưng Thảo
Gã Khờ Mộng Mơ
24/08/2018
Tinh Hồn hừ lạnh một tiếng, liền vận chuyển Hư Không Chiến Thể. Gần đây
thực lực Tinh Hồn đã mạnh lên rất nhiều, hơn nữa còn mở ra được hai cái
không gian Động Thiên, khiến cho số lượng linh khí được tích tụ rất
nhiều, nhờ vậy mà thời gian kéo dài Hư Không Chiến Thể lên đến một khắc, so với trước đây chỉ kéo dài được vài phút.
Hư Không Chiến Thể vận chuyển, làn ra của hắn liền trở nên tím tái, thế nhưng mà lại tản ra uy thế kinh người.
Thậm chí không thèm sử dụng đến pháp bảo Hạng Tuấn chuẩn bị, trực tiếp dùng đến lực lượng thân thể. Nguyên khí tích tụ lại ở lòng bàn tay, tạo thành một phong cầu với phong lực cực mạnh.
- Phong Loa Toàn Hoàn.
Khi Hám Nguyệt Yêu Miêu vồ đến, cùng thời điểm đó Tinh Hồn xuất ra phong cầu, lực lượng từ phong cầu nổ ra, tạo thành vô số đoàn phong nhận khiến cho Hám Nguyệt Yêu Miêu bị trọng thương nặng, thân thể bị phong nhận cắt vào từng tấc da thịt.
Nó gầm lên một tiếng thảm thiết.
Tinh Hồn không vì tiếng hét thảm này mà dừng lại, lại vận chuyển nguyên lực, bàn tay hóa thành trảo ấn.
- Vạn Thú Nhất Kích.
Sau lưng hắn bỗng dưng xuất hiện vô số hư ảnh hung thú, trảo ấn chưởng thẳng vào giữa trán Hám Nguyệt Yêu Miêu. Lần này thân thể của nó chấn động dữ dội, máu từ mồm và mũi xịt ra, nhìn rất đáng thương.
Rốt cuộc gào lên một tiếng, sau đó thì ngã rầm xuống đất, bị một chiêu cuối cùng làm cho tử vong.
Tinh Hồn đáp xuống đất, thu lại Hư Không Chiến Thể, gương mặt có chút mệt mỏi. Thở ra một hơi mệt mỏi, thầm nhủ:
- Vẫn là tiêu hao quá nhiều nguyên lực.
Chỉ mới kéo dài được vài hơi thể, thế nhưng sau khi kích sát Hám Nguyệt Yêu Miêu, nguyên lực của hắn còn sót lại được hơn phân nửa mà thôi.
Đây là do Hám Nguyệt Yêu Miêu thực lực không quá mạnh, thế nên hắn mới có cơ hội kích sát được nó, chứ nếu gặp đầu Hậu Thiên hoang thú cấp hai thực sự, chỉ sợ cuộc chiến sẽ không đơn giản như vậy.
Giết chết Hám Nguyệt Yêu Miêu, Tinh Hồn sử dụng thủ đoạn để thu lại linh hồn Hám Nguyệt Yêu Miêu, thủ đoạn này là do Tiểu Ứng Long chỉ hắn, hiệu quả tốt hơn so với thủ đoạn của hắn. Đặt linh hồn Hám Nguyệt Yêu Miêu bên trong không gian Động Thiên, so với nhẫn trữ vật thì không gian Động Thiên an toàn hơn nhiều.
- Ngươi có thể bước ra được rồi.
Hô hấp một nhịp, đột nhiên Tinh Hồn mở miệng nói, thanh âm không lớn, nhưng cũng đủ để một số người đang ẩn nấp đằng sau lưng nghe thấy.
Từ đằng sau một gốc đại thụ khá lớn, có ba bóng người bước ra. Tinh Hồn quay người lại nhìn, ba người này đều là những người bị Hám Nguyệt Yêu Miêu truy đuổi.
Những người khác đều đã chạy đi hết, bởi bọn họ đều nhất trí cho rằng, Tinh Hồn khó mà giết được Hám Nguyệt Yêu Miêu, cùng lắm là tranh thủ giúp chúng một chút thời gian mà thôi.
Lại nói về ba người này, bọn họ vốn cũng định bỏ chạy, nhưng một lúc sau thì quay trở lại, và vô tình nhìn thấy cảnh tượng Tinh Hồn một chiêu giết chết Hám Nguyệt Yệ Miêu, làm cho bọn họ chấn kinh không thôi.
Thấy Tinh Hồn phát hiện ra, bọn họ nhìn nhay cười khổ một cái, rồi liền đó mà bước ra trình diện.
- Ta tên là Liêu Văn Huy, đa tạ đạo hữu đã cứu một mạng.
- Tại hạ Vương Chinh, đa tạ đạo hữu.
- Tại hạ Hà Côn, đa tạ đạo hữ cứu mạng.
Cả ba người trong nội tâm khiếp sợ với thực lực của Tinh Hồn, mặc dù Hám Nguyệt Yêu Miêu chỉ là Hậu Thiên hoang thú cấp hai thông thường, nhưng cũng không phải bất kỳ tiên giả hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh nào cũng giết được.
Mà dù có giết được đi chăng nữa thì cũng không thể chỉ trong một thời gian ngắn, chỉ dùng vài chiêu là giết được nó. Trong lòng bọn họ sinh ra úy kỵ, người đứng trước mắt họ thực lực vô cùng mạnh mẽ.
- Chỉ tiện tay, không cần cảm ơn.
Tinh Hồn gương mặt biểu cảm lạnh nhạt, nhìn bọn họ nói.
- Đúng rồi, ban nãy các ngươi nói rằng trong tổ của Hám Nguyệt Yêu Miêu có linh dược, ta muốn hỏi tổ của nó nằm ở chỗ nào?
Chợt nhớ đến linh dược trong tổ Hám Nguyệt Yêu Miêu, Tinh Hồn hỏi.
- Đạo hữu đi thẳng khoảng hai trăm thước là đến được tổ của nó.
- Đa tạ.
Mở miệng cảm ơn một tiếng, Tinh Hồn bắt đầu thu thập tài liệu trên thân thể Hám Nguyệt Yêu Miêu. Thân thể của Hám Nguyệt Yêu Miêu có điểm tích lũy rất nhiều, những gì có thể thu được, Tinh Hồn đều thu cả rồi bỏ vào nhẫn trữ vật.
Làm xong, Tinh Hồn đi theo hướng ba người Liêu Văn Huy, Vương Chinh và Hà Côn chỉ điểm. Trong danh sách tích lũy điểm số, thì linh dược chiếm số điểm tích lũy rất cao, thế nên Tinh Hồn không dễ dàng chịu bỏ qua.
Quả nhiên đám Liêu Văn Huy chỉ đúng hướng, trước mặt Tinh Hồn xuất hiện một cái tổ lớn. Mặc dù cái tổ này có mùi hôi nồng nặc, nhưng bằng khứu giác phi thường, Tinh Hồn ngửi được lẫn trong mùi hôi có một loại hương thơm nhàn nhạt.
- Là linh dược đạt đến Hoàng Cấp trung phẩm.
Tinh Hồn nội tâm vui mừng, linh dược đạt đến Hoàng Cấp trung phẩm có thể quy đổi được sáu trăm điểm tích lũy, tổng cộng hắn đã có được tám trăm sáu mươi lăm điểm tích lũy. Chỉ mới ngày đầu tiên mà khởi đầu tốt như vậy, vận khí của hắn đúng là quá tốt.
Tiến vào trong tổ Hám Nguyệt Yêu Miêu, nhìn thấy gốc linh dược Hoàng Cấp trung phẩm kia, hắn liền thò tay gặt xuống.
- Là Yến Ưng Thảo, tài liệu chính để luyện ra Bách Điểu Đan, mà thôi, hiện tại vẫn nên dùng để nộp điểm tích lũy thì tốt hơn.
Chuẩn bị bỏ Yến Ưng Thảo vào nhẫn trữ vật thì bỗng có tiếng bước chân vang lên.
- Đích thực là Yến Ưng Thảo, ngươi không có nhìn lầm đó chứ?
- Tuyệt đối không nhầm lẫn, trước đây tại hạ nhìn thấy hình dạng của nó trong sách rồi, nhất định là không nhìn lầm.
- Nếu đúng là Yến Ưng Thảo, sau khi luyện ra được Bách Điểu Đan, ta sẽ trọng thưởng cho ngươi.
- Hắc hắc, đại ca đã dậm châm tại hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh trăm năm, nếu có thể đột phá Phù Tiên Cảnh, chỉ sợ sẽ được các tông môn ra sức tranh đoạt.
- ………
Khi đến gần tổ của Hám Nguyệt Yêu Miêu, bọn họ gương mặt ngẩn ra, bởi trước mặt họ xuất hiện một người đang cầm trên tay Yến Ưng Thảo.
Bọn họ vốn đến đây để thu hoạch Yến Ưng Thảo, thậm chí chuẩn bị tinh thần để đối phó với Hám Nguyệt Yêu Miêu, chẳng ngờ lại bị Tinh Hồn hái đi trước.
Bọn hắn trong lòng đã xem Yến Ưng Thảo là vật của mình rồi, nhìn thấy đồ của mình bị lấy đi, dĩ nhiên liền nổi giận.
- Bỏ Yến Ưng Thảo xuống, sau đó chặt một cánh tay, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Tên dẫn đầu con chưa lên tiếng thì đã có người mở miệng hù dọa thay hắn.
Tinh Hồn gương mặt trầm xuống, đôi mắt lạnh lẽo nhìn đám người này. Bọn chúng có tám người, trong đó có một hai tu vi đạt đến đỉnh phong Phàm Tiên Cảnh, chỉ thiếu một chút cơ duyên là có thể đột phá Phù Tiên Cảnh. Những tên còn lại, bất quá cũng chỉ là trung kỳ Phàm Tiên Cảnh mà thôi, dù cả đám có liên hợp lại cũng không đủ cho Tinh Hồn đánh nữa là.
Chỉ có tên đỉnh phong Phàm Tiên Cảnh là khiến Tinh Hồn có chút ít sự chú ý mà thôi.
- Không bỏ thì thế nào?
Tinh Hồn lãnh đạm hỏi ngược lại.
- Vậy thì ngươi bỏ luôn cái mạng nhỏ lại vậy.
Người có tu vi mạnh nhất giọng nói khàn đặc vang lên, âm thanh giọng nói nghe như tiếng sấm rền vang.
- Trước giờ, kẻ khiến Ngưu Bình ta nổi giận không có kết quả tốt.
- Ngươi cứ thử xem.
Hù dọa kiểu này, Tinh Hồn đã gặp qua vô số lần, và dĩ nhiên những kẻ hù dọa hắn đều có chung một kể quả là trở thành mồi ngon cho Hỏa Công Công thưởng thức cả.
Và nếu mấy kẻ này không động đến hắn thì thôi, những một khi đã động đến, Tinh Hồn cũng không ngại tiễn bọn họ một đường.
- Tốt bụng tha cho ngươi một lần, ngươi đã không biết điều, vậy ta cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào!
Ngưu Bình giận dữ, toan định tự thân xuất thủ thì một kẻ khác cũng có tu vi hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, tuy nhiên nếu so sánh thực lực thì không bằng Ngưu Bình.
- Ngưu Bình đại ca, tiểu tử đó hãy giao cho đệ xử lí.
- Được, xử lý nhanh gọn, sau này luyện thành Bách Điểu Đan, không thiếu phần của ngươi.
Ngưu Bình nghe vậy liền thu lại khí thế, nhường phần cho kẻ kia.
Chỉ thấy hắn bước ra phía trước, thân thể hừng lên khí thế, gương mặt sát khí ẩn hiện, tay hắn cầm một thanh trường kích, một trung phẩm pháp khí, cười lạnh nói:
- Ngươi không xứng để Ngưu Bình đại ca ra tay. Tên của đại gia là Tạ Đông, sau này chết còn biết đường đi gặp diêm vương mà bẩm báo, hắc hắc.
Tạ Đông gương mặt tiếu ý, há miệng cười phấn kích, sau đó liền xuất thủ:
- Chí Tử Kích.
Mấy tên đứng sau lưng Ngưu Bình, nhìn Tạ Đông xuất thủ tràn đầy khí thế, bọn chúng liền hô hào cổ vũ.
- Tuyệt chiêu Chí Tử Kích của Tạ Đông đã được luyện đến tiểu thành, phối hợp với Phá Toái Trường Thương, uy lực cơ hồ muốn mạnh hơn gấp hai lần.
- Đi theo đã lâu, từ lúc Tạ Đông luyện thành Chí Tử Kích, Tạ Đông chỉ thua mỗi Ngưu Bình đại ca mà thôi, những người khác, không thành vong hồn cũng trọng thương nặng.
- Đứng ở nơi này mà vẫn cảm nhận được sát ý kinh người, Tạ Đông đây chính là muốn đánh nhanh thắng nhanh, không cho tên tiểu tử kia lấy một cơ hội phản kích.
- Nhìn kìa, tên tiểu tử kia thậm chí còn không nhúc nhích nổi, hắc hắc, chắc là bị uy thế của Tạ Đông làm cho mất hồn rồi. Nhìn tướng tá chắc là gia tộc đệ tử nào đó chưa từng được cọ xát đây mà, dù tu vi cao nhưng thực lực không bằng Tạ Đông.
Đám bọn chúng vừa cổ vũ vừa bàn tán, đem tâng bốc Tạ Đông lên tận mây xanh. Mà không những bọn chúng, ngay cả Ngưu Bình cũng cho rằng như vậy. Bởi thoạt trông Tinh Hồn vóc dáng nhỏ nhắn, da dẻ hồng hào trắng trẻo, gương mặt lại có chút non nớt, nhìn vào ai cũng nghĩ hắn chính là một thế gia đệ tử.
- Hắc hắc, tiểu tử ngu ngốc, chết đi.
Hư Không Chiến Thể vận chuyển, làn ra của hắn liền trở nên tím tái, thế nhưng mà lại tản ra uy thế kinh người.
Thậm chí không thèm sử dụng đến pháp bảo Hạng Tuấn chuẩn bị, trực tiếp dùng đến lực lượng thân thể. Nguyên khí tích tụ lại ở lòng bàn tay, tạo thành một phong cầu với phong lực cực mạnh.
- Phong Loa Toàn Hoàn.
Khi Hám Nguyệt Yêu Miêu vồ đến, cùng thời điểm đó Tinh Hồn xuất ra phong cầu, lực lượng từ phong cầu nổ ra, tạo thành vô số đoàn phong nhận khiến cho Hám Nguyệt Yêu Miêu bị trọng thương nặng, thân thể bị phong nhận cắt vào từng tấc da thịt.
Nó gầm lên một tiếng thảm thiết.
Tinh Hồn không vì tiếng hét thảm này mà dừng lại, lại vận chuyển nguyên lực, bàn tay hóa thành trảo ấn.
- Vạn Thú Nhất Kích.
Sau lưng hắn bỗng dưng xuất hiện vô số hư ảnh hung thú, trảo ấn chưởng thẳng vào giữa trán Hám Nguyệt Yêu Miêu. Lần này thân thể của nó chấn động dữ dội, máu từ mồm và mũi xịt ra, nhìn rất đáng thương.
Rốt cuộc gào lên một tiếng, sau đó thì ngã rầm xuống đất, bị một chiêu cuối cùng làm cho tử vong.
Tinh Hồn đáp xuống đất, thu lại Hư Không Chiến Thể, gương mặt có chút mệt mỏi. Thở ra một hơi mệt mỏi, thầm nhủ:
- Vẫn là tiêu hao quá nhiều nguyên lực.
Chỉ mới kéo dài được vài hơi thể, thế nhưng sau khi kích sát Hám Nguyệt Yêu Miêu, nguyên lực của hắn còn sót lại được hơn phân nửa mà thôi.
Đây là do Hám Nguyệt Yêu Miêu thực lực không quá mạnh, thế nên hắn mới có cơ hội kích sát được nó, chứ nếu gặp đầu Hậu Thiên hoang thú cấp hai thực sự, chỉ sợ cuộc chiến sẽ không đơn giản như vậy.
Giết chết Hám Nguyệt Yêu Miêu, Tinh Hồn sử dụng thủ đoạn để thu lại linh hồn Hám Nguyệt Yêu Miêu, thủ đoạn này là do Tiểu Ứng Long chỉ hắn, hiệu quả tốt hơn so với thủ đoạn của hắn. Đặt linh hồn Hám Nguyệt Yêu Miêu bên trong không gian Động Thiên, so với nhẫn trữ vật thì không gian Động Thiên an toàn hơn nhiều.
- Ngươi có thể bước ra được rồi.
Hô hấp một nhịp, đột nhiên Tinh Hồn mở miệng nói, thanh âm không lớn, nhưng cũng đủ để một số người đang ẩn nấp đằng sau lưng nghe thấy.
Từ đằng sau một gốc đại thụ khá lớn, có ba bóng người bước ra. Tinh Hồn quay người lại nhìn, ba người này đều là những người bị Hám Nguyệt Yêu Miêu truy đuổi.
Những người khác đều đã chạy đi hết, bởi bọn họ đều nhất trí cho rằng, Tinh Hồn khó mà giết được Hám Nguyệt Yêu Miêu, cùng lắm là tranh thủ giúp chúng một chút thời gian mà thôi.
Lại nói về ba người này, bọn họ vốn cũng định bỏ chạy, nhưng một lúc sau thì quay trở lại, và vô tình nhìn thấy cảnh tượng Tinh Hồn một chiêu giết chết Hám Nguyệt Yệ Miêu, làm cho bọn họ chấn kinh không thôi.
Thấy Tinh Hồn phát hiện ra, bọn họ nhìn nhay cười khổ một cái, rồi liền đó mà bước ra trình diện.
- Ta tên là Liêu Văn Huy, đa tạ đạo hữu đã cứu một mạng.
- Tại hạ Vương Chinh, đa tạ đạo hữu.
- Tại hạ Hà Côn, đa tạ đạo hữ cứu mạng.
Cả ba người trong nội tâm khiếp sợ với thực lực của Tinh Hồn, mặc dù Hám Nguyệt Yêu Miêu chỉ là Hậu Thiên hoang thú cấp hai thông thường, nhưng cũng không phải bất kỳ tiên giả hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh nào cũng giết được.
Mà dù có giết được đi chăng nữa thì cũng không thể chỉ trong một thời gian ngắn, chỉ dùng vài chiêu là giết được nó. Trong lòng bọn họ sinh ra úy kỵ, người đứng trước mắt họ thực lực vô cùng mạnh mẽ.
- Chỉ tiện tay, không cần cảm ơn.
Tinh Hồn gương mặt biểu cảm lạnh nhạt, nhìn bọn họ nói.
- Đúng rồi, ban nãy các ngươi nói rằng trong tổ của Hám Nguyệt Yêu Miêu có linh dược, ta muốn hỏi tổ của nó nằm ở chỗ nào?
Chợt nhớ đến linh dược trong tổ Hám Nguyệt Yêu Miêu, Tinh Hồn hỏi.
- Đạo hữu đi thẳng khoảng hai trăm thước là đến được tổ của nó.
- Đa tạ.
Mở miệng cảm ơn một tiếng, Tinh Hồn bắt đầu thu thập tài liệu trên thân thể Hám Nguyệt Yêu Miêu. Thân thể của Hám Nguyệt Yêu Miêu có điểm tích lũy rất nhiều, những gì có thể thu được, Tinh Hồn đều thu cả rồi bỏ vào nhẫn trữ vật.
Làm xong, Tinh Hồn đi theo hướng ba người Liêu Văn Huy, Vương Chinh và Hà Côn chỉ điểm. Trong danh sách tích lũy điểm số, thì linh dược chiếm số điểm tích lũy rất cao, thế nên Tinh Hồn không dễ dàng chịu bỏ qua.
Quả nhiên đám Liêu Văn Huy chỉ đúng hướng, trước mặt Tinh Hồn xuất hiện một cái tổ lớn. Mặc dù cái tổ này có mùi hôi nồng nặc, nhưng bằng khứu giác phi thường, Tinh Hồn ngửi được lẫn trong mùi hôi có một loại hương thơm nhàn nhạt.
- Là linh dược đạt đến Hoàng Cấp trung phẩm.
Tinh Hồn nội tâm vui mừng, linh dược đạt đến Hoàng Cấp trung phẩm có thể quy đổi được sáu trăm điểm tích lũy, tổng cộng hắn đã có được tám trăm sáu mươi lăm điểm tích lũy. Chỉ mới ngày đầu tiên mà khởi đầu tốt như vậy, vận khí của hắn đúng là quá tốt.
Tiến vào trong tổ Hám Nguyệt Yêu Miêu, nhìn thấy gốc linh dược Hoàng Cấp trung phẩm kia, hắn liền thò tay gặt xuống.
- Là Yến Ưng Thảo, tài liệu chính để luyện ra Bách Điểu Đan, mà thôi, hiện tại vẫn nên dùng để nộp điểm tích lũy thì tốt hơn.
Chuẩn bị bỏ Yến Ưng Thảo vào nhẫn trữ vật thì bỗng có tiếng bước chân vang lên.
- Đích thực là Yến Ưng Thảo, ngươi không có nhìn lầm đó chứ?
- Tuyệt đối không nhầm lẫn, trước đây tại hạ nhìn thấy hình dạng của nó trong sách rồi, nhất định là không nhìn lầm.
- Nếu đúng là Yến Ưng Thảo, sau khi luyện ra được Bách Điểu Đan, ta sẽ trọng thưởng cho ngươi.
- Hắc hắc, đại ca đã dậm châm tại hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh trăm năm, nếu có thể đột phá Phù Tiên Cảnh, chỉ sợ sẽ được các tông môn ra sức tranh đoạt.
- ………
Khi đến gần tổ của Hám Nguyệt Yêu Miêu, bọn họ gương mặt ngẩn ra, bởi trước mặt họ xuất hiện một người đang cầm trên tay Yến Ưng Thảo.
Bọn họ vốn đến đây để thu hoạch Yến Ưng Thảo, thậm chí chuẩn bị tinh thần để đối phó với Hám Nguyệt Yêu Miêu, chẳng ngờ lại bị Tinh Hồn hái đi trước.
Bọn hắn trong lòng đã xem Yến Ưng Thảo là vật của mình rồi, nhìn thấy đồ của mình bị lấy đi, dĩ nhiên liền nổi giận.
- Bỏ Yến Ưng Thảo xuống, sau đó chặt một cánh tay, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Tên dẫn đầu con chưa lên tiếng thì đã có người mở miệng hù dọa thay hắn.
Tinh Hồn gương mặt trầm xuống, đôi mắt lạnh lẽo nhìn đám người này. Bọn chúng có tám người, trong đó có một hai tu vi đạt đến đỉnh phong Phàm Tiên Cảnh, chỉ thiếu một chút cơ duyên là có thể đột phá Phù Tiên Cảnh. Những tên còn lại, bất quá cũng chỉ là trung kỳ Phàm Tiên Cảnh mà thôi, dù cả đám có liên hợp lại cũng không đủ cho Tinh Hồn đánh nữa là.
Chỉ có tên đỉnh phong Phàm Tiên Cảnh là khiến Tinh Hồn có chút ít sự chú ý mà thôi.
- Không bỏ thì thế nào?
Tinh Hồn lãnh đạm hỏi ngược lại.
- Vậy thì ngươi bỏ luôn cái mạng nhỏ lại vậy.
Người có tu vi mạnh nhất giọng nói khàn đặc vang lên, âm thanh giọng nói nghe như tiếng sấm rền vang.
- Trước giờ, kẻ khiến Ngưu Bình ta nổi giận không có kết quả tốt.
- Ngươi cứ thử xem.
Hù dọa kiểu này, Tinh Hồn đã gặp qua vô số lần, và dĩ nhiên những kẻ hù dọa hắn đều có chung một kể quả là trở thành mồi ngon cho Hỏa Công Công thưởng thức cả.
Và nếu mấy kẻ này không động đến hắn thì thôi, những một khi đã động đến, Tinh Hồn cũng không ngại tiễn bọn họ một đường.
- Tốt bụng tha cho ngươi một lần, ngươi đã không biết điều, vậy ta cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào!
Ngưu Bình giận dữ, toan định tự thân xuất thủ thì một kẻ khác cũng có tu vi hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, tuy nhiên nếu so sánh thực lực thì không bằng Ngưu Bình.
- Ngưu Bình đại ca, tiểu tử đó hãy giao cho đệ xử lí.
- Được, xử lý nhanh gọn, sau này luyện thành Bách Điểu Đan, không thiếu phần của ngươi.
Ngưu Bình nghe vậy liền thu lại khí thế, nhường phần cho kẻ kia.
Chỉ thấy hắn bước ra phía trước, thân thể hừng lên khí thế, gương mặt sát khí ẩn hiện, tay hắn cầm một thanh trường kích, một trung phẩm pháp khí, cười lạnh nói:
- Ngươi không xứng để Ngưu Bình đại ca ra tay. Tên của đại gia là Tạ Đông, sau này chết còn biết đường đi gặp diêm vương mà bẩm báo, hắc hắc.
Tạ Đông gương mặt tiếu ý, há miệng cười phấn kích, sau đó liền xuất thủ:
- Chí Tử Kích.
Mấy tên đứng sau lưng Ngưu Bình, nhìn Tạ Đông xuất thủ tràn đầy khí thế, bọn chúng liền hô hào cổ vũ.
- Tuyệt chiêu Chí Tử Kích của Tạ Đông đã được luyện đến tiểu thành, phối hợp với Phá Toái Trường Thương, uy lực cơ hồ muốn mạnh hơn gấp hai lần.
- Đi theo đã lâu, từ lúc Tạ Đông luyện thành Chí Tử Kích, Tạ Đông chỉ thua mỗi Ngưu Bình đại ca mà thôi, những người khác, không thành vong hồn cũng trọng thương nặng.
- Đứng ở nơi này mà vẫn cảm nhận được sát ý kinh người, Tạ Đông đây chính là muốn đánh nhanh thắng nhanh, không cho tên tiểu tử kia lấy một cơ hội phản kích.
- Nhìn kìa, tên tiểu tử kia thậm chí còn không nhúc nhích nổi, hắc hắc, chắc là bị uy thế của Tạ Đông làm cho mất hồn rồi. Nhìn tướng tá chắc là gia tộc đệ tử nào đó chưa từng được cọ xát đây mà, dù tu vi cao nhưng thực lực không bằng Tạ Đông.
Đám bọn chúng vừa cổ vũ vừa bàn tán, đem tâng bốc Tạ Đông lên tận mây xanh. Mà không những bọn chúng, ngay cả Ngưu Bình cũng cho rằng như vậy. Bởi thoạt trông Tinh Hồn vóc dáng nhỏ nhắn, da dẻ hồng hào trắng trẻo, gương mặt lại có chút non nớt, nhìn vào ai cũng nghĩ hắn chính là một thế gia đệ tử.
- Hắc hắc, tiểu tử ngu ngốc, chết đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.