Quyển 3 - Chương 152: Địa ngục huyết trì (Thượng)
Chiến Thần Đà
01/07/2016
Định bước vào thì bỗng bên cạnh xuất hiện
một hoàng bào nam tử, đương nhiên chính là Thái cổ tiên tôn Thái. Y
gương mặt ôn hòa, mỉm cười nói:
- Nhanh thật, nhanh hơn cả dự đoán của ta.
Tinh Hồn im lặng không nói. Thái mục quang nhìn vào tế đàn, nói tiếp:
- Đây chính là tế đàn mà vạn ức năm trước, tộc Long Uyên dùng để luyện cổ kiếm Đồ Lục.
Sau đó, Thái chỉ tay vào cái bệ đá lơ lửng trên không trung:
- Người ghép những mảnh vỡ của Ngọc Hoành lại rồi đặt vào đó, sau đó nhỏ vào chính giữa Ngọc Hoành một giọt tinh huyết. Hiện tại người không có Hỗn độn chi hỏa nên hơi khó khăn một chút. Thuần Dương chi hỏa miễn cưỡng cũng có thể dùng được, chỉ là tốn rất nhiều thời gian thôi, hy vọng người có thể hoàn thành việc khôi phục Ngọc Hoành.
Đối với bậc Thái cổ tiên tôn như Thái, đương nhiên có thể nhìn ra được Tinh Hồn thân mang hai đại bổn nguyên là Hỏa chi bổn nguyên và Thủy chi bổn nguyên. Có điều, Thái hoàn toàn không để tâm đến hai cỗ linh lực khổng lồ này. Tinh Hồn cảm nhận được thái độ của Thái, trong lòng càng sinh thêm hảo ý với vị Thái cổ tiên tôn này.
Lại nói, Thái bảo nếu miễn cưỡng dùng Thuần Dương chi hỏa cũng được, chỉ có điều tốn rất nhiều thời gian. Bên ngoài có đại sự Tinh Hồn cần phải làm, nếu như bị cầm chân ở đây quá lâu thì rất không ổn, liền hỏi:
- Mất bao nhiêu thời gian để có thể khôi phục lại Ngọc Hoành?
- Với tu vi hiện tại của người, bởi vì chưa có thần lực và Hỗn độn chi hỏa phụ trợ, nên ta nghĩ có lẽ sẽ mất khoảng một vạn năm.
Thái mỉm cười đáp, dường như xem đây là một chuyện hiển nhiên. Nhưng trái ngược với Thái, Tinh Hồn toàn thân như hóa đá. Mất tận một vạn năm mới có thể khôi phục được Ngọc Hoành. Chẳng biết hắn có sống được thấy Ngọc Hoành xuất thế không nữa đây. Bên ngoài còn có bao nhiêu chuyện chờ Tinh Hồn giải quyết. Quả thật chuyện này không khác gì đang chơi khăm hắn vậy.
Nhìn thái độ ngẩn người ra của Tinh Hồn, đương nhiên Thái biết được Tinh Hồn đang nghĩ gì trong lòng. Chỉ thấy y nở nụ cười ôn hòa, nói:
- Người yên tâm, thời gian trong Hoành thiên bí cảnh đã bị ta dùng thần lực để ngưng động lại. Dù người ở đây bao lâu đi nữa, thì bên ngoài chỉ trôi qua vài giây thôi.
Nghe Thái nói vậy, Tinh Hồn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
- Công việc của ta đã hết. Bây giờ người có thể bắt đầu việc khôi phục lại Ngọc Hoành rồi. Sau khi người khôi phục thành công Ngọc Hoành thì Hoành thiên bí cảnh sẽ trở thành tiểu thế giới của người. Hy vọng trong thời gian sớm nhất có thể gặp lại người.
Nói xong, thần niệm của Thái từ từ tan biến trước mắt Tinh Hồn. Trong Huyền thiên bí cảnh này chỉ còn lại duy nhất một mình Tinh Hồn. Chỉ cần khôi phục thành công Ngọc Hoành, Tinh Hồn sẽ có thêm một nơi trú ẩn khác, so với Huyền tiên các chỉ sợ còn lợi hại hơn rất nhiều. Chỉ là nơi này đơn sơ quá, không giống như Huyền tiên các, thực sự là một chốn tiên cảnh, khiến cho tâm tình con người rất thoái mái.
Nếu như có thể dung hợp Hoành thiên bí cảnh và Huyền tiên các lại thành một thì đúng là hoàn hảo. Có cơ hội gặp lại Thái, Tinh Hồn tự nhủ nhất định phải hỏi y xem việc này có thể làm được hay không.
Bây giờ phải trở lại với công việc chính, đó là khôi phục lại Ngọc Hoành. Tinh Hồn khu động niệm lực, lấy ra bốn mảnh Ngọc Hoành từ Huyền tiên các ra. Nhìn bốn mảnh Ngọc Hoành này, tất cả đều là ngẫu nhiên mà có được.
Mảnh đầu tiên là Tinh Hồn đoạt được trong tay Nam Hoa trại chủ Lý Tây Bình, mảnh thứ hai vô tình mua được trong một thương hội buôn bán vũ khí, mảnh thứ ba là được Ngô Tinh tặng, còn mảnh thứ tư là lấy từ trong Thiên Long giới Tụ bảo động.
Kỳ vật như vậy, thật không ngờ tất cả đều rơi vào tay Tinh Hồn. Chẳng biết đây là vô tình hay là do thiên ý sắp đặt. Mà có lẽ là do thiên ý. Bởi vì, nghe những lời mà Thái nói, dường như tất cả mọi việc, từ việc gặp được kỳ ngộ trong Hắc ám động phủ, lấy được Thiên thư Súc sanh đạo tại Ma thú môn, có được Ngọc Hoành và tranh đoạt Thập phương bảo khí. Thiên đạo đã sắp đặt tất cả.
Việc này, nghe thì có thể hoàn toàn bình thường. Ít nhất đối với người khác là vậy, nhưng còn Tinh Hồn, không biết từ lúc nào, hắn đã muốn cãi lại mệnh trời, tự đi một con đường riêng do chính mình tạo ra. Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu ra, mọi việc từ trước đến giờ, bản thân mình chỉ đi theo quỹ đạo cho thiên địa đại đạo vẽ ra mà thôi.
Cái cảm giác bị kẻ khác điều khiển thật khó chịu. Bỗng gương mặt Tinh Hồn trở nên nghiêm nghị, giống như là sắp đưa ra một quyết định trọng đại nào đó. Hắn hít thở một hơi thật sâu, rồi mở mắt nhìn thẳng lên bầu trời, dù biết rằng, đây không phải là thế giới bên ngoài, tự nói:
- Sức mạnh, ta cần sức mạnh hơn bao giờ hết. Mạnh mẽ đến nỗi thiên địa đại đạo cũng không tác động được đến ta.
Đứng đờ người ra một lúc, Tinh Hồn bắt đầu làm công việc khôi phục lại Ngọc Hoành. Thân thể khẽ động, bay lên phía không trung để tiếp cận bệ đá bay lơ lửng. Đặt bốn mảnh Ngọc Hoành vào trong bệ đá, sau đó Tinh Hồn trích một giọt tinh huyết nhỏ vào chính giữa Ngọc Hoành.
Chỉ thấy đột nhiên Ngọc Hoành lóe lên, quang mang đại thịnh, khiến cho Tinh Hồn đau cả hai mắt. Nhưng quang mang chỉ lóe lên trong giây lát rồi biến mất. Tinh Hồn từ từ mở mắt ra, nhìn vào bệ đá thì thấy, giọt máu của mình đã bị bốn mảnh Ngọc Hoành thôn phệ, từ màu xanh lục biến thành màu đỏ. Ngay cả bệ đá cũng chi chít những tia máu, giống như là một vật thể sống vậy.
Sau đó Tinh Hồn đáp xuống tế đàn, ngồi xếp bằng lại, song thủ kết ấn, triệu hồi Thuần dương chi hỏa từ trong hư không. Nơi này linh khí rất tinh thuần để phục vụ cho việc luyện khí. Thuần dương chi hỏa hiện ra, ào ào bay vào cái hố ở trung tâm. Thuần dương chi hỏa, tạm thời Tinh Hồn vẫn chưa thể khống chế được, nên vừa triệu hồi được gần một phút thì nguyên lực cạn kiện.
Khiến cho Tinh Hồn ngạc nhiên là, ngay khi nguyên lực vừa hết thì linh khí thiên địa tự động tràn vào cơ thể hắn, ngay lập tức nguyên lực dồi dào trở lại. Hơn nữa, dường như Thuần Dương chi hỏa đang cộng hưởng với nơi này, cháy rất dữ dội, hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài Huyền Thiên giới. Nhờ vậy mà công việc phục chế Ngọc Hoành hoàn toàn không bị gián đoạn.
Mặt dù Thuần Dương chi hỏa đã bùng cháy dữ dội, nếu như là ở bên ngoài Huyền Thiên giới, chỉ sợ đã thiêu vạn vật sinh linh thành tro bụi rồi. Thế nhưng không ngờ lại chẳng thể làm suy siển nổi bệ đá bên trên. Ngay cả một tia hỏa nhiệt cũng không phát ra chứ đừng nói đến là tác động đến Ngọc Hoành đang nằm bên trên.
Quả thật đúng như Thái nói, công việc khôi phục Ngọc Hoành này khó khăn hơn những gì Tinh Hồn nghĩ nhiều, tính ra một vạn năm vẫn là tính là rất nhanh ấy chứ. May mắn là Hoành thiên thế giới thời gian không trôi, nếu không chỉ sợ hắn trở thành cái bộ xương khô trước khi tận mắt chiêm ngưỡng Ngọc Hoành rồi.
Ngồi im một chỗ trong suốt một vạn năm, chỉ có người cực kỳ kiên nhẫn mới làm được. Hơn nữa, tinh thần phải luôn đặt trong tình thế cao độ. Đối với Luyện khí sư và Luyện dược sư mà nói, sai một li đi một dặm. Mặc dù công việc chỉ là duy trì Thuần Dương chi hỏa, nhưng nếu như trì hoãn một lúc thôi là công việc sẽ đổ sông đổ bể ngay.
May mắn Tinh Hồn là một kẻ cứng đầu cứng cổ, cực kỳ kiên nhẫn, chứ gặp kẻ khác là bó tay xin thua rồi. Thế nên mới nói, tính cách này của hắn cũng là một lợi thế rất lớn. Ít nhất là hữu ích vào lúc này.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng biết đã bao lâu nữa. Tinh Hồn cứ như vậy ngồi im một chỗ thiền định, đôi mắt nhắm lại, song thủ kết ấn, liên tục triệu ra Thuần Dương chi hỏa. Y phục trên người hắn lúc này đã bị phong hóa, rách tinh tươm, lộ ra thân thể nhỏ bé, trắng nõn như nữ tử.
Việc luyện khí này tuy rằng không thể giúp Tinh Hồn nâng cao tu vi, nhưng cũng không phải là vô ích. Kinh mạch chưa bao giờ hết dẻo dai và vững chắc, liên tục được cường hóa. Thân thể, tinh thần lực và linh hồn đều được cường hóa.
Đối với người tu luyện Ly hỏa huyền băng công và Như lai thần chưởng, thân thể cứng cáp chính là điều quan trọng nhất. Linh hồn mạnh mẽ, tu luyện pháp quyết của Đạo gia sẽ nhanh hơn rất nhiều. Phật gia trọng tu thân, Đạo gia trọng tu linh hồn, mỗi bên một cách tu luyện khác nhau. Nhưng bây giờ, hai nhà Phật Đạo toàn bộ đã tập hơn trên thân thể Tinh Hồn.
Đó là còn chưa kể, Tinh Hồn thân mang sức mạnh của yêu tộc, chính xác hơn là trong người có huyết mạch Long tộc Tiên ma giới, chủng Long tộc mạnh mẽ nhất Tiên ma giới Ngũ trảo kim long. Ngoài ra còn có Lục đạo thiên thư hỗ trợ hắn rất nhiều. Thế nên, mặc dù không thể nâng cao tu vi, nhưng căn cơ hắn lại vô cùng vững chắc. Tốc độ tu luyện sau này, nói không ngoa chỉ sợ vượt xa hiện tại gấp trăm lần. Thời gian một vạn năm, dù chỉ là ngồi im một chỗ, nhưng thu thập lại không hề nhỏ.
- Nhanh thật, nhanh hơn cả dự đoán của ta.
Tinh Hồn im lặng không nói. Thái mục quang nhìn vào tế đàn, nói tiếp:
- Đây chính là tế đàn mà vạn ức năm trước, tộc Long Uyên dùng để luyện cổ kiếm Đồ Lục.
Sau đó, Thái chỉ tay vào cái bệ đá lơ lửng trên không trung:
- Người ghép những mảnh vỡ của Ngọc Hoành lại rồi đặt vào đó, sau đó nhỏ vào chính giữa Ngọc Hoành một giọt tinh huyết. Hiện tại người không có Hỗn độn chi hỏa nên hơi khó khăn một chút. Thuần Dương chi hỏa miễn cưỡng cũng có thể dùng được, chỉ là tốn rất nhiều thời gian thôi, hy vọng người có thể hoàn thành việc khôi phục Ngọc Hoành.
Đối với bậc Thái cổ tiên tôn như Thái, đương nhiên có thể nhìn ra được Tinh Hồn thân mang hai đại bổn nguyên là Hỏa chi bổn nguyên và Thủy chi bổn nguyên. Có điều, Thái hoàn toàn không để tâm đến hai cỗ linh lực khổng lồ này. Tinh Hồn cảm nhận được thái độ của Thái, trong lòng càng sinh thêm hảo ý với vị Thái cổ tiên tôn này.
Lại nói, Thái bảo nếu miễn cưỡng dùng Thuần Dương chi hỏa cũng được, chỉ có điều tốn rất nhiều thời gian. Bên ngoài có đại sự Tinh Hồn cần phải làm, nếu như bị cầm chân ở đây quá lâu thì rất không ổn, liền hỏi:
- Mất bao nhiêu thời gian để có thể khôi phục lại Ngọc Hoành?
- Với tu vi hiện tại của người, bởi vì chưa có thần lực và Hỗn độn chi hỏa phụ trợ, nên ta nghĩ có lẽ sẽ mất khoảng một vạn năm.
Thái mỉm cười đáp, dường như xem đây là một chuyện hiển nhiên. Nhưng trái ngược với Thái, Tinh Hồn toàn thân như hóa đá. Mất tận một vạn năm mới có thể khôi phục được Ngọc Hoành. Chẳng biết hắn có sống được thấy Ngọc Hoành xuất thế không nữa đây. Bên ngoài còn có bao nhiêu chuyện chờ Tinh Hồn giải quyết. Quả thật chuyện này không khác gì đang chơi khăm hắn vậy.
Nhìn thái độ ngẩn người ra của Tinh Hồn, đương nhiên Thái biết được Tinh Hồn đang nghĩ gì trong lòng. Chỉ thấy y nở nụ cười ôn hòa, nói:
- Người yên tâm, thời gian trong Hoành thiên bí cảnh đã bị ta dùng thần lực để ngưng động lại. Dù người ở đây bao lâu đi nữa, thì bên ngoài chỉ trôi qua vài giây thôi.
Nghe Thái nói vậy, Tinh Hồn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
- Công việc của ta đã hết. Bây giờ người có thể bắt đầu việc khôi phục lại Ngọc Hoành rồi. Sau khi người khôi phục thành công Ngọc Hoành thì Hoành thiên bí cảnh sẽ trở thành tiểu thế giới của người. Hy vọng trong thời gian sớm nhất có thể gặp lại người.
Nói xong, thần niệm của Thái từ từ tan biến trước mắt Tinh Hồn. Trong Huyền thiên bí cảnh này chỉ còn lại duy nhất một mình Tinh Hồn. Chỉ cần khôi phục thành công Ngọc Hoành, Tinh Hồn sẽ có thêm một nơi trú ẩn khác, so với Huyền tiên các chỉ sợ còn lợi hại hơn rất nhiều. Chỉ là nơi này đơn sơ quá, không giống như Huyền tiên các, thực sự là một chốn tiên cảnh, khiến cho tâm tình con người rất thoái mái.
Nếu như có thể dung hợp Hoành thiên bí cảnh và Huyền tiên các lại thành một thì đúng là hoàn hảo. Có cơ hội gặp lại Thái, Tinh Hồn tự nhủ nhất định phải hỏi y xem việc này có thể làm được hay không.
Bây giờ phải trở lại với công việc chính, đó là khôi phục lại Ngọc Hoành. Tinh Hồn khu động niệm lực, lấy ra bốn mảnh Ngọc Hoành từ Huyền tiên các ra. Nhìn bốn mảnh Ngọc Hoành này, tất cả đều là ngẫu nhiên mà có được.
Mảnh đầu tiên là Tinh Hồn đoạt được trong tay Nam Hoa trại chủ Lý Tây Bình, mảnh thứ hai vô tình mua được trong một thương hội buôn bán vũ khí, mảnh thứ ba là được Ngô Tinh tặng, còn mảnh thứ tư là lấy từ trong Thiên Long giới Tụ bảo động.
Kỳ vật như vậy, thật không ngờ tất cả đều rơi vào tay Tinh Hồn. Chẳng biết đây là vô tình hay là do thiên ý sắp đặt. Mà có lẽ là do thiên ý. Bởi vì, nghe những lời mà Thái nói, dường như tất cả mọi việc, từ việc gặp được kỳ ngộ trong Hắc ám động phủ, lấy được Thiên thư Súc sanh đạo tại Ma thú môn, có được Ngọc Hoành và tranh đoạt Thập phương bảo khí. Thiên đạo đã sắp đặt tất cả.
Việc này, nghe thì có thể hoàn toàn bình thường. Ít nhất đối với người khác là vậy, nhưng còn Tinh Hồn, không biết từ lúc nào, hắn đã muốn cãi lại mệnh trời, tự đi một con đường riêng do chính mình tạo ra. Nhưng bây giờ, hắn đã hiểu ra, mọi việc từ trước đến giờ, bản thân mình chỉ đi theo quỹ đạo cho thiên địa đại đạo vẽ ra mà thôi.
Cái cảm giác bị kẻ khác điều khiển thật khó chịu. Bỗng gương mặt Tinh Hồn trở nên nghiêm nghị, giống như là sắp đưa ra một quyết định trọng đại nào đó. Hắn hít thở một hơi thật sâu, rồi mở mắt nhìn thẳng lên bầu trời, dù biết rằng, đây không phải là thế giới bên ngoài, tự nói:
- Sức mạnh, ta cần sức mạnh hơn bao giờ hết. Mạnh mẽ đến nỗi thiên địa đại đạo cũng không tác động được đến ta.
Đứng đờ người ra một lúc, Tinh Hồn bắt đầu làm công việc khôi phục lại Ngọc Hoành. Thân thể khẽ động, bay lên phía không trung để tiếp cận bệ đá bay lơ lửng. Đặt bốn mảnh Ngọc Hoành vào trong bệ đá, sau đó Tinh Hồn trích một giọt tinh huyết nhỏ vào chính giữa Ngọc Hoành.
Chỉ thấy đột nhiên Ngọc Hoành lóe lên, quang mang đại thịnh, khiến cho Tinh Hồn đau cả hai mắt. Nhưng quang mang chỉ lóe lên trong giây lát rồi biến mất. Tinh Hồn từ từ mở mắt ra, nhìn vào bệ đá thì thấy, giọt máu của mình đã bị bốn mảnh Ngọc Hoành thôn phệ, từ màu xanh lục biến thành màu đỏ. Ngay cả bệ đá cũng chi chít những tia máu, giống như là một vật thể sống vậy.
Sau đó Tinh Hồn đáp xuống tế đàn, ngồi xếp bằng lại, song thủ kết ấn, triệu hồi Thuần dương chi hỏa từ trong hư không. Nơi này linh khí rất tinh thuần để phục vụ cho việc luyện khí. Thuần dương chi hỏa hiện ra, ào ào bay vào cái hố ở trung tâm. Thuần dương chi hỏa, tạm thời Tinh Hồn vẫn chưa thể khống chế được, nên vừa triệu hồi được gần một phút thì nguyên lực cạn kiện.
Khiến cho Tinh Hồn ngạc nhiên là, ngay khi nguyên lực vừa hết thì linh khí thiên địa tự động tràn vào cơ thể hắn, ngay lập tức nguyên lực dồi dào trở lại. Hơn nữa, dường như Thuần Dương chi hỏa đang cộng hưởng với nơi này, cháy rất dữ dội, hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài Huyền Thiên giới. Nhờ vậy mà công việc phục chế Ngọc Hoành hoàn toàn không bị gián đoạn.
Mặt dù Thuần Dương chi hỏa đã bùng cháy dữ dội, nếu như là ở bên ngoài Huyền Thiên giới, chỉ sợ đã thiêu vạn vật sinh linh thành tro bụi rồi. Thế nhưng không ngờ lại chẳng thể làm suy siển nổi bệ đá bên trên. Ngay cả một tia hỏa nhiệt cũng không phát ra chứ đừng nói đến là tác động đến Ngọc Hoành đang nằm bên trên.
Quả thật đúng như Thái nói, công việc khôi phục Ngọc Hoành này khó khăn hơn những gì Tinh Hồn nghĩ nhiều, tính ra một vạn năm vẫn là tính là rất nhanh ấy chứ. May mắn là Hoành thiên thế giới thời gian không trôi, nếu không chỉ sợ hắn trở thành cái bộ xương khô trước khi tận mắt chiêm ngưỡng Ngọc Hoành rồi.
Ngồi im một chỗ trong suốt một vạn năm, chỉ có người cực kỳ kiên nhẫn mới làm được. Hơn nữa, tinh thần phải luôn đặt trong tình thế cao độ. Đối với Luyện khí sư và Luyện dược sư mà nói, sai một li đi một dặm. Mặc dù công việc chỉ là duy trì Thuần Dương chi hỏa, nhưng nếu như trì hoãn một lúc thôi là công việc sẽ đổ sông đổ bể ngay.
May mắn Tinh Hồn là một kẻ cứng đầu cứng cổ, cực kỳ kiên nhẫn, chứ gặp kẻ khác là bó tay xin thua rồi. Thế nên mới nói, tính cách này của hắn cũng là một lợi thế rất lớn. Ít nhất là hữu ích vào lúc này.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng biết đã bao lâu nữa. Tinh Hồn cứ như vậy ngồi im một chỗ thiền định, đôi mắt nhắm lại, song thủ kết ấn, liên tục triệu ra Thuần Dương chi hỏa. Y phục trên người hắn lúc này đã bị phong hóa, rách tinh tươm, lộ ra thân thể nhỏ bé, trắng nõn như nữ tử.
Việc luyện khí này tuy rằng không thể giúp Tinh Hồn nâng cao tu vi, nhưng cũng không phải là vô ích. Kinh mạch chưa bao giờ hết dẻo dai và vững chắc, liên tục được cường hóa. Thân thể, tinh thần lực và linh hồn đều được cường hóa.
Đối với người tu luyện Ly hỏa huyền băng công và Như lai thần chưởng, thân thể cứng cáp chính là điều quan trọng nhất. Linh hồn mạnh mẽ, tu luyện pháp quyết của Đạo gia sẽ nhanh hơn rất nhiều. Phật gia trọng tu thân, Đạo gia trọng tu linh hồn, mỗi bên một cách tu luyện khác nhau. Nhưng bây giờ, hai nhà Phật Đạo toàn bộ đã tập hơn trên thân thể Tinh Hồn.
Đó là còn chưa kể, Tinh Hồn thân mang sức mạnh của yêu tộc, chính xác hơn là trong người có huyết mạch Long tộc Tiên ma giới, chủng Long tộc mạnh mẽ nhất Tiên ma giới Ngũ trảo kim long. Ngoài ra còn có Lục đạo thiên thư hỗ trợ hắn rất nhiều. Thế nên, mặc dù không thể nâng cao tu vi, nhưng căn cơ hắn lại vô cùng vững chắc. Tốc độ tu luyện sau này, nói không ngoa chỉ sợ vượt xa hiện tại gấp trăm lần. Thời gian một vạn năm, dù chỉ là ngồi im một chỗ, nhưng thu thập lại không hề nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.