Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 95: Phong hoa tuyết nguyệt (Thượng)​

Chiến Thần Đà​

19/04/2016

- Dạ Quân công tử.

“Dạ Quân”, đây là cái tên giả mà Tinh Hồn vừa sử dụng. Tinh Hồn dừng bước, xoay người nhìn thì thấy có một đám người, dẫn đầu là hai thiếu niên tuấn tú bất phàm, đúng là hai vị công tử bí ẩn ở trên tầng ba Lục Nguyên thương hội. Tinh Hồn nhíu mày hỏi:

- Các ngươi gọi ta?

Hoa Tử Khâm gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

- Có việc gì không?

- Huynh đệ ta lần đầu tiên ra ngoài lịch lãm, hôm nay tình cờ gặp được Dạ Quân công tử, liền sinh ra ý tứ ngưỡng mộ, muốn kết giao bằng hữu. Không biết Dạ Quân công tử có thể cùng huynh đệ ta uống chén rượu được không?

Thân phận hai người này không hề tầm thường, ngay từ lúc gặp lần đầu tiên ở khách điếm, tuy rằng không chân chính gặp nhau, nhưng Tinh Hồn vừa nhìn đã đoán được. Còn ở Lục Nguyên thương hội, được trưởng lão Lục Nguyên thương hội sắp xếp ngồi ở tầng thứ ba, chính là dành cho những vị khách quý. Khi này Trần Lâm Kiếm đưa cho Tinh Hồn cái Lục Nguyên lệnh, cũng chính là công nhận cái thân phận khách quý.

Tinh Hồn đang có ý định đến thẳng Cổ La tông, nhưng hai người này xuất hiện… Bỗng nhiên trong đầu hắn lóe linh một cái tinh mang, thế là liền đặt chuyện thu phục Cổ La tông tạm gác qua một bên.

- Cũng được.

Hoa Tử Khâm trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, lại nói tiếp:

- Tốt quá. Di Hồng lâu là chỗ nổi tiếng nhất ở Tiềm Uyên thành, Dạ Quân công tử thấy như thế nào?

- Cũng được.

- Vậy chúng ta đến đó một chuyến.

Nói xong, Tinh Hồn, Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành ba người hướng đến Di Hồng lâu. Mấy tên hộ vệ đi theo Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành thì đã bị hai bọn họ đuổi đi hết để tránh bị làm phiền. Đi khoảng chừng mười phút thì đã đến Di Hồng lâu.

Cái nơi này đúng là chỗ phong hoa tuyết nguyệt mà. Khách ra vào liên tục, nhìn ai nấy đều là những người giàu có. Mà cũng phải thôi, có thể vào Di Hồng lâu, nếu không phải là vương tôn công tử thì đã bị đuổi cổ từ lâu rồi. Không biết mỗi ngày cái Di Hồng lâu này thu vào bao nhiêu tiền đây, có lẽ là so với Lục Nguyên thương hội tựa hồ không kém cạnh.

Tinh Hồn, Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành ba người đi vào. Đứng bên ngoài Di Hồng lâu có bảy tám cái hộ vệ, tu vi cao nhất là Đế cấp trung kỳ. Có thể thuê cường giả Đế cấp làm hộ vệ, hẳn là nội bộ Di Hồng lâu cũng không tầm thường.

Bên trong so với bên ngoài quả thực rất náo nhiệt, một vị vương tôn công tử phải có đến ba bốn cô nương xinh đẹp nóng bỏng ngồi hầu rượu. Khi ba người Tinh Hồn đi vào, thì lập tức một đám cô nương chạy tới bao vây. Võ giả lịch lãm võ lâm không bị địch nhân bao vây thì cũng là bị yêu thú tập kích, còn ở trong này thì lại bị mấy cái bình phong to hơn cả bàn tay bao vây. Cho dù là người trầm tĩnh như Tinh Hồn, lần đầu đi vào nơi phong hoa tuyết nguyệt cũng cảm thấy hoảng hồn.

- Ba vị công tử không biết từ đâu đến.

- Quý danh của công tử là gì?

- Để tiểu nữ hầu hạ công tử đêm nay nhé.

- ………



Bối rối. Đúng thật là bối rối mà. Cả ba tên thiếu niên mặt có chút ửng lên, miệng thì liên tục từ chối. Bỗng một cái thiếu phụ tuổi chừng ba mươi, khuôn mặt trái xoan, da dẻ trắng trẻo, trên mép có một nốt ruồi rất duyên, đôi mắt mị hoặc, dáng người nóng bỏng ỏng ẹo đi tới, trên tay cầm một cái quạt phe phẩy hỏi:

- Ba vị công tử, không biết muốn sắp xếp như thế nào?

Hoa Tử Khâm mặt đã là một tầng hồng mang, nghe thiếu phụ kia hỏi, tựa hồ là người quản lí Di Hồng lâu. Ngay lập tức, hắn liền nói:

- Sắp xếp cho ta một phòng yên tĩnh, chuẩn bị vài món nhắm và đem loại rượu ngon nhất ở đây cho ta. Mà nhớ kỹ, căn phòng đó “yên tĩnh” theo đúng nghĩa đen luôn nhá.

Thiếu phụ cười cười, rồi cho đám thiếu nữ vây quanh bọn họ giải tán, đồng thời cử một người sắp xếp bọn họ một phòng ở tầng bốn. Sắp xếp xong, thiếu phụ liền gọi một thiếu nữ xinh đẹp hướng dẫn cho ba người, còn bà ta thì đi một chỗ khác hỏi thăm, trò chuyện cùng khách.

Được giải vây khỏi một đám thiếu nữ ngực bự kia, ba người đồng dạng thở phào một hơi. Thiếu nữ hướng dẫn bọn họ không nhịn được mà che miệng cười mỉm. Tinh Hồn, Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành đều là cao thủ, tuy rằng cô nàng cười không thành tiếng, nhưng làm sao mà qua mắt bọn họ được. Có điều chỉ biết nhìn nhau cười trừ thôi, chứ làm sao mà nói được. Đúng thật là nhục nhã mà.

Thiếu nữ vừa dẫn ba người lên tầng bốn, vừa tiếu ý hỏi:

- Ba vị công tử, đây là lần đầu tiên ba vị đến đây à?

Cả ba đồng loạt gật đầu. Dịch Phong Hành khuôn mặt thê thảm, giống như vừa lâm trận trở về vậy, nói:

- Ài, phụ thân ta nói mấy chỗ này rất náo nhiệt, quả đúng là náo nhiệt hơn cả những gì mà ta tưởng tượng.

Hoa Tử Khâm đồng dạng cũng giống như Dịch Phong Hành vậy. Còn Tinh Hồn, hắn thậm chí còn chưa được nghe qua những thứ này nữa. Trước giờ hắn chỉ nghĩ đến việc báo thù, tu luyện mà thôi. Thỉnh thoảng cũng uống rượu, nhưng chỉ là ngồi uống một mình hoặc là ngồi ở chỗ nào đó yên tĩnh mà thôi. Lần đầu tiên bước vào chỗ này thì lập tức làm hắn muốn rụng rời, so với đối phó địch nhân cơ hồ còn không bằng nữa à.

Thiếu nữ kia không cầm được mà cười phá lên, làm cho cả ba đồng loạt có càm giác thất bại. Đi một lúc thì đã đến tầng bốn, thiếu nữ để ba người tự vào trong, còn bản thân thì chào một tiếng rồi rời khỏi.

Ba người đi vào bên trong. Chỉ thấy căn phòng khá rộng, bài trí rất đẹp, trên bàn đã đặt sẵn món ăn và rượu. Đây đúng là cái “yên tĩnh” mà Hoa Tử Khâm đã nói.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********

Ở một cái tửu điếm khác, Vệ Vô Thanh cùng với đám thuộc hạ đang ngồi trong một căn phòng, dường như là đợi điều gì đó. Bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa, một lão giả ngồi bên cạnh hạ lệnh cho vào. Liền bên ngoài có hai kẻ đi vào, nhìn y phục thì đúng là đệ tử Cổ La tông.

Hai người vào thì liền cung kính hành lễ với Vệ Vô Thanh. Vệ Vô Thanh nhìn bọn chúng, hỏi:

- Sao hai ngươi về sớm thế?

- Bẩm công tử, thuộc hạ đang theo dõi hắn thì bỗng có hai gã xuất hiện. Thuộc hạ nghe giọng nói của hai người này, có một người rất giống với vị khách phòng số ba Lục Nguyên thương hội.

Bỗng ánh mắt Vệ Vô Thanh sáng lên, giọng điệu có ý hơi mừng, lại hỏi một lần nữa để xác minh:

- Ngươi xác thực?

- Thuộc hạ không dám nói dối. Hiện tại bọn chúng đang ở Di Hồng lâu.

- Ha ha ha, đám lão già Lục Nguyên thương hội không cho bổn công tử biết bọn chúng là ai, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay bổn công tử.



Vệ Vô Thanh cười phá lên, dường như có một luồng sát khí dâng lên. Sau đó hắn dừng lại, quay qua nói với một tên thuộc hạ:

- Xích Hữu Tư, ngươi lập tức chạy về Cổ La tông, dẫn thêm mười người nữa đến đây.

Người tên Xích Hữu Tư nhận lệnh, rời khỏi phòng, mở ra Bạch sắc chân nguyên vũ hướng đến Cổ La tông. Ở trong phòng, chỉ thấy Vệ Vô Thanh mục quang lạnh lẽo, giọng nói sắc bén như kiếm:

- Cứ tận hưởng đi, một chút nữa Vệ Vô Thanh ta sẽ cho các ngươi biết, dám động vào ta thì hậu quả sẽ như thế nào. Hắc hắc…

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Trở lại Di Hồng lâu. Rượu ở Di Hồng lâu này đúng thật là hảo tửu, so với mấy loại trước đây mà Tinh Hồn uống thì đúng thật là xa xa không bằng. Ngồi vào bàn được một hồi, Hoa Tử Khâm liền hỏi:

- Dạ Quân công tử, không biết là người ở nơi nào?

Tinh Hồn đặt chén rượu xuống, trả lời:

- Cứ xem như ta đến từ Thiên Lam đại lục đi.

“Cứ xem”, hai người Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành nhìn nhau. Theo như ý Tinh Hồn nói thì hắn không chắc mình là người ở Thiên Lam đại lục vậy. Hoa Tử Khâm lại hỏi:

- Không biết Dạ Quân công tử có phải là đệ tử Thiên Lam thần điện không? Ta thấy ngươi tuổi còn trẻ như vậy, thế như tu vi rất cao cường, cơ hồ còn trên cả ta và Dịch Phong Hành. Thiếu niên thiên tài như vậy nhưng ta chưa hề nghe qua, ngay cả Long hổ bảng đều không có thấy qua tên ngươi.

- Trước đây ta đúng là đệ tử Thiên Lam thần điện, nhưng hiện tại… ta chỉ là một tán tu. Còn cái “Long hổ bảng” mà ngươi nói là gì?

- Hả? Ngươi không biết Long hổ bảng à?

Tinh Hồn gật đầu xác thực, làm cho Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành ngạc nhiên không ít. Thường thì các thiên tài đệ tử ở Huyền Thiên giới đều rất để ý đến Long hổ bảng, bởi nó chính là thứ xếp hạng thực lực cao thấp của võ giả thiên tài.

Dịch Phong Hành liền giải thích:

- Long hổ bảng là bảng xếp hạng danh sách các thiên tài trẻ tuổi ở Huyền Thiên giới. Bốn đại lục đều có mỗi bảng xếp hạng riêng, như là Thiên lam Long hổ bảng, Thiên dương Long hổ bảng, Thiên hồng Long hổ bảng và Thiên băng Long hổ bảng. Tuy rằng cái danh sách Long hổ bảng này không phản ánh thực lực chân chính, nhưng lại xác định vô cùng chắc chắn về tìm lực, thiên phú… của mỗi người. Cái này, hầu hết mọi người đều biết. Dạ Quân ngươi lại là thiên tài xếp hàng nhất lưu, thế nhưng lại không biết sự tồn tại của nó làm ta ngạc nhiên không ít à.

Tinh Hồn hơi ngẩn ra, cười trừ một tiếng:

- Hầu hết thời gian ta đều dùng để tu luyện nên không để ý đến chuyện này. Nếu không phải hôm nay gặp hai ngươi thì có lẽ ngày ta biết đến cái Long hổ bảng này đúng là còn rất dài.

Dịch Phong Hành và Hoa Tử Khâm cười cười. Ba người lại nâng ly lên, uống một chén. Tinh Hồn đặt chén xuống, nhìn Hoa Tử Khâm hỏi:

- Hiện tại nói về hai ngươi đi. Nhìn tu vi các ngươi cũng rất cao, có lẽ cũng là đệ tử đại tông môn nào đó nhỉ?

Hoa Tử Khâm thanh âm ôn hòa, đáp:

- Ta và Dịch Phong Hành đều la đệ tử Ngạo kiếm thần điện, một trong tứ đại thần điện Huyền Thiên giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook