Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 113: Thi sơn huyết hải (Thượng)​

Chiến Thần Đà​

09/05/2016

Nếu như vẫn với tốc độ tu luyện thần tốc này, chỉ sợ không tới năm mươi năm, Tinh Hồn chắc chắn sẽ có thể phá vỡ hư không ở Huyền Thiên giới phi thăng Tiên ma giới, nơi của các bậc tiên nhân, thánh nhân. Trở lại với lúc Tinh Hồn chuẩn bị đột phá, bình cảnh đã được phá tan, và thiên phạt chi lôi chuẩn bị giáng xuống. Giống như những lần trước đây, Tinh Hồn phóng thẳng vào vòng xoáy hắc vân cuồn cuộn, dữ dôi kia.

- Hắn… hắn đang làm gì vậy?

Cơ Dung khuôn mặt khiếp sợ. Võ giả khi đột phá, sợ nhất chính là lôi kiếp, lực lượng hủy diệt đáng sợ nhất. Nhưng thiếu niên kia lại dám xông thẳng vào kiếp vân mà khuôn mặt không chút động dung, tựa hồ như là một chuyện rất đỗi bình thường. Có lẽ không riêng gì Cơ Dung, mà bất cứ ai nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn không giữ vững được bình tĩnh. Dám thách thức thần uy thiên địa, không phải là kẻ điên, thì chính là kẻ gan to hơn trời.

Sau khi bay thẳng vào vòng xoáy hắc vân, Tinh Hồn hai chân xếp bằng, song thử kết ấn, tuyệt kết giới bảo vệ cơ thể, và trên đỉnh đầu là đồ án bát quái trận. Bắt đầu vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết. Thiên phạt lần này, so với chín lần trước thì lực lượng hủy diệt đáng sợ hơn gấp trăm lần, hiện tại chuẩn bị phải nghênh đón chín mươi đạo thiên phạt chi lôi. Với ai chứ riêng Tinh Hồn thì, lực lượng thiên phạt chi lôi đối với hắn chính là vật đại bổ, mỗi lần đột phá xong thì cơ thể lại tiếp tục được cải tạo, kinh mạch dẻo dai, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa nhanh hơn rất nhiều.

Đạo thiên phạt chi lôi thứ nhất giáng xuống, lực lượng hủy diệt chỉ sợ ngay cả pháp bảo phòng hộ Thiên cấp cũng không chịu nổi. Nhưng khi vừa chạm vào đồ án bát quái trận thì giống như đánh vào vũng bùn vậy, lập tức tiêu tán không thấy dấu vết. Và đương nhiên, lực lượng của thiên phạt chi lôi toàn bộ đã được chuyển hóa, trở thành một cỗ lôi chi lực tinh thuần để Tinh Hồn hấp thụ.

Tiếp tục đạo thiên phạt chi lôi thứ hai, thứ ba… liên tục giáng xuống, toàn bộ đều trở thành một cỗ lôi chi lực tinh thuần để cho Tinh Hồn điên cuồng hấp thu, cải tạo thể chất. Rồi bắt đầu từ đạo thiên phạt chi lôi thứ ba mươi, bát quái trận đồ bỗng có dấu hiệu bị rung chuyển, tuy rằng rất nhẹ nhưng nó báo hiệu một điều, bát quái trận đồ đã có dấu hiệu bị thiên phạt chi lôi phá hủy. Cứ tiếp tục, tiếp tục… đạo thiên phạt chi lôi thứ bốn mươi, bát quái trận đồ bị rung chuyển dữ dội, cuối cùng khi đạo thiên phạt chi lôi thứ bốn mươi mốt giáng xuống, chỉ nghe một âm thanh nổ vang kinh thiên động địa. Ngay cả mặt đất bên dưới cũng bị rung chuyển.

Cơ Dung sắc mặt biến đổi, bởi vì thiên kiếp mà Tinh Hồn đang hứng chịu thật đáng sợ. Lực lượng hủy diệt rất cuồng bạo, quá mạnh mẽ. Đây mà là thiên kiếp của cường giả Thần vương cảnh sao? Chỉ sợ lúc nàng đột phá Thần đế cảnh cũng thua kém một nửa.

Tinh Hồn là người trực tiếp hứng chịu thiên kiếp, nên biết rõ tình huống nguy hiểm chừng nào. Lần trước khi Tinh Hồn đột phát từ Độ kiếp kỳ đệ tứ trọng lên Độ kiếp kỳ đệ cửu trọng, bát quái trận đồ cũng xém nữa bị phá hủy. Thế nên lần này, Tinh Hồn lờ mờ cảm giác được, bát quái trận đồ sẽ bị phá hủy. Có điều không ngờ lại phá hủy sớm đến như vậy, vẫn còn đến bốn mươi đạo thiên phạt chi lôi nữa mới hoàn tất độ kiếp.

Tuy rằng thân thể Tinh Hồn hiện tại vô cùng rắn chắc, sớm đã vượt xa cường giả Thần đế cảnh sơ kỳ đỉnh phong rồi, thêm cả Tuyệt kết giới phòng hộ nữa, nhưng cũng chưa chắc có thể chống đỡ được đạo thiên phạt chi lôi thứ năm mươi. Và quả nhiên, Tuyệt kết giới cũng đã bị hao tổn, Tinh Hồn chỉ cảm thấy thân thể vô cùng đau đớn. Có thể nói, đây là lần đầu tiên hắn Độ kiếp khó khăn đến như vậy.

Vẫn còn bốn mươi đạo thiên phạt chi lôi nữa, nếu như không vượt qua thì chính là chết. Hiện tại Tinh Hồn không có nhiều sự lựa chọn, bỗng linh quang trong óc lóe lên, chợt nhớ về những kiện bảo vật thần bí mà Tinh Hồn có được: Phượng hoàng cổ cầm, Phục long cổ đỉnh, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng. Đương nhiên còn có thêm cả bốn mảnh Ngọc hoành nữa, nhưng hiện tại Ngọc hoành là mảnh vỡ, hoàn toàn không có tác dụng nên Tinh Hồn không nghĩ đến, mà chỉ tập trung vào bốn kiện thần khí này.



Lập tức Tinh Hồn tế ra Phượng hoàng cổ cầm và Phục long cổ đỉnh, nằm lơ lửng ở hai bên. Nguyên lực vận chuyển, Tuyệt kết giới được khôi phục trở lại, rồi Tinh Hồn tiếp tục vận chuyển Thủy hỏa nguyên long quyết, chỉ thấy thủy hỏa song long khổng lồ bay lượn quanh người hắn, long uy tỏa ra, chuẩn bị nghênh tiếp thiên phạt chi lôi.

Song thủ đưa lên trời, hai mắt nhắm lại, tinh thần lực đẩy lên cao nhất, toàn lực chống đỡ thần uy thiên đạo. Dường như có một sự cảm ứng nào đó, Phượng hoàng cổ cầm, Phục long cổ đỉnh, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng đột nhiên sáng rực lên. Nhưng chỉ là một vầng hào quang nhàn nhạt, Tinh Hồn vì toàn lực chống đỡ thiên phạt chi lôi, nên không có thời gian chú ý đến những biến hóa này.

Đạo thiên phạt chi lôi giáng xuống thẳng vào đỉnh đầu của Tinh Hồn, tuy rằng đã được Phượng hoàng cổ cầm, Phục long cổ đỉnh, Càn khôn ngọc bích, Hắc đề tràng, Thủy hỏa song long và Tuyệt kết giới chống đỡ, nhưng lực lượng hủy diệt vẫn quá cuồng không. Tinh Hồn không cầm được liền phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi hột túa ra trên trán.

Không biết vô tình hay cố tình, máu của hắn dính vào Phục long cổ đỉnh, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng. Bỗng ngay lúc đó, bốn kiện thần vật quang mang rực sáng, giữ kiếp vân đen tối này như muốn xé tan màn đêm bất tận.

Chỉ thấy Phục long cổ đỉnh biến hóa thành một cái cự đỉnh, bao bọc lấy Tinh Hồn. Hắc đề tràng thì phật quang đại thịnh, nửa thân phải Tinh Hồn xuất hiện một cái Vạn tự ấn (卍), chính là biểu tượng của Phật gia. Đồng dạng Càn khôn ngọc bích cũng rực sáng lam quang, nửa thân trái hiện ra hình âm dương, chính là biểu tượng của Đạo gia. Rồi phía sau lưng, thủy hỏa song long uốn lượn quanh Phượng hoàng thần hồn, tạo nên một vầng huyết quang rực rỡ, chính là màu sắc của yêu tộc.

Phật, Đạo, Yêu, ba phương linh lực xuất hiện lại có thể xuất hiện trên cùng một thân thể, đây chính là hiện tượng xưa nay chưa từng có. Hiện tượng kỳ lạ này, tương lai sẽ có lời giải đáp. Trở lại với lúc Tinh Hồn đang độ kiếp, nay lúc tam đại linh lực quang mang đại thịnh, không biết từ đâu, một cái nam tử toàn thân vận hoàng bào đã đứng ngay sau lưng Tinh Hồn, khoảng cách chỉ bằng một cái giang tay thôi.

Người này khuôn mặt không nhìn rõ, tu vi cũng không thể nào đoán ra được. Chỉ thấy phong thái của hắn vô cùng nhẹ nhàng, giống như một bậc đại tiên vậy. Và đương nhiên, Tinh Hồn không thể nào biết được sự xuất hiện của người này, ngay cả tam đại linh lực xuất hiện mà Tinh Hồn cũng không thể nhận thức được.

Lại nói, nam tử hoàng bào này ngửa đầu nhin thiên phạt chi lôi, gương mặt lộ ra một vẻ khinh thường. Thái độ so với Tinh Hồn, chỉ sợ còn cao ngạo hơn gấp trăm nghìn lần. Tả thủ hắn giơ lên, lập tức xuất hiện một cái bát quái trận đồ. Thoạt nhìn khá giống với bát quái trận đồ mà Tinh Hồn tạo ra, nhưng lại chắc chắn và to hơn rất nhiều. Thiên phạt chi lôi giáng xuống đều bị chuyển hóa thành một cỗ linh khí tinh thuần du nhập vào thân thể Tinh Hồn.

Cứ như vậy, nửa ngày trôi qua, đạo thiên phạt chi lôi cuối cùng giáng xuống, nhưng đều không thể làm rung động bát quái trận đồ mà nam tử hoàng bào kia tạo ra. Tất cả đều hóa thành linh khí tinh tuần du nhập vào thân thể Tinh Hồn, giúp hắn ngay lập tức củng cố chắc chắn tu vi. Cuối cùng, nam tử hoàng bào kia song thủ kết ấn, tạo ra mấy đạo ấn ký đánh vào người Tinh Hồn.

Trong thiên địa, bỗng dưng mặt đất xung quanh ngàn trượng trở nên màu mỡ có sức sống, không khí trở nên mát mẻ, và bên dưới lòng đất, những mỏ khoáng thạch phẩm cấp đột nhiên tăng lên. Chuyện này, Tinh Hồn đương nhiên không thể phát hiện, chỉ có Cơ Dung đứng đằng xa, bằng một thân tu vi liền phát hiện ra chuyện kỳ lạ này. Nội tâm thầm đoán, chắc chắn chuyện này mười phần đến chín phần liên quan đến Tinh Hồn.



Một giờ sau, tam đại linh lực thu trở lại vào thân thể Tinh Hồn, hắn chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng mệt mỏi, thân thể đáp xuống đất, thiếu chút nữa đã ngã rồi. Phượng hoàng cổ cầm và Phục long cổ đỉnh rơi xuống cạnh Tinh Hồn, lúc này quang mang đã biến mất, trở lại bình thường.

Cơ Dung nhún người bay đến cạnh Tinh Hồn, thanh âm ôn nhu hỏi:

- Ngươi ổn chứ?

Tinh Hồn gật đầu, giọng nói có vài phần mệt mỏi:

- Tạm ổn, nhưng cần một khoảng thời gian phục hồi sức lực. Thật may mắn, cứ tưởng là chết tới nơi rồi.

Thở dài một hơi, nội tâm quả thực thầm kinh hãi. Lực lượng thiên kiếp quả nhiên không thể xem thường. Mấy lần trước dễ dàng vượt qua, nhưng lần này thì… mém tí nữa là mất toi cái mạng rồi. Hắn đương nhiên là nghĩ vậy, nhưng thực chất thì, do dù thiên kiếp có mạnh hơn nữa thì hắn vẫn an toàn thôi. Bởi vì… sau lưng đã có một nam tử hoàng bào thần bí chống lưng. Thật không biết người này là ai mà lại bá đạo đến vậy?

Cơ Dung trong lòng có rất nhiều điều muốn hỏi Tinh Hồn, nhưng nhìn bộ dạng mệt mỏi của hắn thì lại thôi. Giọng nói ân cần:

- Có nên nghỉ ngơi ở đây một ngày, hôm sau lại tiếp tục đi.

- Được, cứ như vậy đi.

Tinh Hồn gật đầu đồng ý. Hiện tại hắn cần khôi phục lại sức mạnh, để đến khi có đối đầu với Trịnh Thần Không cùng đám thuộc hạ của hắn thì không gặp rắc rối. Chỉ cần hoàn toàn khôi phục, ngoại trừ Cơ Dung ra, có lẽ không có một người nào có thể đánh lại Tinh Hồn được. Nhưng chỉ mới là có lẽ thôi, tại cái nơi thần bí đã tồn tại vạn năm này thì vẫn chưa nói trước được điều gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại La Thiên Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook