Quyển 4 - Chương 88: Tù long thoát khốn (Thượng)
Chiến Thần Đà
23/11/2016
Nhìn hoàn cảnh của Mặc Uyên, so với Phượng Cửu thì bi thảm hơn rất nhiều. Mặc Uyên này đối với hắn chính là có ơn cứu mạng. Còn nhớ lúc hắn bị Trịnh Thần Không và hàng trăm cường giả vây giết, cho dù khi ấy hắn rơi vào ma đạo, sức mạnh trong thoáng chốc bạo tăng, thế nhưng vẫn chưa đủ để đối phó với đám cường giả Thiên Phong quốc được. Nếu không phải Mặc Uyên không tiếc hy sinh Sinh mệnh chi lực, dùng thần lực tạo thành một cái phân thân từ Đông Ly thánh cảnh, vượt qua Đông Hải cả vạn dặm để đến ngoại thành Thiên Phong cứu hắn, chỉ sợ lúc này hắn đã không đứng ở đây rồi.
Nhân quả tuần hoàn, Mặc Uyên cứu Tinh Hồn chính là nhân, và hôm nay Tinh Hồn giúp Mặc Uyên phó bỏ cấm chế chính là quả do Mặc Uyên tạo nên.
- Bây giờ thể trạng của ta không ổn, ít nhất mười ngày thì mới có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong được.
- Vạn năm ta còn chờ được, mười ngày đã là gì.
Mặc Uyên cười một tiếng, sảng khoái đáp. Sau đó lại nói tiếp:
- Nơi này tuy không thể so sánh với không gian bên ngoài, thế nhưng vẫn tồn tại một số thảo dược trân quý, có lẽ hiệu quả khôi phục vết thương của ngươi rất tốt. Giờ không làm phiền ngươi dưỡng thương, mười ngày này ta cũng phải chuẩn bị cho thật tốt để giải phong ấn.
Tinh Hồn gật đầu, sau đó hai chân đạp bộ hư không, tản ra tinh thần lực quan sát nơi này. Nơi này thời gian tồn tại đã lâu, kinh lịch đã không biết bao nhiêu cái tuế nguyệt, thế nên thảo dược trồng ở nơi này tuyệt đối chính là hàng thượng phẩm. Có thể với Mặc Uyên thì không có chút tác dụng nào, nhưng đối với Tinh Hồn mà nói thì chính là báu vật.
Sau khi giải trừ cấm chế cho Mặc Uyên, có thể chỗ này sẽ hoàn toàn đóng lại, giống như dị giới phong ấn Phượng Cửu bên trong Di Vong chi địa vậy, thế nên Tinh Hồn nào chê bai, liền ra tay vơ vét một lần cho hết. Không gian này rất lớn, thế nên phải mất gần một ngày hắn mới thu thập hết số linh thảo ở đây. Không giống như những Luyện Dược sư khác, Tinh Hồn thu thập linh thảo đều bê nguyên cả gốc rễ ném vào không gian Dược Viên bên trong Huyền Tiên các. Sinh trưởng ở đó, liên tục hấp thu U minh chi khí, chỉ sợ phẩm cấp sẽ được tăng lên rất nhiều.
Mấy ngàn gốc linh thảo, trong đó tồn tại không ít mấy loại quý hiếm như Bích linh hoa, Cửu khúc vân chi thảo, Thiên thanh hoa, Vân hương chi… mặc dù linh khí ở đây không nồng đậm, thế nhưng dù sao cũng đã sinh trưởng một đoạn thời gian rất dài, nồng độ dược liệu há có thể tầm thường được.
Thu thập xong, Tinh Hồn lại lấy ra Phục long cổ đỉnh, vận chuyển Thuần Dương chi hỏa thiêu đốt Phục long cổ đỉnh, tiếp đó ném vào gần trăm tài liệu, vừa khống chế lực lượng hỏa diễm, vừa tính toán thời gian, những việc này đối với kẻ đạt đến lô hỏa thuần thanh như hắn mà nói thì quá đơn giản. Chỉ mất mấy canh giờ đã chế thành mấy trăm khỏa linh đan rồi.
Mấy khỏa linh đan này, tuy rằng không thể giúp hắn tăng trưởng tu vi, thế nhưng chữa trị vết thương lại vô cùng tốt. Thể chất của hắn chẳng thể nào so sánh với người bình thường, gọi hắn là yêu nghiệt cũng không ngoa chút nào. Một lần hắn phục dụng năm mươi viên linh đan, làm sao khiến người ta chấp nhận được. Hắn có thể làm như vậy là bởi vì sự đặc thù của Hỗn nguyên thiên thần quyết. Bộ pháp quyết này của hắn là tập hợp từ tinh hoa của cả ngàn loại công pháp, chiến kỹ khác nhau, ngay cả đại thần thông Thôn Phệ cũng được dung nhập, cơ hồ đã vượt xa tầm hiểu biết rồi. Chỉ là, dù sao Hỗn nguyên thiên thần quyết này cơ bản vẫn chưa hoàn chỉnh, cần phải có thời gian để chỉnh sửa bổ sung thêm. Tin rằng chỉ cần có thời gian, Hỗn nguyên thiên thần quyết này sẽ không thua kém gì những thượng cổ tâm pháp, thậm chí còn muốn vượt lên trên.
Một lần phục dụng năm mươi viên linh đan đã là cực hạn của Tinh Hồn, sau đó vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thụ, mất gần một ngày mới tiêu hóa được dược lực. Người bình thường một lúc phục dụng chỉ bằng một nửa so với hắn, không bạo thể mà chết thì cũng biến thành một phế nhân. Vết thương của hắn rất nặng, trước đó hồi phục được một chút đã dùng toàn lực để luyện đan, thế nên tình huống càng thêm thê thảm. Cũng may quá trình luyện đan không xảy ra tình huống vạn nhất nào, thế nên những ngày này hắn chỉ tập trung vào việc khôi phục thương thể bản thân. Có số đan dược này hỗ trợ, bên trong mệnh tuyền lại có Mộc chi bản nguyên không ngừng sinh ra Sinh mệnh chi lực vận hành trong thân thể hắn, thế nên vết thương của hắn phục hồi vô cùng thuận lợi.
Chớp mắt đã mười ngày trôi qua, vết thương của Tinh Hồn đã khôi phục hoàn toàn. Trải qua một loại hiểm nguy như vậy, hắn lại có một bước tiến rất lớn, thực lực so với trước đây không chỉ mạnh hơn gấp hai lần. Bình cảnh Đại Thừa trung kỳ, thiết nghĩ nếu không có gì bất ngờ, hai ba năm nữa chắc chắn sẽ đột phá.
Chỉ là hiện tại hắn không để tâm đối với việc này, bởi vì trước mắt phải giải phong ấn cho Mặc Uyên. Tinh Hồn trước đây đã quan, tuy rằng Mặc Uyên cũng đồng dạng với Phượng Cửu bị Huyết hồn luyện ngục trận phong ấn thần hồn, chậm rãi bào mòn Sinh mệnh chi lực; thế nhưng ở đây Mặc Uyên còn bị phong ấn ở chân thân nữa.
Đã có kinh nghiệm hóa giải Huyết hồn luyện ngục trận, tin rằng giải quyết sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Chỉ là muốn hóa giải đại trận đang phong ấn chân thân sẽ phải hao tổn rất nhiều lực lượng đây. Phong ấn Mặc Uyên chính là một thượng cổ đại trận mà Tinh Hồn chưa từng gặp qua, vì vậy nên hắn phải tìm hiểu thật kỹ thì mới dám xuất thủ được. Nếu như cứ như vậy bắt đầu có thể sẽ khiến cho Mặc Uyên bị nguy hiểm đến tính mạng. Mặc Uyên đã phó thác mạng sống trên tay hắn, hắn tuyệt đối không muốn làm việc tấc trắc, âu cũng là điểm tốt của hắn.
Lại nói, chân thân của Mặc Uyên quá lớn, cách nhau năm mươi mét thì lại có một dây xích ghì chặt, một cái cử động nhỏ cũng không thể. Phá từng cái chẳng biết sẽ tốn biết bao nhiêu năm mới phá hết được. Bỗng trong đầu lóe lên một ý nghĩ, tinh thần lực khẽ niệm, bỗng trên tay Tinh Hồn xuất hiện một thanh kiếm màu tím, dài đến hơn một mét, phát ra lệ khí nặng nề khiến người ta kinh sợ, trên thân kiếm có khắc đồ án kỳ lạ, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường. Đây chính là Tu La chi kiếm, một trong Thập phương linh bảo vô thượng trong truyền thuyết thượng cổ Hồng Hoang.
- Mặc Uyên, trước tiên ta sẽ phá vỡ những cái dây xích đang trói buộc chân thân của ngươi, sau đó mới tiến hành giải trừ Huyết hồn luyện ngục trận trên thân thể ngươi. Có thể sẽ có một chút đau đớn, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
- Đau đớn như thế nào cũng không sao, ngươi cứ tùy tiện. Chỉ là ta phải nhắc nhở ngươi một điều, những dây xích này rất dị thường, cảm nhập có sự uy hiếp nào sẽ tự động phát ra lực lượng phản kháng. Ngay cả ta cũng không chịu được lực lượng phản phệ của nó, thế nên ngươi mới phải là người cẩn thận.
- Yên tâm, ta tự có cách đối phó.
Phong ấn trên người mình, thế nên Mặc Uyên đương nhiên hiểu được sự lợi hại bên trong đó. Tinh Hồn dù gương mặt không chút biểu cảm nào, thế nhưng trong lòng lại phi thường cảm nhận ý tứ của Mặc Uyên, chỉ một khắc lơ là thì sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Chỉ thấy Tu La chi kiếm lơ lửng trước mặt của hắn, còn hắn thì kết ấn, đánh vào đó mấy trăm cái thủ ấn, vận chuyển thiên địa thế trận, dùng Tu La chi kiếm làm tâm để dựng nên một kiếm trận công kích. Đại trận mà hắn đang dựng lên gọi là Kiếm ý thiên di đại trận, một thượng cổ đại trận mà hắn lĩnh hội được. Kiếm ý thiên di đại trận thời thượng cổ cực kỳ có uy danh, dùng kiếm ý làm sát lực, phạm vi tấn công không chỉ trên diện rộng mà lực lượng hủy diệt vô cùng khủng khiếp, ngay cả bậc Đại năng Thượng cổ tiên tôn cũng vô pháp hoàn thủ khi bị Kiếm ý thiên di đại trận vây khốn.
Bố trí trận đã khó, cơ hồ tốn không dưới một ngàn nhân lực, muốn khởi động lại tiếp tục trả một cái giá thật lớn. Đằng này chỉ có một mình Tinh Hồn dựng trận, thế nên độ hung hiểm như thế nào, chỉ sợ chỉ có hắn mới thấu hiểu được. Hắn không dám ngưng hành động của mình lại dù chỉ thoáng chốc, bởi vì một cái thoáng chốc thôi cũng đủ khiến mọi công sức trở thành công dã tràng.
Tiêu hao tinh thần lực, thể lực và nguyên lực cực độ, mất một ngày trời, cuối cùng cũng đã bố trí xong Kiếm ý thiên di đại trận. Để đảm bảo sát lực của kiếm trận chắc chắn có thể phá vỡ được phong ấn, Tinh Hồn không tiếc vận chuyển mười đạo Kim chi sát lực truyền vào kiếm trận, khiến cho uy lực của nó càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đã bố trí xong, Tinh Hồn lại phải bỏ ra một khoảng thời gian nữa để khôi phục nguyên lực để duy trì Kiếm y thiên di đại trận phá vỡ phong ấn. Sau khi xong xuôi mọi thứ, việc phá vỡ tầng phong ấn đầu tiên cũng phải tiến hành thôi. Ánh mắt hướng nhìn lên trên, chỉ thấy Tu La chi kiếm lơ lửng trên không trung cách tế đàn hai ngàn mét, tử quang huyền ảo tản mát vô cùng đẹp mắt. Lấy Tu La chi kiếm làm trung tâm, tứ phương bát hướng, cứ cách nhau chừng mười mét thì lại có một cái kiếm khí, nhìn rất giống với Tu La chi kiếm đang làm tâm trận, cứ như vậy hình thành một vòng tròn Tu La kiếm khí. Nếu bao quát Kiếm ý thiên di đại trận này, phạm vi của kiếm trận bằng với tế đàn bên dưới, khẳng định phải có cả ngàn cái kiếm khí, thậm chí đạt con số hàng vạn cũng không ngoa chút nào. Trong thời gian một ngày mà dựng nên một kiếm trận khổng lổ như thế này, chỉ e loại yêu nghiệt như Tinh Hồn mới có bổn sự.
Nhân quả tuần hoàn, Mặc Uyên cứu Tinh Hồn chính là nhân, và hôm nay Tinh Hồn giúp Mặc Uyên phó bỏ cấm chế chính là quả do Mặc Uyên tạo nên.
- Bây giờ thể trạng của ta không ổn, ít nhất mười ngày thì mới có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong được.
- Vạn năm ta còn chờ được, mười ngày đã là gì.
Mặc Uyên cười một tiếng, sảng khoái đáp. Sau đó lại nói tiếp:
- Nơi này tuy không thể so sánh với không gian bên ngoài, thế nhưng vẫn tồn tại một số thảo dược trân quý, có lẽ hiệu quả khôi phục vết thương của ngươi rất tốt. Giờ không làm phiền ngươi dưỡng thương, mười ngày này ta cũng phải chuẩn bị cho thật tốt để giải phong ấn.
Tinh Hồn gật đầu, sau đó hai chân đạp bộ hư không, tản ra tinh thần lực quan sát nơi này. Nơi này thời gian tồn tại đã lâu, kinh lịch đã không biết bao nhiêu cái tuế nguyệt, thế nên thảo dược trồng ở nơi này tuyệt đối chính là hàng thượng phẩm. Có thể với Mặc Uyên thì không có chút tác dụng nào, nhưng đối với Tinh Hồn mà nói thì chính là báu vật.
Sau khi giải trừ cấm chế cho Mặc Uyên, có thể chỗ này sẽ hoàn toàn đóng lại, giống như dị giới phong ấn Phượng Cửu bên trong Di Vong chi địa vậy, thế nên Tinh Hồn nào chê bai, liền ra tay vơ vét một lần cho hết. Không gian này rất lớn, thế nên phải mất gần một ngày hắn mới thu thập hết số linh thảo ở đây. Không giống như những Luyện Dược sư khác, Tinh Hồn thu thập linh thảo đều bê nguyên cả gốc rễ ném vào không gian Dược Viên bên trong Huyền Tiên các. Sinh trưởng ở đó, liên tục hấp thu U minh chi khí, chỉ sợ phẩm cấp sẽ được tăng lên rất nhiều.
Mấy ngàn gốc linh thảo, trong đó tồn tại không ít mấy loại quý hiếm như Bích linh hoa, Cửu khúc vân chi thảo, Thiên thanh hoa, Vân hương chi… mặc dù linh khí ở đây không nồng đậm, thế nhưng dù sao cũng đã sinh trưởng một đoạn thời gian rất dài, nồng độ dược liệu há có thể tầm thường được.
Thu thập xong, Tinh Hồn lại lấy ra Phục long cổ đỉnh, vận chuyển Thuần Dương chi hỏa thiêu đốt Phục long cổ đỉnh, tiếp đó ném vào gần trăm tài liệu, vừa khống chế lực lượng hỏa diễm, vừa tính toán thời gian, những việc này đối với kẻ đạt đến lô hỏa thuần thanh như hắn mà nói thì quá đơn giản. Chỉ mất mấy canh giờ đã chế thành mấy trăm khỏa linh đan rồi.
Mấy khỏa linh đan này, tuy rằng không thể giúp hắn tăng trưởng tu vi, thế nhưng chữa trị vết thương lại vô cùng tốt. Thể chất của hắn chẳng thể nào so sánh với người bình thường, gọi hắn là yêu nghiệt cũng không ngoa chút nào. Một lần hắn phục dụng năm mươi viên linh đan, làm sao khiến người ta chấp nhận được. Hắn có thể làm như vậy là bởi vì sự đặc thù của Hỗn nguyên thiên thần quyết. Bộ pháp quyết này của hắn là tập hợp từ tinh hoa của cả ngàn loại công pháp, chiến kỹ khác nhau, ngay cả đại thần thông Thôn Phệ cũng được dung nhập, cơ hồ đã vượt xa tầm hiểu biết rồi. Chỉ là, dù sao Hỗn nguyên thiên thần quyết này cơ bản vẫn chưa hoàn chỉnh, cần phải có thời gian để chỉnh sửa bổ sung thêm. Tin rằng chỉ cần có thời gian, Hỗn nguyên thiên thần quyết này sẽ không thua kém gì những thượng cổ tâm pháp, thậm chí còn muốn vượt lên trên.
Một lần phục dụng năm mươi viên linh đan đã là cực hạn của Tinh Hồn, sau đó vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thụ, mất gần một ngày mới tiêu hóa được dược lực. Người bình thường một lúc phục dụng chỉ bằng một nửa so với hắn, không bạo thể mà chết thì cũng biến thành một phế nhân. Vết thương của hắn rất nặng, trước đó hồi phục được một chút đã dùng toàn lực để luyện đan, thế nên tình huống càng thêm thê thảm. Cũng may quá trình luyện đan không xảy ra tình huống vạn nhất nào, thế nên những ngày này hắn chỉ tập trung vào việc khôi phục thương thể bản thân. Có số đan dược này hỗ trợ, bên trong mệnh tuyền lại có Mộc chi bản nguyên không ngừng sinh ra Sinh mệnh chi lực vận hành trong thân thể hắn, thế nên vết thương của hắn phục hồi vô cùng thuận lợi.
Chớp mắt đã mười ngày trôi qua, vết thương của Tinh Hồn đã khôi phục hoàn toàn. Trải qua một loại hiểm nguy như vậy, hắn lại có một bước tiến rất lớn, thực lực so với trước đây không chỉ mạnh hơn gấp hai lần. Bình cảnh Đại Thừa trung kỳ, thiết nghĩ nếu không có gì bất ngờ, hai ba năm nữa chắc chắn sẽ đột phá.
Chỉ là hiện tại hắn không để tâm đối với việc này, bởi vì trước mắt phải giải phong ấn cho Mặc Uyên. Tinh Hồn trước đây đã quan, tuy rằng Mặc Uyên cũng đồng dạng với Phượng Cửu bị Huyết hồn luyện ngục trận phong ấn thần hồn, chậm rãi bào mòn Sinh mệnh chi lực; thế nhưng ở đây Mặc Uyên còn bị phong ấn ở chân thân nữa.
Đã có kinh nghiệm hóa giải Huyết hồn luyện ngục trận, tin rằng giải quyết sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Chỉ là muốn hóa giải đại trận đang phong ấn chân thân sẽ phải hao tổn rất nhiều lực lượng đây. Phong ấn Mặc Uyên chính là một thượng cổ đại trận mà Tinh Hồn chưa từng gặp qua, vì vậy nên hắn phải tìm hiểu thật kỹ thì mới dám xuất thủ được. Nếu như cứ như vậy bắt đầu có thể sẽ khiến cho Mặc Uyên bị nguy hiểm đến tính mạng. Mặc Uyên đã phó thác mạng sống trên tay hắn, hắn tuyệt đối không muốn làm việc tấc trắc, âu cũng là điểm tốt của hắn.
Lại nói, chân thân của Mặc Uyên quá lớn, cách nhau năm mươi mét thì lại có một dây xích ghì chặt, một cái cử động nhỏ cũng không thể. Phá từng cái chẳng biết sẽ tốn biết bao nhiêu năm mới phá hết được. Bỗng trong đầu lóe lên một ý nghĩ, tinh thần lực khẽ niệm, bỗng trên tay Tinh Hồn xuất hiện một thanh kiếm màu tím, dài đến hơn một mét, phát ra lệ khí nặng nề khiến người ta kinh sợ, trên thân kiếm có khắc đồ án kỳ lạ, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường. Đây chính là Tu La chi kiếm, một trong Thập phương linh bảo vô thượng trong truyền thuyết thượng cổ Hồng Hoang.
- Mặc Uyên, trước tiên ta sẽ phá vỡ những cái dây xích đang trói buộc chân thân của ngươi, sau đó mới tiến hành giải trừ Huyết hồn luyện ngục trận trên thân thể ngươi. Có thể sẽ có một chút đau đớn, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.
- Đau đớn như thế nào cũng không sao, ngươi cứ tùy tiện. Chỉ là ta phải nhắc nhở ngươi một điều, những dây xích này rất dị thường, cảm nhập có sự uy hiếp nào sẽ tự động phát ra lực lượng phản kháng. Ngay cả ta cũng không chịu được lực lượng phản phệ của nó, thế nên ngươi mới phải là người cẩn thận.
- Yên tâm, ta tự có cách đối phó.
Phong ấn trên người mình, thế nên Mặc Uyên đương nhiên hiểu được sự lợi hại bên trong đó. Tinh Hồn dù gương mặt không chút biểu cảm nào, thế nhưng trong lòng lại phi thường cảm nhận ý tứ của Mặc Uyên, chỉ một khắc lơ là thì sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Chỉ thấy Tu La chi kiếm lơ lửng trước mặt của hắn, còn hắn thì kết ấn, đánh vào đó mấy trăm cái thủ ấn, vận chuyển thiên địa thế trận, dùng Tu La chi kiếm làm tâm để dựng nên một kiếm trận công kích. Đại trận mà hắn đang dựng lên gọi là Kiếm ý thiên di đại trận, một thượng cổ đại trận mà hắn lĩnh hội được. Kiếm ý thiên di đại trận thời thượng cổ cực kỳ có uy danh, dùng kiếm ý làm sát lực, phạm vi tấn công không chỉ trên diện rộng mà lực lượng hủy diệt vô cùng khủng khiếp, ngay cả bậc Đại năng Thượng cổ tiên tôn cũng vô pháp hoàn thủ khi bị Kiếm ý thiên di đại trận vây khốn.
Bố trí trận đã khó, cơ hồ tốn không dưới một ngàn nhân lực, muốn khởi động lại tiếp tục trả một cái giá thật lớn. Đằng này chỉ có một mình Tinh Hồn dựng trận, thế nên độ hung hiểm như thế nào, chỉ sợ chỉ có hắn mới thấu hiểu được. Hắn không dám ngưng hành động của mình lại dù chỉ thoáng chốc, bởi vì một cái thoáng chốc thôi cũng đủ khiến mọi công sức trở thành công dã tràng.
Tiêu hao tinh thần lực, thể lực và nguyên lực cực độ, mất một ngày trời, cuối cùng cũng đã bố trí xong Kiếm ý thiên di đại trận. Để đảm bảo sát lực của kiếm trận chắc chắn có thể phá vỡ được phong ấn, Tinh Hồn không tiếc vận chuyển mười đạo Kim chi sát lực truyền vào kiếm trận, khiến cho uy lực của nó càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đã bố trí xong, Tinh Hồn lại phải bỏ ra một khoảng thời gian nữa để khôi phục nguyên lực để duy trì Kiếm y thiên di đại trận phá vỡ phong ấn. Sau khi xong xuôi mọi thứ, việc phá vỡ tầng phong ấn đầu tiên cũng phải tiến hành thôi. Ánh mắt hướng nhìn lên trên, chỉ thấy Tu La chi kiếm lơ lửng trên không trung cách tế đàn hai ngàn mét, tử quang huyền ảo tản mát vô cùng đẹp mắt. Lấy Tu La chi kiếm làm trung tâm, tứ phương bát hướng, cứ cách nhau chừng mười mét thì lại có một cái kiếm khí, nhìn rất giống với Tu La chi kiếm đang làm tâm trận, cứ như vậy hình thành một vòng tròn Tu La kiếm khí. Nếu bao quát Kiếm ý thiên di đại trận này, phạm vi của kiếm trận bằng với tế đàn bên dưới, khẳng định phải có cả ngàn cái kiếm khí, thậm chí đạt con số hàng vạn cũng không ngoa chút nào. Trong thời gian một ngày mà dựng nên một kiếm trận khổng lổ như thế này, chỉ e loại yêu nghiệt như Tinh Hồn mới có bổn sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.