Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Kiếm Tiền
Chương 8: Không Thể Nào
Hòa Y Đảo Nhân Hoài
02/07/2024
Cho nên sau này họ đã sinh con thế nào? Là con ruột sao?
Du Thu Vân bị Trì Tây nhìn mà chẳng hiểu tại sao, huyệt thái dương đột nhiên giật vài cái, rốt cuộc đó là ánh mắt gì vậy?
Không cho Du Thu Vân cơ hội mở miệng, Trì Tây đã nhanh chóng thu lại tầm mắt.
Cô nhận lấy di động và thẻ trong tay Tần Hạo Quân: “Tôi biết rồi, tôi lên tầng trước đây.”
Nói xong, cô quay người rời đi, cô còn dự định sau này sẽ xem bói cho người nhà một quẻ, đã nhận di động và thẻ mà người ta tặng rồi cũng phải giúp người ta trấn ải mới được.
Đi đến đầu cầu thang thì đột nhiên di động rung vài cái.
Trì Tây theo bản năng cúi đầu nhìn, màn hình di động sáng lên, là thông báo do ngân hàng gửi đến…
Tài khoản thẻ ghi nợ của bạn là 6669, bạn đã rút trực tuyến 49990.00 Nhân Dân Tệ vào ngày 4 tháng 4, số dư sau giao dịch là 10.00 đồng [Ngân hàng Mạnh Nhất].
…
Trì Tây trở về phòng với vẻ mặt không có cảm xúc, cô lôi di động ra, dựa theo phương pháp theo tác trong trí nhớ của mình để mở màn hình, sau đó ấn nhẹ vào giao diện tin nhắn.
Tài khoản thẻ ghi nợ của bạn là 6669, bạn đã rút trực tuyến 49990.00 Nhân Dân Tệ vào ngày 4 tháng 4, số dư sau giao dịch là 10.00 đồng [Ngân hàng Mạnh Nhất].
Giống y chang nội dung của thông báo nhắc nhở.
Đột nhiên bị trừ một khoản tiền lớn như thế, lại còn bị trừ ngay sau khi cô nhận được, trực giác nói cho cô biết nó có liên quan đến đạo quan.
Nhưng bình thường mười lạng bạc một lá bùa vẫn có thể thừa lại năm lượng bạc, tuy rằng thế giới đang tiến bộ nhưng cũng không đến mức từ năm vạn biến thành mười đồng được chứ?
Tỷ giá hối đoái công đức này khó tránh khỏi quá cao rồi đấy?
Huống chi, cô cũng không cảm giác được công đức tăng lên một chút nào cả.
Trì Tây nghi ngờ và lo lắng, dứt khoát lôi công cụ mà mình đã mang từ đạo quan ra, có bút, giấy vàng, chu sa, sau đó vẽ truyền tấn phù chuyên dụng để gửi tin tới đạo quan.
Lúc đợi đạo quan hồi âm, cô nhìn chiếc thẻ ngân hàng nằm lặng lẽ trên mặt bàn.
Một chiếc thẻ đang yên đang lành sao chỉ còn lại có mỗi mười đồng chứ?
Mười đồng còn có thể làm được gì nữa?
Trì Tây cầm điện thoại ra mở app mua sắm, một đường liên kết của quảng cáo tự động nhảy ra, cô theo bản năng ấn vào.
Khuyến mãi bánh bao Thanh Minh, giảm tới mười một đồng một hộp!
…
Cô lặng lẽ thoát ra khỏi giao diện mua sắm và chuyển sang xem các ứng dụng tin tức khác.
Thế nhưng, thẳng cho đến khi bị xuống nhà ăn cơm mà cô vẫn không nhận được bất cứ một hồi âm nào.
Không thể nào!
Trì Tây nghĩ ngợi!
Đã lâu như thế rồi, linh trí của đạo quan cũng nên nhận được tin tức của cô rồi chứ.
Lần sau, cô phải gửi một chiếc di động qua đó mới được, tránh cho gửi một tin cũng lề mề mất tận nửa ngày, lại còn không đợi được hồi âm nữa chứ.
Cô vừa nghĩ chuyện truyền tấn phù và di động, bất tri bất giác đã ăn hết một bát cơm, lại thuận tay cầm bát lên, ra hiệu cho người xới thêm một bát nữa cho cô.
Động tác tự nhiên và dứt khoát, bà dì đang bưng thức ăn ở bên cạnh cũng là lần đầu tiên thấy nhà họ Tần có người có thể ăn được hai bát cơm, cho dù là Du Thu Vân hay là Tần Miểu Miểu đều sẽ không ăn quá nhiều để giữ dáng.
Trì Tay tổng cộng kêu người xới cơm cho mình ba lần, thức ăn ở đây cũng tốt hơn cơm nước nhạt thếch, chỉ có mỗi tác dụng lấp no bụng ở Quy Nguyên phái nhiều.
Nếu không phải vì bụng thật sự không thể nhét thêm được nữa thì cô vẫn có thể ăn thêm một bát.
Du Thu Vân bị Trì Tây nhìn mà chẳng hiểu tại sao, huyệt thái dương đột nhiên giật vài cái, rốt cuộc đó là ánh mắt gì vậy?
Không cho Du Thu Vân cơ hội mở miệng, Trì Tây đã nhanh chóng thu lại tầm mắt.
Cô nhận lấy di động và thẻ trong tay Tần Hạo Quân: “Tôi biết rồi, tôi lên tầng trước đây.”
Nói xong, cô quay người rời đi, cô còn dự định sau này sẽ xem bói cho người nhà một quẻ, đã nhận di động và thẻ mà người ta tặng rồi cũng phải giúp người ta trấn ải mới được.
Đi đến đầu cầu thang thì đột nhiên di động rung vài cái.
Trì Tây theo bản năng cúi đầu nhìn, màn hình di động sáng lên, là thông báo do ngân hàng gửi đến…
Tài khoản thẻ ghi nợ của bạn là 6669, bạn đã rút trực tuyến 49990.00 Nhân Dân Tệ vào ngày 4 tháng 4, số dư sau giao dịch là 10.00 đồng [Ngân hàng Mạnh Nhất].
…
Trì Tây trở về phòng với vẻ mặt không có cảm xúc, cô lôi di động ra, dựa theo phương pháp theo tác trong trí nhớ của mình để mở màn hình, sau đó ấn nhẹ vào giao diện tin nhắn.
Tài khoản thẻ ghi nợ của bạn là 6669, bạn đã rút trực tuyến 49990.00 Nhân Dân Tệ vào ngày 4 tháng 4, số dư sau giao dịch là 10.00 đồng [Ngân hàng Mạnh Nhất].
Giống y chang nội dung của thông báo nhắc nhở.
Đột nhiên bị trừ một khoản tiền lớn như thế, lại còn bị trừ ngay sau khi cô nhận được, trực giác nói cho cô biết nó có liên quan đến đạo quan.
Nhưng bình thường mười lạng bạc một lá bùa vẫn có thể thừa lại năm lượng bạc, tuy rằng thế giới đang tiến bộ nhưng cũng không đến mức từ năm vạn biến thành mười đồng được chứ?
Tỷ giá hối đoái công đức này khó tránh khỏi quá cao rồi đấy?
Huống chi, cô cũng không cảm giác được công đức tăng lên một chút nào cả.
Trì Tây nghi ngờ và lo lắng, dứt khoát lôi công cụ mà mình đã mang từ đạo quan ra, có bút, giấy vàng, chu sa, sau đó vẽ truyền tấn phù chuyên dụng để gửi tin tới đạo quan.
Lúc đợi đạo quan hồi âm, cô nhìn chiếc thẻ ngân hàng nằm lặng lẽ trên mặt bàn.
Một chiếc thẻ đang yên đang lành sao chỉ còn lại có mỗi mười đồng chứ?
Mười đồng còn có thể làm được gì nữa?
Trì Tây cầm điện thoại ra mở app mua sắm, một đường liên kết của quảng cáo tự động nhảy ra, cô theo bản năng ấn vào.
Khuyến mãi bánh bao Thanh Minh, giảm tới mười một đồng một hộp!
…
Cô lặng lẽ thoát ra khỏi giao diện mua sắm và chuyển sang xem các ứng dụng tin tức khác.
Thế nhưng, thẳng cho đến khi bị xuống nhà ăn cơm mà cô vẫn không nhận được bất cứ một hồi âm nào.
Không thể nào!
Trì Tây nghĩ ngợi!
Đã lâu như thế rồi, linh trí của đạo quan cũng nên nhận được tin tức của cô rồi chứ.
Lần sau, cô phải gửi một chiếc di động qua đó mới được, tránh cho gửi một tin cũng lề mề mất tận nửa ngày, lại còn không đợi được hồi âm nữa chứ.
Cô vừa nghĩ chuyện truyền tấn phù và di động, bất tri bất giác đã ăn hết một bát cơm, lại thuận tay cầm bát lên, ra hiệu cho người xới thêm một bát nữa cho cô.
Động tác tự nhiên và dứt khoát, bà dì đang bưng thức ăn ở bên cạnh cũng là lần đầu tiên thấy nhà họ Tần có người có thể ăn được hai bát cơm, cho dù là Du Thu Vân hay là Tần Miểu Miểu đều sẽ không ăn quá nhiều để giữ dáng.
Trì Tay tổng cộng kêu người xới cơm cho mình ba lần, thức ăn ở đây cũng tốt hơn cơm nước nhạt thếch, chỉ có mỗi tác dụng lấp no bụng ở Quy Nguyên phái nhiều.
Nếu không phải vì bụng thật sự không thể nhét thêm được nữa thì cô vẫn có thể ăn thêm một bát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.