Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 35:
Lạp Nghiêu
07/05/2024
“Nhưng cô ấy nói rất chuẩn!” Trình Tiêu không vui.
“Người nào thích vận động mà chẳng bị thương.” Hạ Duyên dùng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ nhìn Trình Tiêu, bưng hoa quả đã rửa sạch đi ra ngoài.
Diệp Minh San: “Hạ Duyên nói cũng không sai.”
[Ha ha ha! Bị vạch trần trong nháy mắt!]
[Hạ Duyên thật độc ác, không cho Vân Thiên Thiên chút mặt mũi nào!]
[Trình Tiêu rơi vào hoài nghi nhân sinh ha ha ha…]
Trình Tiêu ở phòng bếp sửng sốt một lát, cũng đi theo ra ngoài, nói với Vân Thiên Thiên đang ngồi trên ghế sofa uống trà: “Thiên Thiên, Hạ Duyên nói cô chưa từng học qua những thứ này, cô có thể cho xem cho Hạ Duyên một chút để anh ấy mở mang tầm mắt không?”
Anh ấy cũng không phải là người nổi tiếng gì, nên việc tra cứu hồ sơ bị thương của anh ấy không hề dễ dàng. Hơn nữa, Vân Thiên Thiên không cần phải điều tra cả chuyện này chỉ để xây dựng hình tượng cho bản thân.
Hơn nữa cô cũng nhìn ra bệnh của nhân viên quay phim, Vân Thiên Thiên còn không đến mức ngay cả nhân viên công tác cũng điều tra cẩn thận như vậy.
Hạ Duyên là thanh mai trúc mã của Vân Thiên Thiên, không nói chuyện thay cô thì thôi, còn nói Vân Thiên Thiên lừa gạt người khác, thật quá đáng. Vân Thiên Thiên còn thích người như vậy, thật đáng thương.
[Ha ha ha! Trình Tiêu đúng là biết cách khuấy động bầu không khí!]
[Tôi ngược lại muốn xem Vân Thiên Thiên nói như thế nào.]
Vân Thiên Thiên bưng chén trà: “Cơ thể Hạ Duyên như thế nào, tôi không cần nhìn cũng biết.”
Nguyên chủ đã tìm mọi cách để hỏi han tin tức về Hạ Duyên, Hạ Duyên chỉ cần bị đau đầu một chút cô ấy đều nhớ rõ, hơn nữa là người đầu tiên quan tâm.
Vừa dứt lời, Hạ Duyên trừng mắt về phía cô, Tề Dư Hàng cũng ho nhẹ một tiếng.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng có người kịp phản ứng lại.
[Lời này có ý nghĩa khác!]
[Vân Thiên Thiên thật dám nói, lỗ tai Hạ Duyên đỏ lên rồi.]
[Vân Thiên Thiên nói không sai, là Hạ Duyên suy nghĩ nhiều rồi!]
Diệp Minh San cũng chú ý tới lỗ tai Hạ Duyên đỏ lên, vội hòa giải thích cho anh ta: “Đúng vậy, Hạ Duyên và Thiên Thiên rất thân thiết, cho nên tình huống của Hạ Duyên, Thiên Thiên đương nhiên hiểu rõ, vậy Thiên Thiên giúp tôi xem một chút đi.”
Cô ta không phải người ở Thủ Đô, trong nhà cũng không có bối cảnh, lần này tham gia chương trình thật sự chỉ là trùng hợp, Vân Thiên Thiên cho dù điều tra, cũng sẽ không tra được quá nhiều tin tức của cô ta. Hơn nữa cô ta ngoại trừ mất ngủ lâu ngày, cũng không có bệnh gì khác, cũng không đi bệnh viện, chỉ tự mua thuốc về uống.
Vân Thiên Thiên nhìn cô ta một cái: “Lo âu dẫn đến mất ngủ và mơ nhiều, bệnh của cô về cơ bản là do vấn đề tâm lý, uống thuốc cũng không hiệu quả mấy, quan trọng là phải điều chỉnh tâm trạng. Cái gì đến sẽ đến, cái gì không đến thì đừng cưỡng cầu.”
Dứt lời, nụ cười trên mặt Diệp Minh San thiếu chút nữa không duy trì được nữa, cô ta theo bản năng né tránh ánh mắt Vân Thiên Thiên, muốn nhìn Hạ Duyên, cũng không dám nhìn.
“Người nào thích vận động mà chẳng bị thương.” Hạ Duyên dùng ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ nhìn Trình Tiêu, bưng hoa quả đã rửa sạch đi ra ngoài.
Diệp Minh San: “Hạ Duyên nói cũng không sai.”
[Ha ha ha! Bị vạch trần trong nháy mắt!]
[Hạ Duyên thật độc ác, không cho Vân Thiên Thiên chút mặt mũi nào!]
[Trình Tiêu rơi vào hoài nghi nhân sinh ha ha ha…]
Trình Tiêu ở phòng bếp sửng sốt một lát, cũng đi theo ra ngoài, nói với Vân Thiên Thiên đang ngồi trên ghế sofa uống trà: “Thiên Thiên, Hạ Duyên nói cô chưa từng học qua những thứ này, cô có thể cho xem cho Hạ Duyên một chút để anh ấy mở mang tầm mắt không?”
Anh ấy cũng không phải là người nổi tiếng gì, nên việc tra cứu hồ sơ bị thương của anh ấy không hề dễ dàng. Hơn nữa, Vân Thiên Thiên không cần phải điều tra cả chuyện này chỉ để xây dựng hình tượng cho bản thân.
Hơn nữa cô cũng nhìn ra bệnh của nhân viên quay phim, Vân Thiên Thiên còn không đến mức ngay cả nhân viên công tác cũng điều tra cẩn thận như vậy.
Hạ Duyên là thanh mai trúc mã của Vân Thiên Thiên, không nói chuyện thay cô thì thôi, còn nói Vân Thiên Thiên lừa gạt người khác, thật quá đáng. Vân Thiên Thiên còn thích người như vậy, thật đáng thương.
[Ha ha ha! Trình Tiêu đúng là biết cách khuấy động bầu không khí!]
[Tôi ngược lại muốn xem Vân Thiên Thiên nói như thế nào.]
Vân Thiên Thiên bưng chén trà: “Cơ thể Hạ Duyên như thế nào, tôi không cần nhìn cũng biết.”
Nguyên chủ đã tìm mọi cách để hỏi han tin tức về Hạ Duyên, Hạ Duyên chỉ cần bị đau đầu một chút cô ấy đều nhớ rõ, hơn nữa là người đầu tiên quan tâm.
Vừa dứt lời, Hạ Duyên trừng mắt về phía cô, Tề Dư Hàng cũng ho nhẹ một tiếng.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng có người kịp phản ứng lại.
[Lời này có ý nghĩa khác!]
[Vân Thiên Thiên thật dám nói, lỗ tai Hạ Duyên đỏ lên rồi.]
[Vân Thiên Thiên nói không sai, là Hạ Duyên suy nghĩ nhiều rồi!]
Diệp Minh San cũng chú ý tới lỗ tai Hạ Duyên đỏ lên, vội hòa giải thích cho anh ta: “Đúng vậy, Hạ Duyên và Thiên Thiên rất thân thiết, cho nên tình huống của Hạ Duyên, Thiên Thiên đương nhiên hiểu rõ, vậy Thiên Thiên giúp tôi xem một chút đi.”
Cô ta không phải người ở Thủ Đô, trong nhà cũng không có bối cảnh, lần này tham gia chương trình thật sự chỉ là trùng hợp, Vân Thiên Thiên cho dù điều tra, cũng sẽ không tra được quá nhiều tin tức của cô ta. Hơn nữa cô ta ngoại trừ mất ngủ lâu ngày, cũng không có bệnh gì khác, cũng không đi bệnh viện, chỉ tự mua thuốc về uống.
Vân Thiên Thiên nhìn cô ta một cái: “Lo âu dẫn đến mất ngủ và mơ nhiều, bệnh của cô về cơ bản là do vấn đề tâm lý, uống thuốc cũng không hiệu quả mấy, quan trọng là phải điều chỉnh tâm trạng. Cái gì đến sẽ đến, cái gì không đến thì đừng cưỡng cầu.”
Dứt lời, nụ cười trên mặt Diệp Minh San thiếu chút nữa không duy trì được nữa, cô ta theo bản năng né tránh ánh mắt Vân Thiên Thiên, muốn nhìn Hạ Duyên, cũng không dám nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.