Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 43:
Lạp Nghiêu
09/05/2024
Vân Thiên Thiên thì nhân cơ hội ngủ bù, nằm trên ghế sofa nghỉ ngơi.
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp chia làm ba phòng, lần lượt hiển thị trạng thái tương tác của ba nhóm khách mời cho cư dân mạng.
[Tôi nhất định là điên rồi, hai nhóm kia đang cố gắng làm việc mà tôi không xem, lại ở đây xem Vân Thiên Thiên ngủ.]
[Nhóm hai người này bỗng nhiên có một cảm giác năm tháng tĩnh lặng.]
[Không làm việc đương nhiên năm tháng tĩnh lặng.]
Tối hôm qua trời đổ mưa cả đêm, đất trong vườn hoa rất ẩm ướt, công việc của Trình Tiêu cũng không tính là khó, anh ấy và Diệp Minh San làm việc tay chân lại rất lưu loát, hơn một giờ đã chuẩn bị xong, Diệp Minh San lại nói muốn ở lại giúp đỡ bọn Hạ Duyên, vì thế Trình Tiêu một mình quay lại phòng khách nghỉ ngơi.
Vân Thiên Thiên nghe được động tĩnh, ngồi dậy, ôm gối, tò mò hỏi tiến độ của họ.
“Tôi uống ngụm nước rồi chúng ta cùng đi xem nhé?” Trình Tiêu nói.
Vân Thiên Thiên nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài, nhớ tới lệ quỷ mình gặp phải ở trong hoa viên tối hôm qua, cũng có chút lo lắng, gật gật đầu.
Trình Tiêu cầm ly nước ngồi xuống bên cạnh Vân Thiên Thiên, đang muốn hỏi chuyện về bức thư rung động, thì Tề Dư Hàng cũng cầm bức tranh lại đây, cho Vân Thiên Thiên xem tranh anh ấy vẽ.
Trên bức tranh là một con mèo nhỏ nằm trên ghế sofa ngủ, đỉnh đầu mèo con còn có hai đám mây.
Vân Thiên Thiên nhịn không được cong mắt, nhỏ giọng nói: “Thật đáng yêu.”
Tề Dư Hàng chỉ dịu dàng nhìn cô.
[A a a quá ngọt!]
[Khóa chết Vân Hàng CP rồi!]
[Hu hu hu Vân Tiêu đang khóc, Trình Tiêu anh đang làm gì vậy! Mau hỏi chuyện về bức thư rung động đi!]
Bởi vì fans của Hạ Duyên đều ở một phòng phát sóng trực tiếp khác, bình luận bên này hiếm khi hài hòa, đều đang rắc đường.
Đúng lúc này, một nhân viên công tác vội vàng chạy vào: “Trình Tiêu, anh có mang theo Vân Nam bạch dược không, mau đi lấy một chút, Hạ Duyên bị thương rồi!”
Công việc của nhóm Hạ Duyên thật ra cũng không khó, ngay từ đầu Hạ Duyên làm rất có trật tự, fans trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn động tác tao nhã của anh ta, đều điên cuồng thét chói tai.
Diệp Minh San ở lại hầu như không giúp được gì, chỉ đi theo sau Hạ Duyên, nói chuyện với anh ta mà thôi. Trần Tư Nguyệt ở một bên, ngược lại trở thành người dư thừa.
Ai ngờ lúc Hạ Duyên ngẩng đầu nói chuyện với Diệp Minh San, đột nhiên trượt chân, cả người quỳ trên mặt đất, quần tây bị mài rách một mảnh.
Không biết là do đầu gối quá đau, hay là cảm thấy mất mặt, sau khi gượng dậy, sắc mặt Hạ Duyên trắng bệch đến dọa người, không nói một lời tự mình trở về phòng.
Vân Thiên Thiên nghe xong, lập tức nhảy xuống từ trên ghế sofa, chạy về phòng Hạ Duyên.
Các cư dân mạng vốn đang rắc đường, thấy thế không khỏi thở dài.
[Trong lòng cô ấy vẫn có Hạ Duyên!]
Trong phòng Hạ Duyên, Diệp Minh San đang kiểm tra vết thương thay anh ta, cô ta đau lòng cau mày, vừa dùng cồn rửa sạch vết loét cho anh ta, vừa cẩn thận quan sát sắc mặt anh ta, sợ anh ta đau.
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp chia làm ba phòng, lần lượt hiển thị trạng thái tương tác của ba nhóm khách mời cho cư dân mạng.
[Tôi nhất định là điên rồi, hai nhóm kia đang cố gắng làm việc mà tôi không xem, lại ở đây xem Vân Thiên Thiên ngủ.]
[Nhóm hai người này bỗng nhiên có một cảm giác năm tháng tĩnh lặng.]
[Không làm việc đương nhiên năm tháng tĩnh lặng.]
Tối hôm qua trời đổ mưa cả đêm, đất trong vườn hoa rất ẩm ướt, công việc của Trình Tiêu cũng không tính là khó, anh ấy và Diệp Minh San làm việc tay chân lại rất lưu loát, hơn một giờ đã chuẩn bị xong, Diệp Minh San lại nói muốn ở lại giúp đỡ bọn Hạ Duyên, vì thế Trình Tiêu một mình quay lại phòng khách nghỉ ngơi.
Vân Thiên Thiên nghe được động tĩnh, ngồi dậy, ôm gối, tò mò hỏi tiến độ của họ.
“Tôi uống ngụm nước rồi chúng ta cùng đi xem nhé?” Trình Tiêu nói.
Vân Thiên Thiên nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài, nhớ tới lệ quỷ mình gặp phải ở trong hoa viên tối hôm qua, cũng có chút lo lắng, gật gật đầu.
Trình Tiêu cầm ly nước ngồi xuống bên cạnh Vân Thiên Thiên, đang muốn hỏi chuyện về bức thư rung động, thì Tề Dư Hàng cũng cầm bức tranh lại đây, cho Vân Thiên Thiên xem tranh anh ấy vẽ.
Trên bức tranh là một con mèo nhỏ nằm trên ghế sofa ngủ, đỉnh đầu mèo con còn có hai đám mây.
Vân Thiên Thiên nhịn không được cong mắt, nhỏ giọng nói: “Thật đáng yêu.”
Tề Dư Hàng chỉ dịu dàng nhìn cô.
[A a a quá ngọt!]
[Khóa chết Vân Hàng CP rồi!]
[Hu hu hu Vân Tiêu đang khóc, Trình Tiêu anh đang làm gì vậy! Mau hỏi chuyện về bức thư rung động đi!]
Bởi vì fans của Hạ Duyên đều ở một phòng phát sóng trực tiếp khác, bình luận bên này hiếm khi hài hòa, đều đang rắc đường.
Đúng lúc này, một nhân viên công tác vội vàng chạy vào: “Trình Tiêu, anh có mang theo Vân Nam bạch dược không, mau đi lấy một chút, Hạ Duyên bị thương rồi!”
Công việc của nhóm Hạ Duyên thật ra cũng không khó, ngay từ đầu Hạ Duyên làm rất có trật tự, fans trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn động tác tao nhã của anh ta, đều điên cuồng thét chói tai.
Diệp Minh San ở lại hầu như không giúp được gì, chỉ đi theo sau Hạ Duyên, nói chuyện với anh ta mà thôi. Trần Tư Nguyệt ở một bên, ngược lại trở thành người dư thừa.
Ai ngờ lúc Hạ Duyên ngẩng đầu nói chuyện với Diệp Minh San, đột nhiên trượt chân, cả người quỳ trên mặt đất, quần tây bị mài rách một mảnh.
Không biết là do đầu gối quá đau, hay là cảm thấy mất mặt, sau khi gượng dậy, sắc mặt Hạ Duyên trắng bệch đến dọa người, không nói một lời tự mình trở về phòng.
Vân Thiên Thiên nghe xong, lập tức nhảy xuống từ trên ghế sofa, chạy về phòng Hạ Duyên.
Các cư dân mạng vốn đang rắc đường, thấy thế không khỏi thở dài.
[Trong lòng cô ấy vẫn có Hạ Duyên!]
Trong phòng Hạ Duyên, Diệp Minh San đang kiểm tra vết thương thay anh ta, cô ta đau lòng cau mày, vừa dùng cồn rửa sạch vết loét cho anh ta, vừa cẩn thận quan sát sắc mặt anh ta, sợ anh ta đau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.