Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 14: Đến Phố Cổ Mua Chu Sa 2
Nhất Lãm Tinh Hà
10/11/2023
Mới đầu ông ta thấy cô gái này tuổi còn nhỏ, có lẽ không phải là người của Đạo gia, hơn nữa bên người còn có một vị quý phụ đi theo nên chỉ cho rằng đây là thiên kim nhà nào đó tâm huyết dâng trào muốn mua mấy thứ này về chơi cho vui, lại không nghĩ mình mắt kém nhìn sai người.
Ông ta vội vàng lấy chu sa thượng hạng từ trong tủ ra, sau đó lại cẩn thận giải thích: “Ôi chao, cô gái trẻ à, cô nghe tôi nói đã, không phải là tôi bán hàng giả đâu. Thật sự là có rất nhiều người muốn tìm đồ khác lạ nên chạy tới đây mua chu sa với giấy vàng. Tôi đây chẳng qua cũng chỉ là suy nghĩ cho bọn họ, nếu chẳng may họ cầm hàng thật, không cẩn thận chọc giận tới quỷ thần thì chẳng phải là hại bọn họ sao?”
Tô Cẩm: “Đã bán hàng giả rồi mà còn có thể nói đường đường chính chính như thế, ông cũng thật biết nói chuyện đấy.”
Ông chủ có chút xấu hổ, dựa theo danh sách đem đồ đạc bày ra.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua hàng hóa, đều không có vấn đề gì, duy chỉ có loại nhang mà cô cần thì lại không có.
Ông chủ vội vàng nói: “Loại nhang này trong cửa hàng của tôi quả thật đã hết rồi.”
Tô Cẩm không để ý tới ông ta, tùy ý nhìn lướt qua, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên một cái hộc tủ: “Ở trong đó có rất nhiều nhang.”
Ông chủ thoáng sửng sốt, lập tức vỗ trán một cái: “Ôi, cô gái trẻ thật đúng là lợi hại, chỉ là nhang ở trong đó đều đã được người ta đặt trước, đã trả tiền đặt cọc rồi.”
“Đợt nhang tiếp theo đại khái phải hai ngày sau mới có thể nhập về được.” Ông chủ cẩn thận giải thích.
Cũng không nghĩ tới, trùng hợp gặp được một nhân vật lợi hại như vậy.
Tô Cẩm có chút khó xử.
Nếu ngay cả một nắm nhang cũng không lấy về, tổ sư gia nhất định sẽ mất hứng.
Cô nghiêng đầu, bấm ngón tay tính toán.
Sau đó lộ ra một ý cười nhợt nhạt.
“Không sao, tính tiền mấy thứ này đi, gói kỹ lại giúp tôi.”
Tô Cẩm trả tiền xong nhưng lại không vội rời đi.
“Cô gái đây là...?” Ông chủ có chút hoảng hốt, chẳng lẽ cô gái trẻ này lại muốn gây phiền phức gì cho ông ta sao?
Tô Cẩm: “Đợi người.”
Chờ người tới nguyện ý chia nhang cho cô.
Ông chủ rất mờ mịt: “Xin hỏi cô muốn chờ ai?” Chẳng lẽ lại gọi người tới giúp à?
Ông chủ có chút sợ hãi, không nên đến mức đó chứ.
Tô Cẩm: “Chờ vị kia đến lấy nhang.”
Ông chủ sửng sốt, chợt cười nói: “Cô gái à, thời gian mà tôi hẹn với vị đạo trưởng kia là ngày mai. Hôm nay ông ấy sẽ không đến đây đâu, có lẽ cô phải đợi mất công vô ích đấy.”
Tô Cẩm lắc đầu: “Sẽ không mất công đợi.”
Người đó chắc chắn sẽ đến.
Ông chủ thấy cô tự tin như vậy, có chút bất đắc dĩ, muốn chờ thì cứ chờ đi, dù sao cũng không chờ được.
Bởi vì thoạt nhìn thì đạo pháp của cô gái trẻ này có lẽ cũng không sâu lắm, phỏng chừng chỉ có một ít bản lĩnh đơn giản biết cách phân biệt chu sa thật giả mà thôi.
Ông chủ quay trở lại quầy, đứng ở chỗ đó.
Thậm chí ông ta còn đã nghĩ tới lát nữa sẽ trêu chọc cô bé này như thế nào để lấy lại danh dự nữa.
Diêu Nguyệt tiến đến bên tai Tô Cẩm, thấp giọng hỏi cô: “Cái này cũng là con tính ra à?”
Tô Cẩm: “Ừm.”
Quẻ của cô, xưa nay chưa bao giờ có sai sót.
Cô nói người kia sẽ đến, vậy nhất định người kia sẽ đến. Hơn nữa không quá vài phút nữa người kia sẽ xuất hiện nhanh thôi.
Thấy cô chắc chắn như thế, Diêu Nguyệt cũng chờ theo.
Theo quan sát của bà ấy, mấy chuyện gần đây, rõ ràng A Cẩm đều tính đúng, cho nên Diêu Nguyệt đối với Tô Cẩm cũng rất có lòng tin.
Ông ta vội vàng lấy chu sa thượng hạng từ trong tủ ra, sau đó lại cẩn thận giải thích: “Ôi chao, cô gái trẻ à, cô nghe tôi nói đã, không phải là tôi bán hàng giả đâu. Thật sự là có rất nhiều người muốn tìm đồ khác lạ nên chạy tới đây mua chu sa với giấy vàng. Tôi đây chẳng qua cũng chỉ là suy nghĩ cho bọn họ, nếu chẳng may họ cầm hàng thật, không cẩn thận chọc giận tới quỷ thần thì chẳng phải là hại bọn họ sao?”
Tô Cẩm: “Đã bán hàng giả rồi mà còn có thể nói đường đường chính chính như thế, ông cũng thật biết nói chuyện đấy.”
Ông chủ có chút xấu hổ, dựa theo danh sách đem đồ đạc bày ra.
Tô Cẩm nhìn thoáng qua hàng hóa, đều không có vấn đề gì, duy chỉ có loại nhang mà cô cần thì lại không có.
Ông chủ vội vàng nói: “Loại nhang này trong cửa hàng của tôi quả thật đã hết rồi.”
Tô Cẩm không để ý tới ông ta, tùy ý nhìn lướt qua, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên một cái hộc tủ: “Ở trong đó có rất nhiều nhang.”
Ông chủ thoáng sửng sốt, lập tức vỗ trán một cái: “Ôi, cô gái trẻ thật đúng là lợi hại, chỉ là nhang ở trong đó đều đã được người ta đặt trước, đã trả tiền đặt cọc rồi.”
“Đợt nhang tiếp theo đại khái phải hai ngày sau mới có thể nhập về được.” Ông chủ cẩn thận giải thích.
Cũng không nghĩ tới, trùng hợp gặp được một nhân vật lợi hại như vậy.
Tô Cẩm có chút khó xử.
Nếu ngay cả một nắm nhang cũng không lấy về, tổ sư gia nhất định sẽ mất hứng.
Cô nghiêng đầu, bấm ngón tay tính toán.
Sau đó lộ ra một ý cười nhợt nhạt.
“Không sao, tính tiền mấy thứ này đi, gói kỹ lại giúp tôi.”
Tô Cẩm trả tiền xong nhưng lại không vội rời đi.
“Cô gái đây là...?” Ông chủ có chút hoảng hốt, chẳng lẽ cô gái trẻ này lại muốn gây phiền phức gì cho ông ta sao?
Tô Cẩm: “Đợi người.”
Chờ người tới nguyện ý chia nhang cho cô.
Ông chủ rất mờ mịt: “Xin hỏi cô muốn chờ ai?” Chẳng lẽ lại gọi người tới giúp à?
Ông chủ có chút sợ hãi, không nên đến mức đó chứ.
Tô Cẩm: “Chờ vị kia đến lấy nhang.”
Ông chủ sửng sốt, chợt cười nói: “Cô gái à, thời gian mà tôi hẹn với vị đạo trưởng kia là ngày mai. Hôm nay ông ấy sẽ không đến đây đâu, có lẽ cô phải đợi mất công vô ích đấy.”
Tô Cẩm lắc đầu: “Sẽ không mất công đợi.”
Người đó chắc chắn sẽ đến.
Ông chủ thấy cô tự tin như vậy, có chút bất đắc dĩ, muốn chờ thì cứ chờ đi, dù sao cũng không chờ được.
Bởi vì thoạt nhìn thì đạo pháp của cô gái trẻ này có lẽ cũng không sâu lắm, phỏng chừng chỉ có một ít bản lĩnh đơn giản biết cách phân biệt chu sa thật giả mà thôi.
Ông chủ quay trở lại quầy, đứng ở chỗ đó.
Thậm chí ông ta còn đã nghĩ tới lát nữa sẽ trêu chọc cô bé này như thế nào để lấy lại danh dự nữa.
Diêu Nguyệt tiến đến bên tai Tô Cẩm, thấp giọng hỏi cô: “Cái này cũng là con tính ra à?”
Tô Cẩm: “Ừm.”
Quẻ của cô, xưa nay chưa bao giờ có sai sót.
Cô nói người kia sẽ đến, vậy nhất định người kia sẽ đến. Hơn nữa không quá vài phút nữa người kia sẽ xuất hiện nhanh thôi.
Thấy cô chắc chắn như thế, Diêu Nguyệt cũng chờ theo.
Theo quan sát của bà ấy, mấy chuyện gần đây, rõ ràng A Cẩm đều tính đúng, cho nên Diêu Nguyệt đối với Tô Cẩm cũng rất có lòng tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.