Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 18: Trên Người Anh Bị Dính Sát Khí 2
Nhất Lãm Tinh Hà
10/11/2023
Tô Cẩm hơi suy tư, không trả lời vấn đề của anh ta mà nói: “Trước tiên thêm wechat đi, nếu có việc thì bất cứ khi nào cũng có thể liên lạc với tôi.”
Sở Lâm không nghe ra được ý tứ bóng gió trong câu nói này, thầm nghĩ: Đại sư thật rất dễ nói chuyện.
Lúc Tô Cẩm đi, lại dặn dò một câu: “Mấy ngày gần đây không nên chạy lung tung, nếu không có việc gì phải nhanh chóng về nhà.”
“Vâng!” Đại sư đã phân phó, tất nhiên Sở Lâm không chút do dự đáp ứng!
Đại sư lợi hại như vậy, lời của đại sư, nhất định phải nghe!
Sở Lâm nhìn theo bóng dáng Tô Cẩm rời đi, đột nhiên, anh ta ảo não vỗ vỗ sau gáy: “Ôi chao, đại sư còn chưa nói cho tôi biết địa chỉ của cô ấy!”
- Nhưng mà không sao, cũng may mình đã thêm wechat của đại sư rồi! Sở Lâm vui vẻ nghĩ.
Về phần Hồ đại sư ở bên cạnh bị vệ sĩ giữ chặt, Sở Lâm cũng lười tính sổ với ông ta!
Ngược lại lúc đi, nghĩ đến đại sư chân chính mới chỉ thu hai trăm tệ, anh ta lại quay lại, bảo Hồ đại sư trả lại cho anh ta một trăm ngàn.
Hồ đại sư: “…” Mẹ nó, chưa từng thấy phú nhị đại nào keo kiệt như vậy!
Bình thường những phu nhân nhà giàu bị ông ta lừa gạt tiền, cũng không có mấy người đánh ông ta xong còn đòi lại tiền như thế!
Hồ đại sư không tình nguyện chuyển tiền lại.
Trong lòng thầm nghĩ: Mình thật đúng là xui xẻo mà.
Đợi Sở Lâm rời đi, Hồ đại sư mới giật mình nhớ tới một chuyện, ôi chao, cô gái trẻ vừa rồi còn rất biết cách lừa gạt người khác đấy, chỉ lừa Sở thiếu gia hai trăm tệ!
Xem ra sau này, hắn cũng phải học hỏi một chút, lợi ít tiêu thụ mạnh! !
Một lần lừa gạt mấy trăm tệ, mấy người nhà giàu kia ước chừng cũng sẽ không vì mấy trăm tệ mà tìm ông ta tính sổ.
Ông ta khập khiễng trở lại quầy hàng của mình, từ trong quầy hàng lấy ra một bộ râu giả mới, sau đó nhìn vào gương, chậm rãi ung dung dán râu giả lên cằm.
Đáng tiếc bộ râu giả vừa rồi, lúc bị đánh rơi xuống đất, không thể dùng được nữa.
***
Tô Cẩm cùng Diêu Nguyệt ra khỏi phố cổ liền không dừng lại nữa.
Hai người lên xe, trực tiếp bảo tài xế quay trở về.
Lúc này Tô Cẩm lấy điện thoại di động ra, đầu tiên là đồng ý lời đề nghị thêm bạn tốt của Sở Lâm, sau đó ghi chú tên Sở Lâm thành 'Quỷ xui xẻo số 2'.
Diêu Nguyệt suy nghĩ một hồi, nhịn không được hỏi thêm một câu: “A Cẩm, không phải là con coi trọng Sở Lâm đấy chứ?”
Trên khuôn mặt tinh xảo của Tô Cẩm hiện lên một tia nghi hoặc: “Sở Lâm? Ý dì nói là nói cái tên xui xẻo vừa rồi à?”
Diêu Nguyệt nghe được đánh giá của cô, mơ hồ hiểu vì sao Tô Cẩm phải chủ động đề nghị thêm wechat.
“Chuyện của cậu ta còn phải theo dõi thêm nữa à?”
Tô Cẩm thần bí nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ!”
Dù sao tên quỷ xui xẻo này, không qua được mấy ngày, còn phải đưa tiền cho cô nữa!
Tâm tình Tô Cẩm coi như không tệ, chuyến này coi như có thu hoạch không nhỏ!
Vừa trở lại nhà họ Tô, Tô Cẩm liền vội vàng đi thẳng vào phòng, lấy chu sa cùng giấy vàng ra, xắn tay áo lên muốn bắt đầu vẽ bùa! !
Lần đầu tiên xuống núi đi tới Thanh Thành, theo tình huống trước mắt mà xem, việc làm ăn của cô cũng sẽ càng ngày càng tốt, cho nên, cô phải vẽ thêm một ít bùa dự phòng!
Vẽ bùa được một nửa, Tô Cẩm đột nhiên cảm giác được lúc mình hạ bút, xuất hiện một đạo lực cản.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bài vị tổ sư gia.
Tô Cẩm: “…” Tổ sư gia mất hứng, tổ sư gia lại giận dỗi rồi!
Tô Cẩm vừa thở dài xin lỗi, vừa lấy lư hương và nhang mới mua về ra.
“Ôi, còn không phải là con vội vàng muốn vẽ bùa nên quên mất chuyện dâng hương sao? Ngài không biết đâu, để lấy được mấy nén nhang này con đã phải bỏ ra rất nhiều công sức đấy!”
“Tất cả là nhờ có sự thông minh nhanh nhẹn của con, bằng không ấy à, lại phải đợi mấy ngày nữa mới có thể mua được loại nhang thượng hạng này đấy!”
Tô Cẩm bày lư hương xong, lại thắp ba nén nhang.
Thấy ba nén nhang cháy rất vượng, Tô Cẩm mặt mày hớn hở: “Tổ sư gia yên tâm, vừa đến Thanh Thành con đã kiếm được không ít tiền, về sau, nhất định sẽ để cho ngài nhận được hương hoả của càng nhiều người hơn!”
Sở Lâm không nghe ra được ý tứ bóng gió trong câu nói này, thầm nghĩ: Đại sư thật rất dễ nói chuyện.
Lúc Tô Cẩm đi, lại dặn dò một câu: “Mấy ngày gần đây không nên chạy lung tung, nếu không có việc gì phải nhanh chóng về nhà.”
“Vâng!” Đại sư đã phân phó, tất nhiên Sở Lâm không chút do dự đáp ứng!
Đại sư lợi hại như vậy, lời của đại sư, nhất định phải nghe!
Sở Lâm nhìn theo bóng dáng Tô Cẩm rời đi, đột nhiên, anh ta ảo não vỗ vỗ sau gáy: “Ôi chao, đại sư còn chưa nói cho tôi biết địa chỉ của cô ấy!”
- Nhưng mà không sao, cũng may mình đã thêm wechat của đại sư rồi! Sở Lâm vui vẻ nghĩ.
Về phần Hồ đại sư ở bên cạnh bị vệ sĩ giữ chặt, Sở Lâm cũng lười tính sổ với ông ta!
Ngược lại lúc đi, nghĩ đến đại sư chân chính mới chỉ thu hai trăm tệ, anh ta lại quay lại, bảo Hồ đại sư trả lại cho anh ta một trăm ngàn.
Hồ đại sư: “…” Mẹ nó, chưa từng thấy phú nhị đại nào keo kiệt như vậy!
Bình thường những phu nhân nhà giàu bị ông ta lừa gạt tiền, cũng không có mấy người đánh ông ta xong còn đòi lại tiền như thế!
Hồ đại sư không tình nguyện chuyển tiền lại.
Trong lòng thầm nghĩ: Mình thật đúng là xui xẻo mà.
Đợi Sở Lâm rời đi, Hồ đại sư mới giật mình nhớ tới một chuyện, ôi chao, cô gái trẻ vừa rồi còn rất biết cách lừa gạt người khác đấy, chỉ lừa Sở thiếu gia hai trăm tệ!
Xem ra sau này, hắn cũng phải học hỏi một chút, lợi ít tiêu thụ mạnh! !
Một lần lừa gạt mấy trăm tệ, mấy người nhà giàu kia ước chừng cũng sẽ không vì mấy trăm tệ mà tìm ông ta tính sổ.
Ông ta khập khiễng trở lại quầy hàng của mình, từ trong quầy hàng lấy ra một bộ râu giả mới, sau đó nhìn vào gương, chậm rãi ung dung dán râu giả lên cằm.
Đáng tiếc bộ râu giả vừa rồi, lúc bị đánh rơi xuống đất, không thể dùng được nữa.
***
Tô Cẩm cùng Diêu Nguyệt ra khỏi phố cổ liền không dừng lại nữa.
Hai người lên xe, trực tiếp bảo tài xế quay trở về.
Lúc này Tô Cẩm lấy điện thoại di động ra, đầu tiên là đồng ý lời đề nghị thêm bạn tốt của Sở Lâm, sau đó ghi chú tên Sở Lâm thành 'Quỷ xui xẻo số 2'.
Diêu Nguyệt suy nghĩ một hồi, nhịn không được hỏi thêm một câu: “A Cẩm, không phải là con coi trọng Sở Lâm đấy chứ?”
Trên khuôn mặt tinh xảo của Tô Cẩm hiện lên một tia nghi hoặc: “Sở Lâm? Ý dì nói là nói cái tên xui xẻo vừa rồi à?”
Diêu Nguyệt nghe được đánh giá của cô, mơ hồ hiểu vì sao Tô Cẩm phải chủ động đề nghị thêm wechat.
“Chuyện của cậu ta còn phải theo dõi thêm nữa à?”
Tô Cẩm thần bí nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ!”
Dù sao tên quỷ xui xẻo này, không qua được mấy ngày, còn phải đưa tiền cho cô nữa!
Tâm tình Tô Cẩm coi như không tệ, chuyến này coi như có thu hoạch không nhỏ!
Vừa trở lại nhà họ Tô, Tô Cẩm liền vội vàng đi thẳng vào phòng, lấy chu sa cùng giấy vàng ra, xắn tay áo lên muốn bắt đầu vẽ bùa! !
Lần đầu tiên xuống núi đi tới Thanh Thành, theo tình huống trước mắt mà xem, việc làm ăn của cô cũng sẽ càng ngày càng tốt, cho nên, cô phải vẽ thêm một ít bùa dự phòng!
Vẽ bùa được một nửa, Tô Cẩm đột nhiên cảm giác được lúc mình hạ bút, xuất hiện một đạo lực cản.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bài vị tổ sư gia.
Tô Cẩm: “…” Tổ sư gia mất hứng, tổ sư gia lại giận dỗi rồi!
Tô Cẩm vừa thở dài xin lỗi, vừa lấy lư hương và nhang mới mua về ra.
“Ôi, còn không phải là con vội vàng muốn vẽ bùa nên quên mất chuyện dâng hương sao? Ngài không biết đâu, để lấy được mấy nén nhang này con đã phải bỏ ra rất nhiều công sức đấy!”
“Tất cả là nhờ có sự thông minh nhanh nhẹn của con, bằng không ấy à, lại phải đợi mấy ngày nữa mới có thể mua được loại nhang thượng hạng này đấy!”
Tô Cẩm bày lư hương xong, lại thắp ba nén nhang.
Thấy ba nén nhang cháy rất vượng, Tô Cẩm mặt mày hớn hở: “Tổ sư gia yên tâm, vừa đến Thanh Thành con đã kiếm được không ít tiền, về sau, nhất định sẽ để cho ngài nhận được hương hoả của càng nhiều người hơn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.