Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Chương 38: Uy Lực Của Bùa Chân Ngôn Không Cách Nào Kháng Cự 2
Nhất Lãm Tinh Hà
12/11/2023
Thư Vân hùng hùng hổ hổ nói ra chân tướng năm đó.
“Vốn dĩ tôi khó khăn lắm mới câu được một gã phú nhị đại làm bạn trai, nào ngờ vận khí không tệ, lại gặp phải lão già đáng chết là anh, bởi vậy phải nghĩ cách lợi dụng.
Tình cờ tôi biết được tình huống nhà họ Sở, liền nghe ngóng một ít chuyện về mẹ của Sở Lâm, sau đó liền bắt đầu lên kế hoạch!
Chiêu mỹ nhân kế của tôi rất thành công, anh cũng có tình cảm với tôi, nhưng đáng tiếc thay lúc đó tôi lại có thai với gã phú nhị đại đó.
Tôi cũng muốn gã kia cưới tôi, nhưng anh ta ghét bỏ xuất thân của tôi, tình cảm với tôi chẳng qua cũng chỉ là qua đường. Anh ta sớm đã có vị hôn thê, đương nhiên không nguyện ý chịu trách nhiệm, còn cho tôi một khoản tiền bồi thường nữa!
Nhưng một chút tiền kia làm sao mà tôi để ý cho được!
Vừa lúc anh cũng có tình cảm sâu đậm với tôi, mà trở thành phu nhân nhà giàu mới chính là mục tiêu của tôi, để có thể thuận lợi gả vào nhà họ Sở, tôi mới phá bỏ cái thai đó.
Sự thật chứng minh, lựa chọn của tôi là đúng đắn, tôi trở thành phu nhân nhà họ Sở, cũng chen được vào trong giới nhà giàu này!”
Cha Sở: “...” Thì ra hết thảy đều đã được lên kế hoạch từ trước sao?
Ông ta cứ tưởng mình gặp được một cô gái dịu dàng ngoan ngoãn, hiền dịu xinh đẹp như mẹ Sở Lâm.
Nhưng lại chưa từng nghĩ, cô ta đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện???
Dù cha Sở đã từng trải qua sóng to gió lớn nhưng lúc này cũng có chút suy sụp.
“Tôi đối xử với cô không tốt sao? Tiền tôi cho cô chưa hề gián đoạn, tại sao cô lại không biết thỏa mãn chứ hả?” Đối mặt với chất vấn của cha Sở, Thư Vân cũng phát tiết nỗi bất bình của mình.
“Tôi gả cho anh năm năm, tròn năm năm! Thế mà trước đến nay anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có một đứa con của chúng ta hết, rõ ràng anh muốn đem tất cả tài sản của nhà họ Sở để lại cho Sở Lâm.
Nếu đã không thể để cho con tôi được làm người thừa kế của nhà họ Sở, vậy thì tôi phải lấy hết tất cả tài sản của nhà họ Sở này!
Anh không cho, tôi sẽ tự mình lấy!”
Lòng tham của Thư Vân rất lớn, ngay từ đầu mục tiêu của cô ta chính là toàn bộ nhà họ Sở.
Nhìn thấy không thể sinh con được, không thể làm người thừa kế của nhà họ Sở này, vậy cũng chỉ có thể chính cô ta động thủ trắng trợn cướp đoạt!
Kết quả, chưa từng nghĩ, lần này lại bị lật xe trên tay Tô Cẩm.
Thư Vân khí thế hùng hổ nhìn về phía Tô Cẩm: “Còn mày nữa, mày cũng như thế, sớm không xuất hiện trễ không xuất hiện, nhất định phải xuất hiện ngay tại lúc này! Suýt chút nữa tao đã thành công rồi! Nếu không phải gã Chu đại sư kia không đáng tin cậy thì cả nhà họ Sở này đã thuộc về tao!”
Tô Cẩm đặt đĩa trái cây xuống, vẻ mặt có thêm mấy phần lạnh lùng.
“Cô có biết vì sao vị Chu đại sư kia không có tin tức gì không?”
Thư Vân: “?”
Tô Cẩm: “Tối hôm qua ông ta làm phép muốn hại chết Sở Lâm, đáng tiếc, đạo hạnh ông ta không đủ cao nên dễ dàng bị tôi hóa giải. Sau đó ông ta liền bị phản phệ, đã đi đời nhà ma rồi.”
Thư Vân theo bản năng lùi lại một bước: “Không, không thể nào…”
Rõ ràng cô gái trước mặt rất trẻ tuổi, nhưng trên người lại mang theo lực sát thương không thể giải thích được.
Sở Lâm hừ một tiếng: “Có gì mà không thể chứ? Thiên ngoại hữu thiên, không phải cô đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Tô đại sư rồi đấy thôi?
Chỉ bằng một tấm bùa chân ngôn mà cô đã nói huỵt toẹt ra hết toàn bộ suy nghĩ của mình, đến bây giờ mà cô vẫn không tin Tô đại sư có đạo pháp cao thâm sao? Thật sự ngu chết mất!”
Thư Vân gần như ngã khụy xuống.
Cô ta vẫn không thể chấp nhận được, mình dày công tính toán bao lâu nay nhưng cuối cùng vẫn bị hủy trên tay Tô Cẩm.
Con khốn Tô Cẩm này đúng là đồ tai họa mà!
Thư Vân căm hận nhìn chằm chằm Tô Cẩm, đáy mắt đều là vẻ không cam lòng: “Tao muốn giết mày, tao muốn đưa mày đến thẳng Tây Thiên.”
Tô Cẩm lắc đầu thở dài: “Sở phu nhân không cần khách khí thế đâu, với đạo hạnh hiện tại của ta vẫn chưa thể đi Tây Thiên được.”
Thư Vân: “...” Dưới cơn tức giận, cô ta nhịn không được phun ra một ngụm máu già…
“Vốn dĩ tôi khó khăn lắm mới câu được một gã phú nhị đại làm bạn trai, nào ngờ vận khí không tệ, lại gặp phải lão già đáng chết là anh, bởi vậy phải nghĩ cách lợi dụng.
Tình cờ tôi biết được tình huống nhà họ Sở, liền nghe ngóng một ít chuyện về mẹ của Sở Lâm, sau đó liền bắt đầu lên kế hoạch!
Chiêu mỹ nhân kế của tôi rất thành công, anh cũng có tình cảm với tôi, nhưng đáng tiếc thay lúc đó tôi lại có thai với gã phú nhị đại đó.
Tôi cũng muốn gã kia cưới tôi, nhưng anh ta ghét bỏ xuất thân của tôi, tình cảm với tôi chẳng qua cũng chỉ là qua đường. Anh ta sớm đã có vị hôn thê, đương nhiên không nguyện ý chịu trách nhiệm, còn cho tôi một khoản tiền bồi thường nữa!
Nhưng một chút tiền kia làm sao mà tôi để ý cho được!
Vừa lúc anh cũng có tình cảm sâu đậm với tôi, mà trở thành phu nhân nhà giàu mới chính là mục tiêu của tôi, để có thể thuận lợi gả vào nhà họ Sở, tôi mới phá bỏ cái thai đó.
Sự thật chứng minh, lựa chọn của tôi là đúng đắn, tôi trở thành phu nhân nhà họ Sở, cũng chen được vào trong giới nhà giàu này!”
Cha Sở: “...” Thì ra hết thảy đều đã được lên kế hoạch từ trước sao?
Ông ta cứ tưởng mình gặp được một cô gái dịu dàng ngoan ngoãn, hiền dịu xinh đẹp như mẹ Sở Lâm.
Nhưng lại chưa từng nghĩ, cô ta đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện???
Dù cha Sở đã từng trải qua sóng to gió lớn nhưng lúc này cũng có chút suy sụp.
“Tôi đối xử với cô không tốt sao? Tiền tôi cho cô chưa hề gián đoạn, tại sao cô lại không biết thỏa mãn chứ hả?” Đối mặt với chất vấn của cha Sở, Thư Vân cũng phát tiết nỗi bất bình của mình.
“Tôi gả cho anh năm năm, tròn năm năm! Thế mà trước đến nay anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có một đứa con của chúng ta hết, rõ ràng anh muốn đem tất cả tài sản của nhà họ Sở để lại cho Sở Lâm.
Nếu đã không thể để cho con tôi được làm người thừa kế của nhà họ Sở, vậy thì tôi phải lấy hết tất cả tài sản của nhà họ Sở này!
Anh không cho, tôi sẽ tự mình lấy!”
Lòng tham của Thư Vân rất lớn, ngay từ đầu mục tiêu của cô ta chính là toàn bộ nhà họ Sở.
Nhìn thấy không thể sinh con được, không thể làm người thừa kế của nhà họ Sở này, vậy cũng chỉ có thể chính cô ta động thủ trắng trợn cướp đoạt!
Kết quả, chưa từng nghĩ, lần này lại bị lật xe trên tay Tô Cẩm.
Thư Vân khí thế hùng hổ nhìn về phía Tô Cẩm: “Còn mày nữa, mày cũng như thế, sớm không xuất hiện trễ không xuất hiện, nhất định phải xuất hiện ngay tại lúc này! Suýt chút nữa tao đã thành công rồi! Nếu không phải gã Chu đại sư kia không đáng tin cậy thì cả nhà họ Sở này đã thuộc về tao!”
Tô Cẩm đặt đĩa trái cây xuống, vẻ mặt có thêm mấy phần lạnh lùng.
“Cô có biết vì sao vị Chu đại sư kia không có tin tức gì không?”
Thư Vân: “?”
Tô Cẩm: “Tối hôm qua ông ta làm phép muốn hại chết Sở Lâm, đáng tiếc, đạo hạnh ông ta không đủ cao nên dễ dàng bị tôi hóa giải. Sau đó ông ta liền bị phản phệ, đã đi đời nhà ma rồi.”
Thư Vân theo bản năng lùi lại một bước: “Không, không thể nào…”
Rõ ràng cô gái trước mặt rất trẻ tuổi, nhưng trên người lại mang theo lực sát thương không thể giải thích được.
Sở Lâm hừ một tiếng: “Có gì mà không thể chứ? Thiên ngoại hữu thiên, không phải cô đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Tô đại sư rồi đấy thôi?
Chỉ bằng một tấm bùa chân ngôn mà cô đã nói huỵt toẹt ra hết toàn bộ suy nghĩ của mình, đến bây giờ mà cô vẫn không tin Tô đại sư có đạo pháp cao thâm sao? Thật sự ngu chết mất!”
Thư Vân gần như ngã khụy xuống.
Cô ta vẫn không thể chấp nhận được, mình dày công tính toán bao lâu nay nhưng cuối cùng vẫn bị hủy trên tay Tô Cẩm.
Con khốn Tô Cẩm này đúng là đồ tai họa mà!
Thư Vân căm hận nhìn chằm chằm Tô Cẩm, đáy mắt đều là vẻ không cam lòng: “Tao muốn giết mày, tao muốn đưa mày đến thẳng Tây Thiên.”
Tô Cẩm lắc đầu thở dài: “Sở phu nhân không cần khách khí thế đâu, với đạo hạnh hiện tại của ta vẫn chưa thể đi Tây Thiên được.”
Thư Vân: “...” Dưới cơn tức giận, cô ta nhịn không được phun ra một ngụm máu già…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.