Đại Lão Huyền Học Xuyên Thành Thiên Kim Thật Ốm Yếu
Chương 1:
Mục Trường Phong
31/10/2024
“Tĩnh Tĩnh là đứa con mà chúng ta đã chăm sóc từ nhỏ, không thể để nó mất mặt. Chúng ta chỉ có thể nói Tiểu Chỉ là con nuôi. Tiểu Chỉ, con không để ý, đúng không?”
Hách Chỉ vừa mở mắt liền nghe thấy câu nói này, chưa kịp thắc mắc vì sao mình lại ngồi trong phòng khách nhà người khác, đã nhận ra ba người ngồi đối diện.
Trước mặt cô là hai phụ nữ và một người đàn ông. Người đàn ông là người vừa nói, trông có vẻ ôn hòa và từ tốn, nhưng thật ra chỉ là ra vẻ đạo mạo. Chỉ cần nhìn là biết ông ta không phải người có lòng tốt. Điều quan trọng là, tuy trán ông ta đầy đặn, mũi thẳng, nhưng tổng thể chiếc mũi quá hẹp, lỗ mũi rất lớn, gần như nhô ra ngoài, chắc chắn là tướng hao tài về già.
Bên trái ông là một phụ nữ khoảng 30 tuổi, dung mạo cũng khó diễn tả. Trán có đốm, ấn đường hẹp, gò má cao và hốc hác. Người này không chỉ ích kỷ mà còn khắc phu. Người đàn ông bên cạnh vận mệnh về sau vốn đã không tốt, có thêm một người vợ như vậy chỉ e gia đạo sẽ nhanh chóng suy tàn.
Còn cô gái ngồi cùng, khoảng 17, 18 tuổi, mắt ti hí, con ngươi nhỏ, lòng trắng nhiều, đúng kiểu tướng tiểu nhân. Đáng chú ý là, mặc dù ba người này trông như một gia đình, họ hoàn toàn không có quan hệ huyết thống. Không rõ cô gái này là con nuôi hay vợ chồng này từng bị lừa gạt.
Cả ba người đều mang tướng xui xẻo, khiến Hách Chỉ chỉ muốn giữ khoảng cách càng xa càng tốt.
Hành động lui lại của Hách Chỉ rơi vào mắt người đàn ông, ông ta cho rằng cô đang lặng lẽ phản kháng. Ông nhíu mày, có chút không vui, nhưng không rõ nghĩ gì mà vẫn giữ bình tĩnh, ôn tồn nói: “Đương nhiên, chúng ta cũng rất áy náy với Tiểu Chỉ. Sẽ có sự bù đắp tương xứng. Sang năm, khi con và Tĩnh Tĩnh đều đến tuổi thành niên, ba sẽ tặng mỗi đứa một chiếc Lamborghini và tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật long trọng. Chúng ta sẽ chào đón Tiểu Chỉ trở về nhà, được không?”
Thành niên? Trở về nhà?
Chẳng phải cô đang ở nhà mình ngủ sao? Hơn nữa, cô đã 20 tuổi, đã sớm trưởng thành rồi! Còn Lamborghini? Cái loại xe tầm thường đó, nhà cô đầy trong gara, chẳng lẽ dám mang cái đồ chơi đó đến trước mặt cô để khoe khoang?
Hách Chỉ vẫn đang trong trạng thái mơ hồ, thì bỗng nhiên có tiếng người nói bên cạnh: “Các người... không thể đối xử với Tiểu Chỉ như vậy... Tĩnh Tĩnh, con có về nhà với chúng ta không?”
Lúc này, Hách Chỉ mới nhận ra bên cạnh mình còn có một cặp vợ chồng ngồi đó.
Hách Chỉ vừa mở mắt liền nghe thấy câu nói này, chưa kịp thắc mắc vì sao mình lại ngồi trong phòng khách nhà người khác, đã nhận ra ba người ngồi đối diện.
Trước mặt cô là hai phụ nữ và một người đàn ông. Người đàn ông là người vừa nói, trông có vẻ ôn hòa và từ tốn, nhưng thật ra chỉ là ra vẻ đạo mạo. Chỉ cần nhìn là biết ông ta không phải người có lòng tốt. Điều quan trọng là, tuy trán ông ta đầy đặn, mũi thẳng, nhưng tổng thể chiếc mũi quá hẹp, lỗ mũi rất lớn, gần như nhô ra ngoài, chắc chắn là tướng hao tài về già.
Bên trái ông là một phụ nữ khoảng 30 tuổi, dung mạo cũng khó diễn tả. Trán có đốm, ấn đường hẹp, gò má cao và hốc hác. Người này không chỉ ích kỷ mà còn khắc phu. Người đàn ông bên cạnh vận mệnh về sau vốn đã không tốt, có thêm một người vợ như vậy chỉ e gia đạo sẽ nhanh chóng suy tàn.
Còn cô gái ngồi cùng, khoảng 17, 18 tuổi, mắt ti hí, con ngươi nhỏ, lòng trắng nhiều, đúng kiểu tướng tiểu nhân. Đáng chú ý là, mặc dù ba người này trông như một gia đình, họ hoàn toàn không có quan hệ huyết thống. Không rõ cô gái này là con nuôi hay vợ chồng này từng bị lừa gạt.
Cả ba người đều mang tướng xui xẻo, khiến Hách Chỉ chỉ muốn giữ khoảng cách càng xa càng tốt.
Hành động lui lại của Hách Chỉ rơi vào mắt người đàn ông, ông ta cho rằng cô đang lặng lẽ phản kháng. Ông nhíu mày, có chút không vui, nhưng không rõ nghĩ gì mà vẫn giữ bình tĩnh, ôn tồn nói: “Đương nhiên, chúng ta cũng rất áy náy với Tiểu Chỉ. Sẽ có sự bù đắp tương xứng. Sang năm, khi con và Tĩnh Tĩnh đều đến tuổi thành niên, ba sẽ tặng mỗi đứa một chiếc Lamborghini và tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật long trọng. Chúng ta sẽ chào đón Tiểu Chỉ trở về nhà, được không?”
Thành niên? Trở về nhà?
Chẳng phải cô đang ở nhà mình ngủ sao? Hơn nữa, cô đã 20 tuổi, đã sớm trưởng thành rồi! Còn Lamborghini? Cái loại xe tầm thường đó, nhà cô đầy trong gara, chẳng lẽ dám mang cái đồ chơi đó đến trước mặt cô để khoe khoang?
Hách Chỉ vẫn đang trong trạng thái mơ hồ, thì bỗng nhiên có tiếng người nói bên cạnh: “Các người... không thể đối xử với Tiểu Chỉ như vậy... Tĩnh Tĩnh, con có về nhà với chúng ta không?”
Lúc này, Hách Chỉ mới nhận ra bên cạnh mình còn có một cặp vợ chồng ngồi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.