Đại Lão Mạt Thế Đang Ở Thập Niên 70!
Chương 41: Quấy Rầy. Là Anh Lắm Mồm (2)
Tinh Phi Thủy
10/08/2024
Chẳng lẽ bệnh viện này thật sự là nơi không thể tới? Vào rồi thì phải lột một lớp da mới có thể thả ra?
Không phải bọn họ đang nói chuyện sao! Đột nhiên bà ta liền bị sặc không thở nổi.
Hồng Thúy Phương đau lòng vô cùng lấy ra những đồng tiền lẻ trong túi nilon hồng ra để nộp viện phí. Sau đó, bà ta mang theo cháu trai Cát Hồng Lâm của mình đi ra ngoài mua hai cái bánh bao lót bụng liền xám xịt trở về, trong lòng oán trách Dư Tích. Không chỉ không thu được lợi ích mà còn mất tiền, tâm trạng của hai bà cháu đều không vui.
Lúc Lâm Chi Hoán trở về, anh vừa đúng lúc nhìn thấy hai người kia mắng mỏ và đi xa với hai cái bánh bao. Anh nhất thời mày nhíu chặt lại, nhấc chân nhanh chóng chạy về phía bệnh viện.
Dư Tích đang cầm bánh bao, vừa định cắn một miếng thì, tay nắm cửa lại bị xoay ra. Một bóng dáng đàn ông đột ngột xông vào. Dư Tích mặt mày đen thui, cả người tản ra áp suất thấp. Đây đã là lần thứ hai rồi. Cô ghét nhất là bị người khác làm phiền khi đang ăn.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Chi Hoán, tóc anh hơi rối, thở hổn hển và lo lắng nhìn cô, Dư Tích cảm thấy mình hình như cũng không còn tức giận như vậy nữa.
Lâm Chi Hoán chỉ thấy cô gái trước mặt, đang nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, rồi quay mặt đi, cắn vài miếng bánh bao, má một bên phồng lên. Anh thu lại vẻ mặt, đôi mắt sâu thẳm lại trở về vẻ bình thản, nhìn Dư Tích.
" Cả hai người đó là những người khó chơi nổi tiếng nhất trong làng. Họ đến làm gì vậy? "
" Kết hôn, " Dư Tích không mặn không nhạt trả lời.
Lâm Chi Hoán ngạc nhiên một chút, sau đó nhanh chóng hiểu ra, cười lạnh nói:
" Bọn họ ngược lại không biết xấu hổ. "
Dư Tích nhìn anh một cái.
" Đừng lo lắng, dọc theo đường đi cô đều là được bà Lưu cõng về. Bà Lưu là vợ của trưởng làng, là người hiểu lý lẽ, bà ấy chắc chắn sẽ không ngồi yên nhìn chuyện đó xảy ra đâu. " Lâm Chi Hoán giải thích thêm về những người đã đưa Dư Tích về, sau đó nhìn vào bàn tay đã trống rỗng của cô.
" Cô cảm thấy thế nào? "
Không phải bọn họ đang nói chuyện sao! Đột nhiên bà ta liền bị sặc không thở nổi.
Hồng Thúy Phương đau lòng vô cùng lấy ra những đồng tiền lẻ trong túi nilon hồng ra để nộp viện phí. Sau đó, bà ta mang theo cháu trai Cát Hồng Lâm của mình đi ra ngoài mua hai cái bánh bao lót bụng liền xám xịt trở về, trong lòng oán trách Dư Tích. Không chỉ không thu được lợi ích mà còn mất tiền, tâm trạng của hai bà cháu đều không vui.
Lúc Lâm Chi Hoán trở về, anh vừa đúng lúc nhìn thấy hai người kia mắng mỏ và đi xa với hai cái bánh bao. Anh nhất thời mày nhíu chặt lại, nhấc chân nhanh chóng chạy về phía bệnh viện.
Dư Tích đang cầm bánh bao, vừa định cắn một miếng thì, tay nắm cửa lại bị xoay ra. Một bóng dáng đàn ông đột ngột xông vào. Dư Tích mặt mày đen thui, cả người tản ra áp suất thấp. Đây đã là lần thứ hai rồi. Cô ghét nhất là bị người khác làm phiền khi đang ăn.
Nhưng khi nhìn thấy Lâm Chi Hoán, tóc anh hơi rối, thở hổn hển và lo lắng nhìn cô, Dư Tích cảm thấy mình hình như cũng không còn tức giận như vậy nữa.
Lâm Chi Hoán chỉ thấy cô gái trước mặt, đang nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, rồi quay mặt đi, cắn vài miếng bánh bao, má một bên phồng lên. Anh thu lại vẻ mặt, đôi mắt sâu thẳm lại trở về vẻ bình thản, nhìn Dư Tích.
" Cả hai người đó là những người khó chơi nổi tiếng nhất trong làng. Họ đến làm gì vậy? "
" Kết hôn, " Dư Tích không mặn không nhạt trả lời.
Lâm Chi Hoán ngạc nhiên một chút, sau đó nhanh chóng hiểu ra, cười lạnh nói:
" Bọn họ ngược lại không biết xấu hổ. "
Dư Tích nhìn anh một cái.
" Đừng lo lắng, dọc theo đường đi cô đều là được bà Lưu cõng về. Bà Lưu là vợ của trưởng làng, là người hiểu lý lẽ, bà ấy chắc chắn sẽ không ngồi yên nhìn chuyện đó xảy ra đâu. " Lâm Chi Hoán giải thích thêm về những người đã đưa Dư Tích về, sau đó nhìn vào bàn tay đã trống rỗng của cô.
" Cô cảm thấy thế nào? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.