Đại Lục Thất Lạc

Chương 50

Đa Mộc Mộc Đa

07/05/2014

Dương Phàm nằm ở trong ngực Nick nửa tỉnh nửa mê, bây giờ mới là nửa đêm, tất cả người Nick trong sơn động đều đang ngủ, cô lại tỉnh.

Cô vừa động, Nick cũng tỉnh theo, ngay sau đó cô liền nghe thấy hắn phát ra tiếng grù grù. Hắn đang ru cô ngủ. Bởi vì cô rất thích nghe hắn kêu, cho nên chỉ cần cô mở mắt, hoặc là khi ở bên cạnh hắn, hắn sẽ grù grù cho cô nghe như vậy.

Cô áp sát vào ngực hắn, hắn liền ôm cô chặt một chút. Một lát sau, cô lại ngủ thiếp đi. Trong ánh sáng mờ, bên tai vẫn nghe thấy tiếng hắn grù grù kêu.

Buổi sáng khi tỉnh lại, trong sơn động thật lộn xộn.

Tất cả người Nick hoặc là đang đi, hoặc là mới vừa bò dậy đang vung đuôi.

Nick thấy cô tỉnh, cũng đứng lên quăng đuôi hai cái. Cái này có chút giống như đang duỗi người. Cô cũng ngồi dậy, xếp da lông lại đặt vào trong góc.

Ngày hôm qua người Nick chưa ăn cơm, cho nên hôm nay có thể nướng thịt ăn. Người Nick trong sơn động lục tục đi tới cửa sơn động, chỉ chốc lát sau liền thấy bọn họ kéo con mồi đông đá về, đi tới nơi sâu trong sơn động để nướng thịt.

Dương Phàm cũng dần dần quen với tần số ăn cơm này rồi, mặc dù cô không thể duy trì hai ngày chỉ ăn một lần, ngày hôm qua cô mới ăn một chút khoai tây khô, nhưng so với trước kia, cô cảm thấy bây giờ cô đã có thể nhịn đói lâu hơn.

Mùa thu tích mỡ giờ đã tiêu đi hết. Cô sờ sờ hai hông cùng cái bụng mảnh của mình, không cảm thấy vui vẻ gì, chỉ cảm thấy khổ sở. Chỉ có khi đầy đủ thức ăn mới có thể ăn ngon, cơ thể cũng mập lên, như cô bây giờ gọi là ‘ thức ăn không đủ ’, không gọi là khỏe mạnh.

Nick cũng gầy. Mùa thu lúc cô cân cho hắn, khi đó hắn nặng cỡ 56 tảng đá bí đao vậy, bây giờ nhiều lắm chỉ là bốn mươi mấy.

Trên người hắn bây giờ đầy lông dầy, dữ tợn. Lông hợp với bộ xương khô gầy của hắn, nhìn càng lúc càng giống quái vật tà ác. Ngay cả cái đuôi sau lưng cũng nhỏ đi một vòng, lúc vẫy nghe tiếng sưu sưu, nghe có vẻ nếu đánh vào người sẽ rất đau.

Nick kéo nửa con ngựa trâu đông lạnh, lúc đi ngang qua bên cạnh cô còn dừng lại lên tiếng chào cô, chính là dùng phần cuối đuôi nhẹ nhàng quét một cái lên người cô rồi mới đi qua.

Dương Phàm đưa tay cầm đỉnh đuôi của hắn lắc lắc, để cho hắn đi.

Phía sau hắn còn có một người Nick khác, người Nick đó cũng học hắn dừng lại, xem ra cũng muốn dùng đỉnh đuôi quét cô. Dương Phàm căng thẳng nhìn, chỉ sợ hắn quét thật.

Thời gian dài như vậy, cô biết cái đuôi đối với người Nick mà nói là cực kỳ quan trọng, bọn họ có rất nhiều hành động, ý chí đều thông qua cái đuôi để thể hiện. Ví như dùng đuôi để đụng cô, chỉ có Nick có thể làm như vậy. Cô chưa bao giờ thấy người Nick khác dùng đuôi trêu chọc bạn đời, làm như vậy sẽ khiến cho bạn đời chảy máu.

Thật may là người Nick đó chỉ ngừng một giây rồi đi qua, cô thở phào nhẹ nhõm, là cô suy nghĩ nhiều rồi. Sau đó cô liền thấy cái đuôi của người Nick đó ép sát mặt đất mà đi.

Đây là ý gì?

Dương Phàm nhìn theo, chỉ có người Nick đó đi ngang qua cô cái đuôi mới buông xuống sát mặt đất. Chờ hắn đi qua rồi, cái đuôi lại hơi nhếch lên.

Tất cả người Nick lúc đi, cái đuôi đều tự nhiên rũ xuống, nhưng đỉnh đuôi thì hơi nhếch lên. Giống như nét cuối của chữ A trong bảng chữ cái tiếng Anh. Khi bọn họ chạy thì cái đuôi hoặc căng thẳng đứng, hoặc cong lên tự nhiên; lúc nhảy nhảy thì áp xuống, sắp tiếp đất thì giơ lên; lúc cua quẹo thì đưa ngược hướng với thân thể để giữ vững thăng bằng.

Tóm lại, cô đã gặp qua Nick vì vui vẻ mà nhanh chóng vẫy đuôi, gặp qua hắn vì tức giận, cái đuôi dùng sức đánh lên mặt đất hoặc tảng đá, nhưng cô chưa bao giờ thấy lúc hắn đi cái đuôi dán chặt dưới mặt đất.



Một hành động ngôn ngữ mới của người Nick.

Nick về mang theo một nửa con ngựa trâu đông lạnh lúc nãy. Ăn nhiều con mồi như vậy, Dương Phàm đã hiểu rất rõ nơi nào của con mồi thì tương đối dễ ăn. Phần sau của ngựa trâu nhiều thịt hơn phần trước, nhưng phía trước có cổ, thịt từ cổ đến trước ngực thì mềm. Bình thường cùng người Nick khác xé xác ăn, hắn sẽ chú ý đến khẩu vị của cô, cầm nửa trước về.

Nhưng hôm nay hắn lại mang về phần sau.

Phần sau cũng không sao. Mới vừa rồi cô thừa dịp Nick đi nướng thịt đã ăn thật nhiều khoai tây khô, nhét được nửa bụng rồi. Một lát hắn đút cô ăn, cô sẽ ăn vài miếng, còn lại tất cả đều cho hắn.

Nick rất khôn khéo, trước kia cô không chịu ăn no nên hắn theo thói quen lúc đút cô ăn thịt sẽ sờ bụng cô. Kết quả cô không lừa được hắn.

Ngồi xuống ăn hai ba miếng rồi Dương Phàm khoát tay ý bảo cô ăn no rồi, còn chủ động sờ sờ bụng của mình. Nick cũng đưa tay sờ sờ, sau đó biểu cảm trên khuôn mặt dữ tợn kia có thể nói là ‘ cau mày, bất mãn ’, ánh mắt của hắn cũng giống như đang nói ‘có phải em lại lừa anh hay không? ’

Cô ‘ trong sáng ’ nhìn hắn.

Nick không thể làm gì hơn là chính mình tự ăn, vừa ăn vừa dùng đuôi và tay không ngừng sờ bụng của cô, một lát sau, cô đoán chẳng lẽ hắn đang ‘ xoa bóp ’ cho cô? Muốn cho thức ăn trong dạ dày tiêu hóa nhanh lên, tiếp tục ăn thịt?

Nhưng mà hắn nhất định phải thất vọng rồi, khoai tây khô vô cùng chắc bụng, thời gian tiêu hóa rất lâu.

Hắn ăn còn dư lại gần nửa khối thì không ăn nữa, cô biết hắn muốn để lại cho cô. Cô nhận lấy phần thịt kia, dứt khoát cắt thành miếng cất đi, chờ thức ăn không đủ cho hắn ăn thêm.

Nick nhìn chằm chằm thịt trong tay cô, cô biết hắn không muốn ăn tiếp, mà là đang đợi cô ăn. Hắn biết cô không cắn nổi thịt ngựa trâu, đang đợi cô đưa thịt cho hắn, để hắn đút cho cô ăn .

Chờ Dương Phàm lấy dao lông ra chuẩn bị cắt thịt, vẻ mặt của hắn lại biến thành ‘ cau mày ’, ý là ‘ em lại không ăn? ’

Gần đây lúc ăn cơm cô thường phí không ít sức lực của hắn. Cảm thấy mình đã trở thành ‘ đứa bé hư’ ‘ kiêng ăn ’ rồi, mà Nick chính là vị ‘ phụ huynh ’ lao tâm phí sức.

Trong lòng hắn hi vọng cô có thể ăn nhiều chút, ăn được càng nhiều càng tốt. Cô hiểu, ở thế giới này, ăn càng nhiều thân thể càng khỏe mạnh, gầy yếu và không ăn cơm là điều cấm kỵ ở nơi này, đại biểu cho việc có thể sẽ không sống lâu.

Cô không có cách nào nói ra tính toán của mình cho hắn hiểu, dù len lén giấu thịt đi vẫn là tiết kiệm cho hắn ăn. Chỉ là không nói cho hắn cũng không sao, cô làm những chuyện như vậy là tốt cho hai người.

Nick bế cô vào lòng, bàn tay có móng vuốt cứng giống như sắt thép nhẹ nhàng vuốt ve đầu, bả vai của cô, sau đó ôm cô. Cô biết bây giờ hắn nhất định rất lo lắng.

Nếu như cô không ăn giống như trước đây, dạ dày trống không, hắn sẽ đi tìm thức ăn khác cho cô. Bây giờ bụng cô no, hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Chỉ là chiêu này không thể ngày nào cũng dùng, cách hai ngày dùng một lần là vừa đúng. Vừa có thể để hắn ăn nhiều hơn, vừa tiết kiệm được một chút thức ăn, cũng không để hắn lo lắng chạy đi tìm thức ăn khác cho cô ăn. Trước kia cô không nắm giữ đúng mực, bây giờ sẽ không.

Nhưng Dương Phàm vẫn cảm thấy có lỗi mỗi khi Nick cẩn thận ôm cô như vậy, cô cảm nhận được sự lo lắng cùng bất an của hắn, nhưng cô vẫn muốn làm vậy.



Cô cắt thịt thành miếng dấu vào trong hang đá rồi chạy qua ôm lấy hắn, an ủi vỗ vỗ bờ vai của hắn, sờ sờ mặt hắn. Nhìn lại mấy lần, mặt của hắn chỉ có thể dùng ‘ dữ tợn ’, ‘ kinh khủng ’, ‘ quái vật ’ để hình dung, khá hơn một chút thì có thể nói là ‘uy vũ’.

Cô ôm mặt của hắn, tiến lên hôn một cái. Bề ngoài cái gì cũng không quan trọng, hắn lo lắng cho cô như vậy, đối tốt với cô như vậy, cô đối với hắn chỉ cảm thấy trong lòng vừa ấm vừa mềm vừa đau.

Hắn phát ra tiếng grù grù lớn hơn, giống như đang đáp lại cô. Hắn vẫn rất lo lắng.

Lúc này đột nhiên bên chân của bọn họ xuất hiện một cái đầu ngựa trâu nướng, làm Dương Phàm giật mình! Tối om om, còn tản ra mùi thịt nướng.

Từ đâu tới?

Một người Nick thả xuống liền đi, cô nhìn chằm chằm người Nick đó trong chốc lát, nhận không ra có phải là người vừa nãy hay không.

Đây là ý gì?

Lần đầu tiên Dương Phàm phát hiện, cô không chỉ chỉ cần hiểu rõ Nick, còn phải hiểu rõ hành động của những người Nick xa lạ khác có ý gì. Trước kia cô cho rằng chỉ cần hiểu Nick thì ý của những người Nick khác dù không thể hiểu tám phần, ít nhất cũng có thể hiểu sáu phần. Nhưng bây giờ cô mới biết không phải là vậy, ít nhất nguyên nhân người Nick này nhường thức ăn cô không biết.

. . . . Chẳng lẽ thật sự tới tranh đoạt cô? Dùng thức ăn để biểu đạt ‘tình yêu’?

Dương Phàm chợt cảm thấy mây đen che đỉnh núi. Nick là đặc biệt, cũng không có nghĩa là cô có thể tiếp nhận những người Nick khác.

Tình cảm giữa cô và Nick rất phức tạp, cô rất rõ điểm này. Nếu như bây giờ Nick thật sự biến mất, cô sẽ không tiếp nhận một người Nick khác, xem hắn là Nick. Còn có, cô có thể tự mình tiếp tục sống một mình.

Suy tính đến những hành động kỳ lạ của người Nick kia có nghĩa là gì, Dương Phàm rúc vào trong ngực Nick, không thèm nhìn cái đầu ngựa trâu nướng đó.

Phản ứng của Nick lại ngoài dự đoán của cô.

Hắn thế mà trực tiếp cầm lên, xé toang lớp thịt cháy đen bên ngoài, để lộ phần thịt bên trong, sau đó cắn xuống phần thịt non nhất trên đầu ngựa trâu, nhai hai cái liền đút vào miệng cô.

Đầu con ngựa trâu nướng này còn mang theo phần cổ, có rất nhiều thịt non. Bộ phận này không có cách cắt thành thịt khô, mà cũng là do ‘ người khác ’ đưa tới, cắt thành thịt khô trộm tồn hình như không tốt lắm.

Dương Phàm hồ đồ để Nick đút hết phần thịt này vào bụng, không chú ý liền ăn no. Cách thời gian dài như vậy lần đầu tiên được ăn no, cảm thấy từ dạ dày đến tâm đều cực kỳ thỏa mãn, thân thể cũng buông lỏng, cả người đều lười biếng.

Nick dễ dàng nhận phần thịt người Nick khác cho như vậy, cô thấy bọn họ không giống muốn đánh đến ngươi chết ta sống, vì vậy lại càng buông lỏng. Từ từ, mí mắt cô càng ngày càng chìm, muốn ngủ rồi.

Ngồi ở mặt đất ấm áp, từ đầu đến chân đều ấm. Nếu trải da lông trên mặt đất, nằm ngủ một giấc thì càng thư thái.

Dương Phàm ngáp một cái, Nick đã trải da lông ở một bên, cô trực tiếp đi tới nằm xuống, hắn đi theo. Cô nằm bên trong, cái đuôi của hắn từ sau lưng cô vòng qua, để cả người cô nằm trong ngực hắn.

Rất nhanh, cô ngủ thiếp đi, trước khi ngủ nghĩ tới chuyện, có phải trả nhân tình cho người ‘ đưa ’ thịt tới hay không? Nick phải trả cái nhân tình này thế nào đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Lục Thất Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook