Đại Ma Đầu

Chương 897: Bị thương nặng

Tiên Tử Nhiêu Mệnh

10/06/2013

Ngay trong lúc con khôi lỗi cấp hóa thần kia đang chuẩn bị truy kích theo thì Quỷ Thứ luôn luôn ẩn núp đột nhiên xuất hiện ở phía sau khôi lỗi, thanh chủy thủ hung hăng đâm thẳng về phía trái tim khôi lỗi. Nhưng mà thanh chủy thủ kia vừa mới đâm vào trong cơ thể của nó được ba tấc thì con khôi lỗi màu vàng kia đãxoay người đánh Quỷ Thứ bay ra xa. Mà cùng lúc đó Lôi Động cũng nương theo một trận khói bụi, hóa thành mồn làn sương mỏng, vận dụng Chu Thiên Liễm Tức Thuật lên tới cực hạn, khiến cho hình thể và khí tức của cơ thể mình đều biến mất vô ảnh vô tung.

Đợi đến khi con khôi lỗi hóa thần kia tỉnh lại khỏi trạng thái bịQuỷ Thứ tập kích thì lại ngạc nhiên phát hiện ra người kia đãhoàn toàn biến mất, không thể tìm ra nửa điểm tung tích. Tiếp tục quay đầu nhìn lại con quỷ vương vừa đánh lén, cũng giống như gia hỏa kia, nó cũng đã biến mất không còn thấy gì nữa. Loại kết quả này ngay cả “Nó” cũng không thể ngờ được.

Chỉ là một tên tu sĩ nguyên anh kỳ thế nhưng lại có thể bày ra đủ loại thủ đoạn đùa giỡn ở trước mặt mình, sau đó còn chạy thoátđi. Lúc sau trong miệng nó liền phát ra một tiếng duệ tiếu, thần niệm cường đại lan tràn về bốn phương tám hướng.

- Toàn bộ đệ tử Vạn Khôi Môn nghe lệnh.

Sau đó, lại lăng không đứng trước cánh cửa tàng kinh các vừa sụp xuống, nhiếp Tiêu trưởng lão vào trong tay, thần niệm quét qua thân thể người này, liền có chút kinh ngạc nỉ non nói.

- Không ngờ là Tỏa Hồn Đinh của U Minh Quỷ Tộc? Vừa rồi thứđánh lén khôi lỗi quả nhiên là một con quỷ vương.

Lúc này nó cũng không thèm nói thêm gì nữa, con khôi lỗi cao hơn một trượng kia liền cực kỳ linh hoạt, pháp quyết vừa bấm liền điểm một chỉ vào giữa lông mi của Tiêu trưởng lão. Một đạo kim quang liền chiếu xạ vào bên trong Tử Phủ của hắn. Cái đại Tỏa Hồn Đinh âm trầm khủng bố kia vừa tiếp xúc với kim quang liền nhanh chóng biến thành hư ảo.

Tiêu trưởng lão kia cũng đã lấy được tự doa, nhưng mà sắc mặt có chút già nua trở nên trắng bệch, trong lòng còn tràn đầy sợ hãi, cảm kích nói.

- Tiêu mỗ đa tạ Lý trưởng lão đã cứu giúp, Tiêu mỗ không làm tròn bổn phận, xin Lý trưởng lão hãy trừng phạt.

- Tiêu trưởng lão, cái này không cần tự trách,

Trong miệng con khôi lỗi màu vàng kia liền phun ra tiếng người, thanh âm mang theo vẻ an ủi nói.



- Thực lực của tên tặc tử này rất cường đại mà thủ đoạn lại vô cùng, thực nằm ngoài khả năng Tiêu trưởng lão có thể ứng phó. Nếu nói về trách nhiệm thì ngược lại Lý mỗ mới cần chịu trách nhiệm. Lấy thân thể Hóa thần của môn phái để đối phó với tồn tại cấp nguyên anh mà vẫn thất thủ để hắn chạy trốn.

- Cái gì?

Bởi vì nguyên anh có chút hao tôn khiến cho tinh thần có chút uểoải không thôi, Tiêu trưởng lão khiếp sợ dị thường nói.

- Thật không ngờ tên tặc tử này lại lợi hại như vậy? Ngay cả Lýtrưởng lão tự mình ra tay mà vẫn để hắn đào tẩu?

- Đúng là như thế, nhưng mà Lý mỗ đã hạ lệnh khởi động hoàn toàn hộ sơn đại trận, tạm thời nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào ra vào. Chỉ cần điều tra một lượt, dù cho tặc tử kia có xảo quyệt như cáo thì cũng có chạy đằng trời.

Thanh âm của con khôi lỗi màu vàng kia dường như đã tràn ngập tự tin.

- Lý trưởng lão, chẳng lẽ ngài hoài nghi tặc tử là khách bên ngoài?

Tiêu trưởng lão có chút tiểu tâm cẩn thận hỏi lại.

- Khởi động hoàn toàn hộ sơn đại trận có thể sẽ khiến cho môn phái vì chuyện này mà đắc tội với rất nhiều người hay không?

- Hừ, những người tới đây đều là đồng minh của Vạn Khôi Môn ta, nếu ngay cả một ít chuyện này cũng không chịu hỗ trợ tha thư, lại đồng bọn này giữ lại thì có tác dụng gì? Chỉ cần sau khi tra ra bọn họ thực sự không phải là kẻ trộm, chúng ta có thể bồi thường lại cho họ.

Con khôi lỗi màu vàng hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt linhđộng lộ ra một đạo kim quang, uy thế ngập trời.

- Bất kể là ai, dám cam đảm xông vào tàng kinh các của Vạn Khôi Môn ta, vả lại còn làm hư hao không ít điển tịch, Lý mỗ cũng đều khiến cho hắn phải trả một cái giá lớn.



Uy thế của cấp hóa thần vừa phát ra, Tiêu trưởng lão chỉ có tu vi nguyên anh sơ kỳ liền lập tức cảm thấy có chút ăn không tiêu,đồng thời cũng có cảm giác khâm phục đối với vị Lý trưởng lão cường đại này. Có thể làm được việc mà người thường không thể, đem nguyên anh của mình xuất khiếu, dung nhập vào bên trong thân thể của khôi lỗi cấp hóa thần quả nhiên là sáng kiến trước nay chưa từng có.

Lại nói đến Lôi Động ở bên này, bởi vì đang ở dưới tình huống tính mạng bị áp chế, hắn đành phải thu liễm hơi thở xuống cực hạn, hóa thành một đạo hắc vụ nhàn nhạt. Thừa dịp ban đêm gió lớn, đường xá quen thuộc liền nhanh như chớp trở về căn phòng của chính mình, hóa thành hình thái chân thật thì sắc mặt của hắn tái nhợt, không hề mang theo một tia huyết sắc.

Bởi vì lúc cuối cùng đã vận dụng cảnh giới Quân Lâm Thiên Hạnên khóa Đế Ma Chủng kia cũng hiện lên trên trán, nhưng mà nócũng đã ảm đạm không chút ánh sáng. Tồn tại cấp hóa thần cũng không phải là nói đùa, so với nguyên anh kỳ chính là cách biệt một trời một vực. Nhất là Lôi Động lại bị một cái tồn tại cấp hóa thần đánh bất ngờ sau lưng. Cuối cùng có thể giữ được tính mạng đã là cực kỳ tự hào rồi.

Nhưng mà vừa rồi chính hắn đã phải thừa nhận hai đòn nghiêm trọng. Nhất là một đòn hạ thủ tàn nhẫn lúc sau, tuy rằng đã cực lực phòng ngự, nhưng mà hắn cũng gần như bị đánh cho thân thể tan vỡ, nguyên anh tán loạn. Thứ duy nhất có thể ăn mừngđược chính là tính mạng tạm thời vẫn giữ được. Ngoài ra Quỷ Thứ được Lôi Động lưu lại để làm đường lui, ngoại trừ bị thương không nhẹ ra thì cũng không còn trở ngại gì khác.

Việc khẩn cấp trước mắt chính là cần phải nhanh chóng xử lýthương thế. Ít nhất thì cũng khiến cho người ta nhìn từ bên ngoài vào cũng không biết được mình từng chiến đấu kịch liệt màbị thương. Nếu không tất nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của mọi người. Một khi bị người ta chú ý, chỉ sợ là một ít dấu vết để lại cũng sẽ bị đào móc ra. Chỉ cần Vạn Khôi Môn hơi có chút lòng nghi ngờ đối với chính mình, vậy thì họ sẽ có rất nhiều biện pháp khiến cho mình hiện nguyên hình.

Bỗng nhiên đầu lông mày của Lôi Động nhíu lại, theo bản năng thấp giọng quát lên một tiếng.

- Là ai?

Sát khí trong lòng vừa hiện, chợt có một cái U Minh Quỷ Trảo phá không mà đi, bắt được một đạo thân ảnh nhàn nhạt. Hắn vừa định trực tiếp bóp chết người dám can đảm ẩn núp thì người nó cũng kêu lên một tiếng nhỏ.

Thanh âm cực quen thuộc, Lôi Động liền nhanh chóng kịp phản ứng, hóa quyền thành trảo, dùng quỷ trảo kéo trở về, ánh mắt sắc bén cả giận nói.

- Lý Sở Sở, tại sao ngươi lại ở đây?

Lý Sở Sở cũng là có chút ngây người. nguyên bản nàng bảo làmuốn rời đi, nhưng mà cũng cảm thấy lo lắng cho tâm ma của Công Tôn Động, sợ là chính mình đã kích thích tâm lý bi thương của hắn khiến cho hắn nửa đêm đả tọa có bị tẩu hỏa nhập ma cũng không hay. Liền hảo ý quay đầu lại, lấy ra viên Tĩnh Tâm ngọc bội mà lão tổ tông để lại cho nàng chuẩn bị đưa cho hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook