Chương 528: Biến hóa của Lôi Động
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
20/05/2013
Muốn thu phục bọn hắn làm nô bộc, cái này không thể nghi ngờ gì không phải là chuyện dễ dàng. Tuy rằng hắn có chút không rõ, tiểu tử này có cấm chế cổ quái nào có thể khống chế được mình.
Lôi Động thấy uy lực đạo kim quang kia đã giảm mạnh, hắn lơ đễnh khẽ động đôi cánh một cái liền nhẹ nhàng tránh khỏi. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, nói:
- Phục Ma tiền bối, vãn bối biết ngươi tu luyện đến trình độ này, quả thực không dễ. Nếu chết như thế này thì thật là đáng tiếc. Tiền bối không nên từ chối rượu mời mà uống rượu phạt. Một trăm năm, chỉ cần tiền bối cống hiến một trăm năm thì vãn bối cam đoan lúc đó sẽ trả lại tự do cho tiền bối. Đến lúc đó, chỉ cần tiền bối hòa thuận, không đối nghịch với vãn bối thì vãn bối tuyệt đối dùng lễ đối đãi.
Một trăm năm, quả thực là một đoạn thời gian rất dài. Cho dù phóng lên người tu sĩ Nguyên Anh thì cũng không phải là một đoạn thời gian ngắn. Bất quá, so với tính mạng vô cùng trân quý của mình thì trăm năm cũng không coi vào đâu. Dù có lãng phí trăm năm thì cũng còn sống.
- Ha ha, một tên oắt con Ma Đạo Trúc Cơ Kỳ mà cũng muốn bản tôn cống hiến?
Phục Ma Tôn Giả nổi giận không ngớt, bắt đầu vận dụng những tia lực lượng cuối cùng, dốc sức liều mạng.
- Lôi Động, người Kim Cương Tự nổi danh cố chấp, đặc biệt chú trọng sự đối lập của chính ma. Tuy thiếp không biết chàng có thủ đoạn gì có thể khống chế được tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chỉ sợ không thể dùng được trên người Phục Ma lão nhân.
Nghe Lôi Động chiêu hàng Phục Ma như vậy, Thiên Ma liền mở miệng khuyên bảo hắn.
- Các huynh đệ cự nhân, giết.
Lôi Động cũng không phải người ưa thích dông dài. Thấy không cách nào chiêu hàng, hắn liền trực tiếp ra lệnh giết chết.
Chúng cự nhân ầm ầm đồng ý, hiện tại bộ lạc Cự nhân này chẳng những xem Lôi Động là huynh đệ mà còn xem hắn như một người có thể dẫn dắt cự nhân nhất tộc đi đến sự huy hoàng. Ngay cả những cự nhân trọng thương cũng nhao nhao bò lên, đánh thẳng về phía Phục Ma Tôn Giả.
Đại thế đã định, không cách nào vãn hồi. Dù Phục Ma Tôn Giả có dốc sức liều mạng như thế nào thì cũng không thể chống lại đòn vây công cực kỳ cường hãn này. Thân thể hắn vỡ nát, văng tung tóe, mà Nguyên Anh cũng phá thể ra, vội vã bỏ chạy.
Không phải chỉ mới giao thủ với tu sĩ Nguyên Anh một hai lần, việc Nguyên Anh ly thể đã sớm nằm trong suy tính của Lôi Động. Dù hắn có chạy nhanh đi nữa, trong thời gian ngắn cũng không thể sánh bằng tốc độ Tu La Chi Dực xé rách không gian tiến hành thuấn di. Đã sớm phòng bị, Lôi Động đơn giản thực hiện liên tiếp hai cái thuấn di, vây chặn đánh, bắt lấy Nguyên Anh của Phục Ma Tôn Giả ấn nhập vào trong phong hồn cầu.
Sau khi xong hết thảy, Lôi Động liền cảm thấy trong lòng bạo thoải mái, đây chính là tiêu diệt một tu sĩ Nguyên Anh còn sống sờ sờ a. Không giống hai lần trước, chỉ cần mượn lực lượng của Lôi Long Hóa Thần cấp, thực hiện cực kỳ dễ dàng.
Nhưng lần này lại trải qua đủ loại bố cục, bố trí mai phục, nhiều lần phấn đấu mới đạt thành mục tiêu. Mà Phục Ma Tôn Giả dùng đủ loại thủ đoạn, làm mấy thổ cự nhân trọng thương, đã khiến Lôi Động có chút kinh hãi, không hổ danh là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thực lực rốt cuộc không phải loại mình có thể khinh thường.
Ngay sau đó, tu sĩ Kim Đan Hàn Siêu bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm từ Phục Ma Tôn Giả. Đợi đến lúc Lôi Động trở về, Hàn Siêu liền cung kính đưa cho Lôi Động. Trước kia Hàn Siêu bị Lôi Động uy hiếp, không thể không gia nhập dưới trướng Lôi Động, còn nói rõ thời hạn là hai mươi năm.
Nhưng bây giờ, trải qua sáu bảy năm này so với nửa đời trước của hắn cộng lại đặc sắc hơn nhiều. Không nói những cái Kim Đan kia, dù tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng đã diệt bốn tên rồi, trong đó Bạch Cốt Lão Ma là cúi đầu tự sát. Mà pháp bảo đan dược của Hàn Siêu cũng thuận theo đó mà đề thăng.
Lôi Động thần bí, cường thế, hào phóng. Không có mặt nào không làm Hàn Siêu khuất phục. Khiến cho hắn hầu như đã quyết định, đợi đến hết kỳ định hai mươi năm, về sau nhất định phải đi theo Lôi Động, đây chính là cơ ngộ cả đời của hắn. Dù đến lúc đó tiếp tục quỷ cổ gia thân cũng không tiếc. Thậm chí, còn có thể yêu cầu quỷ cổ gia thân, cái này và dưới trướng Bạch Cốt Ma Quân bị quỷ cổ khống chế hoàn toàn bất đồng. Một khi thân trúng quỷ cổ của Lôi Động, hắn sẽ được tín nhiệm hơn, được trọng dụng nhiều hơn.
Hàn Siêu đã có tâm tính như thế, cơ hồ đã xem Lôi Động là chủ nhân, cung kính vâng theo. Bắt đầu làm việc, cũng là tâm lực, không dám có chút lười biếng. Kỳ thật, nếu không phải là Hàn Siêu gắn bó với Hắc Thiết tháp trong đại hoang mạc, cách nghĩ cũng không tệ, thì đã sớm chân chính thần phục Lôi Động, sẵn sàng góp sức rồi.
Về phần một đám lão dưới trướng Lôi Động, Kim Đan Tiền La tự nhiên không cần nói đến, trọng nghĩa khí, đối với Lôi Động một mực trung thành, còn lại Thượng Quan Hồng, Thanh Nương Tử, các tu sĩ Trúc Cơ, cũng dành hầu hết thời gian để tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá, thành tựu Kim Đan, trở thành phụ tá đắc lực của Lôi Động.
Bọn hắn tin tưởng, một khi trở thành Kim Đan, hoàn toàn có khả năng suất lĩnh một đám người. Bọn hắn càng tin tưởng, Lôi Động sẽ đề thăng rất nhanh, về sau cũng sẽ không bạc đãi bọn hắn. Tính cách Lôi Động, mọi người ở chung lâu như vậy đã sớm rõ ràng, đối với hắn tốt, hắn hồi báo gấp bội.
- Mi Mi! Nguyên Anh Phục Ma Tôn Giả này giao cho ngươi, bức nguyên anh trốn trong Linh Bảo ra, ngươi giữ lại mà dùng.
Lôi Động toàn thân sảng khoái, trải qua thời gian dài, vì thế giới sinh tồn nguy hiểm này mà áp bách bên trong. Nhất là tu sĩ Nguyên Anh, một mực cho Lôi Động cảm giác cao không thể chạm, cường đại vô địch, hiện giờ, điều này thực sự cũng không phải tan vỡ, nhưng theo thực lực của mình càng cường đại, tu sĩ Nguyên Anh đối với chính mình sẽ không còn là uy hiếp.
Thấy thực lực và lực lượng của hắn ngang với Nguyên Anh, dù là Thiên Ma cũng nhịn không được mà rung động. Ánh mắt nhìn về phía Lôi Động, đã có chút không giống ngày xưa. Vốn cho là nàng hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, nhưng không ngờ rằng Lôi Động lại bố trí ra một nghịch chuyển kinh thiên, phản giết Phục Ma Tôn Giả.
Tu sĩ Kim Đan kia thì luôn mồm kêu chủ nhân, thần sắc cung kính không chút giả dối. Những thổ cự nhân kiệt ngao bất tuần kia, ánh mắt đối với Lôi Động như hữu hảo, tôn kính, thậm chí là cuồng nhiệt, không hề che giấu. Còn có mấy tu sĩ Trúc Cơ, thực lực cũng không tầm thường chút nào, rất có tiền đồ.
Đây hết thảy, hết thảy đều khiến Thiên Ma cảm giác được ái lang của mình đã thay đổi, đã không cần dựa vào mình nữa rồi, trong thế giới tàn khốc này, hắn không những đã có năng lực bảo hộ mình, mà còn thực lực bảo hộ Mộ Nghiên Mi nữa. Nàng thậm chí ẩn ẩn có chút dự cảm, ái lang của mình sớm muộn sẽ đi trên một con đường kinh thiên động địa!
Chứng kiến sự nghiệp Lôi Động thành công, nàng còn vui hơn nhiều so với tu vi mình đột phá.
Thanh âm nàng có chút nhu hòa, hơi khàn giọng nói ra:
- Lôi Động, Linh Bảo Kim Cương Tự không thích hợp với ta, huống chi ta còn có Thiên Ma kiếm, hay là ngươi xóa đi thần niệm lạc ấn, bán đi để đổi hai kiện pháp bảo cho ngươi a. Nhìn bộ dáng của ngươi xem ra đã là Trúc Cơ viên mãn rồi, lợi dụng Thích Phỉ Phỉ song tu một lần, đột phá đến Kim Đan chí ít nắm chắc chín thành!
Thiên Ma ít nhiều cũng đã đánh giá sai tư chất Lôi Động, cho rằng tư chất Lôi Động tuy kém Âm Sát song anh, nhưng cũng coi như là phi thường hiếm thấy. Nhưng nàng lại chưa từng ngờ tới, tư chất tu vi Lôi Động, trong tất cả linh căn tu sĩ vẻn vẹn chỉ trên trung đẳng một chút mà thôi. Tu sĩ tầm thường loại này, cả đời có thể lăn lộn đến Trúc Cơ kỳ đã thập phần may mắn rồi.
Bản thân Lôi Động, ưu thế duy nhất chính là ngộ tính không tệ. Cái này ít nhiều cũng bù cho chỗ thiếu hụt của linh căn, tư chất.
Lôi Động trong lòng chỉ cười khổ, chính mình để bảo trì tiến độ tu vi không kém, đã ăn bao nhiêu đau khổ, cũng chỉ có mình biết. Người khác mỗi ngày ngồi xuống tu luyện là được, nhưng mình chẳng những mỗi ngày phải nuốt cực phẩm đan dược, khoa trương chính là phải dùng Thiên Ma Biến, ép xuất một tia lực lượng trong thân thể.
Loại thống khổ này, dù cho ý chí của Lôi Động kiên định, nhớ tới cũng liền run sợ. Về phần đột phá Kim Đan, mặc dù đã có đủ loại ưu thế, thêm Thích Phỉ Phỉ, hơn nữa có tiến giai tâm đắc của Bạch Cốt lão ma kia, Lôi Động tự nhận cũng không quá bảy thành, đương nhiên, nếu kết hợp với khỏa Đăng thiên đan, giá cả mắc đến mức đủ để cho tuyệt đại đa số tu sĩ Trúc Cơ tự sát kia, thì mới gần như nắm chắc mười thành.
Chỉ là hắn tạm thời không muốn nói đến việc này, nghe được trong tay Thiên Ma tựa hồ chỉ có một kiện Linh Bảo thuận tay, không khỏi nhíu mày. Cảm thấy có chút kỳ quái, lấy địa vị và thực lực của Mi Mi ở Âm Sát Tông, cũng có thừa tài liệu, sai người luyện chế một kiện Linh Bảo ưu tú cũng không phải là việc quá đáng. Như thế nào lại chỉ có một kiện chứ? Chẳng lẽ, trong tông có người khi dễ Mi Mi?
Việc này ngược lại là Lôi Động nghĩ sai, ở trong Âm Sát Tông, chế độ cống hiến hoàn thiện kiện toàn. Lập công lao gì, quăng ra tài liệu gì, đều được ghi chép rành mạch, dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không ngoại lệ. Thiên Ma cho Lôi Động cánh Tu La Vương tàn phá kia, tính ra giá cả quá mức tiện nghi, phần còn thừa tự nhiên do Thiên Ma bổ xung rồi, trừ phi Thiên Ma cam lòng để tông phái lấy Tu La chi dực của Lôi Động về.
Cánh Tu La Vương đỉnh cấp, đây là tài liệu luyện khí kinh thiên động địa hạng gì? Lấy thực lực như Thiên Ma, không mất hơn hai mươi năm công phu dốc sức liều mạng, cũng mơ tưởng bù đắp được. Thế cho nên mới khiến nàng chỉ có một kiện Linh Bảo, đó là Thiên Ma kiếm truyền thừa từ Thiên Ma Cung.
Lôi Động quyết định trở lại tông sẽ âm thầm nghe ngóng một chút, sau khi thoáng nghĩ liền kiềm chế nghi hoặc trong lòng, lắc đầu cười nói:
- Mi Mi, trước kia không phải ta đã nói với ngươi, ta ở Triệu Châu phát đại tài mới về nhà. Hơn nữa lần này có thể diệt sát Phục Ma Tôn Giả là do ngươi chiếm cứ chủ lực tuyệt đối. Như vậy đi, Nguyên Anh và thân thể hắn cho ta, ta có chỗ trọng dụng. Về phần khác, Mi Mi ngươi cầm lấy đi bán đi đổi chút ít Linh Bảo thuận tay đi!
- Chuyện này?
Thiên Ma tự nhiên cảm ứng được một mảnh hảo ý ấm áp của ái lang, nội tâm liền điềm mật, ngọt ngào, nhìn thoáng qua đám cự nhân tu sĩ các loại đi theo Lôi Động, rất sợ việc này sẽ ảnh hưởng cách nhìn của bọn hắn đối với Lôi Động. Dù sao, sát nhân thì do mọi người cùng xuất lực, dựa theo quy tắc của cái thế giới này, tất cả mọi người đều có quyền chia chiến lợi phẩm.
- Chúa công!
Bọn người Thượng Quan Hồng phi thân xuống, ở chung với Lôi Động vài chục năm, sớm giống như là huynh đệ, chỉ thấy vẻ mặt hắn cung kính hành lễ nói:
- Thượng Quan Hồng bái kiến chủ mẫu, chúng ta đều là thuộc hạ của chúa công, không cần tham dự chia chiến lợi phẩm, cho nên đại tẩu không cần cố kỵ a.
Nói xong liền chớp chớp mắt với Lôi Động, vẻ mặt khâm phục, bộ dáng đầu rạp xuống đất. Thực tế, trong lòng cũng là Thượng Quan Hồng cũng giật mình kinh hãi, có chết cũng không nghĩ ra Lôi lão đại nhà mình lại có một tức phụ trong truyền thuyết, rõ ràng là một tiền bối Nguyên Anh kỳ, đây quả thực không tưởng tượng được. Hiếm khi thấy Lôi Động nịnh nọt, thân là thuộc hạ, tiểu đệ, tự nhiên sẽ nâng bốc hắn lên rồi.
- Không tệ, không tệ. Chúng ta đều là thuộc hạ trung thành của Lôi lão đại, ách, không, là của chúa công a.
Am hiểu trận pháp như Triệu Thương, bình thường không nhiều lời cũng tiến lên chào nói:
- Thuộc hạ Trận Pháp Sư Triệu Thương, bái kiến chủ mẫu!
Buồn bực nhất chính là Thanh Nương Tử, bộ dáng nữ tử này như thiếu phụ phong tình vạn chủng, thực tế đến bây giờ vẫn giữ thân trong sạch. Nhất là đối với Lôi Động đã thầm mến từ lâu, ba phen mấy bận ngầm ra hiệu, nhưng Lôi Động chẳng những thờ ơ, còn nói chuyện hắn có tức phụ.
Cho tới giờ, Thanh Nương Tử đều âm thầm phỏng đoán, tức phụ của Lôi Động rốt cuộc là loại tiên nữ gi? Nhưng không ngờ, rõ ràng là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ... Kết quả này cơ hồ khiến Thanh Nương Tử tuyệt vọng. Bất quá nàng thân là dưới trướng Lôi Động, đành phải tiến lên bái kiến, mặc dù có chút miễn cưỡng.
- Hàn Siêu bái kiến chủ mẫu, chỉ là Hàn Siêu không phải là thuộc hạ, mà là nô bộc của chủ nhân.
Hàn Siêu cung kính thành đại lễ.
- Y y nha nha.
Ách nữ cũng tiến lên tham gia náo nhiệt, chỉ thấy nàng dùng chân khí, lăng không viết ra chữ "Bái kiến sư mẫu", nhưng lại khiến Thiên Ma có chút kinh:
- Lôi Động! Vị này chính là đồ đệ của ngươi?
Thuộc hạ cùng đồ đệ tự nhiên là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Đúng vậy, nàng chẳng những là ân nhân cứu mạng của ta, còn là đồ đệ duy nhất của ta!
Lôi Động gật đầu xác nhận.
Nhiều người như vậy nghĩ lầm nàng là chính thê của Lôi Động, thực đã khiến nội tâm Thiên Ma đắc ý nho nhỏ, bất quá, thần sắc nàng rất nhanh liền có chút ảm đạm, cười khổ lắc đầu nói:
- Chư vị, ta không phải nương tử của Lôi Động, chỉ là nữ nhân bên ngoài của hắn mà thôi.
Đông ~!
Một đám người trực tiếp té xuống.
***
Lực trùng kích của chuyện này đối với mọi người quả thật cũng quá lớn. Nguyên lai những người này đã có chút miễn dịch với sự biến thái của Lôi Động, nhưng hiện giờ lại phát hiện ra mình còn xa xa không hiểu hết được hắn a. Đường đường một nữ tu sĩ cấp Nguyên Anh, lớn lên lại khuynh quốc khuynh thành như vậy, những chỉ là người tình của hắn...
Nhất là Thượng Quan Hồng, bội phục đến mức phải ba quỳ chín khấu với Lôi Động, trong nội tâm thầm cảm khái giá trị của lão đại này. Lão đại không hổ là lão đại, vô luận ở phương diện nào, đều mạnh hơn tiểu đệ là hắn vô số lần.
Lôi Động thấy vẻ mặt u oán kia của Thiên Ma, trong lòng khẽ run, nhất là một tia hàn quang đè nén trong mắt nàng Lôi Động rất là quen thuộc. Cưỡng chế cảm giác sợ hãi, Lôi Động cười khan hai tiếng nói:
- Chư vị, mười tên La Hán kia cũng không thể lưu lại được.
Lôi Động thấy uy lực đạo kim quang kia đã giảm mạnh, hắn lơ đễnh khẽ động đôi cánh một cái liền nhẹ nhàng tránh khỏi. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, nói:
- Phục Ma tiền bối, vãn bối biết ngươi tu luyện đến trình độ này, quả thực không dễ. Nếu chết như thế này thì thật là đáng tiếc. Tiền bối không nên từ chối rượu mời mà uống rượu phạt. Một trăm năm, chỉ cần tiền bối cống hiến một trăm năm thì vãn bối cam đoan lúc đó sẽ trả lại tự do cho tiền bối. Đến lúc đó, chỉ cần tiền bối hòa thuận, không đối nghịch với vãn bối thì vãn bối tuyệt đối dùng lễ đối đãi.
Một trăm năm, quả thực là một đoạn thời gian rất dài. Cho dù phóng lên người tu sĩ Nguyên Anh thì cũng không phải là một đoạn thời gian ngắn. Bất quá, so với tính mạng vô cùng trân quý của mình thì trăm năm cũng không coi vào đâu. Dù có lãng phí trăm năm thì cũng còn sống.
- Ha ha, một tên oắt con Ma Đạo Trúc Cơ Kỳ mà cũng muốn bản tôn cống hiến?
Phục Ma Tôn Giả nổi giận không ngớt, bắt đầu vận dụng những tia lực lượng cuối cùng, dốc sức liều mạng.
- Lôi Động, người Kim Cương Tự nổi danh cố chấp, đặc biệt chú trọng sự đối lập của chính ma. Tuy thiếp không biết chàng có thủ đoạn gì có thể khống chế được tu sĩ Nguyên Anh, nhưng chỉ sợ không thể dùng được trên người Phục Ma lão nhân.
Nghe Lôi Động chiêu hàng Phục Ma như vậy, Thiên Ma liền mở miệng khuyên bảo hắn.
- Các huynh đệ cự nhân, giết.
Lôi Động cũng không phải người ưa thích dông dài. Thấy không cách nào chiêu hàng, hắn liền trực tiếp ra lệnh giết chết.
Chúng cự nhân ầm ầm đồng ý, hiện tại bộ lạc Cự nhân này chẳng những xem Lôi Động là huynh đệ mà còn xem hắn như một người có thể dẫn dắt cự nhân nhất tộc đi đến sự huy hoàng. Ngay cả những cự nhân trọng thương cũng nhao nhao bò lên, đánh thẳng về phía Phục Ma Tôn Giả.
Đại thế đã định, không cách nào vãn hồi. Dù Phục Ma Tôn Giả có dốc sức liều mạng như thế nào thì cũng không thể chống lại đòn vây công cực kỳ cường hãn này. Thân thể hắn vỡ nát, văng tung tóe, mà Nguyên Anh cũng phá thể ra, vội vã bỏ chạy.
Không phải chỉ mới giao thủ với tu sĩ Nguyên Anh một hai lần, việc Nguyên Anh ly thể đã sớm nằm trong suy tính của Lôi Động. Dù hắn có chạy nhanh đi nữa, trong thời gian ngắn cũng không thể sánh bằng tốc độ Tu La Chi Dực xé rách không gian tiến hành thuấn di. Đã sớm phòng bị, Lôi Động đơn giản thực hiện liên tiếp hai cái thuấn di, vây chặn đánh, bắt lấy Nguyên Anh của Phục Ma Tôn Giả ấn nhập vào trong phong hồn cầu.
Sau khi xong hết thảy, Lôi Động liền cảm thấy trong lòng bạo thoải mái, đây chính là tiêu diệt một tu sĩ Nguyên Anh còn sống sờ sờ a. Không giống hai lần trước, chỉ cần mượn lực lượng của Lôi Long Hóa Thần cấp, thực hiện cực kỳ dễ dàng.
Nhưng lần này lại trải qua đủ loại bố cục, bố trí mai phục, nhiều lần phấn đấu mới đạt thành mục tiêu. Mà Phục Ma Tôn Giả dùng đủ loại thủ đoạn, làm mấy thổ cự nhân trọng thương, đã khiến Lôi Động có chút kinh hãi, không hổ danh là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thực lực rốt cuộc không phải loại mình có thể khinh thường.
Ngay sau đó, tu sĩ Kim Đan Hàn Siêu bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm từ Phục Ma Tôn Giả. Đợi đến lúc Lôi Động trở về, Hàn Siêu liền cung kính đưa cho Lôi Động. Trước kia Hàn Siêu bị Lôi Động uy hiếp, không thể không gia nhập dưới trướng Lôi Động, còn nói rõ thời hạn là hai mươi năm.
Nhưng bây giờ, trải qua sáu bảy năm này so với nửa đời trước của hắn cộng lại đặc sắc hơn nhiều. Không nói những cái Kim Đan kia, dù tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng đã diệt bốn tên rồi, trong đó Bạch Cốt Lão Ma là cúi đầu tự sát. Mà pháp bảo đan dược của Hàn Siêu cũng thuận theo đó mà đề thăng.
Lôi Động thần bí, cường thế, hào phóng. Không có mặt nào không làm Hàn Siêu khuất phục. Khiến cho hắn hầu như đã quyết định, đợi đến hết kỳ định hai mươi năm, về sau nhất định phải đi theo Lôi Động, đây chính là cơ ngộ cả đời của hắn. Dù đến lúc đó tiếp tục quỷ cổ gia thân cũng không tiếc. Thậm chí, còn có thể yêu cầu quỷ cổ gia thân, cái này và dưới trướng Bạch Cốt Ma Quân bị quỷ cổ khống chế hoàn toàn bất đồng. Một khi thân trúng quỷ cổ của Lôi Động, hắn sẽ được tín nhiệm hơn, được trọng dụng nhiều hơn.
Hàn Siêu đã có tâm tính như thế, cơ hồ đã xem Lôi Động là chủ nhân, cung kính vâng theo. Bắt đầu làm việc, cũng là tâm lực, không dám có chút lười biếng. Kỳ thật, nếu không phải là Hàn Siêu gắn bó với Hắc Thiết tháp trong đại hoang mạc, cách nghĩ cũng không tệ, thì đã sớm chân chính thần phục Lôi Động, sẵn sàng góp sức rồi.
Về phần một đám lão dưới trướng Lôi Động, Kim Đan Tiền La tự nhiên không cần nói đến, trọng nghĩa khí, đối với Lôi Động một mực trung thành, còn lại Thượng Quan Hồng, Thanh Nương Tử, các tu sĩ Trúc Cơ, cũng dành hầu hết thời gian để tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá, thành tựu Kim Đan, trở thành phụ tá đắc lực của Lôi Động.
Bọn hắn tin tưởng, một khi trở thành Kim Đan, hoàn toàn có khả năng suất lĩnh một đám người. Bọn hắn càng tin tưởng, Lôi Động sẽ đề thăng rất nhanh, về sau cũng sẽ không bạc đãi bọn hắn. Tính cách Lôi Động, mọi người ở chung lâu như vậy đã sớm rõ ràng, đối với hắn tốt, hắn hồi báo gấp bội.
- Mi Mi! Nguyên Anh Phục Ma Tôn Giả này giao cho ngươi, bức nguyên anh trốn trong Linh Bảo ra, ngươi giữ lại mà dùng.
Lôi Động toàn thân sảng khoái, trải qua thời gian dài, vì thế giới sinh tồn nguy hiểm này mà áp bách bên trong. Nhất là tu sĩ Nguyên Anh, một mực cho Lôi Động cảm giác cao không thể chạm, cường đại vô địch, hiện giờ, điều này thực sự cũng không phải tan vỡ, nhưng theo thực lực của mình càng cường đại, tu sĩ Nguyên Anh đối với chính mình sẽ không còn là uy hiếp.
Thấy thực lực và lực lượng của hắn ngang với Nguyên Anh, dù là Thiên Ma cũng nhịn không được mà rung động. Ánh mắt nhìn về phía Lôi Động, đã có chút không giống ngày xưa. Vốn cho là nàng hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, nhưng không ngờ rằng Lôi Động lại bố trí ra một nghịch chuyển kinh thiên, phản giết Phục Ma Tôn Giả.
Tu sĩ Kim Đan kia thì luôn mồm kêu chủ nhân, thần sắc cung kính không chút giả dối. Những thổ cự nhân kiệt ngao bất tuần kia, ánh mắt đối với Lôi Động như hữu hảo, tôn kính, thậm chí là cuồng nhiệt, không hề che giấu. Còn có mấy tu sĩ Trúc Cơ, thực lực cũng không tầm thường chút nào, rất có tiền đồ.
Đây hết thảy, hết thảy đều khiến Thiên Ma cảm giác được ái lang của mình đã thay đổi, đã không cần dựa vào mình nữa rồi, trong thế giới tàn khốc này, hắn không những đã có năng lực bảo hộ mình, mà còn thực lực bảo hộ Mộ Nghiên Mi nữa. Nàng thậm chí ẩn ẩn có chút dự cảm, ái lang của mình sớm muộn sẽ đi trên một con đường kinh thiên động địa!
Chứng kiến sự nghiệp Lôi Động thành công, nàng còn vui hơn nhiều so với tu vi mình đột phá.
Thanh âm nàng có chút nhu hòa, hơi khàn giọng nói ra:
- Lôi Động, Linh Bảo Kim Cương Tự không thích hợp với ta, huống chi ta còn có Thiên Ma kiếm, hay là ngươi xóa đi thần niệm lạc ấn, bán đi để đổi hai kiện pháp bảo cho ngươi a. Nhìn bộ dáng của ngươi xem ra đã là Trúc Cơ viên mãn rồi, lợi dụng Thích Phỉ Phỉ song tu một lần, đột phá đến Kim Đan chí ít nắm chắc chín thành!
Thiên Ma ít nhiều cũng đã đánh giá sai tư chất Lôi Động, cho rằng tư chất Lôi Động tuy kém Âm Sát song anh, nhưng cũng coi như là phi thường hiếm thấy. Nhưng nàng lại chưa từng ngờ tới, tư chất tu vi Lôi Động, trong tất cả linh căn tu sĩ vẻn vẹn chỉ trên trung đẳng một chút mà thôi. Tu sĩ tầm thường loại này, cả đời có thể lăn lộn đến Trúc Cơ kỳ đã thập phần may mắn rồi.
Bản thân Lôi Động, ưu thế duy nhất chính là ngộ tính không tệ. Cái này ít nhiều cũng bù cho chỗ thiếu hụt của linh căn, tư chất.
Lôi Động trong lòng chỉ cười khổ, chính mình để bảo trì tiến độ tu vi không kém, đã ăn bao nhiêu đau khổ, cũng chỉ có mình biết. Người khác mỗi ngày ngồi xuống tu luyện là được, nhưng mình chẳng những mỗi ngày phải nuốt cực phẩm đan dược, khoa trương chính là phải dùng Thiên Ma Biến, ép xuất một tia lực lượng trong thân thể.
Loại thống khổ này, dù cho ý chí của Lôi Động kiên định, nhớ tới cũng liền run sợ. Về phần đột phá Kim Đan, mặc dù đã có đủ loại ưu thế, thêm Thích Phỉ Phỉ, hơn nữa có tiến giai tâm đắc của Bạch Cốt lão ma kia, Lôi Động tự nhận cũng không quá bảy thành, đương nhiên, nếu kết hợp với khỏa Đăng thiên đan, giá cả mắc đến mức đủ để cho tuyệt đại đa số tu sĩ Trúc Cơ tự sát kia, thì mới gần như nắm chắc mười thành.
Chỉ là hắn tạm thời không muốn nói đến việc này, nghe được trong tay Thiên Ma tựa hồ chỉ có một kiện Linh Bảo thuận tay, không khỏi nhíu mày. Cảm thấy có chút kỳ quái, lấy địa vị và thực lực của Mi Mi ở Âm Sát Tông, cũng có thừa tài liệu, sai người luyện chế một kiện Linh Bảo ưu tú cũng không phải là việc quá đáng. Như thế nào lại chỉ có một kiện chứ? Chẳng lẽ, trong tông có người khi dễ Mi Mi?
Việc này ngược lại là Lôi Động nghĩ sai, ở trong Âm Sát Tông, chế độ cống hiến hoàn thiện kiện toàn. Lập công lao gì, quăng ra tài liệu gì, đều được ghi chép rành mạch, dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không ngoại lệ. Thiên Ma cho Lôi Động cánh Tu La Vương tàn phá kia, tính ra giá cả quá mức tiện nghi, phần còn thừa tự nhiên do Thiên Ma bổ xung rồi, trừ phi Thiên Ma cam lòng để tông phái lấy Tu La chi dực của Lôi Động về.
Cánh Tu La Vương đỉnh cấp, đây là tài liệu luyện khí kinh thiên động địa hạng gì? Lấy thực lực như Thiên Ma, không mất hơn hai mươi năm công phu dốc sức liều mạng, cũng mơ tưởng bù đắp được. Thế cho nên mới khiến nàng chỉ có một kiện Linh Bảo, đó là Thiên Ma kiếm truyền thừa từ Thiên Ma Cung.
Lôi Động quyết định trở lại tông sẽ âm thầm nghe ngóng một chút, sau khi thoáng nghĩ liền kiềm chế nghi hoặc trong lòng, lắc đầu cười nói:
- Mi Mi, trước kia không phải ta đã nói với ngươi, ta ở Triệu Châu phát đại tài mới về nhà. Hơn nữa lần này có thể diệt sát Phục Ma Tôn Giả là do ngươi chiếm cứ chủ lực tuyệt đối. Như vậy đi, Nguyên Anh và thân thể hắn cho ta, ta có chỗ trọng dụng. Về phần khác, Mi Mi ngươi cầm lấy đi bán đi đổi chút ít Linh Bảo thuận tay đi!
- Chuyện này?
Thiên Ma tự nhiên cảm ứng được một mảnh hảo ý ấm áp của ái lang, nội tâm liền điềm mật, ngọt ngào, nhìn thoáng qua đám cự nhân tu sĩ các loại đi theo Lôi Động, rất sợ việc này sẽ ảnh hưởng cách nhìn của bọn hắn đối với Lôi Động. Dù sao, sát nhân thì do mọi người cùng xuất lực, dựa theo quy tắc của cái thế giới này, tất cả mọi người đều có quyền chia chiến lợi phẩm.
- Chúa công!
Bọn người Thượng Quan Hồng phi thân xuống, ở chung với Lôi Động vài chục năm, sớm giống như là huynh đệ, chỉ thấy vẻ mặt hắn cung kính hành lễ nói:
- Thượng Quan Hồng bái kiến chủ mẫu, chúng ta đều là thuộc hạ của chúa công, không cần tham dự chia chiến lợi phẩm, cho nên đại tẩu không cần cố kỵ a.
Nói xong liền chớp chớp mắt với Lôi Động, vẻ mặt khâm phục, bộ dáng đầu rạp xuống đất. Thực tế, trong lòng cũng là Thượng Quan Hồng cũng giật mình kinh hãi, có chết cũng không nghĩ ra Lôi lão đại nhà mình lại có một tức phụ trong truyền thuyết, rõ ràng là một tiền bối Nguyên Anh kỳ, đây quả thực không tưởng tượng được. Hiếm khi thấy Lôi Động nịnh nọt, thân là thuộc hạ, tiểu đệ, tự nhiên sẽ nâng bốc hắn lên rồi.
- Không tệ, không tệ. Chúng ta đều là thuộc hạ trung thành của Lôi lão đại, ách, không, là của chúa công a.
Am hiểu trận pháp như Triệu Thương, bình thường không nhiều lời cũng tiến lên chào nói:
- Thuộc hạ Trận Pháp Sư Triệu Thương, bái kiến chủ mẫu!
Buồn bực nhất chính là Thanh Nương Tử, bộ dáng nữ tử này như thiếu phụ phong tình vạn chủng, thực tế đến bây giờ vẫn giữ thân trong sạch. Nhất là đối với Lôi Động đã thầm mến từ lâu, ba phen mấy bận ngầm ra hiệu, nhưng Lôi Động chẳng những thờ ơ, còn nói chuyện hắn có tức phụ.
Cho tới giờ, Thanh Nương Tử đều âm thầm phỏng đoán, tức phụ của Lôi Động rốt cuộc là loại tiên nữ gi? Nhưng không ngờ, rõ ràng là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ... Kết quả này cơ hồ khiến Thanh Nương Tử tuyệt vọng. Bất quá nàng thân là dưới trướng Lôi Động, đành phải tiến lên bái kiến, mặc dù có chút miễn cưỡng.
- Hàn Siêu bái kiến chủ mẫu, chỉ là Hàn Siêu không phải là thuộc hạ, mà là nô bộc của chủ nhân.
Hàn Siêu cung kính thành đại lễ.
- Y y nha nha.
Ách nữ cũng tiến lên tham gia náo nhiệt, chỉ thấy nàng dùng chân khí, lăng không viết ra chữ "Bái kiến sư mẫu", nhưng lại khiến Thiên Ma có chút kinh:
- Lôi Động! Vị này chính là đồ đệ của ngươi?
Thuộc hạ cùng đồ đệ tự nhiên là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Đúng vậy, nàng chẳng những là ân nhân cứu mạng của ta, còn là đồ đệ duy nhất của ta!
Lôi Động gật đầu xác nhận.
Nhiều người như vậy nghĩ lầm nàng là chính thê của Lôi Động, thực đã khiến nội tâm Thiên Ma đắc ý nho nhỏ, bất quá, thần sắc nàng rất nhanh liền có chút ảm đạm, cười khổ lắc đầu nói:
- Chư vị, ta không phải nương tử của Lôi Động, chỉ là nữ nhân bên ngoài của hắn mà thôi.
Đông ~!
Một đám người trực tiếp té xuống.
***
Lực trùng kích của chuyện này đối với mọi người quả thật cũng quá lớn. Nguyên lai những người này đã có chút miễn dịch với sự biến thái của Lôi Động, nhưng hiện giờ lại phát hiện ra mình còn xa xa không hiểu hết được hắn a. Đường đường một nữ tu sĩ cấp Nguyên Anh, lớn lên lại khuynh quốc khuynh thành như vậy, những chỉ là người tình của hắn...
Nhất là Thượng Quan Hồng, bội phục đến mức phải ba quỳ chín khấu với Lôi Động, trong nội tâm thầm cảm khái giá trị của lão đại này. Lão đại không hổ là lão đại, vô luận ở phương diện nào, đều mạnh hơn tiểu đệ là hắn vô số lần.
Lôi Động thấy vẻ mặt u oán kia của Thiên Ma, trong lòng khẽ run, nhất là một tia hàn quang đè nén trong mắt nàng Lôi Động rất là quen thuộc. Cưỡng chế cảm giác sợ hãi, Lôi Động cười khan hai tiếng nói:
- Chư vị, mười tên La Hán kia cũng không thể lưu lại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.