Đại Ma Đầu

Chương 287: Cầu hôn

Tiên Tử Nhiêu Mệnh

07/05/2013

Đinh Uyển Ngôn tuy không phải là người khó gần, nhưng dưới ánh mắt của nhiều người như thế, thật sự là mắc cỡ, không nói ra lời.

- Nếu ngươi không nguyện ý, vậy vi sư sẽ từ chối hắn, cũng bảo hắn chết cái tâm này đi.

Vạn Quỷ lão tổ nhướng mày:

- Nhưng vì đền bù cho hắn, vi sư sẽ tìm cho hắn tức phụ khác.

- Sư tôn, ngài khi dễ đệ tử!

Đinh Uyển Ngôn vừa thẹn vừa xấu hổ, đỏ mặt dậm chân, nói:

- Uyển Ngôn nguyện ý!

- Nguyện ý cái gì?

Vạn Quỷ lão tổ liên tục cười hắc hắc, mười phần thú vị, bộ dáng này, Lôi Động nhìn thấy oán thầm không thôi.

- Uyển Ngôn nguyện ý gả cho Lôi sư đệ làm đạo lữ.

Đinh Uyển Ngôn nói xong, liền biến ảo thành một đoàn âm sát khí, không người nào biết được nàng đi tới nơi nào.

- Xấu hổ cái gì mà xấu hổ?

Diễm Ma cũng là ỷ vào Lôi Động, thắng được rất nhiều linh thạch, trong nội tâm đã sớm cười như đóa hoa đang nở. Khó có được khi nói chuyện giúp Lôi Động:

- Người tu luyện chúng ta, tuy không thành thân có rất nhiều, nhưng người thành thân cũng không ít. Lão quỷ, đón lấy, đây là tiền mừng của lão nương, đến lúc đó đừng thiếu một phần ăn uống của lão nương đấy.

Vạn Quỷ lão tổ tiếp nhận túi trữ vật quăng tới, nhìn vào bên trong thây có tới hai trăm miếng Thượng phẩm linh thạch, không khỏi cười lớn:

- Diễm Ma ngươi thật rộng lượng a, hai trăm Thượng phẩm linh thạch, không thiếu phần ăn uống của ngươi đâu.

- Uyển Ngôn, tới đây.



Vạn Quỷ lão tổ dứt lời, còn gọi Đinh Uyển Ngôn đi ra. Đem sính lễ của Lôi Động và hai trăm Thượng phẩm linh thạch giao cho nàng, trịnh trọng nói:

- Nếu đây là chuyện các ngươi tình nguyện, đương nhiên vi sư vui mừng. Nhưng mà, trước khi các ngươi lập gia đình, vi sư còn có mấy câu muốn nói. Ngươi đâu rồi, bề ngoài lạnh lùng, nhưng nội tâm lại thập phần nhu mì. Mà Lôi sư đệ của ngươi, hắn là tiểu tử vô liêm sỉ, không quản giáo cho tốt, khó tránh khỏi giống như con ngựa hoang thoát cương. Không cho hắn chạy loạn, mọi chuyện bảo hắn đi làm. Nếu hắn không phục, ngươi quản không được thì cứ đánh hắn, có sư tôn làm chỗ dựa cho ngươi, hắn không dám hoàn thủ đâu.

Lôi Động ở một bên, nghe được mà đầu đầy mồ hôi, mẹ ơi, tất cả mọi người đều là đồ đệ, dựa vào cái gì mà bất công như thế?

- Dạ rõ thưa sư tôn!

Đinh Uyển Ngôn cũng cũng hiện ra nguyên hình, xấu hổ cầm toàn bộ đồ vật.

- Lôi Động, ngươi ít bày ra biểu lộ ủy khuất đó đi, tới đây.

Vạn Quỷ lão tổ nghiêm túc vẫy tay, sau khi Lôi Động đi tới bên cạnh hắn, mới nói:

- Vi sư từ trước tới nay xem Uyển Ngôn giống như khuê nữ thân sinh mà đối đãi, hôm nay đáp ứng gả Uyển Ngôn cho ngươi, ngươi nên hảo hảo quý trọng nàng. Còn nữa, tính cách nàng đơn thuần, mà ngươi, từ nhỏ đã xảo trá hung ác, không được tùy tiện khi dễ nàng.

Lôi Động oán thầm, xảo trá hung ác cũng không bằng ngài a, sư tôn, nhưng trên mặt, hắn lại làm ra biểu lộ cung kính,nói:

- Đệ tử biết rõ, sư tôn!

- Thấy ngươi xuất sính lễ xa xỉ như thế, ở phương diện đồ cưới, vi sư cũng không thể quá mức keo kiệt.

Vạn Quỷ lão tổ nói xong, lấy một cái túi chuyên môn chứa linh thạch, ném cho Lôi Động nói:

- Cầm đi, sau này hảo hảo tu luyện, tranh thủ sớm ngày bước vào Kim Đan đại đạo.

Lôi Động tiếp nhận cái túi, thần niệm quét qua bên trong, trọn vẹn hơn một ngàn miếng Thượng phẩm linh thạch, gấp ba lần lễ vật của hắn, mình giao đồ cưới, là căn cứ vào sính lễ của mình mà tăng gấp ba sao? Lập tức khổ sở nói:

- Sư tôn, đệ tử tại ở đây còn một con khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, về phần Cực phẩm linh khí, đệ tử ăn chút ít thiệt thòi, bỏ chút thời gian lau linh hồn lạc ấn, đều là sính lễ thật tốt a.

Nói xong nháy nháy mắt nhìn Vạn Quỷ lão tổ, chờ mong hắn có thể lấy ra chút ít. Hơn nữa sính lễ của hắn đều cho lão bà, còn chuyện gì có lợi hơn nữa sao?

- Tiểu tử ngươi lăn đi...



Vạn Quỷ lão tổ bị tức được không nhẹ, dựng râu trừng mắt. Sau đó nhìn Đinh Uyển Ngôn nói:

- Uyển Ngôn, ngươi nhìn thấy chưa? Tiểu tử này không thể bỏ cái tính xảo trá được a? Vừa mới nói xong hắn đã như thế, ngươi nên cột hắn vào cây cột. Vi sư tại đây còn có một kiện Cực phẩm linh khí tiên tử (cây roi), cũng cho ngươi, không có việc gì quất hắn nhiều một chút, hắn sẽ nhu thuận nghe theo lời ngươi thôi.

Đinh Uyển Ngôn vụng trộm liếc mắt nhìn qua Lôi Động, cười trộm không thôi, tiếp nhận Cực phẩm linh khí roi, thấp giọng nói:

- Uyển Ngôn cẩn tuân sư tôn dạy bảo.

Vạn Quỷ xử lý chuyện nhà mình, mới cười tủm tỉm nhìn về phía đám Kim Đan lão tổ, cười rất hòa thuận, nói:

- Chư vị đồng môn, hai đồ đệ của nhà bổn tọa kết hôn, thành tâm mời chư vị mười tám tháng sau đến đây uống chén rượu mừng, về phần thiếp mời, sẽ có người đưa tới quý phủ cho các vị. Đương nhiên, tiền biếu, ta sẽ miễn. Chư vị có thể tới, đã cho Vạn Quỷ Quật ta mặt mũi lớn rồi.

Lôi Động ngay từ đầu nghe được không cần tiền biếu, còn có chút buồn bực. Nhưng nghĩ lại, sư tôn đúng là độc. Đồ đệ kết hôn nếu như Vạn Quỷ lão tổ dám thu tiền biếu, chẳng phải vấn đề sẽ lớn lắm sao? Nhân khẩu của Vạn Quỷ Quật, còn kém xa các động phủ khác... Vạn quỷ lão tổ, hắn đã trực tiếp bịt cái lỗ hổng này lại. Trong nội tâm nghĩ kỹ, bội phục, bội phục. Hơn nữa, nếu như người ta thật sự tới, còn có thể không lấy ra các thứ gọi là tiền biếu được sao?

Những người khác gần đây thua mà sợ, nghe xong không cần tiền biếu, trong nội tâm ngược lại buông lỏng. Tuy Lôi Động làm cho nhiều người thua tiền, nhưng không thể không thừa nhận, tiểu tử này rất lợi hại, hơn nữa đằng sau thập phần có khả năng cất giấu một tu sĩ Nguyên Anh đấy. Nếu không, quả quyết không có khả năng khống chế một đầu khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong được. Hắn còn có quỷ vệ cấp tám, còn có Vạn Quỷ Phiên vượt qua bình thường.

Người, đối với cấp độ mà mình không đạt tới, tràn ngập kính sợ. Giống như tu sĩ Trúc Cơ, luôn cho rằng Kim Đan lão tổ là tồn tại không thể mạo phạm. Mà Kim Đan lão tổ lại cho rằng, chỉ có những Nguyên Anh lão tổ tông không gì làm không được. Nhưng mà, đây chính là kết quả Lôi Động mong muốn. Phàm là trên người có một ít điểm không hợp với lẽ thường, cũng có thể được bọn họ cho rằng có khả năng là công lao của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đứng phía sau hắn.

Lão tổ bên này giải quyết công chuyện, Lôi Động lúc này mới xin lỗi, phi thân nhìn xuống đài. Mà Đinh Uyển Ngôn, lại nhìn phía sau của hắn. Nhìn qua một bên, hướng mấy người Trần Mâu bên này vẫy tay, bọn người Trần Mâu lập tức hớn hở đáp lại.

- Ta không phục ah ta không phục.

Trần Mâu dẫn đầu gọi lớn, nhảy lên trên, nói:

- Bằng vào cái gì, bằng vào cái gì tướng mạo của ta ngọc thụ phong lâm, sư tỷ lại gả cho ngươi? Quyết đấu, Lôi Động ta quyết đấu với ngươi.

- Ngươi lăn con mẹ nó đi!

Lôi Động cười tức giận đạp hắn một cước, giật áo choàng của hắn, vui vẻ nói:

- Ơ, không được. Đều là Trúc Cơ a. Chậc chậc, nhưng mà, đám người các ngươi, mặc thành như thế chắc lén lút làm cái gì đúng không? Làm ra chuyện không muốn người ta biết à? Có phải muốn thừa dịp đông người, lộn xộn tục tĩu với những nữ đệ tử xinh đẹp đúng không?

Thấy mấy huynh đệ nhà mình, cũng đều nhao nhao bước vào Trúc Cơ kỳ, trong lòng Lôi Động hết sức cao hứng. Dù sao, Trúc Cơ, cùng không phải tu sĩ Trúc Cơ, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Không phải chỉ khác biệt trên phương diện thực lực, là thọ nguyên tăng lên a, đây chính là khác biệt thật lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook