Chương 330: Đảo nam bảy mươi sáu
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
18/05/2013
Ngoại trừ hồn phách ra thì nội đan của Hải Phách Vương cũng được mọi người yêu thích, dùng cái giá trên thị trường nhất nhất tranh giành. Dù sao thì nội đan của yêu thú cấp Kim đan cũng không thể tùy tiện mua được. Trên thế giới này những loại tài nguyên cho tu sĩ Luyện khí kỳ có rất nhiều. Lên đến Trúc cơ kỳ thì các loại tài nguyên thích hợp rõ ràng là đã thiếu khuyết không ít. Nhưng mà khi tới Kim đan kỳ thì các loại tài nguyên thích hợp, hoặc là đan được cũng đều trở nên khan hiếm trong phạm vi lớn. Cuộc chiến tranh đoạt tài nguyên của các cường giả Kim đan trong đó sẽ càng trở nên tàn khốc.
Thủy triều vừa lên, Trương Hoành liền dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến quần đảo bảy mươi sáu ở phía nam. Quần đảo này thuộc một trong những quần đảo ở gần đất liền nhất. Nếu tính theo đường thẳng thì chỉ có bảy tám ngàn dặm. Nhưng mà khu vực quần đảo này chiếm đoạt ước chừng cũng đã vượt qua mấy vạn dặm. Lội Động cũng theo bản đồ ở trong ngọc giản để xem xét trạm tuần tra thứ nhất ở trong phạm vi quần đảo này.
Nó chiếm cứ một góc ở bên trong Đông Hải mờ một không bờ bến. Giống như là ở trên một cái mặt bàn thật lớn có thêm mấy chục hạt cát vậy. Trên thực tế trong khu vực bảy mươi sáu đảo này, những hòn đảo lớn lớn nhỏ nhỏ không chỉ có bảy mươi sáu cái. Căn cứ theo lời giới thiệu của đồng bạn thì số đảo ở trong khu vực này tuyệt đối không ít hơn ngàn cái. Sở dĩ chỗ này có xưng hô như vậy chẳng qua là vì chỉ có trên bảy mươi sáu cái đảo này mới có linh mạch vì thế cũng có tu sĩ định cư tu luyện ở trên đảo. Hình thành một cái trấn nhỏ, thành nhỏ. Những đảo còn lại, phần lớn là chỉ có phàm nhân sinh sống trên đó mà thôi.
Các hòn đảo kia có lớn có nhỏ, nhỏ nhất thì chỉ dài chừng một trăm trượng. Cái lớn nhất thì nằm ngang hơn ba dặm ở trên biển. Chỗ rộng nhất cũng vượt quá ngàn dặm, quả thực liền giống như một đại lục nhỏ, có tên là Tiểu Châu Đảo. Bởi vì vị trí của nó gần như nằm ở trung ương, cộng thêm ở trên Tiểu Châu Đảo linh mạch sung túc, tu sĩ nhiều. Vì vậy mà Tiểu Châu đảo đã trở thành dải đất trung tâm của bảy mươi sáu đảo này. Bên trên Tiểu Châu Đảo có một tòa chủ thành, bảy tám tòa vệ thành. Nhờ có tòa chủ thành này mà nơi đây mới trở thành trung tâm của bảy mươi sáu đảo phía nam.
Đoàn người Lôi Động trực tiếp điều khiển thuyền chiến bay thẳng về phía tòa chủ thành ở bên trên Tiểu Châu Đạo này. Bên trên U Minh Cửu Hào có dấu hiệu của Âm Sát Tông, vì thế đám người bên trong tòa chủ thành này liền chủ động giải trừ cấm chế. U Minh Cửu Hào dùng một tư thế tao nhã chậm rãi hạ xuống một cái quảng trường ở trung tâm thành phố của Tiểu Châu Đảo. Hấp dẫn sự chú ý của vô số người tò mò.
Dù sao thì tạo hình của U Minh Cửu Hảo cũng rất đẹp, có chút hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Thứ thuyền chiến này, ở bên trong đại lục có thể sẽ hiếm thấy một chút. Nhưng mà ở bên trong hải vực của Đông Hải thì rất là phổ biến. Nhưng mà tuyệt đại đa số thuyền chiến đều là đồ rác rưởi hoặc là mặt hàng bình thường. Những loại thuyền chiến có thể sánh được với cấp bậc của U Minh Cửu Hào thì cực kỳ hiếm thấy. Cũng chỉ có những đại tông phái mới có được thủ đoạn như vậy.
Sở dĩ Âm Sát Tông hao phí đại lượng tài sản để cấp cho tiểu đội của Chiến Đường một cái thuyền chiến như vậy. Thứ nhất là bởi vì muốn đề cao năng lực tác chiến của tiểu đội. Thứ hai là muốn phô trương uy thế và thực lực của Âm Sát Tông đối với những người bên ngoài. Những tu sĩ ở trong thành trên Tiểu Châu Đảo này không ít, rất nhanh đã vây thành ba tầng trong ba tầng ngoài ở cái quảng trường lớn này. Rất nhiều người đều sôi nổi nghị luận về chiếc thuyền chiến đến từ Âm Sát Tông này.
Rất nhanh, đoàn người thuộc phía chính phủ của Tiểu Châu thành đã từ trong phủ thành chủ bay ra, ước chừng khoảng mười mấy người. Cầm đầu chính là một vị tu sĩ kim đan, vừa bay ra ngoài quảng trường liền cất cao giọng nói.
- Hàn Vũ của Tiểu Châu thành, cung nghênh tuần sát sử Chiến Đường của Âm Sát Tông.
Lúc này Đám người Lôi Động xếp thành một hàng chín người, mỗi người đều tay chắp sau lưng, từ trên U Minh Cửu Hào nối đuôi nhau đi xuống. Hiện giờ trang phục của chín người cũng không giống như các ăn mặc tùy tiện như là khi bắt cá ở trên biển mà đều mặc chiến giáp đặc trưng của Chiến Đường Âm Sát Tông. Một thân chiến giáp màu đen như mực, lãnh không mà cực kỳ uy phong. Lôi Động cũng hết sức hài lòng với bộ chiến giáp này, tuy rằng sức nặng lên tới trăm cân, nhưng ở bên trong chiến giáp có thiết kế pháp trận đặc thù, khiến cho toàn thân bộ chiến giáp này có tính phòng ngự rất mạnh mẽ, ngoài ra mặc lên người còn gần như không cảm thấy sức nặng. Ngoài ra hình thể còn cực kỳ hoàn mỹ với thiết kế tinh xảo, khiến cho người mặc có vẻ cực kỳ lãnh khốc. Đương nhiên, chiến giáp của Chiến Đường không chỉ đơn giản là có phong cách đẹp như vậy. Cái này không những có được tính năng phòng sự xuất sắc mà còn có thể hình thành một đạo năng lượng hộ thuẫn mỏng ở mặt ngoài chiến giáp, hình thành hiệu quả phòng ngự. Một ít chỗ yếu hại mấu chốt, lại càng phá lệ được gia cố kỹ càng, nguyên liệu cũng dày hơn. Chỉ là lực phòng ngự mà bộ chiến giáp này mang đến cho người ta, tuy rằng không thể đạt đến trình độ của cực phẩm linh khí phòng ngự, nhưng mà cũng vượt qua các loại lá chắn thượng phẩm bình thường. Giá trị của bộ chiến giáp này cũng cực kỳ xa xỉ.
Người đi đầu tiên tự nhiên là đội trưởng Trương Hoành. Bởi vì hắn là đội trưởng, trang bị trên người cũng không phải là chiến giáp cấp chiến tốt của đám người Lôi Động. Mà nó là một bộ chiến giáp vạn vỡ, có tạo hình phức tạp. Khiến cho hắn khác xa so với mấy người còn lại, hiển lộ rõ ràng cái thân phận đội trưởng của mình.
Lúc này khuôn mặt của mọi người đều nghiêm nghị không thôi. Đương nhiên, sau khi mặc chiến giáp rồi đội mũ lên, khuôn mặt của mình liền bị che mất hơn phân nửa, khiến cho người ta không thấy rõ được khuôn mặt và diễn cảm. Lại càng có vẻ thần bí và lãnh khốc. Lôi Động đứng ở trong tám người, đều buông thõng hai tay, lấy Trương Hoành làm trung tâm, sắp xếp thành hình chữ bát. Tự nhiên đây là vì muốn làm nổi bật lên thân phận đội trưởng của hắn.
Chỉ thấy Trương Hoành lãnh khốc, chắp tay nói.
- Đội trưởng tổ một của đệ tam lĩnh Chiến Đường, Trương Hoành ra mắt Hàn phó thành chủ. Đa tạ Hàn phó thành chủ đã đến đây nghênh đón.
Dáng người cao lớn khôi ngô của hắn, phối hợp với bộ chiến giáp cấp đội trưởng trên thân, càng khiến cho hắn có một loại khí thế khác thường.
Cái câu Hàn phó thành chủ kia vừa nói ra, sắc mặt của Hàn Vũ liền hơi đổi, nhưng rất nhanh liền thoải mái cười, nói.
- Trương đội trưởng có thể đại giá quang lâm chính là vinh quang và may mắn cho chúng tôi. Nơi này không phải là nơi nói chuyện, xin tôn sứ hãy đi đến phủ thành chủ để nói chuyện.
Tuy rằng hắn là tu sĩ Kim đan kỳ, nhưng mà đối mặt với đội trưởng đến từ Chiến Đường của Âm Sát Tông, hắn lại không có chút nào dám kinh thường.
Thủy triều vừa lên, Trương Hoành liền dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến quần đảo bảy mươi sáu ở phía nam. Quần đảo này thuộc một trong những quần đảo ở gần đất liền nhất. Nếu tính theo đường thẳng thì chỉ có bảy tám ngàn dặm. Nhưng mà khu vực quần đảo này chiếm đoạt ước chừng cũng đã vượt qua mấy vạn dặm. Lội Động cũng theo bản đồ ở trong ngọc giản để xem xét trạm tuần tra thứ nhất ở trong phạm vi quần đảo này.
Nó chiếm cứ một góc ở bên trong Đông Hải mờ một không bờ bến. Giống như là ở trên một cái mặt bàn thật lớn có thêm mấy chục hạt cát vậy. Trên thực tế trong khu vực bảy mươi sáu đảo này, những hòn đảo lớn lớn nhỏ nhỏ không chỉ có bảy mươi sáu cái. Căn cứ theo lời giới thiệu của đồng bạn thì số đảo ở trong khu vực này tuyệt đối không ít hơn ngàn cái. Sở dĩ chỗ này có xưng hô như vậy chẳng qua là vì chỉ có trên bảy mươi sáu cái đảo này mới có linh mạch vì thế cũng có tu sĩ định cư tu luyện ở trên đảo. Hình thành một cái trấn nhỏ, thành nhỏ. Những đảo còn lại, phần lớn là chỉ có phàm nhân sinh sống trên đó mà thôi.
Các hòn đảo kia có lớn có nhỏ, nhỏ nhất thì chỉ dài chừng một trăm trượng. Cái lớn nhất thì nằm ngang hơn ba dặm ở trên biển. Chỗ rộng nhất cũng vượt quá ngàn dặm, quả thực liền giống như một đại lục nhỏ, có tên là Tiểu Châu Đảo. Bởi vì vị trí của nó gần như nằm ở trung ương, cộng thêm ở trên Tiểu Châu Đảo linh mạch sung túc, tu sĩ nhiều. Vì vậy mà Tiểu Châu đảo đã trở thành dải đất trung tâm của bảy mươi sáu đảo này. Bên trên Tiểu Châu Đảo có một tòa chủ thành, bảy tám tòa vệ thành. Nhờ có tòa chủ thành này mà nơi đây mới trở thành trung tâm của bảy mươi sáu đảo phía nam.
Đoàn người Lôi Động trực tiếp điều khiển thuyền chiến bay thẳng về phía tòa chủ thành ở bên trên Tiểu Châu Đạo này. Bên trên U Minh Cửu Hào có dấu hiệu của Âm Sát Tông, vì thế đám người bên trong tòa chủ thành này liền chủ động giải trừ cấm chế. U Minh Cửu Hào dùng một tư thế tao nhã chậm rãi hạ xuống một cái quảng trường ở trung tâm thành phố của Tiểu Châu Đảo. Hấp dẫn sự chú ý của vô số người tò mò.
Dù sao thì tạo hình của U Minh Cửu Hảo cũng rất đẹp, có chút hấp dẫn ánh mắt của người khác.
Thứ thuyền chiến này, ở bên trong đại lục có thể sẽ hiếm thấy một chút. Nhưng mà ở bên trong hải vực của Đông Hải thì rất là phổ biến. Nhưng mà tuyệt đại đa số thuyền chiến đều là đồ rác rưởi hoặc là mặt hàng bình thường. Những loại thuyền chiến có thể sánh được với cấp bậc của U Minh Cửu Hào thì cực kỳ hiếm thấy. Cũng chỉ có những đại tông phái mới có được thủ đoạn như vậy.
Sở dĩ Âm Sát Tông hao phí đại lượng tài sản để cấp cho tiểu đội của Chiến Đường một cái thuyền chiến như vậy. Thứ nhất là bởi vì muốn đề cao năng lực tác chiến của tiểu đội. Thứ hai là muốn phô trương uy thế và thực lực của Âm Sát Tông đối với những người bên ngoài. Những tu sĩ ở trong thành trên Tiểu Châu Đảo này không ít, rất nhanh đã vây thành ba tầng trong ba tầng ngoài ở cái quảng trường lớn này. Rất nhiều người đều sôi nổi nghị luận về chiếc thuyền chiến đến từ Âm Sát Tông này.
Rất nhanh, đoàn người thuộc phía chính phủ của Tiểu Châu thành đã từ trong phủ thành chủ bay ra, ước chừng khoảng mười mấy người. Cầm đầu chính là một vị tu sĩ kim đan, vừa bay ra ngoài quảng trường liền cất cao giọng nói.
- Hàn Vũ của Tiểu Châu thành, cung nghênh tuần sát sử Chiến Đường của Âm Sát Tông.
Lúc này Đám người Lôi Động xếp thành một hàng chín người, mỗi người đều tay chắp sau lưng, từ trên U Minh Cửu Hào nối đuôi nhau đi xuống. Hiện giờ trang phục của chín người cũng không giống như các ăn mặc tùy tiện như là khi bắt cá ở trên biển mà đều mặc chiến giáp đặc trưng của Chiến Đường Âm Sát Tông. Một thân chiến giáp màu đen như mực, lãnh không mà cực kỳ uy phong. Lôi Động cũng hết sức hài lòng với bộ chiến giáp này, tuy rằng sức nặng lên tới trăm cân, nhưng ở bên trong chiến giáp có thiết kế pháp trận đặc thù, khiến cho toàn thân bộ chiến giáp này có tính phòng ngự rất mạnh mẽ, ngoài ra mặc lên người còn gần như không cảm thấy sức nặng. Ngoài ra hình thể còn cực kỳ hoàn mỹ với thiết kế tinh xảo, khiến cho người mặc có vẻ cực kỳ lãnh khốc. Đương nhiên, chiến giáp của Chiến Đường không chỉ đơn giản là có phong cách đẹp như vậy. Cái này không những có được tính năng phòng sự xuất sắc mà còn có thể hình thành một đạo năng lượng hộ thuẫn mỏng ở mặt ngoài chiến giáp, hình thành hiệu quả phòng ngự. Một ít chỗ yếu hại mấu chốt, lại càng phá lệ được gia cố kỹ càng, nguyên liệu cũng dày hơn. Chỉ là lực phòng ngự mà bộ chiến giáp này mang đến cho người ta, tuy rằng không thể đạt đến trình độ của cực phẩm linh khí phòng ngự, nhưng mà cũng vượt qua các loại lá chắn thượng phẩm bình thường. Giá trị của bộ chiến giáp này cũng cực kỳ xa xỉ.
Người đi đầu tiên tự nhiên là đội trưởng Trương Hoành. Bởi vì hắn là đội trưởng, trang bị trên người cũng không phải là chiến giáp cấp chiến tốt của đám người Lôi Động. Mà nó là một bộ chiến giáp vạn vỡ, có tạo hình phức tạp. Khiến cho hắn khác xa so với mấy người còn lại, hiển lộ rõ ràng cái thân phận đội trưởng của mình.
Lúc này khuôn mặt của mọi người đều nghiêm nghị không thôi. Đương nhiên, sau khi mặc chiến giáp rồi đội mũ lên, khuôn mặt của mình liền bị che mất hơn phân nửa, khiến cho người ta không thấy rõ được khuôn mặt và diễn cảm. Lại càng có vẻ thần bí và lãnh khốc. Lôi Động đứng ở trong tám người, đều buông thõng hai tay, lấy Trương Hoành làm trung tâm, sắp xếp thành hình chữ bát. Tự nhiên đây là vì muốn làm nổi bật lên thân phận đội trưởng của hắn.
Chỉ thấy Trương Hoành lãnh khốc, chắp tay nói.
- Đội trưởng tổ một của đệ tam lĩnh Chiến Đường, Trương Hoành ra mắt Hàn phó thành chủ. Đa tạ Hàn phó thành chủ đã đến đây nghênh đón.
Dáng người cao lớn khôi ngô của hắn, phối hợp với bộ chiến giáp cấp đội trưởng trên thân, càng khiến cho hắn có một loại khí thế khác thường.
Cái câu Hàn phó thành chủ kia vừa nói ra, sắc mặt của Hàn Vũ liền hơi đổi, nhưng rất nhanh liền thoải mái cười, nói.
- Trương đội trưởng có thể đại giá quang lâm chính là vinh quang và may mắn cho chúng tôi. Nơi này không phải là nơi nói chuyện, xin tôn sứ hãy đi đến phủ thành chủ để nói chuyện.
Tuy rằng hắn là tu sĩ Kim đan kỳ, nhưng mà đối mặt với đội trưởng đến từ Chiến Đường của Âm Sát Tông, hắn lại không có chút nào dám kinh thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.