Chương 817: Dịch thú quyển
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
05/06/2013
Tà Phượng lách mình đi, đã thấy một nam tử cao gần tám thướcđang huyền phù cách tàu cao tốc mười trượng, hắn chẳng những một thân áo đen, khuôn mặt gầy cao mà tràn ngập cảm giác hung ác nham hiểm. Trong ngọc giản, có rất nhiều biến hóa cung cấp cho yêu thú tham khảo, nhưng Âm U Huyền Xà chọn tới chọn lui, lại chọn hình này, bởi vậy có thể thấy được quan điểm thẩm mỹ của hắn khác xa thường nhân, tương tùy tâm sinh, cũng là đạo lý này.
- Huyền Xà, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Tà Phượng bởi vì chuyện Lôi Động chậm chạp không tỉnh lại, nghĩ biện pháp gì cũng vô dụng, trong lòng đang bực bội lắm.
- Tà Phượng, ngươi thật sự là không có lễ phép.
Âm U Huyền Xà nói ra:
- Bằng hữu cũ tới chơi, chẳng lẽ không cho tiến vào sào huyệt ngồi một chút sao?
Tà Phượng nghe vậy, chênh lệch chút ít muốn ném một đạo Âm Sát Thiên Lôi về phía hắn, ngươi mới ở sào huyệt, cả nhà ngươiđều ở sào huyệt. Nhưng suy nghĩ cẩn thận, nơi ở của con rắn nàyđúng là sào huyệt a. Đúng là đám dã man, chưa khai hóa. Bỗng nhiên, tâm niệm nàng vừa động, có chút so đo, ngưng thần tĩnh khí nói ra:
- Vậy thì tốt, ta mời ngươi vào trong ngồi một chút, nhưng ngươi không được xằng bậy.
Huyền Xà nghe xong, vô cùng cao hứng, đây là lần đàu tiên hắn kết giao với người khác, loại cảm giác này quả nhiên khác với giết tới giết lui, vội vàng đáp ứng nói:
- Hảo hảo, ta sẽ không xằng bậy.
Hắn làm gì hiểu được, hắn nào vừa tiến vào trong, đã nằm trong tính toán của Tà Phượng.
Bởi vì xuất thân và tuổi tác của Tà Phượng, cho nên một ít âm mưu của nàng giống như thế hệ cáo già, sống lâu thành tinh, nhưng nàng cũng khó mà so sánh được với những lão quái vật sống lâu năm của nhân loại. Nhưng so với Huyền Xà sống ở nơi thiếu văn minh như thế này, lại lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Tuy Huyền Xà tu luyện rất lâu năm, nhưng sinh tồn ở nơi này vô cùng đơn giản, tu luyện, săn giết, thậm chí là bị săn giết. Làm gìtiếp xúc với các loại âm mưu quỷ kế. Chỉ cần theo phương diện này mà nói, Huyền Xà còn ít tiếp xúc với con người hơn cả Lôi Long, cho nên mạnh lắm cũng có hạn mà thôi.
Tà Phượng dùng lễ tiết mời vào trong tàu cao tốc, Huyền Xàchưa nhìn thấy các mặt của xã hội, hưng phấn giống như hàiđồng ngó đông ngó tây một lúc. Hắn trong khoảng thời gian ngắn, từ trong ngọc giản của Tà Phượng học được một ít tập tụcđơn giản. Giống như hài đồng mới học chữ vậy, đối với bản thân mình sinh hoạt ở nơi thiếu thốn tới tận cùng, lúc này không kiềm nén được, chạy đến bên cạnh Tà Phượng, muốn năn nỉ TàPhượng dẫn hắn tới thế giới bên ngoài.
Tà Phượng không nhanh không chậm phẩm trà với Huyền Xà, trầm ngâm một lát, nói:
- Ngươi muốn rời khỏi u ám hư không? Đến thế giới Minh vực xem một chút?
- Không sai, không sai!
Huyền Xà bị thiết kế tinh xảo trong tàu cao tốc của Tà Phượng làm khiếp sợ, so sánh với nơi này, "Sào huyệt" của hắn quả thực là phòng của tên ăn mày. Đổi lại những yêu thú có sào huyệt đẹp thế này, Huyền Xà không thể nói trước đã sớm dựa vào luật rừng, động thủ đoạt lấy. Nhưng đối với Tà Phượng, hắn không dám xằng bậy, mơ hồ trong đó, hắn có thể cảm nhận được lực lượng của Tà Phượng thập phần cường đại, xem chừng hắn không phải là đối thủ. Huyền Xà càng hướng tới thế giới trong ngọc giản, có chút vội, nên nói ra:
- Chỉ cần ngươi chịu dẫn ta đi ra ngoài, ta sẽ gửi tặng ngươi ba thành thiên tài địa bảo của ta.
Lúc này, trên bộ mặt xấu xí hung ác kia, lộ ra bộ dáng đau như cắt thịt.
- Ba thành?
Tà Phượng cười rộ lên, nói:
- Trước kia ta đã nói với ngươi, ta là nhất tộc chi chủ, dưới trướng ta có hơn vạn tộc nhân, chiếm hai thành địa bàn của Minh vực. Nếu bàn về tài phú, cũng nhiều hơn ngươi, mà ba thành thiên tài địa bảo của ngươi, ngươi nên giữ lại là được. Ta ở đây còn có chuyện quan trọng cần làm, tạm thời sẽ không trở về.
Lúc mới gặp được đầu Huyền Xà này, khi đó Tà Phượng chưa khôi phục được bao nhiêu thương thế, cho nên mới không có nảy sinh xung đột với hắn. Nhưng hôm nay, thương thế đã tốt lênđược tám thành, cũng không ngại trở mặt với Huyền Xà. Huyền Xà càng lợi hại, cũng chỉ dựa vào bản năng chiến đấu mà thôi. Mà Tà Phượng lại có Tiên Thiên Linh Bảo Phượng Vũ Cửu Thiên vô cùng nổi tiếng, cho nên sức chiến đấu của nàng tăng thêm mấy thành.
Ngay cả Lôi Long cũng ăn thiệt hại trong tay của nàng, cũng hiểu có và không có bảo bối, là khác biệt cỡ nào. Huống chi thực lực của Lôi Long, còn trên Huyền Xà, dù sao Lôi Long có thần niệm rất mạnh, trực tiếp so được với cường giả Hóa Thần trung giai. Hơn nữa Lôi Long là dị sủng trời sinh, có huyết thống Phi Long thuần túy. Mà huyết mạch của U Minh Huyền Xà kém hơn rất nhiều, ngược dòng tìm hiểu lịch sử tổ tiên cũng không có gì lợi hại. Cố gắng cũng có thể tìm được chút huyết mạch của Long tộc, thuộc loại họ hàng đại bác bắn không tới.
Vừa nghe Tà Phượng nói thế, Huyền Xà gấp lên, sắc mặt âm tàn, nhưng rất nhanh liền trì hoãn lại, tuy nói hắn không hiểu đối nhân xử thế, cũng không hiểu cái gì gọi là Minh vực. Nhưng hắn trà trộn trong hư không này lâu như thế, lăn lộn cả đời đi được tới ngày hôm nay. Bởi vậy, cảm giác đối với nguy hiểm vô cùng mạnh mẽ. Hắn có một loại trực giác, Tà Phượng dường như đang chờ mình trở mặt. Cho nên đành phải nhịn xuống, vẻ mặt cười giả dối, nói:
- Tà Phượng, giúp đỡ chút được không? Nếu không, ta cho ngươi năm thành bảo bối?
- Huyền Xà, ta sẽ nói thật với ngươi, cho dù ngươi đem toàn bộ bảo bối cho ta, ta cũng không có hứng thú.
Tà Phượng bộ dáng lười biếng, giống như có chút không kiên nhẫn.
- Vậy ngươi nói, ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dẫn ta ra ngoài? Đến cái nơi phồn hoa kia.
Huyền Xà gấp lên, trực tiếp nói ra chí nguyện lớn lao của mình.
- Chỉ cần ngươi chịu nói, ta có thể làm được.
- Một ngàn năm, chỉ cần ngươi hiệu lực cho ta một ngàn năm, ta sẽ mang ngươi đi ra ngoài.
Tà Phượng giống như chẳng nói cái gì quan trọng, uống một ngụm trà, trực tiếp sử dụng công phu sư tử ngoạm nói.
- Cái gì?
Tròng mắt Huyền Xà trừng lên, nói:
- Ngươi muốn ta làm thủ hạ của ngươi? Còn phải suốt một ngàn năm? Tà Phượng, ngươi đang nói đùa? Không được, điều kiện này tuyệt đối không được.
Huyền Xà dùng ngôn ngữ nửa đời của hắn chưa nói qua, lắc đầu như trống bỏi.
- Ha ha, đó là ngươi nói, chỉ cần ta chịu nói, ngươi sẽ chịu làm?
Tà Phượng nhìn hắn, cười lạnh. Nhưng ngữ khí lại dừng một chút:
- Nhưng mà, ngươi đã hiểu lầm ý của ta. Ngươi nên biết, ta là tộc trưởng, là tứ đế trong Minh vực, thân phận địa vị vô cùng cao quý. Nhưng mà, cho ngươi đường đường một Hóa Thần Kỳ Huyền Xà làm thủ hạ của ta, có chút không hợp tình lý, ta chỉmời ngươi là cung phụng trưởng lão một ngàn năm, cung phụng trưởng lão ngươi hiểu không? Tri thức trong ngọc giản chắc cóđấy.
Huyền Xà than một tiếng, không ngừng gật đầu, nói:
- Cung phụng trưởng lão ta hiểu, ngươi bảo ta đảm nhiệm chức vụ khách khanh trong tộc, bình thường hưởng thụ các loại cung phụng, quyền lực. Nhưng dưới tình huống đặc biệt, mới cần ra tay giải quyết nguy cơ.
- Huyền Xà, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Tà Phượng bởi vì chuyện Lôi Động chậm chạp không tỉnh lại, nghĩ biện pháp gì cũng vô dụng, trong lòng đang bực bội lắm.
- Tà Phượng, ngươi thật sự là không có lễ phép.
Âm U Huyền Xà nói ra:
- Bằng hữu cũ tới chơi, chẳng lẽ không cho tiến vào sào huyệt ngồi một chút sao?
Tà Phượng nghe vậy, chênh lệch chút ít muốn ném một đạo Âm Sát Thiên Lôi về phía hắn, ngươi mới ở sào huyệt, cả nhà ngươiđều ở sào huyệt. Nhưng suy nghĩ cẩn thận, nơi ở của con rắn nàyđúng là sào huyệt a. Đúng là đám dã man, chưa khai hóa. Bỗng nhiên, tâm niệm nàng vừa động, có chút so đo, ngưng thần tĩnh khí nói ra:
- Vậy thì tốt, ta mời ngươi vào trong ngồi một chút, nhưng ngươi không được xằng bậy.
Huyền Xà nghe xong, vô cùng cao hứng, đây là lần đàu tiên hắn kết giao với người khác, loại cảm giác này quả nhiên khác với giết tới giết lui, vội vàng đáp ứng nói:
- Hảo hảo, ta sẽ không xằng bậy.
Hắn làm gì hiểu được, hắn nào vừa tiến vào trong, đã nằm trong tính toán của Tà Phượng.
Bởi vì xuất thân và tuổi tác của Tà Phượng, cho nên một ít âm mưu của nàng giống như thế hệ cáo già, sống lâu thành tinh, nhưng nàng cũng khó mà so sánh được với những lão quái vật sống lâu năm của nhân loại. Nhưng so với Huyền Xà sống ở nơi thiếu văn minh như thế này, lại lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Tuy Huyền Xà tu luyện rất lâu năm, nhưng sinh tồn ở nơi này vô cùng đơn giản, tu luyện, săn giết, thậm chí là bị săn giết. Làm gìtiếp xúc với các loại âm mưu quỷ kế. Chỉ cần theo phương diện này mà nói, Huyền Xà còn ít tiếp xúc với con người hơn cả Lôi Long, cho nên mạnh lắm cũng có hạn mà thôi.
Tà Phượng dùng lễ tiết mời vào trong tàu cao tốc, Huyền Xàchưa nhìn thấy các mặt của xã hội, hưng phấn giống như hàiđồng ngó đông ngó tây một lúc. Hắn trong khoảng thời gian ngắn, từ trong ngọc giản của Tà Phượng học được một ít tập tụcđơn giản. Giống như hài đồng mới học chữ vậy, đối với bản thân mình sinh hoạt ở nơi thiếu thốn tới tận cùng, lúc này không kiềm nén được, chạy đến bên cạnh Tà Phượng, muốn năn nỉ TàPhượng dẫn hắn tới thế giới bên ngoài.
Tà Phượng không nhanh không chậm phẩm trà với Huyền Xà, trầm ngâm một lát, nói:
- Ngươi muốn rời khỏi u ám hư không? Đến thế giới Minh vực xem một chút?
- Không sai, không sai!
Huyền Xà bị thiết kế tinh xảo trong tàu cao tốc của Tà Phượng làm khiếp sợ, so sánh với nơi này, "Sào huyệt" của hắn quả thực là phòng của tên ăn mày. Đổi lại những yêu thú có sào huyệt đẹp thế này, Huyền Xà không thể nói trước đã sớm dựa vào luật rừng, động thủ đoạt lấy. Nhưng đối với Tà Phượng, hắn không dám xằng bậy, mơ hồ trong đó, hắn có thể cảm nhận được lực lượng của Tà Phượng thập phần cường đại, xem chừng hắn không phải là đối thủ. Huyền Xà càng hướng tới thế giới trong ngọc giản, có chút vội, nên nói ra:
- Chỉ cần ngươi chịu dẫn ta đi ra ngoài, ta sẽ gửi tặng ngươi ba thành thiên tài địa bảo của ta.
Lúc này, trên bộ mặt xấu xí hung ác kia, lộ ra bộ dáng đau như cắt thịt.
- Ba thành?
Tà Phượng cười rộ lên, nói:
- Trước kia ta đã nói với ngươi, ta là nhất tộc chi chủ, dưới trướng ta có hơn vạn tộc nhân, chiếm hai thành địa bàn của Minh vực. Nếu bàn về tài phú, cũng nhiều hơn ngươi, mà ba thành thiên tài địa bảo của ngươi, ngươi nên giữ lại là được. Ta ở đây còn có chuyện quan trọng cần làm, tạm thời sẽ không trở về.
Lúc mới gặp được đầu Huyền Xà này, khi đó Tà Phượng chưa khôi phục được bao nhiêu thương thế, cho nên mới không có nảy sinh xung đột với hắn. Nhưng hôm nay, thương thế đã tốt lênđược tám thành, cũng không ngại trở mặt với Huyền Xà. Huyền Xà càng lợi hại, cũng chỉ dựa vào bản năng chiến đấu mà thôi. Mà Tà Phượng lại có Tiên Thiên Linh Bảo Phượng Vũ Cửu Thiên vô cùng nổi tiếng, cho nên sức chiến đấu của nàng tăng thêm mấy thành.
Ngay cả Lôi Long cũng ăn thiệt hại trong tay của nàng, cũng hiểu có và không có bảo bối, là khác biệt cỡ nào. Huống chi thực lực của Lôi Long, còn trên Huyền Xà, dù sao Lôi Long có thần niệm rất mạnh, trực tiếp so được với cường giả Hóa Thần trung giai. Hơn nữa Lôi Long là dị sủng trời sinh, có huyết thống Phi Long thuần túy. Mà huyết mạch của U Minh Huyền Xà kém hơn rất nhiều, ngược dòng tìm hiểu lịch sử tổ tiên cũng không có gì lợi hại. Cố gắng cũng có thể tìm được chút huyết mạch của Long tộc, thuộc loại họ hàng đại bác bắn không tới.
Vừa nghe Tà Phượng nói thế, Huyền Xà gấp lên, sắc mặt âm tàn, nhưng rất nhanh liền trì hoãn lại, tuy nói hắn không hiểu đối nhân xử thế, cũng không hiểu cái gì gọi là Minh vực. Nhưng hắn trà trộn trong hư không này lâu như thế, lăn lộn cả đời đi được tới ngày hôm nay. Bởi vậy, cảm giác đối với nguy hiểm vô cùng mạnh mẽ. Hắn có một loại trực giác, Tà Phượng dường như đang chờ mình trở mặt. Cho nên đành phải nhịn xuống, vẻ mặt cười giả dối, nói:
- Tà Phượng, giúp đỡ chút được không? Nếu không, ta cho ngươi năm thành bảo bối?
- Huyền Xà, ta sẽ nói thật với ngươi, cho dù ngươi đem toàn bộ bảo bối cho ta, ta cũng không có hứng thú.
Tà Phượng bộ dáng lười biếng, giống như có chút không kiên nhẫn.
- Vậy ngươi nói, ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dẫn ta ra ngoài? Đến cái nơi phồn hoa kia.
Huyền Xà gấp lên, trực tiếp nói ra chí nguyện lớn lao của mình.
- Chỉ cần ngươi chịu nói, ta có thể làm được.
- Một ngàn năm, chỉ cần ngươi hiệu lực cho ta một ngàn năm, ta sẽ mang ngươi đi ra ngoài.
Tà Phượng giống như chẳng nói cái gì quan trọng, uống một ngụm trà, trực tiếp sử dụng công phu sư tử ngoạm nói.
- Cái gì?
Tròng mắt Huyền Xà trừng lên, nói:
- Ngươi muốn ta làm thủ hạ của ngươi? Còn phải suốt một ngàn năm? Tà Phượng, ngươi đang nói đùa? Không được, điều kiện này tuyệt đối không được.
Huyền Xà dùng ngôn ngữ nửa đời của hắn chưa nói qua, lắc đầu như trống bỏi.
- Ha ha, đó là ngươi nói, chỉ cần ta chịu nói, ngươi sẽ chịu làm?
Tà Phượng nhìn hắn, cười lạnh. Nhưng ngữ khí lại dừng một chút:
- Nhưng mà, ngươi đã hiểu lầm ý của ta. Ngươi nên biết, ta là tộc trưởng, là tứ đế trong Minh vực, thân phận địa vị vô cùng cao quý. Nhưng mà, cho ngươi đường đường một Hóa Thần Kỳ Huyền Xà làm thủ hạ của ta, có chút không hợp tình lý, ta chỉmời ngươi là cung phụng trưởng lão một ngàn năm, cung phụng trưởng lão ngươi hiểu không? Tri thức trong ngọc giản chắc cóđấy.
Huyền Xà than một tiếng, không ngừng gật đầu, nói:
- Cung phụng trưởng lão ta hiểu, ngươi bảo ta đảm nhiệm chức vụ khách khanh trong tộc, bình thường hưởng thụ các loại cung phụng, quyền lực. Nhưng dưới tình huống đặc biệt, mới cần ra tay giải quyết nguy cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.