Chương 866: Điều giáo khôi lỗi
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
08/06/2013
Một ngày này, Vạn Hoa Cốc giăng đèn kết hoa, đám người tới chúc mừng rất đông. Chỉ cần là tu sĩ có danh tiêng trong phạm vi ngàn dặm chung quanh, đã tụ tập hai ba người lại cùng đi. Náo nhiệt, quả nhiên là vô cùng náo nhiệt. Rất nhiều tiểu bối của Công Tôn gia vô cùng hưng phấn, thật lâu rồi không có nhìn thấy gia tộc náo nhiệt như vậy. Cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tu sĩ tụ tập cùng một chỗ như thế.
Lão tộc trưởng Công Tôn gia cũng rất vui mừng, hắn mặc áo hỉmàu hồng, ngồi ngay ngắn trên ghế thủ tịch, nhận lấy tất cả tộc trưởng tiểu gia tộc tới trúc mừng. Vẻ mặt vui sướng rạo rực, trên mặt giống như trẻ lại hơn vài tuổi. Khi khách mời tụ tập, thờiđiểm đã tới gần như đông đủ, Công Tôn lão nhi liền chậm rãiđứng lên.
Mà những khách mời đa số là tu sĩ Luyện khí kỳ, hoặc Trúc Cơ sơ giai, cũng không dám lãnh đạm, đều đứng dậy, thần sắc cung kính nhìn tộc trưởng Công Tôn gia, muốn nghe xem hắn nói cái gì. Trong lúc nhất thời, trong cả sảnh đường to như thế này, lặng ngắt như tờ.
Công Tôn lão nhi thấy một màn này rất hài lòng, ít nhất, thờiđiểm hắn là Trúc Cơ trung giai, cũng không có uy vọng như thế. Thế giới này, thật sự vô cùng tàn khốc. Kẻ yếu không có tôn nghiêm, mà cường giả lại được người ta tôn trọng. Đạt tới Trúc Cơ cao cấp là một biến hóa lớn, địa vị của Công Tôn lão nhi tăng lên như diều gặp gió. Tâm của Công Tôn lão nhi có chút lâng lâng, tưởng tượng nếu như mình có một ngày đạt tới Kim Đan kỳ, uy vọng cùng địa vị sẽ gia tăng tới trình độ gì? Đám người này trước mặt mình, chỉ sợ rắm cũng không dám phóng a?
Nhưng mà, khả năng rất lớn là, một khi hắn biến thành cường giả Kim Đan kỳ, thì hắn cũng đã gia nhập tầng thứ khác rồi, nhất là những tên tu sĩ Luyện Khí kỳ này, chỉ sợ bọn họ chẳng có tư cách khiến mình liếc nhìn. Nghĩ tới chuyện này, tâm tình chán nản của Công Tôn lão nhi cũng bừng sáng, bắt đầu nóng bỏng hơn, cảm giác quan sát những tu sĩ kia, toàn thân của hắn cũng sảng khoái, ho khan hai tiếng sau đó, nói:
- Chư vị khách quý, lão hủ cảm tạ chư vị đi tới cổ động. Vừa vặn thừa dịp quần hùng tụ tập lại đây, lão hủ còn có một chuyện càng thêm quan trọng công bố.
Vừa dứt lời, mọi người bắt đầu nảy sinh nghi kỵ mà xì xầm với nhau, âm thanh của ngươi ta vang lên, rất náo nhiệt. Những người truyền âm, có lẽ có thể dấu diếm được tu sĩ cùng giai, nhưng đối với Lôi Động, trốn không thoát, hắn nghe được rất rõ ràng, cũng biết được nguyên nhân, cho nên cảm thấy buồn cười.Đa số người đều suy đoán có phải Công Tôn lão nhi thành công tấn cấp lên Trúc Cơ cao cấp, dã tâm bành trướng, muốn chiếmđoạt lớn, xưng vương xưng bá một phen?
Công Tôn lão nhi rất sợ Lôi Động trốn chỗ tối tức giận, vội vàng ho khan hai tiếng lại nói:
- Chư vị chớ đoán mò, lão hủ định tuyên bố một tin tức vui, mọi người đều biết lão hủ có ba trai hai gái ở bên ngoài, kỳ thật lão hủ còn sót lại một đứa con ở bên ngoài, từ nhỏ được lão hủ bímật dạy bảo. Hôm nay, chính là thời điểm lão hủ nghênh đón trở về nhận tổ quy tông.
Con riêng? Tất cả mọi người vào lúc này mới hiểu ra, âm thầm buồn cười, nhưng cũng buông lỏng một hơi, chỉ cần Công Tôn lão nhi này đừng ỷ vào tu vi cao hơn mà càn rỡ là được rồi, vềphần con riêng các loại, bọn họ cảm thấy không sao cả, đừng nói một, coi như là mười tám, thì có liên quan cái rắm gì tới bọn họ?
Nhưng mà, chuyện này đương nhiên không liên quan tới người ngoài, nhưng đối với thành viên hạch tâm của Công Tôn gia. Thêm nhân khẩu chính là một chuyện không tốt, nhưng ý nào đómà nói, có thêm người sẽ có thêm một phần tài nguyên bị cắt bớt đi. Nhất là ba người con trai của Công Tôn lão nhi, có hai người là Trúc Cơ sơ kỳ, hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt dường nhưđen lại một chút. Mà hai con gái đã xuất giá ra ngoài, chỉ có chút ngạc nhiên, bộ dáng vui mừng.
Kỳ thật mặc kệ mọi người có phản ứng gì, Công Tôn lão nhiđương nhiên không có khả năng để bọn họ đi bất kính với LôiĐộng, để tránh cho gia tộc của mình tai họa diệt môn, vào lúc tộc nhân đệ tử bắt đầu nghị luận, Công Tôn lão nhi vội vàng xụ mặt lạnh lùng nói:
- Chư vị, lão hủ thua thiệt Động nhi rất nhiều, nếu có ý kiến, cóthể lén nói với lão hủ, chớ nói những lời kia trước mặt Động nhi, nếu không, sẽ là địch nhân của lão hủ.
Sau khi cảnh cáo một phen, tộc nhân cũng bắt đầu trung thực lại. Bối phận của Công Tôn lão nhi không những cao, ngay cả tu vi cũng cao, trong lúc nhất thời, không có người nào dám đứng ra ngỗ nghịch hắn.
- Động nhi, ngươi có thể tiến đến.
Công Tôn lão nhi bí mật buông lỏng một hơi, sau đó hô lớn lên.
Lôi Động khó có khi mặc một thân áo dài trắng, thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt không biết từ khi nào bước vào trong đại sảnh, còn cầm theo một cây quạt xếp, vẻ mặt tươi cười, chắp tay với người chung quanh, nói:
- Vãn bối là Công Tôn Động, bái kiến chư vị tiền bối, đạo hữu.
Tốt cho một bộ dáng tiêu sái, khí chất bất phàm.
Lôi Động chính là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đi tới ngày hôm nay, thân thể và tâm linh đã trải qua một lần lột xác. Chính là do loại lột xác này, khiến cho hắn tích góp từng chút một, dần dần trở nên hoàn mỹ hơn. Một bộ trang phục hoàn hảo, giống như từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, là công tử tự tin hơn người. Lại có khíchất uy nghiêm đã ẩn nấp của tu sĩ Nguyên Anh, cho nên hắn càng thể hiện khí chất tuấn dật tiêu sái.
Hắn vừa xuất hiện, đương nhiên tu sĩ trong dại sảnh nhìn chăm chú, từng đạo ánh mắt, mang theo đủ loại biểu tình, nhìn hắn từtrên xuống dưới, các loại trinh sát thuật, cũng nhao nhao rơi lên người hắn. Hoặc hoài nghi, hoặc thưởng thức, hoặc lạnh lùng, hoặc là căm thù.
- Ồ? Luyện Khí cao cấp? Không, sắp tới đỉnh phong rồi.
Có mấy tu sĩ Trúc Cơ sơ giai "Tiền bối", vốn dùng ánh mắt dò xét Lôi Động, đối với chuyện hắn ăn mặc tiêu sái phiêu dật thế này, dường như rất khinh thường, nhưng sau khi bọn họ vô ý phát hiện cái gì đó, nhao nhao kinh ngạc thở nhẹ một hơi.
Trong đây đa số là tán tu, hoặc là thành viên tiểu gia tộc, quen nhìn thấy tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp là một lão già bảy tám chục tuổi. Thấy bề ngoài của Lôi Động trẻ như thế, một thân tu vi cảnh giới lại không tầm thường, thoáng cái đã xốc lại tinh thần, bộ dáng mang theo giật mình.
Lấy tu vi của Lôi Động sắp bước vào "Luyện Khí kỳ đỉnh phong", tuyệt đại đa số người trong đây đều không nhìn ra tu vi của hắn, chỉ thấy một mảnh mông lung, không nhìn ra chân thật, đa số người còn tưởng rằng tiểu tử này có thủ đoạn liễm tức đặc thùnào đó. Nhưng khi những "Tiền bối đại năng" Trúc Cơ kỳ kia lên tiếng, đột nhiên giật mình cả kinh, sắc mặt đại đa số tu sĩ trongđại sảnh, bắt đầu vô cùng đặc sắc. Căm thù, ghen ghét, tán thưởng, cảm xúc phô thiên cái địa, theo nhau mà đến.
Công Tôn lão nhi lại cười ha hả, nói:
- Chư vị đạo hữu, đây là tiểu nhi Công Tôn Động, chư vị xem thế nào?
Lão tộc trưởng Công Tôn gia cũng rất vui mừng, hắn mặc áo hỉmàu hồng, ngồi ngay ngắn trên ghế thủ tịch, nhận lấy tất cả tộc trưởng tiểu gia tộc tới trúc mừng. Vẻ mặt vui sướng rạo rực, trên mặt giống như trẻ lại hơn vài tuổi. Khi khách mời tụ tập, thờiđiểm đã tới gần như đông đủ, Công Tôn lão nhi liền chậm rãiđứng lên.
Mà những khách mời đa số là tu sĩ Luyện khí kỳ, hoặc Trúc Cơ sơ giai, cũng không dám lãnh đạm, đều đứng dậy, thần sắc cung kính nhìn tộc trưởng Công Tôn gia, muốn nghe xem hắn nói cái gì. Trong lúc nhất thời, trong cả sảnh đường to như thế này, lặng ngắt như tờ.
Công Tôn lão nhi thấy một màn này rất hài lòng, ít nhất, thờiđiểm hắn là Trúc Cơ trung giai, cũng không có uy vọng như thế. Thế giới này, thật sự vô cùng tàn khốc. Kẻ yếu không có tôn nghiêm, mà cường giả lại được người ta tôn trọng. Đạt tới Trúc Cơ cao cấp là một biến hóa lớn, địa vị của Công Tôn lão nhi tăng lên như diều gặp gió. Tâm của Công Tôn lão nhi có chút lâng lâng, tưởng tượng nếu như mình có một ngày đạt tới Kim Đan kỳ, uy vọng cùng địa vị sẽ gia tăng tới trình độ gì? Đám người này trước mặt mình, chỉ sợ rắm cũng không dám phóng a?
Nhưng mà, khả năng rất lớn là, một khi hắn biến thành cường giả Kim Đan kỳ, thì hắn cũng đã gia nhập tầng thứ khác rồi, nhất là những tên tu sĩ Luyện Khí kỳ này, chỉ sợ bọn họ chẳng có tư cách khiến mình liếc nhìn. Nghĩ tới chuyện này, tâm tình chán nản của Công Tôn lão nhi cũng bừng sáng, bắt đầu nóng bỏng hơn, cảm giác quan sát những tu sĩ kia, toàn thân của hắn cũng sảng khoái, ho khan hai tiếng sau đó, nói:
- Chư vị khách quý, lão hủ cảm tạ chư vị đi tới cổ động. Vừa vặn thừa dịp quần hùng tụ tập lại đây, lão hủ còn có một chuyện càng thêm quan trọng công bố.
Vừa dứt lời, mọi người bắt đầu nảy sinh nghi kỵ mà xì xầm với nhau, âm thanh của ngươi ta vang lên, rất náo nhiệt. Những người truyền âm, có lẽ có thể dấu diếm được tu sĩ cùng giai, nhưng đối với Lôi Động, trốn không thoát, hắn nghe được rất rõ ràng, cũng biết được nguyên nhân, cho nên cảm thấy buồn cười.Đa số người đều suy đoán có phải Công Tôn lão nhi thành công tấn cấp lên Trúc Cơ cao cấp, dã tâm bành trướng, muốn chiếmđoạt lớn, xưng vương xưng bá một phen?
Công Tôn lão nhi rất sợ Lôi Động trốn chỗ tối tức giận, vội vàng ho khan hai tiếng lại nói:
- Chư vị chớ đoán mò, lão hủ định tuyên bố một tin tức vui, mọi người đều biết lão hủ có ba trai hai gái ở bên ngoài, kỳ thật lão hủ còn sót lại một đứa con ở bên ngoài, từ nhỏ được lão hủ bímật dạy bảo. Hôm nay, chính là thời điểm lão hủ nghênh đón trở về nhận tổ quy tông.
Con riêng? Tất cả mọi người vào lúc này mới hiểu ra, âm thầm buồn cười, nhưng cũng buông lỏng một hơi, chỉ cần Công Tôn lão nhi này đừng ỷ vào tu vi cao hơn mà càn rỡ là được rồi, vềphần con riêng các loại, bọn họ cảm thấy không sao cả, đừng nói một, coi như là mười tám, thì có liên quan cái rắm gì tới bọn họ?
Nhưng mà, chuyện này đương nhiên không liên quan tới người ngoài, nhưng đối với thành viên hạch tâm của Công Tôn gia. Thêm nhân khẩu chính là một chuyện không tốt, nhưng ý nào đómà nói, có thêm người sẽ có thêm một phần tài nguyên bị cắt bớt đi. Nhất là ba người con trai của Công Tôn lão nhi, có hai người là Trúc Cơ sơ kỳ, hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt dường nhưđen lại một chút. Mà hai con gái đã xuất giá ra ngoài, chỉ có chút ngạc nhiên, bộ dáng vui mừng.
Kỳ thật mặc kệ mọi người có phản ứng gì, Công Tôn lão nhiđương nhiên không có khả năng để bọn họ đi bất kính với LôiĐộng, để tránh cho gia tộc của mình tai họa diệt môn, vào lúc tộc nhân đệ tử bắt đầu nghị luận, Công Tôn lão nhi vội vàng xụ mặt lạnh lùng nói:
- Chư vị, lão hủ thua thiệt Động nhi rất nhiều, nếu có ý kiến, cóthể lén nói với lão hủ, chớ nói những lời kia trước mặt Động nhi, nếu không, sẽ là địch nhân của lão hủ.
Sau khi cảnh cáo một phen, tộc nhân cũng bắt đầu trung thực lại. Bối phận của Công Tôn lão nhi không những cao, ngay cả tu vi cũng cao, trong lúc nhất thời, không có người nào dám đứng ra ngỗ nghịch hắn.
- Động nhi, ngươi có thể tiến đến.
Công Tôn lão nhi bí mật buông lỏng một hơi, sau đó hô lớn lên.
Lôi Động khó có khi mặc một thân áo dài trắng, thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt không biết từ khi nào bước vào trong đại sảnh, còn cầm theo một cây quạt xếp, vẻ mặt tươi cười, chắp tay với người chung quanh, nói:
- Vãn bối là Công Tôn Động, bái kiến chư vị tiền bối, đạo hữu.
Tốt cho một bộ dáng tiêu sái, khí chất bất phàm.
Lôi Động chính là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đi tới ngày hôm nay, thân thể và tâm linh đã trải qua một lần lột xác. Chính là do loại lột xác này, khiến cho hắn tích góp từng chút một, dần dần trở nên hoàn mỹ hơn. Một bộ trang phục hoàn hảo, giống như từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, là công tử tự tin hơn người. Lại có khíchất uy nghiêm đã ẩn nấp của tu sĩ Nguyên Anh, cho nên hắn càng thể hiện khí chất tuấn dật tiêu sái.
Hắn vừa xuất hiện, đương nhiên tu sĩ trong dại sảnh nhìn chăm chú, từng đạo ánh mắt, mang theo đủ loại biểu tình, nhìn hắn từtrên xuống dưới, các loại trinh sát thuật, cũng nhao nhao rơi lên người hắn. Hoặc hoài nghi, hoặc thưởng thức, hoặc lạnh lùng, hoặc là căm thù.
- Ồ? Luyện Khí cao cấp? Không, sắp tới đỉnh phong rồi.
Có mấy tu sĩ Trúc Cơ sơ giai "Tiền bối", vốn dùng ánh mắt dò xét Lôi Động, đối với chuyện hắn ăn mặc tiêu sái phiêu dật thế này, dường như rất khinh thường, nhưng sau khi bọn họ vô ý phát hiện cái gì đó, nhao nhao kinh ngạc thở nhẹ một hơi.
Trong đây đa số là tán tu, hoặc là thành viên tiểu gia tộc, quen nhìn thấy tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp là một lão già bảy tám chục tuổi. Thấy bề ngoài của Lôi Động trẻ như thế, một thân tu vi cảnh giới lại không tầm thường, thoáng cái đã xốc lại tinh thần, bộ dáng mang theo giật mình.
Lấy tu vi của Lôi Động sắp bước vào "Luyện Khí kỳ đỉnh phong", tuyệt đại đa số người trong đây đều không nhìn ra tu vi của hắn, chỉ thấy một mảnh mông lung, không nhìn ra chân thật, đa số người còn tưởng rằng tiểu tử này có thủ đoạn liễm tức đặc thùnào đó. Nhưng khi những "Tiền bối đại năng" Trúc Cơ kỳ kia lên tiếng, đột nhiên giật mình cả kinh, sắc mặt đại đa số tu sĩ trongđại sảnh, bắt đầu vô cùng đặc sắc. Căm thù, ghen ghét, tán thưởng, cảm xúc phô thiên cái địa, theo nhau mà đến.
Công Tôn lão nhi lại cười ha hả, nói:
- Chư vị đạo hữu, đây là tiểu nhi Công Tôn Động, chư vị xem thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.