Chương 947: Dong tương thông đạo
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
14/06/2013
Quỷ Thứ dễ dàng xóa đi dấu vết thần hồn trên trữ vật giới chỉcủa Trần Vân, cung kính đưa cho Lôi Động. Lôi Động dùng thần niệm xâm nhập đảo qua, quả nhiên thấy Cực phẩm Hỏa Linh Ngọc im lặng nằm trong một góc của trữ vật giới chỉ. Lúc này không có mới thở ra một hơi, xem ra một chuyến này cũng không vô ích. Mặc kệ nói như thế nào, hỏa diễm tinh phách này chính là dị bảo hiếm có, cũng tuyệt đối là linh bảo uy lực không tầm thường.
Chỉ bất quá, lúc này không phải thời gian đi nghiên cứu hỏa diễm tinh phách này. Lôi Động tạm thời đem bảo bối thu hồi, sau đóánh mắt đảo qua mọi người. Cuối cùng rơi trên người mấy kẻ phản bội. Tiên Tiên, Cao Phi, cùng với Tư Đồ kia. Về phần Trần Vân kia lúc trước đã bị Quỷ Thứ thuận tay giết bỏ.
Nhãn thần rất bình thản, nhưng rơi trên người mấy kẻ phản bội kia, cũng khiến bọn họ như rơi vào hầm bằng. Trong mắt mấy người bọn họ, mấy cường giả Nguyên Anh cấp tồn tại tựa như trời này, bị người trước mắt giết quá dễ dàng. Tràng cảnh chấnđộng như vậy đã để lại dấu vết thật sâu trong lòng bọn hắn, khócó thể xóa đi. Cường đại, giảo hoạt, thậm chí là thủ đoạn độc ác.
Thân là kẻ phản bội, bọn họ căn bản không biết Đinh tiền bối thần bí đáng sợ này đến tột cùng sẽ xử trí bọn họ thế nào? Vẫn là Tiên Tiên kia phản ứng đầu tiên, bất chấp xích sắc nham thạch vừa nóng vừa nhọn, phốc thông một cái quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi lại lộ ra thần sắc lấy lòng, một chút đi qua, cầu xin nói:
- Đinh, Đinh tiền bối. Tiên, Tiên Tiên có mắt không nhìn được Thái Sơn. Còn thỉnh Đinh tiền bối tha Tiên Tiên một mạng. Tiên Tiên nguyện ý làm trâu làm ngựa, thậm chí làm thị thiếp củaĐinh tiền bối cũng không hề oán hận, Tiên Tiên bảo đảm toàn tâm lực hầu hạ tiền bối cảm thấy mỹ mãn.
Cầu xin tha thứ, Lôi Động đời này sớm đã không phải lần đầu tiên gặp phải. Dưới tính mệnh du quan, càu xin vốn không phải sự tình mất mặt gì cả. Thử nghĩ ngay cả tính mệnh cũng không muốn, thì còn sợ gì mất mặt? Chỉ là, Lôi Động làm việc từ trướcđến nay có nguyên tắc của mình. Nếu Lý Tiên Tiên này lúc trước không phản bội, nhiều nắm cũng chỉ là không để ý tới nàng màthôi. Nhưng, đường là tự nàng chọn, hậu quả, cũng phải tự mình gành chịu. Đối với nàng, Lôi Động không có nửa điểm thương hại, nhưng là không tiếp tục châm chọc nàng.
Quỷ Minh thông qua thần niệm ba động hiểu được suy nghĩ của chủ nhân, lại là âm khí um tùm cười:
- Nha đầu xấu xí, chủ thượng nhà ta là thân phận gì? Bằng loại mặt hàng như ngươi, cũng muốn làm thị thiếp? Bỏ đi, chủ nhân nhà ta chán ghét phản đồ, để Quỷ Minh ta hảo ý tiễn ngươi đi.
Dứt lời, cũng không để ý Lý Tiên Tiên liều mạng cầu xin tha thứ, ba một tiếng, U Minh Chỉ Kình trực tiếp xuyên thủng đầu nàng, ngay cả thần hồn cũng nhất tề chấn vỡ. Tuy nói quỷ là dựa vào thôn phệ hồn phách để duy trì sinh mệnh và thực lực của bản thân. Nhưng Quỷ Minh theo Lôi Động, một đường thôn phệ hồn phách đều là Nguyên Anh cấp, ăn thành quen, đổi với thần hồn cấp bậc này đó nửa điểm hứng thú cũng không có. Trực tiếp tếkhởi một đoàn minh hỏa, đem thi thể nàng đốt cháy sạch sẽ.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Mộ Dung tỷ muội và Ngô Kỵ đều làhấp một ngụm lãnh khí. Ngược lại, Lôi Động liếc mắt nhìn Cao Phi và Ti Đồ Trấn Nam. Quỷ Minh hội ý, đầu tiên là chỉ Ti Đồ Trấn Nam, nhưng khi muốn giết Cao Phi, Mộ Dung tỷ muội lại làthân hình chợt lóe, ngăn cản phía trước, có chút kích động nói:
- Đinh Động, không, Đinh tiền bối. Cao Phi này phản bội, cũng làcó nguyên nhân, còn thỉnh tiền bối thủ hạ lưu tình.
Quỷ Minh hơi liếc mắt nhìn Lôi Động, nhưng thấy hắn mặt vô biểu tình, chợt cười quỷ dị một tiếng, trực tiếp oanh ra một con hắc long ngâm truyền thừa từ Lôi Động, long ngâm rít gào, Cao Phi sắc mặt trắng bệch ngay cả một tiếng kêu rên cũng không có, trực tiếp bị oanh thành cặn bã.
- Hừ!
Quỷ Thứ bất mãn tức giận hừ một tiếng:
- Quỷ Minh, ngươi là không có chịu cảm giác thiếu thốn lực lượng, đã nói với ngươi bao nhiêu lần, lực lượng thích hợp, đánh chết địch nhân. Trong nháy mắt là có thể hôi phi yên diệt, không cần dùng đến Hắc Long Ngâm?
- A? Đinh, Đinh tiền bối, người, người đây là?
Mộ Dung tỷ muội vẻ mặt vô cùng tái nhợt, cực kỳ kinh hãi, lại thêm một tia phẫn nộ.
- Đinh mỗ làm việc, không cần tỷ muội các ngươi tới dạy.
Lôi Động nhàn nhạt liếc mắt nhìn các nàng, ngược lại thu lấy trữvật giới chỉ của ba người chết, cùng với của ba Luyện Ngục Ma tướng lúc trước Quỷ Thứ thu được, kiểm kê một chút, lại nhìn vềphía Ngô Kỵ, thần tình hòa hoãn nói:
- Ngô huynh, có chuyện phải làm phiền ngươi.
Ngô Kỵ vội vàng từ trong hoảng loạn tĩnh khí ngưng thần, trịnh trọng nói:
- Không dám không dám, Đinh tiền bối vẫn gọi là Ngô Kỵ. Chỉcần Đinh tiền bối có điều phân phó, vãn bội tự nhiên tận tâm màlàm.
Tôn kính tiền bối cường giả, chính là quy củ cơ bản trên thế giới này, thấy hắn như vậy Lôi Động Lôi Động cũng không để ý. Đêm một vài trữ vật giới chỉ và đồ vật giao cho Ngô Kỵ:
- Ngươi thân là Vân Sơn Tông trưởng lão, ít nhiều có chút thân phận. Tài liệu ở đây, đổi thành linh thạch mua một quả Hỗn Nguyên Kim Đan dư dả, việc này phiền phức ngươi xử trí.
Ngô Kỵ nghe vậy, hấp một ngụm lãnh khí, Đinh tiền bối này hành sự thật đúng là cổ quái. Bất quá, thoáng suy nghĩ cũng cóthể lý giải được nguyên nhân hắn làm như thế. Lúc này thu liễm thần sắc, tiếp nhận những trữ vật giới chỉ kia, trịnh trọng thề thốt nói:
- Vãn bối thề, nếu tự chiếm mấy thứ này, khiến vãn bối bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần hôn câu diệt.
Lôi Động khoát tay, cười nói:
- Không cần như vậy, nếu không có tín nhiệm ngươi, ta cũng sẽ không nhờ ngươi việc này.
- Đinh, Đinh tiền bối.
Một màn này nhìn vào trong mắt Mộ Dung tỷ muội, cũng không thể lý giải, liếc mắt nhìn nhau, cố lấy dũng khí hỏi:
- Nếu Đinh tiền bối đã nguyện ý bỏ vốn cứu thê tử của Cao Phi, vì sao, vì sao không buông tha tính mệnh của hắn? Dù sao, hắn cũng là vì cứu, cứu thê tử nên mới...
Lôi Động nhìn quanh bốn phía, thần niệm bàng bạc kéo dài ra, thăm dò lối ra, vừa lãnh đạm nói:
- Mặc kệ là nguyên nhân gì, mỗi người đều có quyền đưa ra lựa chọn của mình, cùng một ý niệm. Cao Phi vì cứu thê tử, cam nguyện chịu vô cùng nhục nhã, ta cũng thập phần bội phục. Chỉbất quá, nếu hắn quyết định phản bội, đem đầu mâu chĩa về phíađội hữu, hắn liền là địch nhân của chúng ta. Đối với địch nhân, ta chẳng bao giờ có thói quen thủ hạ lưu tình. Đường là chính hắn chọn, hậu quả cũng là chính hắn phải gánh chịu.
Mộ Dung tỷ muội nghe rồi tựa như có chút suy nghĩ, nhưng vẫn không quá minh bạch, vừa định tiếp tục truy vấn, Ngô Kỵ vội vàng kéo lại vội vàng kéo các nàng lại, thấp giọng nói rằng:
- Đinh tiền bối nói đúng, đường là chính hắn chọn. Các ngươi ngẫm lại xem, nếu là không có Đinh tiền bối xuất hiện. Đám người phản bội kia chẳng phải là được dung túng? Ngay cả Ngô mỗ đều sẽ táng thân trong tay bọn chúng. mọi người đều là vìbảo mệnh và kiên trì vài thứ kia, chưa nói tới đúng hay sai, bọn họ thất bại, chỉ bất quá vận khí của họ không tốt mà thôi. Nếu như Ngô mỗ không có giữ vững lòng mình, không chừng dưới tình huống này cũng sẽ cam nguyên đầu hàng.
Chỉ bất quá, lúc này không phải thời gian đi nghiên cứu hỏa diễm tinh phách này. Lôi Động tạm thời đem bảo bối thu hồi, sau đóánh mắt đảo qua mọi người. Cuối cùng rơi trên người mấy kẻ phản bội. Tiên Tiên, Cao Phi, cùng với Tư Đồ kia. Về phần Trần Vân kia lúc trước đã bị Quỷ Thứ thuận tay giết bỏ.
Nhãn thần rất bình thản, nhưng rơi trên người mấy kẻ phản bội kia, cũng khiến bọn họ như rơi vào hầm bằng. Trong mắt mấy người bọn họ, mấy cường giả Nguyên Anh cấp tồn tại tựa như trời này, bị người trước mắt giết quá dễ dàng. Tràng cảnh chấnđộng như vậy đã để lại dấu vết thật sâu trong lòng bọn hắn, khócó thể xóa đi. Cường đại, giảo hoạt, thậm chí là thủ đoạn độc ác.
Thân là kẻ phản bội, bọn họ căn bản không biết Đinh tiền bối thần bí đáng sợ này đến tột cùng sẽ xử trí bọn họ thế nào? Vẫn là Tiên Tiên kia phản ứng đầu tiên, bất chấp xích sắc nham thạch vừa nóng vừa nhọn, phốc thông một cái quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi lại lộ ra thần sắc lấy lòng, một chút đi qua, cầu xin nói:
- Đinh, Đinh tiền bối. Tiên, Tiên Tiên có mắt không nhìn được Thái Sơn. Còn thỉnh Đinh tiền bối tha Tiên Tiên một mạng. Tiên Tiên nguyện ý làm trâu làm ngựa, thậm chí làm thị thiếp củaĐinh tiền bối cũng không hề oán hận, Tiên Tiên bảo đảm toàn tâm lực hầu hạ tiền bối cảm thấy mỹ mãn.
Cầu xin tha thứ, Lôi Động đời này sớm đã không phải lần đầu tiên gặp phải. Dưới tính mệnh du quan, càu xin vốn không phải sự tình mất mặt gì cả. Thử nghĩ ngay cả tính mệnh cũng không muốn, thì còn sợ gì mất mặt? Chỉ là, Lôi Động làm việc từ trướcđến nay có nguyên tắc của mình. Nếu Lý Tiên Tiên này lúc trước không phản bội, nhiều nắm cũng chỉ là không để ý tới nàng màthôi. Nhưng, đường là tự nàng chọn, hậu quả, cũng phải tự mình gành chịu. Đối với nàng, Lôi Động không có nửa điểm thương hại, nhưng là không tiếp tục châm chọc nàng.
Quỷ Minh thông qua thần niệm ba động hiểu được suy nghĩ của chủ nhân, lại là âm khí um tùm cười:
- Nha đầu xấu xí, chủ thượng nhà ta là thân phận gì? Bằng loại mặt hàng như ngươi, cũng muốn làm thị thiếp? Bỏ đi, chủ nhân nhà ta chán ghét phản đồ, để Quỷ Minh ta hảo ý tiễn ngươi đi.
Dứt lời, cũng không để ý Lý Tiên Tiên liều mạng cầu xin tha thứ, ba một tiếng, U Minh Chỉ Kình trực tiếp xuyên thủng đầu nàng, ngay cả thần hồn cũng nhất tề chấn vỡ. Tuy nói quỷ là dựa vào thôn phệ hồn phách để duy trì sinh mệnh và thực lực của bản thân. Nhưng Quỷ Minh theo Lôi Động, một đường thôn phệ hồn phách đều là Nguyên Anh cấp, ăn thành quen, đổi với thần hồn cấp bậc này đó nửa điểm hứng thú cũng không có. Trực tiếp tếkhởi một đoàn minh hỏa, đem thi thể nàng đốt cháy sạch sẽ.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Mộ Dung tỷ muội và Ngô Kỵ đều làhấp một ngụm lãnh khí. Ngược lại, Lôi Động liếc mắt nhìn Cao Phi và Ti Đồ Trấn Nam. Quỷ Minh hội ý, đầu tiên là chỉ Ti Đồ Trấn Nam, nhưng khi muốn giết Cao Phi, Mộ Dung tỷ muội lại làthân hình chợt lóe, ngăn cản phía trước, có chút kích động nói:
- Đinh Động, không, Đinh tiền bối. Cao Phi này phản bội, cũng làcó nguyên nhân, còn thỉnh tiền bối thủ hạ lưu tình.
Quỷ Minh hơi liếc mắt nhìn Lôi Động, nhưng thấy hắn mặt vô biểu tình, chợt cười quỷ dị một tiếng, trực tiếp oanh ra một con hắc long ngâm truyền thừa từ Lôi Động, long ngâm rít gào, Cao Phi sắc mặt trắng bệch ngay cả một tiếng kêu rên cũng không có, trực tiếp bị oanh thành cặn bã.
- Hừ!
Quỷ Thứ bất mãn tức giận hừ một tiếng:
- Quỷ Minh, ngươi là không có chịu cảm giác thiếu thốn lực lượng, đã nói với ngươi bao nhiêu lần, lực lượng thích hợp, đánh chết địch nhân. Trong nháy mắt là có thể hôi phi yên diệt, không cần dùng đến Hắc Long Ngâm?
- A? Đinh, Đinh tiền bối, người, người đây là?
Mộ Dung tỷ muội vẻ mặt vô cùng tái nhợt, cực kỳ kinh hãi, lại thêm một tia phẫn nộ.
- Đinh mỗ làm việc, không cần tỷ muội các ngươi tới dạy.
Lôi Động nhàn nhạt liếc mắt nhìn các nàng, ngược lại thu lấy trữvật giới chỉ của ba người chết, cùng với của ba Luyện Ngục Ma tướng lúc trước Quỷ Thứ thu được, kiểm kê một chút, lại nhìn vềphía Ngô Kỵ, thần tình hòa hoãn nói:
- Ngô huynh, có chuyện phải làm phiền ngươi.
Ngô Kỵ vội vàng từ trong hoảng loạn tĩnh khí ngưng thần, trịnh trọng nói:
- Không dám không dám, Đinh tiền bối vẫn gọi là Ngô Kỵ. Chỉcần Đinh tiền bối có điều phân phó, vãn bội tự nhiên tận tâm màlàm.
Tôn kính tiền bối cường giả, chính là quy củ cơ bản trên thế giới này, thấy hắn như vậy Lôi Động Lôi Động cũng không để ý. Đêm một vài trữ vật giới chỉ và đồ vật giao cho Ngô Kỵ:
- Ngươi thân là Vân Sơn Tông trưởng lão, ít nhiều có chút thân phận. Tài liệu ở đây, đổi thành linh thạch mua một quả Hỗn Nguyên Kim Đan dư dả, việc này phiền phức ngươi xử trí.
Ngô Kỵ nghe vậy, hấp một ngụm lãnh khí, Đinh tiền bối này hành sự thật đúng là cổ quái. Bất quá, thoáng suy nghĩ cũng cóthể lý giải được nguyên nhân hắn làm như thế. Lúc này thu liễm thần sắc, tiếp nhận những trữ vật giới chỉ kia, trịnh trọng thề thốt nói:
- Vãn bối thề, nếu tự chiếm mấy thứ này, khiến vãn bối bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần hôn câu diệt.
Lôi Động khoát tay, cười nói:
- Không cần như vậy, nếu không có tín nhiệm ngươi, ta cũng sẽ không nhờ ngươi việc này.
- Đinh, Đinh tiền bối.
Một màn này nhìn vào trong mắt Mộ Dung tỷ muội, cũng không thể lý giải, liếc mắt nhìn nhau, cố lấy dũng khí hỏi:
- Nếu Đinh tiền bối đã nguyện ý bỏ vốn cứu thê tử của Cao Phi, vì sao, vì sao không buông tha tính mệnh của hắn? Dù sao, hắn cũng là vì cứu, cứu thê tử nên mới...
Lôi Động nhìn quanh bốn phía, thần niệm bàng bạc kéo dài ra, thăm dò lối ra, vừa lãnh đạm nói:
- Mặc kệ là nguyên nhân gì, mỗi người đều có quyền đưa ra lựa chọn của mình, cùng một ý niệm. Cao Phi vì cứu thê tử, cam nguyện chịu vô cùng nhục nhã, ta cũng thập phần bội phục. Chỉbất quá, nếu hắn quyết định phản bội, đem đầu mâu chĩa về phíađội hữu, hắn liền là địch nhân của chúng ta. Đối với địch nhân, ta chẳng bao giờ có thói quen thủ hạ lưu tình. Đường là chính hắn chọn, hậu quả cũng là chính hắn phải gánh chịu.
Mộ Dung tỷ muội nghe rồi tựa như có chút suy nghĩ, nhưng vẫn không quá minh bạch, vừa định tiếp tục truy vấn, Ngô Kỵ vội vàng kéo lại vội vàng kéo các nàng lại, thấp giọng nói rằng:
- Đinh tiền bối nói đúng, đường là chính hắn chọn. Các ngươi ngẫm lại xem, nếu là không có Đinh tiền bối xuất hiện. Đám người phản bội kia chẳng phải là được dung túng? Ngay cả Ngô mỗ đều sẽ táng thân trong tay bọn chúng. mọi người đều là vìbảo mệnh và kiên trì vài thứ kia, chưa nói tới đúng hay sai, bọn họ thất bại, chỉ bất quá vận khí của họ không tốt mà thôi. Nếu như Ngô mỗ không có giữ vững lòng mình, không chừng dưới tình huống này cũng sẽ cam nguyên đầu hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.