Chương 205: Hắc tháp của Tâm Ma Điện (hạ)
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
07/05/2013
Cửa vào hắc tháp, cách đó mấy trượng, nó giống như một cái động hình chữ nhật, tối đen như mực, không có chút điểm thu hút nào cả. Xem một lát, thấy không có vấn đề gì.
Lôi Động liền ngự sử Ám Ảnh quỷ tốt, tiềm hành tiến vào dò đường.
Ám Ảnh quỷ tốt, thân hình nhoáng lên, mờ dần, biến mất trong không khí. Nếu quan sát cẩn thận, chỉ có thể thấy trong không khí, có từng đợt chấn động. Lôi Động ra mệnh lệnh, nó nhẹ nhàng linh hoạt phiêu lạc tiến vào động, cẩn thận từng li từng tí tìm kiếm bên trong. Mà cùng lúc đó, Thần niệm của Lôi Động một mực khóa thân hình của nó, dần dần, giống như mình chính là Ám Ảnh, Ám Ảnh chính là Lôi Động.
Đây cũng là một bí quyết vận dụng đặc thù của Ngự Quỷ Quyết, thông qua tập trung thần niệm, có thể dung hợp làm một thể với bổn mạng quỷ bộc, nếu như quen thuộc hơn nữa, thần niệm cường thịnh hơn một chút. Thậm chí, có thể dùng cảm giác của quỷ bộc, đi nhận thức thế giới này. Đương nhiên, loại cấp độ này, Lôi Động còn chưa làm được. Hôm nay có thể đem thần niệm của hắn, phụ thể vào trên người của quỷ bộc, đã xem như không tồi rồi.
Ám Ảnh quỷ tốt vừa mới tiến vào cửa động, hình như đã chạm phải cấm chế gì đó, sưu sưu sưu, vài đạo ám mâu bắn ra. Mà Lôi Động phụ thể vào nó cũng cảm nhận được, lập tức chỉ huy Ám Ảnh quỷ tốt thối lui ra phía sau, nhưng vẫn chậm nửa nhịp. Bảy tám cây ám mâu, hắn chỉ né tránh được năm sáu cây. Hai cây trong đó, trực tiếp đâm lên người Ám Ảnh quỷ tốt.
Khi Ám Ảnh quỷ tốt bị trọng thương, trong thần hồn của Lôi Động cũng bị kích thương, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, hắn đúng là quá xem thường cấm chế của hắc tháp này. Bản thân của hắn chỉ huy Ám Ảnh quỷ tốt, tuy phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng dù sao Ám Ảnh quỷ tốt có thực lực quá kém, phản ứng mau hơn nữa, tốc độ cũng theo không kịp. Nhưng tốt một điểm, Ám Ảnh quỷ tốt thuộc về hồn thể, cho nên có sức chống cự với những vết thương thế này khá tốt, tuy cũng bị trọng thương, nhưng chưa tới mất bị mất mạng. Thân hình hóa thật thành hư, biến ảo thành một đoàn quỷ vụ, chật vật trốn ra ngoài. Lôi Động có chút đau lòng, thu nó vào trong Dưỡng Hồn Tháp. Bởi vì Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp có công hiệu tẩm bổ, không qua bao lâu, nó đã có thể khôi phục lại bộ dáng lúc ban đầu.
Đối với những thứ không biết, cho nên sẽ sinh ra chút sợ hãi. Lôi Động thập thò ở trước lối vào, nhưng khi nhìn thấy đây chỉ là một ít cơ quan mà thôi, lúc này mới buông lỏng một hơi. Lần này, do Bạo Kích quỷ vệ cấp hai đỉnh phong dẫn đầu, dùng hồn thể huyễn thành một tấm chắn, che chắn tất cả mọi mặt. Quỷ thể, giống như sương mù nhưng không phải sương mù, hiện ra trạng thái nửa chân thực nửa hư ảo, đề phòng có gì bất trắc sẽ nhanh chóng bỏ chạy ngay lập tức.
Bạo Kích quỷ vệ, sau khi tiến vào trong hắc tháp, đi một vòng ở chung quanh, nhưng không có xúc động nửa điểm cấm chế. Rất hiển nhiên, cơ quan đầu tiên của hắc tháp, đã bị Ám Ảnh quỷ tốt khởi động. Lôi Động lúc này mới đem những quỷ bộc còn lại, cùng bay vào trong động, vừa vào cửa động, Lôi Động mới chính thức nhìn thấy cảnh vật bên trong đây là gì. Có lẽ là vì xúc động cấm chế rồi, hắc tháp đã khởi động, trên vách tường xuất hiện một ít đèn treo, tản ra hào quang nhu hòa. Đây là tầng đầu tiên và cũng là đáy tháp, nhưng cũng không phải như trong tưởng tượng của Lôi Động, có được cảm giác mênh mông to lớn.
Trên thực tế, bày ra trước mặt Lôi Động, chỉ có một trái, một phải hai cái thông đạo, tất cả chỉ rộng vài trượng mà thôi. Về phần chọn đường nào, Lôi Động không có chút đầu mối nào. Thích thú tùy tiện đoán mò một đường, chọn bên phải mà đi.
Lôi Động tin tưởng, Ám Ảnh quỷ tốt mới vừa rồi bị trúng mấy cây mâu, cũng chỉ là món ăn khai vị mà thôi. Không dám có chút khinh thường nào, vốn định cho Bạo Kích quỷ vệ đi một chuyến. Mặc dù nói, nếu Bạo Kích quỷ vệ mà xảy ra chuyện gì không may, thì tổn thương rất lớn với chính mình. Nhưng nghĩ lại, bên trong Vạn Quỷ Phiên, có nhiều pháo hôi như thế, cần gì cho quỷ bộc đi mạo hiểm dò đường chứ? Tuy ác quỷ trong Vạn Quỷ Phiên, không đầu không đuôi, hung tàn thô bạo, dùng số lượng thủ thắng, bề ngoài không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng với tư cách làm bia đỡ đạn và pháo hôi, quá phù hợp. Tổn thất nhiều hơn nữa, Lôi Động cũng không đau lòng, trừ một ít chủ hồn ra, đám cá tạp còn lại dễ dàng bổ sung hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Lôi Động thầm mắng mình vừa rồi có pháo hôi lại không dùng, lại dùng Ám Ảnh quỷ tốt đi chịu chết, đúng là quá ngu ngốc mà, đây gọi là mất bò mới lo làm chuồng, lấy Vạn Quỷ Phiên ra, sau khi lẩm bẩm vài câu. Có mấy đám khói đen trong Vạn Quỷ Phiên bay ra, bởi vì chưa nhận được mệnh lệnh của Lôi Động, cho nên chúng bay lượn chung quanh giống như cá bơi trong nước, vờn quanh bên người Lôi Động.
- Đi!
Lôi Động bấm pháp quyết, thần niệm ra lệnh cưỡng chế. Mấy đầu ác quỷ khói đen này, lập tức phiêu phù bất định, giương nanh múa vuốt lao về phía trước, còn cố ý phân phó chúng bay lên cao hoặc hạ xuống thấp, ý đồ xúc động những cấm chế và bẫy rập chưa khởi động. Do chúng đi trước dẫn đầu, Lôi Động thì dẫn theo quỷ bộc đi theo sau, có chút cẩn thận, đi cách chúng mười trượng. Khoảng cách như thế, bất luận xảy ra chuyện gì, Lôi Động cũng nắm chắc làm ra phản ứng kịp thời.
Sau khi đi hơn trăm trượng, đúng là chúng đã chọc vào vài cái cấm chế. Nhưng vượt quá dự kiến của Lôi Động là, đám pháo hôi dò đường này, chúng lại tốt hơn quỷ bộc. Bởi vì hình thể của chúng rất nhỏ, chỉ vẹn vẹn có một đám, hơi chút du động, là có thể né tránh được cây mâu, hỏa cầu, tảng băng cái gì đó. Tác dụng như thế, làm cho Lôi Động cảm thấy thoải mái trong lòng, không cần phí khí lực gì, liền có thể dễ dàng thông qua bẫy rập và cấm chế. Tuy Lôi Động tự nhận, dựa vào thực lực của chính mình, hoàn toàn có thể xông qua, nhưng trả giá thật nhiều là xa xỉ. Đi không bao lâu, liền phải ngồi xuống khôi phục chân khí.
Sau khi đi dọc theo hành lang suốt nửa ngày, rốt cuộc phía trước xuất hiện một cái đại sảnh hình tròn. Lôi Động mang theo một đầu du hồn đi qua, nhưng vừa tiến vào, trong đại sảnh tròn kia, có ánh sáng lóe lên. Trong chớp mắt, du hồn đã hôi phi yên diệt. Vốn trong thần niệm của Lôi Động, cảm nhận trong đại sảnh hình tròn này không có vật gì khác cả, không biết lúc nào đã nhiều ra hai quái vật nửa người nửa rắn, thực lực đều là Trúc Cơ tầng một.
Triệu hoán huyễn thú. Lôi Động cẩn thận dùng thần niệm phỏng đoán tình huống một chút, nhưng lại phân biệt ra được tính đặc biệt của hai con quái vật này.
Sau đó buông lỏng một hơi, phàm là huyễn thú dựa vào pháp thuật ngưng tụ, đều khó có khả năng tồn tại không ngừng nghỉ. Rất nhiều tông phái, đối với triệu hoán huyễn thú đều có nghiên cứu.
Trong trí nhớ của Lôi Động có một tông phái hay là thế lực nào đó, tên là Huyễn Thú Tông cái gì đó, am hiểu thứ này. Khi đối địch, thường thường sẽ triệu hoán ra nhiều đầu huyễn thú có thực lực không đồng đều, thực lực rất mạnh.
Lôi Động liền ngự sử Ám Ảnh quỷ tốt, tiềm hành tiến vào dò đường.
Ám Ảnh quỷ tốt, thân hình nhoáng lên, mờ dần, biến mất trong không khí. Nếu quan sát cẩn thận, chỉ có thể thấy trong không khí, có từng đợt chấn động. Lôi Động ra mệnh lệnh, nó nhẹ nhàng linh hoạt phiêu lạc tiến vào động, cẩn thận từng li từng tí tìm kiếm bên trong. Mà cùng lúc đó, Thần niệm của Lôi Động một mực khóa thân hình của nó, dần dần, giống như mình chính là Ám Ảnh, Ám Ảnh chính là Lôi Động.
Đây cũng là một bí quyết vận dụng đặc thù của Ngự Quỷ Quyết, thông qua tập trung thần niệm, có thể dung hợp làm một thể với bổn mạng quỷ bộc, nếu như quen thuộc hơn nữa, thần niệm cường thịnh hơn một chút. Thậm chí, có thể dùng cảm giác của quỷ bộc, đi nhận thức thế giới này. Đương nhiên, loại cấp độ này, Lôi Động còn chưa làm được. Hôm nay có thể đem thần niệm của hắn, phụ thể vào trên người của quỷ bộc, đã xem như không tồi rồi.
Ám Ảnh quỷ tốt vừa mới tiến vào cửa động, hình như đã chạm phải cấm chế gì đó, sưu sưu sưu, vài đạo ám mâu bắn ra. Mà Lôi Động phụ thể vào nó cũng cảm nhận được, lập tức chỉ huy Ám Ảnh quỷ tốt thối lui ra phía sau, nhưng vẫn chậm nửa nhịp. Bảy tám cây ám mâu, hắn chỉ né tránh được năm sáu cây. Hai cây trong đó, trực tiếp đâm lên người Ám Ảnh quỷ tốt.
Khi Ám Ảnh quỷ tốt bị trọng thương, trong thần hồn của Lôi Động cũng bị kích thương, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, hắn đúng là quá xem thường cấm chế của hắc tháp này. Bản thân của hắn chỉ huy Ám Ảnh quỷ tốt, tuy phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng dù sao Ám Ảnh quỷ tốt có thực lực quá kém, phản ứng mau hơn nữa, tốc độ cũng theo không kịp. Nhưng tốt một điểm, Ám Ảnh quỷ tốt thuộc về hồn thể, cho nên có sức chống cự với những vết thương thế này khá tốt, tuy cũng bị trọng thương, nhưng chưa tới mất bị mất mạng. Thân hình hóa thật thành hư, biến ảo thành một đoàn quỷ vụ, chật vật trốn ra ngoài. Lôi Động có chút đau lòng, thu nó vào trong Dưỡng Hồn Tháp. Bởi vì Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp có công hiệu tẩm bổ, không qua bao lâu, nó đã có thể khôi phục lại bộ dáng lúc ban đầu.
Đối với những thứ không biết, cho nên sẽ sinh ra chút sợ hãi. Lôi Động thập thò ở trước lối vào, nhưng khi nhìn thấy đây chỉ là một ít cơ quan mà thôi, lúc này mới buông lỏng một hơi. Lần này, do Bạo Kích quỷ vệ cấp hai đỉnh phong dẫn đầu, dùng hồn thể huyễn thành một tấm chắn, che chắn tất cả mọi mặt. Quỷ thể, giống như sương mù nhưng không phải sương mù, hiện ra trạng thái nửa chân thực nửa hư ảo, đề phòng có gì bất trắc sẽ nhanh chóng bỏ chạy ngay lập tức.
Bạo Kích quỷ vệ, sau khi tiến vào trong hắc tháp, đi một vòng ở chung quanh, nhưng không có xúc động nửa điểm cấm chế. Rất hiển nhiên, cơ quan đầu tiên của hắc tháp, đã bị Ám Ảnh quỷ tốt khởi động. Lôi Động lúc này mới đem những quỷ bộc còn lại, cùng bay vào trong động, vừa vào cửa động, Lôi Động mới chính thức nhìn thấy cảnh vật bên trong đây là gì. Có lẽ là vì xúc động cấm chế rồi, hắc tháp đã khởi động, trên vách tường xuất hiện một ít đèn treo, tản ra hào quang nhu hòa. Đây là tầng đầu tiên và cũng là đáy tháp, nhưng cũng không phải như trong tưởng tượng của Lôi Động, có được cảm giác mênh mông to lớn.
Trên thực tế, bày ra trước mặt Lôi Động, chỉ có một trái, một phải hai cái thông đạo, tất cả chỉ rộng vài trượng mà thôi. Về phần chọn đường nào, Lôi Động không có chút đầu mối nào. Thích thú tùy tiện đoán mò một đường, chọn bên phải mà đi.
Lôi Động tin tưởng, Ám Ảnh quỷ tốt mới vừa rồi bị trúng mấy cây mâu, cũng chỉ là món ăn khai vị mà thôi. Không dám có chút khinh thường nào, vốn định cho Bạo Kích quỷ vệ đi một chuyến. Mặc dù nói, nếu Bạo Kích quỷ vệ mà xảy ra chuyện gì không may, thì tổn thương rất lớn với chính mình. Nhưng nghĩ lại, bên trong Vạn Quỷ Phiên, có nhiều pháo hôi như thế, cần gì cho quỷ bộc đi mạo hiểm dò đường chứ? Tuy ác quỷ trong Vạn Quỷ Phiên, không đầu không đuôi, hung tàn thô bạo, dùng số lượng thủ thắng, bề ngoài không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng với tư cách làm bia đỡ đạn và pháo hôi, quá phù hợp. Tổn thất nhiều hơn nữa, Lôi Động cũng không đau lòng, trừ một ít chủ hồn ra, đám cá tạp còn lại dễ dàng bổ sung hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Lôi Động thầm mắng mình vừa rồi có pháo hôi lại không dùng, lại dùng Ám Ảnh quỷ tốt đi chịu chết, đúng là quá ngu ngốc mà, đây gọi là mất bò mới lo làm chuồng, lấy Vạn Quỷ Phiên ra, sau khi lẩm bẩm vài câu. Có mấy đám khói đen trong Vạn Quỷ Phiên bay ra, bởi vì chưa nhận được mệnh lệnh của Lôi Động, cho nên chúng bay lượn chung quanh giống như cá bơi trong nước, vờn quanh bên người Lôi Động.
- Đi!
Lôi Động bấm pháp quyết, thần niệm ra lệnh cưỡng chế. Mấy đầu ác quỷ khói đen này, lập tức phiêu phù bất định, giương nanh múa vuốt lao về phía trước, còn cố ý phân phó chúng bay lên cao hoặc hạ xuống thấp, ý đồ xúc động những cấm chế và bẫy rập chưa khởi động. Do chúng đi trước dẫn đầu, Lôi Động thì dẫn theo quỷ bộc đi theo sau, có chút cẩn thận, đi cách chúng mười trượng. Khoảng cách như thế, bất luận xảy ra chuyện gì, Lôi Động cũng nắm chắc làm ra phản ứng kịp thời.
Sau khi đi hơn trăm trượng, đúng là chúng đã chọc vào vài cái cấm chế. Nhưng vượt quá dự kiến của Lôi Động là, đám pháo hôi dò đường này, chúng lại tốt hơn quỷ bộc. Bởi vì hình thể của chúng rất nhỏ, chỉ vẹn vẹn có một đám, hơi chút du động, là có thể né tránh được cây mâu, hỏa cầu, tảng băng cái gì đó. Tác dụng như thế, làm cho Lôi Động cảm thấy thoải mái trong lòng, không cần phí khí lực gì, liền có thể dễ dàng thông qua bẫy rập và cấm chế. Tuy Lôi Động tự nhận, dựa vào thực lực của chính mình, hoàn toàn có thể xông qua, nhưng trả giá thật nhiều là xa xỉ. Đi không bao lâu, liền phải ngồi xuống khôi phục chân khí.
Sau khi đi dọc theo hành lang suốt nửa ngày, rốt cuộc phía trước xuất hiện một cái đại sảnh hình tròn. Lôi Động mang theo một đầu du hồn đi qua, nhưng vừa tiến vào, trong đại sảnh tròn kia, có ánh sáng lóe lên. Trong chớp mắt, du hồn đã hôi phi yên diệt. Vốn trong thần niệm của Lôi Động, cảm nhận trong đại sảnh hình tròn này không có vật gì khác cả, không biết lúc nào đã nhiều ra hai quái vật nửa người nửa rắn, thực lực đều là Trúc Cơ tầng một.
Triệu hoán huyễn thú. Lôi Động cẩn thận dùng thần niệm phỏng đoán tình huống một chút, nhưng lại phân biệt ra được tính đặc biệt của hai con quái vật này.
Sau đó buông lỏng một hơi, phàm là huyễn thú dựa vào pháp thuật ngưng tụ, đều khó có khả năng tồn tại không ngừng nghỉ. Rất nhiều tông phái, đối với triệu hoán huyễn thú đều có nghiên cứu.
Trong trí nhớ của Lôi Động có một tông phái hay là thế lực nào đó, tên là Huyễn Thú Tông cái gì đó, am hiểu thứ này. Khi đối địch, thường thường sẽ triệu hoán ra nhiều đầu huyễn thú có thực lực không đồng đều, thực lực rất mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.