Chương 562: Hòm trữ vật thần bí
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
23/05/2013
Thứ gọi là hòm trữ vật, Lôi Động cũng đã nghe nói qua vật này. Không giống với vòng tay trữ vật dễ dàng mang theo, hòm trữ vật bởi vì nguyên nhân hình dạng, cho nên không tiện để mang theo bên người. Thế nhưng, bởi vì không gian trữ vật rộng lớn, cho nên bình thường sẽ được sử dụng làm thương khố của tông phái, hoặc giả làm vật vận chuyển hàng hóa...
Đương nhiên hòm trữ vật bởi vì thể tích bề ngoài lớn, tài liệu tiêu hao thường thường gấp nghìn gấp vạn lần so với vòng tay trữ vật. Cho dù là một hòm trữ vật cấp thấp, giá trị cũng vô cùng xa xỉ. Người bình thường sẽ không mua hoặc là luyện chế loại vật phẩm này.
Cho dù là Lôi Động, cũng chưa từng nghĩ tới, muốn tiêu hao vật tư để mua một chiếc hòm trữ vật không gian rộng lớn.
Hơn nữa, Lôi Động cũng chưa từng nghe qua, có người sẽ cất một hòm trữ vật ở bên trong thần hồn, dùng lực lượng Nguyên Anh tiến hành hồn luyện, trở thành một loại pháp bảo hồn luyện. Dù sao thể trạng của hòm trữ vật này thực sự quá lớn, nếu như muốn dần dần luyện hóa nó để dung hợp vào trong Nguyên Anh, không hề nghi ngờ chính là một sự tình tổn hao rất nhiều công phu.
Thế nhưng Lý Diệu này thật không ngờ lại làm như vậy. Lại nhìn cánh tay trên thi thể hắn, quả là có đeo một chiếc vòng tay trữ vật tạo hình không tầm thường, hiển nhiên không phải là vật phàm. Điều này không khỏi khiến cho Lôi Động trong lòng khẽ động, nghe nói Lý Diệu đến Khang Châu là vì chấp hành nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ của hắn dường như đã hoàn thành rồi. Chẳng lẽ, nhiệm vụ của hắn có liên quan gì đến hòm trữ vật này hay sao?
Lôi Động thu lấy vòng tay trữ vật trên thi thể Lý Diệu, sau đó đưa toàn bộ mọi thứ giao cho Thiên Ma, trước mặt người ngoài, hắn vẫn tỏ ra vô cùng cung kính:
- Làm phiền Thiên Ma đại nhân hỗ trợ xóa đi thần hồn lạc ấn của Lý Diệu!
Thiên Ma nghe thấy vậy, thiếu chút nữa thì té xỉu, tức giận hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Động. Nếu như muốn xóa đi hồn luyện lạc ấn trên vòng tay trữ vật kia, nàng tốn công phu mấy ngày chung quy cũng có thể làm được. Còn về phần kiện linh bảo hình quạt, đó rõ ràng chính là linh bảo yêu quý mà Lý Diệu đã dùng Nguyên Anh hồn luyện, nếu như không dốc sức nửa năm, sợ rằng khó có thể thành công.
Khiến Thiên Ma mở trừng mắt chính là hòm trữ vật kia, sau khi lấy ra từ trong Nguyên Anh của Lý Diệu, vật này đã khôi phục lại kích cỡ nguyên dạng, dài rộng đều gần một trượng. Điều này khiến cho Thiên Ma toát cả mồ hôi, thứ này chỉ có trời mới biết Lý Diệu đã hồn luyện nó qua bao lâu? Bởi vì đồ vật hồn luyện càng lâu, càng có thể cùng chủ nhân tâm ý tương thông, khi muốn xóa đi lạc ấn sẽ gặp phải trở lực rất lớn.
Giữa các tu sĩ cùng giai, nếu như muốn xóa đi thần hồn lạc ấn mà đối phương lưu lại, thông thường đều phải tổn hao công phu gấp nhiều lần, đừng nói là đồ vật đã được hồn luyện. Trừ phi là mời tu sĩ cao giai xuất thủ, tỷ như những cao thủ Hóa Thần kỳ, có thể khá nhẹ nhàng xóa bỏ đi những thứ đó.
- Cái rương kia hay là để ta làm cho, coi như là lập công chuộc tội.
Huyết Ma mắt thấy sắc mặt Thiên Ma không dễ coi, liền chủ động nhận lấy công việc khổ cực này về phía mình, cười cười như không có gì:
- Dù sao mục tiêu cả đời này của Huyết Ma ta, cũng chính là thăng cấp lên Nguyên Anh trung giai, cũng không sợ lãng phí thời gian tinh lực.
- Huyết lão, vậy theo ý ngài, muốn xóa đi thần hồn lạc ấn này, cần phải mất bao lâu?
- Việc này, dựa theo kích cỡ của hòm trữ vật, tu vi của Lý Diệu, phỏng chừng sẽ tiêu hao không ít công phu, chậm thì năm sáu năm, lâu thì phải hơn mười năm.
Huyết Ma suy nghĩ một chút rồi đáp.
Lôi Động cũng đã minh bạch vì sao Thiên Ma lại trừng mắt với mình. Bất kể là lãng phí công phu mười năm của Thiên Ma hay là Huyết Ma, đều không phải là sự tình mà Lôi Động muốn thấy, nhưng lúc này sợ rằng nếu đi nhờ vả tới Dạ Xoa Vương, cũng không phải là việc an toàn, vạn nhất thứ bên trong khiến cho tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng phải động tâm, vậy chẳng phải là tự tìm tử lộ hay sao?
Lôi Động nghĩ ngợi một hồi, liền nhớ đến Lôi Long. Lấy thực lực cùng tâm tính của hắn, tuyệt đối sẽ không ham muốn bất kỳ thứ gì của mình. Đã có kế hoạch trong lòng, hắn bèn nói với Huyết Ma:
- Huyết lão, vãn bối vừa vặn có một sự tình muốn nhờ vả ngài. Một số thuộc hạ của vãn bối sẽ mang theo một lượng đặc sản của Khang Châu xuyên qua Đại Hoang Mạc đi vào Triệu Châu. Sự nguy hiểm của Đại Hoang Mạc, chắc hẳn Huyết lão cũng vô cùng rõ ràng, mặc dù có được lộ tuyến an toàn cùng với Thổ Cự Nhân hộ tống, nhưng trên đường thiếu đi tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, chung quy vẫn cảm thấy không được yên tâm. Bởi vậy vãn bối muốn mời tiền bối hỗ trợ hộ tống một lượt đi về, trước sau cũng phải mất chừng bốn năm năm!
- Có thể!
Huyết Ma không do dự, trực tiếp đáp ứng. Lần này thoạt nhìn tựa như rất tốn thời gian, nhưng trên thực tế, những lúc bình thường Huyết Ma hắn không có việc gì, đa phần thời gian đều là luyện công trên phi chu.
Lôi Động thấy hắn đáp ứng có phần sảng khoái, trong lòng cũng có phần thỏa mãn vì hắn thức thời, bản thân cũng không thể keo kiệt được:
- Huyết lão, cũng không thể để ngài làm sự tình không công được. Lợi nhuận kiếm được của lần buôn bán này, vãn bối nguyện ý cấp cho tiền bối một thành.
Lôi Động biết rõ, nếu như thực sự muốn thu nạp nhân tâm của Huyết Ma, chỉ dựa vào sự uy hiếp của quỷ cổ thì cũng vô dụng. Chi bằng ràng buộc thật chặt lợi ích song phương lại với nhau, đôi bên đều có lợi thì mới có thể lâu dài được.
Huyết Ma chợt lắc đầu nói:
- Không cần như vậy, ta cũng đã nghe nói rằng ở Triệu Châu, đan dược tương đối rẻ. Ta có thể thuận tiện mua một chút cho mình, không tính là làm hỏng việc, mà lại còn chiếm được chút tiện nghi. Huống chi ngươi cho ta một con linh quỷ cực phẩm, chính là thứ tốt mà có tiền cũng không mua được.
Thiên Ma ở bên kia ngược lại ánh mắt sáng ngời:
- Lôi Động, ta đây cũng có chút tài sản riêng, không bằng thuận tiện giúp ta mua chúng hàng hóa được không?
Thiên Ma có loại tâm tư này, Lôi Động tự nhiên là cầu còn không được. Cùng một lượt đi về, có tăng thêm chút hàng hóa cũng chẳng sao.
Nhưng kế tiếp, Lôi Động lại bắt đầu thi triển chiến thuật tâm lý. Cung kính nói với Huyết Ma:
- Huyết lão, còn có một việc nhân tiện làm phiền ngài một chút. Linh bảo hình quạt cùng với hòm trữ vật, cũng phiền ngài mang theo giùm. Sau khi đến Khang Châu, thuộc hạ của ta sẽ dẫn ngài đi tìm vị huynh đệ Hóa Thần của ta, nhờ hắn hỗ trợ xóa đi lạc ấn của hai kiện vật phẩm này.
Huyết Ma nghe vậy nhất thời khựng lại, thầm nghĩ Lôi Động này thực sự có một huynh đệ Hóa Thần kỳ, chứ không phải là hắn lừa gạt mình sao? Trong nhất thời, thái độ của Huyết Ma đối với Lôi Động lại xảy ra một chút biến hóa rất vi diệu. Thần sắc bên ngoài cung kính hơn không ít, trịnh trọng lên tiếng:
- Chuyện này ta nhất định sẽ làm thỏa đáng!
Có thể bái kiến một tiền bối Hóa Thần kỳ, cũng là vinh hạnh của Huyết Ma hắn.
Đương nhiên hòm trữ vật bởi vì thể tích bề ngoài lớn, tài liệu tiêu hao thường thường gấp nghìn gấp vạn lần so với vòng tay trữ vật. Cho dù là một hòm trữ vật cấp thấp, giá trị cũng vô cùng xa xỉ. Người bình thường sẽ không mua hoặc là luyện chế loại vật phẩm này.
Cho dù là Lôi Động, cũng chưa từng nghĩ tới, muốn tiêu hao vật tư để mua một chiếc hòm trữ vật không gian rộng lớn.
Hơn nữa, Lôi Động cũng chưa từng nghe qua, có người sẽ cất một hòm trữ vật ở bên trong thần hồn, dùng lực lượng Nguyên Anh tiến hành hồn luyện, trở thành một loại pháp bảo hồn luyện. Dù sao thể trạng của hòm trữ vật này thực sự quá lớn, nếu như muốn dần dần luyện hóa nó để dung hợp vào trong Nguyên Anh, không hề nghi ngờ chính là một sự tình tổn hao rất nhiều công phu.
Thế nhưng Lý Diệu này thật không ngờ lại làm như vậy. Lại nhìn cánh tay trên thi thể hắn, quả là có đeo một chiếc vòng tay trữ vật tạo hình không tầm thường, hiển nhiên không phải là vật phàm. Điều này không khỏi khiến cho Lôi Động trong lòng khẽ động, nghe nói Lý Diệu đến Khang Châu là vì chấp hành nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ của hắn dường như đã hoàn thành rồi. Chẳng lẽ, nhiệm vụ của hắn có liên quan gì đến hòm trữ vật này hay sao?
Lôi Động thu lấy vòng tay trữ vật trên thi thể Lý Diệu, sau đó đưa toàn bộ mọi thứ giao cho Thiên Ma, trước mặt người ngoài, hắn vẫn tỏ ra vô cùng cung kính:
- Làm phiền Thiên Ma đại nhân hỗ trợ xóa đi thần hồn lạc ấn của Lý Diệu!
Thiên Ma nghe thấy vậy, thiếu chút nữa thì té xỉu, tức giận hung hăng trừng mắt nhìn Lôi Động. Nếu như muốn xóa đi hồn luyện lạc ấn trên vòng tay trữ vật kia, nàng tốn công phu mấy ngày chung quy cũng có thể làm được. Còn về phần kiện linh bảo hình quạt, đó rõ ràng chính là linh bảo yêu quý mà Lý Diệu đã dùng Nguyên Anh hồn luyện, nếu như không dốc sức nửa năm, sợ rằng khó có thể thành công.
Khiến Thiên Ma mở trừng mắt chính là hòm trữ vật kia, sau khi lấy ra từ trong Nguyên Anh của Lý Diệu, vật này đã khôi phục lại kích cỡ nguyên dạng, dài rộng đều gần một trượng. Điều này khiến cho Thiên Ma toát cả mồ hôi, thứ này chỉ có trời mới biết Lý Diệu đã hồn luyện nó qua bao lâu? Bởi vì đồ vật hồn luyện càng lâu, càng có thể cùng chủ nhân tâm ý tương thông, khi muốn xóa đi lạc ấn sẽ gặp phải trở lực rất lớn.
Giữa các tu sĩ cùng giai, nếu như muốn xóa đi thần hồn lạc ấn mà đối phương lưu lại, thông thường đều phải tổn hao công phu gấp nhiều lần, đừng nói là đồ vật đã được hồn luyện. Trừ phi là mời tu sĩ cao giai xuất thủ, tỷ như những cao thủ Hóa Thần kỳ, có thể khá nhẹ nhàng xóa bỏ đi những thứ đó.
- Cái rương kia hay là để ta làm cho, coi như là lập công chuộc tội.
Huyết Ma mắt thấy sắc mặt Thiên Ma không dễ coi, liền chủ động nhận lấy công việc khổ cực này về phía mình, cười cười như không có gì:
- Dù sao mục tiêu cả đời này của Huyết Ma ta, cũng chính là thăng cấp lên Nguyên Anh trung giai, cũng không sợ lãng phí thời gian tinh lực.
- Huyết lão, vậy theo ý ngài, muốn xóa đi thần hồn lạc ấn này, cần phải mất bao lâu?
- Việc này, dựa theo kích cỡ của hòm trữ vật, tu vi của Lý Diệu, phỏng chừng sẽ tiêu hao không ít công phu, chậm thì năm sáu năm, lâu thì phải hơn mười năm.
Huyết Ma suy nghĩ một chút rồi đáp.
Lôi Động cũng đã minh bạch vì sao Thiên Ma lại trừng mắt với mình. Bất kể là lãng phí công phu mười năm của Thiên Ma hay là Huyết Ma, đều không phải là sự tình mà Lôi Động muốn thấy, nhưng lúc này sợ rằng nếu đi nhờ vả tới Dạ Xoa Vương, cũng không phải là việc an toàn, vạn nhất thứ bên trong khiến cho tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng phải động tâm, vậy chẳng phải là tự tìm tử lộ hay sao?
Lôi Động nghĩ ngợi một hồi, liền nhớ đến Lôi Long. Lấy thực lực cùng tâm tính của hắn, tuyệt đối sẽ không ham muốn bất kỳ thứ gì của mình. Đã có kế hoạch trong lòng, hắn bèn nói với Huyết Ma:
- Huyết lão, vãn bối vừa vặn có một sự tình muốn nhờ vả ngài. Một số thuộc hạ của vãn bối sẽ mang theo một lượng đặc sản của Khang Châu xuyên qua Đại Hoang Mạc đi vào Triệu Châu. Sự nguy hiểm của Đại Hoang Mạc, chắc hẳn Huyết lão cũng vô cùng rõ ràng, mặc dù có được lộ tuyến an toàn cùng với Thổ Cự Nhân hộ tống, nhưng trên đường thiếu đi tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, chung quy vẫn cảm thấy không được yên tâm. Bởi vậy vãn bối muốn mời tiền bối hỗ trợ hộ tống một lượt đi về, trước sau cũng phải mất chừng bốn năm năm!
- Có thể!
Huyết Ma không do dự, trực tiếp đáp ứng. Lần này thoạt nhìn tựa như rất tốn thời gian, nhưng trên thực tế, những lúc bình thường Huyết Ma hắn không có việc gì, đa phần thời gian đều là luyện công trên phi chu.
Lôi Động thấy hắn đáp ứng có phần sảng khoái, trong lòng cũng có phần thỏa mãn vì hắn thức thời, bản thân cũng không thể keo kiệt được:
- Huyết lão, cũng không thể để ngài làm sự tình không công được. Lợi nhuận kiếm được của lần buôn bán này, vãn bối nguyện ý cấp cho tiền bối một thành.
Lôi Động biết rõ, nếu như thực sự muốn thu nạp nhân tâm của Huyết Ma, chỉ dựa vào sự uy hiếp của quỷ cổ thì cũng vô dụng. Chi bằng ràng buộc thật chặt lợi ích song phương lại với nhau, đôi bên đều có lợi thì mới có thể lâu dài được.
Huyết Ma chợt lắc đầu nói:
- Không cần như vậy, ta cũng đã nghe nói rằng ở Triệu Châu, đan dược tương đối rẻ. Ta có thể thuận tiện mua một chút cho mình, không tính là làm hỏng việc, mà lại còn chiếm được chút tiện nghi. Huống chi ngươi cho ta một con linh quỷ cực phẩm, chính là thứ tốt mà có tiền cũng không mua được.
Thiên Ma ở bên kia ngược lại ánh mắt sáng ngời:
- Lôi Động, ta đây cũng có chút tài sản riêng, không bằng thuận tiện giúp ta mua chúng hàng hóa được không?
Thiên Ma có loại tâm tư này, Lôi Động tự nhiên là cầu còn không được. Cùng một lượt đi về, có tăng thêm chút hàng hóa cũng chẳng sao.
Nhưng kế tiếp, Lôi Động lại bắt đầu thi triển chiến thuật tâm lý. Cung kính nói với Huyết Ma:
- Huyết lão, còn có một việc nhân tiện làm phiền ngài một chút. Linh bảo hình quạt cùng với hòm trữ vật, cũng phiền ngài mang theo giùm. Sau khi đến Khang Châu, thuộc hạ của ta sẽ dẫn ngài đi tìm vị huynh đệ Hóa Thần của ta, nhờ hắn hỗ trợ xóa đi lạc ấn của hai kiện vật phẩm này.
Huyết Ma nghe vậy nhất thời khựng lại, thầm nghĩ Lôi Động này thực sự có một huynh đệ Hóa Thần kỳ, chứ không phải là hắn lừa gạt mình sao? Trong nhất thời, thái độ của Huyết Ma đối với Lôi Động lại xảy ra một chút biến hóa rất vi diệu. Thần sắc bên ngoài cung kính hơn không ít, trịnh trọng lên tiếng:
- Chuyện này ta nhất định sẽ làm thỏa đáng!
Có thể bái kiến một tiền bối Hóa Thần kỳ, cũng là vinh hạnh của Huyết Ma hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.