Đại Ma Đầu

Chương 169: Lễ mừng phong ba (thượng)

Tiên Tử Nhiêu Mệnh

07/05/2013

Lôi Động có chết cũng thật không ngờ, người điên cuồng với mình lần trước, nữ nhân uyển chuyển hầu hạ dưới háng của mình, lại chính là...

Khi Thiên Ma bay lên trên chủ đài, tất cả mọi người đứng bên ngoài đã quỳ xuống. Chỉ có Lôi Động, sống lưng vẫn thẳng tắp, không có suy nghĩ là mình phải quỳ xuống.

Rất nhanh, hành động này của Lôi Động khiến mọi người chú ý, đặc biệt là đám Kim Đan lão tổ trên chủ đài, thần niệm mỗi người đều nhạy cảm, thông suốt khắp nơi. Làm gì có chuyện không biết chứ? Nhất là có rất nhiều lão tổ, có chút ấn tượng sâu sắc với Lôi Động, dù sao tiểu tử này, trong trận quyết đấu với đệ tử của Khô Cốt là Bách Lý Vân, đánh một trận thật đặc sắc. Quan trọng nhất chính là, liên quan tới việc đánh cuộc rất lớn.

Khiến cho Khô Cốt lão quỷ táng gia bại sản, tài sản tích lũy ba trăm năm qua hóa thành mây khói, không chỉ có chuyện này, hơn nữa còn mượn tài lực của tông phái để bảo vệ bổn mạng pháp bảo của mình khỏi bị người ta lấy đi.

- Tiểu tử vô liêm sỉ, vào thời điểm này, ngươi nổi điên cái gì đó? Còn không mau quỳ xuống.

Âm thanh vừa sợ vừa giận của Vạn Quỷ lão tổ giống như sấm sét nổ bên tai của Lôi Động.

- Làm càn!

Bởi vì Lôi Động, cho nên bây giờ Khô Cốt lão nhân đã táng gia bại sản, mắc nợ chồng chất.

Trong lòng sớm đã hận không thể giết chết hắn ngay lập tức, nhưng bởi vì ngại Vạn Quỷ bảo vệ hắn, trưởng lão tông phái xem trọng tiểu tử này. Khiến cho Khô Cốt lão quỷ không có cơ hội tóm lấy hắn lập uy. Lúc này, trông thấy hắn tại lễ mừng Thiên Ma tấn chức Nguyên Anh, cùng lúc toàn bộ Kim Đan đều quỳ xuống, hắn lại không biết sống chết, vẫn đứng bất động, bày ra bộ dáng nghênh ngang. Lúc này sắc mặt Khô Cốt trắng như người chết đuối, nổi giận gầm lên, nói:

- Lôi Động, ngươi thật to gan, lễ mừng Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh mà ngươi vẫn không quỳ. Không kính tôn trưởng, không thể tha cho ngươi được…

Nói xong, nhưng trong lòng vô cùng căm phẫn, muốn ngay lập tức xuất thủ đánh gục Lôi Động, nhưng hắn không dám. Nhưng quay đầu lại liếc mắt nhìn Thiên Ma, dường như chỉ cần nàng biểu hiện một tia bất mãn, sẽ lập tức xuất thủ.

Đáng tiếc là, Khô Cốt không thấy Thiên Ma đại nhân có bất cứ phản ứng gì.



- Khô Cốt, ngươi làm càn quá đáng.

Vạn Quỷ lão tổ nghiêm mặt đứng dậy, nổi giận nói:

- Lễ mừng Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh há có thể cho ngươi mượn việc này báo tư thù?

Nói xong, Vạn Quỷ lão tổ lại vội vàng thở dài nói với Thiên Ma ở phía xa xa:

- Đại nhân, tiểu đồ Lôi Động, từ trước đến nay luôn kính ngưỡng Thiên Ma đại nhân, mọi chuyện tình nhớ rõ trong lòng. Nhiều lần muốn ta giúp đỡ chuẩn bị lễ mừng. Lần này bởi vì trông thấy thần tượng trong lòng, vì quá xúc động cho nên mới như vậy... Thỉnh cầu đại nhân rộng lòng bao dung, nể mặt Vạn Quỷ ta đừng trách tiểu đồ thất lễ.

Dứt lời, liền quay người lại, tức giận hung ác nói với Lôi Động:

- Tiểu tử vô liêm sỉ, còn không mau hoàn hồn trở lại, mau mau bái kiến Thiên Ma đại nhân mà ngươi vẫn tôn sùng đi!

Lôi Động mà quỳ lạy Thiên Ma, hắn đúng là không cam lòng, nhưng từ trước tới nay, sư tôn luôn giữ gìn bảo vệ mình, vào lúc này, lại liều mạng che chở cho hắn, lại dưới ánh mắt của hơn vạn người nhìn mình, nhảy ra khiêu chiến với Khô Cốt lão quỷ. Khẩn cầu Thiên Ma không nên tức giận với mình.

Cho dù trong lòng của Lôi Động có ngàn vạn cái không muốn, nhưng trong chốc lát, hắn có cảm giác như muốn rơi lệ, biết rõ mình làm không đúng, cho nên vội vàng thu liễm cổ khí thế bất khuất trong nội tâm lại, nhanh chóng chạy tới phía trước, đứng bên dưới chủ đài, hai đầu gối khuỵu xuống sắp quỳ, chuẩn bị nói mấy lời thật êm tai.

Nhưng vào lúc này, một cổ cảm giác quen thuộc khắc cố minh tâm, lạnh như băng, thần niệm vô cùng khổng lồ bao phủ lấy bản thân, mặc cho Lôi Động có muốn quỳ xuống, cũng không thể động đậy.

Cùng lúc đó, lại nghe được âm thanh khàn khàn băng lãnh của Thiên Ma từ trên chủ đài vọng xuống, nói:



- Mà thôi, không cần quỳ, tuổi trẻ có chút ngông nghênh cũng là chuyện thường tình. Vạn Quỷ, ngươi có đồ nhi không tệ, mang hắn tới bên cạnh để mở mang kiến thức một phen đi.

Thần sắc Vạn Quỷ đã buông lỏng, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, thở dài nói:

- Đa tạ Thiên Ma đại nhân tán thưởng.

Sau đó nghiêm mặt nhìn về phía Lôi Động, tức giận mắng:

- Còn ngây ra đó làm gì, đi lên đây, mau đứng sau lưng bổn tọa.

Tuy rằng trong nội tâm của Lôi Động có chút oán giận Thiên Ma. Nhưng không muốn sư tôn khó xử, Lôi Động liền biểu hiện dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt, thi triển thân pháp Quỷ Ảnh Độn tới phía sau Vạn Quỷ lão tổ, cúi đầu bước theo sau.

Lễ mừng Nguyên Anh, đây chỉ là trắc trở nhỏ trong đó mà thôi. Cuối cùng vẫn diễn ra thuận lợi.

Đợi Vạn Quỷ và đám Kim Đan lão tổ an tọa, giống như chúng tinh củng nguyệt, Thiên Ma ngồi trên chủ tọa nhìn xuống. Bởi vì bên trong Vạn Quỷ Quật bài danh đệ nhất trong lần thi đấu bài danh lần trước. Cho nên, Vạn Quỷ ngồi ngay bên phía tay phải của Thiên Ma, bên phía tay trái chính là đại cung chủ Dương Mạc của Thiên Ma Cung.

Kiếp này, đây chính là lần đầu tiên Vạn Quỷ lão tổ nở mặt nở mày như vậy. Nếu không có lễ mừng Thiên Ma ngày hôm nay, hắn không thể ngồi trên ghế đầu được. Nhưng dù vậy, quả thực cũng làm nội tâm của hắn vô cùng đắc ý, ngồi ngay ngắn trên ghế, khí độ phi phàm, không giận mà uy.

Nhưng mà, trong lòng cũng nghi hoặc bồn chồn. Lôi Động đang đứng phía sau, ngày hôm nay biểu hiện cực kỳ thất thường. Với sự thông minh sắc sảo, giảo hoạt của tiểu tử này. Làm sao có thể phạm sai lầm lớn như vậy? Với lý do hắn giải thích với Thiên Ma, chính mình không tin nửa điểm. Không biết tiểu tử này ngày hôm nay có uống nhầm thuốc hay không, lại phát cáu, mà mục tiêu lại chính là Thiên Ma đại nhân. Chẳng lẽ bởi vì Thiên Ma Cung cầu hôn, chọc giận tiểu tử này? Mà hắn, lại đem tức giận trút lên người của chủ nhân Thiên Ma Cung?

Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể giải thích như vậy. Vạn Quỷ mệt mỏi, thỉnh thoảng lại sử dụng thần niệm dò xét trên người Lôi Động. Rất sợ tiểu tử này, một phút xung động, làm mưa làm gió, làm ra chuyện không thể cứu vãn. Vạn Quỷ tiếp xúc với Lôi Động đã lâu, tự nhiên biết gã đệ tử này của chính mình, tuyệt đối không phải đèn cạn dầu. Đừng nhìn thường ngày hành động cẩn thận dè chừng, bộ dáng rất sợ chết, gan lớn nổi lên, ngay cả trời cũng dám chọc. Thực sự vô liêm sỉ tới mức cực phẩm của vô liêm sỉ, Thiên Ma là người dễ chọc sao? Ngay cả bản thân mình, cũng không dám nửa phần bất kính đối với nàng. Nếu không phải nàng nể mặt chính mình, không muốn tính toán tên đệ tử của mình trước công chúng, không thể nghi ngờ, đã bị Khô Cốt dùng việc này quan báo tư thù rồi!

Nhưng mà, Vạn Quỷ nghĩ đến nát óc, tuyệt đối không thể ngờ đệ tử quý của chính mình, lại có thể cùng Thiên Ma đại nhân mình kính ngưỡng và e sợ có một chân với nhau, hơn nữa song phương còn có tình cảm, quấn quýt khó hiểu. Bằng không, chắc chắn hắn sợ tới chết đi sống lại, thổ ba lít máu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook