Chương 812: Liên thủ ngăn địch
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
05/06/2013
- Hừ, trong mắt Thi Trùng tộc chúng ta, Minh Phượng tộc các ngươi có kẻ nào không xấu xí chứ?
Trùng Đế khinh thường hừ lạnh nói:
- Dù sao ngươi cũng nhanh chóng phải chết, trước khi ngươi chết, trẫm cũng cho các ngươi chết minh bạch. Tuy Thi Trùng tộc chúng ta không phải do Phệ Trùng tộc biến hóa mà thành, nhưng thật sự là cùng huyết mạch cùng cành. Mà Minh vực lúc ấy cũng không gọi là Minh vực, mà gọi là Nguyên Trùng Giới, tuy không may mắn giống như Vạn Linh Giới, nhưng cũng có hỗnđộn linh khí dồi dào, mà địa phương hưng thịnh.
- Tộc của ta được hỗn độn linh khí thoải mái, sớm được khai hóa, sau khi có được linh trí, liền sinh sôi nảy nở ở Nguyên Trùng Giới, am hiểu ngự sử các loại trùng tộc, thực tế am hiểu ngự sử PhệHồn Trùng. Nhưng mà, tộc của ta cùng Phệ Hồn Trùng là nhất mạch tương thừa, từ trước đến nay đối đãi với Phệ Hồn Trùng giống như thân huynh đệ.
- Cho đến khi Ma tộc chạy tới cướp đoạt tất cả tài nguyên của chúng ta. Ma tộc rất cường đại, Trùng tộc chúng ta không phảiđối thủ, bị chinh phục. Chuyện xa hơn, ngươi đại khái cũng biết. Ngươi cũng có thể lý giải được chứ? Tốt rồi, xem ở cảm tình kết giao nhiều năm, thời gian ưu đãi cũng không nhiều lắm, ngoan ngoãn giao Nguyên Thần của ngươi ra, xem như tiền lãi cho Minh Phượng tộc các ngươi chiếm cứ Minh vực lâu như thế này.
Trùng Đế dứt lời, trên gương mặt giống như Phệ Hồn Trùng kia, lập tức lộ ra bộ dáng hung tàn, thần niệm khẽ động một cái, Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đi lên trước một cái, cái miệng đầy răng sắc bén kêu lên, giống như một đầu Phi Thiên Ngô Công, uốn éo một cái rồi bay về phía Tà Phượng, sau đó mở miệng hấp một cáu, Tà Phượng cảm thấy có một cổ hấp lực cường đại đang hút nàng về phía trước, quanh thân bay bổng, Nguyên Thần giống như muốn thoát thể bay ra.
- Côn trùng, ngươi thật sự cho rằng Tà Phượng ta dễ khi dễ sao?
Tà Phượng bấm pháp quyết, trước tiên định trụ Nguyên Thần lại, sau đó quanh thân biến hóa, một cây linh vũ màu đen bay ra, trong chớp mắt toàn thân biến thành một con Hắc Phượng Hoàng to lớn hơn mười trượng, uy phong hiển hách, sau đó ngửa mặt lên trời gáy vang, đáp xuống, hai cánh chấn động, gió lớn nổi lên. Hai móng mở ra, mỏ phượng sắc bén mổ về phía trước, trực chỉ đầu của Cửu U Phệ Hồn trùng Vương.
Tà Phượng một trảo một mổ này, cũng rất có trò. Phượng Hoàng nhất tộc từ xưa đến nay, đều là sinh vật đứng trên đỉnh của chuỗi thực vật. Vô số năm đi săn, đã sớm đem hai chiêu đơn giản này rèn luyện tới mức tận cùng, cũng dung nhập vào trong bản năng, dù là sinh linh rất cường đại, cũng khó thoát khỏi cảnh bịăn thịt, từng bước một truyền thừa cho con cháu đời sau.
Mà hôm nay, Minh Phượng nhất tộc và tộc đàn của mình, cũng không cần tự mình đi săn. Cho nên khi biến thành bản thể chiếnđấu, thường thường sẽ sử dụng một ít chiêu số đơn giản, nhưng uy lực cực mạnh. Huyết mạch thần thú Phượng Hoàng, há có thểcoi thường?
Mà Cửu U Phệ Hồn Trùng, cũng là chủng yêu trùng khó gặp trong thiên hạ, đối mặt với khí thế bức bách như di sơn đảo hải, cũng không có chút e ngại, làm như hít một hơi, thân thể vài chục trượng đón gió biến lớn, trong chốc lát cũng biến thành dài hơn năm mươi trượng, ở quanh thân mọc ra những cây gai nhọn sắc bén, đuôi dài hất lên, giống như độc châm của bò cạp, hung hãn đâm về phía của Tà Phượng.
Không có xinh đẹp hoa lệ, trực tiếp dùng chiêu số lấy mạng đổi mạng. Nếu Tà Phượng dám mổ nó một cái, thì cũng phải ăn một châm của nó. Mà nếu trúng một châm của Cưu U Phệ Hồn Trùng cấp bậc thế này, hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi.
Trùng Đế khí định thần nhàn, chắc chắc với một tôn sư như TàPhượng, tuyệt đối không dám chơi chiêu số cắn xé lẫn nhau.
- Tiểu tử, giao tất cả của ngươi ra đây, ta không muốn nói lần thứ hai.
Tà Phượng dùng thần niệm chấn động truyền âm cho Lôi Động, sau đó kêu một tiếng, không có không lùi, ngược lại gia tốc nhanh hơn vài phần, một trảo chụp lên lưng của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Mà gai mọc đầy trên lưng của Cửu u Phệ Hồn Trùng, lập tức rậm rạp chằng chịt đâm vào hai móng vuốt của TàPhượng, Tà Phượng thống khổ thế nào có thể nghĩ, nhưng dường như nàng không có chút biểu hiện gì, cái mỏ sắc bén mổ vào đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng.
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, Tà Phượng cùng Phệ Hồn Trùng đồng thời rên rĩ. Cái mỏ khéo léo của Tà Phượng mổ xuyên qua đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng, ngậm trong mồm một cái hạt châu hắc sắc đen nhánh. Mà độc châm của Cửu U Phệ Hồn trùng, cũng vô cùng tinh chuẩn đâm trúng Tà Phượng, điên cuồng rótđộc tốt vào thân thể của Tà Phượng.
- Không có khả năng.
Trùng Đế thấy yêu sủng bị cắn xé trọng thương, trên gương mặt dữ tợn xuất hiện một tia sợ hãi, sau đó điên cuồng xông lên. Nhưng mà, hắn vọt tới một nửa, thình lình lại phát hiện một cơn gió đen thổi qua, ngay sau đó, hắn cảm giác một hạt châu đen kịt đang bay về phía mình, giống như mưa rơi.
Trùng Đế thân là người trong Minh vực, làm gì không biết tới vật này, cũng không có khả năng không nhận ra, lúc này vô cùng hoảng sợ lui về phía sau. Nhưng khi lui về phía sau, cũng đãchậm hơn nửa nhịp. Âm Sát Thiên Lôi đầy trời, ầm ầm bạo tạc nổ tung, khí lãng không ngừng khuếch tán ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, cuốn tất cả những gì trong phạm vi mười dặm đi mất.
Âm Sát Thiên Lôi, đây là thủ đoạn hạng nhất của Lôi Động, lúc trước hắn chuyên môn hao tổn số lượng linh thạch cực lớn đểmua, lúc đó là nhắm vào đám người Thái Thượng Tông, sau đókhông dùng tới, một mực lưu lại trong trữ vật thủ trạc của LôiĐộng tới giờ.
Sở dĩ trước kia không lấy ra đối phó Tà Phượng, đó là bởi vì TàPhượng một mức đánh hắn, một khi nổ tung, hắn cũng không chạy thoát, kết cục tuyệt đối là đồng quy vu tận. Huống hồ, TàPhượng cực kỳ am hiểu không gian pháp tắc, không thể nói trước Lôi Động sẽ nổ chết mình, còn Tà Phượng nửa cọng lông cũng không bị thương, vậy thì quá thiệt thòi.
Nhưng dùng lúc này, lại quá phù hợp. Trùng Đế vốn bị Lôi Động tính toán, cảngười bị thương nặng, sở dĩ vừa rồi tự tin như thế,đó là bởi vì ỷ vào uy thế của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Nhưng dưới thương thế như vậy, muốn phản ứng nhanh và lui lại, cũng chưa chắc làm được. Nhưng nếu làm cho Cửu U PhệHồn Trùng Vương mà hắn ỷ vào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhất định phải làm cho hắn đại loạn, chỉ cần hắn phản ứng hơi chút chậm một chút, thì hắn phải trả một cái giá thảm trọng một lần nữa.
Mà Tà Phượng cùng Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương cắn xé nhau, thứ nhất bản tính của nàng không chịu thua, thứ hai cũng có LôiĐộng bí mật dùng thần hồn chấn động khích lệ nàng ta cố lên. Vấn đề Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương không giải quyết, cho dùgiết Trùng Đế cũng vô dụng. Với hiện trạng của Lôi Động cùng Tà Phượng hiện giờ, căn bản không khả năng tránh được Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đuổi giết.
Tà Phượng dốc sức liều mạng, cũng ngưng tụ tất cả lực lượng còn sót lại, sau một kích trí mạng không thành công, cũng thành nhân, hoàn toàn không có đường lui.
Trùng Đế khinh thường hừ lạnh nói:
- Dù sao ngươi cũng nhanh chóng phải chết, trước khi ngươi chết, trẫm cũng cho các ngươi chết minh bạch. Tuy Thi Trùng tộc chúng ta không phải do Phệ Trùng tộc biến hóa mà thành, nhưng thật sự là cùng huyết mạch cùng cành. Mà Minh vực lúc ấy cũng không gọi là Minh vực, mà gọi là Nguyên Trùng Giới, tuy không may mắn giống như Vạn Linh Giới, nhưng cũng có hỗnđộn linh khí dồi dào, mà địa phương hưng thịnh.
- Tộc của ta được hỗn độn linh khí thoải mái, sớm được khai hóa, sau khi có được linh trí, liền sinh sôi nảy nở ở Nguyên Trùng Giới, am hiểu ngự sử các loại trùng tộc, thực tế am hiểu ngự sử PhệHồn Trùng. Nhưng mà, tộc của ta cùng Phệ Hồn Trùng là nhất mạch tương thừa, từ trước đến nay đối đãi với Phệ Hồn Trùng giống như thân huynh đệ.
- Cho đến khi Ma tộc chạy tới cướp đoạt tất cả tài nguyên của chúng ta. Ma tộc rất cường đại, Trùng tộc chúng ta không phảiđối thủ, bị chinh phục. Chuyện xa hơn, ngươi đại khái cũng biết. Ngươi cũng có thể lý giải được chứ? Tốt rồi, xem ở cảm tình kết giao nhiều năm, thời gian ưu đãi cũng không nhiều lắm, ngoan ngoãn giao Nguyên Thần của ngươi ra, xem như tiền lãi cho Minh Phượng tộc các ngươi chiếm cứ Minh vực lâu như thế này.
Trùng Đế dứt lời, trên gương mặt giống như Phệ Hồn Trùng kia, lập tức lộ ra bộ dáng hung tàn, thần niệm khẽ động một cái, Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đi lên trước một cái, cái miệng đầy răng sắc bén kêu lên, giống như một đầu Phi Thiên Ngô Công, uốn éo một cái rồi bay về phía Tà Phượng, sau đó mở miệng hấp một cáu, Tà Phượng cảm thấy có một cổ hấp lực cường đại đang hút nàng về phía trước, quanh thân bay bổng, Nguyên Thần giống như muốn thoát thể bay ra.
- Côn trùng, ngươi thật sự cho rằng Tà Phượng ta dễ khi dễ sao?
Tà Phượng bấm pháp quyết, trước tiên định trụ Nguyên Thần lại, sau đó quanh thân biến hóa, một cây linh vũ màu đen bay ra, trong chớp mắt toàn thân biến thành một con Hắc Phượng Hoàng to lớn hơn mười trượng, uy phong hiển hách, sau đó ngửa mặt lên trời gáy vang, đáp xuống, hai cánh chấn động, gió lớn nổi lên. Hai móng mở ra, mỏ phượng sắc bén mổ về phía trước, trực chỉ đầu của Cửu U Phệ Hồn trùng Vương.
Tà Phượng một trảo một mổ này, cũng rất có trò. Phượng Hoàng nhất tộc từ xưa đến nay, đều là sinh vật đứng trên đỉnh của chuỗi thực vật. Vô số năm đi săn, đã sớm đem hai chiêu đơn giản này rèn luyện tới mức tận cùng, cũng dung nhập vào trong bản năng, dù là sinh linh rất cường đại, cũng khó thoát khỏi cảnh bịăn thịt, từng bước một truyền thừa cho con cháu đời sau.
Mà hôm nay, Minh Phượng nhất tộc và tộc đàn của mình, cũng không cần tự mình đi săn. Cho nên khi biến thành bản thể chiếnđấu, thường thường sẽ sử dụng một ít chiêu số đơn giản, nhưng uy lực cực mạnh. Huyết mạch thần thú Phượng Hoàng, há có thểcoi thường?
Mà Cửu U Phệ Hồn Trùng, cũng là chủng yêu trùng khó gặp trong thiên hạ, đối mặt với khí thế bức bách như di sơn đảo hải, cũng không có chút e ngại, làm như hít một hơi, thân thể vài chục trượng đón gió biến lớn, trong chốc lát cũng biến thành dài hơn năm mươi trượng, ở quanh thân mọc ra những cây gai nhọn sắc bén, đuôi dài hất lên, giống như độc châm của bò cạp, hung hãn đâm về phía của Tà Phượng.
Không có xinh đẹp hoa lệ, trực tiếp dùng chiêu số lấy mạng đổi mạng. Nếu Tà Phượng dám mổ nó một cái, thì cũng phải ăn một châm của nó. Mà nếu trúng một châm của Cưu U Phệ Hồn Trùng cấp bậc thế này, hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi.
Trùng Đế khí định thần nhàn, chắc chắc với một tôn sư như TàPhượng, tuyệt đối không dám chơi chiêu số cắn xé lẫn nhau.
- Tiểu tử, giao tất cả của ngươi ra đây, ta không muốn nói lần thứ hai.
Tà Phượng dùng thần niệm chấn động truyền âm cho Lôi Động, sau đó kêu một tiếng, không có không lùi, ngược lại gia tốc nhanh hơn vài phần, một trảo chụp lên lưng của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Mà gai mọc đầy trên lưng của Cửu u Phệ Hồn Trùng, lập tức rậm rạp chằng chịt đâm vào hai móng vuốt của TàPhượng, Tà Phượng thống khổ thế nào có thể nghĩ, nhưng dường như nàng không có chút biểu hiện gì, cái mỏ sắc bén mổ vào đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng.
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, Tà Phượng cùng Phệ Hồn Trùng đồng thời rên rĩ. Cái mỏ khéo léo của Tà Phượng mổ xuyên qua đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng, ngậm trong mồm một cái hạt châu hắc sắc đen nhánh. Mà độc châm của Cửu U Phệ Hồn trùng, cũng vô cùng tinh chuẩn đâm trúng Tà Phượng, điên cuồng rótđộc tốt vào thân thể của Tà Phượng.
- Không có khả năng.
Trùng Đế thấy yêu sủng bị cắn xé trọng thương, trên gương mặt dữ tợn xuất hiện một tia sợ hãi, sau đó điên cuồng xông lên. Nhưng mà, hắn vọt tới một nửa, thình lình lại phát hiện một cơn gió đen thổi qua, ngay sau đó, hắn cảm giác một hạt châu đen kịt đang bay về phía mình, giống như mưa rơi.
Trùng Đế thân là người trong Minh vực, làm gì không biết tới vật này, cũng không có khả năng không nhận ra, lúc này vô cùng hoảng sợ lui về phía sau. Nhưng khi lui về phía sau, cũng đãchậm hơn nửa nhịp. Âm Sát Thiên Lôi đầy trời, ầm ầm bạo tạc nổ tung, khí lãng không ngừng khuếch tán ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, cuốn tất cả những gì trong phạm vi mười dặm đi mất.
Âm Sát Thiên Lôi, đây là thủ đoạn hạng nhất của Lôi Động, lúc trước hắn chuyên môn hao tổn số lượng linh thạch cực lớn đểmua, lúc đó là nhắm vào đám người Thái Thượng Tông, sau đókhông dùng tới, một mực lưu lại trong trữ vật thủ trạc của LôiĐộng tới giờ.
Sở dĩ trước kia không lấy ra đối phó Tà Phượng, đó là bởi vì TàPhượng một mức đánh hắn, một khi nổ tung, hắn cũng không chạy thoát, kết cục tuyệt đối là đồng quy vu tận. Huống hồ, TàPhượng cực kỳ am hiểu không gian pháp tắc, không thể nói trước Lôi Động sẽ nổ chết mình, còn Tà Phượng nửa cọng lông cũng không bị thương, vậy thì quá thiệt thòi.
Nhưng dùng lúc này, lại quá phù hợp. Trùng Đế vốn bị Lôi Động tính toán, cảngười bị thương nặng, sở dĩ vừa rồi tự tin như thế,đó là bởi vì ỷ vào uy thế của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Nhưng dưới thương thế như vậy, muốn phản ứng nhanh và lui lại, cũng chưa chắc làm được. Nhưng nếu làm cho Cửu U PhệHồn Trùng Vương mà hắn ỷ vào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhất định phải làm cho hắn đại loạn, chỉ cần hắn phản ứng hơi chút chậm một chút, thì hắn phải trả một cái giá thảm trọng một lần nữa.
Mà Tà Phượng cùng Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương cắn xé nhau, thứ nhất bản tính của nàng không chịu thua, thứ hai cũng có LôiĐộng bí mật dùng thần hồn chấn động khích lệ nàng ta cố lên. Vấn đề Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương không giải quyết, cho dùgiết Trùng Đế cũng vô dụng. Với hiện trạng của Lôi Động cùng Tà Phượng hiện giờ, căn bản không khả năng tránh được Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đuổi giết.
Tà Phượng dốc sức liều mạng, cũng ngưng tụ tất cả lực lượng còn sót lại, sau một kích trí mạng không thành công, cũng thành nhân, hoàn toàn không có đường lui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.