Chương 970: Mình làm người khác hưởng (thượng)
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
17/06/2013
Toàn bộ Luyện Ngục Ma tộc, thân là nơi có nhiều tài nguyên hỏa hệ nhất Luyện Ngục vực, ngược lại cũng chỉ có ba bốn kiện Linh Bảo cấp bậc như thế thôi. Nhưng mỗi một kiện, dùng bốn chữ giá trị liên thành cũng không thể hình dung, cho dù ức linh thạch cũng khó mà mua được một kiện.
Lôi Động vừa mở miệng đã đòi cấp vật kia, sao có thể không khiến Luyện Ngục Ma Vương phẫn nộ được.
- Tiền bối nói đùa.
Lôi Động hiện giờ nếu nói đến thực lực thì quả thật có chút sợ hãi Luyện Ngục Ma Vương, muốn chạy trốn từ tay hắn, độ khó rất lớn. Nhưng sau khi trải qua hắn và Mạc Gia thảo luận một phen trước kia hắn liền biết được, ý nghĩa của Hỏa diễm tinh phách đối với Luyện Ngục Ma Vương hơn xa bảo bối tầm thường. Một kiện bảo bối có thể khiến cường giả cấp bậc như hắn tăng lên thực lực và thọ nguyên trên diện rộng, có thể không khiến hắn điên cuồng sao?
Lôi Động đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu hắn ở cương vị của Luyện Ngục Ma Vương thì cho dù phải liều cái mạng già, táng gia bại sản cũng phải đạt cho bằng được vật ấy. Bởi vì dựa vào đó hắn có thể trổ hết tài năng trong các cường giả cùng cấp, trở thành cường giả trong Vực châu, đến lúc đó hô phong hoán vũ cũng không phải nói chơi.
Đối mặt với cơn giận của Luyện Ngục Ma Vương, Lôi Động cũng đã đoán trước, chỉ dùng ngữ khí bình thản dị thường nói: :
- Tiền bối, cái gọi là giao dịch, tự nhiên là cần giá trị tương đương, ngươi tình ta nguyện mới được. Linh Bảo có thể phát ra Cực dương hỏa, giá trị quả thật cao. Nhưng nếu vãn bối nhờ người luyện chế Hỏa diễm tinh phách này thành Linh Bảo thì uy lực chỉ sợ còn vượt qua linh bảo Cực dương hỏa một bậc phải không? Dùng nó để đổi một kiện linh bảo cấp bậc Cực dương hỏa sao có thể xem là quá mức chứ?
Luyện Ngục Ma Vương cả giận hừ một tiếng:
- Linh Bảo thành phẩm sao có thể so với Hỏa diễm tinh phách được. Ngươi phải tìm được tài liệu xứng đôi, ít nhất cũng phải mất thêm mấy chục ức linh thạch. Huống chi, ngươi còn mở miệng ra muốn tám mươi miếng Thiên Linh thạch? Ngươi cho rằng Thiên Linh thạch là Xích Nham thạch sao? Đầy đất đều có à? Huống chi, bổn vương tu luyện, cũng cần Thiên Linh thạch, ngươi cho rằng bổn vương sẽ nguyện ý đưa Thiên Linh thạch cho ngươi sao?
Thấy hắn không thẹn quá hóa giận lập tức đánh chết mình, Lôi Động liền biết rõ lần này mình đã thành công rồi, xem chừng sự coi trọng của Luyện Ngục Ma Vương đối với Hỏa diễm tinh phách cũng không dưới ước lượng của mình, đối với Hỏa diễm tinh phách hắn ôm lòng nhất định phải có rồi. Chỉ có điều, không đến mức vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không chịu cái giá lớn như vậy được.
Đối với đàm phán thì Lôi Động cũng là một cao thủ. Dưới tình huống đã nắm giữ tin tức và tâm lý của Luyện Ngục Ma Vương, sao hắn có thể bị hù được. Hắn không nhanh không chậm nói:
- Tiền bối lời ấy sai rồi, Thiên Linh thạch tuy trọng yếu đối với tiền bối, nhưng tốn hao một cái giá lớn vẫn có thể có lại được. Chỉ có điều, ở trong vực này, Hỏa diễm tinh phách chỉ có một quả. Tin rằng nếu chỉ đánh chết một Hỏa diễm nguyên tố Hóa Thần kỳ thì không thể nào chiếm được Hỏa diễm tinh phách được. Nếu không, tiền bối đã sớm động thủ đi đánh chết Viêm Ma Vương rồi, cần gì phải dây dưa với hắn chứ?
- Khặc khặ-x-xxxxx, tiểu tử ngươi có phải cho rằng bổn vương nhất định phải có Hỏa diễm tinh phách này không?
Luyện Ngục Ma Vương cố làm ra vẻ, lộ ra khí thế ngập trời:
- Ngươi lấn bổn vương quá đáng, bổn vương thà rằng không muốn Hỏa diễm tinh phách nữa cũng muốn tiểu tử ngươi trả một cái giá lớn khó có thể tưởng tượng.
- Ồ? Tiền bối là muốn tư lợi bội ước, muốn nuốt lời sao?
Lôi Động giả bộ giật mình:
- Theo như lời tiền bối trước kia, vãn bối đã dùng hòa âm phù ghi chép lại toàn bộ rồi rồi. Vãn bối mặc dù không có bổn sự gì, nhưng mặc dù thân vẫn, trong thời gian ngắn cũng có thể khiến tất cả cao thủ trong vực châu biết được chuyện xấu của tiền bối đấy.
Luyện Ngục Ma Vương nổi giận, khí thế cường đại hung hắn áp về phía Lôi Động, muốn động thủ giết người, nhưng lại nhịn xuống được. Tiểu tử họ Lôi này cũng không phải mặt hàng bình thường, không chỉ có thực lực không tầm thường, mà năng lực bỏ chạy còn rất mạnh.
Mặc dù bản thân Luyện Ngục Ma Vương cũng không nắm chắc có thể đánh chết hắn ngay. Một khi động thủ, chuyện liền sẽ lập tức không thể khống chế được. Bất kể là tiểu tử này bỏ chạy hay là hắn dưới tình huống biết không địch lại mà bóp vỡ Hỏa diễm tinh phách thì đều là kết cục mà Luyện Ngục Ma Vương không cách nào tiếp nhận cả.
- Tiền bối an tâm chớ vội, muốn nói vãn bối công phu sư tử ngoạm, quả thật hơi quá.
Lôi Động ôm hai tay, một bộ khí định thần nhàn:
- Nhưng với những thu hoạch của tiền bối, những thứ của vãn bối chẳng qua chỉ coi như da lông thôi
- Hừ, chỉ một miếng Hỏa diễm tinh phách thôi, cũng không trân quý như ngươi tưởng đâu.
Luyện Ngục Ma Vương tức giận hừ lạnh. Hảo cảm trước kia đối với Lôi Động đều đã tiêu tán hết, cố gắng giảm xuống giá trị của Hỏa diễm tinh phách.
- Đối với người ngoài thì Hỏa diễm tinh phách này tuy rằng trân quý, nhưng quả thật không có giá trị như vãn bối nói.
Lôi Động thanh đạm nhàn vân nở nụ cười, không nhanh không chậm nói:
- Chỉ là đối với tiền bối thì lại không nhất định, nếu thành công luyện chế ra một Hỏa diễm quân chủ phân thân, sợ là không chỉ có cách cục của Luyện Ngục vực phải thay đôi mà ngay cả thế cục của các vực châu đều vì sự cường đại của tiền bối mà sinh ra biến hóa vi diệu mất.
- Cái gì?
Luyện Ngục Ma Vương cảm thấykhiếp sợ không thôi, vốn cho rằng bí thuật mà minh thu được trong một di tích của cao đẳng Ma tộc bị chiến tranh phá hủy dưới đời này chỉ có mỗi mình biết, nhưng lại không ngờ tiểu tử này không chỉ chiếm lấy bảo bối của mình mà còn biết rõ việc này nữa. Trong lúc nhất thời, sắc mặt vốn có chút khó coi trở nên đặc biệt âm trầm:
- Lôi tiểu tử, ngươi đến cùng biết bao nhiêu?
- Tiền bối không cần để trong lòng, vãn bối biết có hạn, chỉ là từ trên sách cổ biết được công hiệu của vật ấy thôi.
Lôi Động dùng ngữ khí thành khẩn giải thích nói:
- Dù sao lúc trước cao đẳng Ma tộc bắt nhiều Hỏa diễm nguyên tốt Hóa Thần cấp như vậy để làm thí nghiệm, cũng coi như huyên náo một hồi, vãn bối dám đánh cuộc, phânthân bí thuật của tiền bối là đến từ cao đẳng Ma tộc. Bất quá tiền bối kính xin yên tâm, vãnbối tuy rằng biết được bí văn này, nhưng tuyệt đối không biết được bí thuật chính thức.
- Ngoài ra, vãn bối mới chỉ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu vị thực lực xa xa không đủ đến tình trạng để chèo chống vãn bối phân liệt thần hồn, luyện chế phân thân. Thứ duy nhất khiến vãn bối hơi hiếu kỳ chính là, tiền bối tuy rằng chỉ là siêu cấp cường giả Hóa Thần trung giai, nhưng trên lý luận mà nói, nguyên thần vẫn không đủ thành thục, khó có thể thừa nhận phân liệt mới phải chứ?
Luyện Ngục Ma Vương từ khiếp sợ trở nên hơi buông lỏng một chút, dùng thần sắc phi thường ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Động:
- Việc này không nằm trong phạm vi giao dịch của ngươi, bất quá, ngươi lần lượt vượt quá dự đoán của bổn vương, quả thật khiến bổn vương vừa yêu vừa hận ... Bổn vương có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, bất quá bổn vương tuy rằng là tộc trưởng của Luyện Ngục Ma tộc, nhưng cũng khó có thể gom được tám mươi miếng Thiên Linh thạch, ngươi có bằng lòng giảm bớt một chút không?
Lôi Động vừa mở miệng đã đòi cấp vật kia, sao có thể không khiến Luyện Ngục Ma Vương phẫn nộ được.
- Tiền bối nói đùa.
Lôi Động hiện giờ nếu nói đến thực lực thì quả thật có chút sợ hãi Luyện Ngục Ma Vương, muốn chạy trốn từ tay hắn, độ khó rất lớn. Nhưng sau khi trải qua hắn và Mạc Gia thảo luận một phen trước kia hắn liền biết được, ý nghĩa của Hỏa diễm tinh phách đối với Luyện Ngục Ma Vương hơn xa bảo bối tầm thường. Một kiện bảo bối có thể khiến cường giả cấp bậc như hắn tăng lên thực lực và thọ nguyên trên diện rộng, có thể không khiến hắn điên cuồng sao?
Lôi Động đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu hắn ở cương vị của Luyện Ngục Ma Vương thì cho dù phải liều cái mạng già, táng gia bại sản cũng phải đạt cho bằng được vật ấy. Bởi vì dựa vào đó hắn có thể trổ hết tài năng trong các cường giả cùng cấp, trở thành cường giả trong Vực châu, đến lúc đó hô phong hoán vũ cũng không phải nói chơi.
Đối mặt với cơn giận của Luyện Ngục Ma Vương, Lôi Động cũng đã đoán trước, chỉ dùng ngữ khí bình thản dị thường nói: :
- Tiền bối, cái gọi là giao dịch, tự nhiên là cần giá trị tương đương, ngươi tình ta nguyện mới được. Linh Bảo có thể phát ra Cực dương hỏa, giá trị quả thật cao. Nhưng nếu vãn bối nhờ người luyện chế Hỏa diễm tinh phách này thành Linh Bảo thì uy lực chỉ sợ còn vượt qua linh bảo Cực dương hỏa một bậc phải không? Dùng nó để đổi một kiện linh bảo cấp bậc Cực dương hỏa sao có thể xem là quá mức chứ?
Luyện Ngục Ma Vương cả giận hừ một tiếng:
- Linh Bảo thành phẩm sao có thể so với Hỏa diễm tinh phách được. Ngươi phải tìm được tài liệu xứng đôi, ít nhất cũng phải mất thêm mấy chục ức linh thạch. Huống chi, ngươi còn mở miệng ra muốn tám mươi miếng Thiên Linh thạch? Ngươi cho rằng Thiên Linh thạch là Xích Nham thạch sao? Đầy đất đều có à? Huống chi, bổn vương tu luyện, cũng cần Thiên Linh thạch, ngươi cho rằng bổn vương sẽ nguyện ý đưa Thiên Linh thạch cho ngươi sao?
Thấy hắn không thẹn quá hóa giận lập tức đánh chết mình, Lôi Động liền biết rõ lần này mình đã thành công rồi, xem chừng sự coi trọng của Luyện Ngục Ma Vương đối với Hỏa diễm tinh phách cũng không dưới ước lượng của mình, đối với Hỏa diễm tinh phách hắn ôm lòng nhất định phải có rồi. Chỉ có điều, không đến mức vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không chịu cái giá lớn như vậy được.
Đối với đàm phán thì Lôi Động cũng là một cao thủ. Dưới tình huống đã nắm giữ tin tức và tâm lý của Luyện Ngục Ma Vương, sao hắn có thể bị hù được. Hắn không nhanh không chậm nói:
- Tiền bối lời ấy sai rồi, Thiên Linh thạch tuy trọng yếu đối với tiền bối, nhưng tốn hao một cái giá lớn vẫn có thể có lại được. Chỉ có điều, ở trong vực này, Hỏa diễm tinh phách chỉ có một quả. Tin rằng nếu chỉ đánh chết một Hỏa diễm nguyên tố Hóa Thần kỳ thì không thể nào chiếm được Hỏa diễm tinh phách được. Nếu không, tiền bối đã sớm động thủ đi đánh chết Viêm Ma Vương rồi, cần gì phải dây dưa với hắn chứ?
- Khặc khặ-x-xxxxx, tiểu tử ngươi có phải cho rằng bổn vương nhất định phải có Hỏa diễm tinh phách này không?
Luyện Ngục Ma Vương cố làm ra vẻ, lộ ra khí thế ngập trời:
- Ngươi lấn bổn vương quá đáng, bổn vương thà rằng không muốn Hỏa diễm tinh phách nữa cũng muốn tiểu tử ngươi trả một cái giá lớn khó có thể tưởng tượng.
- Ồ? Tiền bối là muốn tư lợi bội ước, muốn nuốt lời sao?
Lôi Động giả bộ giật mình:
- Theo như lời tiền bối trước kia, vãn bối đã dùng hòa âm phù ghi chép lại toàn bộ rồi rồi. Vãn bối mặc dù không có bổn sự gì, nhưng mặc dù thân vẫn, trong thời gian ngắn cũng có thể khiến tất cả cao thủ trong vực châu biết được chuyện xấu của tiền bối đấy.
Luyện Ngục Ma Vương nổi giận, khí thế cường đại hung hắn áp về phía Lôi Động, muốn động thủ giết người, nhưng lại nhịn xuống được. Tiểu tử họ Lôi này cũng không phải mặt hàng bình thường, không chỉ có thực lực không tầm thường, mà năng lực bỏ chạy còn rất mạnh.
Mặc dù bản thân Luyện Ngục Ma Vương cũng không nắm chắc có thể đánh chết hắn ngay. Một khi động thủ, chuyện liền sẽ lập tức không thể khống chế được. Bất kể là tiểu tử này bỏ chạy hay là hắn dưới tình huống biết không địch lại mà bóp vỡ Hỏa diễm tinh phách thì đều là kết cục mà Luyện Ngục Ma Vương không cách nào tiếp nhận cả.
- Tiền bối an tâm chớ vội, muốn nói vãn bối công phu sư tử ngoạm, quả thật hơi quá.
Lôi Động ôm hai tay, một bộ khí định thần nhàn:
- Nhưng với những thu hoạch của tiền bối, những thứ của vãn bối chẳng qua chỉ coi như da lông thôi
- Hừ, chỉ một miếng Hỏa diễm tinh phách thôi, cũng không trân quý như ngươi tưởng đâu.
Luyện Ngục Ma Vương tức giận hừ lạnh. Hảo cảm trước kia đối với Lôi Động đều đã tiêu tán hết, cố gắng giảm xuống giá trị của Hỏa diễm tinh phách.
- Đối với người ngoài thì Hỏa diễm tinh phách này tuy rằng trân quý, nhưng quả thật không có giá trị như vãn bối nói.
Lôi Động thanh đạm nhàn vân nở nụ cười, không nhanh không chậm nói:
- Chỉ là đối với tiền bối thì lại không nhất định, nếu thành công luyện chế ra một Hỏa diễm quân chủ phân thân, sợ là không chỉ có cách cục của Luyện Ngục vực phải thay đôi mà ngay cả thế cục của các vực châu đều vì sự cường đại của tiền bối mà sinh ra biến hóa vi diệu mất.
- Cái gì?
Luyện Ngục Ma Vương cảm thấykhiếp sợ không thôi, vốn cho rằng bí thuật mà minh thu được trong một di tích của cao đẳng Ma tộc bị chiến tranh phá hủy dưới đời này chỉ có mỗi mình biết, nhưng lại không ngờ tiểu tử này không chỉ chiếm lấy bảo bối của mình mà còn biết rõ việc này nữa. Trong lúc nhất thời, sắc mặt vốn có chút khó coi trở nên đặc biệt âm trầm:
- Lôi tiểu tử, ngươi đến cùng biết bao nhiêu?
- Tiền bối không cần để trong lòng, vãn bối biết có hạn, chỉ là từ trên sách cổ biết được công hiệu của vật ấy thôi.
Lôi Động dùng ngữ khí thành khẩn giải thích nói:
- Dù sao lúc trước cao đẳng Ma tộc bắt nhiều Hỏa diễm nguyên tốt Hóa Thần cấp như vậy để làm thí nghiệm, cũng coi như huyên náo một hồi, vãn bối dám đánh cuộc, phânthân bí thuật của tiền bối là đến từ cao đẳng Ma tộc. Bất quá tiền bối kính xin yên tâm, vãnbối tuy rằng biết được bí văn này, nhưng tuyệt đối không biết được bí thuật chính thức.
- Ngoài ra, vãn bối mới chỉ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu vị thực lực xa xa không đủ đến tình trạng để chèo chống vãn bối phân liệt thần hồn, luyện chế phân thân. Thứ duy nhất khiến vãn bối hơi hiếu kỳ chính là, tiền bối tuy rằng chỉ là siêu cấp cường giả Hóa Thần trung giai, nhưng trên lý luận mà nói, nguyên thần vẫn không đủ thành thục, khó có thể thừa nhận phân liệt mới phải chứ?
Luyện Ngục Ma Vương từ khiếp sợ trở nên hơi buông lỏng một chút, dùng thần sắc phi thường ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Động:
- Việc này không nằm trong phạm vi giao dịch của ngươi, bất quá, ngươi lần lượt vượt quá dự đoán của bổn vương, quả thật khiến bổn vương vừa yêu vừa hận ... Bổn vương có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, bất quá bổn vương tuy rằng là tộc trưởng của Luyện Ngục Ma tộc, nhưng cũng khó có thể gom được tám mươi miếng Thiên Linh thạch, ngươi có bằng lòng giảm bớt một chút không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.