Chương 285: Người thắng làm vua
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
07/05/2013
Sau khi tiêu diệt Huyết Thần Đao xong, ba con quỷ vệ bắt đầu công khai, công kích về phía Hoàng Phủ Sách, hôm nay đã là quỷ vệ cấp tám, hồn giáp lộ ra đặc biệt hoa lệ mà dữ tợn, hồn binh trong tay giống như tử thần liêm đao, hàn quang um tùm. Nếu không như thế, Lôi Động cũng bắt pháp quyết, triệu hoán những vật khác.
Tiếng hổ gầm lên, một đạo bóng ảnh có đường văn mờ tối, Phệ Hồn Ảnh Hổ có thể trạng cực kỳ cường tráng xuất hiện trước mặt Lôi Động, con hổ này, là do Lôi Động dốc sức bồi dưỡng ra, đạt tới thực lực Trúc Cơ kỳ tầng sáu. Còn chưa chờ Ảnh Hổ đánh tới, lại một đầu khôi lỗi ám kim, xuất hiện trước mặt mọi người. Mà khôi lỗi này, chính là khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong do Thiên Ma tặng cho hắn.
Trong tay của khôi lỗi này là một thanh trường thương, hướng Hoàng Phủ Sách cách đó hơn mười trượng hư không đâm tới. Một đạo thương ảnh kim quang, đâm thẳng về phía hắn, xé rách không khí, phát ra tiếng gió chói tai. Hoàng Phủ Sách cả kinh, trước mặt xuất hiện một tấm chắn màu xanh,cứng rắn ngăn cản một kích này, nhưng lực trùng kích, lại chấn đắc hắn bay ra ngoài.
Phệ Hồn Ảnh Hổ? Khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong?
Chẳng những mấy ngàn người xem ở phía dưới, cho dù đám Kim Đan lão tổ ở trên đài, cũng trừng to mắt, không dám tin nhìn một màn này. Phệ Hồn Ảnh Hổ còn khá tốt chút ít, căn cứ yêu sách trước kia của Bạch Cốt, hắn đoạt con Ảnh Hổ này trên người của Bách Lý Vân. Nhưng khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong, còn quá mức khoa trương a, đám lão tổ trên đài, đều là lão yêu quái tu luyện ngàn năm, kiến thức uyên bác. Đương nhiên biết rõ với tu vi của Lôi Động thể hiện ra, không cách nào áp chế khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong được. Như vậy, rõ ràng, trong khôi lỗi này, khẳng định có một sợi thần hồn do cường giả lưu lại, là người này cường ngạnh áp chế. Rất rõ ràng, đây không phải là chuyện mà tu sĩ Kim Đan kỳ có thể làm được.
Hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm sinh ra nghi hoặc với Lôi Động, có lẽ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ đứng đó. Hơn nữa, quan hệ còn sâu.
Trong suy nghĩ của bọn họ, thật sự như Lôi Động mong muốn. Lờ mờ kéo da hỗ với Thiên Ma, cáo mượn oai hùm một phen. Có lẽ có thể chấn nhiếp được những người có tâm tư âm độc với mình. Lần này cùng sư tôn hợp mưu, diễn một tuồng kịch, lừa rất nhiều người mua Hoàng Phủ Sách thắng. Khó bảo toàn không có người nổi điên, vụng trộm đánh chủ ý lên bản thân mình. Có người cho rằng có tu sĩ Nguyên Anh đứng sau lưng mình, bao giờ cũng có ít nhiều bận tâm.
Thứ hai, quay đầu lại nếu hỏi sư tôn nhà mình, khi đó sư tôn hỏi vì sao mình lại có tài sản và bảo bối đông đảo như thế? Lôi Động đương nhiên có thể đẩy lên người của tu sĩ Nguyên Anh thần bí rồi, còn cảnh cáo không được nói ra là ai, làm cho sư tôn không tiếp tục dây dưa phương diện này. Lôi Động cái khác không sợ, chỉ sợ Phệ Hồn Tháp là bảo bối lập thân của mình bị lộ ra.
Chỉ cần Phệ Hồn Tháp, mạng của mình. Lôi Động có đầy đủ tin tưởng, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ đứng ở đỉnh phong của thế giới này, quan sát tất cả.
Cho dù thực lực của Hoàng Phủ Sách không tầm thường, mất đi Huyết Thần Đao là thần binh lợi khí, cũng giống như lão hổ không còn nanh vuốt. Tuy một thân tu vi, công pháp và pháp thuật không kém. Nhưng ba con quỷ vệ cấp tám, cộng thêm một con Phệ Hồn Ảnh Hổ Trúc Cơ tầng sáu, một khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong, còn có mấy trăm con lệ quỷ tinh nhuệ, cũng chỉ có thể chống đỡ, không có lực phản kháng.
Thậm chí, hắn cũng không phải là đối thủ của đám nô bộc và quỷ vệ của Lôi Động, mà Lôi Động cũng muốn chơi một lát, tiếp tục triệu hồi khôi lỗi Trúc Cơ tầng mười. Cùng lúc đó, ném ra một cái cờ xí màu đen,bỗng nhiên, một đầu Giao Long hắc sắc xuất hiện, từ bên trong giãy dụa thoát ra, tiếng Long ngâm liên tục công kích về phía Hoàng Phủ Sách. Uy lực của Hắc Long Kỳ, tuy thuộc phàm trù Thượng phẩm linh khí. Nhưng mà phối hợp với cường độ thần hồn khoa trương của Lôi Động, lực lượng thần niệm, hoàn toàn có thể phát huy ra uy lực của Cực phẩm linh khí. Mà thực lực của Giao Long này, đã đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng mười.
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời quần ma loạn vũ. Hoàng Phủ Sách vốn có chút không chống đỡ nổi, không tới vài cái, một kiện Thượng phẩm linh thuẫn bị bạo nát. Mặc dù liên tục ăn đan dược, cũng không làm nên chuyện gì. Đương nhiên, trước khi diễn ra lần thi đấu này, hắn làm công tác chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Đủ loại phù lục, còn có một ít đan dược không tệ, còn có Thú Phù, hoàn toàn có thể đánh lâu dài.
Đáng tiếc là, thực lực song phương kém nhau quá lớn. Lôi Động vào lúc này, sau khi hủy diệt Huyết Thần Đao, đã hoàn toàn không cần tự mình ra tay, thủ hạ dưới trướng có thể hoàn thành tất cả. Chỉ thấy hắn, chắp hai tay, ngạo nghễ lăng không đứng đấy, nhàn nhã nhìn cảnh phía dưới, nhìn Hoàng Phủ Sách đang giãy dụa bên dưới. Hoàng Phủ Sách cũng ném Thú Phù ra, hai cái thú hồn thực lực Trúc Cơ tầng bảy. Nhưng mà, thực lực của thú hồn, cũng chỉ có thể hơi giảm nhẹ áp lực của Hoàng Phủ Sách, hắn chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi. Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng hai con khôi lỗi, tốn thời gian hơn mười tức, sau khi tiêu diệt thú hồn. Hoàng Phủ Sách không tiếp tục bình tĩnh được nữa, chỉ có dựa vào thân pháp, chạy trốn lên không trung, chật vật không chịu nổi.
Lập uy, không sai, Lôi Động trở về lần này, chính là để lập uy.
Hắn hiện giờ, thực lực tăng trưởng một mảng lớn, tâm tư cũng khác với lúc trước. Nếu không, cũng không cần phải đem nhiều thứ như thế, bộc lộ ra trước mặt mọi người.
- Lôi sư đệ, không, Lôi sư huynh. Ta sai rồi.
Hoàng Phủ Sách thẳng đến lúc này mới phát hiện, tánh mạng sắp bị tước đoạt, mới có cảm giác sợ hãi người này. Không nhịn được mà cầu xin tha thứ:
- Ta có thể cho ngươi, đem tất cả tài sản đều cho ngươi. Từ nay về sau, ta sẽ trở thành nô bộc trung thành với ngươi. Van cầu ngươi, tha ta một mạng.
Hắn đứt quãng nói cầu xin tha thứ, Lôi Động cố ý thả chậm thế công, trong lòng của hắn có chút chờ mong, thuận lợi nói ra lời cầu xin tha thứ.
Trên thực tế, Lôi Động rất lý giải việc bảo vệ tính mạng của hắn, có thể trong quyết chiến cầu xin tha thứ. Sợ chết, chính là thường tình của nhân tâm. Nhất là tu sĩ, một tu sĩ có tư chất kinh người, vận khí tốt có thể đột phá tới Kim Đan có bốn năm trăm năm thọ nguyên. Vận khí cho dù chút ít, một khi thành tựu Nguyên Anh, một ngàn mấy trăm năm thọ nguyên, đầy đủ cho người ta thèm chảy nước miếng. Giống như kẻ có nhiều tiền, sẽ càng sợ chết.
Đáng tiếc, lý giải thì lý giải. Sau khi chờ hắn nói xong, quỷ bộc, khôi lỗi và thú sủng, lại điên cuồng giết qua. Lôi Động cho đến tận lúc này, thủy chung tin tưởng vững chắc một điều, địch nhân đã chết, mới là địch nhân tốt nhất.
Yên tĩnh, mấy ngàn người vây xem cực kỳ yên tĩnh, ngay cả thở mạnh một chút cũng không dám. Rất nhiều người, trước khi khai chiến, bởi vì mua đặt cược. Đều điên cuồng hét lớn bảo Hoàng Phủ Sách nhanh chóng tiêu diệt Lôi Động.
Tiếng hổ gầm lên, một đạo bóng ảnh có đường văn mờ tối, Phệ Hồn Ảnh Hổ có thể trạng cực kỳ cường tráng xuất hiện trước mặt Lôi Động, con hổ này, là do Lôi Động dốc sức bồi dưỡng ra, đạt tới thực lực Trúc Cơ kỳ tầng sáu. Còn chưa chờ Ảnh Hổ đánh tới, lại một đầu khôi lỗi ám kim, xuất hiện trước mặt mọi người. Mà khôi lỗi này, chính là khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong do Thiên Ma tặng cho hắn.
Trong tay của khôi lỗi này là một thanh trường thương, hướng Hoàng Phủ Sách cách đó hơn mười trượng hư không đâm tới. Một đạo thương ảnh kim quang, đâm thẳng về phía hắn, xé rách không khí, phát ra tiếng gió chói tai. Hoàng Phủ Sách cả kinh, trước mặt xuất hiện một tấm chắn màu xanh,cứng rắn ngăn cản một kích này, nhưng lực trùng kích, lại chấn đắc hắn bay ra ngoài.
Phệ Hồn Ảnh Hổ? Khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong?
Chẳng những mấy ngàn người xem ở phía dưới, cho dù đám Kim Đan lão tổ ở trên đài, cũng trừng to mắt, không dám tin nhìn một màn này. Phệ Hồn Ảnh Hổ còn khá tốt chút ít, căn cứ yêu sách trước kia của Bạch Cốt, hắn đoạt con Ảnh Hổ này trên người của Bách Lý Vân. Nhưng khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong, còn quá mức khoa trương a, đám lão tổ trên đài, đều là lão yêu quái tu luyện ngàn năm, kiến thức uyên bác. Đương nhiên biết rõ với tu vi của Lôi Động thể hiện ra, không cách nào áp chế khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong được. Như vậy, rõ ràng, trong khôi lỗi này, khẳng định có một sợi thần hồn do cường giả lưu lại, là người này cường ngạnh áp chế. Rất rõ ràng, đây không phải là chuyện mà tu sĩ Kim Đan kỳ có thể làm được.
Hai mặt nhìn nhau, trong nội tâm sinh ra nghi hoặc với Lôi Động, có lẽ là tu sĩ Nguyên Anh kỳ đứng đó. Hơn nữa, quan hệ còn sâu.
Trong suy nghĩ của bọn họ, thật sự như Lôi Động mong muốn. Lờ mờ kéo da hỗ với Thiên Ma, cáo mượn oai hùm một phen. Có lẽ có thể chấn nhiếp được những người có tâm tư âm độc với mình. Lần này cùng sư tôn hợp mưu, diễn một tuồng kịch, lừa rất nhiều người mua Hoàng Phủ Sách thắng. Khó bảo toàn không có người nổi điên, vụng trộm đánh chủ ý lên bản thân mình. Có người cho rằng có tu sĩ Nguyên Anh đứng sau lưng mình, bao giờ cũng có ít nhiều bận tâm.
Thứ hai, quay đầu lại nếu hỏi sư tôn nhà mình, khi đó sư tôn hỏi vì sao mình lại có tài sản và bảo bối đông đảo như thế? Lôi Động đương nhiên có thể đẩy lên người của tu sĩ Nguyên Anh thần bí rồi, còn cảnh cáo không được nói ra là ai, làm cho sư tôn không tiếp tục dây dưa phương diện này. Lôi Động cái khác không sợ, chỉ sợ Phệ Hồn Tháp là bảo bối lập thân của mình bị lộ ra.
Chỉ cần Phệ Hồn Tháp, mạng của mình. Lôi Động có đầy đủ tin tưởng, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ đứng ở đỉnh phong của thế giới này, quan sát tất cả.
Cho dù thực lực của Hoàng Phủ Sách không tầm thường, mất đi Huyết Thần Đao là thần binh lợi khí, cũng giống như lão hổ không còn nanh vuốt. Tuy một thân tu vi, công pháp và pháp thuật không kém. Nhưng ba con quỷ vệ cấp tám, cộng thêm một con Phệ Hồn Ảnh Hổ Trúc Cơ tầng sáu, một khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong, còn có mấy trăm con lệ quỷ tinh nhuệ, cũng chỉ có thể chống đỡ, không có lực phản kháng.
Thậm chí, hắn cũng không phải là đối thủ của đám nô bộc và quỷ vệ của Lôi Động, mà Lôi Động cũng muốn chơi một lát, tiếp tục triệu hồi khôi lỗi Trúc Cơ tầng mười. Cùng lúc đó, ném ra một cái cờ xí màu đen,bỗng nhiên, một đầu Giao Long hắc sắc xuất hiện, từ bên trong giãy dụa thoát ra, tiếng Long ngâm liên tục công kích về phía Hoàng Phủ Sách. Uy lực của Hắc Long Kỳ, tuy thuộc phàm trù Thượng phẩm linh khí. Nhưng mà phối hợp với cường độ thần hồn khoa trương của Lôi Động, lực lượng thần niệm, hoàn toàn có thể phát huy ra uy lực của Cực phẩm linh khí. Mà thực lực của Giao Long này, đã đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng mười.
Trong lúc nhất thời, trên bầu trời quần ma loạn vũ. Hoàng Phủ Sách vốn có chút không chống đỡ nổi, không tới vài cái, một kiện Thượng phẩm linh thuẫn bị bạo nát. Mặc dù liên tục ăn đan dược, cũng không làm nên chuyện gì. Đương nhiên, trước khi diễn ra lần thi đấu này, hắn làm công tác chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Đủ loại phù lục, còn có một ít đan dược không tệ, còn có Thú Phù, hoàn toàn có thể đánh lâu dài.
Đáng tiếc là, thực lực song phương kém nhau quá lớn. Lôi Động vào lúc này, sau khi hủy diệt Huyết Thần Đao, đã hoàn toàn không cần tự mình ra tay, thủ hạ dưới trướng có thể hoàn thành tất cả. Chỉ thấy hắn, chắp hai tay, ngạo nghễ lăng không đứng đấy, nhàn nhã nhìn cảnh phía dưới, nhìn Hoàng Phủ Sách đang giãy dụa bên dưới. Hoàng Phủ Sách cũng ném Thú Phù ra, hai cái thú hồn thực lực Trúc Cơ tầng bảy. Nhưng mà, thực lực của thú hồn, cũng chỉ có thể hơi giảm nhẹ áp lực của Hoàng Phủ Sách, hắn chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi. Phệ Hồn Ảnh Hổ cùng hai con khôi lỗi, tốn thời gian hơn mười tức, sau khi tiêu diệt thú hồn. Hoàng Phủ Sách không tiếp tục bình tĩnh được nữa, chỉ có dựa vào thân pháp, chạy trốn lên không trung, chật vật không chịu nổi.
Lập uy, không sai, Lôi Động trở về lần này, chính là để lập uy.
Hắn hiện giờ, thực lực tăng trưởng một mảng lớn, tâm tư cũng khác với lúc trước. Nếu không, cũng không cần phải đem nhiều thứ như thế, bộc lộ ra trước mặt mọi người.
- Lôi sư đệ, không, Lôi sư huynh. Ta sai rồi.
Hoàng Phủ Sách thẳng đến lúc này mới phát hiện, tánh mạng sắp bị tước đoạt, mới có cảm giác sợ hãi người này. Không nhịn được mà cầu xin tha thứ:
- Ta có thể cho ngươi, đem tất cả tài sản đều cho ngươi. Từ nay về sau, ta sẽ trở thành nô bộc trung thành với ngươi. Van cầu ngươi, tha ta một mạng.
Hắn đứt quãng nói cầu xin tha thứ, Lôi Động cố ý thả chậm thế công, trong lòng của hắn có chút chờ mong, thuận lợi nói ra lời cầu xin tha thứ.
Trên thực tế, Lôi Động rất lý giải việc bảo vệ tính mạng của hắn, có thể trong quyết chiến cầu xin tha thứ. Sợ chết, chính là thường tình của nhân tâm. Nhất là tu sĩ, một tu sĩ có tư chất kinh người, vận khí tốt có thể đột phá tới Kim Đan có bốn năm trăm năm thọ nguyên. Vận khí cho dù chút ít, một khi thành tựu Nguyên Anh, một ngàn mấy trăm năm thọ nguyên, đầy đủ cho người ta thèm chảy nước miếng. Giống như kẻ có nhiều tiền, sẽ càng sợ chết.
Đáng tiếc, lý giải thì lý giải. Sau khi chờ hắn nói xong, quỷ bộc, khôi lỗi và thú sủng, lại điên cuồng giết qua. Lôi Động cho đến tận lúc này, thủy chung tin tưởng vững chắc một điều, địch nhân đã chết, mới là địch nhân tốt nhất.
Yên tĩnh, mấy ngàn người vây xem cực kỳ yên tĩnh, ngay cả thở mạnh một chút cũng không dám. Rất nhiều người, trước khi khai chiến, bởi vì mua đặt cược. Đều điên cuồng hét lớn bảo Hoàng Phủ Sách nhanh chóng tiêu diệt Lôi Động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.