Chương 855: Phượng Minh Hổ Khiếu
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
06/06/2013
Trên đầu Huyền Xà vậy mà cực kỳ nhân tính hóa xuất hiện vẻ mặt khổ sáp, thầm nghĩ lão tử từ nhỏ lớn lên ở nơi thiếu văn minh chim không ỉa phân, có thể tu luyện đến nước này đã rất không dễ rồi. Cái gì mà không gian pháp tắc ah, toàn bộ đều làkết quả mình dựa vào một tia huyết mạch và nghiên cứu của mình cả.
Về phần so với Lôi Động, Huyền Xà cũng không biết phải nói sao nữa. Tên kia còn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao? Lão tử đã sớm không xem hắn là Nguyên Anh kỳ rồi. Ngay cả phân thân lão tổ của Yêu Linh giới cũng có thể chém giết, sao có thể đối đãi với hắn theo lẽ thường chứ?
Đương nhiên, Huyền Xà cũng chỉ dám oán thầm một phen, nếu dám trực tiếp tranh luận với Tà Phượng thì sợ rằng phải ăn không ít đau khổ mất. Nó không dám có nửa điểm ngỗ nghịch với lời của Tà Phượng, vội vàng hấp tấp chạy lên hỗ trợ, một đôi xà nhãn hung thần ác sát nhìn chằm chằm vào đầu U Minh Quỷ Hổ Vương kia, há mồm phun ra một đoàn sát khí. Nó chuẩn bịphát tiết một ngụm hờn dỗi lên người Quỷ Hổ Vương.
Vốn là Quỷ Hổ Vương đã bị Tà Phượng đè ra đánh, mà đối mặt với Tà Phượng am hiểu không gian pháp tắc, hắn dù có muốn chạy cũng khó. Giờ lại thêm Huyền Xà gia nhập chiến trận, Quỷ Hổ Vương nào còn sức hoàn thủ nữa? Bị đánh trở nên vô cùng thê thảm, hoàn toàn không còn nửa điểm uy nghiêm của Hổ Vương nữa.
- Tà Phượng tiền bối, kính xin hỗ trợ bắt lấy đầu Quỷ Hổ Vương này, vãn bối cần hấp thu huyết mạch tinh hoa của hắn.
Hiện giờ lý giải của Lôi Động đối với không gian pháp tắc đãngày càng sâu sắc rồi. Hắn chắp hai tay, thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện bên cạnh Tà Phượng, động tác kia phảng phất rất tự nhiên, không có chút khói lửa chi khí nào cả.
- Tốt.
Quan hệ của Tà Phượng và Lôi Động rất thâm hậu, đối với thỉnh cầu này của Lôi Động nàng cũng trực tiếp đáp ứng không chút do dự, ngữ khí lại lộ ra một cổ nhu hòa khó có được:
- Ngươi ở một bên nhìn là được, cẩn thận đầu quỷ hổ này phản công đấy.
Một màn này khiến đám Quỷ vương và Minh Phượng chạy đến từphía sau thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Tà Phượng chính làmột trong Minh Vực tứ đế, tính tình chỉ sợ là thuộc loại cổ quái nhất trong tứ đế, lộ ra một cổ tà khí và bá đạo không nói nên lời. Ngoại trừ rất bao che khuyết điểm với người gia tộc mình ra, chưa từng nghe nói nàng dùng ngữ khí như thế để nói chuyện với người khác bao giờ cả.
Chúng Quỷ vương và Minh Phượng nguyên một đám trừng mắt to mắt nhỏ, đều lộ ra bộ dáng khó có thể tin. Cho dù là Tiểu U và Lôi Long, cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối, cực kỳ ngạc nhiên. Nhất là Lôi Long, giờ phút này hắn có cảm giác cực kỳ mâu thuẫn với Tà Phượng. Vừa có chút thống hận vì bị nàng đảthương, lại có chút cảm kích đối với việc nàng xuất hiện giải vậy. Nhưng hơn nữa, Lôi Long còn có một tia kinh nể với Tà Phượng nữa, đó là tôn trọng và kính ngưỡng đối với cường giả.
Nhưng giờ phút này, nhân vật mà ngay cả Lôi Long cũng phải kính ngưỡng lại lộ ra bộ dạng dịu dàng, quan tâm với Lôi Động như thế, tự nhiên sẽ khiến người trợn tròn mắt rồi. Nhất là Quỷ vương và Minh Phương không biết sức chiến đấu chân thật của Lôi Động càng không thể tin vào hai mắt và lỗ tai mình.
Chỉ có Huyền Xà là cảm thấy chuyện này cực kỳ đương hiển. Thếgiới quan của hắn cực kỳ nguyên thủy, giống đực cường trángđương nhiên sẽ bị đám giống cái vây quanh rồi. Tuy rằng theo biểu hiện mà xem thì chủ nhân Tà Phượng của hắn tu vị đã đạtđến Hóa Thần sơ giai đỉnh phong.
Nhưng trong mắt Huyền Xà thì Lôi Động mới là phong cách, địa vị trong lòng hắn thậm chí đã mơ hồ vượt qua cả Tà Phượng. Chẳng qua là trở ngại sự tồn tại của Ngự Thú khuyển khiến hắn không thể phản bội thôi. Nếu cho hắn một cơ hội lựa chọn, hắn tuyệt đối sẽ nguyện ý trở thành chiến sủng của Lôi Động.
Lời nói của Lôi Động và Tà Phượng khiến U Minh Quỷ Hổ Vương tức giận không thôi, ngay cả một tiểu bối Nguyên Anh kỳ cũng dám mở miệng nói muốn rút ra huyết mạch tinh hoa của mình sao? Nhưng nó đến cùng cũng là linh thú có linh trí rất cao, nómãnh mẽ đè nén lửa giận cân nhắc, nghĩ xem làm sao để bảo trụ tánh mạng. Nhìn bộ dạng thì tựa hồ Tà Phượng rất để ý tiểu tửNguyên Anh kỳ này thì phải.
Nếu đã vậy. . .
Quỷ Hổ Vương xoay chuyển ý niệm, lúc này đón đỡ một chiêu của Tà Phượng khiến thương thế càng nặng thêm. Nó Uy phong lẫm lẫm gầm thét một tiếng, thân hình lóe lên gian, trực tiếp giương nanh múa vuốt nhào tới Lôi Động, thầm nghĩ lão tử không đối phó được Tà Phượng, nhưng chẳng lẽ còn không đối phó được một tiểu tử Nguyên Anh kỳ như ngươi sao?
Có thể bắt giữ tiểu tử này để làm bia tất nhiên rất tốt, mặc dùkhông được, cũng sẽ khiến Tà Phượng hoảng sợ tới cứu, đến lúcđó chỉ cần đánh thương cánh Tà Phượng, khiến không gian thuấn di của nàng bị giảm bớt thì lền có cơ hội chạy trốn rồi.
Mưu kế của nó quả thật rất hay, nhưng nó sao có thể ngờ tớiđược số cường giả Hóa Thần Kỳ chết trong tay Lôi Động chỉ sợđã vượt qua tuyệt đại đa số cường giả Hóa Thần rồi. Nhiều lần chiến đấu với cường giả Hóa Thần đã khiến Lôi Động sớm đãkhông còn tâm lý lo sợ nữa. Vừa rồi đối thoại một phen với TàPhượng, vốn chính là bẩy rập của Lôi Động.
Mục đích của hắn, tự nhiên là muốn bắt giữ Quỷ Hổ Vương rồi. Nhưng dưới trạng thái hiện giờ, muốn giết chết nó rất dễ dàng, nhưng muốn giam giữ nó thì lại rất khó. Cùng lắm thì nó tự bạo không được sao? Cũng bởi vậy, Lôi Động phải cho tạo cho Quỷ Hổ Vương một nhược điểm, dụ dỗ nó đến công kích, chỉ cần nódám bước vào cái bẩy rập này thì ngày tận thế của nó cũng đãđến rồi.
- Thời gian, là bất động.
Lôi Động nói ra chân ngôn thuật, mỗi một chữ đều tựa hồ ẩn chứa hương vị cực kỳ huyền diệu mà cao thâm mạt trắc. Phảng phất như nói là làm ngay vậy, thời gian chung quanh đầu Quỷ Hổ Vương kia liền đình chỉ lại một cái thần kỳ. Cùng lúc đó, TàPhượng há mồm phun ra một đoàn bổn mạng tinh hoa, tinh hoa hóa thành U Minh Huyền Băng vụ khí lành lạnh, vụ khí kia tựa hồ cực lạnh, khiến không gian như muốn đông cứng lại, nổi lên một hồi hàn ý thấu xương. Chỉ là khi vụ khí xâm lấn đến bên ngoài Quỷ Hổ Vương thì cũng bị không gian pháp tắc ảnh hưởng màđỉnh chỉ lại.
Chỉ kéo dài không đến một hơi, tác dụng của Thời Gian Tĩnh Chỉđã bị nghiền nát như gương, cắn trả khến khí huyết Lôi Động sục sôi mãnh liệt. Lấy tu vi của hắn, vận dụng chân ngôn thuật vẫn còn chút miễn cưỡng, huống chi còn dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ đểphong ấn một đầu yêu thú Hóa Thần kỳ nữa. Nhưng đối với cường giả cấp bậc này thì dù chỉ nửa chén trà thôi cũng đủ đểlàm rất nhiều chuyện rồi.
Theo thời gian quay ngược đến trạng thái bình thường, đoàn vụ khí bất động kia trong nháy mắt liền bành trướng, hoàn toàn bao trùm lấy Quỷ Hổ Vương vừa mới cử động được kia. U Minh Hàn Băng uy lực như thế lập tức khiến thân thể nó đông cứng lại, cứng ngắc rơi xuống từ không trung.
Về phần so với Lôi Động, Huyền Xà cũng không biết phải nói sao nữa. Tên kia còn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao? Lão tử đã sớm không xem hắn là Nguyên Anh kỳ rồi. Ngay cả phân thân lão tổ của Yêu Linh giới cũng có thể chém giết, sao có thể đối đãi với hắn theo lẽ thường chứ?
Đương nhiên, Huyền Xà cũng chỉ dám oán thầm một phen, nếu dám trực tiếp tranh luận với Tà Phượng thì sợ rằng phải ăn không ít đau khổ mất. Nó không dám có nửa điểm ngỗ nghịch với lời của Tà Phượng, vội vàng hấp tấp chạy lên hỗ trợ, một đôi xà nhãn hung thần ác sát nhìn chằm chằm vào đầu U Minh Quỷ Hổ Vương kia, há mồm phun ra một đoàn sát khí. Nó chuẩn bịphát tiết một ngụm hờn dỗi lên người Quỷ Hổ Vương.
Vốn là Quỷ Hổ Vương đã bị Tà Phượng đè ra đánh, mà đối mặt với Tà Phượng am hiểu không gian pháp tắc, hắn dù có muốn chạy cũng khó. Giờ lại thêm Huyền Xà gia nhập chiến trận, Quỷ Hổ Vương nào còn sức hoàn thủ nữa? Bị đánh trở nên vô cùng thê thảm, hoàn toàn không còn nửa điểm uy nghiêm của Hổ Vương nữa.
- Tà Phượng tiền bối, kính xin hỗ trợ bắt lấy đầu Quỷ Hổ Vương này, vãn bối cần hấp thu huyết mạch tinh hoa của hắn.
Hiện giờ lý giải của Lôi Động đối với không gian pháp tắc đãngày càng sâu sắc rồi. Hắn chắp hai tay, thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện bên cạnh Tà Phượng, động tác kia phảng phất rất tự nhiên, không có chút khói lửa chi khí nào cả.
- Tốt.
Quan hệ của Tà Phượng và Lôi Động rất thâm hậu, đối với thỉnh cầu này của Lôi Động nàng cũng trực tiếp đáp ứng không chút do dự, ngữ khí lại lộ ra một cổ nhu hòa khó có được:
- Ngươi ở một bên nhìn là được, cẩn thận đầu quỷ hổ này phản công đấy.
Một màn này khiến đám Quỷ vương và Minh Phượng chạy đến từphía sau thiếu chút nữa ngã nhào xuống đất. Tà Phượng chính làmột trong Minh Vực tứ đế, tính tình chỉ sợ là thuộc loại cổ quái nhất trong tứ đế, lộ ra một cổ tà khí và bá đạo không nói nên lời. Ngoại trừ rất bao che khuyết điểm với người gia tộc mình ra, chưa từng nghe nói nàng dùng ngữ khí như thế để nói chuyện với người khác bao giờ cả.
Chúng Quỷ vương và Minh Phượng nguyên một đám trừng mắt to mắt nhỏ, đều lộ ra bộ dáng khó có thể tin. Cho dù là Tiểu U và Lôi Long, cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối, cực kỳ ngạc nhiên. Nhất là Lôi Long, giờ phút này hắn có cảm giác cực kỳ mâu thuẫn với Tà Phượng. Vừa có chút thống hận vì bị nàng đảthương, lại có chút cảm kích đối với việc nàng xuất hiện giải vậy. Nhưng hơn nữa, Lôi Long còn có một tia kinh nể với Tà Phượng nữa, đó là tôn trọng và kính ngưỡng đối với cường giả.
Nhưng giờ phút này, nhân vật mà ngay cả Lôi Long cũng phải kính ngưỡng lại lộ ra bộ dạng dịu dàng, quan tâm với Lôi Động như thế, tự nhiên sẽ khiến người trợn tròn mắt rồi. Nhất là Quỷ vương và Minh Phương không biết sức chiến đấu chân thật của Lôi Động càng không thể tin vào hai mắt và lỗ tai mình.
Chỉ có Huyền Xà là cảm thấy chuyện này cực kỳ đương hiển. Thếgiới quan của hắn cực kỳ nguyên thủy, giống đực cường trángđương nhiên sẽ bị đám giống cái vây quanh rồi. Tuy rằng theo biểu hiện mà xem thì chủ nhân Tà Phượng của hắn tu vị đã đạtđến Hóa Thần sơ giai đỉnh phong.
Nhưng trong mắt Huyền Xà thì Lôi Động mới là phong cách, địa vị trong lòng hắn thậm chí đã mơ hồ vượt qua cả Tà Phượng. Chẳng qua là trở ngại sự tồn tại của Ngự Thú khuyển khiến hắn không thể phản bội thôi. Nếu cho hắn một cơ hội lựa chọn, hắn tuyệt đối sẽ nguyện ý trở thành chiến sủng của Lôi Động.
Lời nói của Lôi Động và Tà Phượng khiến U Minh Quỷ Hổ Vương tức giận không thôi, ngay cả một tiểu bối Nguyên Anh kỳ cũng dám mở miệng nói muốn rút ra huyết mạch tinh hoa của mình sao? Nhưng nó đến cùng cũng là linh thú có linh trí rất cao, nómãnh mẽ đè nén lửa giận cân nhắc, nghĩ xem làm sao để bảo trụ tánh mạng. Nhìn bộ dạng thì tựa hồ Tà Phượng rất để ý tiểu tửNguyên Anh kỳ này thì phải.
Nếu đã vậy. . .
Quỷ Hổ Vương xoay chuyển ý niệm, lúc này đón đỡ một chiêu của Tà Phượng khiến thương thế càng nặng thêm. Nó Uy phong lẫm lẫm gầm thét một tiếng, thân hình lóe lên gian, trực tiếp giương nanh múa vuốt nhào tới Lôi Động, thầm nghĩ lão tử không đối phó được Tà Phượng, nhưng chẳng lẽ còn không đối phó được một tiểu tử Nguyên Anh kỳ như ngươi sao?
Có thể bắt giữ tiểu tử này để làm bia tất nhiên rất tốt, mặc dùkhông được, cũng sẽ khiến Tà Phượng hoảng sợ tới cứu, đến lúcđó chỉ cần đánh thương cánh Tà Phượng, khiến không gian thuấn di của nàng bị giảm bớt thì lền có cơ hội chạy trốn rồi.
Mưu kế của nó quả thật rất hay, nhưng nó sao có thể ngờ tớiđược số cường giả Hóa Thần Kỳ chết trong tay Lôi Động chỉ sợđã vượt qua tuyệt đại đa số cường giả Hóa Thần rồi. Nhiều lần chiến đấu với cường giả Hóa Thần đã khiến Lôi Động sớm đãkhông còn tâm lý lo sợ nữa. Vừa rồi đối thoại một phen với TàPhượng, vốn chính là bẩy rập của Lôi Động.
Mục đích của hắn, tự nhiên là muốn bắt giữ Quỷ Hổ Vương rồi. Nhưng dưới trạng thái hiện giờ, muốn giết chết nó rất dễ dàng, nhưng muốn giam giữ nó thì lại rất khó. Cùng lắm thì nó tự bạo không được sao? Cũng bởi vậy, Lôi Động phải cho tạo cho Quỷ Hổ Vương một nhược điểm, dụ dỗ nó đến công kích, chỉ cần nódám bước vào cái bẩy rập này thì ngày tận thế của nó cũng đãđến rồi.
- Thời gian, là bất động.
Lôi Động nói ra chân ngôn thuật, mỗi một chữ đều tựa hồ ẩn chứa hương vị cực kỳ huyền diệu mà cao thâm mạt trắc. Phảng phất như nói là làm ngay vậy, thời gian chung quanh đầu Quỷ Hổ Vương kia liền đình chỉ lại một cái thần kỳ. Cùng lúc đó, TàPhượng há mồm phun ra một đoàn bổn mạng tinh hoa, tinh hoa hóa thành U Minh Huyền Băng vụ khí lành lạnh, vụ khí kia tựa hồ cực lạnh, khiến không gian như muốn đông cứng lại, nổi lên một hồi hàn ý thấu xương. Chỉ là khi vụ khí xâm lấn đến bên ngoài Quỷ Hổ Vương thì cũng bị không gian pháp tắc ảnh hưởng màđỉnh chỉ lại.
Chỉ kéo dài không đến một hơi, tác dụng của Thời Gian Tĩnh Chỉđã bị nghiền nát như gương, cắn trả khến khí huyết Lôi Động sục sôi mãnh liệt. Lấy tu vi của hắn, vận dụng chân ngôn thuật vẫn còn chút miễn cưỡng, huống chi còn dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ đểphong ấn một đầu yêu thú Hóa Thần kỳ nữa. Nhưng đối với cường giả cấp bậc này thì dù chỉ nửa chén trà thôi cũng đủ đểlàm rất nhiều chuyện rồi.
Theo thời gian quay ngược đến trạng thái bình thường, đoàn vụ khí bất động kia trong nháy mắt liền bành trướng, hoàn toàn bao trùm lấy Quỷ Hổ Vương vừa mới cử động được kia. U Minh Hàn Băng uy lực như thế lập tức khiến thân thể nó đông cứng lại, cứng ngắc rơi xuống từ không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.