Chương 1030: Sinh Mệnh Thần Thủy (hạ)
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
19/06/2013
Sau khi bắt được rất nhiều dực nhân, Lôi Động đã sưu tập được khá đầy đủ tình báo về Thần Hi chủ thành, nhất là sau khi bắt được đệ đệ Hi Lỗ Tư của Thần Hi Vương, Lôi Động thậm chí còn đạt được một tấm địa đồ cụ thể bên trong Thần điện Thần Hi chủ thành, cùng với vị trí cất giữ Sinh Mệnh Thần Thủy. Đương nhiên còn có các lỗ hổng phòng thủ nữa.
...
Cùng lúc đó, một tiểu đội chiến sĩ dực nhân giáp trụ rách nát dơ bẩn vô cùng chật vật, hộ vệ một dực nhân giáp trụ hoa lệ, đội hình tán loạn bay về phía cửa vào của Thần Hi chủ thành.
Lúc này Thần Hi vệ quân trú đóng chính là quân thường quy của Dực Nhân tộc, tuy rằng chiến lực không bằng được ba quân đoàn chủ lực, nhưng thắng ở chỗ trung thành và tận tâm với Thần Hi Vương, tận trung với cương vị. Mặc dù một đám người đối phương đều là dực nhân cùng tộc, nhưng tướng lĩnh dẫn đầu vẫn như cũ lớn tiếng quát hỏi:
- Là ai? Hiện tại Thần Hi chủ thành giới nghiêm, bất kể kẻ nào cũng không được tới gần. Mau mau rời đi, bằng không chúng ta sẽ công kích.
Đại Quang Minh Pháo dày đặc bắt đầu di chuyển góc độ, nhắm thẳng vào tiểu đội nhìn như một đám tàn binh kia.
- Lớn mật!
Một dực nhân bên trong tiểu đội dang rộng đôi cánh, tức giận quát lớn:
- Chúng ta hộ vệ Hi Lỗ Tư điện hạ tới yết kiến Thần Hi Vương, ngươi là cái thá gì hả? Ăn tim hùm gan báo hay sao mà dám chặn đường Hi Lỗ Tư điện hạ?
Hi Lỗ Tư, thực lực Nguyên Anh cao giai, ở trong toàn bộ Quang Minh Thánh Vực có lẽ cũng không nổi danh. Nhưng nếu chỉ ở riêng trong đại lục Thần Hi mà nói, cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn là đệ đệ thân sinh của Thần Hi Vương, hơn nữa còn được Thần Hi Vương vô cùng sủng ái và tín nhiệm. Thế cho nên Hi Lỗ Tư ở tại đại lục Thần Hi, trên cơ bản là ở vào vị trí dưới một người trên vạn người.
Tướng lĩnh vệ quân kia thất kinh, vận dụng thị lực nhìn lại. Quả nhiên trong tiểu đội kia, dực nhân được bảo hộ ở bên trong, mặc áo giáp hoa lệ, sắc mặt có chút không vui, không phải Hi Lỗ Tư thì là ai? Nhưng chẳng phải nghe nói Thiên Không thành của Hi Lỗ Tư bị đánh hạ sao? Chẳng lẽ Hi Lỗ Tư còn chưa bị bắt làm tù binh? Hay là chạy trốn được rồi?
Bất quá tướng lĩnh kia coi như cũng là người tận trung với cương vị, nghiêm sắc mặt hô lên:
- Nguyên lai là Hi Lỗ Tư điện hạ, Vương thượng tự mình dẫn đại quân đi tiêu diệt đám địch nhân ti tiện. Trước khi đi ngài đã từng phân phó cho thuộc hạ, bất kể là ai cũng không thể mở ra cấm chế phòng hộ để kẻ khác tiến vào. Xin Hi Lỗ Tư điện hạ thứ lỗi!
Hi Lỗ Tư biến sắc, lập tức thẹn quá hóa giận hét lên:
- Đồ vô liêm sỉ, ngươi trợn to đôi mắt chó lên mà nhìn, ta chính là Hi Lỗ Tư, không phải là loại chó con mèo con nào cả. Còn không mau mở cửa để ta đi vào?
Nhưng trong lòng hắn lại thấp thỏm lo âu, nếu như không thể nào lừa gạt để gỡ bỏ lệnh cấm chế tiến vào trong Thần Hi chủ thành, kết cục kế tiếp của mình là cái gì, hắn đều nhất thanh nhị sở.
Dực Nhân tộc, từ lâu đã là một chủng tộc có tinh thần mục nát, nhưng cũng không phải mỗi một dực nhân đều sợ chết, ở trong dực nhân, người ngoan cường, có hoài bão có lý tưởng cũng chưa mất hết. Nhưng trong số đó lại không bao gồm Hi Lỗ Tư.
Hi Lỗ Tư từ nhỏ đã được bao bọc sống dưới đôi cánh của ca ca, nghiêm khắc mà nói, hắn cũng chưa bao giờ phải nếm vị đắng, nhất là sau khi ca ca thăng cấp lên Hóa Thần, trở thành chủ nhân của một khối đại lục, địa vị của hắn càng tăng vọt, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chưa từng có ai dám trái ý hắn.
Cuộc sống cùng với hoàn cảnh như vậy, đương nhiên khó có thể làm hắn trở thành một kẻ tự gánh vác được mọi việc. Bởi vậy, sau khi được nhìn thấy thủ đoạn kinh khủng của đám thủ hạ biến thái dưới trướng Lôi Động, không mất quá nhiều công phu, hắn liền phải chịu khuất phục. Quỷ cùng Cửu U Phệ Hồn trùng đồng thời uy hiếp, Hi Lỗ Tư rốt cục cũng "vô cùng gian nan" đưa ra quyết định bán đứng ca ca mình, chỉ mong giữ được mạng sống.
Hơn nữa, dưới sự ảnh hưởng từ những lời lẽ do cái lưỡi không xương của đám thủ hạ Lôi Động nói ra, Hi Lỗ Tư cảm thấy bán đứng ca ca của mình, mong giữ tính mạng cũng không phải là quyết định có gánh nặng tâm lý gì quá lớn. Dù sao, đối phương cũng chỉ muốn lẻn vào trong Thần Hi thần điện, đánh cắp một ít tài vật mà thôi. Còn ca ca Thần HiVương của hắn dẫn theo trọng quân ra ngoài, không hề nguy hiểm gì tới tính mạng.
Nếu như tình hình xấu quá, sau khi bại trận, đến lúc đó đầu nhập vào dưới trướng một vương giả khác là được. Cũng không phải mang tính mệnh của ca ca mình ra để đổi, cho nên Hi Lỗ Tư chẳng những phản bội, hơn nữa còn phản bội vô cùng thoải mái.
Bất quá, ngoài dự liệu của Hi Lỗ Tư chính là, tướng lĩnh vệ quân kia hiển nhiên là một tên đầu gỗ, chỉ chịu nghe mệnh lệnh từ Thần Hi Vương, trong lòng mặc dù đối với Hi Lỗ Tư cũng có chút sợ hãi, nhưng vẫn như cũ cắn răng không chịu:
- Xin lỗi Hi Lỗ Tư điện hạ, không có mệnh lệnh của Vương thượng, ai cũng không thể tiến vào. Hi Lỗ Tư điện hạ, hình như ngài có thể liên lạc được với Vương thượng, để cho ngài ấy tự mình hạ lệnh vậy mọi việc không còn là vấn đề nữa.
Trong lòng Hi Lỗ Tư âm thầm chửi ầm lên, nhưng lúc này thực sự là không dám liên hệ cùng với ca ca đang trong lúc hành quân. Vạn nhất bị phát hiện ra nói dối, vậy cái mạng nhỏ của mình khó bản toàn. Lúc này hắn chỉ có thể kiềm chế lại tính tình, bắt đầu lên tiếng lừa gạt:
- Như vậy đi, ngươi để cho đám vệ binh của ta chờ ở ngoài, còn ta một mình đơn độc đi vào trong đó nghỉ ngơi một chút. Ta vất vả lắm mới thoát khỏi được sự truy sát của đám phản quân, hiện tại đã mệt sắp chết rồi, để ta đơn độc một mình đi vào nghỉ ngơi được chứ? Nếu như ngươi còn lo lắng, liền phái theo một nhánh quân giám thị ta là được. Phần ân tình này ta sẽ nhớ kỹ, về sau hồi báo thật tốt cho ngươi.
Tướng quân kia do dự một chút, nói đến cùng, hắn thực tình cũng không muốn quá mức đắc tội với Hi Lỗ Tư điện hạ. Bị Hi Lỗ Tư căm ghét, sao còn sống tốt được? Chỉ cần phái ra một nhánh quân quản chế giám sát hắn, không cho hắn xằng bậy, vậy thì vấn đề không lớn. Lúc trước hắn còn lo lắng sau khi Hi Lỗ Tư tiến vào, sẽ giở mấy trò như là thủ đoạn vượt quyền, làm hỗn loạn an bài của Vương thượng.
Sau khi suy ngẫm một lúc, vị tướng quân kia rốt cuộc cũng đáp ứng mở ra một tiểu môn, để cho Hi Lỗ Tư một mình tiến vào Thần Hi chủ thành nghỉ ngơi. Cùng lắm là phái ra một nhánh quân giám sát hắn mà thôi. Chỉ là một Nguyên Anh cao giai, cho dù có vấn đề cũng không gây ra được hỗn loạn quá lớn.
Sau một hồi giằng co, rốt cuộc Hi Lỗ Tư cũng như nguyện, tiến vào bên trong Thần Hi chủ thành. Hắn trái lại còn tỏ ra rất lưu mạnh, chủ động muốn một đại đội binh sĩ bảo hộ hắn đi nghỉ ngơi, bày ra bộ dáng lão tử chính là muốn nghỉ ngơi, mà không phải là đến quấy rối. Điều này cũng giúp cho vị tướng quân kia thở phào một hơi.
...
Cùng lúc đó, một tiểu đội chiến sĩ dực nhân giáp trụ rách nát dơ bẩn vô cùng chật vật, hộ vệ một dực nhân giáp trụ hoa lệ, đội hình tán loạn bay về phía cửa vào của Thần Hi chủ thành.
Lúc này Thần Hi vệ quân trú đóng chính là quân thường quy của Dực Nhân tộc, tuy rằng chiến lực không bằng được ba quân đoàn chủ lực, nhưng thắng ở chỗ trung thành và tận tâm với Thần Hi Vương, tận trung với cương vị. Mặc dù một đám người đối phương đều là dực nhân cùng tộc, nhưng tướng lĩnh dẫn đầu vẫn như cũ lớn tiếng quát hỏi:
- Là ai? Hiện tại Thần Hi chủ thành giới nghiêm, bất kể kẻ nào cũng không được tới gần. Mau mau rời đi, bằng không chúng ta sẽ công kích.
Đại Quang Minh Pháo dày đặc bắt đầu di chuyển góc độ, nhắm thẳng vào tiểu đội nhìn như một đám tàn binh kia.
- Lớn mật!
Một dực nhân bên trong tiểu đội dang rộng đôi cánh, tức giận quát lớn:
- Chúng ta hộ vệ Hi Lỗ Tư điện hạ tới yết kiến Thần Hi Vương, ngươi là cái thá gì hả? Ăn tim hùm gan báo hay sao mà dám chặn đường Hi Lỗ Tư điện hạ?
Hi Lỗ Tư, thực lực Nguyên Anh cao giai, ở trong toàn bộ Quang Minh Thánh Vực có lẽ cũng không nổi danh. Nhưng nếu chỉ ở riêng trong đại lục Thần Hi mà nói, cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn là đệ đệ thân sinh của Thần Hi Vương, hơn nữa còn được Thần Hi Vương vô cùng sủng ái và tín nhiệm. Thế cho nên Hi Lỗ Tư ở tại đại lục Thần Hi, trên cơ bản là ở vào vị trí dưới một người trên vạn người.
Tướng lĩnh vệ quân kia thất kinh, vận dụng thị lực nhìn lại. Quả nhiên trong tiểu đội kia, dực nhân được bảo hộ ở bên trong, mặc áo giáp hoa lệ, sắc mặt có chút không vui, không phải Hi Lỗ Tư thì là ai? Nhưng chẳng phải nghe nói Thiên Không thành của Hi Lỗ Tư bị đánh hạ sao? Chẳng lẽ Hi Lỗ Tư còn chưa bị bắt làm tù binh? Hay là chạy trốn được rồi?
Bất quá tướng lĩnh kia coi như cũng là người tận trung với cương vị, nghiêm sắc mặt hô lên:
- Nguyên lai là Hi Lỗ Tư điện hạ, Vương thượng tự mình dẫn đại quân đi tiêu diệt đám địch nhân ti tiện. Trước khi đi ngài đã từng phân phó cho thuộc hạ, bất kể là ai cũng không thể mở ra cấm chế phòng hộ để kẻ khác tiến vào. Xin Hi Lỗ Tư điện hạ thứ lỗi!
Hi Lỗ Tư biến sắc, lập tức thẹn quá hóa giận hét lên:
- Đồ vô liêm sỉ, ngươi trợn to đôi mắt chó lên mà nhìn, ta chính là Hi Lỗ Tư, không phải là loại chó con mèo con nào cả. Còn không mau mở cửa để ta đi vào?
Nhưng trong lòng hắn lại thấp thỏm lo âu, nếu như không thể nào lừa gạt để gỡ bỏ lệnh cấm chế tiến vào trong Thần Hi chủ thành, kết cục kế tiếp của mình là cái gì, hắn đều nhất thanh nhị sở.
Dực Nhân tộc, từ lâu đã là một chủng tộc có tinh thần mục nát, nhưng cũng không phải mỗi một dực nhân đều sợ chết, ở trong dực nhân, người ngoan cường, có hoài bão có lý tưởng cũng chưa mất hết. Nhưng trong số đó lại không bao gồm Hi Lỗ Tư.
Hi Lỗ Tư từ nhỏ đã được bao bọc sống dưới đôi cánh của ca ca, nghiêm khắc mà nói, hắn cũng chưa bao giờ phải nếm vị đắng, nhất là sau khi ca ca thăng cấp lên Hóa Thần, trở thành chủ nhân của một khối đại lục, địa vị của hắn càng tăng vọt, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chưa từng có ai dám trái ý hắn.
Cuộc sống cùng với hoàn cảnh như vậy, đương nhiên khó có thể làm hắn trở thành một kẻ tự gánh vác được mọi việc. Bởi vậy, sau khi được nhìn thấy thủ đoạn kinh khủng của đám thủ hạ biến thái dưới trướng Lôi Động, không mất quá nhiều công phu, hắn liền phải chịu khuất phục. Quỷ cùng Cửu U Phệ Hồn trùng đồng thời uy hiếp, Hi Lỗ Tư rốt cục cũng "vô cùng gian nan" đưa ra quyết định bán đứng ca ca mình, chỉ mong giữ được mạng sống.
Hơn nữa, dưới sự ảnh hưởng từ những lời lẽ do cái lưỡi không xương của đám thủ hạ Lôi Động nói ra, Hi Lỗ Tư cảm thấy bán đứng ca ca của mình, mong giữ tính mạng cũng không phải là quyết định có gánh nặng tâm lý gì quá lớn. Dù sao, đối phương cũng chỉ muốn lẻn vào trong Thần Hi thần điện, đánh cắp một ít tài vật mà thôi. Còn ca ca Thần HiVương của hắn dẫn theo trọng quân ra ngoài, không hề nguy hiểm gì tới tính mạng.
Nếu như tình hình xấu quá, sau khi bại trận, đến lúc đó đầu nhập vào dưới trướng một vương giả khác là được. Cũng không phải mang tính mệnh của ca ca mình ra để đổi, cho nên Hi Lỗ Tư chẳng những phản bội, hơn nữa còn phản bội vô cùng thoải mái.
Bất quá, ngoài dự liệu của Hi Lỗ Tư chính là, tướng lĩnh vệ quân kia hiển nhiên là một tên đầu gỗ, chỉ chịu nghe mệnh lệnh từ Thần Hi Vương, trong lòng mặc dù đối với Hi Lỗ Tư cũng có chút sợ hãi, nhưng vẫn như cũ cắn răng không chịu:
- Xin lỗi Hi Lỗ Tư điện hạ, không có mệnh lệnh của Vương thượng, ai cũng không thể tiến vào. Hi Lỗ Tư điện hạ, hình như ngài có thể liên lạc được với Vương thượng, để cho ngài ấy tự mình hạ lệnh vậy mọi việc không còn là vấn đề nữa.
Trong lòng Hi Lỗ Tư âm thầm chửi ầm lên, nhưng lúc này thực sự là không dám liên hệ cùng với ca ca đang trong lúc hành quân. Vạn nhất bị phát hiện ra nói dối, vậy cái mạng nhỏ của mình khó bản toàn. Lúc này hắn chỉ có thể kiềm chế lại tính tình, bắt đầu lên tiếng lừa gạt:
- Như vậy đi, ngươi để cho đám vệ binh của ta chờ ở ngoài, còn ta một mình đơn độc đi vào trong đó nghỉ ngơi một chút. Ta vất vả lắm mới thoát khỏi được sự truy sát của đám phản quân, hiện tại đã mệt sắp chết rồi, để ta đơn độc một mình đi vào nghỉ ngơi được chứ? Nếu như ngươi còn lo lắng, liền phái theo một nhánh quân giám thị ta là được. Phần ân tình này ta sẽ nhớ kỹ, về sau hồi báo thật tốt cho ngươi.
Tướng quân kia do dự một chút, nói đến cùng, hắn thực tình cũng không muốn quá mức đắc tội với Hi Lỗ Tư điện hạ. Bị Hi Lỗ Tư căm ghét, sao còn sống tốt được? Chỉ cần phái ra một nhánh quân quản chế giám sát hắn, không cho hắn xằng bậy, vậy thì vấn đề không lớn. Lúc trước hắn còn lo lắng sau khi Hi Lỗ Tư tiến vào, sẽ giở mấy trò như là thủ đoạn vượt quyền, làm hỗn loạn an bài của Vương thượng.
Sau khi suy ngẫm một lúc, vị tướng quân kia rốt cuộc cũng đáp ứng mở ra một tiểu môn, để cho Hi Lỗ Tư một mình tiến vào Thần Hi chủ thành nghỉ ngơi. Cùng lắm là phái ra một nhánh quân giám sát hắn mà thôi. Chỉ là một Nguyên Anh cao giai, cho dù có vấn đề cũng không gây ra được hỗn loạn quá lớn.
Sau một hồi giằng co, rốt cuộc Hi Lỗ Tư cũng như nguyện, tiến vào bên trong Thần Hi chủ thành. Hắn trái lại còn tỏ ra rất lưu mạnh, chủ động muốn một đại đội binh sĩ bảo hộ hắn đi nghỉ ngơi, bày ra bộ dáng lão tử chính là muốn nghỉ ngơi, mà không phải là đến quấy rối. Điều này cũng giúp cho vị tướng quân kia thở phào một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.