Chương 1023: Tài Quyết Vương
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
19/06/2013
Sắc mặt Thánh Diệu Vương cũng dần tốt lên, trong ánh mắt lộ ra sự tham lam cùng kỳ vọng:
- Không sai, chỉ cần đạt được vật kia, chúng ta liền có thể nhanh chóng đột phá Hóa Thần, một đường tiến quân lên đại đạo vô thượng. Chỉ là phân thân Hóa Thần, quả thực là không cần để vào mắt. Đến lúc đó thống nhất Lục Vực Cửu Châu, ai có thể ngăn cản nổi chúng ta? Vạn Linh Chi Mẫu đáng cười kia, dĩ nhiên lại hi sinh đại bộ phận lực lượng của bản thân để lập nên phong ấn truyền tống, quả thực là mua dây buộc mình. Chẳng qua, lão Ma ngươi cũng thật là không may, vất vả lắm mới có được chí bảo nghịch thiên, đúng vào lúc lên như diều gặp gió vậy mà lại gặp phải phản loạn, ha ha!
- Hừ, ngoại trừ như vậy, nếu không làm sao ta có thể kéo theo ngươi cùng hưởng lợi được?
Cái bóng kia dường như vô cùng bất mãn đối với việc này, cảm thấy đó là một việc rất nhục nhã, bèn nói sang chuyện khác:
- Thánh Diệu, quay lại việc chính, đến khi nào chúng ta mới tiến vào Thâm Uyên Vực? Xả thịt nghiền xương đám phản bội kia ra?
- Việc này cũng không thể gấp được, Tài Quyết Vương chính là một kẻ ngoan cố.
Sắc mặt Thánh Diệu Vương tựa hồ có chút khó coi:
- Nếu như không thể đối phó được nàng, muốn thống nhất toàn bộ Quang Minh Vực, độ khó cực lớn. Nếu như làm không tốt, chính là cục diện tứ phân ngũ liệt. Lão Ma, trong tay ngươi còn có linh bảo Đoạt Tâm Ma hay không? Cho ta thêm một cái, chỉ cần ta đối phó được với Tài Quyết Vương, liền lập tức triệu tập hội nghị chư Vương, thống nhất Quang Minh Vực, xuất binh đánh Thâm Uyên Vực.
- Thánh Diệu, ngươi coi Đoạt Tâm Ma là loại bảo bối rác rưởi ven đường sao? Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu?
Cái bóng kia trở nên lay động:
- Nếu như có nhiều Đoạt Tâm Ma như vậy, lão tử đã sớm thống nhất Lục Vực, đâu còn chờ đến lượt ngươi? Nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, lần trước đưa cho ngươi, là do ta phát hiện được cùng thời gian với kiện dị bảo nghịch thiên kia, chỉ có mỗi một chiếc mà thôi. Thứ này, đừng nói là Lục Vực Cửu Châu chúng ta, coi như là Tam Giới, tổng số lượng cũng không thể nào vượt qua được mười chiếc. Không phải ngươi tự nhận có rất nhiều biện pháp đối phó với nữ nhân sao? Thế nào vẻn vẹn chỉ mỗi một Tài Quyết Vương đều không làm được?
- Hừ, ngươi cũng đừng chỉ nói mình ta.
Vẻ mặt Thánh Diệu Vương có phần khó chịu, trả lời một cách mỉa mai:
- Chẳng phải ngươi cũng không làm gì được nữ nhân sao? Ngươi đã đồng ý đưa Mị Ma Hóa Thần kỳ dưới trướng ngươi cho bản vương thưởng thức, đến giờ cũng đã bao nhiêunăm rồi, ngươi còn chưa thuyết phục được nàng? ha ha, còn nói cái gì mà Thâm Uyên ChiChủ, vậy mà vẻn vẹn chỉ có một Mị Ma Hóa Thần sơ giai cũng đều không điều khiển được.Thảo nào lại bị thủ hạ ám toán phản loạn.
- Thánh Diệu, có phải ngươi muốn đánh nhau hay không?
Đoàn bóng đen kia nhất thời trở nên xung động:
- Bản vương nói chuyện, từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh. Chẳng qua Mật Tuyết Nhi trong lúc bản vương gặp nạn đã có đại ân liều mạng cứu giúp, bản vương không muốn quá bức bách nàng mà thôi. Chỉ cần cho bản vương thêm chút thời gian, nhất định có thể thuyết phục được nàng. Chẳng qua điều kiện ngươi đáp ứng bản vương, nghìn vạn lần đừng quên đó.
Từ trong lời nói có thể đoán được, bóng đen kia không ngờ lại chính là Thâm Uyên Chi Chủ trong truyền thuyết, cường giả đại danh đỉnh đỉnh của Thâm Uyên Vực. Chẳng qua không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại lưu lạc vào trong Quang Minh Vực, thông đồng làm gian cùng với Thánh Diệu Vương.
- Ha ha, chỉ cần sau khi chuyện thành công, bản vương sẽ đích thân bắt lấy A Gia Na đưa đến trước mặt ngươi. Bản vương không giống với ngươi, làm việc mà cứ nhăn nhăn nhó nhó, không phải chỉ là một Hóa Thần Mị Ma thôi sao? Đưa cho bản vương cũng không tính là chuyện lớn tày trời gì. Huống chi bản vương cũng chỉ là thưởng thức một chút mà thôi.
Sắc mặt Thánh Diệu Vương âm trầm cười:
- Chờ sau khi chuyện này của chúng ta thực sự thành công, muốn cái gì mà không có?
- Đúng đúng.
Thâm Uyên Chi Chủ cũng liên tục nở nụ cười dâm đãng:
- Bản thân ta lại rất chờ mong phân thân đại năng của Tam Giới hạ phàm, nhất là Tiên tộc, nghe nói ở đó có không ít mỹ nữ.
Một lát sau, hai người mới kết thúc thảo luận, chia ra làm việc.
...
Ai cũng không ngờ rằng, ngay bên trong nơi xâu nhất được xưng là Quang Minh Thần Điện, có một nhà tù kinh khủng u ám mà sâm nghiêm. Nơi này tràn đầy các loại cấm chế cường đại, cho dù là cường giả Hóa Thần kỳ, một khi bị bắt giữ giam cầm tại đây, cũng khó thoát được một kiếp.
Tỷ như, vị vương công chính nhất của Quang Minh Vực từ trước đến nay, được gọi là Quang Minh Vực.
Lúc này tứ chi của nàng đang bị khóa chặt ở trên một chiếc giá chữ thập, bộ quần áo trắng nõn có chút lam lũ, mái tóc dài vàng óng tán loạn, gương mặt xinh đẹp mà lạnh lùng kiều diễm hiện lên vẻ tái nhợt tiều tụy. Chẳng qua ở sâu bên trong đôi mắt màu nâu vẫn mang theo sự sắc bén trong trẻo như trước, vô cùng kiên cường. Mấy năm giam giữ, không hề làm cho nàng tỏ ra một chút dấu hiện chịu khuất phục.
Ở trước mặt nàng cũng là một dực nhân sau lưng mang theo hai cánh, dáng người yểu điệu mà mỹ lệ, đôi mắt đẹp long lánh nhẹ nhàng thở dài:
- Tài Quyết tỷ tỷ, việc gì ngươi phải tội như vậy chứ? Thánh Diệu Vương đối với ngươi một mảnh si tình, chỉ mong một đêm hoan nhạc, sau khi tâm nguyện được đền bù, hắn sẽ thả tự do cho ngươi. Ngươi cũng đâu phải chịu quá nhiều thiệt thòi, cớ gì phải khổ sở như vậy?
- Phì!
Tài Quyết Vương khinh thường phì một tiếng, trong ánh mắt sắc bén lộ ra vẻ khinh bỉ:
- Lưu Nguyệt, bản vương thật không ngờ, ngươi luôn luôn giữ mình trong sạch, đường đường là Lưu Nguyệt một trong Quang Minh Bát Vương, vậy mà lại trở thành chó săn cho Thánh Diệu. Quả thực là sỉ nhục. Ngươi không cần khuyên ta nữa, quay về nói cho tên vương bát đản đê tiện Thánh Diệu kia, bản vương Tài Quyết, thà chết cũng không theo.
- Tài Quyết Vương, Thánh Diệu ta đê tiện cũng tốt, vô sỉ cũng được. Tất cả chuyện này đều là do ngươi ép ta.
Thân hình anh tuấn mà hoàn mỹ của Thánh Diệu Vương từ trong một góc u ám chậm rãi hiện ra, ánh mắt có chút ai oán, rồi lại thâm tình chân thành nhìn vào Tài Quyết Vương:
- Bản vương đối với ngươi, đã từ yêu mà sinh hận. Tài Quyết, ngươi cũng biết, ngươi đã trở thành ma chướng trong lòng bản vương. Nếu không thể thực hiện được tâm nguyện đối với ngươi, đời này của bản vương đều không có cơ hội đột phá Hóa Thần trung giai, đạt tới cao giai!
Ánh mắt Tài Quyết Vương vẫn kiên định như trước, không hề vì lời nói của hắn mà có động tĩnh gì, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thánh Diệu Vương:
- Thánh Diệu, ngươi cho rằng ta là đồ ngu sao? Lời nói ghê tởm dối lòng như vậy, ngươi cũng có thể nói ra được sao? Thu hồi cái bộ dáng yêu thương giả mù sa mưa của ngươi đi, ngươi chắc hẳn đã tu luyện một ma công tà thuật nào đó cần phải thông qua song tu thuật để khống chế nữ nhân. Mà Lưu Nguyệt chính là một trong những chiến lợi phẩm của ngươi. Bản vương sẽ không dây dưa với ngươi tiếp nữa, lời cảnh cáo cuối cùng dành cho ngươi, chỉ cần ngươi dám can đảm động vào nửa cọng tóc của bản vương, bản vương sẽ để cho ngươi biết, một cường giả Hóa Thần trung giai tự bạo Nguyên Thần sẽ có uy lực ra sao.
- Không sai, chỉ cần đạt được vật kia, chúng ta liền có thể nhanh chóng đột phá Hóa Thần, một đường tiến quân lên đại đạo vô thượng. Chỉ là phân thân Hóa Thần, quả thực là không cần để vào mắt. Đến lúc đó thống nhất Lục Vực Cửu Châu, ai có thể ngăn cản nổi chúng ta? Vạn Linh Chi Mẫu đáng cười kia, dĩ nhiên lại hi sinh đại bộ phận lực lượng của bản thân để lập nên phong ấn truyền tống, quả thực là mua dây buộc mình. Chẳng qua, lão Ma ngươi cũng thật là không may, vất vả lắm mới có được chí bảo nghịch thiên, đúng vào lúc lên như diều gặp gió vậy mà lại gặp phải phản loạn, ha ha!
- Hừ, ngoại trừ như vậy, nếu không làm sao ta có thể kéo theo ngươi cùng hưởng lợi được?
Cái bóng kia dường như vô cùng bất mãn đối với việc này, cảm thấy đó là một việc rất nhục nhã, bèn nói sang chuyện khác:
- Thánh Diệu, quay lại việc chính, đến khi nào chúng ta mới tiến vào Thâm Uyên Vực? Xả thịt nghiền xương đám phản bội kia ra?
- Việc này cũng không thể gấp được, Tài Quyết Vương chính là một kẻ ngoan cố.
Sắc mặt Thánh Diệu Vương tựa hồ có chút khó coi:
- Nếu như không thể đối phó được nàng, muốn thống nhất toàn bộ Quang Minh Vực, độ khó cực lớn. Nếu như làm không tốt, chính là cục diện tứ phân ngũ liệt. Lão Ma, trong tay ngươi còn có linh bảo Đoạt Tâm Ma hay không? Cho ta thêm một cái, chỉ cần ta đối phó được với Tài Quyết Vương, liền lập tức triệu tập hội nghị chư Vương, thống nhất Quang Minh Vực, xuất binh đánh Thâm Uyên Vực.
- Thánh Diệu, ngươi coi Đoạt Tâm Ma là loại bảo bối rác rưởi ven đường sao? Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu?
Cái bóng kia trở nên lay động:
- Nếu như có nhiều Đoạt Tâm Ma như vậy, lão tử đã sớm thống nhất Lục Vực, đâu còn chờ đến lượt ngươi? Nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, lần trước đưa cho ngươi, là do ta phát hiện được cùng thời gian với kiện dị bảo nghịch thiên kia, chỉ có mỗi một chiếc mà thôi. Thứ này, đừng nói là Lục Vực Cửu Châu chúng ta, coi như là Tam Giới, tổng số lượng cũng không thể nào vượt qua được mười chiếc. Không phải ngươi tự nhận có rất nhiều biện pháp đối phó với nữ nhân sao? Thế nào vẻn vẹn chỉ mỗi một Tài Quyết Vương đều không làm được?
- Hừ, ngươi cũng đừng chỉ nói mình ta.
Vẻ mặt Thánh Diệu Vương có phần khó chịu, trả lời một cách mỉa mai:
- Chẳng phải ngươi cũng không làm gì được nữ nhân sao? Ngươi đã đồng ý đưa Mị Ma Hóa Thần kỳ dưới trướng ngươi cho bản vương thưởng thức, đến giờ cũng đã bao nhiêunăm rồi, ngươi còn chưa thuyết phục được nàng? ha ha, còn nói cái gì mà Thâm Uyên ChiChủ, vậy mà vẻn vẹn chỉ có một Mị Ma Hóa Thần sơ giai cũng đều không điều khiển được.Thảo nào lại bị thủ hạ ám toán phản loạn.
- Thánh Diệu, có phải ngươi muốn đánh nhau hay không?
Đoàn bóng đen kia nhất thời trở nên xung động:
- Bản vương nói chuyện, từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh. Chẳng qua Mật Tuyết Nhi trong lúc bản vương gặp nạn đã có đại ân liều mạng cứu giúp, bản vương không muốn quá bức bách nàng mà thôi. Chỉ cần cho bản vương thêm chút thời gian, nhất định có thể thuyết phục được nàng. Chẳng qua điều kiện ngươi đáp ứng bản vương, nghìn vạn lần đừng quên đó.
Từ trong lời nói có thể đoán được, bóng đen kia không ngờ lại chính là Thâm Uyên Chi Chủ trong truyền thuyết, cường giả đại danh đỉnh đỉnh của Thâm Uyên Vực. Chẳng qua không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại lưu lạc vào trong Quang Minh Vực, thông đồng làm gian cùng với Thánh Diệu Vương.
- Ha ha, chỉ cần sau khi chuyện thành công, bản vương sẽ đích thân bắt lấy A Gia Na đưa đến trước mặt ngươi. Bản vương không giống với ngươi, làm việc mà cứ nhăn nhăn nhó nhó, không phải chỉ là một Hóa Thần Mị Ma thôi sao? Đưa cho bản vương cũng không tính là chuyện lớn tày trời gì. Huống chi bản vương cũng chỉ là thưởng thức một chút mà thôi.
Sắc mặt Thánh Diệu Vương âm trầm cười:
- Chờ sau khi chuyện này của chúng ta thực sự thành công, muốn cái gì mà không có?
- Đúng đúng.
Thâm Uyên Chi Chủ cũng liên tục nở nụ cười dâm đãng:
- Bản thân ta lại rất chờ mong phân thân đại năng của Tam Giới hạ phàm, nhất là Tiên tộc, nghe nói ở đó có không ít mỹ nữ.
Một lát sau, hai người mới kết thúc thảo luận, chia ra làm việc.
...
Ai cũng không ngờ rằng, ngay bên trong nơi xâu nhất được xưng là Quang Minh Thần Điện, có một nhà tù kinh khủng u ám mà sâm nghiêm. Nơi này tràn đầy các loại cấm chế cường đại, cho dù là cường giả Hóa Thần kỳ, một khi bị bắt giữ giam cầm tại đây, cũng khó thoát được một kiếp.
Tỷ như, vị vương công chính nhất của Quang Minh Vực từ trước đến nay, được gọi là Quang Minh Vực.
Lúc này tứ chi của nàng đang bị khóa chặt ở trên một chiếc giá chữ thập, bộ quần áo trắng nõn có chút lam lũ, mái tóc dài vàng óng tán loạn, gương mặt xinh đẹp mà lạnh lùng kiều diễm hiện lên vẻ tái nhợt tiều tụy. Chẳng qua ở sâu bên trong đôi mắt màu nâu vẫn mang theo sự sắc bén trong trẻo như trước, vô cùng kiên cường. Mấy năm giam giữ, không hề làm cho nàng tỏ ra một chút dấu hiện chịu khuất phục.
Ở trước mặt nàng cũng là một dực nhân sau lưng mang theo hai cánh, dáng người yểu điệu mà mỹ lệ, đôi mắt đẹp long lánh nhẹ nhàng thở dài:
- Tài Quyết tỷ tỷ, việc gì ngươi phải tội như vậy chứ? Thánh Diệu Vương đối với ngươi một mảnh si tình, chỉ mong một đêm hoan nhạc, sau khi tâm nguyện được đền bù, hắn sẽ thả tự do cho ngươi. Ngươi cũng đâu phải chịu quá nhiều thiệt thòi, cớ gì phải khổ sở như vậy?
- Phì!
Tài Quyết Vương khinh thường phì một tiếng, trong ánh mắt sắc bén lộ ra vẻ khinh bỉ:
- Lưu Nguyệt, bản vương thật không ngờ, ngươi luôn luôn giữ mình trong sạch, đường đường là Lưu Nguyệt một trong Quang Minh Bát Vương, vậy mà lại trở thành chó săn cho Thánh Diệu. Quả thực là sỉ nhục. Ngươi không cần khuyên ta nữa, quay về nói cho tên vương bát đản đê tiện Thánh Diệu kia, bản vương Tài Quyết, thà chết cũng không theo.
- Tài Quyết Vương, Thánh Diệu ta đê tiện cũng tốt, vô sỉ cũng được. Tất cả chuyện này đều là do ngươi ép ta.
Thân hình anh tuấn mà hoàn mỹ của Thánh Diệu Vương từ trong một góc u ám chậm rãi hiện ra, ánh mắt có chút ai oán, rồi lại thâm tình chân thành nhìn vào Tài Quyết Vương:
- Bản vương đối với ngươi, đã từ yêu mà sinh hận. Tài Quyết, ngươi cũng biết, ngươi đã trở thành ma chướng trong lòng bản vương. Nếu không thể thực hiện được tâm nguyện đối với ngươi, đời này của bản vương đều không có cơ hội đột phá Hóa Thần trung giai, đạt tới cao giai!
Ánh mắt Tài Quyết Vương vẫn kiên định như trước, không hề vì lời nói của hắn mà có động tĩnh gì, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thánh Diệu Vương:
- Thánh Diệu, ngươi cho rằng ta là đồ ngu sao? Lời nói ghê tởm dối lòng như vậy, ngươi cũng có thể nói ra được sao? Thu hồi cái bộ dáng yêu thương giả mù sa mưa của ngươi đi, ngươi chắc hẳn đã tu luyện một ma công tà thuật nào đó cần phải thông qua song tu thuật để khống chế nữ nhân. Mà Lưu Nguyệt chính là một trong những chiến lợi phẩm của ngươi. Bản vương sẽ không dây dưa với ngươi tiếp nữa, lời cảnh cáo cuối cùng dành cho ngươi, chỉ cần ngươi dám can đảm động vào nửa cọng tóc của bản vương, bản vương sẽ để cho ngươi biết, một cường giả Hóa Thần trung giai tự bạo Nguyên Thần sẽ có uy lực ra sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.