Chương 1182: Thiên Linh Chi Thai (thượng)
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
03/07/2013
Phượng Hoàng nhất tộc vào thời kỳ Thái Cổ, đã từng cùng Chu Tước tranh đoạt địa vị tứ đại thần thú. Nhưng bất hạnh bởi vì trong tộc luôn thủy hỏa bất dung, cho nên phânliệt, Hỏa Phượng Hoàng cùng Băng Phượng Hoàng ai cũng cho rằng mình là chínhthống nhất, mà không thừa nhận đối phương. Bởi vậy, mới bị Chu Tước nhất tộc cưỡng chế một đầu.
Nhưng cho dù là như vậy, cũng không có người nào ngốc tới mức cho rằng Phượng Hoàng không cường đại bằng Chu Tước. Trên thực tế cả hai đều thần thú thuần chính nhất, ai lợi hại ai không lợi hại, đều phải xem thiên phú và cố gắng của bản thân mà thôi, cũng hoặc vấn đề cơ duyên.
Đầu Băng Phượng Hoàng kia, hiển nhiên trong huyết mạch đã có hận ý sâu sắc với Chu Tước, sau khi dập lửa, giương cánh bay lượn một vòng, mới biến ảo thành một thiếu nữ trẻ tuổi, nhìn Lôi Động cười khanh khách nói:
- Tỷ phu, là ta đã cứu ngươi. Nhưng ngươi không cần cảm tạ ta, dù sao ta lén lút ăn rất nhiều hỗn độn kết tinh của ngươi.
Đầu Lôi Động đầy hắc tuyến, mình đã lâu không gặp đầu Huyền Băng này. Nhưng dù sao mọi người vẫn có chút hiểu biết nhau, nhưng mà, đột nhiên nàng biến thành thiếu nữ, còn gọi mình là tỷ phu. Chuyện này làm Lôi Động có chút không nói nổi.
- Đông Phương Băng, ngươi gọi bậy bạ cái gì đó? Ta, ta cùng với gia hỏa hoang dâm vô độ kia không có gì cả.
Đông Phương Phức từ trước đến nay trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng, trừ đối với Uyển Ngôn cùng Thiên Ma là có sắc mặt tốt ra, đối với tuyệt đại đa số mọi người đều lãnh đạm.
Nhưng nàng lúc này, mặt đỏ bừng, thấp giọng khiển trách. Nhưng mà, Đông Phương Phức đối với Lôi Động vẫn tương đối lãnh đạm, dù sao thằng này lừa được hảo tỷ muội của mình còn không tính, lại dám cấu kết với sư tôn của mình. Tuy nói về sau biết rõ hắn và sư phó gặp nhau, chính là kết quả do trời đất đưa đẩy, đó là chuyện trước khi kết hôn với Uyển Ngôn. Nhưng muốn đơn giản tiêu tan, đúng là không dễ dàng.
- Tỷ tỷ, ngươi e lệ cái gì đó?
Đầu Băng Phượng Hoàng này tên là Đông Phương Băng, ngược lại tính tình vô cùng cởi mở, vui vẻ cười khanh khách nói:
- Ngươi rõ ràng ngay cả Ma Phi Giáp của người ta đều nhận lấy, trong lòng nghĩ cái gì, người nào không biết sao? Còn nữa, ngươi vừa nhìn thấy hắn lọt vào nguy hiểm, đã không chờ được mà động thân tiến lên. Trong lòng ngươi không có quỷ, mới gọi kỳ quái đấy.
- Ngươi, ngươi, quả thực tức chết ta mà. Ta, đó là, bởi vì chỉ có Huyền Băng của chúng ta mới có thể khắc chế Cực Dương Chân Hỏa.
Một ít tiểu tâm tư của Đông Phương Phức đã bị Đông Phương Băng công khai vạch trần ra ngoài, không khỏi ngượng ngùng vô cùng xấu hổ.
- Tốt, tiểu Băng Băng, ngươi không nên cười nhạo tỷ tỷ của ngươi, ngươi biết rõ nàng da mặt mỏng mà.
Ngược lại Đinh Uyển Ngôn che miệng cười không ngừng, phi thân nắm tay của Đông Phương Phức, nói:
- Muội muội, ta và ngươi từ nhỏ ở cùng một chỗ, tình như tỷ muội. Kỳ thật ngươi muốn gả cho người khác, ta cũng cảm thấy tiếc hận. Nếu ngươi đã ưa thích Lôi Động, khôngbằng dứt khoát tiện nghi hắn thì thế nào? Tỷ muội chúng ta, không bằng bắt tay vớinhau. Từ nay về sau còn có thể ở cùng một chỗ.
- Uyển Ngôn tỷ tỷ, ta, ta có thể...
Đông Phương Phức mắc cỡ hận không thể tìm cái động nào mà chui vào, quay đầu lại vụng trộm liếc mắt nhìn sư phó, lại nhìn Lôi Động, hung hăng nói:
- Ta mới không thích hắn.
Đinh Uyển Ngôn đương nhiên biết rõ nàng cố kỵ cái gì. Nếu như khúc mắt này không giải được, vậy thì không làm được chuyện gì. Thích thú đi tới, lôi kéo tay nàng đi qua một bên, nói:
- Việc này chúng ta tạm thời không nói, nhưng muội muội ngươi nếu có tâm tư. Chi bằng sớm làm mới được. Ngươi cũng biết nhà phu quân của ta vẻ ngoài đạo mạo, kỳ thực rất thích trêu hoa ghẹo nguyệt a.
Nàng nhàn nhạt lườm Đạm Thai Băng Vân ở xa xa, lại ngó ngó Tà Phượng. Lệnh Hồ Thiên Thiên các nàng. Sau đó thản nhiên nói:
- Nếu ngươi ra tay quá chậm, thì sau này, ngươi sẽ hối hận đấy.
Cơ Sương Sương xa xa nhìn thấy một màn này, cũng tức giận không nhẹ. Tu vi của nàng ta, ngự sử Cực Dương Chân Hỏa có chút miễn cưỡng, tự nghĩ cường giả Luyện Hư kỳ tầm thường không cản nổi. Không nghĩ tới, trong trận doanh của đối phương, nhân tài xuất hiện lớp lớp a.
Hơn nữa, những cường giả này. Đa phần xuất thân từ nhân loại, nhân loại là chủng tộc kỳ quái, mặt ngoài nhìn thì vô cùng yếu ớt. Nhưng thường xuyên xuất hiện thế hệ kinhtài tuyệt diễm, thực lực tuyệt cường. Cho dù là Tiên Ma. Thậm chí, từ trước tới nay, còncó người từng được biết tới đã đột phá Thiên Đạo. Thành tựu Chí Tôn.
Làm cho rất nhiều chủng tộc, đều phải lau mắt mà nhìn nhân loại, đều cho rằng đây là chủng tộc tiềm lực vô cùng. Phải biết rằng, các chủng tộc còn lại, tuy trong lịch sửđều xuất hiện nhân tài mang đại khí vận, đều tiếp cận với tồn tại Chí Tôn.
Nhưng đều không ngoại lệ, không có kẻ nào có thể bước ra một bước cuối cùng. Nếu không như thế, cho dù Tiên Ma hai tộc, trừ có được một gã Chí Tôn của riêng mình, thì không còn kẻ nào có thể đột phá lên Chí Tôn cả. Ngược lại nhân loại là chủng tộc nhân tài xuất hiện lớp lớp, tiềm lực kinh người.
- Ồ? Trong đám người này, dường như còn có tộc nhân của ta?
Bên cạnh Cơ Sương Sương, nữ tử nói chuyện đầu tiên, đột nhiên mũi ngửi ngửi, sau đó đặt sự chú ý lên người của Lệnh Hồ Thiên Thiên bên cạnh Lôi Động. Trong ánh mắt xuất hiện ánh sáng màu xanh, cười nói tự nhiên:
- Tiểu muội muội, ngươi tên là gì? Thuộc tộc nhà ai?
Lệnh Hồ Thiên Thiên vẻ mặt mê mang, đành phải xin giúp đỡ nhìn Lôi Động.
- Vị này chính là chiến sủng Lệnh Hồ Thiên Thiên của ta, chắc hẳn ngươi đã nhìn ra bản thể của nàng là gì rồi.
Lôi Động lườm nữ nhân kia, nói:
- Chắc hẳn vị tiền bối này, cũng là Thiên Hồ nhất mạch a?
- Lớn mật, ngươi dám đem hậu duệ Thiên Hồ nhất mạch chúng ta làm chiến sủng của mình, ngươi muốn chết mà.
Nữ tử kiều mỵ kia lập tức trở mặt, vô cùng tức giận, nói:
- Ngươi, ngươi quả thực là ăn tim gấu mật báo, còn không mau mau đem nàng qua đây cho ta.
Cũng khó trách nàng ta tức giận, trong Yêu Linh Giới, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất mạch cũng có thể nói là thần thú, huyết mạch rất mạnh. Nhưng sở dĩ kém những đại tộc đỉnh cấp kia, đó là do nhân khẩu của tộc này quá mong manh, mấy đại gia tộc cộng lại không được trăm người, trong nhà chỉ vẻn vẹn có một lão tổ tông là Hợp Thể sơ giai. Huống chi hiện tại mấy đại gia tộc, huyết mạch cũng không tính là quá thuần khiết, so ra kém Cửu Vĩ Thiên Hồ chân chính. Cho nên không thể không bám vào dưới trướng Chu Tước nhất tộc, cầu sinh tồn.
Lôi Động cũng cười rộ lên, nói:
- Lệnh Hồ Thiên Thiên tuy là chiến sủng của ta, nhưng ta cũng xem nàng là thân nhân. Nếu như nàng tự nguyện đi tới gia tộc của ngươi, ta cũng không cường thế lưu lại. Nhưng nếu nàng không nguyện ý, nếu tiền bối muốn đoạt lấy, cho dù động thủ. Chúng ta cũng không phải gà đất chó kiểng, mặc ngươi vuốt ve. Thiên Thiên, ngươi nên nói lựa chọn của mình đi.
Nhưng cho dù là như vậy, cũng không có người nào ngốc tới mức cho rằng Phượng Hoàng không cường đại bằng Chu Tước. Trên thực tế cả hai đều thần thú thuần chính nhất, ai lợi hại ai không lợi hại, đều phải xem thiên phú và cố gắng của bản thân mà thôi, cũng hoặc vấn đề cơ duyên.
Đầu Băng Phượng Hoàng kia, hiển nhiên trong huyết mạch đã có hận ý sâu sắc với Chu Tước, sau khi dập lửa, giương cánh bay lượn một vòng, mới biến ảo thành một thiếu nữ trẻ tuổi, nhìn Lôi Động cười khanh khách nói:
- Tỷ phu, là ta đã cứu ngươi. Nhưng ngươi không cần cảm tạ ta, dù sao ta lén lút ăn rất nhiều hỗn độn kết tinh của ngươi.
Đầu Lôi Động đầy hắc tuyến, mình đã lâu không gặp đầu Huyền Băng này. Nhưng dù sao mọi người vẫn có chút hiểu biết nhau, nhưng mà, đột nhiên nàng biến thành thiếu nữ, còn gọi mình là tỷ phu. Chuyện này làm Lôi Động có chút không nói nổi.
- Đông Phương Băng, ngươi gọi bậy bạ cái gì đó? Ta, ta cùng với gia hỏa hoang dâm vô độ kia không có gì cả.
Đông Phương Phức từ trước đến nay trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng, trừ đối với Uyển Ngôn cùng Thiên Ma là có sắc mặt tốt ra, đối với tuyệt đại đa số mọi người đều lãnh đạm.
Nhưng nàng lúc này, mặt đỏ bừng, thấp giọng khiển trách. Nhưng mà, Đông Phương Phức đối với Lôi Động vẫn tương đối lãnh đạm, dù sao thằng này lừa được hảo tỷ muội của mình còn không tính, lại dám cấu kết với sư tôn của mình. Tuy nói về sau biết rõ hắn và sư phó gặp nhau, chính là kết quả do trời đất đưa đẩy, đó là chuyện trước khi kết hôn với Uyển Ngôn. Nhưng muốn đơn giản tiêu tan, đúng là không dễ dàng.
- Tỷ tỷ, ngươi e lệ cái gì đó?
Đầu Băng Phượng Hoàng này tên là Đông Phương Băng, ngược lại tính tình vô cùng cởi mở, vui vẻ cười khanh khách nói:
- Ngươi rõ ràng ngay cả Ma Phi Giáp của người ta đều nhận lấy, trong lòng nghĩ cái gì, người nào không biết sao? Còn nữa, ngươi vừa nhìn thấy hắn lọt vào nguy hiểm, đã không chờ được mà động thân tiến lên. Trong lòng ngươi không có quỷ, mới gọi kỳ quái đấy.
- Ngươi, ngươi, quả thực tức chết ta mà. Ta, đó là, bởi vì chỉ có Huyền Băng của chúng ta mới có thể khắc chế Cực Dương Chân Hỏa.
Một ít tiểu tâm tư của Đông Phương Phức đã bị Đông Phương Băng công khai vạch trần ra ngoài, không khỏi ngượng ngùng vô cùng xấu hổ.
- Tốt, tiểu Băng Băng, ngươi không nên cười nhạo tỷ tỷ của ngươi, ngươi biết rõ nàng da mặt mỏng mà.
Ngược lại Đinh Uyển Ngôn che miệng cười không ngừng, phi thân nắm tay của Đông Phương Phức, nói:
- Muội muội, ta và ngươi từ nhỏ ở cùng một chỗ, tình như tỷ muội. Kỳ thật ngươi muốn gả cho người khác, ta cũng cảm thấy tiếc hận. Nếu ngươi đã ưa thích Lôi Động, khôngbằng dứt khoát tiện nghi hắn thì thế nào? Tỷ muội chúng ta, không bằng bắt tay vớinhau. Từ nay về sau còn có thể ở cùng một chỗ.
- Uyển Ngôn tỷ tỷ, ta, ta có thể...
Đông Phương Phức mắc cỡ hận không thể tìm cái động nào mà chui vào, quay đầu lại vụng trộm liếc mắt nhìn sư phó, lại nhìn Lôi Động, hung hăng nói:
- Ta mới không thích hắn.
Đinh Uyển Ngôn đương nhiên biết rõ nàng cố kỵ cái gì. Nếu như khúc mắt này không giải được, vậy thì không làm được chuyện gì. Thích thú đi tới, lôi kéo tay nàng đi qua một bên, nói:
- Việc này chúng ta tạm thời không nói, nhưng muội muội ngươi nếu có tâm tư. Chi bằng sớm làm mới được. Ngươi cũng biết nhà phu quân của ta vẻ ngoài đạo mạo, kỳ thực rất thích trêu hoa ghẹo nguyệt a.
Nàng nhàn nhạt lườm Đạm Thai Băng Vân ở xa xa, lại ngó ngó Tà Phượng. Lệnh Hồ Thiên Thiên các nàng. Sau đó thản nhiên nói:
- Nếu ngươi ra tay quá chậm, thì sau này, ngươi sẽ hối hận đấy.
Cơ Sương Sương xa xa nhìn thấy một màn này, cũng tức giận không nhẹ. Tu vi của nàng ta, ngự sử Cực Dương Chân Hỏa có chút miễn cưỡng, tự nghĩ cường giả Luyện Hư kỳ tầm thường không cản nổi. Không nghĩ tới, trong trận doanh của đối phương, nhân tài xuất hiện lớp lớp a.
Hơn nữa, những cường giả này. Đa phần xuất thân từ nhân loại, nhân loại là chủng tộc kỳ quái, mặt ngoài nhìn thì vô cùng yếu ớt. Nhưng thường xuyên xuất hiện thế hệ kinhtài tuyệt diễm, thực lực tuyệt cường. Cho dù là Tiên Ma. Thậm chí, từ trước tới nay, còncó người từng được biết tới đã đột phá Thiên Đạo. Thành tựu Chí Tôn.
Làm cho rất nhiều chủng tộc, đều phải lau mắt mà nhìn nhân loại, đều cho rằng đây là chủng tộc tiềm lực vô cùng. Phải biết rằng, các chủng tộc còn lại, tuy trong lịch sửđều xuất hiện nhân tài mang đại khí vận, đều tiếp cận với tồn tại Chí Tôn.
Nhưng đều không ngoại lệ, không có kẻ nào có thể bước ra một bước cuối cùng. Nếu không như thế, cho dù Tiên Ma hai tộc, trừ có được một gã Chí Tôn của riêng mình, thì không còn kẻ nào có thể đột phá lên Chí Tôn cả. Ngược lại nhân loại là chủng tộc nhân tài xuất hiện lớp lớp, tiềm lực kinh người.
- Ồ? Trong đám người này, dường như còn có tộc nhân của ta?
Bên cạnh Cơ Sương Sương, nữ tử nói chuyện đầu tiên, đột nhiên mũi ngửi ngửi, sau đó đặt sự chú ý lên người của Lệnh Hồ Thiên Thiên bên cạnh Lôi Động. Trong ánh mắt xuất hiện ánh sáng màu xanh, cười nói tự nhiên:
- Tiểu muội muội, ngươi tên là gì? Thuộc tộc nhà ai?
Lệnh Hồ Thiên Thiên vẻ mặt mê mang, đành phải xin giúp đỡ nhìn Lôi Động.
- Vị này chính là chiến sủng Lệnh Hồ Thiên Thiên của ta, chắc hẳn ngươi đã nhìn ra bản thể của nàng là gì rồi.
Lôi Động lườm nữ nhân kia, nói:
- Chắc hẳn vị tiền bối này, cũng là Thiên Hồ nhất mạch a?
- Lớn mật, ngươi dám đem hậu duệ Thiên Hồ nhất mạch chúng ta làm chiến sủng của mình, ngươi muốn chết mà.
Nữ tử kiều mỵ kia lập tức trở mặt, vô cùng tức giận, nói:
- Ngươi, ngươi quả thực là ăn tim gấu mật báo, còn không mau mau đem nàng qua đây cho ta.
Cũng khó trách nàng ta tức giận, trong Yêu Linh Giới, Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất mạch cũng có thể nói là thần thú, huyết mạch rất mạnh. Nhưng sở dĩ kém những đại tộc đỉnh cấp kia, đó là do nhân khẩu của tộc này quá mong manh, mấy đại gia tộc cộng lại không được trăm người, trong nhà chỉ vẻn vẹn có một lão tổ tông là Hợp Thể sơ giai. Huống chi hiện tại mấy đại gia tộc, huyết mạch cũng không tính là quá thuần khiết, so ra kém Cửu Vĩ Thiên Hồ chân chính. Cho nên không thể không bám vào dưới trướng Chu Tước nhất tộc, cầu sinh tồn.
Lôi Động cũng cười rộ lên, nói:
- Lệnh Hồ Thiên Thiên tuy là chiến sủng của ta, nhưng ta cũng xem nàng là thân nhân. Nếu như nàng tự nguyện đi tới gia tộc của ngươi, ta cũng không cường thế lưu lại. Nhưng nếu nàng không nguyện ý, nếu tiền bối muốn đoạt lấy, cho dù động thủ. Chúng ta cũng không phải gà đất chó kiểng, mặc ngươi vuốt ve. Thiên Thiên, ngươi nên nói lựa chọn của mình đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.