Chương 1015: Thu phục Viêm Ma Vương
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
19/06/2013
Huyền Xà kia nói một phen, ngược lại cũng khiến Viêm Ma Vương có chút xuôi xuôi, thầm nghĩ ngay cả Huyền Xà cũng đều chỉ có thể xếp thứ mười, bản thân mình xếp thứ mười một cũng không tệ. Huống chi Huyền Xà dường như nói không sai, lão đại nói một là một nói hai là hai, chung quy so với lão đại luôn mồm nói ngon nói ngọt, đến cuối cùng cái gì cũng không giữ lời thì còn tốt hơn.
Hơn nữa, chẳng phải chỉ là ba trăm năm thôi sao? Đối với những cường giả Hóa Thần bình thường, ba trăm năm có lẽ rất dài. Nhưng hắn lại là loại sinh mệnh nguyên tố, về phương diện thọ nguyên đã chiếm được ưu thế trời sinh. Ba trăm năm đối với hắn mà nói, cũng chỉ tương đương với một phần trăm sinh mệnh của hắn mà thôi.
- Vậy thì mong Lôi lão đại về sau chiếu cố nhiều hơn!
Viêm Ma Vương liếc mắt quét nhìn ba tồn tại Hóa Thần kỳ xung quanh, biết mình không còn chút khả năng bỏ chạy nào nữa. Hôm nay không chết trận tại đây thì chính là đầu hàng. Chết trận, đối với Viêm Ma Vương mà nói, chính là một việc tuyệt đối không thể tiếp thu. Cho nên mọi việc đều trở nên đơn giản, ngoại trừ đầu hàng, hắn không còn con đường nào khác.
Khóe miệng Lôi Động cũng khẽ nhếch lên chút tươi cười, trong lòng đột nhiên sinh ra một trận vui sướng. Nhớ tới lúc đầu hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ, tựa hồ ai cũng có khả năng khi dễ, có thể sống sót được hay không, căn bản không do bản thân mình quyết định. Nhưng cho đến ngày hôm nay, ngay cả cường giả tồn tại Hóa Thần kỳ, sống hay chết, cũng đều ở trong một ý niệm của mình. Loại cảm giác có thể nắm trong tay số phận bản thân cùng với số phận những người khác, thực sự là sảng khoái không gì sánh được.
Nhưng Lôi Động cũng hiểu rất rõ, tất cả những thứ này đều không phải bỗng dưng mà có được, toàn bộ đều là do hắn tích lũy từng chút từng chút thực lực lại mà thành. Còn bản thân cũng chưa phải đã được đứng trên đỉnh cao nhất của số mệnh để tiếu ngạo thiên hạ. Bởi vậy, Lôi Động sau khi khẽ đắc ý một hồi, liền một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh. Nhàn nhạt liếc mắt nhìn Viêm Ma Vương:
- Lão Viêm à lão Viêm, ta và ngươi chẳng qua mới chỉ có duyên gặp mặt hai lần. Nếu như nói ta có thể hoàn toàn tín nhiệm ngươi, chỉ sợ ngươi cũng coi ta trở thành thằng ngốc. Ngươi xem, ta cuối cùng vẫn phải có chút thủ đoạn để phòng ngừa ngươi phản loạn chứ?
Viêm Ma Vương sửng sốt, lời này của Lôi Động ngược lại cũng có lý, nếu như hắn đối với một kẻ bị buộc phải đầu hàng như mình không hề có lấy nửa điểm cảnh giác đề phòng, vậy cũng thực sự là một thằng ngu bất trị, nếu quả thực như vậy, Viêm Ma Vương tự nghĩ chắc chắn mình sẽ làm phản. Chẳng qua Viêm Ma Vương cũng không muốn bản thân mình bị hạ cấm chế, không thể làm gì khác hơn đành cười lấy lòng:
- Lôi lão đại, ngài xem, Tiểu Viêm ta phát lời thề độc có được không?
- Không cần phải thế.
Lôi Động cười cười từ chối nói:
- Được rồi, ít đùa giỡn ở đây đi. Ta biết nếu muốn khống chế sinh tử của một cường giả Hóa Thần kỳ là rất khó. Chí ít, tạm thời ta cũng không có khả năng làm được điều đó. Như vậy đi, ta và ngươi sử dụng thần hồn dung hợp để duy trì sự trung thành của ngươi.
Thần hồn dung hợp, trước đây Lôi Động đã thử nghiệm qua cùng với Thích Phỉ Phỉ, đây là một loại phương thức khống chế người khác phi thường hữu hiệu. Nhưng khuyết điểm cũng rất nhiều, một là không thể khống chế quá nhiều, bằng không sẽ dẫn đến rất một số hậu quả không mong muốn. Thứ hai, nếu như người bị khống chế có tốc độ tiến bộ quá nhanh, khi lực lượng thần hồn vượt quá xa chủ nhân sẽ rất dễ dàng gặp phải phản phệ... Nhưng tất cả chuyện này, đối với Lôi Động đều không phải là vấn đề lớn. Thứ nhất là Lôi Động cái gì không mạnh, chỉ có thần niệm là cực mạnh. Tuy nói tu vi của hắn vẻn vẹn chỉ là Nguyên Anh cao giai, nhưng thuần túy nói về cường độ thần niệm đã không hề thua kém so với những cường giả Hóa Thần sơ giai bình thường. Mà Viêm Ma Vương thân là sinh mệnh nguyên tố, thần niệm vốn đã không phải là chỗ mạnh mẽ của hắn, chỉ có thể miễn cưỡng gọi là đạt tới tiêu chuẩn của Hóa Thần sơ giai mà thôi.
Như vậy tính ra, chỉ lấy cường độ thần niệm mà nói, Lôi Động còn muốn vượt qua Viêm Ma Vương nửa bậc. Nếu như tiến hành thần hồn dung hợp để nhận chủ, đối với Lôi Động hầu như không có tính uy hiếp gì. Dù sao thực lực Lôi Động đang ở vào trạng thái đột nhiên tăng mạnh, không sợ tốc độ tu luyện của Viêm Ma Vương nhanh hơn so với hắn.
Về phần các thủ đoạn cấm chế như Quỷ cổ hay Cửu U Phệ Hồn trùng, đối phó với các cường giả dưới Hóa Thần kỳ còn thành công, nhưng nếu như đem hai vật này tiến vào trong Nguyên Thần của cường giả Hóa Thần kỳ, sợ rằng chẳng bao lâu sau sẽ bị Nguyên Thần hoàn toàn luyện hóa. Nguyên Thần không thể so sánh với Nguyên Anh, hầu như nó có thể được xưng là thần hồn hóa thành thực thể.
Lôi Động vừa nói tới thần hồn dung hợp, Viêm Ma Vương liền tỏ ra khổ sở:
- Lôi lão đại, không cần phải ác như vậy chứ? Hơn nữa, ngài nói là sai khiến ba trăm năm, vạn nhất thời gian vừa hết, ngài lại không chịu trả tự do cho Tiểu Viêm thì làm sao bây giờ?
- Điểm ấy ngươi cứ việc yên tâm, Lôi mỗ hành sự từ trước đến nay đều nói là làm. Huống chi, Lôi mỗ ở trước mặt đám huynh đệ tốt của mình lại nói không giữ lời với ngươi, tương lai bản thân ta sao còn dám lăn lộn giang hồ nữa?
Lôi Động trịnh trọng nói:
- Điều quan trọng nhất chính là, lão Viêm, ngươi cũng không có quyền được lựa chọn.
Đúng vậy đúng vậy, thực lực không bằng người, chỉ có thể cúi đầu. Viêm Ma Vương tâm tư cho dù cẩn thận đến mấy, dưới sự áp chế của Lôi Động cuối cùng cũng phải tiếp nhận khống chế thần hồn dung hợp của Lôi Động.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của ba cường giả Hóa Thần, Viêm Ma Vương nào dám giở trò gì? Vô cùng thành thật, Lôi Động nói cái gì, hắn làm cái đó. Quá trình khống chế thầnhồn dung hợp cực kỳ thuận lợi. Sau khi thần hồn dung hợp, Lôi Động khẽ thở phào ramột hơi, nhất thời cảm giác đối với Viêm Ma Vương cũng thân thiết hơn rất nhiều.
Cũng không giống với Huyết Tế thuật, sau khi thần hồn dung hợp, bất kể là chủ hay là phó, thần hồn của hai người đều có một sự cảm ứng cùng liên hệ ở mức độ nào đó. Bất kể khoảng cách xa bao nhiêu, cũng đều mơ hồ cảm nhận được đối phương đang ở nơi nào.
Chẳng qua chỗ xấu cũng không ít, nếu như Viêm Ma Vương trực tiếp chết đi, sẽ tạo thành tổn thương rất nặng đối với thần hồn của Lôi Động, tạo nên tổn thương vĩnh cửu khó có thể nghịch chuyển. Cũng bởi vì Viêm Ma Vương bây giờ là một phần chiến lực cực kỳ hữu dụng và quan trọng đối với Lôi Động, bằng không Lôi Động cũng sẽ không mạo hiểm phiêu lưu như vậy.
Chẳng qua khống chế thần hồn đối với Viêm Ma Vương mà nói, tuy rằng từ nay về sau sẽ chịu sự chế ước cùng sai khiến của Lôi Động, nhưng về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, coi như cũng đạt được sự bảo đảm nhất định. Bởi vì Lôi Động cho dù là lo lắng cho sự an toàn của thần hồn bản thân mình, cũng sẽ không nguyện ý để Viêm Ma Vương chết đi. Bởi vậy, Viêm Ma Vương cũng không phải sợ Lôi Động sẽ coi hắn thành pháo hôi mà sử dụng.
Hơn nữa, chẳng phải chỉ là ba trăm năm thôi sao? Đối với những cường giả Hóa Thần bình thường, ba trăm năm có lẽ rất dài. Nhưng hắn lại là loại sinh mệnh nguyên tố, về phương diện thọ nguyên đã chiếm được ưu thế trời sinh. Ba trăm năm đối với hắn mà nói, cũng chỉ tương đương với một phần trăm sinh mệnh của hắn mà thôi.
- Vậy thì mong Lôi lão đại về sau chiếu cố nhiều hơn!
Viêm Ma Vương liếc mắt quét nhìn ba tồn tại Hóa Thần kỳ xung quanh, biết mình không còn chút khả năng bỏ chạy nào nữa. Hôm nay không chết trận tại đây thì chính là đầu hàng. Chết trận, đối với Viêm Ma Vương mà nói, chính là một việc tuyệt đối không thể tiếp thu. Cho nên mọi việc đều trở nên đơn giản, ngoại trừ đầu hàng, hắn không còn con đường nào khác.
Khóe miệng Lôi Động cũng khẽ nhếch lên chút tươi cười, trong lòng đột nhiên sinh ra một trận vui sướng. Nhớ tới lúc đầu hắn chẳng qua chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ, tựa hồ ai cũng có khả năng khi dễ, có thể sống sót được hay không, căn bản không do bản thân mình quyết định. Nhưng cho đến ngày hôm nay, ngay cả cường giả tồn tại Hóa Thần kỳ, sống hay chết, cũng đều ở trong một ý niệm của mình. Loại cảm giác có thể nắm trong tay số phận bản thân cùng với số phận những người khác, thực sự là sảng khoái không gì sánh được.
Nhưng Lôi Động cũng hiểu rất rõ, tất cả những thứ này đều không phải bỗng dưng mà có được, toàn bộ đều là do hắn tích lũy từng chút từng chút thực lực lại mà thành. Còn bản thân cũng chưa phải đã được đứng trên đỉnh cao nhất của số mệnh để tiếu ngạo thiên hạ. Bởi vậy, Lôi Động sau khi khẽ đắc ý một hồi, liền một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh. Nhàn nhạt liếc mắt nhìn Viêm Ma Vương:
- Lão Viêm à lão Viêm, ta và ngươi chẳng qua mới chỉ có duyên gặp mặt hai lần. Nếu như nói ta có thể hoàn toàn tín nhiệm ngươi, chỉ sợ ngươi cũng coi ta trở thành thằng ngốc. Ngươi xem, ta cuối cùng vẫn phải có chút thủ đoạn để phòng ngừa ngươi phản loạn chứ?
Viêm Ma Vương sửng sốt, lời này của Lôi Động ngược lại cũng có lý, nếu như hắn đối với một kẻ bị buộc phải đầu hàng như mình không hề có lấy nửa điểm cảnh giác đề phòng, vậy cũng thực sự là một thằng ngu bất trị, nếu quả thực như vậy, Viêm Ma Vương tự nghĩ chắc chắn mình sẽ làm phản. Chẳng qua Viêm Ma Vương cũng không muốn bản thân mình bị hạ cấm chế, không thể làm gì khác hơn đành cười lấy lòng:
- Lôi lão đại, ngài xem, Tiểu Viêm ta phát lời thề độc có được không?
- Không cần phải thế.
Lôi Động cười cười từ chối nói:
- Được rồi, ít đùa giỡn ở đây đi. Ta biết nếu muốn khống chế sinh tử của một cường giả Hóa Thần kỳ là rất khó. Chí ít, tạm thời ta cũng không có khả năng làm được điều đó. Như vậy đi, ta và ngươi sử dụng thần hồn dung hợp để duy trì sự trung thành của ngươi.
Thần hồn dung hợp, trước đây Lôi Động đã thử nghiệm qua cùng với Thích Phỉ Phỉ, đây là một loại phương thức khống chế người khác phi thường hữu hiệu. Nhưng khuyết điểm cũng rất nhiều, một là không thể khống chế quá nhiều, bằng không sẽ dẫn đến rất một số hậu quả không mong muốn. Thứ hai, nếu như người bị khống chế có tốc độ tiến bộ quá nhanh, khi lực lượng thần hồn vượt quá xa chủ nhân sẽ rất dễ dàng gặp phải phản phệ... Nhưng tất cả chuyện này, đối với Lôi Động đều không phải là vấn đề lớn. Thứ nhất là Lôi Động cái gì không mạnh, chỉ có thần niệm là cực mạnh. Tuy nói tu vi của hắn vẻn vẹn chỉ là Nguyên Anh cao giai, nhưng thuần túy nói về cường độ thần niệm đã không hề thua kém so với những cường giả Hóa Thần sơ giai bình thường. Mà Viêm Ma Vương thân là sinh mệnh nguyên tố, thần niệm vốn đã không phải là chỗ mạnh mẽ của hắn, chỉ có thể miễn cưỡng gọi là đạt tới tiêu chuẩn của Hóa Thần sơ giai mà thôi.
Như vậy tính ra, chỉ lấy cường độ thần niệm mà nói, Lôi Động còn muốn vượt qua Viêm Ma Vương nửa bậc. Nếu như tiến hành thần hồn dung hợp để nhận chủ, đối với Lôi Động hầu như không có tính uy hiếp gì. Dù sao thực lực Lôi Động đang ở vào trạng thái đột nhiên tăng mạnh, không sợ tốc độ tu luyện của Viêm Ma Vương nhanh hơn so với hắn.
Về phần các thủ đoạn cấm chế như Quỷ cổ hay Cửu U Phệ Hồn trùng, đối phó với các cường giả dưới Hóa Thần kỳ còn thành công, nhưng nếu như đem hai vật này tiến vào trong Nguyên Thần của cường giả Hóa Thần kỳ, sợ rằng chẳng bao lâu sau sẽ bị Nguyên Thần hoàn toàn luyện hóa. Nguyên Thần không thể so sánh với Nguyên Anh, hầu như nó có thể được xưng là thần hồn hóa thành thực thể.
Lôi Động vừa nói tới thần hồn dung hợp, Viêm Ma Vương liền tỏ ra khổ sở:
- Lôi lão đại, không cần phải ác như vậy chứ? Hơn nữa, ngài nói là sai khiến ba trăm năm, vạn nhất thời gian vừa hết, ngài lại không chịu trả tự do cho Tiểu Viêm thì làm sao bây giờ?
- Điểm ấy ngươi cứ việc yên tâm, Lôi mỗ hành sự từ trước đến nay đều nói là làm. Huống chi, Lôi mỗ ở trước mặt đám huynh đệ tốt của mình lại nói không giữ lời với ngươi, tương lai bản thân ta sao còn dám lăn lộn giang hồ nữa?
Lôi Động trịnh trọng nói:
- Điều quan trọng nhất chính là, lão Viêm, ngươi cũng không có quyền được lựa chọn.
Đúng vậy đúng vậy, thực lực không bằng người, chỉ có thể cúi đầu. Viêm Ma Vương tâm tư cho dù cẩn thận đến mấy, dưới sự áp chế của Lôi Động cuối cùng cũng phải tiếp nhận khống chế thần hồn dung hợp của Lôi Động.
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của ba cường giả Hóa Thần, Viêm Ma Vương nào dám giở trò gì? Vô cùng thành thật, Lôi Động nói cái gì, hắn làm cái đó. Quá trình khống chế thầnhồn dung hợp cực kỳ thuận lợi. Sau khi thần hồn dung hợp, Lôi Động khẽ thở phào ramột hơi, nhất thời cảm giác đối với Viêm Ma Vương cũng thân thiết hơn rất nhiều.
Cũng không giống với Huyết Tế thuật, sau khi thần hồn dung hợp, bất kể là chủ hay là phó, thần hồn của hai người đều có một sự cảm ứng cùng liên hệ ở mức độ nào đó. Bất kể khoảng cách xa bao nhiêu, cũng đều mơ hồ cảm nhận được đối phương đang ở nơi nào.
Chẳng qua chỗ xấu cũng không ít, nếu như Viêm Ma Vương trực tiếp chết đi, sẽ tạo thành tổn thương rất nặng đối với thần hồn của Lôi Động, tạo nên tổn thương vĩnh cửu khó có thể nghịch chuyển. Cũng bởi vì Viêm Ma Vương bây giờ là một phần chiến lực cực kỳ hữu dụng và quan trọng đối với Lôi Động, bằng không Lôi Động cũng sẽ không mạo hiểm phiêu lưu như vậy.
Chẳng qua khống chế thần hồn đối với Viêm Ma Vương mà nói, tuy rằng từ nay về sau sẽ chịu sự chế ước cùng sai khiến của Lôi Động, nhưng về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, coi như cũng đạt được sự bảo đảm nhất định. Bởi vì Lôi Động cho dù là lo lắng cho sự an toàn của thần hồn bản thân mình, cũng sẽ không nguyện ý để Viêm Ma Vương chết đi. Bởi vậy, Viêm Ma Vương cũng không phải sợ Lôi Động sẽ coi hắn thành pháo hôi mà sử dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.