Chương 3: Vạn Quỷ lão tổ
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
07/05/2013
Đơn giản mà nói, ba mươi kẻ có tư chất cao nhất đều bị đám lão tổ coi là trân bảo, dốc lòng bồi dưỡng, coi như đệ tử thân truyền cũng chưa biết chừng. Ba mươi gã sau không có bài danh, vậy thì chỉ coi làm đệ tử, giao cho giáo thụ trong động phủ. Chỉ có kẻ biểu hiện kiệt xuất mới có thể lọt vào mắt lão tổ.
Lôi Động không biết tư chất tiềm lực của mình ra sao, nhưng lại biết khẳng định không có tiến nhập ba mươi người đứng trước. Tự nhiên sẽ không lọt vào pháp nhãn của bất kỳ lão tổ nào. Đến lúc đó khẳng định tùy cơ phân phối đến dưới trướng một lão tổ. Bất quá như vậy cũng tốt, loại tà tu này, khắp nơi nguy hiểm, vẫn là khiêm tốn một chút thì tương đối tốt hơn.
Lần này tư chất bài danh đệ nhất, là một tiểu la lỵ chỉ có tám tuổi, lớn lên khẳng định sẽ khả ái đến cực điểm. Có người nói tư chất căn cốt của nàng, trăm năm cũng khó gặp.
Khi các lão tổ đạt được tin tức này, cũng phái ra đệ tử thân truyền mạnh nhất, thề phải đem nàng tranh đoạt lấy. Cũng chính vì thế, lần đại hội đấu pháp này, cực kỳ huyết tinh. Chỉ có lão tổ đạt được tổng điểm tích lũy cao nhất, mới có tư cách ưu tiên chọn nàng. Bạch y niên thiếu bài danh đệ nhị kia, tư chất mặc dù cũng không tệ, nhưng so với tiểu la lỵ vẫn kém hơn nhiều lắm.
Tình huống trên lôi đài đấu pháp lại bắt đầu xuất hiện biến hóa mới. Ngân thuẫn của tên đệ tử nhỏ bé kia rốt cuộc bị một kiếm chém cho tứ phân ngũ liệt. Nhưng mà không đợi thiếu niên cao lớn kia đắc ký xong, một u quỷ trong suốt bỗng nhiên quấn lấy hắn, dưới sợ hãi quá độ, một quả âm lôi cỡ long nhãn, không một tiếng động xuất hiện trên người hắn.
Ầm...đáng thương cho thiếu niên cao lớn, sớm đã bị ưu thế làm choáng váng đầu óc.
Vẫn nghĩ làm sao đem tên đệ tử nhỏ bé một kiếm giết chết, lại không ngờ bị u quỷ của đối phương đánh lén, cuối cùng một quả âm lôi nổ chết. Nếu là hắn có sự phòng bị, u quỷ còn không có tới gần, sẽ bị phát hiện. Âm lôi đánh tới, cũng có thể tránh né hoặc phòng ngự. Đâu như hiện tại bị nổ tới nát bấy.
Nhìn thấy thiếu niên cao lớn kia chết cực thảm, sắc mặt Lôi Động cũng đại biến. Trên lôi đài đấu pháp thật đúng là hung hiểm vạn phần. Tuy nói sớm đoán được tên đệ tử nhỏ bé kia có thủ đoạn lật mình, lại không ngờ hung ác như vậy. Thoáng cái lấy mạng đối phương. Trong lòng không khỏi càng cảnh giác thêm vài phần. Lại thấy đám cương thi giới thiệu kia, bộ dáng không thèm để ý, xem ra địa phương quỷ quái này không chỉ âm trầm kinh khủng, mạng người thật đúng là rất không đáng giá.
Rất nhanh đã có người dọn dẹp lôi đài. Trận đấu pháp tiếp theo vừa bắt đầu. Lần này trên lôi đài là một thiếu nữ, đối phương là đại hán bưu hãn. Nhưng mà đại hán bưu hãn kia, sắc mặt lại trắng bệch không ngớt. Chiến đấu vừa mới bắt đầu liền muốn nói đầu hàng. Cũng không ngờ, thiếu nữ kia hạ thủ vô cùng hung ác. Chỉ thấy một đạo u lục quang mang chợt lóe, ngực đại hán bưu hãn kia liền điên cuồng chảy máu tươi, quanh thân lục diễm sôi trào, thê thảm ngã xuống đất kêu rên không ngớt.
Thẳng hết thời gian một nén nhang, đại hán bưu hãn kia đem bản thân cào xé tới huyết nhục không rõ, bị lục hỏa luyện hồn mà chết.
Chiến trường lại được dọn dẹp, tiếp tục trận đấu pháp kế.
Sau ba ngày, so đấu coi như mới kết thúc. Ba mươi chín người tham dự, còn sống sót cuối cùng cũng chỉ hơn hai mươi người.
Thiếu nữ như hoa như ngọc kia bị một lão tổ lam bào cuồng tiếu mang đi. Các động phủ còn lại cũng có thu hoạch. Lôi Động thân bất do kỷ, bị phân phối cho một môn hạ gọi là Vạn Quỷ Quật do Vạn Quỷ Lão Tổ thống suất. Tương đối xảo hợp, lại trở thành đồng môn của tên đệ tử nhỏ bé gian trá cuối cùng trở mình kia. Tên đệ tử nhỏ bé kia cuối cùng thu được thứ tự là thứ mười. Rốt cuộc miễn cưỡng tiến nhập mười tên đầu tiên. Mà hai tên đệ tử xuất chiến khác, một kẻ xếp thứ hai mươi mốt, một kẻ chết trận, tổng số điểm lão tổ của hắn được xếp hạng thứ chín. Thế nhưng đến phiên hắn lựa chọn, mười người đứng trước đã bị chọn đi. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ đành chọn ba kẻ đứng đầu trong hai mươi gã tân đệ tử còn lại.
Thành tích này được cho là vô cùng kém. Lần này thất bại rất có thể ảnh hướng đến bài danh lần sau của hắn.
Loại hình thức bồi dưỡng đệ tử này, thường thường sẽ tạo thành kẻ mạnh thì càng mạnh, kẻ yếu sẽ càng yếu. Lần này sở dĩ thất bại, nguyên nhân trực tiếp vẫn là bởi vì lần trước cũng thất bại. Dưới tính tuần hoàn khắc nghiệt, mới đưa đến kết quả ngày hôm nay.
Bởi vậy, Vạn Quỷ Lão Tổ này sắc mặt phi thường bất hảo. Dẫn theo hơn ba mươi đệ tử mới thu nhận trở lại Vạn Quỷ Quật, sau đó đem hầu hết cho các đệ tử xử lý. Còn hắn lại dẫn theo ba gã đệ tử trước hai mươi, trực tiếp dẫn đi, muốn sớm dạy dỗ, tranh thủ bài vị lần sau cao một chút. Miễn cho cuối cùng dẫn tới việc đầu thừa đuôi thẹo.
Còn lại đám đệ tử Lôi Động, mỗi người được phân cho một cái sơn động được đục thành phòng, tắm rửa đi ngủ. Dù sao thì mấy ngày nay cả đám bọn họ vừa được rèn luyện rồi quan chiến, bây giờ cũng đã cảm thấy có chút mệt mỏi.
Cái này cũng khó trách, Âm Sát Tông nắm trong tay quyền lực của quốc gia, sao có thể thiếu được những báu vật cung phụng của quốc gia. Nhưng mà mấy thứ này ở trong mắt của Âm Sát Tông cũng chỉ là vật tầm thường, ngay cả đệ tử cấp thấp nhất cũng đều có thể được hưởng dụng. Vốn dĩ Lôi Động đang vì chính mình gia nhập tà tông mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Nhưng mà sau khi nhìn thấy mấy thứ này thì cũng phải hít vào một hơi khí lạnh. Chỉ riêng lấy mấy thứ đồ dùng ở trong nhà các đệ tử bình thường đi bán thôi thì mình cũng có thể phú quý cả đời rồi. Người tu tiên quả nhiên là tồn tại tôn quý nhất trên thế giới này. Tâm tình mất mát cũng đã giảm bớt vài phần.
Nhưng mà nhược điểm duy nhất ở chỗ này chính là không có ánh sáng mặt trời, âm khí lành lạnh. Khó trách nhìn đám người của Âm Sát Tông đa số đều có sắc mặt tái nhợt.
Lôi Động không biết tư chất tiềm lực của mình ra sao, nhưng lại biết khẳng định không có tiến nhập ba mươi người đứng trước. Tự nhiên sẽ không lọt vào pháp nhãn của bất kỳ lão tổ nào. Đến lúc đó khẳng định tùy cơ phân phối đến dưới trướng một lão tổ. Bất quá như vậy cũng tốt, loại tà tu này, khắp nơi nguy hiểm, vẫn là khiêm tốn một chút thì tương đối tốt hơn.
Lần này tư chất bài danh đệ nhất, là một tiểu la lỵ chỉ có tám tuổi, lớn lên khẳng định sẽ khả ái đến cực điểm. Có người nói tư chất căn cốt của nàng, trăm năm cũng khó gặp.
Khi các lão tổ đạt được tin tức này, cũng phái ra đệ tử thân truyền mạnh nhất, thề phải đem nàng tranh đoạt lấy. Cũng chính vì thế, lần đại hội đấu pháp này, cực kỳ huyết tinh. Chỉ có lão tổ đạt được tổng điểm tích lũy cao nhất, mới có tư cách ưu tiên chọn nàng. Bạch y niên thiếu bài danh đệ nhị kia, tư chất mặc dù cũng không tệ, nhưng so với tiểu la lỵ vẫn kém hơn nhiều lắm.
Tình huống trên lôi đài đấu pháp lại bắt đầu xuất hiện biến hóa mới. Ngân thuẫn của tên đệ tử nhỏ bé kia rốt cuộc bị một kiếm chém cho tứ phân ngũ liệt. Nhưng mà không đợi thiếu niên cao lớn kia đắc ký xong, một u quỷ trong suốt bỗng nhiên quấn lấy hắn, dưới sợ hãi quá độ, một quả âm lôi cỡ long nhãn, không một tiếng động xuất hiện trên người hắn.
Ầm...đáng thương cho thiếu niên cao lớn, sớm đã bị ưu thế làm choáng váng đầu óc.
Vẫn nghĩ làm sao đem tên đệ tử nhỏ bé một kiếm giết chết, lại không ngờ bị u quỷ của đối phương đánh lén, cuối cùng một quả âm lôi nổ chết. Nếu là hắn có sự phòng bị, u quỷ còn không có tới gần, sẽ bị phát hiện. Âm lôi đánh tới, cũng có thể tránh né hoặc phòng ngự. Đâu như hiện tại bị nổ tới nát bấy.
Nhìn thấy thiếu niên cao lớn kia chết cực thảm, sắc mặt Lôi Động cũng đại biến. Trên lôi đài đấu pháp thật đúng là hung hiểm vạn phần. Tuy nói sớm đoán được tên đệ tử nhỏ bé kia có thủ đoạn lật mình, lại không ngờ hung ác như vậy. Thoáng cái lấy mạng đối phương. Trong lòng không khỏi càng cảnh giác thêm vài phần. Lại thấy đám cương thi giới thiệu kia, bộ dáng không thèm để ý, xem ra địa phương quỷ quái này không chỉ âm trầm kinh khủng, mạng người thật đúng là rất không đáng giá.
Rất nhanh đã có người dọn dẹp lôi đài. Trận đấu pháp tiếp theo vừa bắt đầu. Lần này trên lôi đài là một thiếu nữ, đối phương là đại hán bưu hãn. Nhưng mà đại hán bưu hãn kia, sắc mặt lại trắng bệch không ngớt. Chiến đấu vừa mới bắt đầu liền muốn nói đầu hàng. Cũng không ngờ, thiếu nữ kia hạ thủ vô cùng hung ác. Chỉ thấy một đạo u lục quang mang chợt lóe, ngực đại hán bưu hãn kia liền điên cuồng chảy máu tươi, quanh thân lục diễm sôi trào, thê thảm ngã xuống đất kêu rên không ngớt.
Thẳng hết thời gian một nén nhang, đại hán bưu hãn kia đem bản thân cào xé tới huyết nhục không rõ, bị lục hỏa luyện hồn mà chết.
Chiến trường lại được dọn dẹp, tiếp tục trận đấu pháp kế.
Sau ba ngày, so đấu coi như mới kết thúc. Ba mươi chín người tham dự, còn sống sót cuối cùng cũng chỉ hơn hai mươi người.
Thiếu nữ như hoa như ngọc kia bị một lão tổ lam bào cuồng tiếu mang đi. Các động phủ còn lại cũng có thu hoạch. Lôi Động thân bất do kỷ, bị phân phối cho một môn hạ gọi là Vạn Quỷ Quật do Vạn Quỷ Lão Tổ thống suất. Tương đối xảo hợp, lại trở thành đồng môn của tên đệ tử nhỏ bé gian trá cuối cùng trở mình kia. Tên đệ tử nhỏ bé kia cuối cùng thu được thứ tự là thứ mười. Rốt cuộc miễn cưỡng tiến nhập mười tên đầu tiên. Mà hai tên đệ tử xuất chiến khác, một kẻ xếp thứ hai mươi mốt, một kẻ chết trận, tổng số điểm lão tổ của hắn được xếp hạng thứ chín. Thế nhưng đến phiên hắn lựa chọn, mười người đứng trước đã bị chọn đi. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ đành chọn ba kẻ đứng đầu trong hai mươi gã tân đệ tử còn lại.
Thành tích này được cho là vô cùng kém. Lần này thất bại rất có thể ảnh hướng đến bài danh lần sau của hắn.
Loại hình thức bồi dưỡng đệ tử này, thường thường sẽ tạo thành kẻ mạnh thì càng mạnh, kẻ yếu sẽ càng yếu. Lần này sở dĩ thất bại, nguyên nhân trực tiếp vẫn là bởi vì lần trước cũng thất bại. Dưới tính tuần hoàn khắc nghiệt, mới đưa đến kết quả ngày hôm nay.
Bởi vậy, Vạn Quỷ Lão Tổ này sắc mặt phi thường bất hảo. Dẫn theo hơn ba mươi đệ tử mới thu nhận trở lại Vạn Quỷ Quật, sau đó đem hầu hết cho các đệ tử xử lý. Còn hắn lại dẫn theo ba gã đệ tử trước hai mươi, trực tiếp dẫn đi, muốn sớm dạy dỗ, tranh thủ bài vị lần sau cao một chút. Miễn cho cuối cùng dẫn tới việc đầu thừa đuôi thẹo.
Còn lại đám đệ tử Lôi Động, mỗi người được phân cho một cái sơn động được đục thành phòng, tắm rửa đi ngủ. Dù sao thì mấy ngày nay cả đám bọn họ vừa được rèn luyện rồi quan chiến, bây giờ cũng đã cảm thấy có chút mệt mỏi.
Cái này cũng khó trách, Âm Sát Tông nắm trong tay quyền lực của quốc gia, sao có thể thiếu được những báu vật cung phụng của quốc gia. Nhưng mà mấy thứ này ở trong mắt của Âm Sát Tông cũng chỉ là vật tầm thường, ngay cả đệ tử cấp thấp nhất cũng đều có thể được hưởng dụng. Vốn dĩ Lôi Động đang vì chính mình gia nhập tà tông mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Nhưng mà sau khi nhìn thấy mấy thứ này thì cũng phải hít vào một hơi khí lạnh. Chỉ riêng lấy mấy thứ đồ dùng ở trong nhà các đệ tử bình thường đi bán thôi thì mình cũng có thể phú quý cả đời rồi. Người tu tiên quả nhiên là tồn tại tôn quý nhất trên thế giới này. Tâm tình mất mát cũng đã giảm bớt vài phần.
Nhưng mà nhược điểm duy nhất ở chỗ này chính là không có ánh sáng mặt trời, âm khí lành lạnh. Khó trách nhìn đám người của Âm Sát Tông đa số đều có sắc mặt tái nhợt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.