Chương 810: Bao che khuyết điểm
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Hàn Thạc ở đằng này đang vội vàng bay tới, đã cảm nhận được sự hưng phấn của Thổ Giáp Thi. Cũng giống như vậy, ở trong một phạm vi nhất định thì Thổ Giáp Thi có thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn.
La Ti luôn luôn theo Hàn Thạc đi lang thang trong Không Linh thành, thấy hắn xác định đúng phương hướng rồi đột nhiên dùng toàn lực tăng tốc độ chạy đi thì có vẻ vô cùng kinh ngạc, không biết rốt cuộc hắn định làm gì.
La Ti cũng không hỏi một câu nào, chỉ lặng lẽ theo sau Hàn Thạc, thầm suy đoán trong lòng.
- Phụ thân, người tới chưa? - Mặc dù còn cách nhau đến mấy khu phố, tiếng hoan hô mừng rỡ ở sâu trong linh hồn Thổ Giáp Thi đã truyền đến thần thức của Hàn Thạc.
- Ta đến ngay đây! - Ma đầu bay ở khu vực lân cận đã tới chỗ Thổ Giáp Thi từ trước, quan sát được toàn bộ tình hình giao chiến giữa hắn và ba Trung vị thần, tất nhiên là Hàn Thạc cũng nghe được toàn bộ những lời khiêu khích nhau giữa Sa Đặc Bối Long và con mình.
Hàn Thạc không ngờ mới qua mấy chục năm mà Thổ Giáp Thi đã đạt đến cảnh giới Trung vị thần trung kỳ, hơn nữa còn gây dựng được danh tiếng ở Đại Địa thần vực, điều đó khiến hắn vô cùng mừng rỡ. Với hắn mà nói, Ngũ Hành Giáp Thi càng hùng mạnh thì bọn chúng mới càng an toàn. Hàn Thạc nghe nói là ngay cả Chủ thần của Đại Địa thần vực cũng muốn triệu kiến Thổ Giáp Thi thì càng thêm kinh ngạc.
Hàn Thạc không biết Thổ Giáp Thi và Sa Đặc Bối Long tranh cãi nhau vì chuyện gì, nhưng đối với hắn thì điều này không quan trọng. Bất kể Thổ Giáp Thi đúng hay sai, Sa Đặc Bối Long dám ra tay đối phó Thổ Giáp Thi thì Hàn Thạc sẽ không bỏ qua.
Bao che khuyết điểm là tính xấu của người cha, Hàn Thạc cũng không ngoại lệ!
- Ngươi cứ đợi đấy, khi cha ta đến đây thì tất cả các ngươi đều phải chết! - Thổ Giáp Thi vẫn còn chui một nửa người ở trong lòng đất, nhìn Sa Đặc Bối Long đang giận điên người ở phía xa, nói giọng hung hăng.
- Ta đang muốn xem cha ngươi là ai, không bắt được ngươi tính sổ thì tìm đến lão cũng được! - Sa Đặc Bối Long trừng mắt nhìn Thổ Giáp Thi đang khoa môi múa mép ở đằng kia, biết rằng cách xa như vậy, chỉ cần mình vừa động tay chân là Thổ Giáp Thi sẽ lập tức trốn vào trong lòng đất.
Sa Đặc Bối Long cũng tu luyện Đại địa lực lượng, phát hiện mình là một Thượng vị thần mà chẳng có cách nào bắt được đối phương, cái cảm giác này khiến cho hắn vô cùng uất ức. Đôi khi hắn cũng hoài nghi không biết có phải Thổ Giáp Thi cố ý trêu chọc bọn hắn hay không, chứ một tên Trung vị thần vớ vẩn thì làm sao có thể hiểu về ý nghĩa thâm ảo của Đại địa lực lượng đến một mức độ cao không thể tưởng tượng nổi như thế?
- Ngươi có khí phách thì cứ đứng đấy đừng có chạy! - Thổ Giáp Thi ngang nhiên nhảy ra khỏi lòng đất, chỉ vào Sa Đặc Bối Long nói giọng khiêu khích.
Thổ Giáp Thi cảm giác được rằng Hàn Thạc có thể đến nơi đây ngay lập tức. Có chỗ dựa nên hắn càng không sợ, trở nên ngang ngược hơn. Hắn vẫn khoác vẻ mặt ngây ngô nhưng lọt vào trong mắt Sa Đặc Bối Long thì dáng điệu lấc cấc này quả thực là đáng hận nhất trong Chúng Thần đại lục!
- Không đi thì không đi! Hôm nay cho dù là ai tới thì cũng đừng mơ dễ dàng rời khỏi đây được! - Sa Đặc Bối Long lạnh lùng hét lên.
Trong khi Thổ Giáp Thi và Sa Đặc Bối Long đang châm chọc nhau kịch liệt thì một luồng ánh sáng kì dị rạch ngang bầu trời rồi đột ngột dừng lại bên cạnh Thổ Giáp Thi.
- Phụ thân. Người tới rồi. Ha ha. Gặp người thực là tốt quá! - Thổ Giáp Thi lên tiếng hò reo và ngây ngô cười phá lên ha ha.
- Không sao chứ?
Hàn Thạc nhìn đi nhìn lại khắp người Thổ Giáp Thi vài lần, không phát hiện thấy có thương tổn gì thì mới yên tâm. Hắn đưa mắt nhìn Sa Đặc Bối Long đang cáu giận như điên ở phía xa, cau mày hỏi:
- Là cái tên kia hả?
- Đúng vậy! Nó cứ như oan hồn bất tán, bắt đầu lẽo đẽo đuổi theo con từ Đại Địa thần vực, phiền phức muốn chết được!
Thổ Giáp Thi tỏ vẻ chán ghét, tức giận nói:
- Không phải chỉ giết mất vài người trong thành của bọn họ thôi mà, có gì đặc biệt đâu chứ. Huống chi bọn đó còn đắc tội với con trước!
- Người ngươi giết toàn là con cháu các đại gia tộc có thân phận cao quý, không bắt được ngươi trở về thì ta biết ăn nói thế nào với các gia tộc đó! - Sa Đặc Bối Long nghe thấy Thổ Giáp Thi nói như vậy thì càng giận dữ, chỉ vào đối phương gầm lên.
- Ngươi không cần phải nói gì cả, chúng ta đã gặp mặt thì ngươi đừng nghĩ chuyện trở về nữa!
Hàn Thạc lạnh lùng nhìn Sa Đặc Bối Long, miệng thì lại hỏi Thổ Giáp Thi:
- Ngươi muốn hắn chết như thế nào?
Sa Đặc Bối Long giờ đã biết Thổ Giáp Thi bắt chước cái vẻ ngang tàng kia ở đâu rồi. Thổ Giáp Thi đã lấc cấc rồi, giờ cái tên phụ thân không rõ lai lịch của nó càng láo xược hơn, vừa nhìn hắn một cái đã dám phán quyết sự sống chết của hắn, lại còn có vẻ như là chuyện tất nhiên, dường như giết chết một Thượng vị thần như hắn dễ như trở bàn tay, không khó khăn một chút nào.
Sa Đặc Bối Long giận quá hóa cười:
- Ha ha, con thì chỉ biết lẩn trốn, ta thấy cái tên gọi là cha này chắc cũng chỉ mạnh miệng thôi. Đến đây, có khí phách giết ta không?
- La Ti, giết sạch bọn chúng!- Hàn Thạc nhíu mày, ra lệnh cho La Ti vừa mới tới.
La Ti vừa đến bên cạnh Hàn Thạc, tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Thổ Giáp Thi, nghi hoặc hỏi:
- Hắn, hắn là con của ngươi?
- Ừm.
Hàn Thạc gật đầu, hỏi lại:
- Sao? Có việc gì?
La Ti lắc đầu, nói:
- Không vấn đề gì, chỉ cảm thấy hơi kỳ quái mà thôi!
Lúc trước còn ở Ác Ma đỉnh, nữ thần nhện La Ti đã gặp hai người Thổ Giáp Thi và Kim Giáp Thi, tuy nhiên La Ti chưa từng bao giờ nghĩ Thổ Giáp Thi và Hàn Thạc lại có quan hệ thân thiết như vậy.
- Phụ thân, cô ta là ai? - Thổ Giáp Thi cười hồn hậu, hỏi dò.
- Ngươi cảm giác cẩn thận một chút! - Hàn Thạc mỉm cười, căn bản không coi Sa Đặc Bối Long ở đằng xa đang nổi giận đùng đùng kia vào đâu, nói với Thổ Giáp Thi.
Mặc dù sức cảm ứng của Thổ Giáp Thi không khủng bố được như Hàn Thạc nhưng vẫn lợi hại hơn rất nhiều so với người bình thường trên Chúng Thần đại lục, chỉ thấy hắn chăm chú nhìn La Ti một lát rồi đột nhiên nhảy bật lên, kêu lên kinh hãi:
- Là người kia ở trong Ác Ma đỉnh à?
- Hừ!
La Ti trừng mắt nhìn Thổ Giáp Thi, trong lòng vẫn còn tức tối:
- Tên tiểu tặc ăn trộm đồ của ta!
- Hắc hắc, đúng là ta ăn trộm , ngươi muốn thế nào? - Mặc dù bề ngoài ngô nghê nhưng Thổ Giáp Thi lưu lạc bên ngoài bao nhiêu năm, đến giờ hiểu biết rất nhiều. Hắn vừa nghe thấy Hàn Thạc ra lệnh cho La Ti thì liền biết nàng ta hiện giờ nhất định có quan hệ tế nhị với cha mình nên không hề sợ hãi.
- Chết tiệt, bọn chúng căn bản chẳng coi chúng ta ra gì! - Một Thần Vệ bên cạnh Sa Đặc Bối Long không kìm được nữa, giận dữ nói.
Bị coi khinh như kẻ đã chết rồi, Sa Đặc Bối Long không chịu đựng thêm được nữa, cuối cùng rống một tiếng dữ dội xông về phía Hàn Thạc.
- Được rồi, đừng làm loạn nữa!
Hàn Thạc quát khẽ rồi nói với La Ti:
- Bọn chúng vội vã tự tìm cái chết, ngươi tiễn họ một đoạn đường đi!
La Ti lại trừng mắt vớiThổ Giáp Thi rồi nghe lệnh tiến ra nghênh đón Sa Đặc Bối Long. Nàng ta khẽ chuyển động thân hình, một vầng hắc ám giơ tay không thấy ngón đột nhiên bao phủ hoàn toàn khu vực kia, khí tức hắc ám vô cùng vô tận thôn tính hết cả ánh sáng. La Ti ở trong đó như cá gặp nước, trong nháy mắt đánh chết vài Thần Vệ Trung vị thần.
La Ti là Thượng vị thần trung kỳ, Sa Đặc Bối Long chỉ là Thượng vị thần sơ kỳ, mặc dù hai người chỉ chênh lệch có một cảnh giới nhưng khoảng cách này lại khó có thể vượt qua.
Nhất là La Ti đã chiếm tiên cơ động thủ trước, bao phủ toàn bộ khu vực vào trong Hắc Ám Thần chi lĩnh vực của cô ta. Sa Đặc Bối Long mất tiên cơ, lại không biết về thực lực chân chính của La Ti, rõ ràng chỉ có đường chết mà thôi.
- Phụ thân, tại sao người lại đi cùng cô ta? - Thổ Giáp Thi vô cùng hiếu kì về quan hệ giữa Hàn Thạc và La Ti, lại chứng kiến La Ti ngoan ngoãn ra đánh nhau với Sa Đặc Bối Long bèn hỏi dò ngay lập tức.
- À, sau khi các ngươi rời đi, thực lực của ta cũng tăng cao được một chút nên đi vào Ác Ma đỉnh một chuyến để báo thù cho ngươi và Kim Giáp Thi. Ta và La Ti giao chiến một hồi, cô ấy tự nguyện xin làm nô bộc, ta nhân đó thu nhận thôi. - Hàn Thạc nói về chuyện này có chút không vui, dù sao thì hắn vẫn không giết La Ti nên lo lắng Thổ Giáp Thi có thể sẽ trách hắn không là người cha tốt.
- Hố hố, hóa ra là như vậy. Lúc ấy cô ta còn diễu võ dương oai đuổi giết chúng ta, giờ không phải lại là bán mạng cho chúng ta sao! - Thổ Giáp Thi tỏ vẻ đắc ý, cũng không vì Hàn Thạc không giết chết La Ti mà có chút bất mãn nào.
La Ti ở cùng với Hàn Thạc trong thời gian dài, tác phong cũng đã bị nhiễm một chút phong cách của hắn. Ngay từ đầu khi bố trí Thần chi lĩnh vực nàng cũng không chọn ra tay với Sa Đặc Bối Long mà ngược lại lợi dụng hắn bị lạc lối trong đó để đi giết chết vài Trung vị thần Thần Vệ kia.
Trung vị thần nhỏ nhoi đương đầu với La Ti thì tất nhiên chỉ có một đường là chết. Trong chớp mắt, những Thần Vệ luôn đuổi giết Thổ Giáp Thi từ Đại Địa thần vực đến Thời Không thần vực đã bị La Ti giết chết sạch. Sau khi những bộ thi thể đó vô lực ngã xuống, nàng mới toàn lực ra tay đối phó Sa Đặc Bối Long.
Trước sự công kích của La Ti, Sa Đặc Bối Long không dám đánh trả mà chỉ liều mạng chống đỡ, cảm thấy càng ngày càng kiệt sức.
Khi Sa Đặc Bối Long nhìn thấy Hàn Thạc thì xem hắn như là một Trung vị thần. Bởi vì không ai có thể nhìn ra manh mối ma công cực mạnh của Hàn Thạc nên hắn thường hay để lộ ra trước mặt người khác năng lực của thân ngoại hóa thân tu luyện Tử Vong lực lượng. Mà Sa Đặc Bối Long lại không biết danh tiếng của Hàn Thạc nên trong mắt hắn, Hàn Thạc chỉ là một tên Trung vị thần mà thôi.
Tất nhiên là Sa Đặc Bối Long không coi một tên Trung vị thần vào đâu, mà cũng không thèm để ý đến cả La Ti có liên quan với hắn.
Tuy không cảm nhận được thực lực của La Ti nhưng hắn thấy Hàn Thạc ra lệnh sai khiến La Ti nên cho rằng một nhân vật như cô ta mà bị loại Trung vị thần như Hàn Thạc sai khiến thì thực lực dù có mạnh đến mấy thì cũng không được bao nhiêu, cho nên mới khinh thường La Ti.
Cho đến khi La Ti xuất thủ phóng ra Thần chi lĩnh vực đặc thù của Thượng vị thần thì Sa Đặc Bối Long mới biết mình sai lầm, mà lại là hoàn toàn sai lầm. Nếu như hắn sớm biết La Ti có thực lực Thượng vị thần trung kỳ thì chắc chắn sẽ không nấn ná ở chỗ này mà đã dẫn người chạy trốn càng xa càng tốt từ lâu rồi.
Sa Đặc Bối Long vô cùng hối hận, gắng gượng đối phó với những đòn công kích vô tình của La Ti, theo tình thế này mà xét thì việc hắn thua trận bị giết chết chỉ là chuyện sớm muộn.
Đúng lúc Sa Đặc Bối Long sắp tuyệt vọng thì một giọng nói già nua từ đàng xa truyền đến:
- Các vị, xin hãy dừng tay!
Một ông lão đầu bạc trắng, chống cây trượng gỗ màu vàng đột nhiên xé rách không gian xuất hiện. Chỉ thấy ông phất phất tay, vùng không gian mà La Ti và Sa Đặc Bối Long đang giao chiến lập tức bị cấm chế, thời gian dừng lại, thân hình La Ti và Sa Đặc Bối Long đứng yên bất động.
La Ti luôn luôn theo Hàn Thạc đi lang thang trong Không Linh thành, thấy hắn xác định đúng phương hướng rồi đột nhiên dùng toàn lực tăng tốc độ chạy đi thì có vẻ vô cùng kinh ngạc, không biết rốt cuộc hắn định làm gì.
La Ti cũng không hỏi một câu nào, chỉ lặng lẽ theo sau Hàn Thạc, thầm suy đoán trong lòng.
- Phụ thân, người tới chưa? - Mặc dù còn cách nhau đến mấy khu phố, tiếng hoan hô mừng rỡ ở sâu trong linh hồn Thổ Giáp Thi đã truyền đến thần thức của Hàn Thạc.
- Ta đến ngay đây! - Ma đầu bay ở khu vực lân cận đã tới chỗ Thổ Giáp Thi từ trước, quan sát được toàn bộ tình hình giao chiến giữa hắn và ba Trung vị thần, tất nhiên là Hàn Thạc cũng nghe được toàn bộ những lời khiêu khích nhau giữa Sa Đặc Bối Long và con mình.
Hàn Thạc không ngờ mới qua mấy chục năm mà Thổ Giáp Thi đã đạt đến cảnh giới Trung vị thần trung kỳ, hơn nữa còn gây dựng được danh tiếng ở Đại Địa thần vực, điều đó khiến hắn vô cùng mừng rỡ. Với hắn mà nói, Ngũ Hành Giáp Thi càng hùng mạnh thì bọn chúng mới càng an toàn. Hàn Thạc nghe nói là ngay cả Chủ thần của Đại Địa thần vực cũng muốn triệu kiến Thổ Giáp Thi thì càng thêm kinh ngạc.
Hàn Thạc không biết Thổ Giáp Thi và Sa Đặc Bối Long tranh cãi nhau vì chuyện gì, nhưng đối với hắn thì điều này không quan trọng. Bất kể Thổ Giáp Thi đúng hay sai, Sa Đặc Bối Long dám ra tay đối phó Thổ Giáp Thi thì Hàn Thạc sẽ không bỏ qua.
Bao che khuyết điểm là tính xấu của người cha, Hàn Thạc cũng không ngoại lệ!
- Ngươi cứ đợi đấy, khi cha ta đến đây thì tất cả các ngươi đều phải chết! - Thổ Giáp Thi vẫn còn chui một nửa người ở trong lòng đất, nhìn Sa Đặc Bối Long đang giận điên người ở phía xa, nói giọng hung hăng.
- Ta đang muốn xem cha ngươi là ai, không bắt được ngươi tính sổ thì tìm đến lão cũng được! - Sa Đặc Bối Long trừng mắt nhìn Thổ Giáp Thi đang khoa môi múa mép ở đằng kia, biết rằng cách xa như vậy, chỉ cần mình vừa động tay chân là Thổ Giáp Thi sẽ lập tức trốn vào trong lòng đất.
Sa Đặc Bối Long cũng tu luyện Đại địa lực lượng, phát hiện mình là một Thượng vị thần mà chẳng có cách nào bắt được đối phương, cái cảm giác này khiến cho hắn vô cùng uất ức. Đôi khi hắn cũng hoài nghi không biết có phải Thổ Giáp Thi cố ý trêu chọc bọn hắn hay không, chứ một tên Trung vị thần vớ vẩn thì làm sao có thể hiểu về ý nghĩa thâm ảo của Đại địa lực lượng đến một mức độ cao không thể tưởng tượng nổi như thế?
- Ngươi có khí phách thì cứ đứng đấy đừng có chạy! - Thổ Giáp Thi ngang nhiên nhảy ra khỏi lòng đất, chỉ vào Sa Đặc Bối Long nói giọng khiêu khích.
Thổ Giáp Thi cảm giác được rằng Hàn Thạc có thể đến nơi đây ngay lập tức. Có chỗ dựa nên hắn càng không sợ, trở nên ngang ngược hơn. Hắn vẫn khoác vẻ mặt ngây ngô nhưng lọt vào trong mắt Sa Đặc Bối Long thì dáng điệu lấc cấc này quả thực là đáng hận nhất trong Chúng Thần đại lục!
- Không đi thì không đi! Hôm nay cho dù là ai tới thì cũng đừng mơ dễ dàng rời khỏi đây được! - Sa Đặc Bối Long lạnh lùng hét lên.
Trong khi Thổ Giáp Thi và Sa Đặc Bối Long đang châm chọc nhau kịch liệt thì một luồng ánh sáng kì dị rạch ngang bầu trời rồi đột ngột dừng lại bên cạnh Thổ Giáp Thi.
- Phụ thân. Người tới rồi. Ha ha. Gặp người thực là tốt quá! - Thổ Giáp Thi lên tiếng hò reo và ngây ngô cười phá lên ha ha.
- Không sao chứ?
Hàn Thạc nhìn đi nhìn lại khắp người Thổ Giáp Thi vài lần, không phát hiện thấy có thương tổn gì thì mới yên tâm. Hắn đưa mắt nhìn Sa Đặc Bối Long đang cáu giận như điên ở phía xa, cau mày hỏi:
- Là cái tên kia hả?
- Đúng vậy! Nó cứ như oan hồn bất tán, bắt đầu lẽo đẽo đuổi theo con từ Đại Địa thần vực, phiền phức muốn chết được!
Thổ Giáp Thi tỏ vẻ chán ghét, tức giận nói:
- Không phải chỉ giết mất vài người trong thành của bọn họ thôi mà, có gì đặc biệt đâu chứ. Huống chi bọn đó còn đắc tội với con trước!
- Người ngươi giết toàn là con cháu các đại gia tộc có thân phận cao quý, không bắt được ngươi trở về thì ta biết ăn nói thế nào với các gia tộc đó! - Sa Đặc Bối Long nghe thấy Thổ Giáp Thi nói như vậy thì càng giận dữ, chỉ vào đối phương gầm lên.
- Ngươi không cần phải nói gì cả, chúng ta đã gặp mặt thì ngươi đừng nghĩ chuyện trở về nữa!
Hàn Thạc lạnh lùng nhìn Sa Đặc Bối Long, miệng thì lại hỏi Thổ Giáp Thi:
- Ngươi muốn hắn chết như thế nào?
Sa Đặc Bối Long giờ đã biết Thổ Giáp Thi bắt chước cái vẻ ngang tàng kia ở đâu rồi. Thổ Giáp Thi đã lấc cấc rồi, giờ cái tên phụ thân không rõ lai lịch của nó càng láo xược hơn, vừa nhìn hắn một cái đã dám phán quyết sự sống chết của hắn, lại còn có vẻ như là chuyện tất nhiên, dường như giết chết một Thượng vị thần như hắn dễ như trở bàn tay, không khó khăn một chút nào.
Sa Đặc Bối Long giận quá hóa cười:
- Ha ha, con thì chỉ biết lẩn trốn, ta thấy cái tên gọi là cha này chắc cũng chỉ mạnh miệng thôi. Đến đây, có khí phách giết ta không?
- La Ti, giết sạch bọn chúng!- Hàn Thạc nhíu mày, ra lệnh cho La Ti vừa mới tới.
La Ti vừa đến bên cạnh Hàn Thạc, tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Thổ Giáp Thi, nghi hoặc hỏi:
- Hắn, hắn là con của ngươi?
- Ừm.
Hàn Thạc gật đầu, hỏi lại:
- Sao? Có việc gì?
La Ti lắc đầu, nói:
- Không vấn đề gì, chỉ cảm thấy hơi kỳ quái mà thôi!
Lúc trước còn ở Ác Ma đỉnh, nữ thần nhện La Ti đã gặp hai người Thổ Giáp Thi và Kim Giáp Thi, tuy nhiên La Ti chưa từng bao giờ nghĩ Thổ Giáp Thi và Hàn Thạc lại có quan hệ thân thiết như vậy.
- Phụ thân, cô ta là ai? - Thổ Giáp Thi cười hồn hậu, hỏi dò.
- Ngươi cảm giác cẩn thận một chút! - Hàn Thạc mỉm cười, căn bản không coi Sa Đặc Bối Long ở đằng xa đang nổi giận đùng đùng kia vào đâu, nói với Thổ Giáp Thi.
Mặc dù sức cảm ứng của Thổ Giáp Thi không khủng bố được như Hàn Thạc nhưng vẫn lợi hại hơn rất nhiều so với người bình thường trên Chúng Thần đại lục, chỉ thấy hắn chăm chú nhìn La Ti một lát rồi đột nhiên nhảy bật lên, kêu lên kinh hãi:
- Là người kia ở trong Ác Ma đỉnh à?
- Hừ!
La Ti trừng mắt nhìn Thổ Giáp Thi, trong lòng vẫn còn tức tối:
- Tên tiểu tặc ăn trộm đồ của ta!
- Hắc hắc, đúng là ta ăn trộm , ngươi muốn thế nào? - Mặc dù bề ngoài ngô nghê nhưng Thổ Giáp Thi lưu lạc bên ngoài bao nhiêu năm, đến giờ hiểu biết rất nhiều. Hắn vừa nghe thấy Hàn Thạc ra lệnh cho La Ti thì liền biết nàng ta hiện giờ nhất định có quan hệ tế nhị với cha mình nên không hề sợ hãi.
- Chết tiệt, bọn chúng căn bản chẳng coi chúng ta ra gì! - Một Thần Vệ bên cạnh Sa Đặc Bối Long không kìm được nữa, giận dữ nói.
Bị coi khinh như kẻ đã chết rồi, Sa Đặc Bối Long không chịu đựng thêm được nữa, cuối cùng rống một tiếng dữ dội xông về phía Hàn Thạc.
- Được rồi, đừng làm loạn nữa!
Hàn Thạc quát khẽ rồi nói với La Ti:
- Bọn chúng vội vã tự tìm cái chết, ngươi tiễn họ một đoạn đường đi!
La Ti lại trừng mắt vớiThổ Giáp Thi rồi nghe lệnh tiến ra nghênh đón Sa Đặc Bối Long. Nàng ta khẽ chuyển động thân hình, một vầng hắc ám giơ tay không thấy ngón đột nhiên bao phủ hoàn toàn khu vực kia, khí tức hắc ám vô cùng vô tận thôn tính hết cả ánh sáng. La Ti ở trong đó như cá gặp nước, trong nháy mắt đánh chết vài Thần Vệ Trung vị thần.
La Ti là Thượng vị thần trung kỳ, Sa Đặc Bối Long chỉ là Thượng vị thần sơ kỳ, mặc dù hai người chỉ chênh lệch có một cảnh giới nhưng khoảng cách này lại khó có thể vượt qua.
Nhất là La Ti đã chiếm tiên cơ động thủ trước, bao phủ toàn bộ khu vực vào trong Hắc Ám Thần chi lĩnh vực của cô ta. Sa Đặc Bối Long mất tiên cơ, lại không biết về thực lực chân chính của La Ti, rõ ràng chỉ có đường chết mà thôi.
- Phụ thân, tại sao người lại đi cùng cô ta? - Thổ Giáp Thi vô cùng hiếu kì về quan hệ giữa Hàn Thạc và La Ti, lại chứng kiến La Ti ngoan ngoãn ra đánh nhau với Sa Đặc Bối Long bèn hỏi dò ngay lập tức.
- À, sau khi các ngươi rời đi, thực lực của ta cũng tăng cao được một chút nên đi vào Ác Ma đỉnh một chuyến để báo thù cho ngươi và Kim Giáp Thi. Ta và La Ti giao chiến một hồi, cô ấy tự nguyện xin làm nô bộc, ta nhân đó thu nhận thôi. - Hàn Thạc nói về chuyện này có chút không vui, dù sao thì hắn vẫn không giết La Ti nên lo lắng Thổ Giáp Thi có thể sẽ trách hắn không là người cha tốt.
- Hố hố, hóa ra là như vậy. Lúc ấy cô ta còn diễu võ dương oai đuổi giết chúng ta, giờ không phải lại là bán mạng cho chúng ta sao! - Thổ Giáp Thi tỏ vẻ đắc ý, cũng không vì Hàn Thạc không giết chết La Ti mà có chút bất mãn nào.
La Ti ở cùng với Hàn Thạc trong thời gian dài, tác phong cũng đã bị nhiễm một chút phong cách của hắn. Ngay từ đầu khi bố trí Thần chi lĩnh vực nàng cũng không chọn ra tay với Sa Đặc Bối Long mà ngược lại lợi dụng hắn bị lạc lối trong đó để đi giết chết vài Trung vị thần Thần Vệ kia.
Trung vị thần nhỏ nhoi đương đầu với La Ti thì tất nhiên chỉ có một đường là chết. Trong chớp mắt, những Thần Vệ luôn đuổi giết Thổ Giáp Thi từ Đại Địa thần vực đến Thời Không thần vực đã bị La Ti giết chết sạch. Sau khi những bộ thi thể đó vô lực ngã xuống, nàng mới toàn lực ra tay đối phó Sa Đặc Bối Long.
Trước sự công kích của La Ti, Sa Đặc Bối Long không dám đánh trả mà chỉ liều mạng chống đỡ, cảm thấy càng ngày càng kiệt sức.
Khi Sa Đặc Bối Long nhìn thấy Hàn Thạc thì xem hắn như là một Trung vị thần. Bởi vì không ai có thể nhìn ra manh mối ma công cực mạnh của Hàn Thạc nên hắn thường hay để lộ ra trước mặt người khác năng lực của thân ngoại hóa thân tu luyện Tử Vong lực lượng. Mà Sa Đặc Bối Long lại không biết danh tiếng của Hàn Thạc nên trong mắt hắn, Hàn Thạc chỉ là một tên Trung vị thần mà thôi.
Tất nhiên là Sa Đặc Bối Long không coi một tên Trung vị thần vào đâu, mà cũng không thèm để ý đến cả La Ti có liên quan với hắn.
Tuy không cảm nhận được thực lực của La Ti nhưng hắn thấy Hàn Thạc ra lệnh sai khiến La Ti nên cho rằng một nhân vật như cô ta mà bị loại Trung vị thần như Hàn Thạc sai khiến thì thực lực dù có mạnh đến mấy thì cũng không được bao nhiêu, cho nên mới khinh thường La Ti.
Cho đến khi La Ti xuất thủ phóng ra Thần chi lĩnh vực đặc thù của Thượng vị thần thì Sa Đặc Bối Long mới biết mình sai lầm, mà lại là hoàn toàn sai lầm. Nếu như hắn sớm biết La Ti có thực lực Thượng vị thần trung kỳ thì chắc chắn sẽ không nấn ná ở chỗ này mà đã dẫn người chạy trốn càng xa càng tốt từ lâu rồi.
Sa Đặc Bối Long vô cùng hối hận, gắng gượng đối phó với những đòn công kích vô tình của La Ti, theo tình thế này mà xét thì việc hắn thua trận bị giết chết chỉ là chuyện sớm muộn.
Đúng lúc Sa Đặc Bối Long sắp tuyệt vọng thì một giọng nói già nua từ đàng xa truyền đến:
- Các vị, xin hãy dừng tay!
Một ông lão đầu bạc trắng, chống cây trượng gỗ màu vàng đột nhiên xé rách không gian xuất hiện. Chỉ thấy ông phất phất tay, vùng không gian mà La Ti và Sa Đặc Bối Long đang giao chiến lập tức bị cấm chế, thời gian dừng lại, thân hình La Ti và Sa Đặc Bối Long đứng yên bất động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.