Chương 547: Đắc ý
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
Trong đại điện Chiến Ma, một đôi vợ chồng trung niên thần sắc nghiêm túc, nghe Khắc La Tu Tư kể về trận này.
- Như hai vị đại nhân đã thấy, Độc Nha bảo lần này hoàn toàn bị sụp đổ, hiện nay Khúc Á Nặc mang theo cao thủ Chiến Ma cốc đuổi tới đó, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Độc Nha bảo sẽ bị chúng ta chiếm được trong một thời gian ngắn! - Khắc La Tu Tư chủ nhân Chiến Ma cốc, nhìn đôi vợ chồng trước mặt, giải thích nghiêm chỉnh.
Hai vợ chồng trung niên vẻ mặt thâm trầm, ngưng trọng nghe Khắc La Tu Tư miêu tả trận này. Đợi khi Khắc La Tu Tư nói lại toàn bộ những việc xảy ra, nam tử này trầm giọng hỏi:
- Tên gọi là Hàn Thạc đó, một người giết sạch ba gã U Ảnh tướng kể cả Trảo Cức Nha hả?
Khẽ gật đầu, tựa hồ trước giờ vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự khiếp sợ, Khắc La Tu Tư hít sâu một hơi, nói khẳng định:
- Đúng, chỉ một người, giết chết toàn bộ Trảo Cức Nha, Yêu Hồng tướng, Thiết Thạch tướng, cái ghê gớm hơn là hắn lại lập thành một cái trận pháp phía trước Chiến Ma cốc, trong nháy mắt diệt sạch gần vạn cao thủ Độc Nha bảo!
- Thật là đáng sợ! - Nữ nhân vẻ nhu mì, hít mạnh một hơi lãnh khí, thần tình kinh hãi.
- Tên gia hỏa đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Thâm Uyên giới từ bao giờ lại lòi ra một tên kinh khủng như vậy nhỉ? - Nam nhân tỏ vẻ mặt kinh dị, trừng mắt hỏi lại Khắc La Tu Tư.
- Bá Đức đại nhân, Tề Ni Á đại nhân, thật không dám giấu giếm, Hàn Thạc nói hắn từ thông đạo vị diện ở cương vực Độc Nha bảo mà đến! - Khắc La Tu Tư chính sắc nói.
- Cái gì?
Hai người cùng kinh hô, liếc mắt nhìn nhau, kinh hãi thất sắc nói:
- Vị diện bên kia?
Khẽ gật đầu vẻ khẳng định, Khắc La Tu Tư cười khổ nói:
- Thật đó, ta cũng tin những gì hắn nói, bởi vì lúc trước khi đại chiến, Xích Nha, nhị đệ Xích Lão Độc Nha bảo từng chính miệng chứng thật điều này!
Hai người Bá Đức Tề Ni Á đầu tiên là sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khắc La Tu Tư, rồi Bá Đức nói:
- Khắc La Tu Tư, lần này ngươi lập công lớn rồi!
Vẻ mặt vui vẻ, Khắc La Tu Tư sớm có sở liệu mỉm cười nói:
- Từ ngay từ đầu người này tới Chiến Ma cốc, ta đã phát hiện hắn cực kỳ không tầm thường. Bởi vậy ta vẫn có ý muốn lung lạc hắn, cũng vì sự tồn tại của hắn, nên đã làm cho Độc Nha bảo lần này toàn quân bị tiêu diệt, cứu Chiến Ma cốc chúng ta khỏi nguy cơ. Bây giờ, hắn muốn cầu kiến Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân, ta nghĩ đại nhân chỉ cần có thể thỏa mãn hắn một vài yêu cầu nho nhỏ nào đó, bên phía chúng ta có thể sẽ chiếm được thượng phong trong cụôc chiến giữa năm phương!
- Đúng, do đó lần này đại nhân nhất định sẽ tưởng thưởng cho ngươi.
Bá Đức tỏ vẻ vui mừng, nói tiếp:
- Nghe nói ngươi còn gả con gái ngươi Khiết Bích Nhi cho hắn? Ừm, làm không tệ chút nào. Không uổng phí sự ưu ái của đại nhân dành cho ngươi !
- Bá Đức đại nhân quá khen rồi. - Trong lòng Khắc La Tu Tư rất vui vẻ, cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình mấy ngày trước đây.
- Được rồi, Khắc La Tu Tư, hãy đưa chúng ta đến xem trận pháp kia đi. Đối với trận pháp có thể trong nháy mắt diệt sát vạn sinh mạng, chúng ta cũng cảm thấy rất tò mò! - Tề Ni Á cười cười nhìn Khắc La Tu Tư, đề nghị.
Khi Hàn Thạc và Khiết Bích Nhi cùng nhau trở về chiến trường, phát hiện ra cụôc chiến đấu đã chấm dứt. Trên đường nơi nơi đều là những sinh vật Thâm Uyên cấp thấp hình thù kỳ lạ trông rất ghê tởm, đang ăn thịt những thi thể đầy đất, bất luận địch ta.
Đưa mắt nhìn quanh, phát hiện ra mọi người của Chiến Ma cốc ai cũng có thần sắc mừng rỡ, xem ra vô cùng phấn chấn vì thắng lợi trận này. Thấy Hàn Thạc dắt Khiết Bích Nhi xuất hiện, những người này toàn bộ đều hô lớn tên hắn. Trong lúc nhất thời, tiếng hoan hô phát ra từ nội tâm kính sợ truyền ra khắp cả chiến trường.
Lúc này ở Chiến Ma cốc cũng không còn chủ lực, ở đây chỉ còn những vệ sĩ phụ trách việc an nguy cho Chiến Ma cốc, hơn nữa vài thâm uyên vệ cấp thấp phụ trách dọn dẹp chiến trường, nhưng tiếng hoan hô vẫn vang vọng khắp bốn phương, cực kỳ khả quan, làm Hàn Thạc giật nảy người.
- Hàn Thạc, chàng nhìn ánh mắt bọn họ kìa. Họ sùng bái chàng đó! - Khiết Bích Nhi ra vẻ rất hưng phấn, chỉ vào những thâm uyên vệ khắp nơi, nói lớn.
Hàn Thạc liếc mắt nhìn mọi người, có thể thấy những gì Khiết Bích Nhi nói không hề sai. Những chiến sĩ này vốn tin vào chân lý cường giả vi tôn, chỉ biết sùng bái cường giả chính thức. Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ mặc dù là người lãnh tụ tinh thần chính thức, đáng tiếc họ rất ít khi gặp được. Đối với họ thì Mạn Đề Kha Nhĩ mặc dù cường đại, nhưng lại có vẻ quá cao không thể với tới được, ngược lại Hàn Thạc mới đến Chiến Ma cốc này, đã chứng minh cho họ thấy cái gì gọi là sức một người mà có thể ngăn cơn sóng dữ!
Mỉm cười gật đầu, Khiết Bích Nhi tựa hồ rất hưởng thụ loại cảm giác tuyệt vời này. Hàn Thạc kéo nàng ra ngoài Chiến Ma cốc, miệng hỏi:
- Nàng kích động cái gì thế?
- Nam nhân của mình được người ta sùng bái, đây là việc mà tất cả nữ nhân ở Thâm Uyên giới đều cảm thấy hạnh phúc! Chà, nhìn họ kính ngưỡng chàng như kính Ma Thần, ta cảm thấy con mắt của mình quả là chính xác. Ở Thâm Uyên giới, nữ nhân mĩ lệ tình nguyện trở thành một món đồ chơi cho Ác Ma, còn hơn cả làm một thâm uyên vệ bình thường hầu hạ cho nữ thần! - Khiết Bích Nhi giải thích.
- Hả? - Đối với những gì Khiết Bích Nhi giải thích, Hàn Thạc thật ra cảm thấy rất hứng thú. Ngẫm lại Thâm Uyên giới là nơi người nào thích ứng được thì sinh tồn, cũng không thể không nói loại cách làm này cũng rất chính xác. Trở thành một món đồ chơi cho Ác Ma ít nhất có thể an toàn sống sót, còn làm một thâm uyên vệ cho nữ thần, cũng rất có thể tùy thời bị vô cớ giết chết. Ở Thâm Uyên giới tử vong mới là sự tình đáng sợ nhất. Nghĩ như vậy, những lời Khiết Bích Nhi thật ra cũng có vài phần đạo lý.
Trong lòng nhấm nháp những lời của Khiết Bích Nhi, Hàn Thạc vẫn không dừng lại, ánh mắt nhìn xuống thạch lâm phía trước Chiến Ma cốc vẫn còn những huyết ảnh tử (bóng máu) bay lượn, lại nhìn trên bầu trời thạch lâm có ba tên cao thủ cấp bậc Ác Ma, khóe miệng hắn hơi nhếch lên. Tâm thần vừa động, Lục Ma Phong đột nhiên từ trong cơ thể lao ra.
Một điện mang màu đen thoáng chốc rơi vào giữa thạch lâm. Đột nhiên, vạn cái bóng máu đang lượn lờ giữa thạch lâm dường như ngửi được mùi gì đó, toàn bộ hướng về phía Lục Ma Phong đang lơ lửng ở giữa. Lục Ma Phong vốn là một vũ khí do ma công tạo thành, vốn có thể dẫn dắt thu nạp vạn ngàn hồn phách sinh linh, từ đó hình thành ra hóa thân ngoại thân Hạ vị thần thuộc Hủy Diệt hệ, đặc tính đó trước giờ không thay đổi.
Vạn bóng máu màu đỏ bay cuống cuồng khắp nơi, từng đạo một bắn tới Lục Ma Phong. Lục Ma Phong giống như một con quái vật tà ác, nuốt chửng tất cả những cái bóng máu của các sinh linh trong thạch lâm. Từng con một bị hút vào, từng đạo huyết ảnh yêu dị bay múa, không con nào có thể thoát khỏi sức hút của Lục Ma Phong tà ác, làm ba Ác Ma đang ngưng trọng quan sát thạch lâm phải rùng mình một cái.
Ngắn ngủi vài hơi thở, từng cái bóng máu tà ác hung tàn lần lượt bị tuyệt thế hung khí này hấp luyện không còn chút nào. Đột nhiên, huyết vụ nồng nặc luẩn quẩn trong thạch lâm từ khi Lục Ma Phong lao tới, ngay trước mắt ba người vẫn còn đang mù mờ không hiểu chuyện gì, ma khí Lục Ma Phong bỗng hiện ra hóa thân ngoại thân giữa màn huyết vụ, bay lượn khắp nơi giữa thạch lâm.
Đại trận mà Hàn Thạc hao phí rất nhiều công phu bây giờ đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Bên trong một vài cột đá khổng lồ vẫn còn giữ nguyên, nhưng những tiểu trận pháp mà hắn bố trí trong đó, lại bị Hàn Thạc sớm động tay động chân từ trước rồi. Bởi vậy, Lục Ma Phong hóa thân ngoại thân bay tới chỗ nào, những vật tư nguyên liệu rải rác ở đó và cả những cây cờ hiệu đủ màu sắc, đều đột nhiên biến mất một cách bí ẩn.
Cũng không mất bao nhiêu thời gian, những sự vật vốn được màn sương máu đậm đặc đang bay lượn quanh thạch lâm che kín, bây giờ dần dần trở thành vật thực. Những ma vật được Hàn Thạc sử dụng làm trận nhãn, đều bị hóa thân ngoại thân của Lục Ma Phong hút sạch không chừa lại gì. Sau khi huyết vụ bị Lục Ma Phong hút nhạt đi, dưới mắt ba Ác Ma đang nhìn chăm chú, Lục Ma Phong lại vững vàng dừng lại giữa vùng huyết vụ, đợi cho màn sương máu toàn bộ đã biến mất, Lục Ma Phong như có linh tính bay ra khỏi thạch lâm, rú lên một tiếng lao về phía Hàn Thạc đang mỉm cười đứng trên tường thành.
- Vũ khí quả là thần kỳ! - Hai mắt Tề Ni Á lóe ra hào quang, nhìn trân trối vào Lục Ma Phong, thốt lên.
Khắc La Tu Tư chủ nhân Chiến Ma cốc mắt nhìn thấy các loại lực lượng kỳ dị trong thạch lâm dưới thân mình rơi cả vào vũ khí của Hàn Thạc, trong chốc lát đã biến mất, không khỏi cười khổ nói nhỏ:
- Xem ra, trận pháp này hẳn là sẽ không phát sinh tác dụng thần kỳ nữa rồi!
Khẽ gật đầu, Bá Đức nói:
- Ừm, tên Hàn Thạc đó hẳn là động tay chân gì rồi. Xem ra chúng ta không thể tìm được bất kỳ cái gì kỳ diệu từ thạch lâm này.
- Không vấn đề gì, chỉ cần người còn ở lại, những thứ khác đều có thể được!
Tề Ni Á thật ra nhìn rất chuẩn. Mụ nhìn Hàn Thạc xa xa, nói:
- Cái chúng ta bây giờ nên làm, là nghĩ tất cả biện pháp cố giữ tên này lại, có hắn ở đây, cái gì cũng có cả!
- Đúng!
Bá Đức lập tức đồng ý, ra hiệu cho Khắc La Tu Tư:
- Đi, nên tới đó nói chuyện với hắn!
Khắc La Tu Tư cũng không nói gì nhiều, khẽ gật đầu, cùng Bá Đức Tề Ni Á bay về phía Hàn Thạc. Chưa đến gần, xa xa đã thấy Khiết Bích Nhi. Từ bộ dáng thẹn thùng vô hạn của Khiết Bích Nhi, Khắc La Tu Tư biết ngay là con gái bảo bối của mình đã hoàn thành từ thiếu nữ lột xác thành phụ nữ rồi!
- Hắc, huyết ảnh tử có thể đả thương người, ta bắt sạch chúng đi. Khắc La Tu Tư đại nhân, ngươi sẽ không quá để ý chứ?
Hàn Thạc cũng không giấu giếm, đứng lên nói trước.
- Không không! - Khắc La Tu Tư lập tức nặn ra một khuôn mặt tươi cười, lúc này hắn phải lo giữ cho được Hàn Thạc, nào dám đắc tội với hắn!
- Như hai vị đại nhân đã thấy, Độc Nha bảo lần này hoàn toàn bị sụp đổ, hiện nay Khúc Á Nặc mang theo cao thủ Chiến Ma cốc đuổi tới đó, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Độc Nha bảo sẽ bị chúng ta chiếm được trong một thời gian ngắn! - Khắc La Tu Tư chủ nhân Chiến Ma cốc, nhìn đôi vợ chồng trước mặt, giải thích nghiêm chỉnh.
Hai vợ chồng trung niên vẻ mặt thâm trầm, ngưng trọng nghe Khắc La Tu Tư miêu tả trận này. Đợi khi Khắc La Tu Tư nói lại toàn bộ những việc xảy ra, nam tử này trầm giọng hỏi:
- Tên gọi là Hàn Thạc đó, một người giết sạch ba gã U Ảnh tướng kể cả Trảo Cức Nha hả?
Khẽ gật đầu, tựa hồ trước giờ vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự khiếp sợ, Khắc La Tu Tư hít sâu một hơi, nói khẳng định:
- Đúng, chỉ một người, giết chết toàn bộ Trảo Cức Nha, Yêu Hồng tướng, Thiết Thạch tướng, cái ghê gớm hơn là hắn lại lập thành một cái trận pháp phía trước Chiến Ma cốc, trong nháy mắt diệt sạch gần vạn cao thủ Độc Nha bảo!
- Thật là đáng sợ! - Nữ nhân vẻ nhu mì, hít mạnh một hơi lãnh khí, thần tình kinh hãi.
- Tên gia hỏa đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Thâm Uyên giới từ bao giờ lại lòi ra một tên kinh khủng như vậy nhỉ? - Nam nhân tỏ vẻ mặt kinh dị, trừng mắt hỏi lại Khắc La Tu Tư.
- Bá Đức đại nhân, Tề Ni Á đại nhân, thật không dám giấu giếm, Hàn Thạc nói hắn từ thông đạo vị diện ở cương vực Độc Nha bảo mà đến! - Khắc La Tu Tư chính sắc nói.
- Cái gì?
Hai người cùng kinh hô, liếc mắt nhìn nhau, kinh hãi thất sắc nói:
- Vị diện bên kia?
Khẽ gật đầu vẻ khẳng định, Khắc La Tu Tư cười khổ nói:
- Thật đó, ta cũng tin những gì hắn nói, bởi vì lúc trước khi đại chiến, Xích Nha, nhị đệ Xích Lão Độc Nha bảo từng chính miệng chứng thật điều này!
Hai người Bá Đức Tề Ni Á đầu tiên là sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khắc La Tu Tư, rồi Bá Đức nói:
- Khắc La Tu Tư, lần này ngươi lập công lớn rồi!
Vẻ mặt vui vẻ, Khắc La Tu Tư sớm có sở liệu mỉm cười nói:
- Từ ngay từ đầu người này tới Chiến Ma cốc, ta đã phát hiện hắn cực kỳ không tầm thường. Bởi vậy ta vẫn có ý muốn lung lạc hắn, cũng vì sự tồn tại của hắn, nên đã làm cho Độc Nha bảo lần này toàn quân bị tiêu diệt, cứu Chiến Ma cốc chúng ta khỏi nguy cơ. Bây giờ, hắn muốn cầu kiến Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân, ta nghĩ đại nhân chỉ cần có thể thỏa mãn hắn một vài yêu cầu nho nhỏ nào đó, bên phía chúng ta có thể sẽ chiếm được thượng phong trong cụôc chiến giữa năm phương!
- Đúng, do đó lần này đại nhân nhất định sẽ tưởng thưởng cho ngươi.
Bá Đức tỏ vẻ vui mừng, nói tiếp:
- Nghe nói ngươi còn gả con gái ngươi Khiết Bích Nhi cho hắn? Ừm, làm không tệ chút nào. Không uổng phí sự ưu ái của đại nhân dành cho ngươi !
- Bá Đức đại nhân quá khen rồi. - Trong lòng Khắc La Tu Tư rất vui vẻ, cảm thấy rất may mắn vì quyết định của mình mấy ngày trước đây.
- Được rồi, Khắc La Tu Tư, hãy đưa chúng ta đến xem trận pháp kia đi. Đối với trận pháp có thể trong nháy mắt diệt sát vạn sinh mạng, chúng ta cũng cảm thấy rất tò mò! - Tề Ni Á cười cười nhìn Khắc La Tu Tư, đề nghị.
Khi Hàn Thạc và Khiết Bích Nhi cùng nhau trở về chiến trường, phát hiện ra cụôc chiến đấu đã chấm dứt. Trên đường nơi nơi đều là những sinh vật Thâm Uyên cấp thấp hình thù kỳ lạ trông rất ghê tởm, đang ăn thịt những thi thể đầy đất, bất luận địch ta.
Đưa mắt nhìn quanh, phát hiện ra mọi người của Chiến Ma cốc ai cũng có thần sắc mừng rỡ, xem ra vô cùng phấn chấn vì thắng lợi trận này. Thấy Hàn Thạc dắt Khiết Bích Nhi xuất hiện, những người này toàn bộ đều hô lớn tên hắn. Trong lúc nhất thời, tiếng hoan hô phát ra từ nội tâm kính sợ truyền ra khắp cả chiến trường.
Lúc này ở Chiến Ma cốc cũng không còn chủ lực, ở đây chỉ còn những vệ sĩ phụ trách việc an nguy cho Chiến Ma cốc, hơn nữa vài thâm uyên vệ cấp thấp phụ trách dọn dẹp chiến trường, nhưng tiếng hoan hô vẫn vang vọng khắp bốn phương, cực kỳ khả quan, làm Hàn Thạc giật nảy người.
- Hàn Thạc, chàng nhìn ánh mắt bọn họ kìa. Họ sùng bái chàng đó! - Khiết Bích Nhi ra vẻ rất hưng phấn, chỉ vào những thâm uyên vệ khắp nơi, nói lớn.
Hàn Thạc liếc mắt nhìn mọi người, có thể thấy những gì Khiết Bích Nhi nói không hề sai. Những chiến sĩ này vốn tin vào chân lý cường giả vi tôn, chỉ biết sùng bái cường giả chính thức. Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ mặc dù là người lãnh tụ tinh thần chính thức, đáng tiếc họ rất ít khi gặp được. Đối với họ thì Mạn Đề Kha Nhĩ mặc dù cường đại, nhưng lại có vẻ quá cao không thể với tới được, ngược lại Hàn Thạc mới đến Chiến Ma cốc này, đã chứng minh cho họ thấy cái gì gọi là sức một người mà có thể ngăn cơn sóng dữ!
Mỉm cười gật đầu, Khiết Bích Nhi tựa hồ rất hưởng thụ loại cảm giác tuyệt vời này. Hàn Thạc kéo nàng ra ngoài Chiến Ma cốc, miệng hỏi:
- Nàng kích động cái gì thế?
- Nam nhân của mình được người ta sùng bái, đây là việc mà tất cả nữ nhân ở Thâm Uyên giới đều cảm thấy hạnh phúc! Chà, nhìn họ kính ngưỡng chàng như kính Ma Thần, ta cảm thấy con mắt của mình quả là chính xác. Ở Thâm Uyên giới, nữ nhân mĩ lệ tình nguyện trở thành một món đồ chơi cho Ác Ma, còn hơn cả làm một thâm uyên vệ bình thường hầu hạ cho nữ thần! - Khiết Bích Nhi giải thích.
- Hả? - Đối với những gì Khiết Bích Nhi giải thích, Hàn Thạc thật ra cảm thấy rất hứng thú. Ngẫm lại Thâm Uyên giới là nơi người nào thích ứng được thì sinh tồn, cũng không thể không nói loại cách làm này cũng rất chính xác. Trở thành một món đồ chơi cho Ác Ma ít nhất có thể an toàn sống sót, còn làm một thâm uyên vệ cho nữ thần, cũng rất có thể tùy thời bị vô cớ giết chết. Ở Thâm Uyên giới tử vong mới là sự tình đáng sợ nhất. Nghĩ như vậy, những lời Khiết Bích Nhi thật ra cũng có vài phần đạo lý.
Trong lòng nhấm nháp những lời của Khiết Bích Nhi, Hàn Thạc vẫn không dừng lại, ánh mắt nhìn xuống thạch lâm phía trước Chiến Ma cốc vẫn còn những huyết ảnh tử (bóng máu) bay lượn, lại nhìn trên bầu trời thạch lâm có ba tên cao thủ cấp bậc Ác Ma, khóe miệng hắn hơi nhếch lên. Tâm thần vừa động, Lục Ma Phong đột nhiên từ trong cơ thể lao ra.
Một điện mang màu đen thoáng chốc rơi vào giữa thạch lâm. Đột nhiên, vạn cái bóng máu đang lượn lờ giữa thạch lâm dường như ngửi được mùi gì đó, toàn bộ hướng về phía Lục Ma Phong đang lơ lửng ở giữa. Lục Ma Phong vốn là một vũ khí do ma công tạo thành, vốn có thể dẫn dắt thu nạp vạn ngàn hồn phách sinh linh, từ đó hình thành ra hóa thân ngoại thân Hạ vị thần thuộc Hủy Diệt hệ, đặc tính đó trước giờ không thay đổi.
Vạn bóng máu màu đỏ bay cuống cuồng khắp nơi, từng đạo một bắn tới Lục Ma Phong. Lục Ma Phong giống như một con quái vật tà ác, nuốt chửng tất cả những cái bóng máu của các sinh linh trong thạch lâm. Từng con một bị hút vào, từng đạo huyết ảnh yêu dị bay múa, không con nào có thể thoát khỏi sức hút của Lục Ma Phong tà ác, làm ba Ác Ma đang ngưng trọng quan sát thạch lâm phải rùng mình một cái.
Ngắn ngủi vài hơi thở, từng cái bóng máu tà ác hung tàn lần lượt bị tuyệt thế hung khí này hấp luyện không còn chút nào. Đột nhiên, huyết vụ nồng nặc luẩn quẩn trong thạch lâm từ khi Lục Ma Phong lao tới, ngay trước mắt ba người vẫn còn đang mù mờ không hiểu chuyện gì, ma khí Lục Ma Phong bỗng hiện ra hóa thân ngoại thân giữa màn huyết vụ, bay lượn khắp nơi giữa thạch lâm.
Đại trận mà Hàn Thạc hao phí rất nhiều công phu bây giờ đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Bên trong một vài cột đá khổng lồ vẫn còn giữ nguyên, nhưng những tiểu trận pháp mà hắn bố trí trong đó, lại bị Hàn Thạc sớm động tay động chân từ trước rồi. Bởi vậy, Lục Ma Phong hóa thân ngoại thân bay tới chỗ nào, những vật tư nguyên liệu rải rác ở đó và cả những cây cờ hiệu đủ màu sắc, đều đột nhiên biến mất một cách bí ẩn.
Cũng không mất bao nhiêu thời gian, những sự vật vốn được màn sương máu đậm đặc đang bay lượn quanh thạch lâm che kín, bây giờ dần dần trở thành vật thực. Những ma vật được Hàn Thạc sử dụng làm trận nhãn, đều bị hóa thân ngoại thân của Lục Ma Phong hút sạch không chừa lại gì. Sau khi huyết vụ bị Lục Ma Phong hút nhạt đi, dưới mắt ba Ác Ma đang nhìn chăm chú, Lục Ma Phong lại vững vàng dừng lại giữa vùng huyết vụ, đợi cho màn sương máu toàn bộ đã biến mất, Lục Ma Phong như có linh tính bay ra khỏi thạch lâm, rú lên một tiếng lao về phía Hàn Thạc đang mỉm cười đứng trên tường thành.
- Vũ khí quả là thần kỳ! - Hai mắt Tề Ni Á lóe ra hào quang, nhìn trân trối vào Lục Ma Phong, thốt lên.
Khắc La Tu Tư chủ nhân Chiến Ma cốc mắt nhìn thấy các loại lực lượng kỳ dị trong thạch lâm dưới thân mình rơi cả vào vũ khí của Hàn Thạc, trong chốc lát đã biến mất, không khỏi cười khổ nói nhỏ:
- Xem ra, trận pháp này hẳn là sẽ không phát sinh tác dụng thần kỳ nữa rồi!
Khẽ gật đầu, Bá Đức nói:
- Ừm, tên Hàn Thạc đó hẳn là động tay chân gì rồi. Xem ra chúng ta không thể tìm được bất kỳ cái gì kỳ diệu từ thạch lâm này.
- Không vấn đề gì, chỉ cần người còn ở lại, những thứ khác đều có thể được!
Tề Ni Á thật ra nhìn rất chuẩn. Mụ nhìn Hàn Thạc xa xa, nói:
- Cái chúng ta bây giờ nên làm, là nghĩ tất cả biện pháp cố giữ tên này lại, có hắn ở đây, cái gì cũng có cả!
- Đúng!
Bá Đức lập tức đồng ý, ra hiệu cho Khắc La Tu Tư:
- Đi, nên tới đó nói chuyện với hắn!
Khắc La Tu Tư cũng không nói gì nhiều, khẽ gật đầu, cùng Bá Đức Tề Ni Á bay về phía Hàn Thạc. Chưa đến gần, xa xa đã thấy Khiết Bích Nhi. Từ bộ dáng thẹn thùng vô hạn của Khiết Bích Nhi, Khắc La Tu Tư biết ngay là con gái bảo bối của mình đã hoàn thành từ thiếu nữ lột xác thành phụ nữ rồi!
- Hắc, huyết ảnh tử có thể đả thương người, ta bắt sạch chúng đi. Khắc La Tu Tư đại nhân, ngươi sẽ không quá để ý chứ?
Hàn Thạc cũng không giấu giếm, đứng lên nói trước.
- Không không! - Khắc La Tu Tư lập tức nặn ra một khuôn mặt tươi cười, lúc này hắn phải lo giữ cho được Hàn Thạc, nào dám đắc tội với hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.