Đại Ma Vương

Chương 278: Đề nghị điên khùng

Nghịch Thương Thiên

05/04/2013

- Thế nào? Bây giờ có thể xác định tư cách cho ta rồi chứ? - Hàn Thạc hiểu rõ trong việc có thể đạt được cảnh giới hôm nay, ma công phát huy tác dụng rất lớn, và một nguyên nhân nữa là vận khí của bản thân hắn tương đối tốt.

- Không vấn đề gì. Hãy chờ một lát để có thể làm mọi thứ cho ngươi! - Á Lôi Tư sảng khoái trả lời, quay sang gật gật đầu với một vị ma đạo sư bên cạnh. Vị ma đạo sư mặc một bộ ma pháp bào rộng thùng thình đó liền cầm tư liệu của Hàn Thạc đi lên lầu ba.

- Á Lôi Tư tiên sinh! Vị đại nhân kia lại tới bên ngoài? - Thiếu nữ kia đang đợi ở lầu dưới, leo lên lầu hai, thông báo cho Á Lôi Tư.

Á Lôi Tư ngẩn người ra, phất tay nói: - - - Hãy để cho ông ta lên.

Không lâu sau, Khảm Địch Đạt với dung mạo âm trầm, vẻ mặt lạnh lùng đi đến. Khi nhìn thấy Hàn Thạc đứng ở nơi này thì lập tức hơi sững sờ.

Hàn Thạc cũng ngẩn người ra, không nghĩ rằng sẽ gặp Khảm Địch Đạt ở nơi này. Mắt hắn chợt lóe tia quang mang rồi hoàn toàn khôi phục như bình thường, vẫn tươi cười, đứng nguyên tại chỗ.

- Cái lão già nhà ngươi, giờ đây cũng phải chịu khó chạy sang chỗ của ta a! - Á Lôi Tư dường như đã quen biết Khảm Địch Đạt từ lâu, sảng khoái cười ha ha một tràng rồi nói.

- Không có việc thì ta tới tìm ngươi làm gì. Bây giờ đang bận chuyện gì hả? - Khảm Địch Đạt liếc mắt nhìn Á Lôi Tư, sau đó quay sang nhìn Hàn Thạc, cau mày hỏi, làm bộ như không hề hay biết hắn.

- Ha ha, không có việc gì! Ba Bỉ Luân ma vũ học viện của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc vừa đào tạo được một vị thiên tài ma pháp. Không đến hai năm, hắn từ một ma pháp học đồ tiến giai tới Ma đạo sư. Đây là một chuyện rất quan trọng, kỷ lục của hắn sẽ trở thành một căn cứ quan trọng của Ma pháp công hội. - Á Lôi Tư hưng phấn chỉ Hàn Thạc giới thiệu với Khảm Địch Đạt.

Khảm Địch Đạt rõ ràng cũng kinh hãi, thật sự không ngờ rằng Hàn Thạc đã đạt tới thực lực Vong Linh Ma đạo sư. Hắn sáng mắt nhìn chằm chằm Hàn Thạc vài lượt rồi lên tiếng đề nghị:

- Á Lôi Tư, nếu ngươi không ngại, ta muốn nói chuyện riêng với vị thanh niên thiên tài này.

- Ta thì chẳng ngại gì, nhưng không biết người ta có ngại hay không! - Á Lôi Tư liếc mắt nhìn Hàn Thạc, tỏ ý tùy hắn quyết định.

Á Lôi Tư rõ ràng là không biết về quan hệ giữa Hàn Thạc và Khảm Địch Đạt. Giờ nghe lão nói như vậy, Hàn Thạc ngầm hiểu, quay sang phía Á Lôi Tư gật gật đầu nói:

- Dù sao cũng phải đợi một lúc, nhàn rỗi không có việc gì, ta không ngại nói chuyện với lão một chút!

- Vậy được, ta lên lầu trước. Mấy người các ngươi xuống lầu một không cho phép những người khác đi lên!

Á Lôi Tư phân phó những người đang có mặt trên lầu hai, rồi mới cười nói với Khảm Địch Đạt:

- Đến khi ngươi nói chuyện xong thì chứng minh Ma đạo sư của hắn cũng hoàn thành, đến lúc đó ngươi lên nói một tiếng là được.

- Không cần phải dạy ta, ta biết nên làm thế nào! - Khảm Địch Đạt và Á Lôi Tư chắc hẳn là cực kỳ thân quen, không ngại phiền mà thúc giục Á Lôi Tư.

Đợi sau khi đám người Á Lôi Tư rời hết đi, Khảm Địch Đạt ngắm nghía Hàn Thạc với vẻ kỳ quái, nói:

- Ta vừa mới nhận được tin từ Nhật Diệu cốc rằng ngươi đã giết chết Phất Cách Sâm của Quang Minh giáo hội nên đang định tìm ngươi hỏi rõ một số tình huống, không ngờ ngươi lại tới đây, còn có thêm tư cách Vong Linh Ma đạo sư. Ngươi thật sự đã mang đến cho ta một sự ngạc nhiên thú vị đó!

Lần trước đến Nhật Diệu cốc, trong lúc hỗn loạn ở sơn cốc, Hàn Thạc tại cảnh giới Thị Huyết không thể kìm nén dục vọng trong lòng đã một lần hành động điên cuồng, giết chết tại chỗ Đại ma đạo sư Phất Cách Sâm của Quang minh giáo hội, lại đánh trọng thương tộc trưởng Á Đương của Môn La gia tộc, tin tức này lan truyền khắp Nhật Diệu cốc. Khảm Địch Đạt là một trong tam đại cự đầu của Ám Mạc, không lý gì lại không biết chuyện này.

Hàn Thạc trầm mặc nhìn Khảm Địch Đạt, chuyện này lão đương nhiên là phải biết nên hắn cũng không cần phải giải thích, mặt khác trong lòng hắn sớm đã có chuẩn bị, biết Khảm Địch Đạt nhất định sẽ nhắc tới việc này.



Thấy Hàn Thạc trầm mặc không nói, Khảm Địch Đạt chăm chú nhìn thẳng vào hắn, trầm giọng nói:

- Ta không biết ngươi làm thế nào mà giết chết Phất Cách Sâm, chỉ sợ rằng nếu ta tự tay xuất thủ thì cũng không nắm chắc có thể giết chết hắn. Tên Phất Cách Sâm chết thì cũng chết rồi, nhưng sức ảnh hưởng của Quang Minh giáo hội rất lớn, từ nay về sau ngươi sẽ gặp những phiền toái vô cùng vô tận.

Mặt khác, ta nghe nói ngươi còn phóng thích ma pháp đã thất truyền Thi Thể Phục Hoạt, ta nghĩ rằng Thiên Tai giáo hội nhất định sẽ tìm ngươi. Hai giáo hội này đều có giáo đồ đông đảo ở khắp Kì Áo đại lục, nếu họ muốn đối phó ngươi, sẽ có hàng chục loại phương pháp, ngươi định ứng phó thế nào?

- Binh tới tướng ngăn, nước tới đất cản. Nếu bọn chúng dám động thủ đối phó ta, ta sẽ giết hết bọn chúng không trừ một ai! - Vẻ mặt Hàn Thạc lãnh khốc, sát khí cả người tự nhiên lan tỏa ra, nói giọng lạnh như băng.

Khảm Địch Đạt đã biết chuyện này nên Hàn Thạc cũng không giấu giếm. Khi hắn để sát khí bộc phát ra bên ngoài cơ thể thì loại nhân vật cấp bậc như Khảm Địch Đạt lập tức có phản ứng.

Gật gật đầu, Khảm Địch Đạt âm trầm nghiêm mặt nói:

- Ta tin là thực lực của ngươi không hề yếu, thế nhưng trong Quang Minh giáo hội không chỉ có một Phất Cách Sâm. Để đối phó ngươi, bọn chúng thậm chí không cần tự xuất thủ mà chỉ cần gây áp lực với Quốc vương bệ hạ, ta nghĩ Quốc vương bệ hạ sẽ không vì một tiểu nhân vật như ngươi mà đắc tội với giáo hội đó.

Nghe được nhưng lời này, Hàn Thạc tức thì trầm mặc hơn. Với tâm trí bây giờ, lại được Khảm Địch Đạt đề tỉnh như vậy, tất nhiên hắn rất nhanh có thể hiểu được ý tứ của lão.

Hít sâu một hơi, Khảm Địch Đạt nói:

- Ngươi là người do chính ta đưa vào Ám Mạc, ngươi có thực lực lớn như vậy, ta vô cùng cao hứng. Hơn nữa, ngươi bây giờ có chứng minh tư cách Ma đạo sư, ta cho ngươi một chủ ý!

Hàn Thạc động lòng, ngạc nhiên hỏi:

- Chủ ý gì?

Lúc trước khi giết Phất Cách Sâm, Hàn Thạc đã chuẩn bị tư tưởng. Nhưng thật ra hắn cũng không quá lo lắng, nếu Lan Tư Lạc Đặc đế quốc dưới áp lực của Quang Minh giáo hội bán đứng mình, Hàn Thạc tự tin có thể lợi dụng Tử Vong Mộ Địa thoát đi, chỉ có điều đi lại về sau có khá nhiều khó khăn.

Bây giờ vừa nghe Phất Cách Sâm có chủ ý, Hàn Thạc tự nhiên muốn biết liệu có phương pháp nào hay để ứng phó với việc hai phương chĩa mũi nhọn vào hắn không.

- Vô luận là Quang Minh giáo hội hay là Thiên Tai giáo hội, đều là tổ chức tông giáo. Mặc dù bọn chúng có sức ảnh hưởng rộng khắp nhưng thực lực thì chưa thể so sánh với Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, trong đó Quang Minh giáo hội hoạt động công khai nên khó đối phó hơn một chút. Bất quá, chỉ cần ngươi có thể chứng minh thực lực của mình đủ cường đại tới mức để cho Quốc vương bệ hạ nghĩ rằng người có giá trị đáng để cho hắn không để ý đến Quang Minh giáo hội thì theo cách lý giải của ta về người, Quốc vương bệ hạ sẽ không đếm xỉa đến áp lực của chúng.

Chỉ cần được Quốc vương bệ hạ nguyện ý bảo vệ, kể cả Quang Minh giáo hội cũng không dám bắt ngươi ở trong Lan Tư Lạc Đặc đế quốc. Dẫu sao thực lực của chúng còn chưa cường đại tới mức phá hủy được Lan Tư Lạc Đặc đế quốc.” Khảm Địch Đạt nhìn Hàn Thạc, bày mưu tính kế cho hắn.

Nghe Khảm Địch Đạt nói như vậy, Hàn Thạc trở nên thông suốt. Đúng là đối với một quốc gia cần nhất là nhân tài, đặc biệt là nhân tài có tiềm lực thì cực kỳ quan trọng đối với tiền đồ của quốc gia. Năm đó, sở dĩ Lan Tư Lạc Đặc đế quốc có thể duy trì được sự cường thịnh trong suốt bao nhiêu năm như vậy, đều là nhờ Pháp thần A Nhĩ Mai Lí Khắc Kha Đốn.

Một vị Thánh ma đạo sư có thể phóng thích ma pháp cấm chú mạnh kinh khủng, chỉ dùng một ma pháp mà hủy diệt cả một thành trì. Một vị Pháp thần có thực lực bán thần như trong truyền thuyết lại càng mạnh hơn nữa, tạo ra sức hủy diệt đến mức không thể tưởng tượng được. Chính nhờ có sự tồn tại của A Nhĩ Mai Lí Khắc Kha Đốn, Lan Tư Lạc Đặc đế quốc mới có thể cường thịnh như vậy.

Nhiều năm qua đi, đối với một quốc gia mà nói, một vị cường giả siêu nhiên vẫn luôn là tài nguyên quan trọng nhất, đặc biệt là những thánh giai như Kiếm thánh, Thánh ma đạo sư, Thánh kỵ sĩ. Số lượng những cường giả như vậy sẽ là căn cứ để xác định thực lực của một quốc gia. Nếu Hàn Thạc có thể chứng minh với Quốc vương bệ hạ là hắn có thể đạt tới loại thực lực như vậy, Quốc vương bệ hạ sẽ không cố kỵ uy hiếp của Quang Minh giáo hội, còn có thể tận tâm bảo vệ an toàn tính mạng cho hắn.

- Khảm Địch Đạt, ý ngài là? - Được Khảm Địch Đạt đề tỉnh, Hàn Thạc đã hiểu được, thế nhưng cụ thể làm như thế nào thì còn chưa suy nghĩ ra. Dù sao thì cũng không thể chỉ dùng lời nói suông mà chứng minh với người khác rằng ta rất mạnh được?

- Phương pháp đơn giản nhất chính là khiêu chiến, thông qua khiêu chiến cường giả mà xác định thực lực của bản thân. Ta gần đây mới nghe nói rằng ngươi đi chung với Lao Luân Tư ở Bắc thành vệ quân. Lao Luân Tư nuôi dưỡng tâm tư gì sao có thể giấu giếm được ta? Nếu muốn đạt được tước vị, kỳ thật ngươi thông qua khiêu chiến cường giả sẽ nhanh hơn một chút. Khi thực lực của ngươi khiến cho Quốc vương bệ hạ chú ý thì chẳng cần công lao gì cũng có thể được phong tước, cần chi phải phiền toái tích lũy quân công? - Khảm Địch Đạt nói giọng trào phùng, hơi xem thường đối với hành động của Hàn Thạc và Lao Luân Tư.

- Khiêu chiến, khiêu chiến cường giả. Chủ ý hay….

Hàn Thạc lẩm bẩm tự nói, sau đó hít sâu một hơi, thành khẩn cảm ơn:



- Cảm ơn Khảm Địch Đạt đại nhân. Ta biết phải làm như thế nào rồi!”

Gật gật đầu, Khảm Địch Đạt nói thản nhiên:

- Nếu không phải ngươi thuộc quyền quản lý của ta, nếu không phải vì quyển ghi chép của A Nhĩ Mai Lí Khắc Kha Đốn thì ta sẽ không phí tâm vì ngươi như vậy. Khi biết ngươi giết chết Phất Cách Sâm, ta đã suy nghĩ giúp ngươi. Ngươi sẽ lần lượt khiêu chiến với các nhân vật có tên trong quyển trục này. Ngươi có thể giết chết tất cả vì bọn chúng đều đã gây ra những hành vi đáng phải chết, nhưng đều tránh thoát sự trừng phạt của luật pháp đế quốc. Ngay cả Ám Mạc cũng không tìm được chứng cớ để bắt bọn chúng, nên muốn mượn tay ngươi giết chết bọn này.

Với thực lực có thể giết chết Phất Cách Sâm, ngươi đường đường chính chính giết chết những tên này hẳn là không khó. Trong nội bộ, ta sẽ ghi chép lại công lao của ngươi. Thông qua việc giết chết những người này, ngươi có thể nhanh chóng thành danh. Về phần Quốc vương bệ hạ, ta sẽ phụ trách liên lạc, nếu làm thỏa đáng mọi chuyện thì sẽ phong danh hiệu Tử tước cho ngươi. Quốc vương bệ hạ chẳng những sẽ không vì Quang Minh giáo hội mà gây áp lực cho ngươi, còn có thể cảnh cáo chúng không được manh động đối với ngươi. Địa vị thanh danh của ngươi càng tăng cao, tiểu tử Lao Luân Tư sẽ càng hưng phấn, điều này quả thật đúng là nhất cử tam tứ tiện à.

Khảm Địch Đạt nói xong, âm trầm cười hắc hắc, chừng như việc này lão đã cân nhắc từ lâu rồi, vô cùng đắc ý đối với chủ ý này.

- Khảm Địch Đạt đại nhân, ta cảm giác như bị ngài lợi dụng thì phải! - Hàn Thạc tức cười, hiểu rằng phương pháp này đích thực là tốt, bất quá nhìn Khảm Địch Đạt cười âm hiểm độc ác như vậy thì vẫn cảm thấy như thể lão trợ giúp mình chỉ là một phương diện, còn lợi dụng bản thân mình diệt trừ bọn đối lập mới là mục đích chủ yếu.

Trừng mắt liếc Hàn Thạc, Khảm Địch Đạt nói:

- Ngươi hãy coi đây là nhiệm vụ đi, ta sẽ ghi công cho ngươi. Bọn chó chết này tưởng rằng có thể chạy thoát khỏi bàn tay lão tử, hắc hắc, lần này cho các ngươi chết cả nút!

- Hiểu rồi! - Nhìn vẻ mặt âm hiểm cười lạnh của Khảm Địch Đạt, Hàn Thạc biết lão đã có chủ định từ trước, nên gật gật đầu đồng ý.

- Thế nhé. Ta còn có một số ma pháp tri thức phải cùng lão già Á Lôi Tư tham khảo. Bản ghi chép của A Nhĩ Mai Lí Khắc Kha Đốn thật sự quá thâm ảo, ngay cả ta cũng khó có thể lĩnh ngộ được, đành phải hỏi cái lão già kia!

Khảm Địch Đạt buông câu oán hận rồi đi lên tầng lầu trên. Tới cửa tầng lầu, Hàn Thạc thấy rõ ràng lão phóng thích ma pháp, trước hết là giải khai kết giới được bố trí trước khi nói chuyện, sau đó mới thúc giục hắn:

- Cấp chứng nhận cho tiểu tử này nhanh lên một chút, hắn có vẻ rất sốt ruột rồi.

- Ta đến đây!

Á Lôi Tư đáp lời, tủm tỉm cười đi xuống rồi đến trước mặt Hàn Thạc, đưa cho hắn chứng minh thân phận rồi mỉm cười nói:

- Chúc mừng ngươi Bố Lai Ân, có được chứng minh của ma pháp công hội, ngươi đã là Ma đạo sư rồi đó.

- Cảm ơn ngươi. - Hàn Thạc mỉm cười đáp tạ, liếc mắt nhìn sang Khảm Địch Đạt đang âm trầm quan sát, trong lòng chửi thầm một câu rồi đi thẳng xuống lầu.

- Xin chúc mừng! Ngươi thật lợi hại, còn trẻ như vậy đã thành một Vong Linh Ma đạo sư! - Khi xuống tới lầu một, thiếu nữ phụ trách tiếp tân chúc tụng với giọng kính nể.

Hàn Thạc gật gật đầu, nở một nụ cười rạng rỡ với thiếu nữ, rồi đi ngay khỏi Ma pháp công hội.

Nhận nụ cười rạng rỡ của Hàn Thạc, mặt thiếu nữ đỏ bừng, tim đập nhanh hơn rất nhiều so với trạng thái bình thường, thầm nghĩ hắn thật vừa cao to lại vừa trẻ trung đẹp trai!

Người cao một thước chín, nhờ tu luyện ma công, trên người Hàn Thạc tự nhiên có khí chất tà dị nên có thể hấp dẫn sự chú ý của người khác giới cũng là chuyện đương nhiên.

- Mục tiêu thứ nhất, Khảo Bá Đặc, thực lực kiếm sư, gian sát bảy thiếu nữ, hiện ở ngoại ô thành Bỉ Mỗ Sâm của đế quốc, là trấn trưởng Bỉ Lô trấn, danh hiệu Nam tước!

Ra ngoài Ma pháp công hội, Hàn Thạc nhìn lướt danh sách Khảm Địch Đạt đưa, cười lạnh đi tới Truyền tống trận của đế quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook