Đại Ma Vương

Chương 425: Đột biến của Hàn Thạc

Nghịch Thương Thiên

05/04/2013

Hàn Thạc hiểu được đây đều là bởi vì hắn quá tham lam. Đến nước này thì cũng không có biện pháp nào giải quyết ổn thỏa.

Bản thân hắn và Lục Ma Phong vốn tâm thần hòa hợp. Lực lượng mặt trái bên trong nó tán loạn dần dần đã ảnh hưởng đến tâm cảnh bình tĩnh của hắn. Bất giác, một ý niệm giết chóc đột nhiên nảy sinh trong đầu hắn, như là độc dược mào đầu. Cùng lúc đó trái tim của hắn cũng đập nhanh dần.

“Không tốt!” Hàn Thạc thầm kinh hãi.

Loại tâm tình này đã rất lâu chưa trải qua, Hàn Thạc hiểu được đây là dấu hiệu nhập ma. Đáng hận là Lục Ma Phong vẫn không ngừng điên cuồng hấp thụ các lực lượng mặt trái trong thành Áo Sâm. Mà bản thân Hàn Thạc thông qua cơn xoáy làm trung tâm đang thôn phệ sát khí ngập trời, hai loại lực lượng này đều cần hắn thao túng. Vừa làm cái nọ, vừa làm cái kia dẫn đến hắn bị ảnh hưởng nặng nề.

Đồng tử của Hàn Thạc dần dần ửng đỏ, các điểm huyết quang lượn lờ quanh thân. Một luồng lực lượng tà ác hung bạo từ cơ thể hắn bắt đầu tỏa ra. Tát Bác Tạp Tư và kiếm thánh Tạp La Lạp ở bên trong thành lập tức cảm ứng được biến hóa này.

- Sao lại thế này? - Tạp La Lạp chấn động nhìn phía Hàn Thạc đang đợi trên nóc nhà.

"Lách cách!"

Tạp La Lạp vừa nói xong thì trên nóc nhà lão đang dõi nhìn vang lên từng tràng “lốp bốp lùm bùm”. Từng tia sáng đỏ sậm bắn vụt ra ngoài. Một vùng phòng ốc xây từ đá nguyên khối bỗng chốc đổ sập.

Tát Bác Tạp Tư sửng sốt một chút, chớp mắt đã phóng đến khu vực mà Hàn Thạc đang ngồi xếp bằng. Lão thấy gương mặt hắn đột nhiên vặn vẹo hiện ra vẻ dữ tợn. Còn đáng sợ hơn, cơn xoáy khổng lồ trên đầu hắn hình thành từng đạo huyết quang như những dòng điện chui vào cơ thể hắn.

Một lực lượng tà ác kinh khủng đột nhiên bộc phát ra từ trên người Hàn Thạc. Lấy hắn làm trung tâm, các kiến trúc chung quanh nối tiếp nhau đổ ầm ầm, một số binh sĩ trong thành bảo không kịp chạy ra lập tức bị đè nát. Trong nháy mắt gần một trăm người đã chết.

Không Gian hệ Thánh ma đạo sư Tát Bác Tạp Tư lúc này sắc mặt đại biến. Lão không nói hai lời, vội vàng phóng thích kết giới phòng ngự đồng thời ngưng tụ tinh thần lực hét lớn:

- Bố Lai Ân!

Hàn Thạc đã sắp lâm vào Nhập Ma chi cảnh. Cặp mắt đã hoàn toàn đỏ ngầu, dường như có hai dòng máu tươi đang lưu chuyển trong đó, nhìn vô cùng đáng sợ.

Tiếng thét do Tát Bác Tạp Tư ngưng tụ tinh thần lực mà thành như một mũi châm nhọn đâm vào trí não hắn. Hàn Thạc chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, trong khoảnh khắc thần trí tỉnh táo được một chút.

- Chỉ thấy con ngươi của Hàn Thạc đảo “lục cục” một vòng rồi đột nhiên ngửa đầu hướng về bầu trời rít gào một tiếng. Một luồng sát khí khổng lồ hỗn tạp theo đó phóng lên cao. Đang lúc Tát Bác Tạp Tư kinh hãi không hiểu chuyện gì thì Hàn Thạc đã như là một tia chớp từ tòa thành bay lên trời cao, ẩn vào giữa tầng mây máu giữa bầu trời.

Tiếng gầm đáng sợ vang vọng cả khu thành bắc đang giao chiến, giống như tiếng sấm đì đùng vậy. Rất nhiều cường giả đều cảm ứng được trong tiếng gầm gừ ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Từng người ngóng nhìn về phía khu vực Hàn Thạc rời đi, trong lúc nhất thời không biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì.

- Có chuyện gì vậy? - Kiếm thánh Tạp La Lạp đến muộn một bước chỉ thấy một luồng sáng đỏ phóng lên cao thì vội vàng hỏi Tát Bác Tạp Tư.

- Không biết, ta cũng không biết!

Tát Bác Tạp Tư lúc này mới có phản ứng, lập tức lắc đầu bối rối trả lời. Nhìn tầng mây máu càng lúc càng dày giữa bầu trời, lão thì thào:

- Nhưng ta có một cảm giác không hay. Vừa rồi Bố Lai Ân khá đáng sợ. Lực lượng trên người hắn quá cường đại, đến mức ta thót cả tim.

Tạp La Lạp chấn động! Lão biết rõ thực lực chân chính của Tát Bác Tạp Tư mạnh ra sao. Vậy mà lại nghe Tát Bác Tạp Tư nói Hàn Thạc đột nhiên lộ ra lực lượng khiến lão hoảng sợ thì thật kinh ngạc, Tạp La Lạp ngưng trọng nói:

- Ta nghe trong tiếng thét của Bố Lai Ân thì cảm giác được sát khí ngút trời cùng sự tà ác, xem ra có chút không hay.



- Ta cũng lo lắng điểm này, ánh mắt vừa rồi của hắn không có chút gì là nhân tính nữa. Thực sự làm ta cảm thấy rất xa lạ, rất bất đồng với chúng ta thấy lúc bình thường. Ta khẳng định trên người hắn đã xảy ra cái gì đó không thể lí giải được. - Tát Bác Tạp Tư cũng trầm giọng đáp.

Đột nhiên, Tạp La Lạp sợ hãi kêu lên một tiếng:

- Xem kìa, tầng mây máu trên bầu trời đã di động rồi. Lại còn nhằm hướng bọn Á Hi Bá Ân!

- Hai vị, rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế? - Phạm Lôi Trạch bước tới, nghiêm mặt dò hỏi.

Cùng đi với lão còn có đám Ai Mễ Á Tư và Ngải Mễ Lệ. Bọn họ đều nghe được tiếng rít gào kinh khủng kia vọng ra, trong lòng tràn ngập nghi hoặc không giải thích được nên lập tức chạy tới coi ra sao.

Trên lầu hai giờ chỉ còn Phạm Ny và Phỉ Bích, hai nàng cũng lập tức im bặt, hoảng hốt nhìn về kẻ kia đang bay đi. Cũng không biết vì sao Hàn Thạc lại trở nên đáng sợ như vậy.

Tát Bác Tạp Tư cũng không trả lời câu hỏi của Phạm Lôi Trạch mà lo lắng cau mày nhìn trời.

Tầng mây máu kia vốn vẫn đang lặng lẽ đứng yên trên bầu trời. Nó vẫn không ngừng hấp thụ các loại lực lượng mặt trái trong thành bắc, thể tích càng lúc càng lớn nhưng không hề di động.

Nhưng lúc này thì nó đã bắt đầu chuyển động rồi!

Tầng mây máu di động khiến cho gió mây biến sắc. Một loại áp lực trầm trọng như núi áp xuống, kèm theo đó là khí tức vô cùng tà ác từ từ rời khỏi khoảng không trên bầu trời thành bắc, hướng về chỗ bọn người Á Hi Bá Ân.

- Ngải Mễ Lệ, muội có biết là chuyện gì không? - Ai Mễ Á Tư nhíu mày khó hiểu hỏi Ngải Mễ Lệ.

Trong mọi người ở đây thì Ngải Mễ Lệ là hiểu rõ Hàn Thạc nhất. Ai Mễ Á Tư vừa hỏi thì cả bọn đều quay sang nhìn nàng, biểu thị sự tò mò nghi hoặc.

- Đây là cái mà Bố Lai Ân nói là Nhập Ma. Theo lời chàng nói thì cảnh giới này sẽ làm cho chàng trở nên điên cuồng, không thể khống chế được hành vi của mình. Tuy là vô cùng nguy hiểm nhưng cũng sẽ làm cho thực lực của chàng tăng mạnh đến một cảnh giới đáng sợ. Muội cũng không hiểu rõ lắm, chỉ nghe chàng nói qua một chút mà thôi. - Ngải Mễ Lệ cũng nhíu mày giải thích.

Ngải Mễ Lệ nói như vậy, mọi người nhìn lại dãy phòng ốc vừa sụp đổ. Trong số binh sĩ vừa chết thảm có cả một vài binh sĩ của thành bắc, mọi người lập tức đồng tình với nhận định của Ngải Mễ Lệ. Cả Tát Bác Tạp Tư và Tạp La Lạp cũng không dám tiến vào địa phương của Á Hi Bá Ân, nhưng Hàn Thạc sau khi ngưng tụ mây máu thật dày thì điên cuồng xông tới. Hành vi này rõ ràng không phải là bình thường.

- Không ổn, nói như vậy thì Bố Lai Ân đang cực kỳ nguy hiểm. Chỗ đó cao thủ nhiều như mây, hắn bây giờ lại mất lý trí, vậy biết làm sao? - Tạp La Lạp lo lắng.

- Ài, cũng chỉ có thể tính từng bước thôi. Chúng ta không rời mắt khỏi hắn, nếu thật sự có gì đó không ổn thì sẽ nghĩ biện pháp cứu hắn vậy! - Tát Bác Tạp Tư cũng chỉ đành thở dài bất lực.

Lão vừa nói xong thì trong tay xuất hiện một quả thủy tinh cầu nhỏ màu lam to cỡ đầu người. Tát Bác Tạp Tư khẽ ngâm lên một ma pháp chú ngữ. Bên trong thủy tinh cầu đột nhiên bắn ra ánh sáng màu lam hoa mỹ, chúng lấp lánh rung động không ngừng như đá ném vào mặt hồ.

Theo tràng ngâm xướng của chú ngữ, lam quang từ từ bình lặng. Khi Tát Bác Tạp Tư ngâm xướng xong thì bên trong thủy tinh cầu đột nhiên xuất hiện một tràng cảnh rõ ràng.

Trong đó hiện ra hình ảnh toàn thân huyết quang lưu chuyển như điện xẹt của Hàn Thạc. Cặp mắt hắn giờ đã đỏ ngầu, Lục Ma Phong lơ lửng trên đầu. Xung quanh là tầng tầng mây máu, đang lao tới hướng đám người phía Á Hi Bá Ân.

Năm ngón tay đang cầm thủy tinh cầu của Tát Bác Tạp Tư khẽ động. Hình ảnh bên trong đó bỗng không ngừng thay đổi phóng to rồi hiện ra bộ mặt đám người Á Hi Bá Ân và Đại vương tử Tra Lí Tư. Trong đó hai thánh cấp cường giả đều đang hoảng sợ nhìn tầng mây máu dày đặc đang từ từ cuốn tới đỉnh đầu.

- Thủy tinh cầu này là do phu nhân Cát Thụy Ti cho ta. Mặc dù không thể dự báo tương lai nhưng có thể thấy được cảnh tượng trong một phạm vi nhất định. Chỉ có điều lại không nghe thấy thanh âm. - Tát Bác Tạp Tư giải thích.

- Hừ, rõ ràng có đồ vật tốt nhưng cứ một mực cất giấu. Thật là một tên gia hỏa ích kỷ. - Phạm Lôi Trạch hừ lạnh.



Tát Bác Tạp Tư cười khổ:

- Sử dụng thủy tinh cầu này vô cùng hao phí tinh thần lực, phạm vi nhìn thấy cũng có hạn, lại không nghe thấy thanh âm nào, sao so với được Bố Lai Ân thần kỳ kia chứ. Vì thế ta mới không đưa ra, không phải là ích kỷ gì cả.

- Được rồi, được rồi, chúng ta còn phải xem Bố Lai Ân có gặp chuyện không may không. -Tạp La Lạp không nhịn được ngắt lời Phạm Lôi Trạch rồi tập trung tinh thần nhìn vào biến hóa bên trong thủy tinh cầu nơi tay Tát Bác Tạp Tư.

Trong lúc cả đám người bên Tát Bác Tạp Tư đang chăm chú vào biến hóa trong thủy tinh cầu thì một số quý tộc thực lực yếu nhược bên phía Á Hi Bá Ân lại bị tầng mây máu áp chế đến mực chịu không nổi. Bọn chúng đều hồng hộc thở dốc dưới áp lực nặng nề.

- Mẹ nó chứ! Rốt cuộc là làm sao? Tự nhiên ở đâu bay ra một tầng mây đỏ như thế này! - Đại vương tử Tra Lí Tư cũng có cảm giác tim đập nhanh giống như có cả một tòa núi đè lên ngực, nói năng không được tự nhiên nữa, chịu không được ngẩng đầu quát mắng.

- Hai vị thánh giả, có biết đây là chuyện gì không? - Á Hi Bá Ân tuy là đại công tước của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc nhưng bản thân lại không tu luyện vũ kĩ và ma pháp. Lão cảm nhận loại áp lực này làm nổi lên các ham muốn điên cuồng giết chóc. Trong tình huống đang cần tỉnh táo để xử lý tình hình, loại ham muốn này rõ ràng là công kích trí mạng. Bởi vậy, lão liền vội vàng hỏi hai thánh cấp cường giả kia.

Hai thánh cấp cường giả vẻ mặt ngưng trọng nhìn tầng mây máu trong không trung. Hai lão có thể cảm nhận rõ ràng bên trong đó lực lượng khổng lồ tích tụ ngày càng nhiều. Lực lượng này được hấp thụ từ lực lượng mặt trái không khuất phục phẫn nộ sợ hãi của ngàn vạn người chết, nó khổng lồ quá mức tưởng tượng, làm cho hai lão đều cảm thấy khiếp đảm.

- Là cái tên gia hỏa tên gọi Bố Lai Ân kia giở trò quỷ, ta có thể cảm giác được hắn ở trong đám mây máu kia! - Thánh kỵ sĩ Bố Lãng Đặc nghiêm mặt, trầm giọng nói.

- Là hắn? Tiểu tử này không phải muốn chết sao? Ngang nhiên tìm đến đây chịu chết! - Đại vương tử Tra Lí Tư cười lạnh.

Tại đây giờ đang có hai thánh cấp cường giả. Ngoài ra còn có rất nhiều cao thủ cấp bậc Đại kiếm sư và Đại ma đạo sư cùng mấy ngàn binh sĩ trấn giữ. Tra Lí Tư đương nhiên cho rằng Hàn Thạc tới chỉ có đường chết mà thôi.

Nhưng hai thánh cấp cường giả thì lại có thể loáng thoáng nhận thấy lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong tầng mây máu. Chỉ có điều giữa lúc sĩ khí vô cùng quan trọng này mà hai lão nói ra chân tướng chỉ e binh sĩ sẽ sinh ra sợ hãi.

Cả hai liếc nhìn nhau rồi Đặng Phổ Tư đột nhiên bắt đầu ngâm xướng ma pháp chú ngữ, bố trí ra một khối kết giới xung quanh Á Hi Bá Ân. Miễn cho bọn họ bị ảnh hưởng bởi lực lượng bên trong tầng mây máu để rồi còn chưa chính thức giao chiến thì đã sinh ra sợ hãi.

- Phong hệ ma pháp sư, dùng Long quyển phong thổi bạt khối mây máu kia đi. - Thánh kỵ sĩ Bố Lãng Đặc phân phó một vài ma pháp sư bên cạnh triển khai hành động.

Mây máu trên bầu trời tích tụ càng lúc càng dày. Bố Lãng Đặc rõ ràng cảm ứng được lực lượng tụ đến chính là những lực lượng mặt trái. Đặng Phổ Tư mặc dù là Địa hệ Thánh ma đạo sư nhưng đối với tầng mây máu trên trời thì cũng vô kế khả thi. Chỉ có một vài Phong hệ ma pháp sư mới có thể phát huy lực lượng lớn nhất.

Đám Phong hệ ma pháp sư bên cạnh Á Hi Bá Ân theo sự phân phó của Bố Lãng Đặc bắt đầu đầu ngâm xướng chú ngữ. Chỉ thấy phong nguyên tố đột nhiên bốc lên dày đặc, từng cơn Long quyển phong lớn nhỏ chậm rãi thành hình rồi lao thẳng về tầng mây máu.

Chỉ là luôn luôn có một số sự việc thần kỳ ngoài dự liệu của con người. Tầng tầng mây máu dưới đủ các loại Phong hệ ma pháp sắc bén thổi vào nhưng vẫn không hề tán loạn. Nó vẫn án theo quỹ đạo cũ quét tới đỉnh đầu bọn Á Hi Bá Ân.

Cả đám Phong hệ ma pháp sư kinh ngạc không hiểu, một ma pháp sư tinh mắt chỉ vào mây máu cả kinh thốt:

- Xem kìa! Ở giữa đó có người!

Tiếng kêu thất thanh vừa vang lên thì cả đám dồn mắt nhìn vào giữa tầng mây máu. Chỉ thấy một người toàn thân cao lớn toàn những tia máu như lôi điện giao nhau đang thao túng tầng mây máu này. Đột nhiên cả tầng mây máu kèm theo tiếng rít gào điên cuồng đổ ập xuống.

Một lực lượng tà ác kinh khủng thình lình bao phủ cả khu vực. Thanh vũ khí hung uy trùm thiên địa kéo theo tầng tầng mây máu dày đặc như ngôi sao băng đỏ rực máu vụt tới. Do tốc độ bay cực nhanh, nó tạo ra ma sát với không khí phát ra tiếng rít kinh hoàng.

Bỗng chốc, cả bầu trời đều bị ánh đỏ bao phủ. Phía dưới, Bố Lãng Đặc và Đặng Phổ Tư đều cả kinh thất sắc.

- Mau lui lại! - Đặng Phổ Tư thét lên một tiếng rồi dùng cả hai tay kéo lấy Á Hi Bá Ân và Đại vương tử Tra Lí Tư, lập tức dùng Phiêu Phù thuật bay lùi về nơi xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook