Chương 924: Hư dữ ủy xà
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
( *Hư dữ ủy xà : làm việc một cách qua loa đại khái )
Thái Nhĩ nhìn thấy nụ cười của hắn liền hỏi :
- Ngươi thử nói ra xem?
Hàn Thạc vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, dường như căn bản không để liên minh liệp thần giả để vào trong mắt , chậm rãi nói :
- Chúng ta sẽ thông báo những tin tức về việc liệp thần giả tập trung tại Vùng Đất Hỗn Loạn cho người của mười hai đại thần vực, ta nghĩ họ sẽ không quản đường xa mà lặn lội tới đây tóm gọn một mẻ. Ha ha, liên minh liệp thần giả vốn luôn lẩn trốn, nếu như chúng dám mạo hiểm lộ diện, tự nhiên sẽ có người vui lòng ra tay với chúng.
- Điều này cũng có thể coi là một ý kiến hay tuy nhiên ta e một khi người của mười hai đại thần vực tụ tập đến Vùng Đất Hỗn Loạn rồi, có thể liền tiện tay dọn sạch luôn cả chúng ta cũng nên. Thái Nhĩ vẻ mặt cười khổ, hướng Hàn Thạc giải thích: - Chúng ta mặc dù thanh danh tốt hơn một chút so với đám liệp thần giả, nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu. Vùng Đất Hỗn Loạn chủ yếu đều là những hung thần ác sát đến từ các đại thần vực, ta sợ đến lúc đó bị người ta chú ý, cũng khó tránh khỏi một kiếp nạn.
- Không sai, Bố Lai Ân, việc này ngươi có thể không biết, có rất nhiều người cho rằng Vùng Đất Hỗn Loạn vốn không nên tồn tại ở Chúng Thần Đại Lục. Coi nó như một khối u ác tính, nếu lần này có cơ hội thanh trừ , ta nghĩ nhất định sẽ có người làm như vậy. Đến lúc đó chúng ta chẳng khác nào tự mua dây buộc mình, liên minh liệp thần giả có thể phân tán khắp nơi để chạy thoát, nhưng chúng ta không thể bỏ trốn giống bọn chúng được. Nói không chừng chưa cần liệp thần giả động thủ, chúng ta đã bị người của mười hai đại thần vực tiêu diệt trước rồi. - Áo Tác Ai than khẽ, vẻ mặt có chút không cam chịu.
- Hừ, còn có việc của Hàn Hạo nữa, bản thân hắn cũng là một thành viên của liên minh liệp thần giả. Ở Vùng Đất Hỗn Loạn, hắn đã tụ tập được một nhóm thế lực liệp thần giả cường đại. Một khi người của mười hai đại thần vực thật sự đến đây, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho Vùng Đất Hỗn Loạn! - La Cách cười lạnh.
- Quả thật là khó nghĩ … - Thái Nhĩ bĩu môi, mặt mày ủ rũ
Trong mắt của người ngoài, cái ghế quân chủ Vùng Đất Hỗn Loạn của bọn họ dường như rất chi là phong quang, nhưng chỉ có chính họ mới hiểu, cái phong quang kia chỉ là mặt ngoài mà thôi. Bất luận là đối mặt với liên minh liệp thần giả, hay các các chủ thần có thần cách tọa trấn ở các thần vực, bọn họ đều không có chút gì ưu thế gì. Chỉ là miễn cưỡng tìm một kẽ hở để sinh tồn mà thôi.
- Phải chiến đấu thôi, chỉ cần trận chiến mở đầu thắng lợi, liên minh liệp thần giả sẽ dao động! - Ngõa Tây Tư vẫn đang trầm mặc đột nhiên đứng thẳng dậy, lạnh lùng nói.
Thái Nhĩ lập tức đồng ý, dường như hắn ngay từ đầu đã có dự định chiến đấu chính diện:
- Một trận chiến này có muốn trốn tránh cũng không được, chúng ta không thể không chiến đấu! – Hắn quan sát Hàn Thạc, Áo Tác Ai rồi nói tiếp :
- Chỉ cần năm người chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, cũng không phải là không có hy vọng chiến thắng, ý các vị thế nào?
Nhìn bộ dạng Thái Nhĩ và La Cách tựa hồ đã sớm có kế hoạch từ trước, nhưng Hàn Thạc cũng không có ý vạch trần bọn chúng, nhún vai không quan tâm nói :
- Ta là người mới đến đây, ngươi nghĩ thế nào thì cứ cho là như vậy, bản thân là một phần của Vùng Đất Hỗn Loạn, ta chắc chắn sẽ dốc hết sức phối hợp!
- Tốt! - Thái Nhĩ cười ha ha. Dường như hắn rất hài lòng với câu trả lời của Hàn Thạc:
- Ta nghĩ khi liên minh liệp thần giả tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn nhất định sẽ không đi chung một con đường. Như vậy đi, chúng ta năm người từ năm hướng thủ hộ Vùng Đất Hỗn Loạn. Trước khi biết rõ tình hình, một khi có liệp thần giả từ phương hướng của mình phòng thủ tiến vào, đầu tiên phải lập tức phòng thủ. Trong thời gian này nhất định phải giữ liên lạc với nhau, nếu một phương không chống đỡ nổi thì bốn phương còn lại sẽ phái người trợ giúp.
Xem ra Thái Nhĩ có thể tìm được những lý do này cũng phải mất rất nhiều thời gian, một lời thao thao bất tuyệt nói ra, dường như đã chú ý đến mọi mặt của việc này. Tóm lại, chính là nhân mã mỗi người thủ vệ một phương sử dụng ma pháp kính làm công cụ liên lạc. Nếu một phương gặp phải sự công kích quá mạnh mẽ, bốn người khác sẽ phái người trợ giúp.
Mặc dù đối phương có Tát Lạp Tư trợ giúp nhưng bọn họ dù sao vẫn là chúa tể của nơi này. Về mặt tin tức đương nhiên thông thạo hơn so với liên minh liệp thần giả. Nếu có một phương liệp thần giả nào đó không biết lượng sức mình tự tiện tiến vào trước. Năm phương thế lực lập tức tập hợp lại, sử dụng những hiểu biết của họ đối với Vùng Đất Hỗn Loạn mà tiêu diệt đối phương.
Thái Nhĩ nói những lời này thật sự không có vấn đề gì. Nghe rất có gốc rễ và căn cứ, còn có vài phần đạo lý. La Cách liên tiếp gật đầu. Hai người khẳng định đã sớm thông qua với nhau rồi/ Ngõa Tây Tư nghe Thái Nhĩ nói xong cũng nghiêm mặt gật đầu, dường như cũng không có ý kiến gì cả.
Áo Tác Ai ngay từ đầu đã không đồng ý. Tuy nhiên hắn không có ý kiến nào hay hơn, mặt khác cũng không có lý do gì để phản bác Thái Nhĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.
- Bố Lai Ân, ngươi xem bố trí như vậy có được hay không? - Thái Nhĩ cuối cùng tập trung ánh mắt trên người Hàn Thạc, tủm tỉm cười hỏi.
- Không thành vấn đề, một chút vướng mắc cũng không có, ta hoàn toàn đồng ý! - Hàn Thạc bỗng nhiên như bừng tỉnh, sảng khoái đồng ý đề nghị vừa rồi của Thái Nhĩ. Dường như vừa rồi hắn không có nghiêm túc nghe Thái Nhĩ nói.
Thái Nhĩ cũng không tức giận, vừa thấy mục đích của mình đã đạt được, hắn cười nói :
- Tốt lắm, nếu mọi người đã không có ý kiến gì thì cứ quyết định như vậy đi. Dựa theo phương hướng các cửa chính của Thâm Cốc , mỗi người chúng ta trông coi một phương. Tuy nhiên ta nghĩ liên minh liệp thần giả muốn tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn không phải qua nửa năm đến một năm thì đừng hòng làm được, thời gian này mọi người có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, tích cực chuẩn bị, thu thập tin tức từ các thần vực, chuẩn bị cho đại chiến sau này!
- Thái Nhĩ hiện tại ngươi hãy lấy danh nghĩa năm người chúng ta thông báo cho tất cả Vùng Đất Hỗn Loạn biết về việc này.
- Các tiểu thế lực vốn trong lòng luôn có dã tâm của mình! Một khi liên minh liệp thần giả tấn công nơi này, nếu chúng ta muốn hiệp lực với bọn họ cùng đối phó thì cần phải an bài một chút, đến lúc đó sẽ do năm người chúng ta lãnh đạo! - La Cách đột nhiên mở miệng.
- Đây là điều đương nhiên. - Thái Nhĩ nhếch mép cười, nói :
- Ta đã phái người thông báo xuống cả rồi, tất cả các thế lực lớn nhỏ tại Vùng Đất Hỗn Loạn trong vòng nửa năm nhất định phải tự lựa chọn cho mình một trong năm phương quân chủ để quy phục. Một khi nguy cơ từ đám liệp thần giả được giải trừ, bọn họ có thể lập tức thoát ly. Nếu không, toàn bộ đều sẽ bị đuổi ra khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn!
- Rất tốt!” Hàn Thạc đứng thẳng dậy, vẻ mặt tươi cười nói :
- Ngươi đã bố trí sự tình thỏa đáng cả rồi, ta cũng không còn gì để lo lắng nữa. Nếu đám liệp thần giả kia thật sự xuất hiện xung quanh Vùng Đất Hỗn Loạn, chúng ta sẽ lại gặp mặt.
Nói xong, Hàn Thạc liếc mắt nhìn Áo Tác Ai, lại nhìn thoáng qua Ngõa Tây Tư một cái thật sâu, là người đầu tiên rời khỏi nơi này.
Hàn Thạc vừa đi, những người còn lại cũng không tiếp tục bàn bạc nữa. Ngõa Tây Tư, Áo Tác cáo từ rời đi trước, chỉ còn hai người Thái Nhĩ, La Cách vẫn còn ở lại.
- Hừ, thằng ranh con này quả nhiên ngày càng ngang ngược ! - La Cách thâm đọc nói nói:
- Hắn là mục tiêu chủ yếu của liên minh liệp thần giả, chúng ta trước tiên đưa thông tin phương hướng hắn phòng thủ truyền ra, đến lúc đó tự khắc sẽ có rất nhiều liệp thần giả tìm tới. Cho dù chúng không thể tiêu diệt hắn, chúng ta ở ngoài cũng phải bồi thêm một đao!
- Yên tâm đi, sau lần chiến đấu này, Ma Ẩn cốc Hàn gia chắc chắn sẽ bị xóa tên khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn! - Thái Nhĩ mỉm cười nhìn La Cách nói :
- Tốt lắm, tận dụng khoảng thời gian này, gom những thế lực lớn nhỏ trong Vùng Đất Hỗn Loạn lại. Lần này tuyệt đối là một cơ hội tốt, những thế lực kia đã phát triển khá mạnh, thường ngày vì đủ loại nguyên nhân để mặc cho bọn chúng làm bậy, hiện tại cũng nên thu hoạch rồi!
- Ha ha, Bố Lai Ân nhất định sẽ không biết được thủ lĩnh thật sự đứng sau những thế lực lớn nhỏ kia.
- Hai người chúng ta sau khi kết hợp thì sớm đã có đáp án rồi, ta trái lại muốn nhìn ba người Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai, Bố Lai Ân có thể thu phục thêm bao nhiêu nhóm thế lực! - La Cách cười lạnh.
……
Thâm Cốc, Thiên Cơ Dược Tề.
Áo Tác Ai đang cùng Hàn Thạc uống rượu, hai người phân biệt ngồi ở hai bên.
- Bố Lai Ân, về chuyện này ngươi có ý kiến gì không? - Áo Tác Ai uống thêm một ngụm rượu nữa, ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc.
Cầm trong tay chén rượu lắc lư óng ánh, hai mắt chăm chú nhìn chén rượu ngon đỏ thẫm, do dự trong chốc lát hắn mới trầm giọng nói :
- Hiển nhiên là hai người Thái Nhĩ và La Cách trong lòng sớm đã lập kế hoạch rồi, chỉ là không biết chúng muốn đối phó với liên minh liệp thần giả, hay còn dự định đối phó với cả chúng ta …
- Ta thấy bọn chúng muốn một lưới tóm gọn, mượn tay liên minh liệp thần giả làm suy yếu lực lượng của chúng ta. Hừ! Thái Nhĩ, La Cách, hai ngươi bọn là những kẻ hèn hạ vô sỉ, nếu bọn chúng bán tin tức của chúng ta cho liên minh liệp thần giả, ở thời điểm mấu chốt chúng sẽ mặc kệ chúng ta, thậm chí xuất thủ đánh lé sau lưng. Ta nghĩ sau đó Vùng Đất Hỗn Loạn chính là của hai người bọn chúng rồi! - Áo Tác Ai trầm giọng quát.
- Sự tồn tại của Vùng Đất Hỗn Loạn là cần thiết, không có Vùng Đất Hỗn Loạn, những hung thần ác sát ở mười hai đại thần vực sẽ không có bất cứ chỗ nào để đi, nếu để chúng lưu lại ở các đại thần vực thì sẽ càng gây ra nhiều thảm án. Cứ một lần bị kích động là một lần ra tay, hoặc là một lần vu cáo, đều có thể khiến cho người tốt trở thành kẻ có tội. Cho nên, những kẻ như vậy hiện tại không phải ít, sau này cũng sẽ không ít.
Vùng Đất Hỗn Loạn chính là cung cấp cho những người này một cái nơi có thể đến, ngăn bọn họ làm loạn ở mười hai đại thần vực. Từ sau khi ta tới Chúng Thần Đại Lục, cũng đã nghe nói qua nhiều chuyện của Vùng Đất Hỗn Loạn trong vòng nghìn vạn năm gần đây. Vùng Đất Hỗn Loạn mặc dù trải qua vài lần thanh trừ, từ đầu đến cuối vẫn tồn tại ở Chúng Thần Đại Lục, chuyện này cũng có đạo lý của nó. - Hàn Thạc hai tròng mắt sáng lên, chậm rãi phân tích.
Áo Tác Ai có chút động tâm, bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, kinh hô:
- Ngươi nói gì?
- Vùng Đất Hỗn Loạn tồn tại là cần thiết, tuy nhiên những người đứng đầu mười hai đại thần vực cũng sẽ không cho phép Vùng Đất Hỗn Loạn quá mạnh. Cho nên dù người của mười hai đại thần vực có tấn công Vùng Đất Hỗn Loạn, cũng chỉ là nhất thời, qua một khoảng thời gian sẽ lại tiếp tục mặc kệ không để ý tới, đây chính là tình hình của Vùng Đất Hỗn Loạn. - Hàn Thạc tiếp tục nói.
- Vậy ý ngươi là vẫn muốn truyền tin tức liên minh liệp thần giả ở đây ra? - Áo Tác Ai dần dần hiểu được ý nghĩ của Hàn Thạc, hắn hỏi thăm dò.
- Có lẽ là vậy, bất kể là liên minh liệp thần giả hay Vùng Đất Hỗn Loạn đều cần phải dọn dẹp một lần nữa rồi. - Hàn Thạc cũng không trực tiếp trả lời Áo Tác Ai mà chỉ cười cười nói:
- Cho nên, Thái Nhĩ, La Cách đã có tính toán của chính mình, chúng ta cũng nên sớm chuẩn bị tốt đi thôi. Áo Tác Ai , đến lúc đó nếu như gặp khó khăn, chúng ta sẽ tới Ma Ẩn Cốc vậy.
Vẻ mặt Áo Tác Ai dường như đang suy nghĩ gì đó. Hắn gật đầu, không nói thêm gì nữa, cáo từ ra về.
Sau khi Áo Tác Ai rời đi, Hàn Thạc gọi Tá Kỳ đến phân phó :
- Bảo tất cả người của Hàn Gia ba ngày sau rời khỏi Thâm Cốc, tiến vào Ma Ẩn Cốc. Việc buôn bán của Thiên Cơ dược tề tiếp tục duy trì như hiện tại, đợi trận chiến này qua đi, chúng ta sẽ dần dần trở lại Thâm Cốc!
Thái Nhĩ nhìn thấy nụ cười của hắn liền hỏi :
- Ngươi thử nói ra xem?
Hàn Thạc vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, dường như căn bản không để liên minh liệp thần giả để vào trong mắt , chậm rãi nói :
- Chúng ta sẽ thông báo những tin tức về việc liệp thần giả tập trung tại Vùng Đất Hỗn Loạn cho người của mười hai đại thần vực, ta nghĩ họ sẽ không quản đường xa mà lặn lội tới đây tóm gọn một mẻ. Ha ha, liên minh liệp thần giả vốn luôn lẩn trốn, nếu như chúng dám mạo hiểm lộ diện, tự nhiên sẽ có người vui lòng ra tay với chúng.
- Điều này cũng có thể coi là một ý kiến hay tuy nhiên ta e một khi người của mười hai đại thần vực tụ tập đến Vùng Đất Hỗn Loạn rồi, có thể liền tiện tay dọn sạch luôn cả chúng ta cũng nên. Thái Nhĩ vẻ mặt cười khổ, hướng Hàn Thạc giải thích: - Chúng ta mặc dù thanh danh tốt hơn một chút so với đám liệp thần giả, nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu. Vùng Đất Hỗn Loạn chủ yếu đều là những hung thần ác sát đến từ các đại thần vực, ta sợ đến lúc đó bị người ta chú ý, cũng khó tránh khỏi một kiếp nạn.
- Không sai, Bố Lai Ân, việc này ngươi có thể không biết, có rất nhiều người cho rằng Vùng Đất Hỗn Loạn vốn không nên tồn tại ở Chúng Thần Đại Lục. Coi nó như một khối u ác tính, nếu lần này có cơ hội thanh trừ , ta nghĩ nhất định sẽ có người làm như vậy. Đến lúc đó chúng ta chẳng khác nào tự mua dây buộc mình, liên minh liệp thần giả có thể phân tán khắp nơi để chạy thoát, nhưng chúng ta không thể bỏ trốn giống bọn chúng được. Nói không chừng chưa cần liệp thần giả động thủ, chúng ta đã bị người của mười hai đại thần vực tiêu diệt trước rồi. - Áo Tác Ai than khẽ, vẻ mặt có chút không cam chịu.
- Hừ, còn có việc của Hàn Hạo nữa, bản thân hắn cũng là một thành viên của liên minh liệp thần giả. Ở Vùng Đất Hỗn Loạn, hắn đã tụ tập được một nhóm thế lực liệp thần giả cường đại. Một khi người của mười hai đại thần vực thật sự đến đây, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho Vùng Đất Hỗn Loạn! - La Cách cười lạnh.
- Quả thật là khó nghĩ … - Thái Nhĩ bĩu môi, mặt mày ủ rũ
Trong mắt của người ngoài, cái ghế quân chủ Vùng Đất Hỗn Loạn của bọn họ dường như rất chi là phong quang, nhưng chỉ có chính họ mới hiểu, cái phong quang kia chỉ là mặt ngoài mà thôi. Bất luận là đối mặt với liên minh liệp thần giả, hay các các chủ thần có thần cách tọa trấn ở các thần vực, bọn họ đều không có chút gì ưu thế gì. Chỉ là miễn cưỡng tìm một kẽ hở để sinh tồn mà thôi.
- Phải chiến đấu thôi, chỉ cần trận chiến mở đầu thắng lợi, liên minh liệp thần giả sẽ dao động! - Ngõa Tây Tư vẫn đang trầm mặc đột nhiên đứng thẳng dậy, lạnh lùng nói.
Thái Nhĩ lập tức đồng ý, dường như hắn ngay từ đầu đã có dự định chiến đấu chính diện:
- Một trận chiến này có muốn trốn tránh cũng không được, chúng ta không thể không chiến đấu! – Hắn quan sát Hàn Thạc, Áo Tác Ai rồi nói tiếp :
- Chỉ cần năm người chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, cũng không phải là không có hy vọng chiến thắng, ý các vị thế nào?
Nhìn bộ dạng Thái Nhĩ và La Cách tựa hồ đã sớm có kế hoạch từ trước, nhưng Hàn Thạc cũng không có ý vạch trần bọn chúng, nhún vai không quan tâm nói :
- Ta là người mới đến đây, ngươi nghĩ thế nào thì cứ cho là như vậy, bản thân là một phần của Vùng Đất Hỗn Loạn, ta chắc chắn sẽ dốc hết sức phối hợp!
- Tốt! - Thái Nhĩ cười ha ha. Dường như hắn rất hài lòng với câu trả lời của Hàn Thạc:
- Ta nghĩ khi liên minh liệp thần giả tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn nhất định sẽ không đi chung một con đường. Như vậy đi, chúng ta năm người từ năm hướng thủ hộ Vùng Đất Hỗn Loạn. Trước khi biết rõ tình hình, một khi có liệp thần giả từ phương hướng của mình phòng thủ tiến vào, đầu tiên phải lập tức phòng thủ. Trong thời gian này nhất định phải giữ liên lạc với nhau, nếu một phương không chống đỡ nổi thì bốn phương còn lại sẽ phái người trợ giúp.
Xem ra Thái Nhĩ có thể tìm được những lý do này cũng phải mất rất nhiều thời gian, một lời thao thao bất tuyệt nói ra, dường như đã chú ý đến mọi mặt của việc này. Tóm lại, chính là nhân mã mỗi người thủ vệ một phương sử dụng ma pháp kính làm công cụ liên lạc. Nếu một phương gặp phải sự công kích quá mạnh mẽ, bốn người khác sẽ phái người trợ giúp.
Mặc dù đối phương có Tát Lạp Tư trợ giúp nhưng bọn họ dù sao vẫn là chúa tể của nơi này. Về mặt tin tức đương nhiên thông thạo hơn so với liên minh liệp thần giả. Nếu có một phương liệp thần giả nào đó không biết lượng sức mình tự tiện tiến vào trước. Năm phương thế lực lập tức tập hợp lại, sử dụng những hiểu biết của họ đối với Vùng Đất Hỗn Loạn mà tiêu diệt đối phương.
Thái Nhĩ nói những lời này thật sự không có vấn đề gì. Nghe rất có gốc rễ và căn cứ, còn có vài phần đạo lý. La Cách liên tiếp gật đầu. Hai người khẳng định đã sớm thông qua với nhau rồi/ Ngõa Tây Tư nghe Thái Nhĩ nói xong cũng nghiêm mặt gật đầu, dường như cũng không có ý kiến gì cả.
Áo Tác Ai ngay từ đầu đã không đồng ý. Tuy nhiên hắn không có ý kiến nào hay hơn, mặt khác cũng không có lý do gì để phản bác Thái Nhĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.
- Bố Lai Ân, ngươi xem bố trí như vậy có được hay không? - Thái Nhĩ cuối cùng tập trung ánh mắt trên người Hàn Thạc, tủm tỉm cười hỏi.
- Không thành vấn đề, một chút vướng mắc cũng không có, ta hoàn toàn đồng ý! - Hàn Thạc bỗng nhiên như bừng tỉnh, sảng khoái đồng ý đề nghị vừa rồi của Thái Nhĩ. Dường như vừa rồi hắn không có nghiêm túc nghe Thái Nhĩ nói.
Thái Nhĩ cũng không tức giận, vừa thấy mục đích của mình đã đạt được, hắn cười nói :
- Tốt lắm, nếu mọi người đã không có ý kiến gì thì cứ quyết định như vậy đi. Dựa theo phương hướng các cửa chính của Thâm Cốc , mỗi người chúng ta trông coi một phương. Tuy nhiên ta nghĩ liên minh liệp thần giả muốn tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn không phải qua nửa năm đến một năm thì đừng hòng làm được, thời gian này mọi người có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, tích cực chuẩn bị, thu thập tin tức từ các thần vực, chuẩn bị cho đại chiến sau này!
- Thái Nhĩ hiện tại ngươi hãy lấy danh nghĩa năm người chúng ta thông báo cho tất cả Vùng Đất Hỗn Loạn biết về việc này.
- Các tiểu thế lực vốn trong lòng luôn có dã tâm của mình! Một khi liên minh liệp thần giả tấn công nơi này, nếu chúng ta muốn hiệp lực với bọn họ cùng đối phó thì cần phải an bài một chút, đến lúc đó sẽ do năm người chúng ta lãnh đạo! - La Cách đột nhiên mở miệng.
- Đây là điều đương nhiên. - Thái Nhĩ nhếch mép cười, nói :
- Ta đã phái người thông báo xuống cả rồi, tất cả các thế lực lớn nhỏ tại Vùng Đất Hỗn Loạn trong vòng nửa năm nhất định phải tự lựa chọn cho mình một trong năm phương quân chủ để quy phục. Một khi nguy cơ từ đám liệp thần giả được giải trừ, bọn họ có thể lập tức thoát ly. Nếu không, toàn bộ đều sẽ bị đuổi ra khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn!
- Rất tốt!” Hàn Thạc đứng thẳng dậy, vẻ mặt tươi cười nói :
- Ngươi đã bố trí sự tình thỏa đáng cả rồi, ta cũng không còn gì để lo lắng nữa. Nếu đám liệp thần giả kia thật sự xuất hiện xung quanh Vùng Đất Hỗn Loạn, chúng ta sẽ lại gặp mặt.
Nói xong, Hàn Thạc liếc mắt nhìn Áo Tác Ai, lại nhìn thoáng qua Ngõa Tây Tư một cái thật sâu, là người đầu tiên rời khỏi nơi này.
Hàn Thạc vừa đi, những người còn lại cũng không tiếp tục bàn bạc nữa. Ngõa Tây Tư, Áo Tác cáo từ rời đi trước, chỉ còn hai người Thái Nhĩ, La Cách vẫn còn ở lại.
- Hừ, thằng ranh con này quả nhiên ngày càng ngang ngược ! - La Cách thâm đọc nói nói:
- Hắn là mục tiêu chủ yếu của liên minh liệp thần giả, chúng ta trước tiên đưa thông tin phương hướng hắn phòng thủ truyền ra, đến lúc đó tự khắc sẽ có rất nhiều liệp thần giả tìm tới. Cho dù chúng không thể tiêu diệt hắn, chúng ta ở ngoài cũng phải bồi thêm một đao!
- Yên tâm đi, sau lần chiến đấu này, Ma Ẩn cốc Hàn gia chắc chắn sẽ bị xóa tên khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn! - Thái Nhĩ mỉm cười nhìn La Cách nói :
- Tốt lắm, tận dụng khoảng thời gian này, gom những thế lực lớn nhỏ trong Vùng Đất Hỗn Loạn lại. Lần này tuyệt đối là một cơ hội tốt, những thế lực kia đã phát triển khá mạnh, thường ngày vì đủ loại nguyên nhân để mặc cho bọn chúng làm bậy, hiện tại cũng nên thu hoạch rồi!
- Ha ha, Bố Lai Ân nhất định sẽ không biết được thủ lĩnh thật sự đứng sau những thế lực lớn nhỏ kia.
- Hai người chúng ta sau khi kết hợp thì sớm đã có đáp án rồi, ta trái lại muốn nhìn ba người Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai, Bố Lai Ân có thể thu phục thêm bao nhiêu nhóm thế lực! - La Cách cười lạnh.
……
Thâm Cốc, Thiên Cơ Dược Tề.
Áo Tác Ai đang cùng Hàn Thạc uống rượu, hai người phân biệt ngồi ở hai bên.
- Bố Lai Ân, về chuyện này ngươi có ý kiến gì không? - Áo Tác Ai uống thêm một ngụm rượu nữa, ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc.
Cầm trong tay chén rượu lắc lư óng ánh, hai mắt chăm chú nhìn chén rượu ngon đỏ thẫm, do dự trong chốc lát hắn mới trầm giọng nói :
- Hiển nhiên là hai người Thái Nhĩ và La Cách trong lòng sớm đã lập kế hoạch rồi, chỉ là không biết chúng muốn đối phó với liên minh liệp thần giả, hay còn dự định đối phó với cả chúng ta …
- Ta thấy bọn chúng muốn một lưới tóm gọn, mượn tay liên minh liệp thần giả làm suy yếu lực lượng của chúng ta. Hừ! Thái Nhĩ, La Cách, hai ngươi bọn là những kẻ hèn hạ vô sỉ, nếu bọn chúng bán tin tức của chúng ta cho liên minh liệp thần giả, ở thời điểm mấu chốt chúng sẽ mặc kệ chúng ta, thậm chí xuất thủ đánh lé sau lưng. Ta nghĩ sau đó Vùng Đất Hỗn Loạn chính là của hai người bọn chúng rồi! - Áo Tác Ai trầm giọng quát.
- Sự tồn tại của Vùng Đất Hỗn Loạn là cần thiết, không có Vùng Đất Hỗn Loạn, những hung thần ác sát ở mười hai đại thần vực sẽ không có bất cứ chỗ nào để đi, nếu để chúng lưu lại ở các đại thần vực thì sẽ càng gây ra nhiều thảm án. Cứ một lần bị kích động là một lần ra tay, hoặc là một lần vu cáo, đều có thể khiến cho người tốt trở thành kẻ có tội. Cho nên, những kẻ như vậy hiện tại không phải ít, sau này cũng sẽ không ít.
Vùng Đất Hỗn Loạn chính là cung cấp cho những người này một cái nơi có thể đến, ngăn bọn họ làm loạn ở mười hai đại thần vực. Từ sau khi ta tới Chúng Thần Đại Lục, cũng đã nghe nói qua nhiều chuyện của Vùng Đất Hỗn Loạn trong vòng nghìn vạn năm gần đây. Vùng Đất Hỗn Loạn mặc dù trải qua vài lần thanh trừ, từ đầu đến cuối vẫn tồn tại ở Chúng Thần Đại Lục, chuyện này cũng có đạo lý của nó. - Hàn Thạc hai tròng mắt sáng lên, chậm rãi phân tích.
Áo Tác Ai có chút động tâm, bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, kinh hô:
- Ngươi nói gì?
- Vùng Đất Hỗn Loạn tồn tại là cần thiết, tuy nhiên những người đứng đầu mười hai đại thần vực cũng sẽ không cho phép Vùng Đất Hỗn Loạn quá mạnh. Cho nên dù người của mười hai đại thần vực có tấn công Vùng Đất Hỗn Loạn, cũng chỉ là nhất thời, qua một khoảng thời gian sẽ lại tiếp tục mặc kệ không để ý tới, đây chính là tình hình của Vùng Đất Hỗn Loạn. - Hàn Thạc tiếp tục nói.
- Vậy ý ngươi là vẫn muốn truyền tin tức liên minh liệp thần giả ở đây ra? - Áo Tác Ai dần dần hiểu được ý nghĩ của Hàn Thạc, hắn hỏi thăm dò.
- Có lẽ là vậy, bất kể là liên minh liệp thần giả hay Vùng Đất Hỗn Loạn đều cần phải dọn dẹp một lần nữa rồi. - Hàn Thạc cũng không trực tiếp trả lời Áo Tác Ai mà chỉ cười cười nói:
- Cho nên, Thái Nhĩ, La Cách đã có tính toán của chính mình, chúng ta cũng nên sớm chuẩn bị tốt đi thôi. Áo Tác Ai , đến lúc đó nếu như gặp khó khăn, chúng ta sẽ tới Ma Ẩn Cốc vậy.
Vẻ mặt Áo Tác Ai dường như đang suy nghĩ gì đó. Hắn gật đầu, không nói thêm gì nữa, cáo từ ra về.
Sau khi Áo Tác Ai rời đi, Hàn Thạc gọi Tá Kỳ đến phân phó :
- Bảo tất cả người của Hàn Gia ba ngày sau rời khỏi Thâm Cốc, tiến vào Ma Ẩn Cốc. Việc buôn bán của Thiên Cơ dược tề tiếp tục duy trì như hiện tại, đợi trận chiến này qua đi, chúng ta sẽ dần dần trở lại Thâm Cốc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.