Chương 898: Không còn lối thoát
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Cát Á Lan gia tộc vẻn vẹn đưa ra thời gian có ba ngày, ý tứ qua lời truyền đạt của Đạt Gia Tây rất rõ ràng. Sau ba ngày, nếu như Hàn gia không giao nộp toàn bộ bí mật còn lại, tất cả sẽ chịu tai ương.
Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Tư Tháp Tác Mỗ, Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, những nhân vật cao cấp của Hàn gia đang hội họp, vẻ mặt mỗi người đều mang nét bi thảm, căn bản không biết nên đối phó với cục diện này như thế nào.
Chuyện tới nước này, Tư Tháp Tác Mỗ lòng đã xác định được gã vệ sĩ Hàn gia mất tích kia nhất định đã bị Cát Á Lan gia tộc giở trò quỷ. Nếu không, Sa Đà cũng không có khả năng tinh tường, biết được Hàn gia còn che giấu bao nhiêu loại ma trận.
Ngải Mễ Lệ, Tư Tháp Tác Mỗ đưa mắt sang nhau, biết chuyện này đã không thể tiếp tục giấu diếm được nữa. Tư Tháp Tác Mỗ giải thích sự việc một lượt, đoạn nặng nề nói:
- Xem ra, Sa Đà thông qua gã vệ sĩ kia khẳng định đã biết một số bí mật của Hàn gia. Nếu không sẽ không huỷ kỳ hạn một tháng trước đó, giới hạn cho chúng ta trong vòng ba ngày phải giao tất cả bí mật ra!
- Đám vệ sĩ được ta tự mình huấn luyện, không có khả năng tiết lộ chân tướng. Điểm này ta tuyệt đối tin tưởng! - Bác Lan Tư trầm ngâm một chút, nói chắc chắn.
Tất cả vệ sĩ Hàn gia, khi thật sự gia nhập đều phải trải qua tầng tầng khảo nghiệm. Sau khi tiến vào, dưới đủ loại phương pháp huấn luyện tàn khốc, mỗi một người khi cần thiết đều sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình.
Chẳng những đối với người khác, đối với bản thân cũng là như vậy! Vệ sĩ được Bác Lan Tư huấn luyện, cũng đã từng trải qua việc bị hình cụ tra hỏi, hắn tin tưởng họ sẽ không bán rẻ Hàn gia.
Trên thực tế cũng đúng là như vậy, gã vệ sĩ bình thường đó của Hàn gia đã thực hiện rất tốt việc giữ im lặng, thậm chí còn kiên quyết đến mức cắn đứt cả đầu lưỡi của mình!
- Bản thân Sa Đà tu luyện Tử Vong lực lượng, sự quen thuộc và nắm vững linh hồn của hắn vượt xa dự đoán của chúng ta. Có thể hắn đã moi được một số ký ức.
Cùng tu luyện Tử Vong lực lượng, Phạm Ny đau buồn giải thích:
- Ta tin vệ sĩ của Hàn gia chúng ta đều một lòng trung thành. Nhưng người sau khi chết, ký ức linh hồn cũng không lập tức tiêu tan, với cảnh giới như của Sa Đà thì việc thu lấy một số ký ức căn bản không mấy khó khăn!
Nghe Phạm Ny nói như vậy, mọi người lập tức hiểu rõ được sự việc.
- Xem ra không còn kéo dài được nữa. Nếu như Sa Đà thực sự biết được bí mật của Hàn gia chúng ta từ trong linh hồn của vệ sĩ kia, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Bất luận chúng ta làm như thế nào, con đường trước mắt chỉ có chết! - Ngải Mễ Lệ than thở thể hiện rõ sự tuyệt vọng vô cùng. Việc đã đến nước này, cho dù nàng vẫn luôn kiên trì cũng chợt cảm thấy cơ hội sống trở nên mù mịt, không thấy được một chút hy vọng nào.
Trong tình thế này, Bác Lan Tư vẫn giữ được vẻ thản nhiên coi thường tính mạng, thu hết biểu tình mỗi thành viên Hàn gia vào đáy mắt, rồi quyết đoán nói:
- Tối nay động thủ. Giết một là lời một, không tiếp tục chờ nữa!
Bác Lan Tư mọi khi đều vô cùng bình tĩnh, không ngừng ngăn cản hai người Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc hành xử lỗ mãng, một mực tuân thủ theo phương châm của Tư Tháp Tác Mỗ và Ngải Mễ Lệ. Cho dù Sa Đà có làm nhục, hắn cũng có thể nhẫn nhịn được. Nhưng hiện tại hắn lại là người đầu tiên khởi xướng việc liều chết đánh cược.
Mấy người nóng tính như Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đã sớm hằm hè chuẩn bị lao ra đánh giết, vừa nghe thấy Bác Lan Tư nói như vậy, mắt đều lóe lên hung quang bốn phía, hưng phấn đến biến thái. Bọn họ sở dĩ đều nghe theo Bác Lan Tư từ sau khi Hàn Thạc rời đi, là bởi vì họ biết Bác Lan Tư còn bình tĩnh hơn so với tất cả mọi người, cũng quyết đoán hơn. Nên một khi đã quyết định ra tay, kẻ phát động đầu tiên nhất định sẽ là hắn!
Gật đầu, Ngải Mễ Lệ cất giọng yếu ớt nhưng lại mang theo sự kiên quyết coi thường cái chết:
- Đã vậy tối nay hành động đi! Sử dụng lực lượng mạnh nhất của chúng ta, nhất định phải làm cho Cát Á Lan gia tộc thương vong lớn nhất! Cho dù Hàn gia chúng ta tuyệt diệt ở đây, cũng quyết không để cho Cát Á Lan gia tộc được dễ chịu!
Ánh mắt đảo qua mọi người một vòng, nàng chợt nhẹ nhàng cười nói:
- Chúng ta sẽ không chết vô ích. Bố Lai Ân nhất định sẽ báo thù cho chúng ta. Tất cả những kẻ dính líu vào việc này tại Khô Cốt thành, ta chắc chắn bọn chúng nhất định sẽ không trốn thoát Bố Lai Ân đuổi giết!
- Mọi người giải tán nghỉ ngơi một lát, trước hừng đông tập hợp. Đến lúc đó tất cả cùng động thủ, giết hết những kẻ có thể giết của Cát Á Lan gia tộc, phá huỷ toàn bộ những thứ có thể phá huỷ! - Sau khi đã ra quyết định liều chết chiến đấu, người phát mệnh lệnh nghiễm nhiên là Bác Lan Tư. Thân là giáo quan của tất cả vệ sĩ Hàn gia, phương diện này năng lực của hắn không phải bàn cãi.
Không có ai nói thêm gì, tất cả thành viên chủ yếu nhất của Hàn gia đều lặng lẽ tản đi, yên lặng chờ thời điểm trước khi trời hửng sáng, quyết chiến một trận sống còn. Bác Lan Tư vừa rời đi, các đội trưởng lập tức triệu tập vệ sĩ Hàn gia, quán triệt rõ ràng mệnh lệnh của hắn xuống.
...
Trong khi Hàn gia đang lặng lẽ chuẩn bị, gia chủ Cát Á Lan gia tộc, Sa Đà đã tới phủ thành chủ, tìm Hi Nhĩ, rồi đưa lại thông tin hắn lấy được từ linh hồn và ký ức của gã vệ sĩ Hàn gia kia cho thành chủ.
Ban đầu Hỉ Nhĩ còn có vẻ không kiên nhẫn nghe Sa Đà thuật lại, nhưng khi nghe được Hàn Thạc đã từng giết chết đám Thượng vị thần Lạp Khắc Lý Sâm, Phỉ Nhĩ Đức tập kích, đánh cho hai tên thủ lĩnh không thể không liều mạng bỏ chạy ở dãy núi Phi Vân, sự sốt ruột lập tức tan biến, ngưng trọng nói với Sa Đà:
- Ngươi nói thật rõ ràng những gì ngươi biết cho ta một lần nữa!
Thực ra, các tin tức đồn đại đến từ Ám Ảnh thành Hàn gia cũng không ít, Sa Đà và Hi Nhĩ hoặc nhiều hoặc ít cũng đều biết một chút. Chỉ có điều đồn đại dù sao cũng là đồn đại, hai người này cũng không phải loại dễ dàng tin vào những lời đồn thổi đó.
Hơn nữa những bí mật thật sự chỉ có những vệ sĩ thân tín mới biết được, cho nên Sa Đà và Hi Nhĩ trước sau đều không để tâm.
Bọn chúng có thể không tin lời đồn, nhưng với những đoạn ký ức lưu lại trong linh hồn của người vệ sĩ kia lại tin chắc chắn. Khi những tin tức không muốn cho người khác biết về Hàn Thạc được lôi ra, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự nặng nề.
Hít một hơi khí lạnh, Hi Nhĩ không tự nhiên bóp chặt tay vịn cái ghế bằng xương trắng, trầm giọng nói:
- Hàn gia không giữ lại được! Chuyện này làm thật sạch sẽ cho ta, chẳng những giết chết toàn bộ thành viên của Hàn gia, chúng ta còn nghĩ biện pháp, tốt nhất là đổ việc này lên đầu người khác. Mẹ nó, thực không tưởng nổi tên kia so với lời đồn đại còn đáng sợ hơn. Nếu hắn đến Khô Cốt thành biết được chân tướng sự việc, Khô Cốt thành không muốn nguyên khí đại thương cũng không được!
- Ta cho bọn chúng ba ngày, thời gian này ta sẽ chuẩn bị ổn thỏa. Những tên ở các thần vực gần đây nhất đã sắp tới, mục đích của bọn họ cũng đều là Hàn gia. Chỉ cần chúng ta làm khéo một chút thì việc giá họa thảm án này cho kẻ khác giơ đầu chịu báng cũng không phải không có khả năng! - Sa Đà âm độc nói ra dự định của mình.
- Được, chuyện này ngươi làm tốt lắm. Chờ khi Hàn gia đi đứt rồi, ta sẽ không bạc đãi ngươi! - Hi Nhĩ vô cùng vừa lòng với cách làm của Sa Đà, vui mừng cười nói.
Đột nhiên, hắn nhíu mày, không vui nói với gã thần vệ đang vội vàng tới:
- Luống cuống cái gì?
- Thành... Thành chủ đại nhân, Cát Á Lan gia tộc có hoả hoạn lớn rồi. Bên trong tiếng giết chóc vang lên từng chặp, vô cùng hỗn loạn... - Gã thần vệ này liếc mắt nhìn Sa Đà, rồi vội vàng kêu to.
Được Hỉ Nhĩ khen ngợi, Sa Đà còn đang khiêm tốn nở nụ cười khách sáo, nét mặt bỗng nhiên ngưng trệ, yết hầu nuốt “ực” một tiếng, rồi đứng phắt dậy. Vẻ hoà hoãn biến thành tái mét, hắn quát gấp:
- Bọn chúng lại dám động thủ... Bọn chúng lại dám động thủ... Ta sẽ khiến cho bọn chúng chết không toàn thây!
Vào lúc này, Sa Đà cũng không khách sáo với Hi Nhĩ gì nữa, đến từ biệt cũng không kịp nói một tiếng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, phóng một mạch về gia tộc mình.
Hi Nhĩ hiển nhiên cũng ý thức được Cát Á Lan gia tộc xảy ra chuyện gì, hắn biết Sa Đà sốt ruột, cũng không trách Sa Đà thất lễ. Mà tương tự hắn cũng đứng ngay dậy khỏi ngai xương trắng, bay theo phía sau Sa Đà, nhanh chóng hướng tới Cát Á Lan gia tộc.
Hai người một trước một sau lao đi như gió ngang dọc trong phủ thành chủ, khiến cho kẻ không hiểu rõ chuyện còn tưởng rằng giữa hai người đã xảy ra tranh chấp, thành ra dạng một truy đuổi, một trốn chạy. Những thủ hạ của Hi Nhĩ mắt thấy thành chủ của mình đang đuổi sát sạt Sa Đà, liền rút luôn vũ khí ra nhắm vào tộc trưởng Cát Á Lan, xem chừng đã hiểu lầm gì đó, định lao ra giúp Hi Nhĩ chặn Sa Đà lại.
- Dừng tay, ta cho phép qua! - Hi Nhĩ vừa thấy vũ khí trong tay bọn thủ hạ giơ lên, biết ngay bọn chúng định làm gì, liền hét một tiếng vang vọng khắp phủ thành chủ.
...
Cùng lúc đó, một cổng của Khô Cốt thành cũng bắt đầu nghênh đón một kẻ vung tay quá trán đến từ bên ngoài.
Hàn Thạc vừa đến đã tiện tay ném ra một nắm hắc tinh tệ, không đợi đám thần vệ của Khô Cốt thành kiểm tra thẻ bài của mình đã tiến luôn vào trong thành. Đám thần vệ phụ trách trông cửa này vốn định động thủ ngăn trở Hàn Thạc, nhưng vừa thấy hắc tinh tệ rơi trên mặt đất, lập tức bối rối tập trung hết về số hắc tinh tệ kia.
Sau khi tiến vào Khô Cốt thành, Hàn Thạc lại thuận tay chặn một gã Trung vị thần, nhét một nắm hắc tinh tệ vào tay hắn, đoạn hỏi vội:
- Đường đến Cát Á Lan gia tộc như thế nào?
Gã Trung vị thần bị Hàn Thạc tóm ngay trước mặt mới chuẩn bị nổi giận đôi co với hắn một hồi, lập tức cảm giác trong tay bỗng xuất hiện một nắm gì đó trĩu nặng. Cúi đầu nhìn xuống một chút, gã cười toác đến mang tai, chỉ về một hướng rồi cười nói với Hàn Thạc:
- Thẳng theo hướng đông là tới!
Lời vừa nói ra, chỉ thấy bóng người nhoáng lên, Hàn Thạc như loài quỷ mị đã biến mất tăm. Nếu không phải trong tay hắn vẫn còn một nắm hắc tinh tệ nhiều như vậy, hắn thậm chí còn cảm thấy vừa mới rồi tất cả cũng chỉ là ảo giác mà thôi. Tốc độ của Hàn Thạc quá nhanh, nhanh đến mức hắn khó có thể nắm bắt được!
Tại Cát Á Lan gia tộc.
Cuộc chiến của vệ sĩ Hàn gia do có yếu tố bất ngờ, ngoài dự liệu, thêm vào đó ngay từ đầu đã Hàn gia đã xuất kích toàn lực, nên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã phá huỷ một nửa kiến trúc của Cát Á Lan gia tộc, chém giết rất nhiều vệ sĩ đang tu luyện!
Dưới tình huống các Thượng vị thần của Cát Á Lan gia tộc còn chưa kịp chuẩn bị, vệ sĩ Hàn gia đánh đâu thắng đó. Họ lập thành những tiểu đội hình vành khuyên phối hợp đánh giết, vệ sĩ của Cát Á Lan gia tộc thương vong rất lớn, toàn bộ đều bị tiêu diệt một cách dứt khoát, không lưu tình chút nào.
Trong vòng không đến mười lăm phút, Cát Á Lan gia tộc đã có hơn một trăm người chết dưới sự sát phạt điên cuồng của Hàn gia. Mà phía vệ sĩ Hàn gia lại chỉ có mấy người do bị đối phương dùng phương pháp hy sinh liều chết nên mới trọng thương.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, ngay sau khi các Thượng vị thần của Cát Á Lan gia tộc tụ tập được với thủ hạ rồi cùng với thần vệ thủ hạ của Hi Nhĩ đồn trú gần đó bắt đầu hợp tác phản kích, do phía đối phương có số lượng Thượng vị thần quá lớn, Hàn gia bắt đầu phải liên tiếp tháo chạy.
Đến khi thấy tộc trưởng Sa Đà của Cát Á Lan gia tộc như sắp nổi điên lao đến, còn thêm Khô Cốt thành chủ xuất hiện ở phía sau, tất cả thành viên Hàn gia đều cảm thấy lòng chìm xuống đáy vực. Bọn họ hiểu, rốt cuộc mình vẫn tới đường cùng!
Ngải Mễ Lệ, Phỉ Bích, Tư Tháp Tác Mỗ, Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, những nhân vật cao cấp của Hàn gia đang hội họp, vẻ mặt mỗi người đều mang nét bi thảm, căn bản không biết nên đối phó với cục diện này như thế nào.
Chuyện tới nước này, Tư Tháp Tác Mỗ lòng đã xác định được gã vệ sĩ Hàn gia mất tích kia nhất định đã bị Cát Á Lan gia tộc giở trò quỷ. Nếu không, Sa Đà cũng không có khả năng tinh tường, biết được Hàn gia còn che giấu bao nhiêu loại ma trận.
Ngải Mễ Lệ, Tư Tháp Tác Mỗ đưa mắt sang nhau, biết chuyện này đã không thể tiếp tục giấu diếm được nữa. Tư Tháp Tác Mỗ giải thích sự việc một lượt, đoạn nặng nề nói:
- Xem ra, Sa Đà thông qua gã vệ sĩ kia khẳng định đã biết một số bí mật của Hàn gia. Nếu không sẽ không huỷ kỳ hạn một tháng trước đó, giới hạn cho chúng ta trong vòng ba ngày phải giao tất cả bí mật ra!
- Đám vệ sĩ được ta tự mình huấn luyện, không có khả năng tiết lộ chân tướng. Điểm này ta tuyệt đối tin tưởng! - Bác Lan Tư trầm ngâm một chút, nói chắc chắn.
Tất cả vệ sĩ Hàn gia, khi thật sự gia nhập đều phải trải qua tầng tầng khảo nghiệm. Sau khi tiến vào, dưới đủ loại phương pháp huấn luyện tàn khốc, mỗi một người khi cần thiết đều sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình.
Chẳng những đối với người khác, đối với bản thân cũng là như vậy! Vệ sĩ được Bác Lan Tư huấn luyện, cũng đã từng trải qua việc bị hình cụ tra hỏi, hắn tin tưởng họ sẽ không bán rẻ Hàn gia.
Trên thực tế cũng đúng là như vậy, gã vệ sĩ bình thường đó của Hàn gia đã thực hiện rất tốt việc giữ im lặng, thậm chí còn kiên quyết đến mức cắn đứt cả đầu lưỡi của mình!
- Bản thân Sa Đà tu luyện Tử Vong lực lượng, sự quen thuộc và nắm vững linh hồn của hắn vượt xa dự đoán của chúng ta. Có thể hắn đã moi được một số ký ức.
Cùng tu luyện Tử Vong lực lượng, Phạm Ny đau buồn giải thích:
- Ta tin vệ sĩ của Hàn gia chúng ta đều một lòng trung thành. Nhưng người sau khi chết, ký ức linh hồn cũng không lập tức tiêu tan, với cảnh giới như của Sa Đà thì việc thu lấy một số ký ức căn bản không mấy khó khăn!
Nghe Phạm Ny nói như vậy, mọi người lập tức hiểu rõ được sự việc.
- Xem ra không còn kéo dài được nữa. Nếu như Sa Đà thực sự biết được bí mật của Hàn gia chúng ta từ trong linh hồn của vệ sĩ kia, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Bất luận chúng ta làm như thế nào, con đường trước mắt chỉ có chết! - Ngải Mễ Lệ than thở thể hiện rõ sự tuyệt vọng vô cùng. Việc đã đến nước này, cho dù nàng vẫn luôn kiên trì cũng chợt cảm thấy cơ hội sống trở nên mù mịt, không thấy được một chút hy vọng nào.
Trong tình thế này, Bác Lan Tư vẫn giữ được vẻ thản nhiên coi thường tính mạng, thu hết biểu tình mỗi thành viên Hàn gia vào đáy mắt, rồi quyết đoán nói:
- Tối nay động thủ. Giết một là lời một, không tiếp tục chờ nữa!
Bác Lan Tư mọi khi đều vô cùng bình tĩnh, không ngừng ngăn cản hai người Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc hành xử lỗ mãng, một mực tuân thủ theo phương châm của Tư Tháp Tác Mỗ và Ngải Mễ Lệ. Cho dù Sa Đà có làm nhục, hắn cũng có thể nhẫn nhịn được. Nhưng hiện tại hắn lại là người đầu tiên khởi xướng việc liều chết đánh cược.
Mấy người nóng tính như Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đã sớm hằm hè chuẩn bị lao ra đánh giết, vừa nghe thấy Bác Lan Tư nói như vậy, mắt đều lóe lên hung quang bốn phía, hưng phấn đến biến thái. Bọn họ sở dĩ đều nghe theo Bác Lan Tư từ sau khi Hàn Thạc rời đi, là bởi vì họ biết Bác Lan Tư còn bình tĩnh hơn so với tất cả mọi người, cũng quyết đoán hơn. Nên một khi đã quyết định ra tay, kẻ phát động đầu tiên nhất định sẽ là hắn!
Gật đầu, Ngải Mễ Lệ cất giọng yếu ớt nhưng lại mang theo sự kiên quyết coi thường cái chết:
- Đã vậy tối nay hành động đi! Sử dụng lực lượng mạnh nhất của chúng ta, nhất định phải làm cho Cát Á Lan gia tộc thương vong lớn nhất! Cho dù Hàn gia chúng ta tuyệt diệt ở đây, cũng quyết không để cho Cát Á Lan gia tộc được dễ chịu!
Ánh mắt đảo qua mọi người một vòng, nàng chợt nhẹ nhàng cười nói:
- Chúng ta sẽ không chết vô ích. Bố Lai Ân nhất định sẽ báo thù cho chúng ta. Tất cả những kẻ dính líu vào việc này tại Khô Cốt thành, ta chắc chắn bọn chúng nhất định sẽ không trốn thoát Bố Lai Ân đuổi giết!
- Mọi người giải tán nghỉ ngơi một lát, trước hừng đông tập hợp. Đến lúc đó tất cả cùng động thủ, giết hết những kẻ có thể giết của Cát Á Lan gia tộc, phá huỷ toàn bộ những thứ có thể phá huỷ! - Sau khi đã ra quyết định liều chết chiến đấu, người phát mệnh lệnh nghiễm nhiên là Bác Lan Tư. Thân là giáo quan của tất cả vệ sĩ Hàn gia, phương diện này năng lực của hắn không phải bàn cãi.
Không có ai nói thêm gì, tất cả thành viên chủ yếu nhất của Hàn gia đều lặng lẽ tản đi, yên lặng chờ thời điểm trước khi trời hửng sáng, quyết chiến một trận sống còn. Bác Lan Tư vừa rời đi, các đội trưởng lập tức triệu tập vệ sĩ Hàn gia, quán triệt rõ ràng mệnh lệnh của hắn xuống.
...
Trong khi Hàn gia đang lặng lẽ chuẩn bị, gia chủ Cát Á Lan gia tộc, Sa Đà đã tới phủ thành chủ, tìm Hi Nhĩ, rồi đưa lại thông tin hắn lấy được từ linh hồn và ký ức của gã vệ sĩ Hàn gia kia cho thành chủ.
Ban đầu Hỉ Nhĩ còn có vẻ không kiên nhẫn nghe Sa Đà thuật lại, nhưng khi nghe được Hàn Thạc đã từng giết chết đám Thượng vị thần Lạp Khắc Lý Sâm, Phỉ Nhĩ Đức tập kích, đánh cho hai tên thủ lĩnh không thể không liều mạng bỏ chạy ở dãy núi Phi Vân, sự sốt ruột lập tức tan biến, ngưng trọng nói với Sa Đà:
- Ngươi nói thật rõ ràng những gì ngươi biết cho ta một lần nữa!
Thực ra, các tin tức đồn đại đến từ Ám Ảnh thành Hàn gia cũng không ít, Sa Đà và Hi Nhĩ hoặc nhiều hoặc ít cũng đều biết một chút. Chỉ có điều đồn đại dù sao cũng là đồn đại, hai người này cũng không phải loại dễ dàng tin vào những lời đồn thổi đó.
Hơn nữa những bí mật thật sự chỉ có những vệ sĩ thân tín mới biết được, cho nên Sa Đà và Hi Nhĩ trước sau đều không để tâm.
Bọn chúng có thể không tin lời đồn, nhưng với những đoạn ký ức lưu lại trong linh hồn của người vệ sĩ kia lại tin chắc chắn. Khi những tin tức không muốn cho người khác biết về Hàn Thạc được lôi ra, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự nặng nề.
Hít một hơi khí lạnh, Hi Nhĩ không tự nhiên bóp chặt tay vịn cái ghế bằng xương trắng, trầm giọng nói:
- Hàn gia không giữ lại được! Chuyện này làm thật sạch sẽ cho ta, chẳng những giết chết toàn bộ thành viên của Hàn gia, chúng ta còn nghĩ biện pháp, tốt nhất là đổ việc này lên đầu người khác. Mẹ nó, thực không tưởng nổi tên kia so với lời đồn đại còn đáng sợ hơn. Nếu hắn đến Khô Cốt thành biết được chân tướng sự việc, Khô Cốt thành không muốn nguyên khí đại thương cũng không được!
- Ta cho bọn chúng ba ngày, thời gian này ta sẽ chuẩn bị ổn thỏa. Những tên ở các thần vực gần đây nhất đã sắp tới, mục đích của bọn họ cũng đều là Hàn gia. Chỉ cần chúng ta làm khéo một chút thì việc giá họa thảm án này cho kẻ khác giơ đầu chịu báng cũng không phải không có khả năng! - Sa Đà âm độc nói ra dự định của mình.
- Được, chuyện này ngươi làm tốt lắm. Chờ khi Hàn gia đi đứt rồi, ta sẽ không bạc đãi ngươi! - Hi Nhĩ vô cùng vừa lòng với cách làm của Sa Đà, vui mừng cười nói.
Đột nhiên, hắn nhíu mày, không vui nói với gã thần vệ đang vội vàng tới:
- Luống cuống cái gì?
- Thành... Thành chủ đại nhân, Cát Á Lan gia tộc có hoả hoạn lớn rồi. Bên trong tiếng giết chóc vang lên từng chặp, vô cùng hỗn loạn... - Gã thần vệ này liếc mắt nhìn Sa Đà, rồi vội vàng kêu to.
Được Hỉ Nhĩ khen ngợi, Sa Đà còn đang khiêm tốn nở nụ cười khách sáo, nét mặt bỗng nhiên ngưng trệ, yết hầu nuốt “ực” một tiếng, rồi đứng phắt dậy. Vẻ hoà hoãn biến thành tái mét, hắn quát gấp:
- Bọn chúng lại dám động thủ... Bọn chúng lại dám động thủ... Ta sẽ khiến cho bọn chúng chết không toàn thây!
Vào lúc này, Sa Đà cũng không khách sáo với Hi Nhĩ gì nữa, đến từ biệt cũng không kịp nói một tiếng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, phóng một mạch về gia tộc mình.
Hi Nhĩ hiển nhiên cũng ý thức được Cát Á Lan gia tộc xảy ra chuyện gì, hắn biết Sa Đà sốt ruột, cũng không trách Sa Đà thất lễ. Mà tương tự hắn cũng đứng ngay dậy khỏi ngai xương trắng, bay theo phía sau Sa Đà, nhanh chóng hướng tới Cát Á Lan gia tộc.
Hai người một trước một sau lao đi như gió ngang dọc trong phủ thành chủ, khiến cho kẻ không hiểu rõ chuyện còn tưởng rằng giữa hai người đã xảy ra tranh chấp, thành ra dạng một truy đuổi, một trốn chạy. Những thủ hạ của Hi Nhĩ mắt thấy thành chủ của mình đang đuổi sát sạt Sa Đà, liền rút luôn vũ khí ra nhắm vào tộc trưởng Cát Á Lan, xem chừng đã hiểu lầm gì đó, định lao ra giúp Hi Nhĩ chặn Sa Đà lại.
- Dừng tay, ta cho phép qua! - Hi Nhĩ vừa thấy vũ khí trong tay bọn thủ hạ giơ lên, biết ngay bọn chúng định làm gì, liền hét một tiếng vang vọng khắp phủ thành chủ.
...
Cùng lúc đó, một cổng của Khô Cốt thành cũng bắt đầu nghênh đón một kẻ vung tay quá trán đến từ bên ngoài.
Hàn Thạc vừa đến đã tiện tay ném ra một nắm hắc tinh tệ, không đợi đám thần vệ của Khô Cốt thành kiểm tra thẻ bài của mình đã tiến luôn vào trong thành. Đám thần vệ phụ trách trông cửa này vốn định động thủ ngăn trở Hàn Thạc, nhưng vừa thấy hắc tinh tệ rơi trên mặt đất, lập tức bối rối tập trung hết về số hắc tinh tệ kia.
Sau khi tiến vào Khô Cốt thành, Hàn Thạc lại thuận tay chặn một gã Trung vị thần, nhét một nắm hắc tinh tệ vào tay hắn, đoạn hỏi vội:
- Đường đến Cát Á Lan gia tộc như thế nào?
Gã Trung vị thần bị Hàn Thạc tóm ngay trước mặt mới chuẩn bị nổi giận đôi co với hắn một hồi, lập tức cảm giác trong tay bỗng xuất hiện một nắm gì đó trĩu nặng. Cúi đầu nhìn xuống một chút, gã cười toác đến mang tai, chỉ về một hướng rồi cười nói với Hàn Thạc:
- Thẳng theo hướng đông là tới!
Lời vừa nói ra, chỉ thấy bóng người nhoáng lên, Hàn Thạc như loài quỷ mị đã biến mất tăm. Nếu không phải trong tay hắn vẫn còn một nắm hắc tinh tệ nhiều như vậy, hắn thậm chí còn cảm thấy vừa mới rồi tất cả cũng chỉ là ảo giác mà thôi. Tốc độ của Hàn Thạc quá nhanh, nhanh đến mức hắn khó có thể nắm bắt được!
Tại Cát Á Lan gia tộc.
Cuộc chiến của vệ sĩ Hàn gia do có yếu tố bất ngờ, ngoài dự liệu, thêm vào đó ngay từ đầu đã Hàn gia đã xuất kích toàn lực, nên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã phá huỷ một nửa kiến trúc của Cát Á Lan gia tộc, chém giết rất nhiều vệ sĩ đang tu luyện!
Dưới tình huống các Thượng vị thần của Cát Á Lan gia tộc còn chưa kịp chuẩn bị, vệ sĩ Hàn gia đánh đâu thắng đó. Họ lập thành những tiểu đội hình vành khuyên phối hợp đánh giết, vệ sĩ của Cát Á Lan gia tộc thương vong rất lớn, toàn bộ đều bị tiêu diệt một cách dứt khoát, không lưu tình chút nào.
Trong vòng không đến mười lăm phút, Cát Á Lan gia tộc đã có hơn một trăm người chết dưới sự sát phạt điên cuồng của Hàn gia. Mà phía vệ sĩ Hàn gia lại chỉ có mấy người do bị đối phương dùng phương pháp hy sinh liều chết nên mới trọng thương.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, ngay sau khi các Thượng vị thần của Cát Á Lan gia tộc tụ tập được với thủ hạ rồi cùng với thần vệ thủ hạ của Hi Nhĩ đồn trú gần đó bắt đầu hợp tác phản kích, do phía đối phương có số lượng Thượng vị thần quá lớn, Hàn gia bắt đầu phải liên tiếp tháo chạy.
Đến khi thấy tộc trưởng Sa Đà của Cát Á Lan gia tộc như sắp nổi điên lao đến, còn thêm Khô Cốt thành chủ xuất hiện ở phía sau, tất cả thành viên Hàn gia đều cảm thấy lòng chìm xuống đáy vực. Bọn họ hiểu, rốt cuộc mình vẫn tới đường cùng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.