Đại Ma Vương

Chương 405: Không trốn thoát

Nghịch Thương Thiên

05/04/2013

Tiểu Khô Lâu chẳng những có trí tuệ mà còn có vài phần âm hiểm độc ác. Điều này làm cho Hàn Thạc chẳng biết là nên cao hứng hay bi ai nữa.

Thế nhưng Hàn Thạc có thể dám chắc là giờ đây Tiểu Khô Lâu mới có thể sống tốt tại Vong Linh giới. Tại cái thế giới tràn ngập giết chóc và xâm lấn đó, nó phải như vậy mới có thể làm cho hắn yên tâm được.

Tộc trưởng Môn La gia tộc vừa chết, Phật La Lí Đạt miễn cưỡng chống đỡ đến giờ rốt cục ý chí đã tiêu tan, không còn dũng khí đứng trên không nữa. Y mặc kệ hết thảy cứ ào ào thối lui lại, bay về hướng bọn Lao Lôi Tháp.

- Hắc hắc, lần này ngươi còn nghĩ sẽ chạy thoát được à! - Hàn Thạc đột nhiên buông tiếng cười lạnh lẽo rồi phát ra một mệnh lệnh. Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc và Cửu đầu xà Lan Á, còn có Tiểu Khô Lâu đang ở cạnh hắn liền từ bốn phía đồng loạt hướng tới Phật La Lí Đạt mà đánh giết.

Vây quanh Phật La Lí Đạt còn có hai mươi cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn. Một khi để y hội họp lại với Lao Lôi Tháp, muốn giết y thực sự là muôn vàn khó khăn. Lần này, Hàn Thạc hạ quyết tâm nhất định phải tiêu diệt Phật La Lí Đạt, tránh cho Đặc Lan Khắc Tư sự phiền toái vô cùng vô tận.

Lúc trước Hàn Thạc một mình đuổi giết Phật La Lí Đạt, tầng tầng lớp lớp cao thủ xông ra bảo vệ y bất chấp hết thảy công kích của Hàn Thạc. Mặc dù hắn chém giết được vài tên cao thủ, nhưng vẫn không đạt được ý nguyện là tiêu diệt Phật La Lí Đạt.

Tuy nhiên, sau khi có thêm hai siêu giai ma thú và Tiểu Khô Lâu gia nhập, tầng tầng cao thủ bảo vệ Phật La Lí Đạt rốt cuộc không còn đủ sức gây nguy hiểm nữa. Hàn Thạc chỉ cần nhắm vào Phật La Lí Đạt, còn những kẻ khác đã có bọn Tiểu Khô Lâu giải quyết.

Hỏa vũ, băng trùy, phong nhận, lôi điện các hệ ma pháp công kích tới như muốn lấy mạng bọn Hàn Thạc. Bầu trời hôn ám bởi vì có đợt ma pháp này xuất hiện, bỗng nhiên trở nên rực rỡ nhiều màu sắc như có những bông pháo hoa mĩ lệ bắn lên.

Hàn Thạc lập tức điều động Ma nguyên lực, một vầng hộ thân cương tráo màu bạc như cánh ve bao bọc thân thể, bên ngoài bung ra tấm khiên bạch cốt cực lớn với những thanh cốt thứ dữ dằn. Đại bộ phận ma pháp đều bị tấm khiên bạch cốt đó cản lại. Cát Nhĩ Bá Đặc và Lan Á liền nhân cơ hội phun độc dịch và bạo vũ công kích.

Ở trong hộ thân cương tráo đen sì, Hàn Thạc bay ngoằn nghèo trong không trung để né tránh, liên tục chuyển thân vài lần thì đã đến trước mặt Phật La Lí Đạt.

Một đám cốt mâu dày đặc đột nhiên từ phía Hàn Thạc bắn ra vèo vèo. Đang chống đỡ công kích của Hắc long và Cửu đầu xà, nhóm người Phật La Lí Đạt trở nên hoảng loạn, chân tay luống cuống. Ngay lúc này, Lục Ma Phong trong tay Hàn Thạc lại một lần nữa vô thanh vô tức biến mất, theo một phương hướng khuất tầm mắt từ từ bay tới gần Phật La Lí Đạt.

Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt ma cũng chẳng biết từ khi nào đã tới sau đoàn người Phật La Lí Đạt, uy phong lẫm lẫm vung thanh cốt thứ dài ba thước hướng tới bọn người Phật La Lí Đạt đột nhiên có phản ứng mà đâm thẳng xuống. Tử khí nồng đậm mang theo sự hoang tịch và băng hàn mà cái thế giới này không có.

- Đằng sau, phía đằng sau! - Trong đoàn người, Phật La Lí Đạt là kẻ phản ứng mau lẹ nhất, cảm ứng được thế gió mãnh liệt ở phía sau lưng, liền ý thức được nguy hiểm.

Lúc trước, khi Tiểu Khô Lâu đâm chết Á Đương Môn La, bởi vì Hàn Thạc đang kinh ngạc nhìn chằm chằm vào nó do đó đoàn người Phật La Lí Đạt không phải chịu sự công kích mãnh liệt của Hàn Thạc nên cũng có chút nhàn nhã để thu toàn bộ quá trình vào đáy mắt. Đối với Phật La Lí Đạt mà nói, Tiểu Khô Lâu có thể tiêu diệt Á Đương Môn La cưỡi trên Kim Sí Đại Bằng nên cũng nguy hiểm không kém Hàn Thạc. Bởi vậy khi y vừa nhìn thấy Tiểu Khô Lâu từ sau đánh giết tới, lập tức lớn tiếng thét lên.

Trong tình trạng hiện nay, nhân thủ bên Phật La Lí Đạt hiển nhiên không còn đủ dùng. Hai sườn có Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc và Cửu đầu xà Lan Á công kích, chính diện là Hàn Thạc đang hùng hùng hổ hổ, phía sau lại đột nhiên xuất hiện một tên cường giả dị giới.

Chống đỡ được một mặt thì không chống đỡ nổi mặt khác. Đối diện đợt công kích đồng thời đánh xuống, trong lòng Phật La Lí Đạt đột nhiên nổi lên một cảm giác bất an mãnh liệt. Y nhìn Hàn Thạc phía trước đang cười lạnh đánh giết tới, đột nhiên phát hiện vũ khí trong tay hắn không thấy đâu thì Phật La Lí Đạt liền hồn phi phách tán, hoàn toàn tỉnh ngộ.

Đáng tiếc, hắn tỉnh ngộ có lẽ đã quá muộn. Bị đám ba cao thủ Tiểu Khô Lâu phân tán tinh lực, y không có thời gian bận tâm được. Đến lúc một tiếng kêu to đột nhiên vang lên, bọn chúng mới hiểu rằng đại sự không ổn.

Cố gắng thi triển phòng hộ ma pháp Quang hệ, Lôi hệ đến cực hạn, Phật La Lí Đạt vẫn không thể cản trở được Lục Ma Phong thu hồn đoạt mệnh. Ma pháp phòng hộ Lôi hệ và Quang hệ liền bị nghiền nát, tán ra thành từng điểm tinh quang như pha lê. Lục Ma Phong phá vỡ lá chắn phòng hộ của Phật La Lí Đạt, đục thành một cái lỗ loang lổ máu ở chính giữa cổ y rồi xuyên thấu qua.



Sắc thái cừu hận trong đôi mắt của Phật La Lí Đạt từ từ tan đi. Không có tinh thần lực chống đỡ, thân hình Phật La Lí Đạt rơi thẳng xuống. Thủ lĩnh của một trong bốn đại thế lực của Nhật Diệu cốc đến giờ rốt cục chết trong tay Hàn Thạc.

Các cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đang vây chặt quanh Phật La Lí Đạt, tận mắt thấy thủ lĩnh bị Hàn Thạc thừa cơ giết chết thì trong lòng dâng lên nỗi tuyệt vọng và bất lực. Mà lúc này, Tiểu Khô Lâu cùng bọn Cát Nhĩ Bá Đặc vẫn liên tục công kích như giông bão, trong nháy mắt lại cướp đi thêm mười mạng nữa.

Phật La Lí Đạt đã chết, các cao thủ của đợt công kích đầu tiên này rốt cục không còn ai lãnh đạo. Mấy chục cao thủ còn sót lại bắt đầu liều mạng rút lui. Dọc đường rút lại bị bọn Hàn Thạc tiếp tục truy sát. Đến khi bọn hắn đến bên cạnh Lao Lôi Tháp lại có thêm hai mươi mấy người bị giết chết.

Ban đầu có hơn ba trăm cao thủ, lại còn mang theo nhiều phi hành ma thú, cuối cùng còn sống trở lại bên cạnh Lao Lôi Tháp chỉ có mười chín người và mười một con ma thú. Phật La Lí Đạt của Hồng Liêm dong binh đoàn và Á Đương Môn La đã vĩnh viễn biến mất tại vũ đài tranh bá của Nhật Diệu Cốc.

- Ha ha, Lao Lôi Tháp, đã lâu không gặp! - Một đường đuổi giết tới, Hàn Thạc ngạo mạn đứng ở hư không, hài hước chào hỏi Lao Lôi Tháp.

Ở hai bên sườn Hàn Thạc phân biệt là hai siêu giai ma thú và Tiểu Khô Lâu. Mấy trăm Thạch tượng quỷ như những hộ vệ, lẳng lặng vỗ cánh ở phía sau hắn. Hàn Thạc tính toán chuẩn xác về độ cao nên tuyệt đối không sợ cung tiễn xạ kích.

Lao Lôi Tháp ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy vẻ mặt Hàn Thạc đang khôi hài nhìn mình thì trong lòng đột nhiên có trăm thứ cảm xúc ngổn ngang. Thi thể Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La nằm ở bên cạnh Lao Lôi Tháp. Hai thủ lãnh trong ba đại thế lực đã chết, Lao Lôi Tháp vốn nên cao hứng mới đúng. Nhưng nhìn lên Hàn Thạc ở trước mặt, hắn lại có một loại tâm trạng hốt hoảng.

- Đúng là đã lâu không gặp. Ta nên sớm nghĩ là ngươi đến. Ngoại trừ ngươi ra, Đặc Lan Khắc Tư căn bản không có hậu chiêu gì!

Lao Lôi Tháp đầu tiên là cảm thán một câu, sau đó hít sâu một hơi, nhìn lên Hàn Thạc bên trên, trầm giọng nói:

- Chuyện đã như bây giờ, cũng không có gì để nói. Không sai, Đặc Lan Khắc Tư đích xác do ta ra tay bắt giữ, nhưng ta tuyệt đối không hối hận!

Nhật Diệu cốc tình thế như thế, nếu Lao Lôi Tháp không ra tay đối phó Đặc Lan Khắc Tư thì Hồn Diệt dong binh đoàn sớm muốn gì sẽ thay thế vị trí của Già La dong binh đoàn tại Nhật Diệu cốc. Điểm này từ việc Đặc Lan Khắc Tư không ngừng khuếch trương có thể nhìn ra. Lao Lôi Tháp làm Đoàn trưởng Già La dong binh đoàn, tự nhiên phải lo nghĩ cho thủ hạ của mình, làm như vậy không có gì là đáng trách cả.

- Đích xác không có gì để nói, từ hôm nay trở đi Già La dong binh đoàn đã là tử địch của ta. Lao Lôi Tháp, ngươi tự thu xếp đi! - Hàn Thạc mỉm cười nhìn Lao Lôi Tháp, cuối cùng liếc mắt về phía thi thể Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La, rồi quay lại phía Hồn Diệt dong binh đoàn.

Đợt công kích đầu tiên đã phải trả cái giá quá lớn, chẳng những tổn thất nhiều cao thủ tinh nhuệ nhất của mấy phương thế lực, ngay cả Phật La Lí Đạt cùng Á Đương Môn La cũng bị giết chết. Cho đến nay, đoàn thể gồm những cá nhân kết hợp lại chỉ vì ích lợi này, đã vô kế khả thi đối với Hồn Diệt dong binh đoàn.

Con người vĩnh viễn đều ích kỷ. Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La đã chết, Hàn Thạc cơ hồ có thể dám chắc Hồng Liêm dong binh đoàn và Á Đương Môn La gia tộc lập tức hỗn loạn. Nhất là Hồng Liêm dong binh đoàn của Phật La Lí Đạt, tất lâm vào cảnh chia rẽ hoặc bị cướp lấy.

Như vậy tới nay, đoàn thể có thể uy hiếp Hồn Diệt dong binh đoàn đã giảm bớt trên diện rộng. Hàn Thạc chỉ cần ngồi xem bọn hắn sụp đổ tan rã, rồi có thể tiêu sái rời đi.

Sự thật đích xác phát triển theo đúng dự đoán của Hàn Thạc. Lúc Hàn Thạc rời đi, Hồng Liêm dong binh đoàn và Môn La gia tộc lập tức lâm vào tranh giành cãi lộn.

Nhất là Hồng Liêm dong binh đoàn, Phật La Lí Đạt vừa chết lập tức tách ra thành mấy thế lực nhỏ. Chỉ có một bộ phận nhỏ là muốn báo thù cho Phật La Lí Đạt, còn đại đa số mọi người đề xướng nên sớm rời xa chốn thị phi này. Nội bộ Môn La gia tộc thì tốt hơn một chút, dẫu sao Á Đương Môn La cũng là trưởng bối của những người này. Quyền lợi chủ yếu tập trung trong tay thân nhân Môn La gia tộc. Bọn này bi thống kêu gào, trước tiên muốn vì Á Đương Môn La báo thù, sau đó mới quyết định những chuyện khác.

Đột nhiên cãi vã lộn xộn xảy ra làm xáo trộn tư tưởng Lao Lôi Tháp. Nhìn đoàn người Hồng Liêm dong binh đoàn chuẩn bị rời đi, còn có một số thủ lĩnh tiểu thế lực khiếp đảm, hắn đột nhiên có loại cảm giác vô lực.

Số phi hành ma thú bị giết chết nhiều như vậy, muốn dựa vào phi hành ma thú để tiến vào Hồn Diệt dong binh đoàn là không thể. Có không gian giới chỉ tồn tại, Lao Lôi Tháp muốn Hồn Diệt dong binh đoàn chết đói cũng không có khả năng. Chỉ có biện pháp duy nhất là dùng sức mạnh tiến công vào, nhưng cường công sẽ gây nên thiệt hại vô cùng, căn bản bọn họ không thể tiếp nhận được.



Trong lúc nhất thời, Lao Lôi Tháp không nắm chắc phần thắng, nhìn Hồng Liêm dong binh đoàn cùng Môn La gia tộc đang tranh cãi không ngớt, đột nhiên cảm thấy khá bất lực.

- Đoàn trưởng, chúng ta có nhân cơ hộinày trước tiên tiêu diệt hai nhà kia hay không? - Trong khi Lao Lôi Tháp đang lo nghĩ, Cáp Lí Tư đột nhiên đến gần, hạ giọng ác độc đề nghị.

Liếc xéo sang Cáp Lí Tư, Lao Lôi Tháp nhìn hướng Hàn Thạc đang rời đi, cười khổ nói:

- Tên kia chỉ hận là không được thấy chúng ta làm như vậy. Nếu chúng ta lại cùng hai nhà đó đấu nhau, vậy chính hợp ý hắn. Chờ khi ba phương chúng ta tiêu hao, chủ nhân thực sự của Nhật Diệu cốc sẽ là Hồn Diệt dong binh đoàn.

Cáp Lí Tư hơi sửng sốt, suy nghĩ lời nói của Lao Lôi Tháp một lát, mới gật đầu nói:

- Cũng là Đoàn trưởng nhìn xa trông rộng. Thế nhưng bây giờ Phật La Lí Đạt và Á Đương Môn La đã chết, coi như chúng là ít đi hai địch nhân. Giờ đây Hồng Liêm dong binh đoàn và Môn La gia tộc rốt cuộc đã không đủ sức đe dọa nữa rồi.

- Điều này cũng đúng, đáng tiếc là kinh qua chiến dịch này, nếu chúng ta không thể phá hủy được Hồn Diệt dong binh đoàn thì bọn chúng sẽ bành trướng thanh thế. Từ nay về sau, ngoại trừ Già La dong binh đoàn chúng ta, rốt cuộc không còn ai có thể rung chuyển thế lực của bọn chúng nữa, không biết là phúc hay là họa nữa! - Lao Lôi Tháp đau đầu nói.

Lúc Lao Lôi Tháp và Cáp Lí Tư đang nhỏ giọng đàm luận, đoàn trưởng của mấy tiểu dong binh đoàn đã đi tới. Trong đó một người âm trầm nghiêm mặt nhìn Lao Lôi Tháp, nói:

- Lao Lôi Tháp đoàn trưởng, tới nước này, ta nghĩ chúng ta đã không còn cơ hội tiêu diệt Hồn Diệt dong binh đoàn nữa rồi.

- Nếu là Già La dong binh đoàn muốn chúng ta đi đầu chịu chết, nói xin lỗi, chúng ta không còn nguyện ý vì những lợi ích ngươi ban cho mà hy sinh tính mệnh của huynh đệ chúng ta. Chuyện đã đến nước này, ta thấy chúng ta hãy giải tán đi thôi!

- Đúng, địa phương kia quá khó công kích. Không có phi hành ma thú để bay xuống, chúng ta căn bản không có chút phần thắng nào. - Một gã đoàn trưởng của một tiểu dong binh đoàn khác cũng hét lên.

Xem ra có loại ý nghĩ này cũng không phải chỉ một hai người có. Mấy tên này đồng thời đi tới đây, chắc hẳn là đều đã ôm ấp quyết định rời đi.

“Một đám ếch ngồi đáy giếng!”

Lao Lôi Tháp trong lòng thầm đánh giá về những người này. Trầm mặc một chút, hắn mở miệng nói:

- Các ngươi hãy cân nhắc rõ ràng. Nếu lần này không thể tiêu diệt Hồng Diệt dong binh đoàn, chỉ sợ rằng những người hôm nay gia nhập đội ngũ vây công bọn chúng sau này đều gặp tai họa. Già La dong binh đoàn chúng ta thực lực cũng đủ, không sợ Đặc Lan Khắc Tư đến trả thù. Còn như các ngươi, chắc sẽ có phiền toái đó.

- Điểm ấy không cần Lao Lôi Tháp đoàn trưởng nhắc nhở, chúng ta tự nhiên cũng nghĩ tới. - Người nọ trả lời.

- Vậy thì tùy. Dù sao ta đã nhắc nhở các ngươi. Đến lúc Đặc Lan Khắc Tư tìm các ngươi báo thù, đừng có tới tìm ta! - Lao Lôi Tháp hừ lạnh một tiếng, rốt cuộc không nói gì thêm với bọn họ. Mấy người khẽ liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời hướng Lao Lôi Tháp cáo từ, mang theo những huynh đệ của mình đồng thời rời khỏi chỗ thị phi này. Đại bộ phận người Hồng Liêm dong binh đoàn sau khi Phật La Lí Đạt chết đều không tới chỗ Lao Lôi Tháp, cũng không thèm nói với hắn một tiếng mà cứ thế bỏ đi.

Sáu ngàn người đến tiến công Hồn Diệt dong binh đoàn, giờ còn sót lại hơn ba ngàn người, không có phi hành ma thú, nếu muốn tấn công vào vị trí của Hồn Diệt dong binh đoàn, không nói vấn đề tổn thất bao nhiêu, mà đã tổn thất thảm trọng nhưng tới cùng có thắng được hay không mới là vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook