Chương 223: Lời mời
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
- Đã lâu không gặp! - Cánh cửa vừa mở ra, Hàn Thạc mỉm cười nhìn sáu người.
Vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện, cả sáu người bọn Áo Đức Tái ai cũng phát ra tiếng hoan hô, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng. Áo Đức Tái cùng Qua Đăng chạy thẳng đến chỗ Hàn Thạc ôm hắn.
- Là ngươi thật sao? Sao ngươi lại ở đây? - Sau khi buông tay ra, Qua Đăng xúc động, hơi kinh ngạc nói.
- Ha ha ha! Vào trong trước đã, nơi này vốn rất an toàn, không khủng khiếp như những gì mọi người nghĩ đâu. - Hàn Thạc nghiêng người, ra hiệu cho sáu người tiến vào rồi nói tiếp.
Khi chưa gặp Hàn Thạc, sáu người đối với nơi này vẫn còn hơi sợ hãi. Nhưng sau khi nghe những lời hắn nói, bọn họ không hề còn có vẻ sợ hãi rụt rè mà thoải mái tiến đến, đi thẳng vào giữa sân.
Sáu người Áo Đức Tái gồm ba chiến sĩ, hai ma pháp sư và một cung tiễn thủ hợp thành một đội. Trong đó Áo Đức Tái là cao cấp chiến sĩ, An Cách Lỗ và Qua Đăng đều là trung cấp chiến sĩ. Hai ma pháp sư thì gồm thủy hệ cao cấp ma pháp sư tên là A Phù Lạp, còn gã Lôi Điện hệ trung cấp ma pháp sư tên là Ba Đức. Ngoài ra còn có nữ tinh linh cung tiễn thủ Ni Á nữa.
Trải qua lần mạo hiểm trước trong U Ám sâm lâm, sáu người chẳng những thu hoạch phong phú, mà ngay cả thực lực đều có đột phá. Trong đó trung cấp chiến sĩ Qua Đăng không ngờ lại có thể tiến giai lên cao cấp chiến sĩ. Lôi Điện hệ trung cấp ma pháp sư Ba Đức cũng đã trở thành cao cấp ma pháp sư. Tất cả những điều này Hàn Thạc đều có thể dễ dàng nhận thấy từ những thay đổi của đồ án tiêu chí trên ngực họ.
- Bố Lai Ân! Chỗ này chính là một nơi đã bị nguyền rủa ở trong Nhật Diệu cốc. Trước khi đến đây, ta từng tình cờ nghe được người ta kể về truyền thuyết nơi này, đồng thời họ còn nhắc nhở bất luận kẻ nào cũng không được coi thường tiến vào cửa hàng này. Ngươi làm sao lại có thể ở đây? - Qua Đăng vốn là người tính tình ngay thẳng, trong lòng không giấu được tâm sự, vừa vào đến sân, sau khi quan sát bốn phía, ngồi xuống liền hỏi thẳng Hàn Thạc.
- Truyền thuyết không nhất định là thật, lời nguyền rủa cũng có thể là do con người bịa đặt ra. Dù sao chúng ta tới đây đã lâu như vậy cũng chưa gặp phải nguy hiểm gì. - Về việc Huyết thủy ma tác quái, Hàn Thạc cũng không nói quá nhiều cho bọn họ.
- Gần đây thế nào rồi? - Áo Đức Tái thân là đội trưởng, tính tình chính trực ổn trọng, đưa mắt nhìn Hàn Thạc cười hỏi.
- Tàm tạm! Sau khi các ngươi rời khỏi U Ám sâm lâm, đã trải qua những việc gì? Tu vi Qua Đăng cùng Ba Đức không ngờ lại tăng lên nhiều, thật sự là quá tốt rồi! - Hàn Thạc nói.
- Sau khi cùng ngươi chia ra ở U Ám sâm lâm, chúng ta đã tới Trát Cơ Ách Tư thành, đem bán mấy thứ thu hoạch được một món tiền, rồi đổi lấy vũ khí cùng trang bị. Bọn ta còn chọn cho Ba Đức một cây pháp trượng giúp gia tăng ma lực. Sau khi tĩnh dưỡng một thời gian, Qua Đăng và Ba Đức đều cảm giác được thực lực của mình có đột phá thì liền đến công hội tiến hành khảo hạch tấn cấp. Sau khi được thông qua, chúng ta ở phụ cận Nhật Diệu cốc, nhận một số nhiệm vụ phụ trách bảo vệ thương nhân. Lần này là vì bảo vệ một thương đội mới tiến vào Nhật Diệu cốc. - Áo Đức Tái mỉm cười, chậm rãi giải thích với Hàn Thạc những gì xảy ra sau khi chia ra.
Liếc mắt nhìn Đặc Lan Khắc Tư bên cạnh, Hàn Thạc suy nghĩ một lúc rồi nhìn Áo Đức Tái nói:
- Chúng ta là bằng hữu, vậy ta nói sẽ thẳng luôn với mọi người. Ta cùng Đặc Lan Khắc Tư đã thành lập một dong binh đoàn nhỏ. Trước mắt nhân lực còn khá mỏng, ta rất muốn mọi người có thể gia nhập, giúp chúng ta cùng khuếch trương dong binh đoàn này lên một chút.
Nghe Hàn Thạc nói xong, nhóm sáu người Áo Đức Tái đều lộ vẻ rất kinh ngạc, ngó nhìn lẫn nhau. Nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Sửng sốt hồi lâu, Áo Đức Tái mới nhìn Hàn Thạc nói:
- Bố Lai Ân! Ngươi không phải nói giỡn đó chứ? Ngươi tại sao lại nghĩ tới việc thành lập một dong binh đoàn? Ta xem ngươi không giống kiểu người thích thành lập một dong binh đoàn a?
- Đó là sự thật! Danh hiệu chúng ta đã được chấp nhận rồi. Theo ta nếu dong binh đoàn hoạt động tốt thì sẽ rất có tương lai. Không biết các ngươi có hứng thú hay không? - Hàn Thạc mỉm cười nhìn Áo Đức Tái, thành tâm mời.
- Tình hình cụ thể là như thế nào, ngươi có thể nói rõ cho chúng ta được không? - Áo Đức Tái hiển nhiên cũng có điểm hứng thú, nhưng mà loại chuyện này vốn không thể khinh suất, nên cẩn thận hỏi lại.
Hàn Thạc mang một ít thông tin về lai lịch cũng như tình hình Hồn Diệt dong binh đoàn nói qua cho mọi người, kể cả cừu hận của Đặc Lan Khắc Tư. Ngoài ra còn cả việc gần nhất giữa hắn và Phật La Lí Đặc cũng không giấu diếm.
Đợi Hàn Thạc nói xong, vẻ mặt năm người đều lộ vẻ kích động. Hiển nhiên, bọn họ không ngờ tới chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, tại Nhật Diệu cốc, Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư đã tạo nên nhiều đại sự chấn động đến thế. Cả đám đều tỏ ra nóng lòng muốn thử sức, khuôn mặt toát lên vẻ hứng thú.
- Chuyện này có lẽ ta phải cùng bọn họ thương nghị một chút, sau đó mới có thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục. - Áo Đức Tái thân là đội trưởng của sáu người, tự nhiên phải nhất nhất tham khảo ý kiến của năm người kia, cho nên không thể đưa ra ngay câu trả lời được.
Hiểu được điểm này, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Ta hiểu! Mọi người có thể suy nghĩ trong vài ngày!
Sau đó, Hàn Thạc cùng bọn họ trò chuyện vui vẻ một lúc về chuyện ở U Ám sâm lâm. Đợi đến giữa trưa thì sáu người mới cáo từ rời đi.
Trong thời gian đó, Đặc Lan Khắc Tư cũng thỉnh thoảng nói một hai câu. Bất quá Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc có vẻ thấy vô vị, chỉ ngồi yên một chỗ đưa ánh mắt mê đắm không ngừng đánh giá hai người A Phù Lạp và Ni Á. Sau khi bị Hàn Thạc trừng mắt vài lần mới ủy khuất thu hồi sắc nhãn lại.
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài một chuyến! - Sau khi sáu người Áo Đức Tái rời đi, Hàn Thạc nói với Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc.
- Đi đâu? - Đặc Lan Khắc Tư hơi nghi hoặc, mở miệng hỏi.
- Trước mắt tình hình ở Nhật Diệu cốc quá phức tạp. Mục tiêu của chúng ta là Phật La Lí Đạt. Nhưng bây giờ Phất Cách Sâm cũng đã tới Hồng Liêm dong binh đoàn, ta nghĩ trong khoảng thời gian này chúng ta rất khó có cơ hội hạ thủ một lần nữa. Về chuyện Phất Cách Sâm tối hôm qua đến, ta nghĩ chúng ta nên nói với Lao Lôi Tháp, đồng thời cũng có thể thông qua hắn thu được nhiều tin tức, rồi mới quyết định nên làm gì. - Hàn Thạc tỉnh táo nói.
Lần trước đã tới Già La dong binh đoàn, họ xem như đã quen đường nên dọc đường đi cũng không gặp phải trở ngại. Song khi ba người Hàn Thạc còn chưa đi qua một quảng trường rộng lớn, chợt nghe thấy từ phía sâu chỗ Già La dong binh đoàn vọng đến một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Đến khi ba người chạy đến thì phát hiện trong đó có một tòa nhà đang sụp đổ. Từ bên trong toát ra khói đen ngút trời, mơ hồ thấy mấy thi thể cháy xém, huyết nhục rải rác xung quanh tòa nhà đang sụp. Lao Lôi Tháp đầu trọc giống như dã thú bị kích nộ. Cả người toát ra khí tức cực kì nguy hiểm, đứng trong căn nhà gầm nhẹ, bất cứ lúc nào đều có dấu hiệu phát cuồng.
Cáp Lí Tư đứng cách Lao Lôi Tháp không xa, thần sắc cũng âm trầm, thoạt nhìn tâm tình có vẻ cực kỳ không tốt. Hắn thấy ba người Hàn Thạc tới cũng không khách khí như bình thường, chỉ chán nản nhìn những thi thể trên mặt đất, có vẻ như đang tự trách mình.
- Ách …. Xem ra chúng ta tới không đúng lúc rồi. - Khi đi tới chỗ này, Hàn Thạc nói.
Kiềm nén sự phẫn nộ trong lòng, Lao Lôi Tháp hít sâu liền mấy hơi, quay đầu nói với Cáp Lí Tư nói:
- An táng chu đáo những huynh đệ này. Ta sẽ tra ra xem ai là kẻ đứng sau việc này. Ta nhất định sẽ phanh thây hắn!
Cáp Lí Tư cũng không nói thêm gì, thống khổ gật đầu. Sau đó, hắn chỉ huy một số dong binh từ bốn phương tám hướng tập trung lại, bảo bọn họ cẩn thận đem những thi thể bị chia năm xẻ bảy này đi, bắt đầu dọn dẹp thảm cảnh trước mắt.
- Đi theo ta. - Vẻ mặt Lao Lôi Tháp âm trầm hừ nhẹ một câu, đi về phía tòa nhà lớn nhất.
Rất rõ ràng, ba người đến đúng lúc Già La dong binh đoàn bị tập kích. Nhưng sau khi quan sát cẩn thận bốn phía, bọn họ lại không phát hiện ra bất cứ dấu tích gì của địch nhân, không biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Đợi đến khi đi đến căn phòng lớn của mình, Lao Lôi Tháp phất tay để cho ba người tùy ý ngồi xuống, sầm mặt nói:
- Địch nhân muốn giết chết ta. Căn phòng bị nổ kia chính là nơi hàng ngày ta xử lý công việc của Già La dong binh đoàn, bình thường đến giữa trưa ta sẽ tới đó. Chỉ có điều hôm nay gặp một vấn đề nên chậm trễ một chút. Khi ta cách của phòng mười hai thước, một cỗ ma pháp mãnh liệt ba động từ trong phòng truyền đến, ngay lập tức sau đó xảy ra một vụ nổ cực mạnh. Xem ra trước đó đã được bố trí cạm bẫy bằng ma pháp, bằng không sẽ không nổ kịp thời như vậy, ta thiếu chút nữa đã phải bỏ mạng bên trong rồi.
- Trong Già La dong binh đoàn chắc chắn là đã có nội gián, nếu không loại chuyện này không thể xảy ra. Còn nhớ, lần trước ở cửa Nhật Diệu cốc, trong khi ta đang giao chiến với Phật La Lí Đạt, lúc ta sắp giết hắn thì An Địch của Hồng Liêm dong binh đoàn đột nhiên xuất hiện kịp thời cứu thoát. Lúc đó, ở chỗ hàng rào chỉ có người của Già La dong binh đoàn các ngươi. Theo lý mà nói người của Hồng Liêm dong binh đoàn tuyệt đối không có khả năng tới cứu kịp Phật La Lí Đạt từ trong tay ta. Chuyện này ta vẫn luôn nghi ngờ, nhưng xem ra cũng không hề thừa chút nào. - Hàn Thạc suy nghĩ một chút nói.
- Chắc chắn là như vậy! Ta có thể an bài người mình tại thế lực khác, đương nhiên thế lực khác cũng có thể làm như vậy. Chỉ có điều lúc nãy quá nguy hiểm, ta thiếu chút nữa thì đã bị giết chết. Không biết chuyện này là do thế lực nào gây ra. - Lao Lôi Tháp nghiêm mặt, phẫn nộ quát.
Thấy Lao Lôi Tháp đã tính toán trước, Hàn Thạc không nói nhiều. Trong đầu hắn thầm nghĩ tên này thoạt nhìn giống một kẻ ngu si tứ chi phát triển, không ngờ tâm tư lại thấu đáo đến vậy. Khó trách Già La dong binh đoàn có thể lên thay thế Hồng Liêm dong binh đoàn, trở thành nhân vật số một tại Nhật Diệu cốc.
- Gia gia của Phật La Lí Đạt là Đại ma đạo sư của Quang Minh giáo hội Phất Cách Sâm đã đến đây. Không biết Phật La Lí Đạt bây giờ đã được chuyển tới chỗ nào. Trước mắt ta chưa tìm được thời cơ thích hợp để hạ thủ. Lần này, ta đến tìm ngươi là vì muốn biết hắn đã được an bài đến nơi nào? Ngươi tại Hồng Liêm dong binh đoàn đã an bài người của mình, ta nghĩ chuyện này ngươi có thể biết. Nếu không biết Phật La Lí Đạt ở đâu, ta căn bản không có biện pháp nào để động thủ.- Hàn Thạc suy nghĩ một lúc rồi nói với Lao Lôi Tháp.
- Chuyện tối hôm qua ta cũng biết. Chỉ là Phất Cách Sâm quả là một lão hồ ly, theo ta nghĩ nếu ngươi lại đối phó với Phật La Lí Đạt bằng cách ám sát thì không thực tế lắm. Trải qua chuyện các ngươi tập kích tối qua, hắn nhất định sẽ được bảo vệ càng thêm cẩn thận. Cho dù trước mắt có thể biết Phật La Lí Đạt đang ở đâu thì các ngươi cũng sẽ không có cơ hội hạ thủ! - Lúc này vẻ mặt của Lao Lôi Tháp đã trở lại bình thường, nhìn Hàn Thạc nói thẳng.
Hàn Thạc biết Lao Lôi Tháp không nói sai. Chỉ là hiện tại ba con Âm Ma đã thành hình, lại còn có một Thổ Giáp thi có thể độn thổ, khả dĩ lợi dụng được. Hắn hoàn toàn có lý do để tin tưởng. Chỉ cần tìm được nơi ẩn thân của hắn, vô luận được bảo vệ nghiêm ngặt bao nhiêu, Hàn Thạc cũng tin tưởng có cơ hội đắc thủ.
- Những lời ngươi nói ta đều hiểu được. Nhưng nếu biết Phật La Lí Đặc ở đâu hy vọng ngươi có thể nói cho ta biết. - Hàn Thạc tự tin cười nói.
Lao Lôi Tháp thầm nghĩ Hàn Thạc lần này thật không biết tự lượng sức. Mặc dù hắn biết Hàn Thạc có thực lực phi phàm, nhưng trong tình huống như vậy cho dù hắn cùng lực lượng của Già La dong binh đoàn tự thân xuất thủ phỏng chừng cũng không có cơ hội ám sát Phật La Lí Đạt ngay tại sào huyệt của Hồng Liêm dong binh đoàn.
- Được rồi! Việc này ta sẽ lưu ý, nếu có tin tức về Phật La Lí Đặc sẽ phái người thông tri cho ngươi. - Thần sắc Lao Lôi Tháp lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn lạnh lùng nói.
Nghe xong, Hàn Thạc cũng không nói thêm nữa, gật gật đầu, cùng Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc rời đi.
- Đùa à? Chúng ta giúp hắn vậy mà không ngờ hắn lại có thái độ như vậy! - Sau khi rời khỏi phạm vi thế lực của Già La dong binh đoàn, Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc hùng hùng hổ hổ quát lớn.
- Nếu là ngươi thiếu chút nữa thì bị nổ chết, ta nghĩ tâm trạng của ngươi so với hắn có lẽ còn tồi tệ hơn nhiều. Xem ra hôm nay Lao Lôi Tháp thật sự đã gặp phải một phen kinh hãi rồi. - Đặc Lan Khắc Tư liếc mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc, cười nói.
- Phải! Tâm tình Lao Lôi Tháp quả thật không tốt, không biết hắn có thể trong một thời gian ngắn vực dậy để hành động được không? - Hàn Thạc hắc hắc cười, nham hiểm nói.
- Xem ra Nhật Diệu cốc thật sự hỗn loạn rồi. Ta nghĩ hiện tại chúng ta nên thay đổi kế hoạch. Ta đã tìm được một chủ ý rất tốt.
Vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện, cả sáu người bọn Áo Đức Tái ai cũng phát ra tiếng hoan hô, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng. Áo Đức Tái cùng Qua Đăng chạy thẳng đến chỗ Hàn Thạc ôm hắn.
- Là ngươi thật sao? Sao ngươi lại ở đây? - Sau khi buông tay ra, Qua Đăng xúc động, hơi kinh ngạc nói.
- Ha ha ha! Vào trong trước đã, nơi này vốn rất an toàn, không khủng khiếp như những gì mọi người nghĩ đâu. - Hàn Thạc nghiêng người, ra hiệu cho sáu người tiến vào rồi nói tiếp.
Khi chưa gặp Hàn Thạc, sáu người đối với nơi này vẫn còn hơi sợ hãi. Nhưng sau khi nghe những lời hắn nói, bọn họ không hề còn có vẻ sợ hãi rụt rè mà thoải mái tiến đến, đi thẳng vào giữa sân.
Sáu người Áo Đức Tái gồm ba chiến sĩ, hai ma pháp sư và một cung tiễn thủ hợp thành một đội. Trong đó Áo Đức Tái là cao cấp chiến sĩ, An Cách Lỗ và Qua Đăng đều là trung cấp chiến sĩ. Hai ma pháp sư thì gồm thủy hệ cao cấp ma pháp sư tên là A Phù Lạp, còn gã Lôi Điện hệ trung cấp ma pháp sư tên là Ba Đức. Ngoài ra còn có nữ tinh linh cung tiễn thủ Ni Á nữa.
Trải qua lần mạo hiểm trước trong U Ám sâm lâm, sáu người chẳng những thu hoạch phong phú, mà ngay cả thực lực đều có đột phá. Trong đó trung cấp chiến sĩ Qua Đăng không ngờ lại có thể tiến giai lên cao cấp chiến sĩ. Lôi Điện hệ trung cấp ma pháp sư Ba Đức cũng đã trở thành cao cấp ma pháp sư. Tất cả những điều này Hàn Thạc đều có thể dễ dàng nhận thấy từ những thay đổi của đồ án tiêu chí trên ngực họ.
- Bố Lai Ân! Chỗ này chính là một nơi đã bị nguyền rủa ở trong Nhật Diệu cốc. Trước khi đến đây, ta từng tình cờ nghe được người ta kể về truyền thuyết nơi này, đồng thời họ còn nhắc nhở bất luận kẻ nào cũng không được coi thường tiến vào cửa hàng này. Ngươi làm sao lại có thể ở đây? - Qua Đăng vốn là người tính tình ngay thẳng, trong lòng không giấu được tâm sự, vừa vào đến sân, sau khi quan sát bốn phía, ngồi xuống liền hỏi thẳng Hàn Thạc.
- Truyền thuyết không nhất định là thật, lời nguyền rủa cũng có thể là do con người bịa đặt ra. Dù sao chúng ta tới đây đã lâu như vậy cũng chưa gặp phải nguy hiểm gì. - Về việc Huyết thủy ma tác quái, Hàn Thạc cũng không nói quá nhiều cho bọn họ.
- Gần đây thế nào rồi? - Áo Đức Tái thân là đội trưởng, tính tình chính trực ổn trọng, đưa mắt nhìn Hàn Thạc cười hỏi.
- Tàm tạm! Sau khi các ngươi rời khỏi U Ám sâm lâm, đã trải qua những việc gì? Tu vi Qua Đăng cùng Ba Đức không ngờ lại tăng lên nhiều, thật sự là quá tốt rồi! - Hàn Thạc nói.
- Sau khi cùng ngươi chia ra ở U Ám sâm lâm, chúng ta đã tới Trát Cơ Ách Tư thành, đem bán mấy thứ thu hoạch được một món tiền, rồi đổi lấy vũ khí cùng trang bị. Bọn ta còn chọn cho Ba Đức một cây pháp trượng giúp gia tăng ma lực. Sau khi tĩnh dưỡng một thời gian, Qua Đăng và Ba Đức đều cảm giác được thực lực của mình có đột phá thì liền đến công hội tiến hành khảo hạch tấn cấp. Sau khi được thông qua, chúng ta ở phụ cận Nhật Diệu cốc, nhận một số nhiệm vụ phụ trách bảo vệ thương nhân. Lần này là vì bảo vệ một thương đội mới tiến vào Nhật Diệu cốc. - Áo Đức Tái mỉm cười, chậm rãi giải thích với Hàn Thạc những gì xảy ra sau khi chia ra.
Liếc mắt nhìn Đặc Lan Khắc Tư bên cạnh, Hàn Thạc suy nghĩ một lúc rồi nhìn Áo Đức Tái nói:
- Chúng ta là bằng hữu, vậy ta nói sẽ thẳng luôn với mọi người. Ta cùng Đặc Lan Khắc Tư đã thành lập một dong binh đoàn nhỏ. Trước mắt nhân lực còn khá mỏng, ta rất muốn mọi người có thể gia nhập, giúp chúng ta cùng khuếch trương dong binh đoàn này lên một chút.
Nghe Hàn Thạc nói xong, nhóm sáu người Áo Đức Tái đều lộ vẻ rất kinh ngạc, ngó nhìn lẫn nhau. Nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Sửng sốt hồi lâu, Áo Đức Tái mới nhìn Hàn Thạc nói:
- Bố Lai Ân! Ngươi không phải nói giỡn đó chứ? Ngươi tại sao lại nghĩ tới việc thành lập một dong binh đoàn? Ta xem ngươi không giống kiểu người thích thành lập một dong binh đoàn a?
- Đó là sự thật! Danh hiệu chúng ta đã được chấp nhận rồi. Theo ta nếu dong binh đoàn hoạt động tốt thì sẽ rất có tương lai. Không biết các ngươi có hứng thú hay không? - Hàn Thạc mỉm cười nhìn Áo Đức Tái, thành tâm mời.
- Tình hình cụ thể là như thế nào, ngươi có thể nói rõ cho chúng ta được không? - Áo Đức Tái hiển nhiên cũng có điểm hứng thú, nhưng mà loại chuyện này vốn không thể khinh suất, nên cẩn thận hỏi lại.
Hàn Thạc mang một ít thông tin về lai lịch cũng như tình hình Hồn Diệt dong binh đoàn nói qua cho mọi người, kể cả cừu hận của Đặc Lan Khắc Tư. Ngoài ra còn cả việc gần nhất giữa hắn và Phật La Lí Đặc cũng không giấu diếm.
Đợi Hàn Thạc nói xong, vẻ mặt năm người đều lộ vẻ kích động. Hiển nhiên, bọn họ không ngờ tới chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, tại Nhật Diệu cốc, Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư đã tạo nên nhiều đại sự chấn động đến thế. Cả đám đều tỏ ra nóng lòng muốn thử sức, khuôn mặt toát lên vẻ hứng thú.
- Chuyện này có lẽ ta phải cùng bọn họ thương nghị một chút, sau đó mới có thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục. - Áo Đức Tái thân là đội trưởng của sáu người, tự nhiên phải nhất nhất tham khảo ý kiến của năm người kia, cho nên không thể đưa ra ngay câu trả lời được.
Hiểu được điểm này, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Ta hiểu! Mọi người có thể suy nghĩ trong vài ngày!
Sau đó, Hàn Thạc cùng bọn họ trò chuyện vui vẻ một lúc về chuyện ở U Ám sâm lâm. Đợi đến giữa trưa thì sáu người mới cáo từ rời đi.
Trong thời gian đó, Đặc Lan Khắc Tư cũng thỉnh thoảng nói một hai câu. Bất quá Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc có vẻ thấy vô vị, chỉ ngồi yên một chỗ đưa ánh mắt mê đắm không ngừng đánh giá hai người A Phù Lạp và Ni Á. Sau khi bị Hàn Thạc trừng mắt vài lần mới ủy khuất thu hồi sắc nhãn lại.
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài một chuyến! - Sau khi sáu người Áo Đức Tái rời đi, Hàn Thạc nói với Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc.
- Đi đâu? - Đặc Lan Khắc Tư hơi nghi hoặc, mở miệng hỏi.
- Trước mắt tình hình ở Nhật Diệu cốc quá phức tạp. Mục tiêu của chúng ta là Phật La Lí Đạt. Nhưng bây giờ Phất Cách Sâm cũng đã tới Hồng Liêm dong binh đoàn, ta nghĩ trong khoảng thời gian này chúng ta rất khó có cơ hội hạ thủ một lần nữa. Về chuyện Phất Cách Sâm tối hôm qua đến, ta nghĩ chúng ta nên nói với Lao Lôi Tháp, đồng thời cũng có thể thông qua hắn thu được nhiều tin tức, rồi mới quyết định nên làm gì. - Hàn Thạc tỉnh táo nói.
Lần trước đã tới Già La dong binh đoàn, họ xem như đã quen đường nên dọc đường đi cũng không gặp phải trở ngại. Song khi ba người Hàn Thạc còn chưa đi qua một quảng trường rộng lớn, chợt nghe thấy từ phía sâu chỗ Già La dong binh đoàn vọng đến một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Đến khi ba người chạy đến thì phát hiện trong đó có một tòa nhà đang sụp đổ. Từ bên trong toát ra khói đen ngút trời, mơ hồ thấy mấy thi thể cháy xém, huyết nhục rải rác xung quanh tòa nhà đang sụp. Lao Lôi Tháp đầu trọc giống như dã thú bị kích nộ. Cả người toát ra khí tức cực kì nguy hiểm, đứng trong căn nhà gầm nhẹ, bất cứ lúc nào đều có dấu hiệu phát cuồng.
Cáp Lí Tư đứng cách Lao Lôi Tháp không xa, thần sắc cũng âm trầm, thoạt nhìn tâm tình có vẻ cực kỳ không tốt. Hắn thấy ba người Hàn Thạc tới cũng không khách khí như bình thường, chỉ chán nản nhìn những thi thể trên mặt đất, có vẻ như đang tự trách mình.
- Ách …. Xem ra chúng ta tới không đúng lúc rồi. - Khi đi tới chỗ này, Hàn Thạc nói.
Kiềm nén sự phẫn nộ trong lòng, Lao Lôi Tháp hít sâu liền mấy hơi, quay đầu nói với Cáp Lí Tư nói:
- An táng chu đáo những huynh đệ này. Ta sẽ tra ra xem ai là kẻ đứng sau việc này. Ta nhất định sẽ phanh thây hắn!
Cáp Lí Tư cũng không nói thêm gì, thống khổ gật đầu. Sau đó, hắn chỉ huy một số dong binh từ bốn phương tám hướng tập trung lại, bảo bọn họ cẩn thận đem những thi thể bị chia năm xẻ bảy này đi, bắt đầu dọn dẹp thảm cảnh trước mắt.
- Đi theo ta. - Vẻ mặt Lao Lôi Tháp âm trầm hừ nhẹ một câu, đi về phía tòa nhà lớn nhất.
Rất rõ ràng, ba người đến đúng lúc Già La dong binh đoàn bị tập kích. Nhưng sau khi quan sát cẩn thận bốn phía, bọn họ lại không phát hiện ra bất cứ dấu tích gì của địch nhân, không biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Đợi đến khi đi đến căn phòng lớn của mình, Lao Lôi Tháp phất tay để cho ba người tùy ý ngồi xuống, sầm mặt nói:
- Địch nhân muốn giết chết ta. Căn phòng bị nổ kia chính là nơi hàng ngày ta xử lý công việc của Già La dong binh đoàn, bình thường đến giữa trưa ta sẽ tới đó. Chỉ có điều hôm nay gặp một vấn đề nên chậm trễ một chút. Khi ta cách của phòng mười hai thước, một cỗ ma pháp mãnh liệt ba động từ trong phòng truyền đến, ngay lập tức sau đó xảy ra một vụ nổ cực mạnh. Xem ra trước đó đã được bố trí cạm bẫy bằng ma pháp, bằng không sẽ không nổ kịp thời như vậy, ta thiếu chút nữa đã phải bỏ mạng bên trong rồi.
- Trong Già La dong binh đoàn chắc chắn là đã có nội gián, nếu không loại chuyện này không thể xảy ra. Còn nhớ, lần trước ở cửa Nhật Diệu cốc, trong khi ta đang giao chiến với Phật La Lí Đạt, lúc ta sắp giết hắn thì An Địch của Hồng Liêm dong binh đoàn đột nhiên xuất hiện kịp thời cứu thoát. Lúc đó, ở chỗ hàng rào chỉ có người của Già La dong binh đoàn các ngươi. Theo lý mà nói người của Hồng Liêm dong binh đoàn tuyệt đối không có khả năng tới cứu kịp Phật La Lí Đạt từ trong tay ta. Chuyện này ta vẫn luôn nghi ngờ, nhưng xem ra cũng không hề thừa chút nào. - Hàn Thạc suy nghĩ một chút nói.
- Chắc chắn là như vậy! Ta có thể an bài người mình tại thế lực khác, đương nhiên thế lực khác cũng có thể làm như vậy. Chỉ có điều lúc nãy quá nguy hiểm, ta thiếu chút nữa thì đã bị giết chết. Không biết chuyện này là do thế lực nào gây ra. - Lao Lôi Tháp nghiêm mặt, phẫn nộ quát.
Thấy Lao Lôi Tháp đã tính toán trước, Hàn Thạc không nói nhiều. Trong đầu hắn thầm nghĩ tên này thoạt nhìn giống một kẻ ngu si tứ chi phát triển, không ngờ tâm tư lại thấu đáo đến vậy. Khó trách Già La dong binh đoàn có thể lên thay thế Hồng Liêm dong binh đoàn, trở thành nhân vật số một tại Nhật Diệu cốc.
- Gia gia của Phật La Lí Đạt là Đại ma đạo sư của Quang Minh giáo hội Phất Cách Sâm đã đến đây. Không biết Phật La Lí Đạt bây giờ đã được chuyển tới chỗ nào. Trước mắt ta chưa tìm được thời cơ thích hợp để hạ thủ. Lần này, ta đến tìm ngươi là vì muốn biết hắn đã được an bài đến nơi nào? Ngươi tại Hồng Liêm dong binh đoàn đã an bài người của mình, ta nghĩ chuyện này ngươi có thể biết. Nếu không biết Phật La Lí Đạt ở đâu, ta căn bản không có biện pháp nào để động thủ.- Hàn Thạc suy nghĩ một lúc rồi nói với Lao Lôi Tháp.
- Chuyện tối hôm qua ta cũng biết. Chỉ là Phất Cách Sâm quả là một lão hồ ly, theo ta nghĩ nếu ngươi lại đối phó với Phật La Lí Đạt bằng cách ám sát thì không thực tế lắm. Trải qua chuyện các ngươi tập kích tối qua, hắn nhất định sẽ được bảo vệ càng thêm cẩn thận. Cho dù trước mắt có thể biết Phật La Lí Đạt đang ở đâu thì các ngươi cũng sẽ không có cơ hội hạ thủ! - Lúc này vẻ mặt của Lao Lôi Tháp đã trở lại bình thường, nhìn Hàn Thạc nói thẳng.
Hàn Thạc biết Lao Lôi Tháp không nói sai. Chỉ là hiện tại ba con Âm Ma đã thành hình, lại còn có một Thổ Giáp thi có thể độn thổ, khả dĩ lợi dụng được. Hắn hoàn toàn có lý do để tin tưởng. Chỉ cần tìm được nơi ẩn thân của hắn, vô luận được bảo vệ nghiêm ngặt bao nhiêu, Hàn Thạc cũng tin tưởng có cơ hội đắc thủ.
- Những lời ngươi nói ta đều hiểu được. Nhưng nếu biết Phật La Lí Đặc ở đâu hy vọng ngươi có thể nói cho ta biết. - Hàn Thạc tự tin cười nói.
Lao Lôi Tháp thầm nghĩ Hàn Thạc lần này thật không biết tự lượng sức. Mặc dù hắn biết Hàn Thạc có thực lực phi phàm, nhưng trong tình huống như vậy cho dù hắn cùng lực lượng của Già La dong binh đoàn tự thân xuất thủ phỏng chừng cũng không có cơ hội ám sát Phật La Lí Đạt ngay tại sào huyệt của Hồng Liêm dong binh đoàn.
- Được rồi! Việc này ta sẽ lưu ý, nếu có tin tức về Phật La Lí Đặc sẽ phái người thông tri cho ngươi. - Thần sắc Lao Lôi Tháp lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn lạnh lùng nói.
Nghe xong, Hàn Thạc cũng không nói thêm nữa, gật gật đầu, cùng Đặc Lan Khắc Tư và Cát Nhĩ Bá Đặc rời đi.
- Đùa à? Chúng ta giúp hắn vậy mà không ngờ hắn lại có thái độ như vậy! - Sau khi rời khỏi phạm vi thế lực của Già La dong binh đoàn, Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc hùng hùng hổ hổ quát lớn.
- Nếu là ngươi thiếu chút nữa thì bị nổ chết, ta nghĩ tâm trạng của ngươi so với hắn có lẽ còn tồi tệ hơn nhiều. Xem ra hôm nay Lao Lôi Tháp thật sự đã gặp phải một phen kinh hãi rồi. - Đặc Lan Khắc Tư liếc mắt nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc, cười nói.
- Phải! Tâm tình Lao Lôi Tháp quả thật không tốt, không biết hắn có thể trong một thời gian ngắn vực dậy để hành động được không? - Hàn Thạc hắc hắc cười, nham hiểm nói.
- Xem ra Nhật Diệu cốc thật sự hỗn loạn rồi. Ta nghĩ hiện tại chúng ta nên thay đổi kế hoạch. Ta đã tìm được một chủ ý rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.