Chương 867: Lột xác
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Là một quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn, thực lực của Tát Lạp Tư quả thực vô cùng mạnh mẽ. Dưới nhiều ma trận như vậy nhưng thực sự tổn thương được hắn thì chả có bao nhiêu. Vừa vào đáy Ma Ẩn cốc, bằng vào thực lực của mình, Tát Lạp Tư đã phá tan ba cái ma trận.
Tuy nhiên hắn muốn phá huỷ toàn bộ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Khi hắn rơi vào một đại trận do Ngũ hành giáp thi dùng Ngũ hành nguyên lực tạo ra, còn có năm ma đầu Thượng vị thần trong Vạn Ma Đỉnh mà Hàn Thạc dùng làm trận nhãn thì lập tức cảm thấy mình không thể tuỳ tâm sở dục vận dụng Lôi điện nguyên tố trong trời đất.
Bên trong Ma Ẩn cốc, các loại nguyên tố lực lượng đều đậm đặc hơn các khu vực khác. Tát Lạp Tư khi rơi vào đáy cốc lập tức cảm giác được hắn có thể sử dụng Lôi điện lực phá huỷ tất cả.
Chợt một chấn động kỳ diệu truyền đến, rồi năm luồng lực lượng cứ quanh quẩn không tan, xua tan Lôi điện nguyên tố ở phụ cận.
Lúc này Tát Lạp Tư biết ngay rằng mình đã gặp phiền toái.
Không cách nào triệu tập Lôi điện lực lượng, Tát Lạp Tư không thể không sử dụng thần lực trong cơ thể để đối mặt với tất cả. Hắn như đang ở trong một không gian hoàn toàn lạ lẫm, rất nhiều phương thức công kích lạ lẫm chưa từng thấy như những cơn ba đào dữ dội tấn công hắn.
Trong cái không gian cách biệt này, Tát Lạp Tư không cảm giác được khí tức của thủ hạ, cũng không cách nào nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài. Hắn chỉ có thể bị động sử dụng lực lượng trong cơ thể đối phó với ngũ hành nguyên lực đang “dội bom” vào người hắn, phải tiêu hao lực lượng trong cơ thể nội bảo toàn cho thần thể thần hồn không bị tổn thương.
Áo Tác Ai định ra tay với Tát Lạp Tư nhưng hiện giờ trong Ma Ẩn cốc, Tát Lạp Tư cũng không phải là vô địch.
Từ xa nhìn lại, hắn thấy Tát Lạp Tư đột nhiên ngồi xếp bằng tại một khu vực có hào quang mập mờ, vẻ mặt chăm chú, hình như đang gặp phiền toái.
Áo Tác Ai không ngờ rằng Ma Ẩn cốc có thể khiến Tát Lạp Tư như gặp đại địch vậy. Hắn không vội động thủ nữa, lại tiếp tục ẩn thân tại một nơi bí mật quan sát tình hình trong cốc.
- Tát Lạp Tư rơi vào Tiết Thần Háo Nguyên ma trận rồi. Nó có thể tụ tập nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc để duy trì. Bị nguyên lực bao phủ, hắn cần phải vận dụng thần lực chống cự. - Hàn Mộc quát lạnh.
- Trước khi Tát Lạp Tư thoát khỏi trói buộc, đám thủ hạ của hắn đã thương vong quá nửa rồi. Dám đến Ma Ẩn cốc làm loạn thì phải giao ra tý huyết. - Hàn Hoả tiếp lời.
Hàn Kim than khẽ, nói với nhóm La Ti:
- Chuẩn bị một chút đi. Xem ra chúng ta cần rời Ma Ẩn cốc. Ai. Phụ thân sao còn chưa trở về thế không biết.
- Tát Lạp Tư chẳng phải đã bị chế trụ sao? Chúng ta sao còn phải rời cốc? - La Ti có chút khó hiểu.
- Đúng vậy. Các ngươi xem, hắn có vẻ rất dè dặt, trầm trọng, nói không chừng còn có thể vây khốn được hắn. - La Mông cũng không rõ quay sang hỏi Hàn Kim.
- Nếu như Ma Ẩn cốc đã tồn tại thời gian trăm năm, ngàn năm thì Tát Lạp Tư bị kéo vào đó nhất định khó có thể thoát ra. Đáng tiếc cốc được lập thành mới có hai năm, tích tụ nguyên lực thiên địa quả thực còn quá ít. Đại trận là lấy nguyên lực tích lũy trong hai năm qua để tiêu hao thần lực trong cơ thể Tát Lạp Tư, đáng tiếc thời gian này còn quá ngắn, nhiều nhất chỉ có thể vây khốn hắn chừng nửa giờ nữa thôi. - Hàn Kim thở dài, vẻ cam chịu.
- Không có biện pháp. Tát Lạp Tư dù sao cũng có Chủ thần lực. Sau nửa giờ, nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc tiêu hao hết sạch, rất nhiều đại trận đều khó có thể duy trì. Ừm, núi xanh còn đó lo gì không có củi đun. Chúng ta bây giờ rời đi, chờ phụ thân về sẽ báo thù rửa hận.
Hàn Thổ quay sang Qua Long nói:
- Dặn dò mọi người một tiếng. Ta sẽ mở một thông đạo, chúng ta nhân đó rời Ma Ẩn cốc.
Hàm Kim Và Hàn Thổ vừa giải thích xong, La Ti và La Mông cũng không nói thêm gì nữa. Là người tham gia bố trí ma trận, Ngũ Hành Giáp Thi hiểu rất rõ ràng về chúng. Nếu bọn họ đều bảo lui lại thì nàng biết tình thế hẳn đã vô cùng nghiêm trọng rồi.
- Tốt. Ta lập tức đi hạ lệnh. - Qua Long trầm giọng đáp, đoạn vội vàng rời khu trung tâm.
- Ai, đã mấy tháng rồi mà sao phụ thân vẫn không có chút tin tức nào nhỉ! - Hàn Thuỷ than thở, thầm nghĩ nếu có Hàn Thạc ở đây, lợi dụng nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc cộng thêm lực lượng của hơn ngàn ma đầu bên trong Vạn Ma Đỉnh thì Tát Lạp Tư rất khó thoát khỏi đại trận.
- Phụ thân chắc chắc sẽ trở về. Ngày người trở về cũng chính là ngày giỗ của bọn chúng! - Hàn Hạo nghiến răng nghiến lợi nói. Ngũ Hành Giáp Thi tốn nhiều thời gian, tinh lực bố trí Ma Ẩn cốc như vậy, nay mắt thấy cốc sắp bị Tát Lạp Tư phá hỏng, trong lòng vô cùng không cam tâm.
- Mọi người chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta rời khỏi đây.
Hàn Mộc phất tay. Đột nhiên, tâm thần hắn chợt động, nhắm mắt cảm thụ một chút, đoạn quát lớn:
- Lập tức rời đi! Ở một góc bí mật có một luồng năng lượng sinh mạng rất mạnh mẽ. Tên đó không hề kém hơn Tát Lạp Tư.
Lời vừa nói ra, không chỉ bọn La Mông mà ngay cả Ngũ Hành Giáp Thi cũng kinh hãi thất sắc. Một Tát Lạp Tư đã đủ đáng sợ rồi, nếu còn thêm một tên Quân chủ nữa, tình thế sẽ càng thêm gian nan.
Trong khoảng thời gian này có không ít lời đồn về Tát Lạp Tư. Nghe nói hắn tự tới tìm hai đại Quân chủ La Cách và Ngoã Tây Tư, hơn nữa đôi bên còn ngầm đạt được hiệp nghị nào đó. Xem ra tin tức này cũng không phải hoàn toàn không có khả năng. Liên tưởng đến lời Hàn Mộc vừa nói, mọi người tự nhiên cho rằng kẻ trong bóng tối kia chính là một trong hai đại Quân chủ đó.
- Lập tức rút lui! Bằng không chúng ta sẽ bị tổn thất lớn. - Hàn Thổ quyết đoán khẽ quát, dưới chân đã nứt ra một cái thông đạo sâu hoắm, xem ra đã chuẩn bị đưa mọi người rời đi.
- Đợi một chút. - Vẫn là Hàn Mộc lên tiếng.
Chỉ thấy hắn nhíu mày, vung tay ngăn mọi người rồi lại nhắm mắt cảm thụ. Qua một lát, vẻ mặt Hàn Mộc quái dị, mở mắt nói:
- Là Áo Tác Ai. Hắn vừa mới đưa lực lượng thần hồn xuống đáy cốc, chắc muốn xem xem phụ thân có ở đây không. Ta đã liên lạc với hắn, hắn nói có thể giúp chúng ta đối phó Tát Lạp Tư. Các người thấy có nên tín nhiệm người này không?
Hàn Mộc tu luyện Sinh mệnh lực lượng nên có mối liên hệ kì diệu với tất cả sinh mạng trong Ma Ẩn cốc có. Sinh mạng chi hồn của hắn không giống như người thường. Bởi vậy, hắn mới có thể cảm ứng được linh hồn của Áo Tác Ai đang ẩn nấp, hơn nữa còn tiến hành liên hệ tin tức qua linh hồn.
Bên này Ngũ Hành Giáp Thi cùng nhóm La Ti còn đang do dự không quyết thì bên kia Áo Tác Ai trong lòng cũng rất kinh hãi. Lúc dưới cốc truyền tin qua linh hồn, hắn còn tưởng Hàn Thạc thực sự ở dưới đó. Bởi hắn phóng linh hồn vào đáy cốc chỉ tạo nên chấn động vô cùng không rõ ràng, nếu không phải cao thủ cấp bậc cỡ hắn thì không thể cảm ứng thấy.
Nhưng khi Hàn Mộc hô một tiếng “Ngươi là ai?” qua linh hồn thì hắn biết đó không phải Hàn Thạc bởi người này đã từng thấy mặt hắn. Hắn có thể cảm thấy linh hồn Hàn Thạc tà ác âm u không như linh hồn Hàn Mộc sinh cơ bừng bừng, tràn đầy sức sống.
Thông qua liên hệ linh hồn hắn biết được thân phận của Hàn Mộc, không khỏi càng cảm thán “Ma Ẩn cốc đích thực là đầm rồng! Không ngờ rằng còn có cường giả am hiểu phương diện thăm dò linh hồn như vậy”. Điều này càng khiến hắn hạ quyết tâm phải trợ giúp Ma Ẩn cốc.
- Áo Tác Ai?
Tá Kỳ cau mày, nói:
- Đại nhân từng gặp hắn ở Thâm Cốc, trung tâm của Vùng Đất Hỗn Loạn. Hắn đã nhượng lại cửa hàng Quân Vương của mình cho đại nhân. Gã này dường như cố sức quan hệ tốt với các ngươi.
- Là một quân chủ khác, nếu hắn chịu đối phó với Tát Lạp Tư, chúng ta đích thực không cần rời đi.
- Nhưng mà người này có tin được không?
Hàn Mộc đắn đo hỏi:
- Thanh danh của Áo Tác Ai ở Vùng Đất Hỗn Loạn thế nào?
- Ách, hắn tương đối tầm thường. So với tứ đại Quân chủ còn lại, Áo Tác Ai coi như tương đối dễ nói chuyện.
- Có lẽ hắn đúng là có thành ý cũng không chừng. - Tá Kỳ dù sao cũng không phải thủ lĩnh của nhóm người này, hắn cũng không dám làm chủ.
- Chúng ta không cần mạo hiểm. Vẫn nên rời đi.
Hàn Kim do dự một hồi, đoạn phát biểu. Dừng một chút, hắn lại tiếp lời:
- Tiểu Mộc, liên lạc với Áo Tác Ai, nói chúng ta tạm thời rời đi. Nếu hắn thực sự bằng lòng giúp chúng ta thì bảo hắn ngăn không cho Tát Lạp Tư phá huỷ Ma Ẩn cốc.
- Ta hiểu. - Hàn Mộc nhắm mắt, lần thứ hai liên lạc với Áo Tác Ai.
Khoảng mười giây sau, hắn mở mắt nói:
- Áo Tác Ai đã đáp ứng. Chúng ta đi trước thôi.
Tất cả đều nghi ngờ, không hiểu vì sao lúc này Áo Tác Ai lại dốc sức giúp họ. Tuy nhiên mọi người đều biết thời gian đang cấp bách, không có ai thảo luận chủ đề này, tiến cả vào thông đạo do Hàn Thổ tạo ra.
…
Cách đỉnh Thiên Thần mấy ngàn dặm, trong một dãy núi có một khối bùn khô nứt nẻ.
Mấy tháng nay, nơi này bùn vụn ra tanh tưởi, người thú đi qua không cẩn thận sẽ rơi vào bên trong. Hiện tại đống bùn như bị lửa nóng sấy khô.
Trong bóng đêm lạnh lẽo vang lên những thanh âm “cót két cót két”. Lát sau, có một tiếng “bang”, một cánh tay đánh ra từ trong đống bùn.
“Răng rắc”, toàn bộ bùn như bị người bóc ra, tro bụi bay khắp nơi.
Một bóng người hùng vĩ hiện ra từ trong tro bụi. Đôi mắt tà ác âm hàn, khoé miệng lại nhếch lên điệu cười có đôi chút ôn hòa, dường như có một luồng khí chất yêu dị tà mị.
Ngẩng đầu nhìn màn đêm vắng lặng, Hàn Thạc lẩm bẩm:
- Tuy rằng cảnh giới chưa ổn, lực lượng mới còn chưa lĩnh ngộ hoàn toàn, thế nhưng để đối phó Tát Lạp Tư hẳn là đủ rồi.
Vừa thoát ra, Hàn Thạc phi thẳng lên trời cao, dùng một loại tốc độ vượt qua cực hạn hướng lên đỉnh Thiên Thần.
Khoảng cách nghìn dặm lập tức đã tới.
Nhưng khi hắn đứng trên đỉnh Thiên Thần, nơi đây lại không một bóng người, không chút dấu vết sinh mạng. Thoáng trầm ngâm, Hàn Thạc biến sắc, chợt nghĩ đến một khả năng. Hắn vội vàng bay vút về phía Ma Ẩn cốc.
Tuy nhiên hắn muốn phá huỷ toàn bộ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Khi hắn rơi vào một đại trận do Ngũ hành giáp thi dùng Ngũ hành nguyên lực tạo ra, còn có năm ma đầu Thượng vị thần trong Vạn Ma Đỉnh mà Hàn Thạc dùng làm trận nhãn thì lập tức cảm thấy mình không thể tuỳ tâm sở dục vận dụng Lôi điện nguyên tố trong trời đất.
Bên trong Ma Ẩn cốc, các loại nguyên tố lực lượng đều đậm đặc hơn các khu vực khác. Tát Lạp Tư khi rơi vào đáy cốc lập tức cảm giác được hắn có thể sử dụng Lôi điện lực phá huỷ tất cả.
Chợt một chấn động kỳ diệu truyền đến, rồi năm luồng lực lượng cứ quanh quẩn không tan, xua tan Lôi điện nguyên tố ở phụ cận.
Lúc này Tát Lạp Tư biết ngay rằng mình đã gặp phiền toái.
Không cách nào triệu tập Lôi điện lực lượng, Tát Lạp Tư không thể không sử dụng thần lực trong cơ thể để đối mặt với tất cả. Hắn như đang ở trong một không gian hoàn toàn lạ lẫm, rất nhiều phương thức công kích lạ lẫm chưa từng thấy như những cơn ba đào dữ dội tấn công hắn.
Trong cái không gian cách biệt này, Tát Lạp Tư không cảm giác được khí tức của thủ hạ, cũng không cách nào nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài. Hắn chỉ có thể bị động sử dụng lực lượng trong cơ thể đối phó với ngũ hành nguyên lực đang “dội bom” vào người hắn, phải tiêu hao lực lượng trong cơ thể nội bảo toàn cho thần thể thần hồn không bị tổn thương.
Áo Tác Ai định ra tay với Tát Lạp Tư nhưng hiện giờ trong Ma Ẩn cốc, Tát Lạp Tư cũng không phải là vô địch.
Từ xa nhìn lại, hắn thấy Tát Lạp Tư đột nhiên ngồi xếp bằng tại một khu vực có hào quang mập mờ, vẻ mặt chăm chú, hình như đang gặp phiền toái.
Áo Tác Ai không ngờ rằng Ma Ẩn cốc có thể khiến Tát Lạp Tư như gặp đại địch vậy. Hắn không vội động thủ nữa, lại tiếp tục ẩn thân tại một nơi bí mật quan sát tình hình trong cốc.
- Tát Lạp Tư rơi vào Tiết Thần Háo Nguyên ma trận rồi. Nó có thể tụ tập nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc để duy trì. Bị nguyên lực bao phủ, hắn cần phải vận dụng thần lực chống cự. - Hàn Mộc quát lạnh.
- Trước khi Tát Lạp Tư thoát khỏi trói buộc, đám thủ hạ của hắn đã thương vong quá nửa rồi. Dám đến Ma Ẩn cốc làm loạn thì phải giao ra tý huyết. - Hàn Hoả tiếp lời.
Hàn Kim than khẽ, nói với nhóm La Ti:
- Chuẩn bị một chút đi. Xem ra chúng ta cần rời Ma Ẩn cốc. Ai. Phụ thân sao còn chưa trở về thế không biết.
- Tát Lạp Tư chẳng phải đã bị chế trụ sao? Chúng ta sao còn phải rời cốc? - La Ti có chút khó hiểu.
- Đúng vậy. Các ngươi xem, hắn có vẻ rất dè dặt, trầm trọng, nói không chừng còn có thể vây khốn được hắn. - La Mông cũng không rõ quay sang hỏi Hàn Kim.
- Nếu như Ma Ẩn cốc đã tồn tại thời gian trăm năm, ngàn năm thì Tát Lạp Tư bị kéo vào đó nhất định khó có thể thoát ra. Đáng tiếc cốc được lập thành mới có hai năm, tích tụ nguyên lực thiên địa quả thực còn quá ít. Đại trận là lấy nguyên lực tích lũy trong hai năm qua để tiêu hao thần lực trong cơ thể Tát Lạp Tư, đáng tiếc thời gian này còn quá ngắn, nhiều nhất chỉ có thể vây khốn hắn chừng nửa giờ nữa thôi. - Hàn Kim thở dài, vẻ cam chịu.
- Không có biện pháp. Tát Lạp Tư dù sao cũng có Chủ thần lực. Sau nửa giờ, nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc tiêu hao hết sạch, rất nhiều đại trận đều khó có thể duy trì. Ừm, núi xanh còn đó lo gì không có củi đun. Chúng ta bây giờ rời đi, chờ phụ thân về sẽ báo thù rửa hận.
Hàn Thổ quay sang Qua Long nói:
- Dặn dò mọi người một tiếng. Ta sẽ mở một thông đạo, chúng ta nhân đó rời Ma Ẩn cốc.
Hàm Kim Và Hàn Thổ vừa giải thích xong, La Ti và La Mông cũng không nói thêm gì nữa. Là người tham gia bố trí ma trận, Ngũ Hành Giáp Thi hiểu rất rõ ràng về chúng. Nếu bọn họ đều bảo lui lại thì nàng biết tình thế hẳn đã vô cùng nghiêm trọng rồi.
- Tốt. Ta lập tức đi hạ lệnh. - Qua Long trầm giọng đáp, đoạn vội vàng rời khu trung tâm.
- Ai, đã mấy tháng rồi mà sao phụ thân vẫn không có chút tin tức nào nhỉ! - Hàn Thuỷ than thở, thầm nghĩ nếu có Hàn Thạc ở đây, lợi dụng nguyên lực bên trong Ma Ẩn cốc cộng thêm lực lượng của hơn ngàn ma đầu bên trong Vạn Ma Đỉnh thì Tát Lạp Tư rất khó thoát khỏi đại trận.
- Phụ thân chắc chắc sẽ trở về. Ngày người trở về cũng chính là ngày giỗ của bọn chúng! - Hàn Hạo nghiến răng nghiến lợi nói. Ngũ Hành Giáp Thi tốn nhiều thời gian, tinh lực bố trí Ma Ẩn cốc như vậy, nay mắt thấy cốc sắp bị Tát Lạp Tư phá hỏng, trong lòng vô cùng không cam tâm.
- Mọi người chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta rời khỏi đây.
Hàn Mộc phất tay. Đột nhiên, tâm thần hắn chợt động, nhắm mắt cảm thụ một chút, đoạn quát lớn:
- Lập tức rời đi! Ở một góc bí mật có một luồng năng lượng sinh mạng rất mạnh mẽ. Tên đó không hề kém hơn Tát Lạp Tư.
Lời vừa nói ra, không chỉ bọn La Mông mà ngay cả Ngũ Hành Giáp Thi cũng kinh hãi thất sắc. Một Tát Lạp Tư đã đủ đáng sợ rồi, nếu còn thêm một tên Quân chủ nữa, tình thế sẽ càng thêm gian nan.
Trong khoảng thời gian này có không ít lời đồn về Tát Lạp Tư. Nghe nói hắn tự tới tìm hai đại Quân chủ La Cách và Ngoã Tây Tư, hơn nữa đôi bên còn ngầm đạt được hiệp nghị nào đó. Xem ra tin tức này cũng không phải hoàn toàn không có khả năng. Liên tưởng đến lời Hàn Mộc vừa nói, mọi người tự nhiên cho rằng kẻ trong bóng tối kia chính là một trong hai đại Quân chủ đó.
- Lập tức rút lui! Bằng không chúng ta sẽ bị tổn thất lớn. - Hàn Thổ quyết đoán khẽ quát, dưới chân đã nứt ra một cái thông đạo sâu hoắm, xem ra đã chuẩn bị đưa mọi người rời đi.
- Đợi một chút. - Vẫn là Hàn Mộc lên tiếng.
Chỉ thấy hắn nhíu mày, vung tay ngăn mọi người rồi lại nhắm mắt cảm thụ. Qua một lát, vẻ mặt Hàn Mộc quái dị, mở mắt nói:
- Là Áo Tác Ai. Hắn vừa mới đưa lực lượng thần hồn xuống đáy cốc, chắc muốn xem xem phụ thân có ở đây không. Ta đã liên lạc với hắn, hắn nói có thể giúp chúng ta đối phó Tát Lạp Tư. Các người thấy có nên tín nhiệm người này không?
Hàn Mộc tu luyện Sinh mệnh lực lượng nên có mối liên hệ kì diệu với tất cả sinh mạng trong Ma Ẩn cốc có. Sinh mạng chi hồn của hắn không giống như người thường. Bởi vậy, hắn mới có thể cảm ứng được linh hồn của Áo Tác Ai đang ẩn nấp, hơn nữa còn tiến hành liên hệ tin tức qua linh hồn.
Bên này Ngũ Hành Giáp Thi cùng nhóm La Ti còn đang do dự không quyết thì bên kia Áo Tác Ai trong lòng cũng rất kinh hãi. Lúc dưới cốc truyền tin qua linh hồn, hắn còn tưởng Hàn Thạc thực sự ở dưới đó. Bởi hắn phóng linh hồn vào đáy cốc chỉ tạo nên chấn động vô cùng không rõ ràng, nếu không phải cao thủ cấp bậc cỡ hắn thì không thể cảm ứng thấy.
Nhưng khi Hàn Mộc hô một tiếng “Ngươi là ai?” qua linh hồn thì hắn biết đó không phải Hàn Thạc bởi người này đã từng thấy mặt hắn. Hắn có thể cảm thấy linh hồn Hàn Thạc tà ác âm u không như linh hồn Hàn Mộc sinh cơ bừng bừng, tràn đầy sức sống.
Thông qua liên hệ linh hồn hắn biết được thân phận của Hàn Mộc, không khỏi càng cảm thán “Ma Ẩn cốc đích thực là đầm rồng! Không ngờ rằng còn có cường giả am hiểu phương diện thăm dò linh hồn như vậy”. Điều này càng khiến hắn hạ quyết tâm phải trợ giúp Ma Ẩn cốc.
- Áo Tác Ai?
Tá Kỳ cau mày, nói:
- Đại nhân từng gặp hắn ở Thâm Cốc, trung tâm của Vùng Đất Hỗn Loạn. Hắn đã nhượng lại cửa hàng Quân Vương của mình cho đại nhân. Gã này dường như cố sức quan hệ tốt với các ngươi.
- Là một quân chủ khác, nếu hắn chịu đối phó với Tát Lạp Tư, chúng ta đích thực không cần rời đi.
- Nhưng mà người này có tin được không?
Hàn Mộc đắn đo hỏi:
- Thanh danh của Áo Tác Ai ở Vùng Đất Hỗn Loạn thế nào?
- Ách, hắn tương đối tầm thường. So với tứ đại Quân chủ còn lại, Áo Tác Ai coi như tương đối dễ nói chuyện.
- Có lẽ hắn đúng là có thành ý cũng không chừng. - Tá Kỳ dù sao cũng không phải thủ lĩnh của nhóm người này, hắn cũng không dám làm chủ.
- Chúng ta không cần mạo hiểm. Vẫn nên rời đi.
Hàn Kim do dự một hồi, đoạn phát biểu. Dừng một chút, hắn lại tiếp lời:
- Tiểu Mộc, liên lạc với Áo Tác Ai, nói chúng ta tạm thời rời đi. Nếu hắn thực sự bằng lòng giúp chúng ta thì bảo hắn ngăn không cho Tát Lạp Tư phá huỷ Ma Ẩn cốc.
- Ta hiểu. - Hàn Mộc nhắm mắt, lần thứ hai liên lạc với Áo Tác Ai.
Khoảng mười giây sau, hắn mở mắt nói:
- Áo Tác Ai đã đáp ứng. Chúng ta đi trước thôi.
Tất cả đều nghi ngờ, không hiểu vì sao lúc này Áo Tác Ai lại dốc sức giúp họ. Tuy nhiên mọi người đều biết thời gian đang cấp bách, không có ai thảo luận chủ đề này, tiến cả vào thông đạo do Hàn Thổ tạo ra.
…
Cách đỉnh Thiên Thần mấy ngàn dặm, trong một dãy núi có một khối bùn khô nứt nẻ.
Mấy tháng nay, nơi này bùn vụn ra tanh tưởi, người thú đi qua không cẩn thận sẽ rơi vào bên trong. Hiện tại đống bùn như bị lửa nóng sấy khô.
Trong bóng đêm lạnh lẽo vang lên những thanh âm “cót két cót két”. Lát sau, có một tiếng “bang”, một cánh tay đánh ra từ trong đống bùn.
“Răng rắc”, toàn bộ bùn như bị người bóc ra, tro bụi bay khắp nơi.
Một bóng người hùng vĩ hiện ra từ trong tro bụi. Đôi mắt tà ác âm hàn, khoé miệng lại nhếch lên điệu cười có đôi chút ôn hòa, dường như có một luồng khí chất yêu dị tà mị.
Ngẩng đầu nhìn màn đêm vắng lặng, Hàn Thạc lẩm bẩm:
- Tuy rằng cảnh giới chưa ổn, lực lượng mới còn chưa lĩnh ngộ hoàn toàn, thế nhưng để đối phó Tát Lạp Tư hẳn là đủ rồi.
Vừa thoát ra, Hàn Thạc phi thẳng lên trời cao, dùng một loại tốc độ vượt qua cực hạn hướng lên đỉnh Thiên Thần.
Khoảng cách nghìn dặm lập tức đã tới.
Nhưng khi hắn đứng trên đỉnh Thiên Thần, nơi đây lại không một bóng người, không chút dấu vết sinh mạng. Thoáng trầm ngâm, Hàn Thạc biến sắc, chợt nghĩ đến một khả năng. Hắn vội vàng bay vút về phía Ma Ẩn cốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.