Đại Ma Vương

Chương 471: Mang theo tai họa

Nghịch Thương Thiên

05/04/2013

- Như vậy, ông có biết tại sao Tử Vong Mộ Địa và Khô lâu pháp trượng đồng thời biến mất không? - Chuyện trước kia mà Cát Nhĩ Cách Tư kể lại, Hàn Thạc rất dễ dàng nắm rõ. Bây giờ chuyện duy nhất khiến hắn nghĩ không ra là tại sao Khô lâu pháp trượng lại biến mất từ trong tay của Thiên Tai giáo hội.

- Ta cũng không rõ ràng, cái này là từ xưa kia lúc các Vong Linh pháp sư bắt đầu bị vây đuổi, Tử Vong Mộ Địa cũng theo đó biến mất. Cho dù sau đó Thiên Tai giáo hội được thành lập lại thì nó vẫn không xuất hiện. Bây giờ ngài tìm được Khô lâu pháp trượng có năng lực xuất nhập tùy ý, Tử Vong Mộ Địa mới lại xuất hiện sau cả ngàn năm! - Hắc long tộc trưởng Cát Nhĩ Cách Tư lắc đầu, xem ra đối với những nội tình đó cũng không hiểu rõ ràng lắm.

Sau đó Hàn Thạc lại hỏi thêm một chút về sự tình của Thiên Tai giáo hội và Tử Vong Mộ Địa. Nhưng mà Cát Nhĩ Cách Tư cũng không thể trả lời rõ ràng, xem ra chuyện mà lão biết kể ra như vậy cũng đã nhiều rồi.

- Được rồi, các ngươi còn muốn lưu lại chỗ này hay không? - Hàn Thạc rốt cuộc cũng không thể hỏi thêm được tin tức gì hữu dụng liền chuẩn bị rời đi.

- Chúng ta phải thương lượng một chút rồi còn phải đưa thi thể mấy hài tử đi mai táng! - Nhắc tới chuyện này, Cát Nhĩ Cách Tư lại tỏ ra cực kỳ bi thương.

- Chủ nhân, ta cũng muốn đưa phụ thân mai táng trước đã. Từ hôm nay trở đi, chỉ cần Cát Nhĩ Bá Đặc ta còn sống, nhất định sẽ tiêu diệt hoàn toàn Băng Tuyết thần điện! - Cát Nhĩ Bá Đặc ánh mắt kiên định, xem bộ gã đã hình thành thế đối địch một mất một còn với Băng Tuyết thần điện.

Hàn Thạc cau mày, thật ra hắn muốn trước hết rời khỏi đây đã. Dẫu sao thế giới trên kia còn rất nhiều chuyện hắn phải xử lý. Chỉ là bọn người của Băng Tuyết thần điện cũng không biết lúc nào quay lại. Vạn nhất điều đó xảy ra, hắn lại không có ở đây thì Hắc long tộc chắc chắn khó thoát khỏi kiếp nạn.

Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc mở miệng:

- Trước hết xử lý xong xuôi mọi chuyện ở đây đã, sau đó các người hãy rời khỏi.

Nói xong, Hàn Thạc gọi về Thổ Giáp thi, còn kèm theo rất nhiều cương thi chiến sĩ, rồi truyền một mệnh lệnh cho nó. Xong xuôi, hắn quay sang nói với Cát Nhĩ Bá Đặc:

- Để cho nó trợ giúp ngươi, trước tiên cứ đưa thi thể phụ thân ngươi mai táng đã. Còn ta sẽ lưu lại đây vài ngày, đợi ngươi xử lý xong xuôi mọi chuyện rồi đem theo lồng giam cùng đi với ta!

- Cám ơn chủ nhân! - Cát Nhĩ Bá Đặc xúc động nói.

Vì vậy, Hàn Thạc tạm thời ở lại đại sơn cốc vài ngày. Cát Nhĩ Bá Đặc dựa theo phân phó của gia gia hắn, chiếu theo nghi thức của Hắc Long tộc đưa thi thể các Hắc Long bị chết đi mai táng, sau đó quay vào trong lồng giam thương nghị mọi chuyện tiếp theo.

Hàn Thạc cũng ở lại đây, chỉ là ở một chỗ cách xa bọn Cát Nhĩ Bá Đặc, miệt mài nghiên cứu bí ẩn của ba kết giới tìm được lần trước. Sau khi kết giới suy yếu đã được hắn phóng xuất thành công thì đồng thời cũng rất nhanh tìm được điểm mấu chốt của kết giới sợ hãi. Qua thời gian ngắn ngủi hai ngày, hắn đã có thể thành thục phóng xuất kết giới này.

Kết giới suy yếu và kết giới sợ hãi vốn na ná như nhau, Hàn Thạc đã nắm vững được một thì cũng không mất quá nhiều thời gian để làm chủ cái kia. Chỉ khi đến kết giới già yếu thì có chút khó khăn. Sau ba ngày, hắn vẫn nghiên cứu phương pháp phóng xuất nó, cũng thử qua rất nhiều lần nhưng chưa thể hình thành kết giới này.

Năm ngày sau. Nhờ Thổ Giáp thi trợ giúp, các Hắc Long bị chết đã được an táng chu đáo. Trong năm ngày này, Cát Nhĩ Bá Đặc cũng đã bình ổn tâm tình trở lại. Gia gia gã Cát Nhĩ Cách Tư cũng tính sẽ rời khỏi đây, một mặt là để mở lồng giam, một mặt là để phòng ngừa bọn người của Băng Tuyết thần điện lại kéo tới.



Cũng không biết là bọn Cát Nhĩ Cách Tư sau khi biến thành nhân hình thì hoàn toàn giống như con người, hay là vì cấu tạo đặc thù của lồng giam. Tóm lại là một mình Cát Nhĩ Bá Đặc khiêng một cái lồng giam lớn tướng kia hoàn toàn bất đồng với thân thể của gã, đi theo sau lưng Hàn Thạc theo đường cũ hướng ra tầng thứ nhất bay ra.

Còn chưa tới tầng thứ nhất, Hàn Thạc đột nhiên cảm giác phía trước truyền đến một vài luồng khí tức không mạnh lắm. Hắn hơi cảnh giác, nhưng đối với vài luồng khí tức này thì cũng không thể tạo ra mối uy hiếp gì với hắn nên cũng không thực sự lo lắng.

Đợi cho Hàn Thạc và Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc cùng tiến ra thông đạo của tầng thứ hai thì cuối cùng mới phát hiện bọn người đang canh giữ ở cửa động kia là ai.

Năm thục nữ Hắc Ám tinh linh cùng hoan ái với Hàn Thạc lần trước đang ung dung trang nhã dẫn theo một đám Hắc Ám tinh linh chờ ở lối ra. Trong đó có Tịch Á Lan vừa thấy Hàn Thạc đã cười tươi như hoa, phóng đãng gọi to:

- Ôi chao, thật là ngươi hả! Thật vất vả mới tới đây được một chuyến, vậy sao không đến tộc chúng ta làm khách chứ, có phải coi thường Hắc Ám tinh linh chúng ta à?

Từ lần trước mà Hàn Thạc giết chết A Đại Nhĩ thì năm người này đã trở thành lãnh đạo mới của tộc Hắc Ám tinh linh. Bắt đầu là Hàn Thạc bảo trì liên lạc với thế giới dưới lòng đất này, sau đó khi Đặc Lan Khắc Tư nắm quyền ở Nhật Diệu cốc đã dần dần thiết lập một vài giao dịch một số thứ với Hắc Ám tinh linh ở đây.

Thế giới dưới lòng đất này sản xuất nhiều pha lê, lại còn có các khoáng thạch kỳ lạ, bao gồm cả một số bảo vật hiếm có mà thế giới trên mặt đất không có. Hắc Ám tinh linh lại là một chủng tộc thích hưởng lạc, Nhật Diệu cốc với tư cách là một điểm giao dịch của mấy quốc gia có rất nhiều đồ dùng xa xỉ. Mấy năm nay, Đặc Lan Khắc Tư qua giao dịch với nơi này đã thu được rất nhiều kim tệ.

- Làm sao ngươi biết chúng ta ở đây? - Hàn Thạc nhìn nữ Hắc Ám tinh linh, khẽ nhíu mày nghi hoặc.

- Ai da, sau khi các ngươi tiến vào thế giới dưới lòng đất rồi vội vội vàng vàng đi tới đây. Trên đường có rất nhiều Biên Bức nhân, còn có cả Địa tinh phát hiện ra các ngươi. Lũ dơ bẩn đó thông qua một ai đó nói cho chúng ta biết tin tức để đổi lấy chút lương thực nên các ngươi vừa tiến vào tầng thứ hai thì chúng ta đã biết hành tung rồi!

Tịch Á Lan giải thích cho Hàn Thạc rồi chợt cười vẻ yêu kiều:

- Mấy năm nay mặc dù ngươi rất ít xuống đây. Nhưng mà cho dù không có ngươi tương trợ chúng ta cũng có thể từ Đặc Lan Khắc Tư thu hoạch không ít vật hiếm lạ. Giờ ngươi đã tới đây rồi, chúng ta làm chủ nhân đương nhiên phải tận tình chứ!

- Hóa ra là vậy!

Hàn Thạc cười ha hả, sau đó nói rất khách khí:

- Thật sự là rất cảm tạ, có điều lúc này ta có chút việc bận nên thực sự không có thời gian. Lần sau tới đây nhất định ta sẽ tới cửa hỏi thăm!

Cát Nhĩ Bá Đặc đang đeo theo cái lồng giam thật lớn. Gã sau khi hóa thành nhân hình, sau lưng đeo cái lồng giam lớn tướng kia nhìn vẻ rất quái dị, tựa như là một người đeo theo sau lưng một tòa núi nhỏ vậy. Sau khi chui ra, gã liếc nhìn bọn Hắc Ám tinh linh kia với vẻ mặt có vài phần chán ghét.



Nếu Cát Nhĩ Bá Đặc vừa không phải mới mất đi phụ thân thì với cá tính dâm tà của tộc Hắc Long thì bọn Hắc Ám tinh linh kia đã là con mồi của gã rồi. Thế nhưng tâm tình gã gần đây rất tệ, bọn Tịch Á Lan yêu cầu bọn hắn ở lại sẽ làm chậm trễ thêm thời gian giải phóng người thân của gã nên tự nhiên sắc mặt gã không vui.

- Là hắn, là Hắc Long kia! - Một Hắc Ám tinh linh phía sau Tịch Á Lan đã từng gặp qua Cát Nhĩ Bá Đặc vội vàng mở miệng thì thầm với nàng.

Sau đó Tịch Á Lan nhìn kỹ lại Cát Nhĩ Bá Đặc. Ánh mắt lấp loáng nhìn đi nhìn lại mấy Hắc Long hóa hình da dẻ đen thui bên trong lồng giam sau lưng Cát Nhĩ Bá Đặc, vẻ mặt có chút đăm chiêu.

Lát sau, một nữ Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi xinh đẹp thuần khiết bên cạnh Tịch Á Lan đột nhiên ho nhẹ một tiếng. Tịch Á Lan cả kinh, bất giác xoay người liếc nhìn nữ tinh linh này, thần sắc trong ánh mắt có chút phức tạp, bất quá rất nhanh lại khôi phục bình thường.

- Tốt lắm, ngươi đã vất vả xuống tới đây một chuyến, chúng ta nhất định không thể để cho ngươi tay không mà quay về!

Tịch Á Lan liếc nữ tinh linh trẻ tuổi kia, dường như có được một chỉ thị nào đó liền cười tủm tỉm chỉ tay vào nàng nói với Hàn Thạc:

- Đây là thiếu nữ xinh đẹp nhất của tộc chúng ta hiện giờ. Hì hì, nàng hoàn toàn còn trinh nguyên! Ngươi là bằng hữu tốt nhất của chúng ta, bây giờ ta làm chủ giao nàng cho ngươi. Vô luận là nô bộc hay nữ nô đều do ngươi định đoạt, bất quá ngươi nhất định phải thu nhận. Bằng không coi như là không nể mặt tộc Hắc Ám tinh linh chúng ta rồi!

Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Tịch Á Lan sau khi liếc nữ tinh linh kialại dám đương nhiên giao nàng cho hắn.

Hàn Thạc giật mình, đồng thời không khỏi đánh giá cẩn thận nữ Hắc Ám tinh linh xinh đẹp này. Hắn chỉ liếc qua một lần thì đã phát hiện nàng quả nhiên là cực kỳ xinh đẹp. Đứng ở bên cạnh Tịch Á Lan là một mỹ phụ trung niên, khí tức thanh xuân thuần khiết của nàng lại càng thêm bắt mắt.

Không giống như các Hắc Ám tinh linh khác, trên người nàng có một khí tức vô cùng tinh khiết, chắc hẳn là chưa bị nhiễm phải văn hóa tà dâm của tộc này. Xem nàng có vẻ khiếp sợ nhìn Hàn Thạc, thật làm cho người ta có một cảm giác thương xót.

Hàn Thạc sau khi đáng giá thật sâu thiếu nữ xinh đẹp này thì trong lòng đột nhiên có một cảm giác rất quen thuộc tựa như đã sớm biết nàng rồi. Hàn Thạc cẩn thận suy nghĩ một chút dù đã ra vào thế giới dưới đất này nhiều lần nhưng dám chắc chưa từng gặp qua nàng, vì thế hắn sinh ra thoáng nghi ngờ.

“Lẽ nào thuyết pháp ‘vừa thấy mà như đã quen’ là có thật?"

Hàn Thạc thầm nghĩ, không khỏi cổ quái đánh giá thiếu nữ lại lần nữa.

- Ngươi nhất định phải thu nạp, nếu không thì đúng là xem thường tộc Hắc Ám tinh linh đấy! - Tịch Á Lan cũng không biết tại sao ngoan cố giao thiếu nữ này cho Hàn Thạc. Dường như nếu hắn không thu nhận thiếu nữ thì từ nay về sau sẽ là địch nhân với tộc nhân của nàng.

- Vậy được, ngươi theo ta đi! - Bên trong phủ thành chủ của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ có rất nhiều người hầu, có thêm một người nữa cũng không có chuyện gì là lớn. Hàn Thạc cũng không vì chuyện này mà đem lại cho Đặc Lan Khắc Tư một sự phiền toái liền sảng khoái đáp ứng.

Đã như vậy thì bọn người bên Tịch Á Lan cũng không ngăn trở gì thêm, cười nói vui vẻ đưa Hàn Thạc trở ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook