Chương 834: Mục tiêu mới
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Sau khi Khoa Địch Á tiến đến, phát hiện ở bên cạnh Hàn Hạo có rất nhiều người lạ nên có chút kinh ngạc. Cẩn thận quan sát, Khoa Địch Á phát hiện mấy người Hàn Thạc, La Ti, Ngũ Hành Giáp Thi không hề giống Liệp Thần giả, điều này làm cho Khoa Địch Á nghi hoặc. Không biết quan hệ của Hàn Hạo và mấy người Hàn Thạc rốt cuộc là như thế nào.
Trong lòng mặc dù không hiểu, tuy nhiên sau khi nhìn thấy Hàn Hạo, Khoa Địch Á vẫn cung kính, dùng lễ nghi thăm hỏi:
- Thủ lĩnh chúng ta rất lưu ý đối với chuyện ngươi nhờ, đã phái thuộc hạ tuần tra tin tức ở một số vùng phụ cận. Sau một khoảng thời gian tìm kiếm, chúng ta đã có một chút manh mối. - Khoa Địch Á sau khi cúi chào liền giải thích với Hàn Hạo.
Vừa nghe mấy người Khoa Địch Á từ trước đến giờ luôn luôn tìm kiếm tin tức hộ hắn, Hàn Hạo lập tức hỏi:
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Khoa Địch Á trong mắt có một chút do dự, cũng không trả lời ngay, hơi đề phòng nhìn bọn người Hàn Thạc, cẩn thận hỏi thăm:
- Mấy vị này là…?
Hắn không đoán được thân phận mấy người Hàn Thạc nên cũng không dám mạo muội nói ra tin tức.
Hàn Hạo biết Khoa Địch Á cố kỵ cái gì, hừ nhẹ một chút, nói:
- Bọn họ là bằng hữu của ta, ngươi không cần lo ngại, có gì thì nói đi!
Khoa Địch Á sửng sốt, nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt đầy kinh dị, không hiểu bọn họ như thế nào có thể trở thành bằng hữu của Hàn Hạo. Khoa Địch Á đã từng nghe nói qua danh tiếng của Tiểu Khô Lâu ở Tử Vong Thần Vực. Từ một nhân tài Liệp Thần giả mới xuất hiện, Hàn Hạo đã trở thành một người mà các Liệp Thần giả vô cùng kính sợ, bọn họ cho tới bây giờ chưa hề nghe nói qua Hàn Hạo từng có bằng hữu nào, cho nên khi nghe Hàn Hạo nói như vậy, hắn thật sự vô cùng ngạc nhiên..
Do dự một chút, dưới ánh mắt lạnh lùng của Hàn Hạo, hắn trầm giọng nói:
- Ta chỉ đạo thủ hạ dừng lại ở các khu vực lân cận một khoảng thời gian, cuối cùng cũng biết người ra tay là ai.
- Là ai? - Hàn Hạo hỏi ngay.
- Hắn tên gọi Ảnh Chuẩn, tu luyện Hắc Ám lực lượng, có thực lực Thượng Vị Thần trung kỳ. Mấy ngày trước, ta nghe nói hắn đang chuẩn bị đem những khoáng thạch cướp được bán ra ngoài. - Khoa Địch Á thấy Hàn Hạo khẩn cấp như thế, không dám chần chừ mà vội vàng trả lời.
- Hắn ở đâu? - Hàn Thạc mỉm cười, đột nhiên chen vào nói, ánh mắt lạnh như băng, sát ý trong lòng chợt dâng lên.
Khi Khoa Địch Á tới thì toàn bộ chú ý đều đặt ở trên người La Ti, bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ ràng được La Ti có khí tức Thượng Vị Thần. Không những thế, khí tức này mơ hồ cao hơn hắn một bậc, điều này làm cho hắn cả người đều không được tự nhiên.
Còn về phần Hàn Thạc, Khoa Địch Á ban đầu nhìn qua liền không có chú ý tới. Trên người Hàn Thạc lực lượng ma công khi không phát ra thì yên lặng như nước. Nếu không đạt đến cảnh giới nhất định, người khác tuyệt đối khó nhận ra được sự khủng khiếp của hắn. Khoa Địch Á cảm giác ở trên người Hàn Thạc không có bất luận cái gì uy hiếp tới mình nên đối đãi với hắn như là một Trung Vị Thần bình thường mà thôi.
Cho đến khi Hàn Thạc chen vào nói, Khoa Địch Á mới có chút kinh ngạc, cảm thấy một tên Trung Vị Thần như vậy có tư cách gì chen vào nói? Trên mặt hắn có chút không vui, căn bản không trả lời Hàn Thạc, chỉ hướng Hàn Hạo giải thích:
- Ảnh Chuẩn và thủ hạ của hắn, trước đây sau khi tập kích đoàn người của cửa hàng Kim Thạch, Ảnh Chuẩn cũng không tiếp tục ra ngoài hành động, luôn luôn ở lại sào huyệt dưới lòng đất của hắn. Gần đây mới đi ra để chuẩn bị bán những khoáng thạch cướp được.
Thấy Khoa Địch Á không nhìn thẳng vào mình, Hàn Thạc cũng không thèm để ý. Dù sao Khoa Địch Á đã đem những điều cần nói cho Tiểu Khô Lâu.
- Sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn ở địa phương nào? Bên trong có bao nhiêu người? Ngày thường, có phải hắn luôn ở đó không? - Hàn Hạo vẻ mặt bình tĩnh, tiếp tục hỏi.
- Sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn ở phía đông của Già Cức Sơn Cốc. Đại khái có khoảng năm sáu chục người. Ngoài Ảnh Chuẩn ra còn có ba, bốn Thượng vị thần, nhưng thực lực đều chỉ ở cấp sơ kì. Bình thường, Ảnh Chuẩn đều ở lại sào huyệt dưới lòng đất, tuy nhiên hiện tại thì khó nói trước được. Có thể hắn đi tới Thâm Cốc của vùng đất Hỗn Loạn để bán những khoáng thạch kia. - Khoa Địch Á cũng không dám khẳng định.
- Trừ những chi tiết đó ra, ngươi còn biết cái gì nữa? - Hàn Hạo hỏi lại.
- Ảnh Chuẩn được xem như là thủ hạ của Tát Lạp Tư, cứ cách một đoạn thời gian hắn đều tiến cống cho Tát Lạp Tư, nếu ngài chuẩn bị tiêu diệt Ảnh Chuẩn, thì tốt nhất đừng nên cho ai biết. Nếu ai biết ngài giết chết Ảnh Chuẩn rồi nói cho Tát Lạp Tư, rất có thể sẽ gặp phải phiền phức lớn! - Khoa Địch Á do dự một chút, giải thích với Hàn Hạo.
"Tát Lạp Tư!" Chưa đợi Hàn Hạo nói gì, La Ti đã kinh hô một tiếng, khẽ giải thích với Hàn Thạc:
- Ta đề cập qua với chủ nhân về Tát Lạp Tư, hắn là một trong năm Đại Quân Vương của vùng đất Hỗn Loạn, lúc trước khi ta rời đi vùng đất Hỗn Loạn, hắn đã có thực lực Chủ thần!
Trong lòng Hàn Thạc trầm xuống, hờ hững gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Trong vùng đất Hỗn Loạn có năm Đại Quân Vương là Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai, Tát Lạp Tư, Ngõa Tây Tư. Năm người này đều có thực lực Chủ thần, chỉ là không có được Thần cách Chủ thần mà thôi.
Không chỉ ở vùng đất Hỗn Loạn, cho dù là ở một trong mười hai Đại Thần Vực, năm người này cũng đều có thể trở thành bá chủ một phương. Bọn họ mỗi người đều lấy việc giết người làm thú vui và chính là biểu hiện rõ nhất cho sự hỗn loạn ở đây. Tại vùng đất Hỗn Loạn, thủ hạ của năm người này cả ngày chỉ biết đến chém giết, vì lợi ích mà liều mạng không chết không thôi. Sở dĩ nơi này hỗn loạn như vậy, nguyên nhân chính là do bọn họ.
Năm người bọn họ mới đích thực là các quân vương kinh khủng nhất vùng đất Hỗn Loạn.
Như Ba La là thủ lĩnh Liệp Thần giả có thể ngay tại trung tâm vùng đất Hỗn Loạn diễu võ dương oai nhưng thực lực so với một trong năm Đại Quân Vương còn cách một khoảng rất xa.
Rất nhiều người sinh sống ở vùng đất Hỗn Loạn, thông thường đều lựa chọn một phương để dựa vào. Nếu như muốn ở khu vực trung tâm của vùng đất Hỗn Loạn sống yên ổn, hàng năm bọn họ phải cung phụng rất nhiều vật tư mà mình đoạt được để được năm Đại Quân Vương che chở, tránh bị một trong năm người bọn họ không hài lòng ra tay tiêu diệt.
Mặc dù Ảnh Chuẩn cũng là một Thượng Vị Thần, nhưng thực lực còn kém rất nhiều so với năm Đại Quân Vương, hàng năm hắn đều phải hướng Tát Lạp Tư tiến cống những thứ do chính mình đoạt được. Do vậy, một khi Ảnh Chuẩn bị giết chết, Tát Lạp Tư cũng có thể sẽ vì hắn mà ra mặt, nếu như người giết Ảnh Chuẩn là thủ hạ của một vị quân vương khác thì một trận đại chiến tại vùng đất Hỗn Loạn là điều không thể tránh khỏi.
- Tóm lại ngươi nên thật cẩn thận, nếu muốn động thủ thì tốt nhất là không được lưu lại người nào sống! - Nói đến Tát Lạp Tư, âm thanh của Khoa Địch Á nhỏ đi nhiều, hắn còn nói thêm:
- Nếu như không phải Ảnh Chuẩn và Tát Lạp Tư có quan hệ, đại nhân của chúng ta có thể đã động thủ giúp ngươi bắt hắn đem tới. Chính vì mối quan hệ đó mà đại nhân của chúng ta cũng không dám trêu chọc Tát Lạp Tư! Thành thật xin lỗi.
Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo gật gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi, ngươi trở về nói với Ba La, ta sẽ ghi nhớ sự trợ giúp của hắn!
- Vậy ta cũng không quấy rầy các vị nữa! - Khoa Địch Á khúm núm gật đầu, trước khi đi, hắn nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt quái dị. Đơn giản là cách cư xử của La Ti đối với Hàn Thạc là vô cùng khiêm tốn, giống như là đầy tớ với chủ nhân, điều này làm cho Khoa Địch Á phải suy nghĩ, âm thầm dự đoán thân phận thực của Hàn Thạc.
Sau khi Khoa Địch Á rời đi, sắc mặt La Ti có chút nặng nề nói:
- Tát Lạp Tư là loại người có thù tất báo, nhiều năm qua ở vùng đất Hỗn Loạn hắn chưa từng tha cho ai. Chúng ta có lẽ không phải là đối thủ của hắn!
Liếc qua La Ti, Hàn Thạc bình tĩnh, cười nói:
- Trước mắt tạm thời không phải lo lắng, hoặc là chúng ta không ra tay, một khi ra tay đối với sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn thì tuyệt đối không để một ai trốn thoát!
- Phụ thân, chúng ta chống lại Tát Lạp Tư, liệu có nắm chắc không? - Tiểu Khô Lâu bỗng nhiên nhìn Hàn Thạc thật sâu, do dự một chút rồi vẫn nói ra ý nghĩ trong lòng.
Hàn Thạc sửng sốt, nhíu mày nghĩ ngợi trong chốc lát, lắc đầu nói:
- Không nắm chắc, chưa thử qua thì chưa thể biết được.
Lúc trước Hàn Thạc và mấy người Hắc Thiên từng gặp một thủ lĩnh Liệp Thần giả có thực lực Chủ thần, cho tới bây giờ Hàn Thạc vẫn chưa thể quên được khí tức khủng bố của hắn. Mặc dù hiện tại, thực lực Hàn Thạc tiến nhanh nhưng cũng không dám chắc có thể là đối thủ, hắn phân vân không biết liệu mình có thể đối phó được không.
- Đáng tiếc, hiện tại ta còn chưa đột phá được cảnh giới Thiên Ma lên Thiên Diệt, nếu có thể thì ta nắm chắc giành chiến thắng!
Trong lòng Hàn Thạc vô cùng tiếc nuối, theo các cảnh giới của Ma công, càng về sau để tiến thêm một cảnh giới cần càng nhiều thời gian, hắn vẫn cảm thấy chính mình đã đến bên bờ đột phá, nhưng đã qua một thời gian dài như vậy vẫn không thu hoạch được gì.
- Vậy chúng ta cần phải cẩn thận một chút! - Nghe Hàn Thạc nói không nắm chắc, Tiểu Khô Lâu suy nghĩ:
- Một khi đã ra tay, tuyệt đối không thể có sai sót!
- Đi, trước tiên tới trước sào huyệt của hắn nhìn xem!
Hàn Thạc trong lòng mặc dù phân vân, nhưng cũng không phải là quá lo lắng. Từ trước khi tiến đến vùng đất Hỗn Loạn, hắn đã từ trong miệng của La Ti biết được, nơi đây tồn tại vô số cao thủ, cho nên trong lòng sớm đã có chuẩn bị.
Hàn Thạc cho rằng để Ma công của mình đột phá thì cũng chỉ có ở vùng đất Hỗn Loạn mới có khả năng, bởi vì mỗi một lần Ma công đột phá đều là dưới tình huống đối mặt với áp lực cường đại và kẻ địch khủng bố, mà tại vùng đất Hỗn Loạn tồn tại rất nhiều cường giả có thể giúp hắn đột phá nên mới làm cho Hàn Thạc không ngại cực khổ mà đến.
"Có phụ thân ở đây, một khi chúng ta ra tay, chắc chắn sẽ không có sai sót!" Hàn Hỏa hứng thú bừng bừng, vừa nghe nói giết người phóng hỏa hắn đã không nhịn được mà khoa chân múa tay.
Đem Ma đầu thả ra, dựa theo chỉ dẫn của Khoa Địch Á, đoàn người Hàn Thạc tiến vào Già Cức Sơn Cốc, dọc trên đường đi Ma đầu chỉ cần gặp được những Thần cấp mà bọn họ có thể tiêu diệt, Hàn Thạc liền không chút khách khí động thủ giết người, đưa Thần hồn bọn họ thu vào Vạn Ma Đỉnh, đề cao lực lượng của Vạn Ma Đỉnh.
Hỗn Loạn Chi Địa là nơi tập hợp số lượng cao thủ vượt qua bất cứ thành trì nào, trên đường vào Già Cức Sơn Cốc, trong Vạn Ma đỉnh của Hàn Thạc đã thu được ba Thần hồn Thượng Vị Thần, ba mươi tám Thần hồn Trung Vị Thần mà chỉ mất ngắn ngủi nửa ngày thời gian mà thôi.
Sau khi đi vào Già Cức Sơn Cốc, Hàn Thạc trước tiên dùng Ma đầu tuần tra bốn phía một chút, không có phát hiện cái gì đặc biệt, hắn quay sang Hàn Thổ gật gật đầu, phân phó nói:
- Con hãy tạo một cái thông đạo để thâm nhập xuống lòng đất.
- Con sẽ làm ngay!
Đối với Hàn Thổ mà nói, đây quả thực là việc rất dễ dàng, lời vừa nói ra, hắn đã chui xuống thật sâu trong lòng đất, rất nhanh tạo một thông đạo thẳng từ sào huyệt của Ảnh Chuẩn tới ngay chỗ mấy người Hàn Thạc mà không cần mất thời gian tìm và loại bỏ thông đạo của Ảnh Chuẩn đã tạo ra.
"Phụ thân, xuống đây đi." Chỉ trong vài phút, Hàn Thổ đã làm xong xuôi tất cả, ở phía dưới cười, vẫy tay về phía mấy người Hàn Thạc.
Trong lòng mặc dù không hiểu, tuy nhiên sau khi nhìn thấy Hàn Hạo, Khoa Địch Á vẫn cung kính, dùng lễ nghi thăm hỏi:
- Thủ lĩnh chúng ta rất lưu ý đối với chuyện ngươi nhờ, đã phái thuộc hạ tuần tra tin tức ở một số vùng phụ cận. Sau một khoảng thời gian tìm kiếm, chúng ta đã có một chút manh mối. - Khoa Địch Á sau khi cúi chào liền giải thích với Hàn Hạo.
Vừa nghe mấy người Khoa Địch Á từ trước đến giờ luôn luôn tìm kiếm tin tức hộ hắn, Hàn Hạo lập tức hỏi:
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Khoa Địch Á trong mắt có một chút do dự, cũng không trả lời ngay, hơi đề phòng nhìn bọn người Hàn Thạc, cẩn thận hỏi thăm:
- Mấy vị này là…?
Hắn không đoán được thân phận mấy người Hàn Thạc nên cũng không dám mạo muội nói ra tin tức.
Hàn Hạo biết Khoa Địch Á cố kỵ cái gì, hừ nhẹ một chút, nói:
- Bọn họ là bằng hữu của ta, ngươi không cần lo ngại, có gì thì nói đi!
Khoa Địch Á sửng sốt, nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt đầy kinh dị, không hiểu bọn họ như thế nào có thể trở thành bằng hữu của Hàn Hạo. Khoa Địch Á đã từng nghe nói qua danh tiếng của Tiểu Khô Lâu ở Tử Vong Thần Vực. Từ một nhân tài Liệp Thần giả mới xuất hiện, Hàn Hạo đã trở thành một người mà các Liệp Thần giả vô cùng kính sợ, bọn họ cho tới bây giờ chưa hề nghe nói qua Hàn Hạo từng có bằng hữu nào, cho nên khi nghe Hàn Hạo nói như vậy, hắn thật sự vô cùng ngạc nhiên..
Do dự một chút, dưới ánh mắt lạnh lùng của Hàn Hạo, hắn trầm giọng nói:
- Ta chỉ đạo thủ hạ dừng lại ở các khu vực lân cận một khoảng thời gian, cuối cùng cũng biết người ra tay là ai.
- Là ai? - Hàn Hạo hỏi ngay.
- Hắn tên gọi Ảnh Chuẩn, tu luyện Hắc Ám lực lượng, có thực lực Thượng Vị Thần trung kỳ. Mấy ngày trước, ta nghe nói hắn đang chuẩn bị đem những khoáng thạch cướp được bán ra ngoài. - Khoa Địch Á thấy Hàn Hạo khẩn cấp như thế, không dám chần chừ mà vội vàng trả lời.
- Hắn ở đâu? - Hàn Thạc mỉm cười, đột nhiên chen vào nói, ánh mắt lạnh như băng, sát ý trong lòng chợt dâng lên.
Khi Khoa Địch Á tới thì toàn bộ chú ý đều đặt ở trên người La Ti, bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ ràng được La Ti có khí tức Thượng Vị Thần. Không những thế, khí tức này mơ hồ cao hơn hắn một bậc, điều này làm cho hắn cả người đều không được tự nhiên.
Còn về phần Hàn Thạc, Khoa Địch Á ban đầu nhìn qua liền không có chú ý tới. Trên người Hàn Thạc lực lượng ma công khi không phát ra thì yên lặng như nước. Nếu không đạt đến cảnh giới nhất định, người khác tuyệt đối khó nhận ra được sự khủng khiếp của hắn. Khoa Địch Á cảm giác ở trên người Hàn Thạc không có bất luận cái gì uy hiếp tới mình nên đối đãi với hắn như là một Trung Vị Thần bình thường mà thôi.
Cho đến khi Hàn Thạc chen vào nói, Khoa Địch Á mới có chút kinh ngạc, cảm thấy một tên Trung Vị Thần như vậy có tư cách gì chen vào nói? Trên mặt hắn có chút không vui, căn bản không trả lời Hàn Thạc, chỉ hướng Hàn Hạo giải thích:
- Ảnh Chuẩn và thủ hạ của hắn, trước đây sau khi tập kích đoàn người của cửa hàng Kim Thạch, Ảnh Chuẩn cũng không tiếp tục ra ngoài hành động, luôn luôn ở lại sào huyệt dưới lòng đất của hắn. Gần đây mới đi ra để chuẩn bị bán những khoáng thạch cướp được.
Thấy Khoa Địch Á không nhìn thẳng vào mình, Hàn Thạc cũng không thèm để ý. Dù sao Khoa Địch Á đã đem những điều cần nói cho Tiểu Khô Lâu.
- Sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn ở địa phương nào? Bên trong có bao nhiêu người? Ngày thường, có phải hắn luôn ở đó không? - Hàn Hạo vẻ mặt bình tĩnh, tiếp tục hỏi.
- Sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn ở phía đông của Già Cức Sơn Cốc. Đại khái có khoảng năm sáu chục người. Ngoài Ảnh Chuẩn ra còn có ba, bốn Thượng vị thần, nhưng thực lực đều chỉ ở cấp sơ kì. Bình thường, Ảnh Chuẩn đều ở lại sào huyệt dưới lòng đất, tuy nhiên hiện tại thì khó nói trước được. Có thể hắn đi tới Thâm Cốc của vùng đất Hỗn Loạn để bán những khoáng thạch kia. - Khoa Địch Á cũng không dám khẳng định.
- Trừ những chi tiết đó ra, ngươi còn biết cái gì nữa? - Hàn Hạo hỏi lại.
- Ảnh Chuẩn được xem như là thủ hạ của Tát Lạp Tư, cứ cách một đoạn thời gian hắn đều tiến cống cho Tát Lạp Tư, nếu ngài chuẩn bị tiêu diệt Ảnh Chuẩn, thì tốt nhất đừng nên cho ai biết. Nếu ai biết ngài giết chết Ảnh Chuẩn rồi nói cho Tát Lạp Tư, rất có thể sẽ gặp phải phiền phức lớn! - Khoa Địch Á do dự một chút, giải thích với Hàn Hạo.
"Tát Lạp Tư!" Chưa đợi Hàn Hạo nói gì, La Ti đã kinh hô một tiếng, khẽ giải thích với Hàn Thạc:
- Ta đề cập qua với chủ nhân về Tát Lạp Tư, hắn là một trong năm Đại Quân Vương của vùng đất Hỗn Loạn, lúc trước khi ta rời đi vùng đất Hỗn Loạn, hắn đã có thực lực Chủ thần!
Trong lòng Hàn Thạc trầm xuống, hờ hững gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Trong vùng đất Hỗn Loạn có năm Đại Quân Vương là Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai, Tát Lạp Tư, Ngõa Tây Tư. Năm người này đều có thực lực Chủ thần, chỉ là không có được Thần cách Chủ thần mà thôi.
Không chỉ ở vùng đất Hỗn Loạn, cho dù là ở một trong mười hai Đại Thần Vực, năm người này cũng đều có thể trở thành bá chủ một phương. Bọn họ mỗi người đều lấy việc giết người làm thú vui và chính là biểu hiện rõ nhất cho sự hỗn loạn ở đây. Tại vùng đất Hỗn Loạn, thủ hạ của năm người này cả ngày chỉ biết đến chém giết, vì lợi ích mà liều mạng không chết không thôi. Sở dĩ nơi này hỗn loạn như vậy, nguyên nhân chính là do bọn họ.
Năm người bọn họ mới đích thực là các quân vương kinh khủng nhất vùng đất Hỗn Loạn.
Như Ba La là thủ lĩnh Liệp Thần giả có thể ngay tại trung tâm vùng đất Hỗn Loạn diễu võ dương oai nhưng thực lực so với một trong năm Đại Quân Vương còn cách một khoảng rất xa.
Rất nhiều người sinh sống ở vùng đất Hỗn Loạn, thông thường đều lựa chọn một phương để dựa vào. Nếu như muốn ở khu vực trung tâm của vùng đất Hỗn Loạn sống yên ổn, hàng năm bọn họ phải cung phụng rất nhiều vật tư mà mình đoạt được để được năm Đại Quân Vương che chở, tránh bị một trong năm người bọn họ không hài lòng ra tay tiêu diệt.
Mặc dù Ảnh Chuẩn cũng là một Thượng Vị Thần, nhưng thực lực còn kém rất nhiều so với năm Đại Quân Vương, hàng năm hắn đều phải hướng Tát Lạp Tư tiến cống những thứ do chính mình đoạt được. Do vậy, một khi Ảnh Chuẩn bị giết chết, Tát Lạp Tư cũng có thể sẽ vì hắn mà ra mặt, nếu như người giết Ảnh Chuẩn là thủ hạ của một vị quân vương khác thì một trận đại chiến tại vùng đất Hỗn Loạn là điều không thể tránh khỏi.
- Tóm lại ngươi nên thật cẩn thận, nếu muốn động thủ thì tốt nhất là không được lưu lại người nào sống! - Nói đến Tát Lạp Tư, âm thanh của Khoa Địch Á nhỏ đi nhiều, hắn còn nói thêm:
- Nếu như không phải Ảnh Chuẩn và Tát Lạp Tư có quan hệ, đại nhân của chúng ta có thể đã động thủ giúp ngươi bắt hắn đem tới. Chính vì mối quan hệ đó mà đại nhân của chúng ta cũng không dám trêu chọc Tát Lạp Tư! Thành thật xin lỗi.
Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo gật gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi, ngươi trở về nói với Ba La, ta sẽ ghi nhớ sự trợ giúp của hắn!
- Vậy ta cũng không quấy rầy các vị nữa! - Khoa Địch Á khúm núm gật đầu, trước khi đi, hắn nhìn về phía Hàn Thạc với ánh mắt quái dị. Đơn giản là cách cư xử của La Ti đối với Hàn Thạc là vô cùng khiêm tốn, giống như là đầy tớ với chủ nhân, điều này làm cho Khoa Địch Á phải suy nghĩ, âm thầm dự đoán thân phận thực của Hàn Thạc.
Sau khi Khoa Địch Á rời đi, sắc mặt La Ti có chút nặng nề nói:
- Tát Lạp Tư là loại người có thù tất báo, nhiều năm qua ở vùng đất Hỗn Loạn hắn chưa từng tha cho ai. Chúng ta có lẽ không phải là đối thủ của hắn!
Liếc qua La Ti, Hàn Thạc bình tĩnh, cười nói:
- Trước mắt tạm thời không phải lo lắng, hoặc là chúng ta không ra tay, một khi ra tay đối với sào huyệt dưới lòng đất của Ảnh Chuẩn thì tuyệt đối không để một ai trốn thoát!
- Phụ thân, chúng ta chống lại Tát Lạp Tư, liệu có nắm chắc không? - Tiểu Khô Lâu bỗng nhiên nhìn Hàn Thạc thật sâu, do dự một chút rồi vẫn nói ra ý nghĩ trong lòng.
Hàn Thạc sửng sốt, nhíu mày nghĩ ngợi trong chốc lát, lắc đầu nói:
- Không nắm chắc, chưa thử qua thì chưa thể biết được.
Lúc trước Hàn Thạc và mấy người Hắc Thiên từng gặp một thủ lĩnh Liệp Thần giả có thực lực Chủ thần, cho tới bây giờ Hàn Thạc vẫn chưa thể quên được khí tức khủng bố của hắn. Mặc dù hiện tại, thực lực Hàn Thạc tiến nhanh nhưng cũng không dám chắc có thể là đối thủ, hắn phân vân không biết liệu mình có thể đối phó được không.
- Đáng tiếc, hiện tại ta còn chưa đột phá được cảnh giới Thiên Ma lên Thiên Diệt, nếu có thể thì ta nắm chắc giành chiến thắng!
Trong lòng Hàn Thạc vô cùng tiếc nuối, theo các cảnh giới của Ma công, càng về sau để tiến thêm một cảnh giới cần càng nhiều thời gian, hắn vẫn cảm thấy chính mình đã đến bên bờ đột phá, nhưng đã qua một thời gian dài như vậy vẫn không thu hoạch được gì.
- Vậy chúng ta cần phải cẩn thận một chút! - Nghe Hàn Thạc nói không nắm chắc, Tiểu Khô Lâu suy nghĩ:
- Một khi đã ra tay, tuyệt đối không thể có sai sót!
- Đi, trước tiên tới trước sào huyệt của hắn nhìn xem!
Hàn Thạc trong lòng mặc dù phân vân, nhưng cũng không phải là quá lo lắng. Từ trước khi tiến đến vùng đất Hỗn Loạn, hắn đã từ trong miệng của La Ti biết được, nơi đây tồn tại vô số cao thủ, cho nên trong lòng sớm đã có chuẩn bị.
Hàn Thạc cho rằng để Ma công của mình đột phá thì cũng chỉ có ở vùng đất Hỗn Loạn mới có khả năng, bởi vì mỗi một lần Ma công đột phá đều là dưới tình huống đối mặt với áp lực cường đại và kẻ địch khủng bố, mà tại vùng đất Hỗn Loạn tồn tại rất nhiều cường giả có thể giúp hắn đột phá nên mới làm cho Hàn Thạc không ngại cực khổ mà đến.
"Có phụ thân ở đây, một khi chúng ta ra tay, chắc chắn sẽ không có sai sót!" Hàn Hỏa hứng thú bừng bừng, vừa nghe nói giết người phóng hỏa hắn đã không nhịn được mà khoa chân múa tay.
Đem Ma đầu thả ra, dựa theo chỉ dẫn của Khoa Địch Á, đoàn người Hàn Thạc tiến vào Già Cức Sơn Cốc, dọc trên đường đi Ma đầu chỉ cần gặp được những Thần cấp mà bọn họ có thể tiêu diệt, Hàn Thạc liền không chút khách khí động thủ giết người, đưa Thần hồn bọn họ thu vào Vạn Ma Đỉnh, đề cao lực lượng của Vạn Ma Đỉnh.
Hỗn Loạn Chi Địa là nơi tập hợp số lượng cao thủ vượt qua bất cứ thành trì nào, trên đường vào Già Cức Sơn Cốc, trong Vạn Ma đỉnh của Hàn Thạc đã thu được ba Thần hồn Thượng Vị Thần, ba mươi tám Thần hồn Trung Vị Thần mà chỉ mất ngắn ngủi nửa ngày thời gian mà thôi.
Sau khi đi vào Già Cức Sơn Cốc, Hàn Thạc trước tiên dùng Ma đầu tuần tra bốn phía một chút, không có phát hiện cái gì đặc biệt, hắn quay sang Hàn Thổ gật gật đầu, phân phó nói:
- Con hãy tạo một cái thông đạo để thâm nhập xuống lòng đất.
- Con sẽ làm ngay!
Đối với Hàn Thổ mà nói, đây quả thực là việc rất dễ dàng, lời vừa nói ra, hắn đã chui xuống thật sâu trong lòng đất, rất nhanh tạo một thông đạo thẳng từ sào huyệt của Ảnh Chuẩn tới ngay chỗ mấy người Hàn Thạc mà không cần mất thời gian tìm và loại bỏ thông đạo của Ảnh Chuẩn đã tạo ra.
"Phụ thân, xuống đây đi." Chỉ trong vài phút, Hàn Thổ đã làm xong xuôi tất cả, ở phía dưới cười, vẫy tay về phía mấy người Hàn Thạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.