Chương 820: Sờ không được đánh không xong
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Nhân viên cửa hàng và dược tề sư không hề biết gì với tình hình chung quanh. Ba người La Ti lại không dám buông lỏng cảnh giác khoảnh khắc nào, đứng trên nóc nhà kho lặng lẽ quan sát hết thảy.
La Ti bỗng nhiên có cảm giác kỳ diệu, lúc Hàn Thạc liên tục ở bên thì nàng không cảm thấy gì, chưa bao giờ buồn phiền vì kẻ địch tới, dường như chỉ cần hắn ở cửa hàng thì địch nhân cường đại thế nào cũng không có tính uy hiếp. Nhưng tối nay Hàn Thạc vừa vắng mặt, cần nàng gánh tất cả trọng trách, La Ti lại cảm thấy không được kiên định cho lắm.
Nàng thấy thất kinh, hiểu rằng vô tình mình đã có thói quen ỷ lại Hàn Thạc, chỉ cần hắn ở bên cạnh là mình không còn cảm thấy lo lắng về việc gì nữa. Nhưng khi Hàn Thạc vắng mặt, nàng đảm nhiệm vị trí lãnh đạo thì lại cảm giác không ổn như vậy.
Ngầm cười khổ, La Ti tạm thời quẳng mọi ý nghĩ lộn xộn đi, tập trung chú ý vào một số góc khuất bên ngoài cửa hàng, lặng lẽ cảm thụ số lượng và thực lực của đám người đến.
Trong khoảng thời gian này, La Ti đã quen với việc đêm hôm khuya khoắt có những kẻ mưu đồ tới xâm phạm. Bắt đầu từ nhóm đầu tiên, nhân số và thực lực đám tới những lần sau đều đang không ngừng đề cao. Cho đến lần gần nhất, sau khi một Thượng vị thần bị giết chết thì những kẻ kia đột nhiên mai danh ẩn tích, thời gian rất lâu sau không ai còn dám mạo muội tập kích nữa.
Vốn La Ti còn cho rằng bọn hắn bị giết đến sợ hãi, cũng sẽ không tới cửa hàng tìm chết nữa, không ngờ rằng tối nay lại xuất hiện. Hơn nữa lần này tới tập kích còn do một cường giả Thượng vị thần trung kỳ dẫn đội, rất rõ ràng, lần này lại gặp phải một tràng ác chiến.
- Dẫn đội là một Thượng vị thần, có thực lực trung kỳ, ta có thể mơ hồ cảm giác hắn tu luyện Lôi Điện lực lượng. Các ngươi chốc nữa cẩn thận một chút, cái tên kia ta sẽ ngăn trở hắn, đám còn lại giao cho các ngươi, lần này hắn vắng mặt, không được có sai lầm nào. - La Ti mày cau lại, lần thứ hai dặn dò Hàn Thổ, Hàn Hỏa.
- Yên tâm đi, đã đánh là phải thắng, đánh không lại thì bỏ chạy, không có gì ghê gớm. - Hàn Thổ cười ha ha, đến bây giờ cũng không cho rằng đám đang ẩn nấp kia làm nên chuyện.
Hàn Hỏa cũng gật gật đầu, cho rằng không sao cả, hắn tin tưởng có Hàn Thổ ở đây, nhất định có thể nhẹ nhàng thoát đi, cho nên cũng không lo lắng gì.
Thấy hai người này đều có bộ dạng nhẹ như không, La Ti thầm hận, cũng không tiếp tục nhiều lời, bình tĩnh cảm thụ động tĩnh những chỗ khuất.
Đường phố đen thui bị sương mù che phủ mờ mịt. Dần dần, đám người đã ẩn nấp từ một nơi bí mật được một khoảng thời gian liền tiếp cận cửa hàng, từng cái bóng đen nhanh nhẹn bay thẳng tới nhà kho chỗ ba người La Ti.
Nhà kho dùng để bảo quản đủ loại dược tề. Bọn chúng nhất định cho rằng thuốc do Hàn Thạc tự tay luyện chế đều đặt ở chỗ này. Hơn nữa những người này cũng đều cảm nhận được sự tồn tại của ba người La Ti, biết nhất định phải vượt qua họ mới có thể lấy được thuốc đặc thù của Thiên Cơ dược tề.
- Kẻ nào? - Không đợi những bóng đen kia đến gần, La Ti khẽ quát. Vừa lên tiếng xong, nàng lập tức công kích. Hắc Ám thần lực phóng ra, Hắc Ám nguyên tố tụ tập trong đêm hình thành từng đám mây đen như mực. Chúng toả ra từng tia hắc ám, dần dần lan rộng trong màn đêm u ám.
Lấy nhà kho làm trung tâm, bầu trời như là bị nhuộm một màu đen như mực. Từng điểm ánh sáng yếu ớt trong màn đêm bị nuốt hết. Toàn bộ khu vực trong vài giây rơi vào trong bóng tối tuyệt đối nhìn không thấy năm ngón tay. Từng tia Hắc Ám thần lực như là những dòng suối nhỏ xíu từ tốn, nhẹ nhàng lan ra bên ngoài.
Mấy kẻ tập kích xẹt tới trước tiên chưa kịp đến gần nhà kho, bỗng nhiên cảm thấy người nặng như chì, tay chân nặng trĩu. Những tia Hắc Ám thần lực chui vào trong thần thể bọn chúng. Mặc dù không thể lập tức giết chết nhưng sức mạnh ấy làm đảo loạn sự vận chuyển bình thường trong thần thể đối phương.
Bước chân bỗng nhiên chậm hẳn. Người không tu luyện Hắc Ám lực lượng triệt để mất đi thị lực với chung quanh, toàn bộ như bị mù lần mò đi về phía trước. Từng tên đều cảnh giác, sợ dưới tình huống như vậy sẽ bị người đột nhiên tập kích.
Càng sợ cái gì thì cái đó sẽ đến. Hàn Thổ, Hàn Hỏa há bỏ qua thời cơ tập kích tốt nhất này sao?
Trong khi La Ti dùng Hắc Ám lực lượng duy trì không ngừng ảnh hưởng lên những kẻ tập kích, Hàn Thổ, Hàn Hỏa lặng yên tới gần bọn chúng. Hai tên cương thi được Hàn Thạc dùng phương pháp đặc biệt luyện chế giống như phụ thân chúng, không bị hắc ám vô tận ảnh hưởng. Bọn họ thậm chí không cần lợi dụng thị lực, chỉ dựa vào cảm ứng với sinh mệnh khí tức lân cận là có thể ra tay tập kích chính xác.
Trong bóng đêm tuyệt đối, từng tiếng kêu rên thảm thiết bỗng nhiên vang lên. Những kẻ bị Hàn Thổ, Hàn Hỏa xuất thủ tập kích không dám kêu quá to, ăn phải quả đắng vội vàng lui về sau. Hai tên không kịp tránh né bị hai người đánh cho trọng thương dẫn đến tử vong đương trường.
Đám tập kích vốn đang muốn thừa dịp bóng đêm đến đánh lén, có lẽ không ngờ vừa lên đã bị La Ti dùng Hắc Ám thần lực làm cho ảnh hưởng, thành kẻ xui xẻo bị người khác nhân cơ hội tập kích lại.
- Trở về! - Hàn Thổ, Hàn Hỏa đang im lìm khoái trá đánh lén thì ở một góc bí mật khác, giọng một trung niên nam giới quát trầm.
Thanh âm vừa vang lên, đám khách không mời này ào ào rút lui, thoát khỏi khu vực bóng tối vô tận do La Ti hình thành.
Một nam nhân với thân hình cao lớn, bờ vai rộng xuất hiện, một tấm mặt nạ thô kệch xám trắng bao trùm cả khuôn mặt hắn, chỉ lộ ra đôi mắt rạng rỡ ánh sáng. Hắn dường như không ngờ rằng cửa hàng ngoài chủ nhân là Hàn Thạc ra, lại còn có cao thủ cấp bậc như La Ti. Sau khi phất tay cho đám thủ hạ tương tự cũng đeo những chiếc mặt nạ cổ quái hiếm thấy lui lại, hắn lập tức nhìn chăm chú vào La Ti biến mất trong đám mây Hắc Ám.
Muốn duy trì vô tận hắc ám phải không ngừng tiêu hao thần lực, La Ti thấy những kẻ tập kích nhất tề thối lui, không tiếp tục thi triển Thần chi lĩnh vực nữa. Nàng hờ hững nhìn chúng, lạnh lẽo quát:
- Bất kể các ngươi là ai, lập tức rời đi!
- Cái này không đơn giản chỉ là cướp bóc nữa rồi, lần trước đệ đệ ta chết, hôm nay toàn bộ các ngươi phải chết! - Kẻ mang mặt nạ xám trắng trầm giọng nói đầy oán giận!
Hắn nói như vậy, La Ti thấy lòng trầm xuống, biết chuyện này có lẽ khó có thể hữu nghị được rồi. Nếu như chỉ đơn thuần cướp bóc thuốc trong cửa hàng, có khả năng bởi vì thực lực bản thân nàng mà lui bước. Nhưng mà đệ đệ người này nếu đã chết ở nơi này, vậy khó tránh khỏi một trận chiến không chết không thôi!
Hàn Thạc vắng mặt, La Ti đối mặt với một cường giả, lại thêm một đám Trung vị thần như hổ như sói, không nắm chắc bảo vệ được cả cửa hàng. Nếu như người này bằng lòng rời nơi đây, nàng sẽ cho qua, nhưng nếu hắn quyết ý chiến một trận, nàng không thể không toàn lực ứng phó.
- Đệ đệ ngươi là ai? Khoảng thời gian gần đây, người chết ở cửa hàng chúng ta quá nhiều, đáng kiếp! - Mặc dù là đối mặt với tên cường giả có thực lực Thượng vị thần, Hàn Hỏa vẫn bình tĩnh không sợ hãi, lại còn chủ động khiêu khích.
- Người có thực lực Thượng vị thần sơ kì chết ở đây mười ngày trước chính là đệ đệ của ta! - Người kia phất phất tay, ra hiệu đám tập kích tản ra, còn bản thân bước tới chỗ La Ti.
- Ô, hóa ra là đồ đần kia à, hắc hắc, bị đánh cho tàn phế không chạy trốn nổi, đáng đời hắn xui xẻo! - Hàn Hỏa liếc nhìn người này, cười quái dị ha ha.
- Giết! - Hắn khẽ quát, nhằm thẳng phía Hàn Hỏa, một con điện long vừa to vừa dài từ trong lòng bàn tay bắn ra. Con rồng đơn thuần do Lôi Điện ngưng tụ thành này vừa bay ra, Thần chi lĩnh vực của gã Thượng vị thần cũng thi triển, từng đạo tia chớp uốn lượn trên không trung, như là những con rắn nhỏ lắc lư.
- Mẹ nó, làm gì mà tìm ta! - Hàn Hỏa mắng to, vội vàng bay tới chỗ La Ti. Hàn Hỏa mặc dù tính tình nóng nảy lỗ mãng, nhưng mà cũng không ngốc. Lúc mở lời khiêu khích hắn đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng chuồn được, vừa thấy kẻ kia thật sự động thủ, lập tức quay đầu bỏ chạy.
La Ti thấy hắn ra tay, không hề do dự, như là loài quỷ mị bồng bềnh hạ từ trên nóc nhà kho xuống. Người chưa yên vị, từng chùm khí hắc ám đã chụp xuống Thượng vị thần tu luyện Lôi Điện lực lượng.
Đều là Thượng vị thần trung kỳ, hai người vừa giao thủ đều dốc toàn lực, lập tức chiến đấu với khí thế ngất trời, không rảnh chiếu cố chuyện khác.
Hàn Hỏa, Hàn Thổ né ra xa, tránh khỏi cuộc giao chiến, chiến đấu lẫn vào với đám đến tập kích.
Hai người mặc dù chỉ có thực lực Trung vị thần trung kỳ, nhưng mà lý giải đối với Hỏa hệ, Đại Địa hệ lực lượng ý nghĩa thâm ảo lại vượt quá xa thần thông thường. Đối mặt mười tên có cùng hoặc thậm chí cao hơn bọn họ một cảnh giới, hai người không hề có hiện tượng thất bại, đánh đến thiên hôn địa ám.
Hàn Hỏa sử dụng Hỏa Liên Hoa, thân thể được từng cánh hoa bao lấy, cả người giống như là cái bàn là nung đỏ rực, tỏa ra nhiệt lượng kinh người.
Mấy kẻ tập kích đối mặt với Hàn Hỏa, có loại cảm giác thất bại không sờ vào được, căn bản không dám dùng thân thể đánh hắn, đành phải lợi dụng thần khí công kích từ cự ly xa, nhưng không tạo thành tương tổn thật sự gì với hắn.
Thổ Giáp Thi lại càng làm bọn chúng bất lực, sau khi hắn phi thân rơi xuống lòng đất, bỗng chốc biến mất trước mặt bọn chúng.
Sau đó, trên mặt đất mỗi một khu vực hắn đều có thể đột nhiên nhô đôi tay ra, một đụn đất chồi lên rồi bắn chúng đi, khiến cho đám tập kích phiền phức vô cùng, không thể nào nắm được tung tích của Hàn Thổ, chỉ có thể bị động áp dụng phương pháp phòng ngự.
Đám người này đối phó với hai tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Hàn Hỏa và Hàn Thổ mà buồn bực tức anh ách vô cùng. Hàn Hỏa sờ không được đánh không xong, Hàn Thổ thì xuyên qua xuyên lại trong lòng đất, ngay cả người cũng không nhìn thấy thì hạ thủ làm sao?
- Bọn đần, đến đây, đến đánh ta à? - Hàn Hỏa cười ha ha, điên cuồng ngang ngược bay tới bay lui trong đám người, từng luồng lửa hừng hực trong tay hiện lên, ném đông một nhát, tây lại nhát khác. Thường thường một ngọn lửa ném ra đều đốt đầu tóc, quần áo những kẻ đó thành tro bụi, miệng thì phát ra những lời dơ bẩn “thăm hỏi” nữ thân thích của bọn chúng.
"Vèo vèo!" Một đạo băng tiễn không biết từ chỗ nào bắn ra, bỗng nhiên trúng vào lưng Hàn Hỏa. Điều đó nói lên rằng mũi tên này rõ ràng đến từ Thượng vị thần. Hàn Hỏa vẫn còn đang ngạo mạn đắc ý vênh váo, người bỗng nhiên loạng choạng, hơi lạnh xâm nhập vào trong cơ thể làm hắn thình lình rùng mình một cái, rốt cuộc không nói lời hạ tiện chửi bới người nữa.
La Ti bỗng nhiên có cảm giác kỳ diệu, lúc Hàn Thạc liên tục ở bên thì nàng không cảm thấy gì, chưa bao giờ buồn phiền vì kẻ địch tới, dường như chỉ cần hắn ở cửa hàng thì địch nhân cường đại thế nào cũng không có tính uy hiếp. Nhưng tối nay Hàn Thạc vừa vắng mặt, cần nàng gánh tất cả trọng trách, La Ti lại cảm thấy không được kiên định cho lắm.
Nàng thấy thất kinh, hiểu rằng vô tình mình đã có thói quen ỷ lại Hàn Thạc, chỉ cần hắn ở bên cạnh là mình không còn cảm thấy lo lắng về việc gì nữa. Nhưng khi Hàn Thạc vắng mặt, nàng đảm nhiệm vị trí lãnh đạo thì lại cảm giác không ổn như vậy.
Ngầm cười khổ, La Ti tạm thời quẳng mọi ý nghĩ lộn xộn đi, tập trung chú ý vào một số góc khuất bên ngoài cửa hàng, lặng lẽ cảm thụ số lượng và thực lực của đám người đến.
Trong khoảng thời gian này, La Ti đã quen với việc đêm hôm khuya khoắt có những kẻ mưu đồ tới xâm phạm. Bắt đầu từ nhóm đầu tiên, nhân số và thực lực đám tới những lần sau đều đang không ngừng đề cao. Cho đến lần gần nhất, sau khi một Thượng vị thần bị giết chết thì những kẻ kia đột nhiên mai danh ẩn tích, thời gian rất lâu sau không ai còn dám mạo muội tập kích nữa.
Vốn La Ti còn cho rằng bọn hắn bị giết đến sợ hãi, cũng sẽ không tới cửa hàng tìm chết nữa, không ngờ rằng tối nay lại xuất hiện. Hơn nữa lần này tới tập kích còn do một cường giả Thượng vị thần trung kỳ dẫn đội, rất rõ ràng, lần này lại gặp phải một tràng ác chiến.
- Dẫn đội là một Thượng vị thần, có thực lực trung kỳ, ta có thể mơ hồ cảm giác hắn tu luyện Lôi Điện lực lượng. Các ngươi chốc nữa cẩn thận một chút, cái tên kia ta sẽ ngăn trở hắn, đám còn lại giao cho các ngươi, lần này hắn vắng mặt, không được có sai lầm nào. - La Ti mày cau lại, lần thứ hai dặn dò Hàn Thổ, Hàn Hỏa.
- Yên tâm đi, đã đánh là phải thắng, đánh không lại thì bỏ chạy, không có gì ghê gớm. - Hàn Thổ cười ha ha, đến bây giờ cũng không cho rằng đám đang ẩn nấp kia làm nên chuyện.
Hàn Hỏa cũng gật gật đầu, cho rằng không sao cả, hắn tin tưởng có Hàn Thổ ở đây, nhất định có thể nhẹ nhàng thoát đi, cho nên cũng không lo lắng gì.
Thấy hai người này đều có bộ dạng nhẹ như không, La Ti thầm hận, cũng không tiếp tục nhiều lời, bình tĩnh cảm thụ động tĩnh những chỗ khuất.
Đường phố đen thui bị sương mù che phủ mờ mịt. Dần dần, đám người đã ẩn nấp từ một nơi bí mật được một khoảng thời gian liền tiếp cận cửa hàng, từng cái bóng đen nhanh nhẹn bay thẳng tới nhà kho chỗ ba người La Ti.
Nhà kho dùng để bảo quản đủ loại dược tề. Bọn chúng nhất định cho rằng thuốc do Hàn Thạc tự tay luyện chế đều đặt ở chỗ này. Hơn nữa những người này cũng đều cảm nhận được sự tồn tại của ba người La Ti, biết nhất định phải vượt qua họ mới có thể lấy được thuốc đặc thù của Thiên Cơ dược tề.
- Kẻ nào? - Không đợi những bóng đen kia đến gần, La Ti khẽ quát. Vừa lên tiếng xong, nàng lập tức công kích. Hắc Ám thần lực phóng ra, Hắc Ám nguyên tố tụ tập trong đêm hình thành từng đám mây đen như mực. Chúng toả ra từng tia hắc ám, dần dần lan rộng trong màn đêm u ám.
Lấy nhà kho làm trung tâm, bầu trời như là bị nhuộm một màu đen như mực. Từng điểm ánh sáng yếu ớt trong màn đêm bị nuốt hết. Toàn bộ khu vực trong vài giây rơi vào trong bóng tối tuyệt đối nhìn không thấy năm ngón tay. Từng tia Hắc Ám thần lực như là những dòng suối nhỏ xíu từ tốn, nhẹ nhàng lan ra bên ngoài.
Mấy kẻ tập kích xẹt tới trước tiên chưa kịp đến gần nhà kho, bỗng nhiên cảm thấy người nặng như chì, tay chân nặng trĩu. Những tia Hắc Ám thần lực chui vào trong thần thể bọn chúng. Mặc dù không thể lập tức giết chết nhưng sức mạnh ấy làm đảo loạn sự vận chuyển bình thường trong thần thể đối phương.
Bước chân bỗng nhiên chậm hẳn. Người không tu luyện Hắc Ám lực lượng triệt để mất đi thị lực với chung quanh, toàn bộ như bị mù lần mò đi về phía trước. Từng tên đều cảnh giác, sợ dưới tình huống như vậy sẽ bị người đột nhiên tập kích.
Càng sợ cái gì thì cái đó sẽ đến. Hàn Thổ, Hàn Hỏa há bỏ qua thời cơ tập kích tốt nhất này sao?
Trong khi La Ti dùng Hắc Ám lực lượng duy trì không ngừng ảnh hưởng lên những kẻ tập kích, Hàn Thổ, Hàn Hỏa lặng yên tới gần bọn chúng. Hai tên cương thi được Hàn Thạc dùng phương pháp đặc biệt luyện chế giống như phụ thân chúng, không bị hắc ám vô tận ảnh hưởng. Bọn họ thậm chí không cần lợi dụng thị lực, chỉ dựa vào cảm ứng với sinh mệnh khí tức lân cận là có thể ra tay tập kích chính xác.
Trong bóng đêm tuyệt đối, từng tiếng kêu rên thảm thiết bỗng nhiên vang lên. Những kẻ bị Hàn Thổ, Hàn Hỏa xuất thủ tập kích không dám kêu quá to, ăn phải quả đắng vội vàng lui về sau. Hai tên không kịp tránh né bị hai người đánh cho trọng thương dẫn đến tử vong đương trường.
Đám tập kích vốn đang muốn thừa dịp bóng đêm đến đánh lén, có lẽ không ngờ vừa lên đã bị La Ti dùng Hắc Ám thần lực làm cho ảnh hưởng, thành kẻ xui xẻo bị người khác nhân cơ hội tập kích lại.
- Trở về! - Hàn Thổ, Hàn Hỏa đang im lìm khoái trá đánh lén thì ở một góc bí mật khác, giọng một trung niên nam giới quát trầm.
Thanh âm vừa vang lên, đám khách không mời này ào ào rút lui, thoát khỏi khu vực bóng tối vô tận do La Ti hình thành.
Một nam nhân với thân hình cao lớn, bờ vai rộng xuất hiện, một tấm mặt nạ thô kệch xám trắng bao trùm cả khuôn mặt hắn, chỉ lộ ra đôi mắt rạng rỡ ánh sáng. Hắn dường như không ngờ rằng cửa hàng ngoài chủ nhân là Hàn Thạc ra, lại còn có cao thủ cấp bậc như La Ti. Sau khi phất tay cho đám thủ hạ tương tự cũng đeo những chiếc mặt nạ cổ quái hiếm thấy lui lại, hắn lập tức nhìn chăm chú vào La Ti biến mất trong đám mây Hắc Ám.
Muốn duy trì vô tận hắc ám phải không ngừng tiêu hao thần lực, La Ti thấy những kẻ tập kích nhất tề thối lui, không tiếp tục thi triển Thần chi lĩnh vực nữa. Nàng hờ hững nhìn chúng, lạnh lẽo quát:
- Bất kể các ngươi là ai, lập tức rời đi!
- Cái này không đơn giản chỉ là cướp bóc nữa rồi, lần trước đệ đệ ta chết, hôm nay toàn bộ các ngươi phải chết! - Kẻ mang mặt nạ xám trắng trầm giọng nói đầy oán giận!
Hắn nói như vậy, La Ti thấy lòng trầm xuống, biết chuyện này có lẽ khó có thể hữu nghị được rồi. Nếu như chỉ đơn thuần cướp bóc thuốc trong cửa hàng, có khả năng bởi vì thực lực bản thân nàng mà lui bước. Nhưng mà đệ đệ người này nếu đã chết ở nơi này, vậy khó tránh khỏi một trận chiến không chết không thôi!
Hàn Thạc vắng mặt, La Ti đối mặt với một cường giả, lại thêm một đám Trung vị thần như hổ như sói, không nắm chắc bảo vệ được cả cửa hàng. Nếu như người này bằng lòng rời nơi đây, nàng sẽ cho qua, nhưng nếu hắn quyết ý chiến một trận, nàng không thể không toàn lực ứng phó.
- Đệ đệ ngươi là ai? Khoảng thời gian gần đây, người chết ở cửa hàng chúng ta quá nhiều, đáng kiếp! - Mặc dù là đối mặt với tên cường giả có thực lực Thượng vị thần, Hàn Hỏa vẫn bình tĩnh không sợ hãi, lại còn chủ động khiêu khích.
- Người có thực lực Thượng vị thần sơ kì chết ở đây mười ngày trước chính là đệ đệ của ta! - Người kia phất phất tay, ra hiệu đám tập kích tản ra, còn bản thân bước tới chỗ La Ti.
- Ô, hóa ra là đồ đần kia à, hắc hắc, bị đánh cho tàn phế không chạy trốn nổi, đáng đời hắn xui xẻo! - Hàn Hỏa liếc nhìn người này, cười quái dị ha ha.
- Giết! - Hắn khẽ quát, nhằm thẳng phía Hàn Hỏa, một con điện long vừa to vừa dài từ trong lòng bàn tay bắn ra. Con rồng đơn thuần do Lôi Điện ngưng tụ thành này vừa bay ra, Thần chi lĩnh vực của gã Thượng vị thần cũng thi triển, từng đạo tia chớp uốn lượn trên không trung, như là những con rắn nhỏ lắc lư.
- Mẹ nó, làm gì mà tìm ta! - Hàn Hỏa mắng to, vội vàng bay tới chỗ La Ti. Hàn Hỏa mặc dù tính tình nóng nảy lỗ mãng, nhưng mà cũng không ngốc. Lúc mở lời khiêu khích hắn đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng chuồn được, vừa thấy kẻ kia thật sự động thủ, lập tức quay đầu bỏ chạy.
La Ti thấy hắn ra tay, không hề do dự, như là loài quỷ mị bồng bềnh hạ từ trên nóc nhà kho xuống. Người chưa yên vị, từng chùm khí hắc ám đã chụp xuống Thượng vị thần tu luyện Lôi Điện lực lượng.
Đều là Thượng vị thần trung kỳ, hai người vừa giao thủ đều dốc toàn lực, lập tức chiến đấu với khí thế ngất trời, không rảnh chiếu cố chuyện khác.
Hàn Hỏa, Hàn Thổ né ra xa, tránh khỏi cuộc giao chiến, chiến đấu lẫn vào với đám đến tập kích.
Hai người mặc dù chỉ có thực lực Trung vị thần trung kỳ, nhưng mà lý giải đối với Hỏa hệ, Đại Địa hệ lực lượng ý nghĩa thâm ảo lại vượt quá xa thần thông thường. Đối mặt mười tên có cùng hoặc thậm chí cao hơn bọn họ một cảnh giới, hai người không hề có hiện tượng thất bại, đánh đến thiên hôn địa ám.
Hàn Hỏa sử dụng Hỏa Liên Hoa, thân thể được từng cánh hoa bao lấy, cả người giống như là cái bàn là nung đỏ rực, tỏa ra nhiệt lượng kinh người.
Mấy kẻ tập kích đối mặt với Hàn Hỏa, có loại cảm giác thất bại không sờ vào được, căn bản không dám dùng thân thể đánh hắn, đành phải lợi dụng thần khí công kích từ cự ly xa, nhưng không tạo thành tương tổn thật sự gì với hắn.
Thổ Giáp Thi lại càng làm bọn chúng bất lực, sau khi hắn phi thân rơi xuống lòng đất, bỗng chốc biến mất trước mặt bọn chúng.
Sau đó, trên mặt đất mỗi một khu vực hắn đều có thể đột nhiên nhô đôi tay ra, một đụn đất chồi lên rồi bắn chúng đi, khiến cho đám tập kích phiền phức vô cùng, không thể nào nắm được tung tích của Hàn Thổ, chỉ có thể bị động áp dụng phương pháp phòng ngự.
Đám người này đối phó với hai tầng tầng lớp lớp thủ đoạn của Hàn Hỏa và Hàn Thổ mà buồn bực tức anh ách vô cùng. Hàn Hỏa sờ không được đánh không xong, Hàn Thổ thì xuyên qua xuyên lại trong lòng đất, ngay cả người cũng không nhìn thấy thì hạ thủ làm sao?
- Bọn đần, đến đây, đến đánh ta à? - Hàn Hỏa cười ha ha, điên cuồng ngang ngược bay tới bay lui trong đám người, từng luồng lửa hừng hực trong tay hiện lên, ném đông một nhát, tây lại nhát khác. Thường thường một ngọn lửa ném ra đều đốt đầu tóc, quần áo những kẻ đó thành tro bụi, miệng thì phát ra những lời dơ bẩn “thăm hỏi” nữ thân thích của bọn chúng.
"Vèo vèo!" Một đạo băng tiễn không biết từ chỗ nào bắn ra, bỗng nhiên trúng vào lưng Hàn Hỏa. Điều đó nói lên rằng mũi tên này rõ ràng đến từ Thượng vị thần. Hàn Hỏa vẫn còn đang ngạo mạn đắc ý vênh váo, người bỗng nhiên loạng choạng, hơi lạnh xâm nhập vào trong cơ thể làm hắn thình lình rùng mình một cái, rốt cuộc không nói lời hạ tiện chửi bới người nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.