Chương 290: Tác Dụng Của Khô Lâu Pháp Trượng
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
Chỉ vài ngày ngắn ngủi, tên tuổi của Hàn Thạc đã được lưu truyền khắp Áo Sâm thành, bởi vì thân phận Vong Linh ma đạo sư của hắn, hơn nữa đã giết chết Lợi Ách Khải Ân, điều này đã minh chứng cho thực lực của Hàn Thạc. Ô Đặc Lôi Đức lấy lý do Hàn Thạc tìm được bản vẽ chế tạo để trao tặng tước vị bá tước cho hắn.
Ô Đặc Lôi Đức cũng tặng luôn cho Hàn Thạc một tòa phủ đệ hoa lệ tại Bắc thành, trong đó thị vệ, thị nữ, người hầu cái gì cũng có, phòng ốc to nhỏ bao gồm hơn một trăm gian.
Mặc dù vẫn chưa chính thức nhận được danh hiệu Bá tước, thế nhưng điều này cũng không đủ để ngăn trở sự hâm mộ và thành ý kết giao của mọi người đối với Hàn Thạc, từ lúc hắn rời khỏi điền viên cư, toà phủ đệ hoa mỹ đã chính thức thuộc về hắn.
Mấy bữa nay, lần lượt có các quan lớn, quý nhân đến bái phỏng, đáng tiếc quản gia vẫn nói chủ nhân chưa vào ở, tất cả những người đến bái phỏng chỉ có thể gửi lại lễ phẩm trước.
Hàn Thạc là nhân vật được mọi người chú ý, nhưng bản thân hắn cũng không biết tình hình bên ngoài ra sao, sau khi rời điền viên cư, một thân một mình bay đến hậu sơn Ba Bỉ Luân ma vũ học viện, trực tiếp mở ra truyền tống trận từ phần mộ phía sau núi, quay về Tử Vong Mộ Địa.
Sau khi cùng Lợi Ách Khải Ân đánh một trận, Hàn Thạc thu được rất nhiều lợi ích. Hắn chậm rãi tiêu hóa những kinh nghiệm có được từ trận chiến này, đồng thời từng bước khôi phục Ma Nguyên lực và tinh thần lực, mất một buổi tối thời gian, thân thể Hàn Thạc đạt đến trạng thái cao nhất, bản thân thì chìm vào cảnh giới Thị Huyết, hai con ngươi đỏ thẫm không ngừng vận chuyển Ma Nguyên lực.
Cứ như thế lại qua mấy ngày, đồng tử đỏ thẫm của Hàn Thạc từ từ khôi phục bình thường, thở nhẹ một hơi, than một câu:
- Chỉ kém một bước, đáng tiếc một bước này tựa như bị kẹt không thể đột phá, thật không biết là xảy ra chuyện gì.
Hàn Thạc mơ hồ có thể cảm giác được bản thân sắp sửa đột phá cảnh giới Thị Huyết, tiếc là cho dù hắn cố gắng như thế nào đi nữa cũng không vượt qua được. Ma công cảnh giới muốn đột phá quan trọng nhất là cơ duyên và lĩnh ngộ, có lẽ một ngày nào đó lĩnh ngộ ra, Hàn Thạc có thể trực tiếp đột phá cảnh giới, chỉ cần nắm bắt được bước này, lập tức có thể tiến giai thành công.
Kiên trì tu luyện cũng không phải là ý hay, khi Hàn Thạc cảm thấy không thể dựa vào thời gian khổ tu để tiến bộ liền ngưng việc tu luyện ma công, suy nghĩ một chút, hắn lấy ra tam sắc khô lâu pháp trượng.
Đến bây giờ, Hàn Thạc có thể dám chắc khô lâu pháp trượng này đúng là từ Hắc Ám Chi Đồng biến hoá thành. Bởi vì đầu thanh pháp trượng có khí tức của nó. Khi hắn sử dụng khô lâu pháp trượng tụ tập tinh thần lực làm phép, có thể mở được cửa của Tử Vong Mộ Địa.
Khô lâu pháp trượng này nếu đem so sánh với cây bạch cốt pháp trượng lấy được từ Thiên Tai giáo hội thì tinh tế và lâu đời hơn nhiều, ba cái đầu lâu bất đồng tựa hồ phân biệt ẩn chứa ba loại lực lượng, mỗi khi Hàn Thạc cầm khô lâu pháp trượng lên, đều có thể cảm ứng được một chút.
Không thể nghi ngờ, khô lâu pháp trượng này nhất định là một bảo vật thuộc về Tử Vong Mộ Địa, nắm khô lâu pháp trượng lay động, Hàn Thạc lẩm bẩm:
- Thử chút xem sao.
- Vong Linh chiến sĩ đoạ lạc a. Thuận theo triệu hoán của Hắc Ám sứ giả, hiện ra tồn tại của ngươi đi!
Một khô lâu triệu hoán thuật phổ thông, được Hàn Thạc huy vũ khô lâu pháp trượng ngâm xướng ra, tinh thần lực chú nhập trong khô lâu pháp trượng, ba cái sọ ba màu trên khô lâu pháp trượng đột nhiên phát sáng mạnh mẽ. Sau đó một hàng mười sáu bộ khô lâu chiến sĩ hiện ra từ hư không.
Kinh hãi nhìn mười sáu khô lâu chiến sĩ xuất hiện, Hàn Thạc nhất thời hơi mê muội, với cấp bậc tinh thần lực Đại ma đạo sư của hắn, lợi dụng bạch cốt pháp trượng phóng xuất khô lâu triệu hoán thuật chỉ có thể triệu hoán 8 khô lâu chiến sĩ, nhưng khi sử dụng khô lâu pháp trượng này, không ngờ đạt được cấp cao nhất-cấp năm của khô lâu triệu hoán thuật, số lượng tăng luôn lên gấp đôi.
- Quá thần kỳ! - Hàn Thạc bất giác kinh hô, sau đó bắt đầu ngâm xướng pháp quyết triệu hoán Tà Ác kị sĩ, khi pháp quyết ngâm xướng kết thúc, trên mặt đất xuất hiện 2 Tà Ác kỵ sĩ.
- Thành quả gấp đôi!
Hàn Thạc mừng rỡ, sau đó lại thử triệu hoán Tăng Ác chiến sĩ, cương thi chiến sĩ, kết quả cuối cùng như nhau. Tay cầm khô lâu pháp trượng, lợi dụng nó làm vật môi giới ngâm xướng ma pháp, số lượng sinh vật triệu hoán về cao gấp hai lần.
Sau một lần thử nghiệm thành công, Hàn Thạc không kìm được tiếp tục ngâm xướng chú ngữ phóng thích Vong Linh ma pháp Vong Linh Thiên Mạc cùng Toan Tính Chiểu Trạch, kết quả hắn phát hiện vô luận Vong Linh Thiên Mạc hay là Toan Tính Chiểu Trạch thì diện tích bao phủ cũng lớn gấp đôi lúc trước.
- Đồ tốt, quả nhiên là đồ tốt!
Vuốt ve khô lâu pháp trượng, Hàn Thạc yêu thích không muốn rời tay, không ngĩ tới khô lâu pháp trượng này lại thần kì như thế, trực tiếp đề cao uy lực Vong Linh ma pháp gấp đôi, điều này khiến cho thực lực của hắn lại tăng thêm một bước nữa.
Khô lâu pháp trượng có hình dáng kỳ lạ, xem ra cũng là vật cổ xưa, ngoại trừ tác dụng đề cao uy lực Vong Linh ma pháp lên gấp đôi, Hàn Thạc mơ hồ cảm giác được trong thanh pháp trượng này còn ẩn giấu những bí mật khác, tiếc là ngoại trừ sử dụng khô lâu pháp trượng phóng thích Vong Linh ma pháp ra, Hàn Thạc không tìm được phương pháp kiểm tra nào.
Một đạo bạch sắc quang mang hiện lên từ truyền tống trận ở giữa Tử Vong Mộ Địa, dưới quang mang hiện ra hình dáng của Ngải Mễ Lệ, lúc nàng nhìn thấy Hàn Thạc liền nói:
- Thiếp biết chắc hẳn là chàng ở nơi này!
Truyền tống trận dẫn đến nơi này được đặt trong một góc của phần mộ, thông thường Hàn Thạc lui tới Tử Vong Mộ Địa đều xuất phát từ địa điểm bí mật ở hậu sơn Ba Bỉ Luân ma vũ học viện, thói quen này chỉ có một mình Ngải Mễ Lệ nắm được, bởi vậy khi nàng đi tới nơi đó, nhìn thấy ma pháp bổng đặt ở trong một góc của phần mộ liền biết Hàn Thạc nhất định đang ở Tử Vong Mộ Địa
- A, sao nàng lại tới? - Hàn Thạc vừa thấy Ngải Mễ Lệ xuất hiện, mỉm cười nói một câu rồi không ngần ngại ôm nàng vào lòng.
- Chàng mau mau trở lại Áo Sâm thành đi, quốc vương bệ hạ dự định phong thưởng tước vị cho chàng, mọi chuyện đều chuẩn bị xong cả rồi, chỉ chờ chàng quay về là sắc phong danh hiệu bá tước. Ai mà biết được mấy ngày nay chàng lại trốn biệt ở đây, ngay cả Ám Mạc cũng không tìm ra một chút tin tức nào. Khảm Địch Đạt đại nhân lòng như lửa đốt, nhờ thiếp nghĩ biện pháp liên lạc với chàng giúp lão, thiếp đoán chắc chàng đang ở Tử Vong Mộ Địa, xem ra là không lầm! - Ngải Mễ Lệ liếc mắt nhìn Hàn Thạc, giải thích.
- Như vậy à!
Hàn Thạc đáp lại, sau đó hắc hắc cười hỏi:
- Ủa quốc vương bệ hạ dự định trao danh hiệu bá tước cho ta?
- Không sai, ngoại trừ danh hiệu bá tước ra, còn có một toà phủ đệ tại Bắc thành và một vạn kim tệ. Mặt khác, Khảm Địch Đạt tựa hồ cũng chuẩn bị phần lãnh địa cho chàng luôn rồi, chỉ chờ chàng đi tiếp quản! - Ngải Mễ Lệ nói.
- Tốt lắm, không nghĩ tới cùng với Lợi Ách Khải Ân đánh một trận lại có thể mang đến cho ta lợi ích lớn như vậy. Hắc hắc, xem chừng danh hiệu quý tộc cũng không phải khó lấy lắm ha! - Hàn Thạc cười nói, liền cùng Ngải Mễ Lệ đứng vào truyền tống trận rồi khởi động, trực tiếp quay về Áo Sâm thành.
Núi Áo Nhĩ Đạt Tư, tổng bộ Ám Mạc.
- Xú tiểu tử, sao không mất tích thêm mười ngày nữa? - Khảm Đich Đạt vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện,lập tức trầm mặt quát lớn.
- Sau khi chiến đấu với Lợi Ách Khải Ân ta bị thương nhẹ, không còn cách nào khác chỉ có thể dưỡng thương trước, cho nên tới muộn một chút.
Hàn Thạc nói dối sau đó nhìn Khảm Địch Đạt cười chúc mừng lão:
- Chúc mừng Khảm Địch Đạt đại nhân, nghe nói hai ngày trước quốc vương bệ hạ trao tặng huân chương anh dũng cho ngài, a a, chúc mừng chúc mừng!
Nghe Hàn Thạc nói như thế, khuôn mặt âm trầm của Khảm Địch Đạt cũng lộ ra nét cười, nhưng lão khôi phục rất nhanh, nghiêm mặt nói:
- Được rồi, trước hết không nói chuyện này nữa, đưa Ám Mạc thiết bài của ngươi cho ta, bệ hạ hạ lệnh thăng luôn cho ngươi lên nhất cấp Nhật sứ giả, vận khí của tên tiểu tử nhà ngươi thật là tốt không thể tưởng tượng nổi!
- Đi, theo ta trực tiếp diện kiến bệ hạ, để bệ hạ trao cho ngươi danh hiệu quý tộc, cũng ban ngươi một khu lãnh địa! - Khảm Địch Đạt nói rồi dẫn theo Hàn Thạc từ truyền tống trận bí mật của tổng bộ Ám Mạc đi thẳng đến hoàng cung của đế quốc.
Không bao lâu, do quốc vương Ô Đặc Lôi Đức triệu tập quý tộc trong Áo Sâm thành tập trung ngay giữa hoàng cung rộng lớn ở Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, khi nhìn thấy Hàn Thạc ở dưới, Ô Đặc Lôi Đức thân ngồi ở trên vương tọa bắt đầu nghi thức tuyên đọc:
- Bố Lai Ân, nhiều lần trợ giúp Lan Tư Lạc Đặc đế quốc chống đỡ ngoại địch… ban cho ngươi danh hiệu Bá tước, một toà phủ đệ thành Bắc, vạn đồng kim tệ, mong ngươi không ngừng cố gắng vì đế quốc cống hiến nhiều hơn nữa!
- Đa tạ bệ hạ! - Hàn Thạc bên dưới đã sớm được Khảm Địch dặn dò, thành khẩn cảm tạ.
- Ừm, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành gần biên giới phía đông nhất sẽ là lãnh địa của ngươi. Bố Lôi Đặc Nhĩ thành này có diện tích cực lớn, song lại hỗn loại vô cùng, hy vọng dưới sự lãnh đạo của ngươi, khôi phục lại trật tự vốn có của nó! - Ô Đặc Lôi Đức cao giọng nói.
Vừa nghe lãnh địa là Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, một số quý tộc xung quanh nghe đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, dường như thành này rất nổi tiếng.
- Tạ ơn bệ hạ, thần nhất định quản lý tốt, để cho nó khôi phục lại trật tự vốn có! - Hàn Thạc cung kính trả lời.
- Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi, tất cả mọi người lui ra đi! - Ô Đặc Lôi Đức nhìn Hàn Thạc vài lần, phất tay ra hiệu buổi thượng triều chấm dứt, mọi người lần lượt rời đi.
Ô Đặc Lôi Đức cũng tặng luôn cho Hàn Thạc một tòa phủ đệ hoa lệ tại Bắc thành, trong đó thị vệ, thị nữ, người hầu cái gì cũng có, phòng ốc to nhỏ bao gồm hơn một trăm gian.
Mặc dù vẫn chưa chính thức nhận được danh hiệu Bá tước, thế nhưng điều này cũng không đủ để ngăn trở sự hâm mộ và thành ý kết giao của mọi người đối với Hàn Thạc, từ lúc hắn rời khỏi điền viên cư, toà phủ đệ hoa mỹ đã chính thức thuộc về hắn.
Mấy bữa nay, lần lượt có các quan lớn, quý nhân đến bái phỏng, đáng tiếc quản gia vẫn nói chủ nhân chưa vào ở, tất cả những người đến bái phỏng chỉ có thể gửi lại lễ phẩm trước.
Hàn Thạc là nhân vật được mọi người chú ý, nhưng bản thân hắn cũng không biết tình hình bên ngoài ra sao, sau khi rời điền viên cư, một thân một mình bay đến hậu sơn Ba Bỉ Luân ma vũ học viện, trực tiếp mở ra truyền tống trận từ phần mộ phía sau núi, quay về Tử Vong Mộ Địa.
Sau khi cùng Lợi Ách Khải Ân đánh một trận, Hàn Thạc thu được rất nhiều lợi ích. Hắn chậm rãi tiêu hóa những kinh nghiệm có được từ trận chiến này, đồng thời từng bước khôi phục Ma Nguyên lực và tinh thần lực, mất một buổi tối thời gian, thân thể Hàn Thạc đạt đến trạng thái cao nhất, bản thân thì chìm vào cảnh giới Thị Huyết, hai con ngươi đỏ thẫm không ngừng vận chuyển Ma Nguyên lực.
Cứ như thế lại qua mấy ngày, đồng tử đỏ thẫm của Hàn Thạc từ từ khôi phục bình thường, thở nhẹ một hơi, than một câu:
- Chỉ kém một bước, đáng tiếc một bước này tựa như bị kẹt không thể đột phá, thật không biết là xảy ra chuyện gì.
Hàn Thạc mơ hồ có thể cảm giác được bản thân sắp sửa đột phá cảnh giới Thị Huyết, tiếc là cho dù hắn cố gắng như thế nào đi nữa cũng không vượt qua được. Ma công cảnh giới muốn đột phá quan trọng nhất là cơ duyên và lĩnh ngộ, có lẽ một ngày nào đó lĩnh ngộ ra, Hàn Thạc có thể trực tiếp đột phá cảnh giới, chỉ cần nắm bắt được bước này, lập tức có thể tiến giai thành công.
Kiên trì tu luyện cũng không phải là ý hay, khi Hàn Thạc cảm thấy không thể dựa vào thời gian khổ tu để tiến bộ liền ngưng việc tu luyện ma công, suy nghĩ một chút, hắn lấy ra tam sắc khô lâu pháp trượng.
Đến bây giờ, Hàn Thạc có thể dám chắc khô lâu pháp trượng này đúng là từ Hắc Ám Chi Đồng biến hoá thành. Bởi vì đầu thanh pháp trượng có khí tức của nó. Khi hắn sử dụng khô lâu pháp trượng tụ tập tinh thần lực làm phép, có thể mở được cửa của Tử Vong Mộ Địa.
Khô lâu pháp trượng này nếu đem so sánh với cây bạch cốt pháp trượng lấy được từ Thiên Tai giáo hội thì tinh tế và lâu đời hơn nhiều, ba cái đầu lâu bất đồng tựa hồ phân biệt ẩn chứa ba loại lực lượng, mỗi khi Hàn Thạc cầm khô lâu pháp trượng lên, đều có thể cảm ứng được một chút.
Không thể nghi ngờ, khô lâu pháp trượng này nhất định là một bảo vật thuộc về Tử Vong Mộ Địa, nắm khô lâu pháp trượng lay động, Hàn Thạc lẩm bẩm:
- Thử chút xem sao.
- Vong Linh chiến sĩ đoạ lạc a. Thuận theo triệu hoán của Hắc Ám sứ giả, hiện ra tồn tại của ngươi đi!
Một khô lâu triệu hoán thuật phổ thông, được Hàn Thạc huy vũ khô lâu pháp trượng ngâm xướng ra, tinh thần lực chú nhập trong khô lâu pháp trượng, ba cái sọ ba màu trên khô lâu pháp trượng đột nhiên phát sáng mạnh mẽ. Sau đó một hàng mười sáu bộ khô lâu chiến sĩ hiện ra từ hư không.
Kinh hãi nhìn mười sáu khô lâu chiến sĩ xuất hiện, Hàn Thạc nhất thời hơi mê muội, với cấp bậc tinh thần lực Đại ma đạo sư của hắn, lợi dụng bạch cốt pháp trượng phóng xuất khô lâu triệu hoán thuật chỉ có thể triệu hoán 8 khô lâu chiến sĩ, nhưng khi sử dụng khô lâu pháp trượng này, không ngờ đạt được cấp cao nhất-cấp năm của khô lâu triệu hoán thuật, số lượng tăng luôn lên gấp đôi.
- Quá thần kỳ! - Hàn Thạc bất giác kinh hô, sau đó bắt đầu ngâm xướng pháp quyết triệu hoán Tà Ác kị sĩ, khi pháp quyết ngâm xướng kết thúc, trên mặt đất xuất hiện 2 Tà Ác kỵ sĩ.
- Thành quả gấp đôi!
Hàn Thạc mừng rỡ, sau đó lại thử triệu hoán Tăng Ác chiến sĩ, cương thi chiến sĩ, kết quả cuối cùng như nhau. Tay cầm khô lâu pháp trượng, lợi dụng nó làm vật môi giới ngâm xướng ma pháp, số lượng sinh vật triệu hoán về cao gấp hai lần.
Sau một lần thử nghiệm thành công, Hàn Thạc không kìm được tiếp tục ngâm xướng chú ngữ phóng thích Vong Linh ma pháp Vong Linh Thiên Mạc cùng Toan Tính Chiểu Trạch, kết quả hắn phát hiện vô luận Vong Linh Thiên Mạc hay là Toan Tính Chiểu Trạch thì diện tích bao phủ cũng lớn gấp đôi lúc trước.
- Đồ tốt, quả nhiên là đồ tốt!
Vuốt ve khô lâu pháp trượng, Hàn Thạc yêu thích không muốn rời tay, không ngĩ tới khô lâu pháp trượng này lại thần kì như thế, trực tiếp đề cao uy lực Vong Linh ma pháp gấp đôi, điều này khiến cho thực lực của hắn lại tăng thêm một bước nữa.
Khô lâu pháp trượng có hình dáng kỳ lạ, xem ra cũng là vật cổ xưa, ngoại trừ tác dụng đề cao uy lực Vong Linh ma pháp lên gấp đôi, Hàn Thạc mơ hồ cảm giác được trong thanh pháp trượng này còn ẩn giấu những bí mật khác, tiếc là ngoại trừ sử dụng khô lâu pháp trượng phóng thích Vong Linh ma pháp ra, Hàn Thạc không tìm được phương pháp kiểm tra nào.
Một đạo bạch sắc quang mang hiện lên từ truyền tống trận ở giữa Tử Vong Mộ Địa, dưới quang mang hiện ra hình dáng của Ngải Mễ Lệ, lúc nàng nhìn thấy Hàn Thạc liền nói:
- Thiếp biết chắc hẳn là chàng ở nơi này!
Truyền tống trận dẫn đến nơi này được đặt trong một góc của phần mộ, thông thường Hàn Thạc lui tới Tử Vong Mộ Địa đều xuất phát từ địa điểm bí mật ở hậu sơn Ba Bỉ Luân ma vũ học viện, thói quen này chỉ có một mình Ngải Mễ Lệ nắm được, bởi vậy khi nàng đi tới nơi đó, nhìn thấy ma pháp bổng đặt ở trong một góc của phần mộ liền biết Hàn Thạc nhất định đang ở Tử Vong Mộ Địa
- A, sao nàng lại tới? - Hàn Thạc vừa thấy Ngải Mễ Lệ xuất hiện, mỉm cười nói một câu rồi không ngần ngại ôm nàng vào lòng.
- Chàng mau mau trở lại Áo Sâm thành đi, quốc vương bệ hạ dự định phong thưởng tước vị cho chàng, mọi chuyện đều chuẩn bị xong cả rồi, chỉ chờ chàng quay về là sắc phong danh hiệu bá tước. Ai mà biết được mấy ngày nay chàng lại trốn biệt ở đây, ngay cả Ám Mạc cũng không tìm ra một chút tin tức nào. Khảm Địch Đạt đại nhân lòng như lửa đốt, nhờ thiếp nghĩ biện pháp liên lạc với chàng giúp lão, thiếp đoán chắc chàng đang ở Tử Vong Mộ Địa, xem ra là không lầm! - Ngải Mễ Lệ liếc mắt nhìn Hàn Thạc, giải thích.
- Như vậy à!
Hàn Thạc đáp lại, sau đó hắc hắc cười hỏi:
- Ủa quốc vương bệ hạ dự định trao danh hiệu bá tước cho ta?
- Không sai, ngoại trừ danh hiệu bá tước ra, còn có một toà phủ đệ tại Bắc thành và một vạn kim tệ. Mặt khác, Khảm Địch Đạt tựa hồ cũng chuẩn bị phần lãnh địa cho chàng luôn rồi, chỉ chờ chàng đi tiếp quản! - Ngải Mễ Lệ nói.
- Tốt lắm, không nghĩ tới cùng với Lợi Ách Khải Ân đánh một trận lại có thể mang đến cho ta lợi ích lớn như vậy. Hắc hắc, xem chừng danh hiệu quý tộc cũng không phải khó lấy lắm ha! - Hàn Thạc cười nói, liền cùng Ngải Mễ Lệ đứng vào truyền tống trận rồi khởi động, trực tiếp quay về Áo Sâm thành.
Núi Áo Nhĩ Đạt Tư, tổng bộ Ám Mạc.
- Xú tiểu tử, sao không mất tích thêm mười ngày nữa? - Khảm Đich Đạt vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện,lập tức trầm mặt quát lớn.
- Sau khi chiến đấu với Lợi Ách Khải Ân ta bị thương nhẹ, không còn cách nào khác chỉ có thể dưỡng thương trước, cho nên tới muộn một chút.
Hàn Thạc nói dối sau đó nhìn Khảm Địch Đạt cười chúc mừng lão:
- Chúc mừng Khảm Địch Đạt đại nhân, nghe nói hai ngày trước quốc vương bệ hạ trao tặng huân chương anh dũng cho ngài, a a, chúc mừng chúc mừng!
Nghe Hàn Thạc nói như thế, khuôn mặt âm trầm của Khảm Địch Đạt cũng lộ ra nét cười, nhưng lão khôi phục rất nhanh, nghiêm mặt nói:
- Được rồi, trước hết không nói chuyện này nữa, đưa Ám Mạc thiết bài của ngươi cho ta, bệ hạ hạ lệnh thăng luôn cho ngươi lên nhất cấp Nhật sứ giả, vận khí của tên tiểu tử nhà ngươi thật là tốt không thể tưởng tượng nổi!
- Đi, theo ta trực tiếp diện kiến bệ hạ, để bệ hạ trao cho ngươi danh hiệu quý tộc, cũng ban ngươi một khu lãnh địa! - Khảm Địch Đạt nói rồi dẫn theo Hàn Thạc từ truyền tống trận bí mật của tổng bộ Ám Mạc đi thẳng đến hoàng cung của đế quốc.
Không bao lâu, do quốc vương Ô Đặc Lôi Đức triệu tập quý tộc trong Áo Sâm thành tập trung ngay giữa hoàng cung rộng lớn ở Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, khi nhìn thấy Hàn Thạc ở dưới, Ô Đặc Lôi Đức thân ngồi ở trên vương tọa bắt đầu nghi thức tuyên đọc:
- Bố Lai Ân, nhiều lần trợ giúp Lan Tư Lạc Đặc đế quốc chống đỡ ngoại địch… ban cho ngươi danh hiệu Bá tước, một toà phủ đệ thành Bắc, vạn đồng kim tệ, mong ngươi không ngừng cố gắng vì đế quốc cống hiến nhiều hơn nữa!
- Đa tạ bệ hạ! - Hàn Thạc bên dưới đã sớm được Khảm Địch dặn dò, thành khẩn cảm tạ.
- Ừm, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành gần biên giới phía đông nhất sẽ là lãnh địa của ngươi. Bố Lôi Đặc Nhĩ thành này có diện tích cực lớn, song lại hỗn loại vô cùng, hy vọng dưới sự lãnh đạo của ngươi, khôi phục lại trật tự vốn có của nó! - Ô Đặc Lôi Đức cao giọng nói.
Vừa nghe lãnh địa là Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, một số quý tộc xung quanh nghe đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, dường như thành này rất nổi tiếng.
- Tạ ơn bệ hạ, thần nhất định quản lý tốt, để cho nó khôi phục lại trật tự vốn có! - Hàn Thạc cung kính trả lời.
- Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi, tất cả mọi người lui ra đi! - Ô Đặc Lôi Đức nhìn Hàn Thạc vài lần, phất tay ra hiệu buổi thượng triều chấm dứt, mọi người lần lượt rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.