Chương 506: Thần uy của Tiểu Khô Lâu
Nghịch Thương Thiên
05/04/2013
Tô Phỉ sao có thể là đối thủ của Hàn Thạc chứ. Khi Tô Phỉ thở hổn hển lao về phía hắn, Hàn Thạc chỉ mỉm cười nhìn nàng, căn bản không hoàn thủ không phản kháng, đưa ngực ra nhận mấy cú đấm của Tô Phỉ, cười cười rồi cũng giả kêu đau vài tiếng.
Nắm đấm nhỏ xíu mềm mại của Tô Phỉ đánh vào người làm hắn chẳng những chẳng thấy đau đớn gì, ngược lại còn khiến hắn cảm thấy rất thích thú. Đừng thấy Tô Phỉ giương nanh múa vuốt lao tới mà lầm, trong khi hạ thủ nàng cũng đã biết phải trái mà hạn chế lực đạo, với thân thể mạnh mẽ tới mức biến thái của Hàn Thạc, tự nhiên không tổn thương chút nào.
Đánh được một lúc, Tô Phỉ rốt cục phát hiện ra toàn bộ những gì mình đang làm đều vô dụng. Càng nhìn hắn lại càng thấy đáng ghét, có giận cũng không biết phát tiết ra chỗ nào, chỉ có thể trừng mắt nhìn Hàn Thạc vài lần.
- Được rồi, được rồi!
Hàn Thạc nói hai câu xí xóa:
- Ta cũng muốn cho phụ thân ngươi an tâm, như vậy ông ấy mới có thể không cố kỵ gì mà tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành, đợi đến khi ông ấy tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành, ngươi có thể giải thích cho phụ thân, khi đó ông ấy chắc chẳng nói lấy nửa câu oán hận đâu.
Tô Phỉ láo nháo với Hàn Thạc một lúc, vốn tâm tình u sầu giờ đã thấy thoải mái hơn rất nhiều, suy nghĩ một chút rồi không khỏi mở miệng nói:
- Gia tộc chúng ta cũng có rất nhiều người. Nếu muốn toàn bộ đột nhiên đi tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành mà không cho ai biết thì cũng có chút khó khăn. May mà mấy ngày nay Tạp Tây Đế Quốc bị ngươi làm cho rối loạn, phụ thân ta vì là một Thánh Kỵ Sĩ nên bên trong tộc có quyền uy tuyệt đối, chờ thêm một thời gian nữa, hẳn là không có việc gì.
- Ừm, thừa dịp mấy ngày nay Bố Lạp Khắc không quản các ngươi thì nên mau di dời những người này đi. Ta sẽ nói với người của ta, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. - Hàn Thạc nói.
- Được rồi, ngày đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Sao đột nhiên Băng Tuyết Thần Điện phát ra Băng Tuyết Nữ Thần lệnh, triệu tập toàn bộ giáo chủ ở Tạp Tây Đế Quốc tại các địa phương quay trở về tuyết vực Băng Phong?
Tô Phỉ nhướng mày, chợt nhớ tới sự kiện lạ thường ở Băng Tuyết Thần Điện mấy ngày nay, không khỏi hỏi Hàn Thạc.
Chuyện Băng Thần Khoa Lý chết nhất định là đã bị Băng Tuyết Thần Điện bưng bít dấu kín. Bằng không đã có ảnh hưởng rất lớn tới Băng Tuyết Thần Điện và cả Tạp Tây Đế Quốc. Đế Á Na sở dĩ phát ra Băng Tuyết Nữ Thần lệnh, triệu tập giáo chủ tới tuyết vực Băng Phong hiển nhiên là để tập trung lực lượng.
- Không có gì, phỏng chừng là muốn đối phó với chúng ta đó.
Hàn Thạc thuận miệng đáp.
Mặc kệ nói như thế nào. Tô Phỉ vẫn là người dân Tạp Tây Đế Quốc, đối với Băng Tuyết Thần Điện hẳn là còn có chút hảo cảm. Nếu nàng biết Hàn Thạc bức chết người lãnh đạo cao nhất của Băng Tuyết Thần Điện là Băng Thần Khoa Lý, cũng không biết sẽ nghĩ như thế nào nữa!
- À, thì ra là như vậy.
Tô Phỉ nhìn Hàn Thạc vẻ phức tạp, đột nhiên thở dài nói:
- Ta là người của Tạp Tây Đế Quốc, lần này đi như vậy, sau này chỉ sợ vĩnh viễn không thể về được. Ừm, mặc kệ ra sao ta vẫn hy vọng ngươi đừng làm hại những dân chúng bình thường của Tạp Tây Đế Quốc chúng ta.
- Yên tâm đi, ta sẽ không động thủ với dân thường đâu. Ừm, ta an bài một chút, hôm nay rời khỏi Tạp Tây Đế Quốc. Lần sau gặp mặt, nếu không có việc gì ngoài ý muốn hẳn là sẽ gặp nhau ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành. - Hàn Thạc nhìn Tô Phỉ nói.
- Hôm nay đã đi rồi à? Sao nhanh thế?
Tô Phỉ nghe Hàn Thạc nói như vậy, đột nhiên có chút hơi bùi ngùi, ngữ khí nhỏ hẳn xuống.
- Ừm, nhưng trước khi đi, ta sẽ an bài một chút. Có ta phân phó, gia tộc các ngươi sẽ rời khỏi Tạp Tây Đế Quốc thuận lợi hơn. Gần đây Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành và bảy đại công quốc đang giao chiến, ta phải đi xem động tĩnh bên kia. - Hàn Thạc nói
Giây phút chia tay bao giờ cũng dễ gây xúc động nhất. Để khỏi làm cho Tô Phỉ buồn lòng, Hàn Thạc cười hì hì nói:
- Được rồi được rồi, ta đi trước đây, phỏng chừng không bao lâu nữa là chúng ta có thể gặp mặt ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành rồi. Ừm, gửi lời vấn an của ta tới phụ thân ngươi. Nói Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành chúng ta sẽ mở cửa thành hoan nghênh các người.
Không đợi Tô Phỉ nói thêm gì. Hàn Thạc tiêu sái ly khai, dưới con mắt chăm chăm của Tô Phỉ, biến thành một bóng mờ nhạt nhòa rồi nhanh chóng tiêu thất.
Rời khỏi nhà Tô Phỉ, Hàn Thạc đi tới cứ điểm Ám Mạc ở Tạp Tây Đế Quốc, liên lạc với người phụ trách Ám Mạc ở đây, thông qua họ đem tin tức mình truyền tới cứ điểm ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành. Hơn nữa phân phó họ phải liên lạc với Tố La, trợ giúp gia tộc Tố La tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành.
Cứ điểm Ám Mạc ở Tây La thành đã kinh doanh nhiều năm, có rất nhiều đường thoát hiểm. Hàn Thạc tin rằng có họ trợ giúp, gia tộc Tố La nhất định có thể thuận lợi hơn một chút. Thừa dịp Tạp Tây Đế Quốc hỗn loạn mấy ngày nay, với năng lượng của lão hồ ly Tố La, hơn nữa dưới sự trợ giúp của Ám Mạc, Hàn Thạc tin rằng sẽ không gặp phải vấn đề gì bất ngờ.
Hồn tộc Lục Giác Tộc Vương vẫn ở tại An Kiệt Lạp đế quốc, trước khi Hàn Thạc về Lan Tư Lạc Đặc Đế Quốc, hắn lại ẩn dấu thần thức một lần nữa, không nhanh không chậm đi tới U Ám Sâm Lâm, chuẩn bị xuyên qua U Ám Sâm Lâm trở lại Tử Vong Mộ Địa.
Trên đường đi, Hàn Thạc đột nhiên cảm ứng được sự vui sướng vô bờ của Tiểu Khô Lâu đến từ Vong Linh Giới. Hàn Thạc vừa mới từ thành phía Tây tiến vào U Ám Sâm Lâm đã cảm thấy trong lòng vô cùng mừng rỡ.
Không cần suy nghĩ nhiều, Hàn Thạc cũng biết Tiểu Khô Lâu nhất định đã dung hợp xong Vong Linh hệ bổn nguyên chi tinh và linh hồn. Vốn thực lực Tiểu Khô Lâu đã rất kinh người, một khi dung hợp linh hồn với nguyên tố Tử Vong trong bổn nguyên chi tinh, nhất định có thể tạo ra cho hắn một sự kinh hỉ lớn hơn nữa.
Hàn Thạc không thể đợi được, nhanh chóng tìm kiếm một sơn động bí mật, triệu hoán Kim Giáp thi đào một gian thạch thất, sau đó lấy ra Khô Lâu pháp trượng, trước tiên ở bố trí chung quanh một chút, rồi để thần thức xuyên qua không gian, đi tới nơi khí Tử Vong đậm đặc nhất Vong Linh Giới.
Thê lương, chết chóc, khắp nơi chỉ một màu xám trắng, không chỗ nào không có nguyên tố Tử Vong lạnh buốt, vĩnh viễn chém giết tàn khốc, đây chính là quy tắc sinh tồn vô cùng đơn giản cho những người có thể thích ứng được ở đây. Đây chính là chủ thể vĩnh hằng không thay đổi ở Vong Linh Giới.
Trong một tòa núi khổng lồ nguy nga, trên đó có một tòa cung điện cao ngất trời, khắp nơi đều là xương trắng rải rác, ngàn vạn các loại Sinh vật Bất tử đủ dạng, từ giữa sườn núi rải đều lên trên đều nằm rạp xuống, hướng về phía ngọn núi khổng lồ cúng bái.
Một luồng sức mạnh âm trầm tà ác đáng sợ, bao phủ cả tòa núi khổng lồ vạn thước, tử khí đậm đặc như bị một sức mạnh tà ác trong tòa núi khổng lồ hấp dẫn, toàn bộ đều chui vào cung điện trên đỉnh núi khổng lồ.
Trong lúc nhất thời, khí Tử Vong mắt thường khó nhìn thấy được nay đậm đặc đến mức ngưng tụ thành những dòng chảy, ngàn đầu dây mối nhợ chảy vào cung điện cao chọc trời. Cả tòa cung điện như trở thành một vật khổng lồ, không ngừng hút khí Tử Vong trong phương viên trăm dặm.
Lấy đỉnh núi khổng lồ này làm trung tâm, khí Tử Vong bên trong cả khu vực điên cuồng hội tụ, đánh thức tất cả các loại sinh vật vong linh cường đại trong phương viên trăm dặm, thậm chí lên đến cả ngàn dặm. Những sinh vật vong linh cường đại này đưa ánh mắt trống rỗng nhìn về phía ngọn núi khổng lồ đó, không tự chủ được chầm chậm đi tới.
Thần thức Hàn Thạc đáp xuống phía trước cung điện của Tiểu Khô Lâu, đầu tiên là lợi dụng khí Tử Vong không chỗ nào không có ngưng kết lấy một thân thể mờ mờ. Thần thức Hàn Thạc triển khai ra, thu hết toàn bộ biến hóa ở trong cả tòa núi khổng lồ này vào mắt.
Khô Lâu chiến sĩ, chiễn sĩ Cương Thi, Thực Thi quỷ, Thạch Tượng quỷ, Tà Ác kỵ sĩ, Mộc Nãi Y Lĩnh Chủ, lão thi yêu, Cốt Ma ……
Các loại Sinh vật Bất tử đủ dạng, trong đó có những con Hàn Thạc đã rất quen, cũng có một vài con Hàn Thạc cũng không rõ, tràn ngập từ chân núi đến sườn núi tòa sự sơn, như đang chịu một lực lượng triệu hoán nào đó, đang từng bước từng bước tiến vào tòa núi khổng lồ.
Dõi mắt nhìn tới, trong phạm vi hơn mười lí, rất nhiều Sinh vật Bất tử đang hướng về phía này. Thậm chí trong đó còn có hai đầu Cốt Long, còn có một Cương Thi Vương hình thể cực kỳ bưu hãn. Cương Thi vương mặt xanh răng bạc, một đường gầm thét, chung quanh một vài Sinh vật Bất tử cấp bậc thấp hơn chỉ bị tiếng gầm đó mà tan thành mây khói.
Hàn Thạc có thể thấy hai con Cốt Long và Cương Thi vương đi tới, tựa hồ mang theo địch ý tiến đến cung điện của Tiểu Khô Lâu. Bởi vì, chúng phát hiện ra thủ hạ mình đột nhiên không còn nghe theo phân phó của mình nữa, đang từng bước ly khai theo một lời triệu hoán tà ác nào đó.
Thử hỏi, đối với một vương giả ở Bất Tử giới, đây là một việc đáng sỉ nhục đến thế nào?
Mặc dù, chúng cũng cảm nhận được lời triệu hoán đến từ tòa núi khổng lồ vạn thước, nhưng làm một vương giả ở Bất Tử giới nhiều năm rồi, chúng cũng có năng lực thoát khỏi sức mạnh triệu hoán này, hơn nữa còn có gan muốn tới đây hủy sức mạnh này đi.
- Phụ thân, người đã đến rồi.
Khi Hàn Thạc còn đang nhìn về phía xa xa, Thổ Giáp Thi đột nhiên từ trong cung điện trung ương nhảy ra. Phía sau Thổ Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi và Kim Giáp thi cũng sóng vai đi ra, Hàn Thạc có thể cảm nhận được sự vui mừng trong lòng chúng.
- Ừm.
Hàn Thạc đáp.
Hắn cảm giác, trong cung điện trong tòa núi khổng lồ này, sâu trong trung tâm lòng núi, Thủy Giáp thi và Mộc Giáp Thi đang tụ hội tinh thần hấp thu tiêu hóa lực lượng, xem ra chờ cho chúng xuất hiện lần sau, Thiên Thi Ngũ Hành Đại Trận có thể chính thức thành công rồi.
Ở trong cung điện trên quả núi khổng lồ, Tiểu Khô Lâu đang ngồi ở chiếc ngai vua bằng bạch cốt, thân thể vẫn đang điên cuồng hấp thu khí Tử Vong trong vòng phương viên trăm dặm, những luồng khí Tử Vong đậm đặc chậm rãi tiến vào bên trong bộ xương sáng trắng như ngọc của Tiểu Khô Lâu, cả thân thể hắn tràn ngập nguyên tố Tử Vong tinh khiết vô cùng.
Hàn Thạc đột nhiên hiểu ra, sau khi linh hồn Tiểu Khô Lâu dung hợp với nguyên tố bổn nguyên chi tinh, chẳng những hình thành nguyên tố chi hồn, mà bây giờ nó còn đang lợi dụng năng lực thao tác nguyên tố Tử Vong, xem ra muốn hình thành một thực nguyên tố thể.
Nguyên tố thể của nguyên tố chi hồn, đây là cơ sở để thành thần. Hàn Thạc không ngờ chỉ là một viên nguyên tố Tử Vong bổn nguyên chi tinh, chẳng những làm Tiểu Khô Lâu có nguyên tố chi hồn, hơn nữa còn làm cho hắn có nguyên tố thể một cách thần kỳ.
Nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể khi đã thành công, chỉ còn cách Thần có một bước chân nữa mà thôi!
Nắm đấm nhỏ xíu mềm mại của Tô Phỉ đánh vào người làm hắn chẳng những chẳng thấy đau đớn gì, ngược lại còn khiến hắn cảm thấy rất thích thú. Đừng thấy Tô Phỉ giương nanh múa vuốt lao tới mà lầm, trong khi hạ thủ nàng cũng đã biết phải trái mà hạn chế lực đạo, với thân thể mạnh mẽ tới mức biến thái của Hàn Thạc, tự nhiên không tổn thương chút nào.
Đánh được một lúc, Tô Phỉ rốt cục phát hiện ra toàn bộ những gì mình đang làm đều vô dụng. Càng nhìn hắn lại càng thấy đáng ghét, có giận cũng không biết phát tiết ra chỗ nào, chỉ có thể trừng mắt nhìn Hàn Thạc vài lần.
- Được rồi, được rồi!
Hàn Thạc nói hai câu xí xóa:
- Ta cũng muốn cho phụ thân ngươi an tâm, như vậy ông ấy mới có thể không cố kỵ gì mà tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành, đợi đến khi ông ấy tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành, ngươi có thể giải thích cho phụ thân, khi đó ông ấy chắc chẳng nói lấy nửa câu oán hận đâu.
Tô Phỉ láo nháo với Hàn Thạc một lúc, vốn tâm tình u sầu giờ đã thấy thoải mái hơn rất nhiều, suy nghĩ một chút rồi không khỏi mở miệng nói:
- Gia tộc chúng ta cũng có rất nhiều người. Nếu muốn toàn bộ đột nhiên đi tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành mà không cho ai biết thì cũng có chút khó khăn. May mà mấy ngày nay Tạp Tây Đế Quốc bị ngươi làm cho rối loạn, phụ thân ta vì là một Thánh Kỵ Sĩ nên bên trong tộc có quyền uy tuyệt đối, chờ thêm một thời gian nữa, hẳn là không có việc gì.
- Ừm, thừa dịp mấy ngày nay Bố Lạp Khắc không quản các ngươi thì nên mau di dời những người này đi. Ta sẽ nói với người của ta, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. - Hàn Thạc nói.
- Được rồi, ngày đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Sao đột nhiên Băng Tuyết Thần Điện phát ra Băng Tuyết Nữ Thần lệnh, triệu tập toàn bộ giáo chủ ở Tạp Tây Đế Quốc tại các địa phương quay trở về tuyết vực Băng Phong?
Tô Phỉ nhướng mày, chợt nhớ tới sự kiện lạ thường ở Băng Tuyết Thần Điện mấy ngày nay, không khỏi hỏi Hàn Thạc.
Chuyện Băng Thần Khoa Lý chết nhất định là đã bị Băng Tuyết Thần Điện bưng bít dấu kín. Bằng không đã có ảnh hưởng rất lớn tới Băng Tuyết Thần Điện và cả Tạp Tây Đế Quốc. Đế Á Na sở dĩ phát ra Băng Tuyết Nữ Thần lệnh, triệu tập giáo chủ tới tuyết vực Băng Phong hiển nhiên là để tập trung lực lượng.
- Không có gì, phỏng chừng là muốn đối phó với chúng ta đó.
Hàn Thạc thuận miệng đáp.
Mặc kệ nói như thế nào. Tô Phỉ vẫn là người dân Tạp Tây Đế Quốc, đối với Băng Tuyết Thần Điện hẳn là còn có chút hảo cảm. Nếu nàng biết Hàn Thạc bức chết người lãnh đạo cao nhất của Băng Tuyết Thần Điện là Băng Thần Khoa Lý, cũng không biết sẽ nghĩ như thế nào nữa!
- À, thì ra là như vậy.
Tô Phỉ nhìn Hàn Thạc vẻ phức tạp, đột nhiên thở dài nói:
- Ta là người của Tạp Tây Đế Quốc, lần này đi như vậy, sau này chỉ sợ vĩnh viễn không thể về được. Ừm, mặc kệ ra sao ta vẫn hy vọng ngươi đừng làm hại những dân chúng bình thường của Tạp Tây Đế Quốc chúng ta.
- Yên tâm đi, ta sẽ không động thủ với dân thường đâu. Ừm, ta an bài một chút, hôm nay rời khỏi Tạp Tây Đế Quốc. Lần sau gặp mặt, nếu không có việc gì ngoài ý muốn hẳn là sẽ gặp nhau ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành. - Hàn Thạc nhìn Tô Phỉ nói.
- Hôm nay đã đi rồi à? Sao nhanh thế?
Tô Phỉ nghe Hàn Thạc nói như vậy, đột nhiên có chút hơi bùi ngùi, ngữ khí nhỏ hẳn xuống.
- Ừm, nhưng trước khi đi, ta sẽ an bài một chút. Có ta phân phó, gia tộc các ngươi sẽ rời khỏi Tạp Tây Đế Quốc thuận lợi hơn. Gần đây Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành và bảy đại công quốc đang giao chiến, ta phải đi xem động tĩnh bên kia. - Hàn Thạc nói
Giây phút chia tay bao giờ cũng dễ gây xúc động nhất. Để khỏi làm cho Tô Phỉ buồn lòng, Hàn Thạc cười hì hì nói:
- Được rồi được rồi, ta đi trước đây, phỏng chừng không bao lâu nữa là chúng ta có thể gặp mặt ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành rồi. Ừm, gửi lời vấn an của ta tới phụ thân ngươi. Nói Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành chúng ta sẽ mở cửa thành hoan nghênh các người.
Không đợi Tô Phỉ nói thêm gì. Hàn Thạc tiêu sái ly khai, dưới con mắt chăm chăm của Tô Phỉ, biến thành một bóng mờ nhạt nhòa rồi nhanh chóng tiêu thất.
Rời khỏi nhà Tô Phỉ, Hàn Thạc đi tới cứ điểm Ám Mạc ở Tạp Tây Đế Quốc, liên lạc với người phụ trách Ám Mạc ở đây, thông qua họ đem tin tức mình truyền tới cứ điểm ở Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành. Hơn nữa phân phó họ phải liên lạc với Tố La, trợ giúp gia tộc Tố La tới Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành.
Cứ điểm Ám Mạc ở Tây La thành đã kinh doanh nhiều năm, có rất nhiều đường thoát hiểm. Hàn Thạc tin rằng có họ trợ giúp, gia tộc Tố La nhất định có thể thuận lợi hơn một chút. Thừa dịp Tạp Tây Đế Quốc hỗn loạn mấy ngày nay, với năng lượng của lão hồ ly Tố La, hơn nữa dưới sự trợ giúp của Ám Mạc, Hàn Thạc tin rằng sẽ không gặp phải vấn đề gì bất ngờ.
Hồn tộc Lục Giác Tộc Vương vẫn ở tại An Kiệt Lạp đế quốc, trước khi Hàn Thạc về Lan Tư Lạc Đặc Đế Quốc, hắn lại ẩn dấu thần thức một lần nữa, không nhanh không chậm đi tới U Ám Sâm Lâm, chuẩn bị xuyên qua U Ám Sâm Lâm trở lại Tử Vong Mộ Địa.
Trên đường đi, Hàn Thạc đột nhiên cảm ứng được sự vui sướng vô bờ của Tiểu Khô Lâu đến từ Vong Linh Giới. Hàn Thạc vừa mới từ thành phía Tây tiến vào U Ám Sâm Lâm đã cảm thấy trong lòng vô cùng mừng rỡ.
Không cần suy nghĩ nhiều, Hàn Thạc cũng biết Tiểu Khô Lâu nhất định đã dung hợp xong Vong Linh hệ bổn nguyên chi tinh và linh hồn. Vốn thực lực Tiểu Khô Lâu đã rất kinh người, một khi dung hợp linh hồn với nguyên tố Tử Vong trong bổn nguyên chi tinh, nhất định có thể tạo ra cho hắn một sự kinh hỉ lớn hơn nữa.
Hàn Thạc không thể đợi được, nhanh chóng tìm kiếm một sơn động bí mật, triệu hoán Kim Giáp thi đào một gian thạch thất, sau đó lấy ra Khô Lâu pháp trượng, trước tiên ở bố trí chung quanh một chút, rồi để thần thức xuyên qua không gian, đi tới nơi khí Tử Vong đậm đặc nhất Vong Linh Giới.
Thê lương, chết chóc, khắp nơi chỉ một màu xám trắng, không chỗ nào không có nguyên tố Tử Vong lạnh buốt, vĩnh viễn chém giết tàn khốc, đây chính là quy tắc sinh tồn vô cùng đơn giản cho những người có thể thích ứng được ở đây. Đây chính là chủ thể vĩnh hằng không thay đổi ở Vong Linh Giới.
Trong một tòa núi khổng lồ nguy nga, trên đó có một tòa cung điện cao ngất trời, khắp nơi đều là xương trắng rải rác, ngàn vạn các loại Sinh vật Bất tử đủ dạng, từ giữa sườn núi rải đều lên trên đều nằm rạp xuống, hướng về phía ngọn núi khổng lồ cúng bái.
Một luồng sức mạnh âm trầm tà ác đáng sợ, bao phủ cả tòa núi khổng lồ vạn thước, tử khí đậm đặc như bị một sức mạnh tà ác trong tòa núi khổng lồ hấp dẫn, toàn bộ đều chui vào cung điện trên đỉnh núi khổng lồ.
Trong lúc nhất thời, khí Tử Vong mắt thường khó nhìn thấy được nay đậm đặc đến mức ngưng tụ thành những dòng chảy, ngàn đầu dây mối nhợ chảy vào cung điện cao chọc trời. Cả tòa cung điện như trở thành một vật khổng lồ, không ngừng hút khí Tử Vong trong phương viên trăm dặm.
Lấy đỉnh núi khổng lồ này làm trung tâm, khí Tử Vong bên trong cả khu vực điên cuồng hội tụ, đánh thức tất cả các loại sinh vật vong linh cường đại trong phương viên trăm dặm, thậm chí lên đến cả ngàn dặm. Những sinh vật vong linh cường đại này đưa ánh mắt trống rỗng nhìn về phía ngọn núi khổng lồ đó, không tự chủ được chầm chậm đi tới.
Thần thức Hàn Thạc đáp xuống phía trước cung điện của Tiểu Khô Lâu, đầu tiên là lợi dụng khí Tử Vong không chỗ nào không có ngưng kết lấy một thân thể mờ mờ. Thần thức Hàn Thạc triển khai ra, thu hết toàn bộ biến hóa ở trong cả tòa núi khổng lồ này vào mắt.
Khô Lâu chiến sĩ, chiễn sĩ Cương Thi, Thực Thi quỷ, Thạch Tượng quỷ, Tà Ác kỵ sĩ, Mộc Nãi Y Lĩnh Chủ, lão thi yêu, Cốt Ma ……
Các loại Sinh vật Bất tử đủ dạng, trong đó có những con Hàn Thạc đã rất quen, cũng có một vài con Hàn Thạc cũng không rõ, tràn ngập từ chân núi đến sườn núi tòa sự sơn, như đang chịu một lực lượng triệu hoán nào đó, đang từng bước từng bước tiến vào tòa núi khổng lồ.
Dõi mắt nhìn tới, trong phạm vi hơn mười lí, rất nhiều Sinh vật Bất tử đang hướng về phía này. Thậm chí trong đó còn có hai đầu Cốt Long, còn có một Cương Thi Vương hình thể cực kỳ bưu hãn. Cương Thi vương mặt xanh răng bạc, một đường gầm thét, chung quanh một vài Sinh vật Bất tử cấp bậc thấp hơn chỉ bị tiếng gầm đó mà tan thành mây khói.
Hàn Thạc có thể thấy hai con Cốt Long và Cương Thi vương đi tới, tựa hồ mang theo địch ý tiến đến cung điện của Tiểu Khô Lâu. Bởi vì, chúng phát hiện ra thủ hạ mình đột nhiên không còn nghe theo phân phó của mình nữa, đang từng bước ly khai theo một lời triệu hoán tà ác nào đó.
Thử hỏi, đối với một vương giả ở Bất Tử giới, đây là một việc đáng sỉ nhục đến thế nào?
Mặc dù, chúng cũng cảm nhận được lời triệu hoán đến từ tòa núi khổng lồ vạn thước, nhưng làm một vương giả ở Bất Tử giới nhiều năm rồi, chúng cũng có năng lực thoát khỏi sức mạnh triệu hoán này, hơn nữa còn có gan muốn tới đây hủy sức mạnh này đi.
- Phụ thân, người đã đến rồi.
Khi Hàn Thạc còn đang nhìn về phía xa xa, Thổ Giáp Thi đột nhiên từ trong cung điện trung ương nhảy ra. Phía sau Thổ Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi và Kim Giáp thi cũng sóng vai đi ra, Hàn Thạc có thể cảm nhận được sự vui mừng trong lòng chúng.
- Ừm.
Hàn Thạc đáp.
Hắn cảm giác, trong cung điện trong tòa núi khổng lồ này, sâu trong trung tâm lòng núi, Thủy Giáp thi và Mộc Giáp Thi đang tụ hội tinh thần hấp thu tiêu hóa lực lượng, xem ra chờ cho chúng xuất hiện lần sau, Thiên Thi Ngũ Hành Đại Trận có thể chính thức thành công rồi.
Ở trong cung điện trên quả núi khổng lồ, Tiểu Khô Lâu đang ngồi ở chiếc ngai vua bằng bạch cốt, thân thể vẫn đang điên cuồng hấp thu khí Tử Vong trong vòng phương viên trăm dặm, những luồng khí Tử Vong đậm đặc chậm rãi tiến vào bên trong bộ xương sáng trắng như ngọc của Tiểu Khô Lâu, cả thân thể hắn tràn ngập nguyên tố Tử Vong tinh khiết vô cùng.
Hàn Thạc đột nhiên hiểu ra, sau khi linh hồn Tiểu Khô Lâu dung hợp với nguyên tố bổn nguyên chi tinh, chẳng những hình thành nguyên tố chi hồn, mà bây giờ nó còn đang lợi dụng năng lực thao tác nguyên tố Tử Vong, xem ra muốn hình thành một thực nguyên tố thể.
Nguyên tố thể của nguyên tố chi hồn, đây là cơ sở để thành thần. Hàn Thạc không ngờ chỉ là một viên nguyên tố Tử Vong bổn nguyên chi tinh, chẳng những làm Tiểu Khô Lâu có nguyên tố chi hồn, hơn nữa còn làm cho hắn có nguyên tố thể một cách thần kỳ.
Nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể khi đã thành công, chỉ còn cách Thần có một bước chân nữa mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.