Đại Ma Vương

Chương 733: Trở Về Thành

Nghịch Thương Thiên

04/04/2013

Thấy sự đề phòng của Bố La Tư Đặc lúc trước, lần này Hàn Thạc vô cùng cẩn thận, sợ sẽ bị hắn một lần nữa phát hiện ra tung tích của ma đầu. Cả dải bình nguyên này cũng không quá rộng lớn, một ngày đã có thể vượt qua rồi, sau đó là những dãy núi chập chùng, những vực sâu không thấy đáy, địa phương này thích hợp cho ma đầu tiềm ẩn nhất, tốc độ của Hàn Thạc lập tức lại được đề cao.

Lúc đi lúc dừng như vậy, đến ngày thứ mười ba, một đám Liệp Thần giả đã đi tới một vùng sương mù lãng đãng, khắp nơi là những đầm lầy và những tòa sơn cốc lớn đầy quái thạch.

Còn chưa tiến vào sơn cốc, khắp nơi đều là những kết giới bí mật và vài tháp năng lượng khảm vào các cây cổ thụ chọc trời, nguyên tố dao động mãnh liệt dị thường tràn ngập khắp các ngõ ngách, từng nhóm bóng người ẩn giấu ở những nơi bí mật, quan sát lặng lẽ mỗi một Liệp Thần giả tiến vào đây.

Đứng cực xa dùng đám ma đầu quan sát, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra đến cả ba người Bố La Tư Đặc, Gia Lạp Tư, Thái Lâm khi tới nơi này đều tỏ vẻ khúm núm, đối mặt với một vài đám lính xét hỏi trên đường, ba người mặc dù không hề cung kính, nhưng cũng khá là cẩn thận.

Cảnh tượng này làm cho Hàn Thạc giật mình kinh hãi. Trong ấn tượng của hắn thì ba người Bố La Tư Đặc hẳn là tam đại thủ lĩnh Liệp Thần giả, trở lại hang ổ của mình phải cao cao tại thượng mới đúng, không ngờ sự thật lại không phải như thế.

Âm thầm nghĩ ngợi một chút, Hàn Thạc giật mình cả kinh, loại tình huống này nói lên chỉ có một khả năng - ba người Bố La Tư Đặc vẫn chưa phải là người có địa vị cao nhất ở liên minh Liệp Thần giả! Chỉ có như vậy mới giải thích được cử động của chúng trong sơn cốc.

Ba người Bố La Tư Đặc đại khái đã là Thượng vị thần trung kỳ, nếu đến cả loại thực lực này mà cũng chưa phải là thủ lãnh liên minh Liệp Thần giả, vậy liên minh Liệp Thần giả thật sự là đáng sợ.

Trong sơn cốc khắp nơi đều có người qua lại, những dao động sinh ra từ tháp năng lượng bên trong bao trùm hết cả sơn cốc, tầng tầng kết giới rải rác trong khắp ngõ ngách, với loại phòng ngự sâm nghiêm này thì Hàn Thạc căn bản đừng mơ mà tiến vào. Chỉ cần ma đầu lướt qua một tầng kết giới, một khi khiến cho nó phản ứng thì lập tức Liệp Thần giả sẽ lao ra sẽ từ bốn phương tám hướng, hắn muốn thoát khỏi nơi này chắc chắn chẳng dễ dàng gì.

Mặt khác, nếu Hàn Thạc đoán chính xác, giữa sơn cốc rất có thể có Thần cảnh giới Thượng vị thần mạt kì, nếu kinh động loại nhân vật này, hắn chắc chắn sẽ gặp phải phiền toái rất lớn.

Quan sát từ bên ngoài một cách cẩn thận trong chốc lát, Hàn Thạc biết rằng mình tuyệt đối không có khả năng không một tiếng động lẻn vào trong được, vì an nguy của mình, hắn cuối cùng quyết định tạm thời bỏ qua việc dò xét bên trong.

Sơn cốc này đã không còn ở trong phạm vi Ám Ảnh thành nữa, mà là giữa Ám Ảnh thành và Ảo Ảnh thành. Trên đường đi Hàn Thạc đã sớm tìm hiểu rõ tất cả, biết rõ đường đi tới địa phương này, tương lai nói không chừng có thể mượn cơ hội kéo binh tới nơi này, làm vốn liếng trong việc củng cố địa vị mình tại ở Ám Ảnh thành.

Quyết định một chút, Hàn Thạc không tiếp tục lảng vảng ở đó nữa, theo đường cũ lặng lẽ trở về.

Đi ra khu vực an toàn phía ngoài, hắn phải mất một ngày mới ghi nhớ toàn bộ tình huống chung quanh vào cốc, sau đó mới ly khai sơn cốc, bay về phía Ám Ảnh thành.

Hàn Thạc và nhóm An Đức Lệ Na tách ra gần hai tháng, Liệp Thần giả đã bỏ qua việc tìm tòi trong sơn cốc. Dựa theo ước định giữa hai người, nếu không có gì bất ngờ thì họ hẳn là thừa dịp mua một con phi bức bay trở về Ám Ảnh thành rồi.

Hàn Thạc không về sơn cốc đó tìm kiếm, mà đi thẳng về Ám Ảnh thành. Giữa hành trình hắn không quên hái đủ lại nguyên liệu luyện chế thuốc men, trên đường đi cũng không vội. Chính vì thế, vốn hành trình chỉ cần mười ngày, Hàn Thạc lại mất gần ba tháng mới rốt cục trở về Ám Ảnh thành.

Thần Vệ gia tộc Tái Nhân Đặc đã nhận ra Hàn Thạc, vừa thấy hắn xuất hiện ở cửa thành, ai nấy đều cung kính chào hỏi.

- Ca Đặc, thời gian gần đây có người nào của Thiên Cơ dược tề tới đây không? Trong số họ còn có rất nhiều người chỉ là Bán thần, thực lực rất thấp kém. - Hàn Thạc mỉm cười khẽ gật đầu chào những Thần Vệ đã quen mặt, sau đó lập tức hỏi về tình huống nhóm An Đức Lệ Na.

- Không. Gần đây người vào thành không có Bán thần. Ha ha, ngươi cũng biết, bình thường thì Bán thần đều không được phép vào Ám Ảnh thành, trừ phi được một vài nhân vật đặc thù dẫn đường, ví dụ như được người như Bố Lai Ân tiên sinh che chở, mới có thể vào được thành. - Ca Đặc tranh thủ bợ đít một chút.

Ám Ảnh thành đích xác có loại quy củ này, bình thường thì người ngoài mà thực lực không đến cảnh giới Cơ Thần, đến cả tư cách vào Ám Ảnh thành cũng chẳng có. Loại người này ở những thành trấn bên ngoài Ám Ảnh thành, vì không đến cảnh giới Cơ Thần thì đến cả thần bài cũng chẳng thể làm, sau khi vào Ám Ảnh thành cũng rất khó quản lý, nếu có chết cũng không biết thi thể là ai.

Đương nhiên, đây cũng không phải tuyệt đối. Chính như Ca Đặc vừa nói, nếu những người này là thân thích của các đại gia tộc, hoặc là được người có địa vị tôn quý bảo hộ, vậy đương nhiên không có vấn đề gì.

Ca Đặc vừa nói như vậy, Hàn Thạc lòng hơi trầm xuống, lặng lẽ đưa một bình Hồi Nguyên đan cho hắn, rồi Hàn Thạc cười nói:

- Phiền ngươi giúp ta tra xem các cửa thành khác xem có loại tình huống này phát sinh không nhé?

Ca Đặc hai mắt tỏa sáng, hưng phấn lấy lọ Hồi Nguyên đan, lập tức đáp ngay:

- Ngươi chờ một chút, ta lập tức giúp ngươi hỏi ngay!

Nói xong, Ca Đặc vội vàng rời đi, qua vài phút, Ca Đặc từ một tòa tháp năng lượng đi ra, lắc lắc đầu nói với Hàn Thạc:

- Xin lỗi, đã tra rồi, sáu tháng gần đây không có loại tình huống này.

- Cám ơn!

Trong lòng Hàn Thạc hơi lo, nhưng vẫn đi vào trong Ám Ảnh thành.

Nếu không có gì bất ngờ, nhóm An Đức Lệ Na hẳn là trong vòng hai tháng đã trở về Ám Ảnh thành rồi. Đến bây giờ vẫn chưa trở về làm Hàn Thạc bắt đầu lo lắng. Tuy nói thực lực của An Đức Lệ Na bất phàm, không có Liệp Thần giả cản trở trên đường thì hẳn là rất an toàn, nhưng hắn vẫn thầm lo.

Hàn Thạc lo lắng đi thẳng về Thiên Cơ dược tề.

Thông qua hai người A Khắc Lợi và Cổ Lệ, Hàn Thạc chẳng mấy chốc đã biết những tình huống gần đây ở Ám Ảnh thành, Thiên Cơ dược tề trong khoảng thời gian này thuận đà phát triển, mỗi ngày sinh lời rất nhiều tinh tệ. Có thêm nhiều dược tề sư và các loại nhân viên khác trong khoảng thời gian này gia nhập vào Thiên Cơ dược tề, ba phân bộ khác cũng đã có người gia nhập, nên đã thuận lợi khai trương.



Vị trí đội năm Thần Vệ vẫn còn để không, các đại gia tộc mặc dù thèm thuồng vị trí này, đáng tiếc lại không tìm thấy tung tích Ngải Phất Lí, không lấy được cái đầu trên cổ Ngải Phất Lí thì vị trí này xem ra vẫn phải để không.

Vị trí của gia tộc Lai Phất Tư càng ngày càng thấp, người của gia tộc Lai Phất Tư cũng cố tránh cả những hoạt động ở Ám Ảnh thành. Ngoại trừ trưởng gia tộc Phỉ Nhĩ Đức còn ở lại Lai Phất Tư, rất nhiều đệ tử đã lấy đủ loại cớ ly khai Ám Ảnh thành lại càng làm cho gia tộc Lai Phất Tư càng nhanh chóng xuống dốc.

Tạp Mai Lệ Tháp tới Thiên Cơ dược tề hai lần, thấy hắn không trở về cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo A Khắc Lợi là khi hắn trở lại, bảo hắn đi tới gia tộc Tái Nhân Đặc kiếm nàng.

Gia tộc Tái Nhân Đặc gần đây đang tập trung đánh đám Liệp Thần giả trong phạm vi mình. Gần đây Liệp Thần giả hoạt động khá lộ liễu ở Ám Ảnh thành. Điều này làm cho Hoa Lai Sĩ rất tức giận, hắn cho rằng tồn tại của Liệp Thần giả này đã uy hiếp tới thương nhân buôn bán qua lại Ám Ảnh thành, nên đã phái ra đội một Thần Vệ, đội hai, suốt ngày lùng sục chung quanh khắp nơi đuổi bắt Liệp Thần giả.

Mặt khác ba đại gia tộc kia cũng liên tục phái người đến Thiên Cơ dược tề, hỏi hắn khi nào thì luyện chế thuốc mới, nhất là Cách Lỗ Tây người từng có hiểu lầm với Hàn Thạc, mỗi lần tới đều mua rất nhiều thuốc, chẳng những trước giờ không trả giá, còn thường thường trả nhiều tinh tệ hơn bình thường. Ai cũng biết người này muốn gì.

- An Đức Lệ Na chưa về, có tin thức gì đưa tới không? - Nghe A Khắc Lợi báo cáo tình huống gần đây, Hàn Thạc nhíu mày hỏi.

- Không, không có tin tức gì!

A Khắc Lợi nhìn Hàn Thạc vẻ cổ quái, rồi hỏi lại:

- Không phải ngươi đi với nó sao, nó phải cùng về với ngươi chứ, sao mà ngươi lại hỏi ngược lại ta chứ?

- Trên đường gặp phải một chút việc ngoài ý muốn nên chia nhau trở về. - Trong lòng Hàn Thạc cũng hơi lo lắng, nhưng không kể lại mọi việc trải qua cho A Khắc Lợi.

Nhưng A Khắc Lợi cũng không truy vấn, cười an ủi Hàn Thạc:

- Ngươi yên tâm đi, An Đức Lệ Na thực lực mạnh như vậy, làm gì có việc gì chứ?

Nếu chỉ có An Đức Lệ Na, Hàn Thạc cần gì phải lo lắng? Hắn lo lắng chính là đám người mà nàng dẫn đi, đám người đó lúc còn ở Kỳ Áo đại lục đương nhiên là những nhân vật hô phong hoán vũ, nhưng khi tới Chúng Thần đại lục tựa như trẻ con không có lực trói gà, chỉ cần bất kỳ một thanh niên ở một xóm thôn bình thường cũng có thực lực giết chết họ.

- Thôi đi, ta đi tìm Tạp Mai Lệ Tháp, nói không chừng có thể thông qua nàng hỏi vài tình huống! - Hàn Thạc không nói gì nữa, ném lại cho A Khắc Lợi một tiếng, rồi đi về phía gia tộc Tái Nhân Đặc.

Hàn Thạc đã xem như khách quen của gia tộc Tái Nhân Đặc, Thần Vệ vừa thấy hắn tới, ai nấy đều là cúi gập người lễ phép. Nghe nói Hàn Thạc tìm Tạp Mai Lệ Tháp, lập tức dẫn hắn đi về phía tu luyện tràng của gia tộc Tái Nhân Đặc.

- Ha ha, khách nhân của Ám Ảnh thành đã đến, Tạp Mai Lệ Tháp tiểu thư đang luận bàn với mấy người khách ở tu luyện tràng bên kia. - Tên Thần Vệ dẫn Hàn Thạc đi tới tu luyện tràng cười giải thích với Hàn Thạc.

- Khách nhân gì thế, đến cả Tạp Mai Lệ Tháp cũng phải tự mình bầu bạn? - Hàn Thạc tạm thời nén nỗi phiền muộn trong lòng hỏi tên Thần Vệ.

- Khách từ hai thần vực khác tới, ha ha, tam đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt chúng ta hình thành Thiên Tai giáo hội. Nhưng thần vực Hắc Ám chúng ta gia nhập giáo hội sau, nghe nói lần này người tới là khách của hai đại gia tộc từ hai đại thần vực Tử Vong, Hủy Diệt, địa vị của họ ở giáo hội cao hơn gia tộc Tái Nhân Đặc một chút. - Tên Thần Vệ nhỏ giọng giải thích.

Hắn vừa nói thế, trong lòng Hàn Thạc cũng cả kinh, không ngờ là người của đại gia tộc hai đại thần vực kia lại đến Ám Ảnh thành, cũng không biết họ tới đây làm gì?

Tu luyện tràng của gia tộc Tái Nhân Đặc thiết kế rất hoàn thiện, bên trong có tám tháp năng lượng rải rác các góc, hình thành năm tầng kết giới cường lực hộ vệ cho tu luyện tràng, để tránh người bên trong thi triển ra thần lực quá lớn làm tu luyện tràng không chịu được.

Hàn Thạc liếc mắt đã thấy Tạp Mai Lệ Tháp, nàng tỏ vẻ hơi sốt suột, ngồi một bên cau mày đánh giá trận đánh giữa hai người trong tràng.

Trong tràng có một nam một nữ, cũng không phải là quá trẻ.

Nam là người có tóc dài xám trắng phiêu dật, mặc một kiện thần giáp màu xám, lưng thần giáp có đồ án ba cái xương, hẳn là huy chương tiêu chí của gia tộc. Giống như Tạp Mai Lệ Tháp, hắn cũng có thực lực Thượng vị thần sơ kì, nhưng tu luyện sức mạnh Tử Vong.

Nữ có tóc màu nâu rất dài vấn thành một búi, xem ra đã lập gia đinh, tướng mạo cũng vừa vừa, nhưng lại có khí chất ung dung điển nhã, phỏng chừng xuất thân bất phàm. Nàng tu luyện sức mạnh Hắc Ám, cũng là cảnh giới Thượng vị thần sơ kì, nãy giờ chỉ mỉm cười phòng ngự, thong thả ứng phó với công kích của thanh niên, nhưng không hề có dấu hiệu thất bại.

- Được rồi được rồi, Hạ Lạc Đặc tỷ tỷ rõ ràng nương tay cho ngươi, Ba Đặc Lai Mỗ, ngươi còn không công nhận sao? - Nhìn trong chốc lát, Tạp Mai Lệ Tháp càng ngày càng không kiên nhẫn, đột nhiên lên tiếng.

Thanh niên tu luyện sức mạnh Tử Vong cười khà khà, lập tức dừng công kích, dừng tay xong khẽ khom người hành lễ với thiếu phụ, nói:

- Hạ Lạc Đặc tỷ tỷ sau khi kết hôn còn có thể bảo trì loại trạng thái này, ta thật sự rất bội phục!

- Kết hôn hay không kết hôn thì có liên quan gì tới thực lực có lui hay không chứ?

Hạ Lạc Đặc khẽ cười một tiếng, thở dài nói:

- Tiểu tử ngươi mấy năm nay tiến bộ không nhỏ, bây giờ ta ứng phó cũng có chút đau đầu rồi!

- Đây đều là kết quả của ta chăm chỉ tu luyện!



Tên là thanh niên Ba Đặc Lai Mỗ cười cười, liếc liếc mắt nhìn Tạp Mai Lệ Tháp vẻ sốt ruột la hét bên cạnh, lắc đầu tặc lưỡi:

- Thật không ngờ, đến cả ngươi cũng xảy ra thay đổi lớn như vậy. Tạp Mai Lệ Tháp, bây giờ ta nhìn ngươi không đáng sợ nữa rồi! Còn nhớ lần đầu khi ta gặp ngươi, còn tưởng rằng ngươi là người dị tộc chứ!

- Câm miệng, Ba Đặc Lai Mỗ! Ngươi luôn làm cho ta rất bực mình chỉ muốn xé xác ngươi!

Tạp Mai Lệ Tháp giận chửi ầm lên, lạnh lùng nói:

- Đừng tưởng rằng bây giờ ngươi tiến vào Thượng vị thần là coi như ta không trị được ngươi!

- Nhưng ta là khách mà, ngươi sẽ không giận dữ như trước chứ? - Ba Đặc Lai Mỗ cười khẽ, xem ra cũng không sợ Tạp Mai Lệ Tháp. Phỏng chừng sau khi tiến vào cảnh giới Thượng vị thần, cảm thấy có thể ứng phó với công kích của nàng rồi.

- Tạp Mai Lệ Tháp tiểu thư, Bố Lai Ân tìm người! - Trong lúc này, tên Thần Vệ mang Hàn Thạc đến đứng ở cửa gọi khẽ.

Tạp Mai Lệ Tháp đang chuẩn bị hạ thủ Ba Đặc Lai Mỗ, vừa nghe tới tiếng gọi của Thần Vệ, lập tức quay đầu nhìn ra cửa, vừa thấy Hàn Thạc tới đây, nàng cười vẫy tay, nói:

- Bố Lai Ân, mau tới đây, ta giới thiệu hai người cho ngươi!

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc mỉm cười, thong thả đi về phía hai người.

Khi hắn đi vào trong, hai người Ba Đặc Lai Mỗ và Hạ Lạc Đặc đã không còn nói chuyện với nhau, đặt toàn bộ sự chú ý vào người Hàn Thạc. Trên mặt hai người lộ nụ cười thân thiện, quay về phía hắn khẽ gật đầu, Hàn Thạc cũng đáp lại một lễ.

- Đây là Ba Đặc Lai Mỗ của gia tộc Ba Triệt Nhĩ Đức ở thần vực Tử Vong, vị này là Hạ Lạc Đặc của gia tộc Bố Lạp Khắc Nạp thần vực Hủy Diệt. Ấy, Hạ Lạc Đặc chính là người của Ảo Ảnh thành ở thần vực Hắc Ám chúng ta, nhưng hiện đã lấy chồng tới gia tộc Bố Lạp Khắc Nạp rồi. Ha ha, hai người họ rất hứng thú với Thiên Cơ dược tề của ngươi, lần này đại diện gia tộc tới đây, một trong những mục đích chính là hy vọng có thể mua được vài thuốc mà ngươi tự mình luyện chế! - Tạp Mai Lệ Tháp cười giải thích cho Hàn Thạc.

- Chào hai vị.

Hàn Thạc mỉm cười gật đầu, cười nói:

- Trong tay ta vừa lúc có khá nhiều dược tài, các ngươi đến cũng rất vừa lúc. Hai tháng nữa ta có thể luyện chế ra thuốc mới từ số dược tài này, nếu tới lúc đó hai vị còn chưa rời Ám Ảnh thành, ta sẽ lưu lại một phần cho hai vị.

Hàn Thạc tự mình luyện chế thuốc Ám Ảnh thành mặc dù rất quí giá, nhưng mỗi lần đều rất ít, thường thường chỉ một ngày là bán sạch. Hai người tới Ám Ảnh thành một thời gian, hiển nhiên đã sớm nghe nói về tình huống này, nghe hắn nói thế lập tức cười cảm ơn.

Gia tộc Ba Triệt Nhĩ Đức thần vực Tử Vong và gia tộc Bố Lạp Khắc Nạp thần vực Hủy Diệt cũng là những gia tộc xa xưa như gia tộc Tái Nhân Đặc vậy, vì họ ở thần vực Tử Vong và thần vực Hủy Diệt, do đó có ảnh hưởng với Thiên Tai giáo hội mạnh hơn gia tộc Tái Nhân Đặc.

Người của hai đại gia tộc này mua thuốc của hắn, tương lai là một sự tuyên truyền tốt nhất. Chỉ cần họ lan truyền những tác dụng kỳ diệu của thuốc này ra, khẳng định sẽ có rất nhiều gia tộc ở hai đại thần vực đến Ám Ảnh thành mua thuốc của hắn, đến lúc đó thanh danh của Thiên Cơ dược tề cũng có thể vang lừng hơn, thậm chí có thể được như Thần Trạch dược tề, có đủ phân bộ ở mọi thành thị.

Chính vì nhìn xa, do đó Hàn Thạc không chút do dự hứa hẹn ngay.

- Vậy xin được đa tạ, chúng ta lần này tới Ám Ảnh thành ít nhất cũng sẽ ở lại nửa năm, ngày nào ngươi luyện thuốc, chúng ta nhất định đến ủng hộ! - Hạ Lạc Đặc cười nói ngay.

- Ừm, giá tuyệt không phải vấn đề! - Ba Đặc Lai Mỗ cũng lập tức cam đoan, nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía Hàn Thạc hơi lóe ra, tựa hồ trốn tránh gì đó.

- Được rồi được rồi, các ngươi tiếp tục đi, tùy tiện làm gì cũng được, ta có một số việc muốn nói riêng với Bố Lai Ân. - Tạp Mai Lệ Tháp phất phất tay, rồi dắt Hàn Thạc đi.

Hai người Ba Đặc Lai Mỗ và Hạ Lạc Đặc đều chú ý tới thái độ Tạp Mai Lệ Tháp đối đãi với Hàn Thạc không hề cố kỵ, hai người đều sửng sốt, rồi nghĩ ra cái gì, Ba Đặc Lai Mỗ cười lạnh, khinh thường nói:

- Chẳng trách, ta nói hắn làm sao có thể thành danh nhanh như vậy ở Ám Ảnh thành, hóa ra là nguyên nhân này! Hừ, Tạp Mai Lệ Tháp dáng người như vậy, tiểu tử này vì muốn đạt mục tiêu lại cắn răng thân cận, hắc hắc, quả là một tên không thể coi thường!

Hạ Lạc Đặc cau mày, nhìn Ba Đặc Lai Mỗ vẻ không vui, nói:

- Nói gì thế? Tạp Mai Lệ Tháp có thể tìm được một chỗ tốt, chúng ta cũng cao hứng thay cho nàng chứ. Hơn nữa, người này có thể luyện chế ra thuốc thần kỳ như vậy, vô luận là ở bất kỳ thành thị nào cũng sẽ được hoan nghênh như nhau, không nhất định như ngươi tưởng tượng đâu!

- Ta nhìn tới nhìn lui vẫn thấy hắn là một tên ăn cơm nát (chỉ nam nhân sống dựa vào nữ nhân)!

Ba Đặc Lai Mỗ khóe miệng cười cười vẻ trào phúng, thở dài nói:

- Nhưng có thể ăn cơm nát của Tạp Mai Lệ Tháp, tiểu tử này quả thật là đáng phục, ta bây giờ bắt đầu hơi bội phục hắn rồi. Người này thật sự là một nhân vật có thể chịu đựng mọi thứ.

- Ngươi tự mình chú ý một chút, việc của ngươi xảy ra trên đường đừng tưởng ta không biết, những người đó từng nói là mình là người của Thiên Cơ dược tề, ngươi còn dám động thủ. Động thủ thì động thủ, không ngờ còn không bắt được người, để cho người ta toàn bộ chạy thoát, nếu để họ trở về Ám Ảnh thành, ta xem ngươi xử lý làm sao nhé? - Hạ Lạc Đặc hừ lạnh.

- Mẹ nó, sao mà ta biết được tiểu cô nương đó lại biến thái như vậy chứ! - Nghe Hạ Lạc Đặc giáo huấn, Ba Đặc Lai Mỗ chửi luôn, xem ra tựa hồ vẫn còn hậm hực.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ma Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook