Chương 764: Trừ tận gốc
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
Màn đêm buông xuống. Trên đường phố trong U Mạc thành đông nghịt Thần Vệ, từng người sắc mặt âm u, trầm lặng không nói. Hai mắt cảnh giác hết nhìn đông tới nhìn tây.
Rất nhiều tiểu gia tộc và tu luyện trường đều bị đám Thần Vệ này đến tra xét. Về "mỹ nữ tóc trắng" trong khi thẩm vấn lần lượt được nhắc tới. Những người trong tiểu gia tộc và một số thần bình thường trong tu luyện trường, đại bộ phận đều không biết chuyện đã xảy ra ngày hôm qua trong thành. Tuy nhiên bọn hắn đều suy đoán U Mạc thành đích thực đã xảy ra đại sự. Nếu không Thần Vệ cũng sẽ không đầy đường phố thế này.
U Mạc thành rơi vào trạng thái cảnh giác trước đó chưa từng có. Quảng trường phồn hoa bị các Thần Vệ lặp đi lặp lại tra xét. Theo đó vòng kiểm tra thu nhỏ lại, dần dần hướng tới cả những khu vực nghèo khó tương đối hẻo lánh. Bọn họ rõ ràng không hề muốn bỏ qua một ngõ ngách nào trong U Mạc thành.
Mà vào lúc này, Hàn Thạc cùng La Ti đã lặng lẽ rời đi khỏi tu luyện trường hẻo lánh kia, lại đi tới quảng trường náo nhiệt phồn hoa chỗ Thần Trạch dược tề.
Đi ra khu vực hẻo lánh kia, Hàn Thạc lập tức sử dụng ma đầu nhận ra được Thần Vệ không đâu không có. So sánh với đêm qua, hôm nay mặc dù nhờ vào tầm quan sát của ma đầu, thế nhưng hành động của hai người lại trở nên cực kỳ gian nan. Họ phải vô cùng cẩn thận mới có thể né qua hàng hàng lớp lớp Thần Vệ nối liền không dứt
Trên đường đi đến Thần Trạch dược tề, ngay cả La Ti cũng có phần thấp thỏm. Thân là cao thủ đạt tới Thượng vị thần trung kỳ, thính lực không tầm thường. Cách đó không xa, từng lời nói về "mỹ nữ tóc trắng" không ngừng phát ra từ miệng các Thần Vệ chung quanh, làm cho La Ti giận dữ đồng thời cũng cảm thấy có chút bất an.
Có mấy lần La Ti muốn khuyên Hàn Thạc bỏ chủ ý tiến về Thần Trạch dược tề. Bởi vì số lượng Thần Vệ trên đường đi khiến nàng cảm nhận nguy cơ mãnh liệt. Càng đi về phía quảng trường náo nhiệt phồn hoa thì số lượng Thần Vệ càng nhiều. Các trạm kiểm tra xuất hiện lặp đi lặp lại. Mạo muội đi tới như vậy quả thực không khác đi tìm chết mấy.
Nhưng khi La Ti định khuyên nhủ Hàn Thạc vứt bỏ ý định tiến về phía Thần Trạch dược tề, nàng lại nhìn thấy vẻ mặt kiên định của hắn. Không biết vì sao, La Ti lại cảm thấy chuyến đi này dường như cũng không phải đặc biệt hung hiểm, hình như nếu có Hàn Thạc bên cạnh thì sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.
Mơ hồ, La Ti trong lòng lại còn nảy sinh chút hưng phấn, đối với nguy cơ trước mắt không ngờ lại đầy mong đợi.
Càng đi đến gần Thần Trạch dược tề, trên quảng trường số lượng Thần Vệ càng nhiều. Bởi vì đây là hiên trường vụ hung án đã xảy ra hôm qua, thế nên địa phương này là nơi các Thần Vệ tra xét tìm kiếm rất kỹ càng. Thần Vệ trưởng Đội sáu cũng đang tìm kiếm ở đây. Hắn như là một con mãnh thú đang rơi vào trạng thái cuồng bạo, trên đường liên tục chửi rủa thở hổn hển.
Nếu không phải có ma đầu quan sát được những chỗ Thần Vệ Đội sáu không có mặt, Hàn Thạc căn bản sẽ không mang La Ti xông thẳng vào Thần Trạch dược tề. Đương nhiên, nếu không có sự tồn tại của ma đầu, hắn cũng đừng hòng mơ tưởng đến tình huống không kinh động tý nào đến các Thần vệ mà âm thầm tiếp cận.
Đã có kinh nghiệm ám sát hôm qua, mỗi một tình huống trong Thần Trạch dược tề đều bị Hàn Thạc trông thấy rõ ràng. Vừa tới gần khu vực này, hắn lập tức tìm tất cả những chướng ngại có thể ẩn giấu tung tích. Hắn và La Ti thực lực siêu phàm, chỉ cần có thứ có thể che dấu thân thể hai người, những Thần Vệ kia thực lực không bằng nên dĩ nhiên là không thể nhận ra khí tức trên người họ.
La Ti tu luyện Hắc Ám lực lượng. Nàng tận lực phóng ra làn sương đen nhàn nhạt. Trong màn đêm, nhờ vào nó hai người từng bước tìm các vật che chắn, dốc hết sức bình sinh cuối cùng mới có thể tiếp cận được Thần Trạch dược tề.
Khác với hôm qua, từ vị trí hôm nay tới Thần Trạch dược tề còn có một khoảng cách lớn. Bởi vì ở chung quanh Thần Trạch dược tề có rất nhiều Thần Vệ tuần tra. Hơn nữa lại không có chỗ nào để ẩn thân. Hai người muốn vượt qua thông suốt căn bản là không có khả năng, chỉ có thể lui lại cách đó khá xa rồi ẩn nấp chờ thời cơ.
Hôm qua giết đoàn người Ngải Phất Lý, trong Vạn Ma đỉnh lại có thêm mấy chục ma đầu. Ngải Phất Lý bởi vì có thực lực Thượng vị thần nên ma đầu đẳng cấp cao nhất khi luyện chế cần thời gian dài hơn một chút. Cho nên tạm thời vẫn không thể sử dụng. Hàn Thạc bố trí những tiểu ma đầu lực lượng thấp kém quan sát từ xa, lấy hai ma đầu luyện chế từ hai Thượng vị thần thần Vưu Kim cẩn thận né qua Thần Vệ trưởng đội sáu rồi lẻn vào Thần Trạch dược tề.
Lần này Hàn Thạc không dám mạo hiểm như vậy.
Bởi vì hắn suy đoán Cáp Tư Cách Lâm hẳn đang ở bên trong Thần Trạch dược tề. Cáp Tư Cách Lâm bản thân có thực lực phi thường. Cho dù là lấy hai ma đầu kia, nếu như là đến gần Cáp Tư Cách Lâm cũng có thể bị phát hiện. Trước mắt chưa thể xác định rõ ràng, Hàn Thạc không muốn xảy ra bất ngờ gì.
Hai con ma đầu dần dần vượt qua những Thần Vệ đang cảnh giác tứ phía, rốt cuộc đã thâm nhập vào bên trong Thần Trạch dược tề.
So với lần trước còn thuận lợi hơn. Hai ma đầu mới tiến vào bên trong lập tức đã thấy được Cáp Tư Cách Lâm đang nán lại trên đỉnh một tòa kiến trúc xa xa, đang nhíu mày suy nghĩ cái gì đó.
U Mạc thành đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Thần Trạch dược tề lại là nơi xảy ra hung án chủ yếu, Cáp Tư Cách Lâm bản thân có muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không thoát khỏi. Vì muốn chứng tỏ với U Mạc thành chủ mình toàn tâm toàn ý vì U Mạc thành làm việc, Cáp Tư Cách Lâm triệt tiêu tất cả kết giới phong ấn bên trong Thần Trạch dược tề. Bản thân cũng không trốn trong bóng tối trù tính cái gì, xuất hiện ở địa phương dễ thấy nhất trong Thần Trạch dược tề, dường như muốn chứng tỏ mình quang minh lỗi lạc.
U Mạc thành bây giờ cỏ cây cũng là binh. Tất cả Thần Vệ cũng được điều động. Thêm vào Cáp Tư Cách Lâm cũng không biết mục tiêu chủ yếu của Hàn Thạc còn có một mình hắn, cho nên căn bản sẽ không vì an nguy của bản thân mà lo lắng. Hắn biểu hiện ra ngoài vẻ lo lắng, còn trong lòng lại cực kỳ mừng rỡ. Hắn đã lên kế hoạch nhiều năm tất cả mọi thứ đều là vì đối phó Tái Nhân Đặc gia tộc. Mắt thấy U Mạc thành chủ hấp tấp quyết định khai chiến, Cáp Tư Cách Lâm sao lại không phấn khởi cho được?
Ma đầu mới tiến vào Thần Trạch dược tề, lập tức đã thấy được Cáp Tư Cách Lâm đứng ngạo nghễ ở chỗ cao nhất. Tóc bạc, mặt như ngọc, đặc trưng vô cùng rõ ràng. Hàn Thạc chắc chắn ngay quả nhiên là hắn liền quay sang La Ti bên cạnh nói nhỏ:
- Tìm được rồi!
- Người ở chỗ nào? - La Ti sửng sốt. Không ngờ rằng lần này Hàn Thạc có thể tìm được mục tiêu nhanh như vậy.
Chỉ chỉ công trình kiến trúc cao nhất ở chỗ xa, Hàn Thạc khẽ cười nói:
- Ở trên đỉnh kiến trúc cao nhất kia. Chúng ta cách chỗ đó quá xa, ngươi không nhìn thấy hắn. Hiện tại, chúng ta cần phải suy nghĩ làm sao im hơi lặng tiếng đến gần địa điểm kia. Sau đó dùng thủ đoạn sấm sét giết chết Cáp Tư Cách Lâm!
- Từ nơi này đến Thần Trạch dược tề chung quanh là khoảng không rộng lớn, căn bản không có bất luận vật che giấu nào. Chúng ta muốn tránh né tất cả tai mắt của Thần Vệ có rất ít khả năng. Ta thấy chúng ta hãy đợi thêm một lát nữa đi! - La Ti nhìn bốn phía xung quanh, nhíu mày suy nghĩ một chút rồi nói. Nàng khẳng định dưới tình huống như vậy thực sự không cách nào im hơi lặng tiếng đến gần bên kia.
“Nếu như lúc này có Thổ Giáp thi ở đây thì tốt rồi.” Hàn Thạc nhìn kiến trúc xa xa, bỗng nhiên cảm thán, bắt đầu hoài niệm cuộc sống có Ngũ Hành Giáp Thi bên cạnh.
Dưới tình huống hiện nay, bay trên trời cũng không tránh được sự kiểm tra giám sát của Thần Vệ trong U Mac thành. Chỉ có lợi dụng Thổ Giáp thi độn thổ mới có thể không kinh động kẻ nào tiếp cận nơi đó được. Chỉ có điều mấy người Thổ Giáp thi vì đề cao thực lực bản thân nên toàn bộ không có bên cạnh, Hàn Thạc cũng chỉ có thể nghĩ rồi thôi.
- Ta không muốn ngồi chờ chết. Thời gian của chúng ta cũng không nhiều! - Hàn Thạc dùng hai ma đầu nhìn chăm chú Cáp Tư Cách Lâm, bình tĩnh nói nhỏ.
- Vậy ngươi nói trong tình huống này, chúng ta làm sao mới có thể bí mật áp sát? - La Ti thấy Hàn Thạc cố chấp như vậy, mặc dù trong lòng hơi hơi kính nể tuy nhiên vẫn phải nói rõ sự thực, cho hắn biết rằng quả thực không có cơ hội nào.
Hàn Thạc không nói một lời, con ngươi lóe lên ánh sáng kì dị, đầu óc vận chuyển rất nhanh nhằm suy ra biện pháp thích đáng.
Hồi lâu sau, Hàn Thạc khóe miệng nhếch lên tự tin, cười nhạt:
- Có rồi!
- Làm thế nào? - La Ti chợt kinh hãi, có phần ngạc nhiên nhìn Hàn Thạc, không biết trong tình hình này hắn có thể làm thế nào?
- Tất cả mọi người đang tìm ngươi. Ngươi nói nếu như ngươi xuất hiện ở quanh đây sẽ dẫn đến phản ứng gì? - Hàn Thạc mỉm cười.
Trong lòng lạnh toát, La Ti mặt mày ảm đạm, không nhìn Hàn Thạc nữa, cúi đầu nói nhỏ:
- Ngươi muốn để ta ra ngoài dẫn dắt đưa bọn chúng rời đi. Dưới tình huống ta đột nhiên xuất hiện, lại không có ngươi phối hợp chặt chẽ, ta không cho rằng ta có thể chạy ra khỏi sự đuổi giết của cả U Mạc thành! Chủ nhân. Ngươi đang khiến ta đi chịu chết?
Từ lúc Hàn Thạc thu phục La Ti, nếu hắn không ra lệnh rõ ràng thì La Ti trước giờ vẫn không gọi hắn một tiếng chủ nhân. Vào lúc này, La Ti không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, có lẽ là nản chí ngã lòng, hoặc con tim đã chết, lại xưng hô hắn là chủ nhân!
Vừa thấy bộ dạng này của La Ti, Hàn Thạc lập tức biết nàng hiểu sai rồi. Không biết vì sao, nhìn hình dạng nàng ảm đạm như chết ở trong lòng, Hàn Thạc lại có chút không đành lòng. Lắc lắc đầu, vất bỏ cảm giác quái dị qua một bên, hắn lạnh lùng nói:
- Ta chưa từng nghĩ tới việc đẩy người ta đi chịu chết!
Trên mặt đầy vẻ ảm đạm, nghe Hàn Thạc nói như vậy, La Ti chợt kinh ngạc vui mừng ngẩng đầu lên.
Nàng nói:
- Vậy ngươi dự định làm như thế nào?
Một ma đầu dần dần từ hư không biến hóa thành thực chất. Hàn Thạc hai mắt rạng rỡ nhìn chăm chú vào La Ti, ra lệnh:
- Bỏ khăn trùm đầu ra đi!
La Ti dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc có phần không thoải mái. Tránh né cái nhìn của hắn, nàng bỏ cái khăn ra. Mái tóc dài màu bạc như tơ lụa tung bay, buông xuống đến phần eo.
Hàn Thạc nhìn chằm chằm vào La Ti. Nàng càng lúc càng thấy không đúng, không biết ánh mắt hắn lúc này tại sao lại quái dị như vậy.
Đột nhiên, La Ti kinh hoàng che đi đôi môi đầy đặn gợi cảm, sợ bản thân sẽ kêu lên. Ngoài ra, một ngón tay chỉ vào ma đầu đang dần dần biến hóa, La Ti có phần không dám tin, trong lòng cảm thấy rối loạn!
- Nó không phải ngươi, chỉ là một cái hình dáng biến hóa ngưng tụ mà thành. Thế nào, giống y như thật phải không? - Dưới tâm thần khống chế của Hàn Thạc, ma đầu ngưng tụ lại hình dáng của La Ti, mái tóc bạch kim diễm lệ có vẻ vô cùng làm người khác chú ý.
La Ti nhìn Hàn Thạc liên tục gật đầu, kinh ngạc nói không ra lời. Nhìn vào trước mặt đột nhiên xuất hiện một người giống bản thân như đúc, thông thường người nếu không chuẩn bị tâm lý, đều có thể như La Ti không cách nào thích ứng, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.
- Nó có thể thay thế ngươi dẫn dụ những Thần Vệ kia rời đi. Chỉ cần duy trì khoảng cách thích hợp, bọn kia hẳn là không phân biệt sự chân thật giữa nó và ngươi. Chờ đám Thần Vệ đó phát hiện khí tức trên người nó và ngươi khác hẳn, khi sứ mạng của nó hoàn thành thì nó sẽ tự dưng biến mất. Mà chúng ta chắc chắn đã liên thủ tiêu diệt Cáp Tư Cách Lâm rồi! - Hàn Thạc mỉm cười nói.
La Ti sửng sốt một hồi lâu mới có phản ứng trở lại, hô lên:
- Quá thần kỳ rồi!
- Cái này không thành vấn đề chứ? - Hàn Thạc muốn sớm giết Cáp Tư Cách Lâm, cuối cùng hỏi La Ti.
- Không. Không thành vấn đề nữa! - La Ti đột nhiên có một chút xấu hổ. Có thể là bởi vì nàng vừa mới hiểu lầm dự định của Hàn Thạc, bây giờ nghĩ lại dường như bản thân đã hơi cả nghĩ.
- Tốt lắm. Ta hiện tại động thủ. Trong chốc lát một khi những Thần Vệ kia bị dẫn dắt rời đi rồi, chúng ta lập tức qua đó làm thịt hắn! - Hàn Thạc khẽ quát. Ma đầu hóa thân thành La Ti từ chỗ ẩn nấp bên này từ từ đi ra ngoài, nhanh chóng bay về phía Thần Trạch dược tề.
Ma đầu ngưng tụ thực thể nhẹ như không, như cành liễu phất phơ bay bổng về phía Thần Trạch dược tề. Xung quanh Thần Vệ rất nhiều. Gần như khi ma đầu biến hóa ra La Ti vừa xuất hiện, đã bị phần đông Thần Vệ phát hiện. Bọn họ từng người lập tức hô to gọi nhỏ lên.
- Nữ nhân tóc trắng. Là ả. Nhất định là ả. Ả ta vẫn dám tới!
- Thành chủ có lệnh. Giết chết bọn chúng bất luận tội. Mọi người không cần nương tay!
- Mau hành động. Nghìn vạn lần đừng để chúng chạy mất. Nếu không thì không có cách nào bẩm báo rõ ràng với thành chủ!
Các Thần Vệ hô to gọi nhỏ làm bầu trời đêm yên tĩnh bỗng chốc vang lên âm thanh huyên náo. Tất cả Thần Vệ không thấy ma đầu kia cũng đều bị kinh động, từ chỗ sáng chỗ tối ào ào lao tới, đuổi theo hướng “La Ti”.
Vừa mới đến gần Thần Trạch dược tề, ma đầu biến hóa ra La Ti dường như nhận ra được điều không ổn, lập tức nhanh chóng quay đầu rời đi, biến mất cực nhanh phía xa.
Tất cả Thần Vệ người nào cũng đều hưng phấn hẳn lên, ào ào kêu gào đuổi theo. Đám Thần Vệ trước cửa Thần Trạch dược tề kia cũng nhao nhao hô to gọi nhỏ bay ra.
U Mạc thành chủ Hoắc Phu Tư cho bọn hắn thời hạn chỉ có ba ngày. Đám Thần Vệ này đều biết Hoắc Phu Tư tính tình nóng nảy. Nếu như ba ngày sau vẫn không thể tiêu diệt hung thủ, vị thành chủ không chừng có thể răn dạy mấy Thần Vệ Trưởng. Rõ ràng trên gặp tai ương, bọn họ thân là thuộc hạ cũng sẽ tránh không khỏi trừng phạt, không biết sẽ bị Thần Vệ Trưởng mắng cho thành cái dạng gì!
Cho nên, vì có thể tránh né hậu quả ác liệt kia, bọn họ người nào cũng như là ăn phải xuân dược đuổi theo ào ạt.
Trong nháy mắt, Thần Vệ vây quanh ở chung quanh Thần Trạch dược tề bỗng chốc giải tán. Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào ma đầu biến hóa ra La Ti rồi truy đuổi. Ở trên công trình kiến trúc kia, Cáp Tư Cách Lâm hiển nhiên cũng phát hiện ra. Hắn cũng do dự một chút, tuy nhiên cuối cùng cũng không đuổi theo ra ngoài, vẫn ở tại chỗ.
Đuổi giết hung phạm là trách nhiệm của Thần Vệ U Mạc thành. Hắn không việc gì phải làm thay việc người khác. Mặc dù đầy bụng tò mò cũng chỉ có thể làm ngơ, Trong lòng còn cảm thấy kỳ quái:
- Ả kia có phải điên rồi hay không? Biết rõ hung án quan trọng nhất tại Thần Trạch dược tề thì nhất định sẽ có hàng loạt Thần Vệ ở chung quanh, sao còn dám trở lại?
Các Thần Vệ trước cửa Thần Trạch dược tề vừa đi, Hàn Thạc lập tức khẽ quát:
- Đi!
Không có các Thần Vệ quan sát khắp nơi, Hàn Thạc và La Ti không cần lo lắng chưa tiến vào bên trong Thần Trạch dược tề đã bị người phát hiện ra tung tích. Cáp Tư Cách Lâm mặc dù đứng ở chỗ cao nhất kia cũng không thể nhìn thấy tất cả tình cảnh bên dưới. Hai người lại chọn là một góc khuất, cho nên căn bản không dẫn tới sự chú ý của hắn.
Hai người thành công lẻn vào Thần Trạch dược tề. Vừa tiến vào bên trong, có rất nhiều chỗ có thể ẩn thân. Có ma đầu sớm tìm kiếm, Hàn Thạc không cần đi vào trước đã chọn ra một điểm dừng chân rất tốt. Dẫn La Ti đi dọc trên đường ở những góc tường khuất, xuyên qua góc núi đá bên trong nhanh chóng lén đi. Dọc đường lại né qua vài tên Thần Vệ của Thần Trạch dược tề, cuối cùng họ đi tới dưới chỗ Cáp Tư Cách Lâm đang đứng.
Không bay trực tiếp lên, hai người ẩn giấu khí tức trên người rồi từ tầng thứ nhất lấy tốc độ nhanh nhất xông lên tầng trên cùng. Thời gian cấp bách, Hàn Thạc không lãng phí một giây đồng hồ. Thời gian cực ngắn đã đến tầng gần chót.
- Kẻ nào? - Cho đến lúc này, Cáp Tư Cách Lâm mới chợt nhận ra khí tức từ bên dưới đột nhiên vọt lên. Hắn quát lớn, không chút nghĩ ngợi đã chuẩn bị ra tay trước chiếm lợi thế. Lúc này có người đột nhiên xuất hiện tuyệt đối không phải là bạn bè. Cáp Tư Cách Lâm hiểu rất rõ điểm này!
Trần đá của tầng dưới thình lình ầm ầm vỡ tung. Đá vụn bắn tung rồi rơi xuống đầu Cáp Tư Cách Lâm. Mười bảy thanh phi kiếm chợt xuất hiện, bỗng chốc vây Cáp Tư Cách Lâm vào bên trong. Hàn Thạc không nói hai lời nhắm chặt mắt, dùng tốc độ nhanh nhất hấp thu lực lượng Đỉnh Linh vào thân thể, thúc giục "Ngục A Tì" toàn lực ứng phó với Cáp Tư Cách Lâm.
Bên trên xảy ra động tĩnh lớn như vậy đã dẫn tới sự chú ý của đám Thần Vệ phía dưới Thần Trạch dược tề. Mười mấy Thần Vệ kêu gào khẩn cấp xông lên. Chúng không theo từng tầng lầu lên mà trong chớp mắt đã bay thẳng lên nóc cao nhất. Vừa liếc mắt thấy La Ti vẻ mặt lạnh lẽo, không chút nghĩ ngợi lập tức động thủ.
Hàn Thạc sở dĩ không muốn mang La Ti theo chính là để nàng ở phía sau giúp hắn xử lý đám tiểu lâu la. Vì phải tranh thủ trong thời gian ngắn nhất giải quyết Cáp Tư Cách Lâm, La Ti biết lúc này Hàn Thạc không thể phân tâm. Nàng hiển nhiên không làm cho hắn thất vọng, mái tóc dài liền múa lên. Mười mấy tên Thần Vệ ở Thần Trạch dược tề xông lên bị La Ti dùng mái tóc đánh bay tứ tán. Từng vòi máu tươi từ ngực bọn họ trào ra, phun cả xuống dưới.
Hàn Thạc hai mắt đóng chặt, đối với mọi việc chung quanh như không thấy. Tất cả sự chú ý tập trung lại, toàn bộ đặt lên “Ngục A Tì”. Mười bảy thanh phi kiếm rít lên chói tai phá tan sự yên tĩnh của bầu trời đêm, truyền thật xa ra ngoài.
Cách đó không xa, rất nhiều Thần Vệ U Mạc thành cũng nghe được âm thanh nhiếp hồn đoạt phách bên trong Thần Trạch dược tề. Có một số người nhận ra dường như có gì đó không ổn, vội vội vàng vàng quay trở về phía Thần Trạch dược tề.
Cảnh giới Cáp Tư Cách Lâm so với Ngải Phất Lý cao hơn một chút, có thực lực Thượng vị thần trung kỳ. Đối mặt “Ngục A Tì”, thời gian chống đỡ rõ ràng dài hơn nhiều. Hắn liều mạng chống lại lực ăn mòn và hàn độc của mười bảy thanh phi kiếm. Bên trong vang lên tiếng quát:
- Ta nhận ra ngươi. Ngươi là chủ nhân Thiên Cơ dược tề!
- Ta cũng nhận ra ngươi. Ngươi từng ra tay hãm hại ta, thiếu chút nữa làm cho Thiên Cơ dược tề của ta ở Ám Ảnh Thành xong đời. Còn nữa, ngươi và Liệp Thần giả có quan hệ mật thiết. Thần Trạch dược tề lại là nhà thuốc lớn nhất Hắc Ám thần vực Cho nên hôm nay ngươi nhất định phải chết! - Hàn Thạc đột nhiên quát trầm. Hai tròng mắt hắn mở to, mười bảy thanh phi kiếm đang bao vây Cáp Tư Cách Lâm bỗng nhiên hóa thành từng đạo ám ảnh không thể thấy rõ, đan chéo nhau giống như một cái lưới lớn cuốn lấy Cáp Tư Cách Lâm.
Hàn Thạc nhờ có ma đầu nhìn thấy cách đó không xa Thần Vệ U Mạc thành đang đến gần, liền xuất toàn lực áp sát Cáp Tư Cách Lâm. Hắn thúc giục tất cả lực lượng trong cơ thể sử dụng ra Lục Ma Phong chém về phía đối thủ. Lực lượng hai thân ngoại hóa thân và lực lượng bản thể hợp lại, trong nháy mắt dường như nảy sinh biến hóa kỳ dị nào đó. Đầu Cáp Tư Cách Lâm tức thì bị Lục Ma Phong cắt bay.
Đỉnh Linh hốt nhiên bay ra, thu thần hồn Cáp Tư Cách Lâm rất nhanh chóng. Hàn Thạc tiện tay cướp lấy không gian giới chỉ của Cáp Tư Cách Lâm, khẽ quát:
- Đi!
Lời vừa dứt đã nhún người lướt về phía xa. La Ti theo sát ngay sau.
Rất nhiều tiểu gia tộc và tu luyện trường đều bị đám Thần Vệ này đến tra xét. Về "mỹ nữ tóc trắng" trong khi thẩm vấn lần lượt được nhắc tới. Những người trong tiểu gia tộc và một số thần bình thường trong tu luyện trường, đại bộ phận đều không biết chuyện đã xảy ra ngày hôm qua trong thành. Tuy nhiên bọn hắn đều suy đoán U Mạc thành đích thực đã xảy ra đại sự. Nếu không Thần Vệ cũng sẽ không đầy đường phố thế này.
U Mạc thành rơi vào trạng thái cảnh giác trước đó chưa từng có. Quảng trường phồn hoa bị các Thần Vệ lặp đi lặp lại tra xét. Theo đó vòng kiểm tra thu nhỏ lại, dần dần hướng tới cả những khu vực nghèo khó tương đối hẻo lánh. Bọn họ rõ ràng không hề muốn bỏ qua một ngõ ngách nào trong U Mạc thành.
Mà vào lúc này, Hàn Thạc cùng La Ti đã lặng lẽ rời đi khỏi tu luyện trường hẻo lánh kia, lại đi tới quảng trường náo nhiệt phồn hoa chỗ Thần Trạch dược tề.
Đi ra khu vực hẻo lánh kia, Hàn Thạc lập tức sử dụng ma đầu nhận ra được Thần Vệ không đâu không có. So sánh với đêm qua, hôm nay mặc dù nhờ vào tầm quan sát của ma đầu, thế nhưng hành động của hai người lại trở nên cực kỳ gian nan. Họ phải vô cùng cẩn thận mới có thể né qua hàng hàng lớp lớp Thần Vệ nối liền không dứt
Trên đường đi đến Thần Trạch dược tề, ngay cả La Ti cũng có phần thấp thỏm. Thân là cao thủ đạt tới Thượng vị thần trung kỳ, thính lực không tầm thường. Cách đó không xa, từng lời nói về "mỹ nữ tóc trắng" không ngừng phát ra từ miệng các Thần Vệ chung quanh, làm cho La Ti giận dữ đồng thời cũng cảm thấy có chút bất an.
Có mấy lần La Ti muốn khuyên Hàn Thạc bỏ chủ ý tiến về Thần Trạch dược tề. Bởi vì số lượng Thần Vệ trên đường đi khiến nàng cảm nhận nguy cơ mãnh liệt. Càng đi về phía quảng trường náo nhiệt phồn hoa thì số lượng Thần Vệ càng nhiều. Các trạm kiểm tra xuất hiện lặp đi lặp lại. Mạo muội đi tới như vậy quả thực không khác đi tìm chết mấy.
Nhưng khi La Ti định khuyên nhủ Hàn Thạc vứt bỏ ý định tiến về phía Thần Trạch dược tề, nàng lại nhìn thấy vẻ mặt kiên định của hắn. Không biết vì sao, La Ti lại cảm thấy chuyến đi này dường như cũng không phải đặc biệt hung hiểm, hình như nếu có Hàn Thạc bên cạnh thì sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.
Mơ hồ, La Ti trong lòng lại còn nảy sinh chút hưng phấn, đối với nguy cơ trước mắt không ngờ lại đầy mong đợi.
Càng đi đến gần Thần Trạch dược tề, trên quảng trường số lượng Thần Vệ càng nhiều. Bởi vì đây là hiên trường vụ hung án đã xảy ra hôm qua, thế nên địa phương này là nơi các Thần Vệ tra xét tìm kiếm rất kỹ càng. Thần Vệ trưởng Đội sáu cũng đang tìm kiếm ở đây. Hắn như là một con mãnh thú đang rơi vào trạng thái cuồng bạo, trên đường liên tục chửi rủa thở hổn hển.
Nếu không phải có ma đầu quan sát được những chỗ Thần Vệ Đội sáu không có mặt, Hàn Thạc căn bản sẽ không mang La Ti xông thẳng vào Thần Trạch dược tề. Đương nhiên, nếu không có sự tồn tại của ma đầu, hắn cũng đừng hòng mơ tưởng đến tình huống không kinh động tý nào đến các Thần vệ mà âm thầm tiếp cận.
Đã có kinh nghiệm ám sát hôm qua, mỗi một tình huống trong Thần Trạch dược tề đều bị Hàn Thạc trông thấy rõ ràng. Vừa tới gần khu vực này, hắn lập tức tìm tất cả những chướng ngại có thể ẩn giấu tung tích. Hắn và La Ti thực lực siêu phàm, chỉ cần có thứ có thể che dấu thân thể hai người, những Thần Vệ kia thực lực không bằng nên dĩ nhiên là không thể nhận ra khí tức trên người họ.
La Ti tu luyện Hắc Ám lực lượng. Nàng tận lực phóng ra làn sương đen nhàn nhạt. Trong màn đêm, nhờ vào nó hai người từng bước tìm các vật che chắn, dốc hết sức bình sinh cuối cùng mới có thể tiếp cận được Thần Trạch dược tề.
Khác với hôm qua, từ vị trí hôm nay tới Thần Trạch dược tề còn có một khoảng cách lớn. Bởi vì ở chung quanh Thần Trạch dược tề có rất nhiều Thần Vệ tuần tra. Hơn nữa lại không có chỗ nào để ẩn thân. Hai người muốn vượt qua thông suốt căn bản là không có khả năng, chỉ có thể lui lại cách đó khá xa rồi ẩn nấp chờ thời cơ.
Hôm qua giết đoàn người Ngải Phất Lý, trong Vạn Ma đỉnh lại có thêm mấy chục ma đầu. Ngải Phất Lý bởi vì có thực lực Thượng vị thần nên ma đầu đẳng cấp cao nhất khi luyện chế cần thời gian dài hơn một chút. Cho nên tạm thời vẫn không thể sử dụng. Hàn Thạc bố trí những tiểu ma đầu lực lượng thấp kém quan sát từ xa, lấy hai ma đầu luyện chế từ hai Thượng vị thần thần Vưu Kim cẩn thận né qua Thần Vệ trưởng đội sáu rồi lẻn vào Thần Trạch dược tề.
Lần này Hàn Thạc không dám mạo hiểm như vậy.
Bởi vì hắn suy đoán Cáp Tư Cách Lâm hẳn đang ở bên trong Thần Trạch dược tề. Cáp Tư Cách Lâm bản thân có thực lực phi thường. Cho dù là lấy hai ma đầu kia, nếu như là đến gần Cáp Tư Cách Lâm cũng có thể bị phát hiện. Trước mắt chưa thể xác định rõ ràng, Hàn Thạc không muốn xảy ra bất ngờ gì.
Hai con ma đầu dần dần vượt qua những Thần Vệ đang cảnh giác tứ phía, rốt cuộc đã thâm nhập vào bên trong Thần Trạch dược tề.
So với lần trước còn thuận lợi hơn. Hai ma đầu mới tiến vào bên trong lập tức đã thấy được Cáp Tư Cách Lâm đang nán lại trên đỉnh một tòa kiến trúc xa xa, đang nhíu mày suy nghĩ cái gì đó.
U Mạc thành đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Thần Trạch dược tề lại là nơi xảy ra hung án chủ yếu, Cáp Tư Cách Lâm bản thân có muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không thoát khỏi. Vì muốn chứng tỏ với U Mạc thành chủ mình toàn tâm toàn ý vì U Mạc thành làm việc, Cáp Tư Cách Lâm triệt tiêu tất cả kết giới phong ấn bên trong Thần Trạch dược tề. Bản thân cũng không trốn trong bóng tối trù tính cái gì, xuất hiện ở địa phương dễ thấy nhất trong Thần Trạch dược tề, dường như muốn chứng tỏ mình quang minh lỗi lạc.
U Mạc thành bây giờ cỏ cây cũng là binh. Tất cả Thần Vệ cũng được điều động. Thêm vào Cáp Tư Cách Lâm cũng không biết mục tiêu chủ yếu của Hàn Thạc còn có một mình hắn, cho nên căn bản sẽ không vì an nguy của bản thân mà lo lắng. Hắn biểu hiện ra ngoài vẻ lo lắng, còn trong lòng lại cực kỳ mừng rỡ. Hắn đã lên kế hoạch nhiều năm tất cả mọi thứ đều là vì đối phó Tái Nhân Đặc gia tộc. Mắt thấy U Mạc thành chủ hấp tấp quyết định khai chiến, Cáp Tư Cách Lâm sao lại không phấn khởi cho được?
Ma đầu mới tiến vào Thần Trạch dược tề, lập tức đã thấy được Cáp Tư Cách Lâm đứng ngạo nghễ ở chỗ cao nhất. Tóc bạc, mặt như ngọc, đặc trưng vô cùng rõ ràng. Hàn Thạc chắc chắn ngay quả nhiên là hắn liền quay sang La Ti bên cạnh nói nhỏ:
- Tìm được rồi!
- Người ở chỗ nào? - La Ti sửng sốt. Không ngờ rằng lần này Hàn Thạc có thể tìm được mục tiêu nhanh như vậy.
Chỉ chỉ công trình kiến trúc cao nhất ở chỗ xa, Hàn Thạc khẽ cười nói:
- Ở trên đỉnh kiến trúc cao nhất kia. Chúng ta cách chỗ đó quá xa, ngươi không nhìn thấy hắn. Hiện tại, chúng ta cần phải suy nghĩ làm sao im hơi lặng tiếng đến gần địa điểm kia. Sau đó dùng thủ đoạn sấm sét giết chết Cáp Tư Cách Lâm!
- Từ nơi này đến Thần Trạch dược tề chung quanh là khoảng không rộng lớn, căn bản không có bất luận vật che giấu nào. Chúng ta muốn tránh né tất cả tai mắt của Thần Vệ có rất ít khả năng. Ta thấy chúng ta hãy đợi thêm một lát nữa đi! - La Ti nhìn bốn phía xung quanh, nhíu mày suy nghĩ một chút rồi nói. Nàng khẳng định dưới tình huống như vậy thực sự không cách nào im hơi lặng tiếng đến gần bên kia.
“Nếu như lúc này có Thổ Giáp thi ở đây thì tốt rồi.” Hàn Thạc nhìn kiến trúc xa xa, bỗng nhiên cảm thán, bắt đầu hoài niệm cuộc sống có Ngũ Hành Giáp Thi bên cạnh.
Dưới tình huống hiện nay, bay trên trời cũng không tránh được sự kiểm tra giám sát của Thần Vệ trong U Mac thành. Chỉ có lợi dụng Thổ Giáp thi độn thổ mới có thể không kinh động kẻ nào tiếp cận nơi đó được. Chỉ có điều mấy người Thổ Giáp thi vì đề cao thực lực bản thân nên toàn bộ không có bên cạnh, Hàn Thạc cũng chỉ có thể nghĩ rồi thôi.
- Ta không muốn ngồi chờ chết. Thời gian của chúng ta cũng không nhiều! - Hàn Thạc dùng hai ma đầu nhìn chăm chú Cáp Tư Cách Lâm, bình tĩnh nói nhỏ.
- Vậy ngươi nói trong tình huống này, chúng ta làm sao mới có thể bí mật áp sát? - La Ti thấy Hàn Thạc cố chấp như vậy, mặc dù trong lòng hơi hơi kính nể tuy nhiên vẫn phải nói rõ sự thực, cho hắn biết rằng quả thực không có cơ hội nào.
Hàn Thạc không nói một lời, con ngươi lóe lên ánh sáng kì dị, đầu óc vận chuyển rất nhanh nhằm suy ra biện pháp thích đáng.
Hồi lâu sau, Hàn Thạc khóe miệng nhếch lên tự tin, cười nhạt:
- Có rồi!
- Làm thế nào? - La Ti chợt kinh hãi, có phần ngạc nhiên nhìn Hàn Thạc, không biết trong tình hình này hắn có thể làm thế nào?
- Tất cả mọi người đang tìm ngươi. Ngươi nói nếu như ngươi xuất hiện ở quanh đây sẽ dẫn đến phản ứng gì? - Hàn Thạc mỉm cười.
Trong lòng lạnh toát, La Ti mặt mày ảm đạm, không nhìn Hàn Thạc nữa, cúi đầu nói nhỏ:
- Ngươi muốn để ta ra ngoài dẫn dắt đưa bọn chúng rời đi. Dưới tình huống ta đột nhiên xuất hiện, lại không có ngươi phối hợp chặt chẽ, ta không cho rằng ta có thể chạy ra khỏi sự đuổi giết của cả U Mạc thành! Chủ nhân. Ngươi đang khiến ta đi chịu chết?
Từ lúc Hàn Thạc thu phục La Ti, nếu hắn không ra lệnh rõ ràng thì La Ti trước giờ vẫn không gọi hắn một tiếng chủ nhân. Vào lúc này, La Ti không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, có lẽ là nản chí ngã lòng, hoặc con tim đã chết, lại xưng hô hắn là chủ nhân!
Vừa thấy bộ dạng này của La Ti, Hàn Thạc lập tức biết nàng hiểu sai rồi. Không biết vì sao, nhìn hình dạng nàng ảm đạm như chết ở trong lòng, Hàn Thạc lại có chút không đành lòng. Lắc lắc đầu, vất bỏ cảm giác quái dị qua một bên, hắn lạnh lùng nói:
- Ta chưa từng nghĩ tới việc đẩy người ta đi chịu chết!
Trên mặt đầy vẻ ảm đạm, nghe Hàn Thạc nói như vậy, La Ti chợt kinh ngạc vui mừng ngẩng đầu lên.
Nàng nói:
- Vậy ngươi dự định làm như thế nào?
Một ma đầu dần dần từ hư không biến hóa thành thực chất. Hàn Thạc hai mắt rạng rỡ nhìn chăm chú vào La Ti, ra lệnh:
- Bỏ khăn trùm đầu ra đi!
La Ti dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc có phần không thoải mái. Tránh né cái nhìn của hắn, nàng bỏ cái khăn ra. Mái tóc dài màu bạc như tơ lụa tung bay, buông xuống đến phần eo.
Hàn Thạc nhìn chằm chằm vào La Ti. Nàng càng lúc càng thấy không đúng, không biết ánh mắt hắn lúc này tại sao lại quái dị như vậy.
Đột nhiên, La Ti kinh hoàng che đi đôi môi đầy đặn gợi cảm, sợ bản thân sẽ kêu lên. Ngoài ra, một ngón tay chỉ vào ma đầu đang dần dần biến hóa, La Ti có phần không dám tin, trong lòng cảm thấy rối loạn!
- Nó không phải ngươi, chỉ là một cái hình dáng biến hóa ngưng tụ mà thành. Thế nào, giống y như thật phải không? - Dưới tâm thần khống chế của Hàn Thạc, ma đầu ngưng tụ lại hình dáng của La Ti, mái tóc bạch kim diễm lệ có vẻ vô cùng làm người khác chú ý.
La Ti nhìn Hàn Thạc liên tục gật đầu, kinh ngạc nói không ra lời. Nhìn vào trước mặt đột nhiên xuất hiện một người giống bản thân như đúc, thông thường người nếu không chuẩn bị tâm lý, đều có thể như La Ti không cách nào thích ứng, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.
- Nó có thể thay thế ngươi dẫn dụ những Thần Vệ kia rời đi. Chỉ cần duy trì khoảng cách thích hợp, bọn kia hẳn là không phân biệt sự chân thật giữa nó và ngươi. Chờ đám Thần Vệ đó phát hiện khí tức trên người nó và ngươi khác hẳn, khi sứ mạng của nó hoàn thành thì nó sẽ tự dưng biến mất. Mà chúng ta chắc chắn đã liên thủ tiêu diệt Cáp Tư Cách Lâm rồi! - Hàn Thạc mỉm cười nói.
La Ti sửng sốt một hồi lâu mới có phản ứng trở lại, hô lên:
- Quá thần kỳ rồi!
- Cái này không thành vấn đề chứ? - Hàn Thạc muốn sớm giết Cáp Tư Cách Lâm, cuối cùng hỏi La Ti.
- Không. Không thành vấn đề nữa! - La Ti đột nhiên có một chút xấu hổ. Có thể là bởi vì nàng vừa mới hiểu lầm dự định của Hàn Thạc, bây giờ nghĩ lại dường như bản thân đã hơi cả nghĩ.
- Tốt lắm. Ta hiện tại động thủ. Trong chốc lát một khi những Thần Vệ kia bị dẫn dắt rời đi rồi, chúng ta lập tức qua đó làm thịt hắn! - Hàn Thạc khẽ quát. Ma đầu hóa thân thành La Ti từ chỗ ẩn nấp bên này từ từ đi ra ngoài, nhanh chóng bay về phía Thần Trạch dược tề.
Ma đầu ngưng tụ thực thể nhẹ như không, như cành liễu phất phơ bay bổng về phía Thần Trạch dược tề. Xung quanh Thần Vệ rất nhiều. Gần như khi ma đầu biến hóa ra La Ti vừa xuất hiện, đã bị phần đông Thần Vệ phát hiện. Bọn họ từng người lập tức hô to gọi nhỏ lên.
- Nữ nhân tóc trắng. Là ả. Nhất định là ả. Ả ta vẫn dám tới!
- Thành chủ có lệnh. Giết chết bọn chúng bất luận tội. Mọi người không cần nương tay!
- Mau hành động. Nghìn vạn lần đừng để chúng chạy mất. Nếu không thì không có cách nào bẩm báo rõ ràng với thành chủ!
Các Thần Vệ hô to gọi nhỏ làm bầu trời đêm yên tĩnh bỗng chốc vang lên âm thanh huyên náo. Tất cả Thần Vệ không thấy ma đầu kia cũng đều bị kinh động, từ chỗ sáng chỗ tối ào ào lao tới, đuổi theo hướng “La Ti”.
Vừa mới đến gần Thần Trạch dược tề, ma đầu biến hóa ra La Ti dường như nhận ra được điều không ổn, lập tức nhanh chóng quay đầu rời đi, biến mất cực nhanh phía xa.
Tất cả Thần Vệ người nào cũng đều hưng phấn hẳn lên, ào ào kêu gào đuổi theo. Đám Thần Vệ trước cửa Thần Trạch dược tề kia cũng nhao nhao hô to gọi nhỏ bay ra.
U Mạc thành chủ Hoắc Phu Tư cho bọn hắn thời hạn chỉ có ba ngày. Đám Thần Vệ này đều biết Hoắc Phu Tư tính tình nóng nảy. Nếu như ba ngày sau vẫn không thể tiêu diệt hung thủ, vị thành chủ không chừng có thể răn dạy mấy Thần Vệ Trưởng. Rõ ràng trên gặp tai ương, bọn họ thân là thuộc hạ cũng sẽ tránh không khỏi trừng phạt, không biết sẽ bị Thần Vệ Trưởng mắng cho thành cái dạng gì!
Cho nên, vì có thể tránh né hậu quả ác liệt kia, bọn họ người nào cũng như là ăn phải xuân dược đuổi theo ào ạt.
Trong nháy mắt, Thần Vệ vây quanh ở chung quanh Thần Trạch dược tề bỗng chốc giải tán. Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào ma đầu biến hóa ra La Ti rồi truy đuổi. Ở trên công trình kiến trúc kia, Cáp Tư Cách Lâm hiển nhiên cũng phát hiện ra. Hắn cũng do dự một chút, tuy nhiên cuối cùng cũng không đuổi theo ra ngoài, vẫn ở tại chỗ.
Đuổi giết hung phạm là trách nhiệm của Thần Vệ U Mạc thành. Hắn không việc gì phải làm thay việc người khác. Mặc dù đầy bụng tò mò cũng chỉ có thể làm ngơ, Trong lòng còn cảm thấy kỳ quái:
- Ả kia có phải điên rồi hay không? Biết rõ hung án quan trọng nhất tại Thần Trạch dược tề thì nhất định sẽ có hàng loạt Thần Vệ ở chung quanh, sao còn dám trở lại?
Các Thần Vệ trước cửa Thần Trạch dược tề vừa đi, Hàn Thạc lập tức khẽ quát:
- Đi!
Không có các Thần Vệ quan sát khắp nơi, Hàn Thạc và La Ti không cần lo lắng chưa tiến vào bên trong Thần Trạch dược tề đã bị người phát hiện ra tung tích. Cáp Tư Cách Lâm mặc dù đứng ở chỗ cao nhất kia cũng không thể nhìn thấy tất cả tình cảnh bên dưới. Hai người lại chọn là một góc khuất, cho nên căn bản không dẫn tới sự chú ý của hắn.
Hai người thành công lẻn vào Thần Trạch dược tề. Vừa tiến vào bên trong, có rất nhiều chỗ có thể ẩn thân. Có ma đầu sớm tìm kiếm, Hàn Thạc không cần đi vào trước đã chọn ra một điểm dừng chân rất tốt. Dẫn La Ti đi dọc trên đường ở những góc tường khuất, xuyên qua góc núi đá bên trong nhanh chóng lén đi. Dọc đường lại né qua vài tên Thần Vệ của Thần Trạch dược tề, cuối cùng họ đi tới dưới chỗ Cáp Tư Cách Lâm đang đứng.
Không bay trực tiếp lên, hai người ẩn giấu khí tức trên người rồi từ tầng thứ nhất lấy tốc độ nhanh nhất xông lên tầng trên cùng. Thời gian cấp bách, Hàn Thạc không lãng phí một giây đồng hồ. Thời gian cực ngắn đã đến tầng gần chót.
- Kẻ nào? - Cho đến lúc này, Cáp Tư Cách Lâm mới chợt nhận ra khí tức từ bên dưới đột nhiên vọt lên. Hắn quát lớn, không chút nghĩ ngợi đã chuẩn bị ra tay trước chiếm lợi thế. Lúc này có người đột nhiên xuất hiện tuyệt đối không phải là bạn bè. Cáp Tư Cách Lâm hiểu rất rõ điểm này!
Trần đá của tầng dưới thình lình ầm ầm vỡ tung. Đá vụn bắn tung rồi rơi xuống đầu Cáp Tư Cách Lâm. Mười bảy thanh phi kiếm chợt xuất hiện, bỗng chốc vây Cáp Tư Cách Lâm vào bên trong. Hàn Thạc không nói hai lời nhắm chặt mắt, dùng tốc độ nhanh nhất hấp thu lực lượng Đỉnh Linh vào thân thể, thúc giục "Ngục A Tì" toàn lực ứng phó với Cáp Tư Cách Lâm.
Bên trên xảy ra động tĩnh lớn như vậy đã dẫn tới sự chú ý của đám Thần Vệ phía dưới Thần Trạch dược tề. Mười mấy Thần Vệ kêu gào khẩn cấp xông lên. Chúng không theo từng tầng lầu lên mà trong chớp mắt đã bay thẳng lên nóc cao nhất. Vừa liếc mắt thấy La Ti vẻ mặt lạnh lẽo, không chút nghĩ ngợi lập tức động thủ.
Hàn Thạc sở dĩ không muốn mang La Ti theo chính là để nàng ở phía sau giúp hắn xử lý đám tiểu lâu la. Vì phải tranh thủ trong thời gian ngắn nhất giải quyết Cáp Tư Cách Lâm, La Ti biết lúc này Hàn Thạc không thể phân tâm. Nàng hiển nhiên không làm cho hắn thất vọng, mái tóc dài liền múa lên. Mười mấy tên Thần Vệ ở Thần Trạch dược tề xông lên bị La Ti dùng mái tóc đánh bay tứ tán. Từng vòi máu tươi từ ngực bọn họ trào ra, phun cả xuống dưới.
Hàn Thạc hai mắt đóng chặt, đối với mọi việc chung quanh như không thấy. Tất cả sự chú ý tập trung lại, toàn bộ đặt lên “Ngục A Tì”. Mười bảy thanh phi kiếm rít lên chói tai phá tan sự yên tĩnh của bầu trời đêm, truyền thật xa ra ngoài.
Cách đó không xa, rất nhiều Thần Vệ U Mạc thành cũng nghe được âm thanh nhiếp hồn đoạt phách bên trong Thần Trạch dược tề. Có một số người nhận ra dường như có gì đó không ổn, vội vội vàng vàng quay trở về phía Thần Trạch dược tề.
Cảnh giới Cáp Tư Cách Lâm so với Ngải Phất Lý cao hơn một chút, có thực lực Thượng vị thần trung kỳ. Đối mặt “Ngục A Tì”, thời gian chống đỡ rõ ràng dài hơn nhiều. Hắn liều mạng chống lại lực ăn mòn và hàn độc của mười bảy thanh phi kiếm. Bên trong vang lên tiếng quát:
- Ta nhận ra ngươi. Ngươi là chủ nhân Thiên Cơ dược tề!
- Ta cũng nhận ra ngươi. Ngươi từng ra tay hãm hại ta, thiếu chút nữa làm cho Thiên Cơ dược tề của ta ở Ám Ảnh Thành xong đời. Còn nữa, ngươi và Liệp Thần giả có quan hệ mật thiết. Thần Trạch dược tề lại là nhà thuốc lớn nhất Hắc Ám thần vực Cho nên hôm nay ngươi nhất định phải chết! - Hàn Thạc đột nhiên quát trầm. Hai tròng mắt hắn mở to, mười bảy thanh phi kiếm đang bao vây Cáp Tư Cách Lâm bỗng nhiên hóa thành từng đạo ám ảnh không thể thấy rõ, đan chéo nhau giống như một cái lưới lớn cuốn lấy Cáp Tư Cách Lâm.
Hàn Thạc nhờ có ma đầu nhìn thấy cách đó không xa Thần Vệ U Mạc thành đang đến gần, liền xuất toàn lực áp sát Cáp Tư Cách Lâm. Hắn thúc giục tất cả lực lượng trong cơ thể sử dụng ra Lục Ma Phong chém về phía đối thủ. Lực lượng hai thân ngoại hóa thân và lực lượng bản thể hợp lại, trong nháy mắt dường như nảy sinh biến hóa kỳ dị nào đó. Đầu Cáp Tư Cách Lâm tức thì bị Lục Ma Phong cắt bay.
Đỉnh Linh hốt nhiên bay ra, thu thần hồn Cáp Tư Cách Lâm rất nhanh chóng. Hàn Thạc tiện tay cướp lấy không gian giới chỉ của Cáp Tư Cách Lâm, khẽ quát:
- Đi!
Lời vừa dứt đã nhún người lướt về phía xa. La Ti theo sát ngay sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.