Chương 864: Uy lực của Ma Ẩn cốc
Nghịch Thương Thiên
04/04/2013
- Đại nhân, cuối cùng ngài đã đến! - Một đám người dập đầu dưới chân Tát Lạp Tư.
Mặc dù đỉnh Thiên Thần bị hủy, Hàn Thạc cũng chạy thoát khỏi tay hắn, nhưng với những người này, Tát Lạp Tư vẫn là một tồn tại khiến người ta thấy đáng sợ nhất Vùng Đất Hỗn Loạn.
Bọn họ dựa vào chiêu bài Tát Lạp Tư tác oai tác quái thành thói, biết lợi ích của mình và thủ lĩnh gắn chặt với nhau. Chỉ cần Tát Lạp Tư không đổ, bọn họ còn có thể ngang ngược ở Vùng Đất Hỗn Loạn, nhưng một khi mất đi sự che chở của Tát Lạp Tư, bọn họ chẳng những không thể tiếp tục làm xằng làm bậy, còn lập tức sẽ bị kẻ thù trước kia đuổi giết, cho đến khi bị xé thành từng mảnh!
- Thế nào? - Tát Lạp Tư âm trầm nói.
Khoảng thời gian gần đây hắn không hề hài lòng chút nào. Ngõa Tây Tư, La Cách nghe nói đỉnh Thiên Thần của hắn bị hủy đều vô cùng vui mừng trên nỗi đau của người khác. Tuy rằng ngoài mặt hắn đã đạt được hiệp nghị với bọn họ, tuy nhiên hai đại quân chủ kia có tuân thủ lời hứa hay không quả khó liệu.
Là một phe quân chủ, ngay cả hang ổ của mình cũng không thể bảo toàn được, hắn bỗng chốc biến thành trò cười cho người khác. Tát Lạp Tư hiểu rõ, chỉ có nhổ tận gốc Hàn Thạc và thế lực trong tay người này, giết tất cả người của gã kia mới có thể rửa sạch sỉ nhục trên đỉnh Thiên Thần.
- Đại nhân, địa phương gọi là Ma Ẩn cốc kia bị khí độc đủ mọi màu sắc bao phủ, chúng ta quan sát lâu như vậy mà vẫn chưa thấy người nào đi ra. - Một thủ hạ cung kính bẩm báo.
- Xem ra chúng đều ở trong cốc, được lắm, tiện hốt gọn một mẻ luôn!
Tát Lạp Tư hừ lạnh, hai mắt điện quang lập lòe nhìn bốn phía xung quanh, thu hết vẻ mặt gần ngàn gã thủ hạ vào mắt, nói:
- Uy nghiêm của đỉnh Thiên Thần bị người ta khiêu chiến, hôm nay, chúng ta phải cho tất cả biết rằng, dám mạo phạm đỉnh Thiên Thần sẽ có kết cục gì!
Phất tay, hắn hạ lệnh:
- Giết vào cốc, bất kể là ai, giết hết!
Lời vừa dứt, đám thủ hạ lập tức hành động, từng thân ảnh bay lên trên không, lao về phía Ma Ẩn cốc.
Là một quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn, Tát Lạp Tư tự nhiên sẽ không tự xuất thủ ngay từ đầu. Dưới con mắt của hắn, ngoài mình Hàn Thạc cần hắn xử lý, những kẻ khác để đám thủ hạ đối phó. Bởi vậy, Tát Lạp Tư chỉ trầm mặt bất động, cho đến khi toàn bộ đám thủ hạ nhằm phía Ma Ẩn cốc lao tới, hắn mới biến thành tia chớp đuổi theo, nhìn chăm chú phía dưới từ xa trên hư không.
...
Trong cốc, Ngũ Hành Giáp Thi, La Ti, La Mông, Tá Kỳ, Qua Long… vẻ mặt nghiêm trọng, thông qua một tấm gương ma pháp cực lớn quan sát tình huống ngoài cốc.
Những năm này, Không Linh thành chủ Mạch Kim Lợi lần lượt tặng rất nhiều không gian thần khí tuyệt diệu tới. Mặt không gian chiết xạ kính này chính là một trong số đó. Thông qua không gian ma pháp trận bố trí trên đỉnh núi chung quanh Ma Ẩn cốc, cảnh tượng gần đó sẽ được thu vào mặt gương cực lớn này.
Thông qua mặt không gian chiết xạ kính, mọi người có thể thấy rõ ràng đại bộ phận cảnh tượng ngoài Ma Ẩn cốc.
Trong gương, vô số cái bóng phi từ xa lại gần, ánh mắt mỗi người hung ác tàn nhẫn. Cầm đầu chính là mấy mãnh tướng có tiếng của Tát Lạp Tư, hầu hết đều có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ.
Trong hư không, chớp giật vờn quanh một thân ảnh hùng vĩ đang nhìn xuống phía dưới, tự nhiên chính là quân chủ Tát Lạp Tư.
Thực lực như thế, toàn bộ Vùng Đất Hỗn Loạn ngoài người của tứ đại quân chủ, căn bản không ai có thể chống lại được!
Nếu không bàn đến trận thế kỳ diệu của Ma Ẩn cốc, chỉ với đám thủ hạ cao thủ Tát Lạp Tư mang theo cũng đủ bắt hết chúng nhân. Ngoài Ngũ Hành Giáp Thi biết rõ sự kỳ lạ của Ma Ẩn cốc ra, kể cả La Ti, La Mông vẻ mặt đều rất đăm chiêu, không biết nơi này có thể chống đỡ được bao lâu.
- Yên tâm, cho dù Tát Lạp Tư tự mình ra tay cũng đừng hòng thoải mái xông tới!
Hàn Hỏa hắc hắc cười xấu xa, không chút căng thẳng, hỏi Hàn Mộc:
- Tiểu Mộc, các ngươi đoán đi, nhóm đầu tiên tiến vào có thể đột phá được mấy ma trận?
Hàn Mộc bộ dạng như tay ăn chơi đàng điếm, thông qua mặt gương dán mắt vào nhóm nữ thủ hạ xinh đẹp của Tát Lạp Tư, khóe miệng nhếch lên sự dâm đãng, không biết đang nghĩ xấu xa gì. Hàn Hỏa vừa hỏi như vậy, hắn không kiên nhẫn trả lời:
- Mặc kệ chúng, không có Tát Lạp Tư ra tay, bọn chúng chắc chắn không xông vào được!
Đám Tá Kỳ, La Ti đều ngạc nhiên, không rõ Ngũ Hành Giáp Thi vì sao lại tự tin như vậy. Theo bọn họ thấy Ma Ẩn cốc mặc dù thần kỳ, nhưng khó có thể chống đỡ ngàn tên công kích mãnh liệt. Một khi để cho bọn chúng xông vào, hôm nay người trong cốc có lẽ khó chạy thoát.
- Các ngươi yên tâm đi, nếu như bọn chúng xông vào cốc được thật, ta sẽ dẫn các ngươi rút đi từ dưới lòng đất. Tát Lạp Tư tu luyện Lôi điện lực lượng, lại không thể thâm nhập xuống mấy trăm mét đất để đuổi giết các ngươi, thật không biết các ngươi rốt cuộc sợ cái gì! - Hàn Thổ liếc nhìn vẻ mặt khẩn trương của những người đó, tức giận đảm bảo với họ.
Những người này hoặc nhiều hoặc ít đã biết một số thủ đoạn thần kỳ của Ngũ Hành Giáp Thi, vừa nghe Hàn Thổ bảo đảm như vậy, đều ngầm thấy dễ chịu không ít, không ai nhiều lời nữa.
Ngũ Hành Giáp Thi từng người vẻ mặt thoải mái, không có cảm giác hồi hộp trước cuộc đại chiến, ngược lại còn không ngừng cười đùa trêu chọc nhau, dường như không hề coi kẻ địch ra cái cóc khô gì.
Chịu ảnh hưởng của Ngũ Hành Giáp Thi, dần dần ngay cả nhóm La Ti, Tá Kỳ cũng không còn căng thẳng nữa. Có lẽ bởi vì được cam đoan, trong lòng bọn họ thoải mái hơn nhiều, tuy nhiên ánh mắt vẫn nhìn chăm chú ngưng tụ trên mặt gương ma pháp, bồn chồn chú ý kẻ địch tới xâm phạm.
Nhóm địch nhân đầu tiên tới rất nhanh, đám thủ hạ của Tát Lạp Tư làm mưa làm gió nhiều năm như vậy, cũng không phải toàn bộ đều là kẻ tầm thường, bọn chúng cũng hiểu được trước tiên phải thăm dò tình hình của Ma Ẩn cốc.
Động thủ trước nhất cũng không phải những thủ hạ cường đại nhất của Tát Lạp Tư, mà là một số tiểu nhân vật ngày thường vô danh, với tình hình không xác định trước mắt, bị dùng làm pháo hôi xung phong.
Lúc trước ở trong Thâm Cốc, những thanh niên quần là áo lượt kia sở dĩ bằng lòng mỗi người tốn năm mươi vạn hắc tinh tệ cũng muốn theo Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo, mà không phải đi theo Tát Lạp Tư- một trong năm đại quân chủ, là bởi vì bọn họ biết một khi theo Tát Lạp Tư, vào thời điểm mấu chốt kiểu như này sẽ bị người ta đem ra làm bia đỡ đạn.
Làm gì cũng phải trả giá đắt, những con tốt thí đi theo Tát Lạp Tư không bao lâu kia, hơn nữa thực lực cũng không đặc biệt nổi bật cũng biết sứ mạng của mình. Theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, bọn chúng cũng không do dự lâu, mười mấy người dẫn đầu từ trên không đáp xuống trong Ma Ẩn cốc.
Phía trên Ma Ẩn cốc chướng khí đậm đặc đủ mọi màu sắc, những khí độc kia gần như không ngoại lệ đều có độc tốc rất mạnh. Tốt thí tự có giác ngộ của tốt thí, trên người bọn chúng đều mang dược tề kháng độc, hơn nữa sử dụng các loại thần lực bao bọc khắp thân thể chính vì biết những khí độc kia không đẹp như bề ngoài.
Chỉ có điều khí độc do Hàn Thạc và Ngũ Hành Giáp Thi tự tay bố trí người bình thường há có thể chống lại? Mộc Giáp Thi là sinh mạng chi linh, lúc đó đã tốn bao tâm tư sử dụng thực vật rất độc đưa cho Hàn Thạc để hắn pha trộn chúng cùng với rất nhiều độc axit, thi độc…, khiến cho khí độc chẳng những chặn được người ngoài dòm ngó, cũng tạo thành màn chắn đầu tiên lấy mạng người.
Những tấm bia thịt kia biết rõ sứ mạng của mình, mặc dù đã toàn lực phòng ngừa khí độc xâm nhập nhưng vẫn chẳng thấm vào đâu.
Vừa mới rơi vào vùng chướng khí, bọn chúng đã phát hiện không thể hiểu rõ độc khí đủ mọi màu sắc này. Thứ kịch độc này cấp bậc cao hơn hẳn thứ mà bọn chúng ngày thường phát hiện ở một số nơi núi sâu rừng thẳm, những thứ thuốc phòng ngừa được tô lên người cùng hộ giáp bảo vệ thân thể dường như không hề có tác dụng.
Từng cỗ thân thể bắt đầu thối rữa, một số người thất khiếu chảy ra những vệt máu đen sì, số khác người thấy tê mỏi, đầu váng mắt hoa, bỗng chốc mất đi tất cả sức mạnh.
Tiếng sợ hãi thảm thiết vang lên được vài giây rồi chợt bặt tăm, mấy nhóm tốt thí bị phái vào cốc đầu tiên không thấy tăm hơi đâu, cũng chả có chút tin tức nào.
- Quả không đơn giản! - Một đại hán trầm mặt quát, mặt không chút đau buồn vốn phải có khi thủ hạ tử vong, thậm chí cũng chả hề giận dữ, xem ra căn bản không xem tính mạng thủ hạ ra gì.
- Thần tu luyện Phong hệ lực lượng cùng xuất thủ, thổi tan hết chướng khí đi! - Một lão nhân khoác áo choáng, tóc dài rối bời, cau mày ra lệnh.
Hắn vừa dứt lời, những kẻ tu luyện Phong hệ lực lượng bắt đầu ào ạt sử dụng thần lực trong cơ thể tụ tập Phong nguyên tố. Lệ phong rít lên lao tới, từng luồng Long quyển phong sau đó thành hình, bắt đầu cuốn đi khí độc đủ mọi màu sắc.
Thủ hạ Tát Lạp Tư tu luyện Phong hệ lực lượng có mấy chục tên, trong đó Thượng vị thần có năm sáu người. Bọn chúng đồng loạt ra tay khiến toàn bộ Ma Ẩn cốc đều bao phủ trong cuồng phong, rồi gió lốc, gió xoáy liên tiếp xuất hiện, xoáy vù vù quanh cốc.
Nhưng không biết sử dụng phương pháp gì mà chướng khí đậm đặc bao phủ toàn bộ Ma Ẩn cốc như bị nam châm hút, mặc dù không ngừng lưu động trôi lững lờ nhưng từ đầu đến cuối vẫn bay phía trên cốc.
Cụ phong (gió lốc), Long quyển phong (gió xoáy) cứ rít lên từng chặp, thổi khí độc bay tản ra, nhưng một khi gió tan biến, chúng dường như bị vật nào đó trong Ma Ẩn cốc hút, lại tụ tập lại phía trên, cứ như nước từ nơi cao tự nhiên sẽ chảy về chỗ trũng.
- Hắc hắc, cha ta dùng hai tháng tỉ mỉ thu thập khí độc khắp nơi, sử dụng phương pháp ‘vạn vật quy nguyên’ hội tụ ma vân chướng khí, những cơn gió nhỏ của bọn chúng há có thể thổi tan sao! - Hàn Hỏa hắc hắc cười lạnh, vênh vang đắc ý.
- Chúng ta nên điểm tô chút màu sắc cho bọn chúng, tiểu Mộc, ngươi nói đúng không? - Hàn Thổ cười nói với Hàn Mộc.
- Đương nhiên rồi, lúc này đi! - Hàn Mộc cười ha ha, cũng không biết hắn động tay chân gì mà đại thụ cành lá chọc trời trong Ma Ẩn bỗng nhiên rung loạn xạ. Mây độc vẫn quanh quẩn trên Ma Ẩn cốc không còn giữ nguyên hiện trạng nữa, đột nhiên bắt đầu mất khống chế lan rộng ra bên ngoài.
Lấy Ma Ẩn cốc làm trung tâm, khói mây độc kia khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Những hình thái Phong nguyên tố do đám thủ hạ Tát Lạp Tư tạo ra căn bản không nắm được phương hướng ma vân chướng khí, ngược lại còn làm chúng tăng tốc độ di động.
- Không tốt! Mau rút! - Lão nhân đầu tóc rối bời kia chợt hét lớn, vội vàng truyền lệnh cho thủ hạ rút lui về phía sau. Nhưng khói mây độc dưới tác dụng của Phong hệ lực lượng tốc độ hạ xuống càng nhanh, lời hắn vừa dứt, xung quanh đã có rất nhiều thủ hạ bị khói mây độc bao phủ.
Mặc dù đỉnh Thiên Thần bị hủy, Hàn Thạc cũng chạy thoát khỏi tay hắn, nhưng với những người này, Tát Lạp Tư vẫn là một tồn tại khiến người ta thấy đáng sợ nhất Vùng Đất Hỗn Loạn.
Bọn họ dựa vào chiêu bài Tát Lạp Tư tác oai tác quái thành thói, biết lợi ích của mình và thủ lĩnh gắn chặt với nhau. Chỉ cần Tát Lạp Tư không đổ, bọn họ còn có thể ngang ngược ở Vùng Đất Hỗn Loạn, nhưng một khi mất đi sự che chở của Tát Lạp Tư, bọn họ chẳng những không thể tiếp tục làm xằng làm bậy, còn lập tức sẽ bị kẻ thù trước kia đuổi giết, cho đến khi bị xé thành từng mảnh!
- Thế nào? - Tát Lạp Tư âm trầm nói.
Khoảng thời gian gần đây hắn không hề hài lòng chút nào. Ngõa Tây Tư, La Cách nghe nói đỉnh Thiên Thần của hắn bị hủy đều vô cùng vui mừng trên nỗi đau của người khác. Tuy rằng ngoài mặt hắn đã đạt được hiệp nghị với bọn họ, tuy nhiên hai đại quân chủ kia có tuân thủ lời hứa hay không quả khó liệu.
Là một phe quân chủ, ngay cả hang ổ của mình cũng không thể bảo toàn được, hắn bỗng chốc biến thành trò cười cho người khác. Tát Lạp Tư hiểu rõ, chỉ có nhổ tận gốc Hàn Thạc và thế lực trong tay người này, giết tất cả người của gã kia mới có thể rửa sạch sỉ nhục trên đỉnh Thiên Thần.
- Đại nhân, địa phương gọi là Ma Ẩn cốc kia bị khí độc đủ mọi màu sắc bao phủ, chúng ta quan sát lâu như vậy mà vẫn chưa thấy người nào đi ra. - Một thủ hạ cung kính bẩm báo.
- Xem ra chúng đều ở trong cốc, được lắm, tiện hốt gọn một mẻ luôn!
Tát Lạp Tư hừ lạnh, hai mắt điện quang lập lòe nhìn bốn phía xung quanh, thu hết vẻ mặt gần ngàn gã thủ hạ vào mắt, nói:
- Uy nghiêm của đỉnh Thiên Thần bị người ta khiêu chiến, hôm nay, chúng ta phải cho tất cả biết rằng, dám mạo phạm đỉnh Thiên Thần sẽ có kết cục gì!
Phất tay, hắn hạ lệnh:
- Giết vào cốc, bất kể là ai, giết hết!
Lời vừa dứt, đám thủ hạ lập tức hành động, từng thân ảnh bay lên trên không, lao về phía Ma Ẩn cốc.
Là một quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn, Tát Lạp Tư tự nhiên sẽ không tự xuất thủ ngay từ đầu. Dưới con mắt của hắn, ngoài mình Hàn Thạc cần hắn xử lý, những kẻ khác để đám thủ hạ đối phó. Bởi vậy, Tát Lạp Tư chỉ trầm mặt bất động, cho đến khi toàn bộ đám thủ hạ nhằm phía Ma Ẩn cốc lao tới, hắn mới biến thành tia chớp đuổi theo, nhìn chăm chú phía dưới từ xa trên hư không.
...
Trong cốc, Ngũ Hành Giáp Thi, La Ti, La Mông, Tá Kỳ, Qua Long… vẻ mặt nghiêm trọng, thông qua một tấm gương ma pháp cực lớn quan sát tình huống ngoài cốc.
Những năm này, Không Linh thành chủ Mạch Kim Lợi lần lượt tặng rất nhiều không gian thần khí tuyệt diệu tới. Mặt không gian chiết xạ kính này chính là một trong số đó. Thông qua không gian ma pháp trận bố trí trên đỉnh núi chung quanh Ma Ẩn cốc, cảnh tượng gần đó sẽ được thu vào mặt gương cực lớn này.
Thông qua mặt không gian chiết xạ kính, mọi người có thể thấy rõ ràng đại bộ phận cảnh tượng ngoài Ma Ẩn cốc.
Trong gương, vô số cái bóng phi từ xa lại gần, ánh mắt mỗi người hung ác tàn nhẫn. Cầm đầu chính là mấy mãnh tướng có tiếng của Tát Lạp Tư, hầu hết đều có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ.
Trong hư không, chớp giật vờn quanh một thân ảnh hùng vĩ đang nhìn xuống phía dưới, tự nhiên chính là quân chủ Tát Lạp Tư.
Thực lực như thế, toàn bộ Vùng Đất Hỗn Loạn ngoài người của tứ đại quân chủ, căn bản không ai có thể chống lại được!
Nếu không bàn đến trận thế kỳ diệu của Ma Ẩn cốc, chỉ với đám thủ hạ cao thủ Tát Lạp Tư mang theo cũng đủ bắt hết chúng nhân. Ngoài Ngũ Hành Giáp Thi biết rõ sự kỳ lạ của Ma Ẩn cốc ra, kể cả La Ti, La Mông vẻ mặt đều rất đăm chiêu, không biết nơi này có thể chống đỡ được bao lâu.
- Yên tâm, cho dù Tát Lạp Tư tự mình ra tay cũng đừng hòng thoải mái xông tới!
Hàn Hỏa hắc hắc cười xấu xa, không chút căng thẳng, hỏi Hàn Mộc:
- Tiểu Mộc, các ngươi đoán đi, nhóm đầu tiên tiến vào có thể đột phá được mấy ma trận?
Hàn Mộc bộ dạng như tay ăn chơi đàng điếm, thông qua mặt gương dán mắt vào nhóm nữ thủ hạ xinh đẹp của Tát Lạp Tư, khóe miệng nhếch lên sự dâm đãng, không biết đang nghĩ xấu xa gì. Hàn Hỏa vừa hỏi như vậy, hắn không kiên nhẫn trả lời:
- Mặc kệ chúng, không có Tát Lạp Tư ra tay, bọn chúng chắc chắn không xông vào được!
Đám Tá Kỳ, La Ti đều ngạc nhiên, không rõ Ngũ Hành Giáp Thi vì sao lại tự tin như vậy. Theo bọn họ thấy Ma Ẩn cốc mặc dù thần kỳ, nhưng khó có thể chống đỡ ngàn tên công kích mãnh liệt. Một khi để cho bọn chúng xông vào, hôm nay người trong cốc có lẽ khó chạy thoát.
- Các ngươi yên tâm đi, nếu như bọn chúng xông vào cốc được thật, ta sẽ dẫn các ngươi rút đi từ dưới lòng đất. Tát Lạp Tư tu luyện Lôi điện lực lượng, lại không thể thâm nhập xuống mấy trăm mét đất để đuổi giết các ngươi, thật không biết các ngươi rốt cuộc sợ cái gì! - Hàn Thổ liếc nhìn vẻ mặt khẩn trương của những người đó, tức giận đảm bảo với họ.
Những người này hoặc nhiều hoặc ít đã biết một số thủ đoạn thần kỳ của Ngũ Hành Giáp Thi, vừa nghe Hàn Thổ bảo đảm như vậy, đều ngầm thấy dễ chịu không ít, không ai nhiều lời nữa.
Ngũ Hành Giáp Thi từng người vẻ mặt thoải mái, không có cảm giác hồi hộp trước cuộc đại chiến, ngược lại còn không ngừng cười đùa trêu chọc nhau, dường như không hề coi kẻ địch ra cái cóc khô gì.
Chịu ảnh hưởng của Ngũ Hành Giáp Thi, dần dần ngay cả nhóm La Ti, Tá Kỳ cũng không còn căng thẳng nữa. Có lẽ bởi vì được cam đoan, trong lòng bọn họ thoải mái hơn nhiều, tuy nhiên ánh mắt vẫn nhìn chăm chú ngưng tụ trên mặt gương ma pháp, bồn chồn chú ý kẻ địch tới xâm phạm.
Nhóm địch nhân đầu tiên tới rất nhanh, đám thủ hạ của Tát Lạp Tư làm mưa làm gió nhiều năm như vậy, cũng không phải toàn bộ đều là kẻ tầm thường, bọn chúng cũng hiểu được trước tiên phải thăm dò tình hình của Ma Ẩn cốc.
Động thủ trước nhất cũng không phải những thủ hạ cường đại nhất của Tát Lạp Tư, mà là một số tiểu nhân vật ngày thường vô danh, với tình hình không xác định trước mắt, bị dùng làm pháo hôi xung phong.
Lúc trước ở trong Thâm Cốc, những thanh niên quần là áo lượt kia sở dĩ bằng lòng mỗi người tốn năm mươi vạn hắc tinh tệ cũng muốn theo Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo, mà không phải đi theo Tát Lạp Tư- một trong năm đại quân chủ, là bởi vì bọn họ biết một khi theo Tát Lạp Tư, vào thời điểm mấu chốt kiểu như này sẽ bị người ta đem ra làm bia đỡ đạn.
Làm gì cũng phải trả giá đắt, những con tốt thí đi theo Tát Lạp Tư không bao lâu kia, hơn nữa thực lực cũng không đặc biệt nổi bật cũng biết sứ mạng của mình. Theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, bọn chúng cũng không do dự lâu, mười mấy người dẫn đầu từ trên không đáp xuống trong Ma Ẩn cốc.
Phía trên Ma Ẩn cốc chướng khí đậm đặc đủ mọi màu sắc, những khí độc kia gần như không ngoại lệ đều có độc tốc rất mạnh. Tốt thí tự có giác ngộ của tốt thí, trên người bọn chúng đều mang dược tề kháng độc, hơn nữa sử dụng các loại thần lực bao bọc khắp thân thể chính vì biết những khí độc kia không đẹp như bề ngoài.
Chỉ có điều khí độc do Hàn Thạc và Ngũ Hành Giáp Thi tự tay bố trí người bình thường há có thể chống lại? Mộc Giáp Thi là sinh mạng chi linh, lúc đó đã tốn bao tâm tư sử dụng thực vật rất độc đưa cho Hàn Thạc để hắn pha trộn chúng cùng với rất nhiều độc axit, thi độc…, khiến cho khí độc chẳng những chặn được người ngoài dòm ngó, cũng tạo thành màn chắn đầu tiên lấy mạng người.
Những tấm bia thịt kia biết rõ sứ mạng của mình, mặc dù đã toàn lực phòng ngừa khí độc xâm nhập nhưng vẫn chẳng thấm vào đâu.
Vừa mới rơi vào vùng chướng khí, bọn chúng đã phát hiện không thể hiểu rõ độc khí đủ mọi màu sắc này. Thứ kịch độc này cấp bậc cao hơn hẳn thứ mà bọn chúng ngày thường phát hiện ở một số nơi núi sâu rừng thẳm, những thứ thuốc phòng ngừa được tô lên người cùng hộ giáp bảo vệ thân thể dường như không hề có tác dụng.
Từng cỗ thân thể bắt đầu thối rữa, một số người thất khiếu chảy ra những vệt máu đen sì, số khác người thấy tê mỏi, đầu váng mắt hoa, bỗng chốc mất đi tất cả sức mạnh.
Tiếng sợ hãi thảm thiết vang lên được vài giây rồi chợt bặt tăm, mấy nhóm tốt thí bị phái vào cốc đầu tiên không thấy tăm hơi đâu, cũng chả có chút tin tức nào.
- Quả không đơn giản! - Một đại hán trầm mặt quát, mặt không chút đau buồn vốn phải có khi thủ hạ tử vong, thậm chí cũng chả hề giận dữ, xem ra căn bản không xem tính mạng thủ hạ ra gì.
- Thần tu luyện Phong hệ lực lượng cùng xuất thủ, thổi tan hết chướng khí đi! - Một lão nhân khoác áo choáng, tóc dài rối bời, cau mày ra lệnh.
Hắn vừa dứt lời, những kẻ tu luyện Phong hệ lực lượng bắt đầu ào ạt sử dụng thần lực trong cơ thể tụ tập Phong nguyên tố. Lệ phong rít lên lao tới, từng luồng Long quyển phong sau đó thành hình, bắt đầu cuốn đi khí độc đủ mọi màu sắc.
Thủ hạ Tát Lạp Tư tu luyện Phong hệ lực lượng có mấy chục tên, trong đó Thượng vị thần có năm sáu người. Bọn chúng đồng loạt ra tay khiến toàn bộ Ma Ẩn cốc đều bao phủ trong cuồng phong, rồi gió lốc, gió xoáy liên tiếp xuất hiện, xoáy vù vù quanh cốc.
Nhưng không biết sử dụng phương pháp gì mà chướng khí đậm đặc bao phủ toàn bộ Ma Ẩn cốc như bị nam châm hút, mặc dù không ngừng lưu động trôi lững lờ nhưng từ đầu đến cuối vẫn bay phía trên cốc.
Cụ phong (gió lốc), Long quyển phong (gió xoáy) cứ rít lên từng chặp, thổi khí độc bay tản ra, nhưng một khi gió tan biến, chúng dường như bị vật nào đó trong Ma Ẩn cốc hút, lại tụ tập lại phía trên, cứ như nước từ nơi cao tự nhiên sẽ chảy về chỗ trũng.
- Hắc hắc, cha ta dùng hai tháng tỉ mỉ thu thập khí độc khắp nơi, sử dụng phương pháp ‘vạn vật quy nguyên’ hội tụ ma vân chướng khí, những cơn gió nhỏ của bọn chúng há có thể thổi tan sao! - Hàn Hỏa hắc hắc cười lạnh, vênh vang đắc ý.
- Chúng ta nên điểm tô chút màu sắc cho bọn chúng, tiểu Mộc, ngươi nói đúng không? - Hàn Thổ cười nói với Hàn Mộc.
- Đương nhiên rồi, lúc này đi! - Hàn Mộc cười ha ha, cũng không biết hắn động tay chân gì mà đại thụ cành lá chọc trời trong Ma Ẩn bỗng nhiên rung loạn xạ. Mây độc vẫn quanh quẩn trên Ma Ẩn cốc không còn giữ nguyên hiện trạng nữa, đột nhiên bắt đầu mất khống chế lan rộng ra bên ngoài.
Lấy Ma Ẩn cốc làm trung tâm, khói mây độc kia khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Những hình thái Phong nguyên tố do đám thủ hạ Tát Lạp Tư tạo ra căn bản không nắm được phương hướng ma vân chướng khí, ngược lại còn làm chúng tăng tốc độ di động.
- Không tốt! Mau rút! - Lão nhân đầu tóc rối bời kia chợt hét lớn, vội vàng truyền lệnh cho thủ hạ rút lui về phía sau. Nhưng khói mây độc dưới tác dụng của Phong hệ lực lượng tốc độ hạ xuống càng nhanh, lời hắn vừa dứt, xung quanh đã có rất nhiều thủ hạ bị khói mây độc bao phủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.